• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã convert (3 Viewers)

  • chap-757

Chương 757: Chứng nhận (1)




Triệu An An xông vào văn phòng như một cơn gió, lại giống như bị lửa cháy đến mông mà lôi kéo Mộc Thanh ra ngoài, làm cho bệnh nhân và người nhà đều không biết làm sao.



Chờ đến khi bọn họ tỉnh lại, vừa định tức giận thì Mộc Đồng đã mỉm cười đi vào văn phòng Mộc Thanh.



Trên gương mặt của hắn đều là ý cười, cười trấn an bệnh nhân và người nhà: “Tôi là anh của Mộc Thanh, Mộc Đồng, em trai và em dâu tôi vội vàng đi chứng nhận kết hôn, cho nên hơi sốt ruột, tôi đến khám bệnh thay nó. Yên tâm, anh em chúng tôi đều được ông nội cầm tay dạy dỗ, bệnh của ngài không nặng lắm, tôi khám cũng không sao đâu.”



Tuy danh tiếng của Mộc Đồng không có lớn như Mộc Thanh, nhưng hắn vẫn rất nổi tiếng ở A thị, không vì gì khác, chỉ vì hắn cũng họ Mộc, còn có kinh nghiệm nhiều hơn Mộc Thanh.



Người bệnh và người nhà nghe thấy hắn khám, đều không dị nghị gì, hơn nữa nghe Mộc Đồng nói bệnh không nghiêm trọng thì đều vui vẻ, sau đóchúc mừng hắn.



“Chúc mừng, bác sĩ Mộc, Mộc gia sắp có chuyện vui rồi!”



“Sau này chúng ta phải đến Mộc gia ăn cưới! Đi theo hưởng chút không khí vui mừng!”



“Ai ôi, cô gái vừa rồi, chẳng phải chính là người mà viện trưởng Mộc cầu hôn hay sao? Nhìn trên ảnh không có xinh đẹp như vậy đâu!”



Mộc Đồng cười ha ha nói chuyện với mọi người, trong lòng lại là sóng trào mãnh liệt.



Hôm nay Triệu An An bị gì thế, vậy mà đồng ý gả cho Mộc Thanh! Mặt trời mọc ở hướng Tây rồi sao? Chẳng phải là chết cũng không gả sao? Còn nữa, nghe Mộc Thanh nói, lần trước hắn cầu hôn, Triệu An An vẫn từ chối!



Xảy ra chuyện gì? Ngày mai là tận thế sao?



Vừa rồi Thượng Quan Ngưng tìm hắn, kêu hắn khám bệnh dùm Mộc Thanh, hắn còn cảm thấy thật kỳ lạ, thì ra là vì chuyện này!



Mộc Đồng thở dài trong lòng, xem như Mộc Thanh đã hết khổ rồi!



Con của hắn có thể đi mua nước tương rồi, vậy mà Mộc Thanh vẫn chưa kết hôn, cuối cùng cũng thành công rồi.



Tuy Triệu An An không hề hiền dịu, nha đầu kia, cả ngày chỉ biết gây rối, lần trước làm rách quần áo của Mộc Vấn Sinh, ông cụ còn chưa có nguôi giận đâu! Chờ đến khi Triệu An An vào nhà, không biết sẽ bị ông cụ dạy dỗ thế nào!



Triệu An An lôi kéo Mộc Thanh vẫn còn mặc áo blouse, lòng như lửa đốt rời khỏi bệnh viện, sau đó ngồi vào xe Mộc Thanh, không nói gì mà nhét Mộc Thanh vào ghế phó, mình thì ngồi vào ghế lái rồi giẫm chân ga chạy đi.



Cục dân chính cách bệnh viện Mộc thị hai mươi phút đi đường, Triệu An An chạy mười phút đã tới! Dọc đường không biết đã vượt bao nhiêu cây đèn đỏ, lạng lách lung tung, dáng vẻ không muốn sống!



Đến khi ngồi vào trong xe rồi mà Mộc Thanh vẫn chưa tỉnh táo lại!



Bởi vì anh hoàn toàn không biết mấy ngày nay Triệu An An xảy ra chuyện gì!



Trịnh Luân nhập viện Mộc thị, anh lại không biết tình huống! Thượng Quan Ngưng tự tìm bác sĩ giúp Trịnh Luân thở oxy và truyền dịch dinh dưỡng!



Mộc Thanh không hiểu gì hết, vì sao Triệu An An lại nóng lòng lôi kéo anh đến cục dân chính chứ!



Anh muốn hỏi chuyện gì đang xảy ra, nhưng mà anh vừa định nói thì Triệu An An liền kêu anh câm miệng, sau đó lái xe như không muốn sống.



Vài phút sau, bọn họ tới cục dân chính, Triệu An An mới quay đầu hỏi: “Anh có đem hộ khẩu và chứng minh nhân dân không?”



Mộc Thanh lấy hộ khẩu và chứng minh nhân dân từ trong túi áo, nói: “Có!”



Thượng Quan Ngưng kêu anh phải đem hộ khẩu và chứng minh nhân dân theo bên cạnh, để thuận tiện cho việc chứng nhận kết hôn, quả nhiên là hôm nay cần dùng đến!



Nhưng mà, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì? Này quá huyền huyễn rồi đó!



Điền đơn, trả tiền, chụp ảnh, chứng nhận.



Cả quá trình không cần đến 3 phút!



Hiệu suất của cục dân chính cao đến bất ngờ! Càng quỷ dị chính là, hôm nay không có ai đến chứng nhận, cả đại sảnh chỉ có hai người bọn họ!



Mộc Thanh nghi ngờ một bụng, Triệu An An lại nhẹ nhàng thở ra.



“Thật tốt quá, sau khi Luân Luân nhìn thấy em và anh đã chứng nhận kết hôn thì sẽ không nghi ngờ em sắp kết hôn với cái tên thần kinh Trịnh Kinh kia nữa! Chắc chắn sẽ không tự sát nữa! Ha ha!”



Mộc Thanh nghe đến mơ hồ, nhưng anh thông minh không có hỏi nhiều.



Lời nói của Triệu An An, có quá nhiều điểm đáng ngờ!



Mộc Thanh cảm thấy, chắc chắn là Triệu An An đã bị kế hoạch của Thượng Quan Ngưng lừa gạt rồi! Nếu không, sao em ấy có thể thay đổi suy nghĩ, kéo anh đến cục dân chính chứng nhận được chứ!



Anh cúi đầu nhìn cuốn sổ đỏ chứng minh bọn họ có quan hệ vợ chồng hợp pháp, vẫn cảm thấy khó tin như trước.



“An An, chúng ta... Kết hôn?”



Sao anh lại cảm thấy giống như mình đang nằm mơ!



Thật ra Triệu An An cũng có chút mơ màng, nhưng vì để Trịnh Luân tin tưởng người cô thích là Mộc Thanh, không tự sát nữa, đành phải kết hôn!



“Đúng vậy, chúng ta... Kết hôn!”



Mộc Thanh nghe thấy câu trả lời thuyết phục của cô, lập tức mượn bật lửa của người đi đường, sau đó dưới ánh mắt khiếp sợ của Triệu An An, đốt giấy chứng nhận kết hôn mà họ vừa mới nhận được!



Triệu An An trừng lớn hai mắt, vội vàng chạy qua: “Đồ khốn, anh điên rồi! Đây là giấy chứng nhận của chúng ta, vì sao phải đốt? Chẳng lẽ anh cho rằng chuyện giữa em và Trịnh Kinh là thật? Ghét bỏ em, không muốn kết hôn với em?”



Mộc Thanh không cho cô chạm vào, đến khi giấy chứng nhận cháy thành tro, anh mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó ôm Triệu An An đang tức giận đi vào trong xe.



“Không có chứng nhận, không thể ly hôn! Triệu An An, lần này em phải kết hôn với anh rồi, không phải là anh ép em! Bây giờ anh đốt giấy chứng nhận, chúng ta vĩnh viễn là vợ chồng, nếu em muốn ly hôn, không có giấy chứng nhận kết hôn thì người trong cục dân chính sẽ không để ý đến em!”



Triệu An An chết lặng, lập tức dừng việc giãy giụa, nói: “Anh, vì không cho em ly hôn mà đốt giấy chứng nhận?”



Đúng là cô có quyết định này!



Mộc Thanh rất hiểu cô, nhanh chân phá huỷ đường lui của cô!



Nhưng mà, phương pháp nay cũng quá ác độc rồi!



Sao anh có thể đốt giấy chứng nhận được chứ! Mới vừa lấy được, còn chưa có sờ đủ đâu!



Triệu An An bảo vệ quyển sổ chứng nhận kết hôn của mình: “Không cho anh đốt của em! Em phải giữ lại!”



Mộc Thanh hiểu ý cười, giọng điệu ôn nhu mà chiều chuộng: “Nếu em thích, vậy cho em giữ lại, không đốt, dù sao thì đốt một cái rồi, cũng không thể ly hôn.”



Anh nói xong, đặt Triệu An An vào ghế phó, mình thì vòng qua ghế lái rồi lái xe rời khỏi cục dân chính.



Thượng Quan Ngưng sửa chữa kế hoạch, chọn cách đàn áp để Triệu An An đi vào khuôn khổ, cho nên Mộc Thanh cũng không biết bọn họ đã làm gì, nhưng mà anh biết, chắc chắn việc Triệu An An kết hôn với anh là có công lao của Thượng Quan Ngưng và Trịnh Kinh
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom