Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương-160
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 65: Chương 183
Lôi Lôi đã uất ức đến khóc không thành tiếng
Tiêu Dạ nhíu chặt mày
Anh không an ủi Lôi Lôi, bởi vì anh chưa bao giờ an ủi người ta, dĩ nhiên, cũng không muốn đi an ủi
Cảm giác lúc này đã không giống sáu năm trước
Sáu năm trước ít nhất anh vẫn có thể nói với Lôi Lôi, về sau anh sẽ đối xử tốt với cô
Hiện giờ những lời này anh đều nói không ra miệng được, cũng sẽ không nói ra miệng
Anh hung hăng uống một ngụm rượu nữa, để ly rượu xuống
Năm đó người phụ nữ này quả thật bị uất ức
Người phụ nữ này, năm đó anh quả thật cho cam kết
Anh quay đầu, “Tôi đưa em về”
Lôi Lôi nhìn anh, nước mắt vẫn rõ ràng trên mặt, “Anh lại đang cố ý đuổi em đi sao?”
“Tôi nói, tôi đưa em về” Tiêu Dạ lặp lại
Là anh tự mình đưa cô về
Không phải để ai khác
Giờ khắc này hình như Lôi Lôi cũng nghe rõ
Cô vội vã nhảy dựng lên từ trên ghế sa lon, cười rộ lên, vui mừng nói: “Dạ, em biết ngay anh tốt với em nhất”
Tiêu Dạ cầm áo khoác bên cạnh, nói với a Bưu, “Cậu coi ở đây”
“Tối nay đại ca không trở lại sao?”
Tiêu Dạ dừng một chút
Lôi Lôi kéo cánh tay anh cũng tự nhiên khẩn trương theo
“Xem tình huống” Ném lại một câu, Tiêu Dạ mang theo Lôi Lôi rời đi
Nhìn tình huống có phải chính là…
Tròng mắt Lôi Lôi căng thẳng
Đêm nay, có lẽ sẽ không giống bình thường!
Cô nhất định phải nắm chặt cơ hội này!
Hai người khoác tay cùng đi trên hành lang ở đỉnh Hạo Hãn
Trên mặt Lôi Lôi vẫn treo nụ cười hạnh phúc
Bước chân Tiêu Dạ đột nhiên dừng lại, Lôi Lôi kinh ngạc nhìn theo mắt Tiêu Dạ, nhìn thấy hai người đứng bên cạnh hành lang
Hai người kia không phải ai khác, chính là Diêu Bối Địch và người đàn ông đã cản rượu cho Diêu Bối Địch Giờ phút này, hình như hai người đang nói gì đó, Diêu Bối Địch không có cảm xúc, Ân Bân hình như đang nỗ lực trêu chọc cô vui vẻ
“Thật ra thì, tất cả mọi người đều rất tốt” Lôi Lôi nói câu từ trong thâm tâm
Mắt Tiêu Dạ dừng một chút, bước nhanh về phía trước
Diêu Bối Địch đảo mắt, trong nháy mắt nhìn thấy Tiêu Dạ và Lôi Lôi tay trong tay cùng rời đi
Bọn họ kết hôn đã sáu năm, chưa từng thân mật như thế xuất hiện trong bất cứ một trường hợp nào, mà Lôi Lôi, có thể đương nhiên chiếm đoạt vị trí bên người anh như vậy, bây giờ nghĩ lại, cái tên trên giấy đăng ký kết hôn tính là gì?
Cũng chỉ là một cái tên mà thôi
Ân Bân nhìn theo hướng ánh mắt Diêu Bối Địch, mở miệng nói, “Bạn học cấp ba của cô, tính tình rất sáng sủa”
Diêu Bối Địch không nói gì, nói đến người phụ nữ Lôi Lôi kia, cô ngay cả một vẻ mặt dư thừa cũng không muốn có
Mới từ phòng bao ra ra ngoài, thật ra chính là muốn xả một khẩu khí mà thôi
Toàn bộ bên tai đều là chủ đề Tiêu Dạ, toàn bộ đều là chủ đề Lôi Lôi, cô nghe đến hơi khiến làm cho người ta hỏng mất
Cô mới ra ngoài không lâu, Ân Bân cũng ra ngoài
Người đàn ông này dường như rất có thể nhìn thấu tâm tư của người khác, hình như phát hiện tâm tình của cô không tốt lắm, đang định chọc cười cô
Cô thật sự không cười nổi, ngay cả giả bộ cũng giả bộ không được
Cô nhìn Ân Bân, đột nhiên nói, “Ân Bân, người đàn ông vừa rồi, là chồng tôi”
Nụ cười nơi khóe miệng Ân Bân lập tức cứng lại, hình như hơi không tin nổi điều mình nghe được
“Ừ, anh không nghe sai, Tiêu Dạ là chồng tôi” Diêu Bối Địch gằn từng chữ
Ân Bân trầm mặc, nhìn Diêu Bối Địch
“Cho nên, hiện giờ anh nói gì, thật ra thì tôi đều không cao hứng, không cần phí tâm tư để an ủi tôi, để tôi một mình yên tĩnh một chút là được rồi, dù sao mấy năm nay đều trôi qua như vậy, cũng không phải chỉ trong ngày một ngày hai, tôi sẽ không buồn bực đến, muốn tự sát” Diêu Bối Địch hơi tự giễu nói
Ân Bân mím mím môi, ngón tay khẽ siết chặt
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Lôi Lôi đã uất ức đến khóc không thành tiếng
Tiêu Dạ nhíu chặt mày
Anh không an ủi Lôi Lôi, bởi vì anh chưa bao giờ an ủi người ta, dĩ nhiên, cũng không muốn đi an ủi
Cảm giác lúc này đã không giống sáu năm trước
Sáu năm trước ít nhất anh vẫn có thể nói với Lôi Lôi, về sau anh sẽ đối xử tốt với cô
Hiện giờ những lời này anh đều nói không ra miệng được, cũng sẽ không nói ra miệng
Anh hung hăng uống một ngụm rượu nữa, để ly rượu xuống
Năm đó người phụ nữ này quả thật bị uất ức
Người phụ nữ này, năm đó anh quả thật cho cam kết
Anh quay đầu, “Tôi đưa em về”
Lôi Lôi nhìn anh, nước mắt vẫn rõ ràng trên mặt, “Anh lại đang cố ý đuổi em đi sao?”
“Tôi nói, tôi đưa em về” Tiêu Dạ lặp lại
Là anh tự mình đưa cô về
Không phải để ai khác
Giờ khắc này hình như Lôi Lôi cũng nghe rõ
Cô vội vã nhảy dựng lên từ trên ghế sa lon, cười rộ lên, vui mừng nói: “Dạ, em biết ngay anh tốt với em nhất”
Tiêu Dạ cầm áo khoác bên cạnh, nói với a Bưu, “Cậu coi ở đây”
“Tối nay đại ca không trở lại sao?”
Tiêu Dạ dừng một chút
Lôi Lôi kéo cánh tay anh cũng tự nhiên khẩn trương theo
“Xem tình huống” Ném lại một câu, Tiêu Dạ mang theo Lôi Lôi rời đi
Nhìn tình huống có phải chính là…
Tròng mắt Lôi Lôi căng thẳng
Đêm nay, có lẽ sẽ không giống bình thường!
Cô nhất định phải nắm chặt cơ hội này!
Hai người khoác tay cùng đi trên hành lang ở đỉnh Hạo Hãn
Trên mặt Lôi Lôi vẫn treo nụ cười hạnh phúc
Bước chân Tiêu Dạ đột nhiên dừng lại, Lôi Lôi kinh ngạc nhìn theo mắt Tiêu Dạ, nhìn thấy hai người đứng bên cạnh hành lang
Hai người kia không phải ai khác, chính là Diêu Bối Địch và người đàn ông đã cản rượu cho Diêu Bối Địch Giờ phút này, hình như hai người đang nói gì đó, Diêu Bối Địch không có cảm xúc, Ân Bân hình như đang nỗ lực trêu chọc cô vui vẻ
“Thật ra thì, tất cả mọi người đều rất tốt” Lôi Lôi nói câu từ trong thâm tâm
Mắt Tiêu Dạ dừng một chút, bước nhanh về phía trước
Diêu Bối Địch đảo mắt, trong nháy mắt nhìn thấy Tiêu Dạ và Lôi Lôi tay trong tay cùng rời đi
Bọn họ kết hôn đã sáu năm, chưa từng thân mật như thế xuất hiện trong bất cứ một trường hợp nào, mà Lôi Lôi, có thể đương nhiên chiếm đoạt vị trí bên người anh như vậy, bây giờ nghĩ lại, cái tên trên giấy đăng ký kết hôn tính là gì?
Cũng chỉ là một cái tên mà thôi
Ân Bân nhìn theo hướng ánh mắt Diêu Bối Địch, mở miệng nói, “Bạn học cấp ba của cô, tính tình rất sáng sủa”
Diêu Bối Địch không nói gì, nói đến người phụ nữ Lôi Lôi kia, cô ngay cả một vẻ mặt dư thừa cũng không muốn có
Mới từ phòng bao ra ra ngoài, thật ra chính là muốn xả một khẩu khí mà thôi
Toàn bộ bên tai đều là chủ đề Tiêu Dạ, toàn bộ đều là chủ đề Lôi Lôi, cô nghe đến hơi khiến làm cho người ta hỏng mất
Cô mới ra ngoài không lâu, Ân Bân cũng ra ngoài
Người đàn ông này dường như rất có thể nhìn thấu tâm tư của người khác, hình như phát hiện tâm tình của cô không tốt lắm, đang định chọc cười cô
Cô thật sự không cười nổi, ngay cả giả bộ cũng giả bộ không được
Cô nhìn Ân Bân, đột nhiên nói, “Ân Bân, người đàn ông vừa rồi, là chồng tôi”
Nụ cười nơi khóe miệng Ân Bân lập tức cứng lại, hình như hơi không tin nổi điều mình nghe được
“Ừ, anh không nghe sai, Tiêu Dạ là chồng tôi” Diêu Bối Địch gằn từng chữ
Ân Bân trầm mặc, nhìn Diêu Bối Địch
“Cho nên, hiện giờ anh nói gì, thật ra thì tôi đều không cao hứng, không cần phí tâm tư để an ủi tôi, để tôi một mình yên tĩnh một chút là được rồi, dù sao mấy năm nay đều trôi qua như vậy, cũng không phải chỉ trong ngày một ngày hai, tôi sẽ không buồn bực đến, muốn tự sát” Diêu Bối Địch hơi tự giễu nói
Ân Bân mím mím môi, ngón tay khẽ siết chặt
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook