Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương-209
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 114: Chương 312
Kiều Tịch Hoàn luôn thay đổi là chuyện đương nhiên với Cố Tử Thần, bây giờ anh không hề kinh ngạc chút nào
“Chưa từng nghĩ” Cố Tử Thần lạnh lùng nói
“Nếu không hôn một đi” Kiều Tịch Hoàn cười một tiếng
Cố Tử Thần nhíu chặt mày, “Còn chưa hôn đủ?!”
“Dĩ nhiên không đủ” Kiều Tịch Hoàn ngồi xổm người xuống, giữ vững một đường thẳng với khuôn mặt anh, khoảng cách mặt đối mặt, chỉ cần nhẹ nhàng vừa động là có thể hôn nhau, “Mới vừa rồi không phải bị khỉ con cắt đứt sao?”
Cố Tử Thần chỉ nhìn cô, không nói được cũng không nói không được
Giống như bắt đầu từ rất lâu, Cố Tử Thần đã ngầm cho phép cô làm bất cứ chuyện gì trên người anh, mặc dù thỉnh thoảng sẽ nổi cơn lôi đình, nhưng kết quả cuối cùng chính là, anh đón nhận
Kiều Tịch Hoàn nhếch miệng cười một tiếng, đôi môi tiến lại gần cánh môi hoàn mỹ của Cố Tử Thần
Thật ra thì cô thích môi người đàn ông này, mặc dù hơi mỏng, lại có dáng vẻ và gợi cảm đáng chết!
Có người nói đàn ông môi mỏng bạc tình, Cố Tử Thần có phải là người đàn ông bạc tình?
Ít nhất, Tề Lăng Phong là vậy
Cô đã từng một lần cảm thấy những lời này đều không có căn cứ đều là gạt người, bởi vì cánh môi Tề Lăng Phong cũng rất mỏng, nhưng khi đó mình cảm thấy, Tề Lăng Phong là người đàn ông tốt nhất trên thế gian này, tuyệt đối sẽ không bạc tình
Bây giờ nghĩ lại, thứ cổ nhân lưu lại, không thể nói có căn cứ khoa học gì, nhưng lại dùng kinh nghiệm sống sờ sờ nghiệm chứng từng lần dạy dỗ thê thảm
Cánh môi hai người dán chặt
Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn khẽ cười
Có phải Cố Tử Thần cũng thích ứng với sự tồn tại như vậy của cô không
Nhưng mà
Tròng mắt cô hơi đổi, nhìn bóng người màu trắng cao ngất cách đó không xa
Cô ngoái đầu nhìn lại
Chính là Cổ Nguyên như vậy, cho nên đừng lãng phí tình cảm ở trên người tôi
Bóng dáng màu trắng kia xoay người rời đi
Kiều Tịch Hoàn nhắm mắt lại, hồi lâu, buông Cố Tử Thần ra
Thật ra thì cô cũng không máu lạnh, giờ phút này có thể hôn Cố Tử Thần đến quên tất cả, khóe miệng cô cười cười, nhìn khóe miệng ướt át của Cố Tử Thần, nhẹ nhàng lau giúp anh, đó là nước miếng mình lưu lại, mặc dù vô cùng sáng long lanh, có cảm giác sắc màu mập mờ, cô nói, “Đi vào không?”
“Tôi đi nhà ấm một lát” Nói xong, Cố Tử Thần đẩy xe lăn đi về phía kia
Cố Tử Thần có thể nán lại ở phòng khách trong thời gian lâu như vậy đã là kỳ tích, vào lúc này cô độc dường như là tất nhiên
Mặc dù hôm nay anh là chủ nhân
Mặc dù hôm nay…Thân phận chủ nhân anh vốn có đã bị một người đàn ông khác che giấu
Tối nay, gần như đều là ánh sáng của Cố Tử Hàn, anh tao nhã ga lăng đi xã giao qua lại với các khách mời
Vừa mới bắt đầu, Kiều Tịch Hoàn có nửa phút không thích, đối với Cố Tử Thần hoàn toàn bị người sao lãng, đối với Cố Tử Hàn được người khen tặng đến không xong, trong lòng cô phiếm đủ tâm tình bị đè nén, nhưng đảo mắt nhìn dáng vẻ Cố Tử Thần bình tĩnh đến gần như lạnh lùng như vậy, cũng dần thích ứng, bởi vì…
Chủ nhân đã không để ý, cô đúng là bắt chó đi cày xen vào việc của người khác!
Cô cũng không phải rảnh rỗi đến sợ
Nghĩ như vậy, cô nâng váy chuẩn bị vào phòng khách
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng dáng màu đen, khi cô còn chưa phản ứng kịp, bóng dáng màu đen kia đã mạnh bạo kéo cô vào trong góc tối thui, sau lưng bị anh ta cường thế đè lên vách tường, sau vai trần ma sát lên vách tường, đau đớn trong phút chốc
Kiều Tịch Hoàn cau mày nhịn đau, mắt nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt
“Tề Lăng Phong, anh nổi cơn gì?!” Kiều Tịch Hoàn gầm nhẹ
Ở nơi như thế này, lá gan Tề Lăng Phong có phải quá lớn chút rồi không?!
“Em cảm thấy tôi điên sao?” Tê Lăng Phong hỏi cô, anh lại có vẻ không hề để ý tới cô kích động, thậm chí có vài phần cà lơ phất phơ Mà phong cách ôn tồn nho nhã của anh hoàn toàn không hề như tên lưu manh khiến cho người ta ghê tởm, ngược lại có vài phần cảm giác phong lưu
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Kiều Tịch Hoàn luôn thay đổi là chuyện đương nhiên với Cố Tử Thần, bây giờ anh không hề kinh ngạc chút nào
“Chưa từng nghĩ” Cố Tử Thần lạnh lùng nói
“Nếu không hôn một đi” Kiều Tịch Hoàn cười một tiếng
Cố Tử Thần nhíu chặt mày, “Còn chưa hôn đủ?!”
“Dĩ nhiên không đủ” Kiều Tịch Hoàn ngồi xổm người xuống, giữ vững một đường thẳng với khuôn mặt anh, khoảng cách mặt đối mặt, chỉ cần nhẹ nhàng vừa động là có thể hôn nhau, “Mới vừa rồi không phải bị khỉ con cắt đứt sao?”
Cố Tử Thần chỉ nhìn cô, không nói được cũng không nói không được
Giống như bắt đầu từ rất lâu, Cố Tử Thần đã ngầm cho phép cô làm bất cứ chuyện gì trên người anh, mặc dù thỉnh thoảng sẽ nổi cơn lôi đình, nhưng kết quả cuối cùng chính là, anh đón nhận
Kiều Tịch Hoàn nhếch miệng cười một tiếng, đôi môi tiến lại gần cánh môi hoàn mỹ của Cố Tử Thần
Thật ra thì cô thích môi người đàn ông này, mặc dù hơi mỏng, lại có dáng vẻ và gợi cảm đáng chết!
Có người nói đàn ông môi mỏng bạc tình, Cố Tử Thần có phải là người đàn ông bạc tình?
Ít nhất, Tề Lăng Phong là vậy
Cô đã từng một lần cảm thấy những lời này đều không có căn cứ đều là gạt người, bởi vì cánh môi Tề Lăng Phong cũng rất mỏng, nhưng khi đó mình cảm thấy, Tề Lăng Phong là người đàn ông tốt nhất trên thế gian này, tuyệt đối sẽ không bạc tình
Bây giờ nghĩ lại, thứ cổ nhân lưu lại, không thể nói có căn cứ khoa học gì, nhưng lại dùng kinh nghiệm sống sờ sờ nghiệm chứng từng lần dạy dỗ thê thảm
Cánh môi hai người dán chặt
Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn khẽ cười
Có phải Cố Tử Thần cũng thích ứng với sự tồn tại như vậy của cô không
Nhưng mà
Tròng mắt cô hơi đổi, nhìn bóng người màu trắng cao ngất cách đó không xa
Cô ngoái đầu nhìn lại
Chính là Cổ Nguyên như vậy, cho nên đừng lãng phí tình cảm ở trên người tôi
Bóng dáng màu trắng kia xoay người rời đi
Kiều Tịch Hoàn nhắm mắt lại, hồi lâu, buông Cố Tử Thần ra
Thật ra thì cô cũng không máu lạnh, giờ phút này có thể hôn Cố Tử Thần đến quên tất cả, khóe miệng cô cười cười, nhìn khóe miệng ướt át của Cố Tử Thần, nhẹ nhàng lau giúp anh, đó là nước miếng mình lưu lại, mặc dù vô cùng sáng long lanh, có cảm giác sắc màu mập mờ, cô nói, “Đi vào không?”
“Tôi đi nhà ấm một lát” Nói xong, Cố Tử Thần đẩy xe lăn đi về phía kia
Cố Tử Thần có thể nán lại ở phòng khách trong thời gian lâu như vậy đã là kỳ tích, vào lúc này cô độc dường như là tất nhiên
Mặc dù hôm nay anh là chủ nhân
Mặc dù hôm nay…Thân phận chủ nhân anh vốn có đã bị một người đàn ông khác che giấu
Tối nay, gần như đều là ánh sáng của Cố Tử Hàn, anh tao nhã ga lăng đi xã giao qua lại với các khách mời
Vừa mới bắt đầu, Kiều Tịch Hoàn có nửa phút không thích, đối với Cố Tử Thần hoàn toàn bị người sao lãng, đối với Cố Tử Hàn được người khen tặng đến không xong, trong lòng cô phiếm đủ tâm tình bị đè nén, nhưng đảo mắt nhìn dáng vẻ Cố Tử Thần bình tĩnh đến gần như lạnh lùng như vậy, cũng dần thích ứng, bởi vì…
Chủ nhân đã không để ý, cô đúng là bắt chó đi cày xen vào việc của người khác!
Cô cũng không phải rảnh rỗi đến sợ
Nghĩ như vậy, cô nâng váy chuẩn bị vào phòng khách
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng dáng màu đen, khi cô còn chưa phản ứng kịp, bóng dáng màu đen kia đã mạnh bạo kéo cô vào trong góc tối thui, sau lưng bị anh ta cường thế đè lên vách tường, sau vai trần ma sát lên vách tường, đau đớn trong phút chốc
Kiều Tịch Hoàn cau mày nhịn đau, mắt nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt
“Tề Lăng Phong, anh nổi cơn gì?!” Kiều Tịch Hoàn gầm nhẹ
Ở nơi như thế này, lá gan Tề Lăng Phong có phải quá lớn chút rồi không?!
“Em cảm thấy tôi điên sao?” Tê Lăng Phong hỏi cô, anh lại có vẻ không hề để ý tới cô kích động, thậm chí có vài phần cà lơ phất phơ Mà phong cách ôn tồn nho nhã của anh hoàn toàn không hề như tên lưu manh khiến cho người ta ghê tởm, ngược lại có vài phần cảm giác phong lưu
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook