Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương-317
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 223: Chương 643
“Ai nói thận tôi không tốt!” Bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng gầm
Diêu Bối Địch ngẩn ra, giống như rì rầm với đối phương một lúc, hồi lâu mới nói vào trong điện thoại, “Bà tìm tôi có chuyện gì hả?”
“Bà biết em trai bà hiện giờ đang làm gì không?” Kiều Tịch Hoàn hỏi
“Không biết, nó tới trêu chọc bà?”
“Cậu ta làm tài xế cho tôi” Kiều Tịch Hoàn nói
“Cái gì?!” Bên kia đột nhiên gầm lên, “Nó làm tài xế cho bà làm gì?”
“Làm sao tôi biết Tự bà hỏi cậu ta một chút đi”
“Được, tôi lập tức gọi điện thoại cho nó”
“Nửa giờ”
“Tại sao?” Bên kia hơi kinh ngạc
“Tôi sợ xảy ra tai nạn xe cộ”
Nói xong, Kiều Tịch Hoàn liền cúp điện thoại
Diêu Bối Khôn nghe được nội dung điện thoại của Kiều Tịch Hoàn, sắc mặt không được đẹp, “Tại sao chị mách lẻo tôi”
“Cậu nói nữa, lập tức dừng xe”
Diêu Bối Khôn mím môi
Khổng Tử đã nói, chỉ có phụ nữ và tiểu nhân khó nuôi
Quả thế
Diêu Bối Địch cầm điện thoại di động, hơi bốc lửa
Diêu Bối Khôn thằng nhóc thúi này, thật đúng là càng lớn càng không có tính tự giác, mình rốt cuộc đều ép buộc cái gì, kêu nó đi học cho tốt, đi làm gì đó nó chết sống không làm, nhất định đi làm chút chuyện khiến cho người ta nghĩ không ra, nó không phải chỉ số thông minh có vấn đề chứ, đầu có bệnh!
“Em trai em?” Tiêu Dạ nhìn dáng vẻ thở phì phò của Diêu Bối Địch, hỏi
Diêu Bối Địch quay đầu nhìn Tiêu Dạ, gật đầu một cái, “Em không biết em trai em trở nên như vậy thì khi nào, hoàn toàn giống như mầm xấu”
“Không phai sinh ra đã như thế sao?” Tiêu Dạ nhướng mày
Diêu Bối Địch sửng sốt
Tiêu Dạ nói chuyện, thật đả kích người ta
Cô cắn môi, mặc dù cũng cảm thấy Diêu Bối Địch chính là thiếu mắng cần ăn đòn, nhưng bao che vẫn không muốn người khác nói thằng bé như vậy Cô có phần không được vui vẻ
Tiêu Dạ người đàn ông như vậy dĩ nhiên hoàn toàn không chú ý tới, anh duỗi người, ngồi dậy từ trên giường, đột nhiên mở miệng nói, “Hôm nay chúng ta đi về”
“Về đâu?” Diêu Bối Địch buồn bực
“Về nhà Không muốn ở lại chỗ này”
“Nhưng cha anh sẽ để cho chúng ta đi sao?” Diêu Bối Địch hỏi
Mặc dù “Về nhà” hai người, khiến cho cô không hiểu sao nhịp tim hơi rối loạn
“Không cần phải để ý đến lão già kia” Tiêu Dạ chẳng hề để ý
“A” Diêu Bối Địch gật đầu, “Vậy chờ lát nữa em liền thu dọn đồ”
Cô luôn như thế, Tiêu Dạ nói gì đều tốt
Chưa từng đi chất vấn anh bất cứ chuyện gì
Diêu Bối Địch vén chăn lên chuẩn bị rời giường, vén lên hơi nhiều, cho nên bên chỗ Tiêu Dạ cũng bị cô vén lên, cô chuẩn bị đắp lên cho Tiêu Dạ thì đột nhiên nhìn thấy một chút trong đũng quần anh…
Mặt hơi ửng đỏ
Tiêu Dạ theo ánh mắt của cô, giọng lạnh lùng nói, “Mới vừa rồi còn nói tôi thận hư!”
Diêu Bối Địch cắn môi, vội vàng đắp chăn cho anh, cô chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi
Hơi ảo não, chuẩn bị chạy vào toilet
“Đúng rồi Diêu Bối Địch” Tiêu Dạ rất thoải mái dựa vào đầu giường
Vết thương phía sau lưng anh có lẽ đã kết vảy, không dùng sức sẽ không quá đau, nhưng mà trên đùi bác sỹ Mạc vẫn căn dặn, không thể xuống đất, một chút cũng không thể dùng sức, cho nên nhiều ngày như vây, Tiêu Dạ hoặc chỉ nằm trên giường, hoặc yên vị trên xe lăn, những chuyện khác Diêu Bối Địch sẽ thỏa hiệp, nhưng mà trên đùi anh, liền cố chấp giống như con chó con, nói gì cũng không cho anh động một chút xíu
Anh cũng, dần dần thỏa hiệp
“Kiều Tịch Hoàn thật sự là bạn của em?” Tiêu Dạ hỏi
Diêu Bối Địch gật đầu
“Bạn của em không phải chỉ có Hoắc Tiểu Khê sao?” Tiêu Dạ hơi kinh ngạc
Anh sẽ không quá quan tâm chuyện của Diêu
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
“Ai nói thận tôi không tốt!” Bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng gầm
Diêu Bối Địch ngẩn ra, giống như rì rầm với đối phương một lúc, hồi lâu mới nói vào trong điện thoại, “Bà tìm tôi có chuyện gì hả?”
“Bà biết em trai bà hiện giờ đang làm gì không?” Kiều Tịch Hoàn hỏi
“Không biết, nó tới trêu chọc bà?”
“Cậu ta làm tài xế cho tôi” Kiều Tịch Hoàn nói
“Cái gì?!” Bên kia đột nhiên gầm lên, “Nó làm tài xế cho bà làm gì?”
“Làm sao tôi biết Tự bà hỏi cậu ta một chút đi”
“Được, tôi lập tức gọi điện thoại cho nó”
“Nửa giờ”
“Tại sao?” Bên kia hơi kinh ngạc
“Tôi sợ xảy ra tai nạn xe cộ”
Nói xong, Kiều Tịch Hoàn liền cúp điện thoại
Diêu Bối Khôn nghe được nội dung điện thoại của Kiều Tịch Hoàn, sắc mặt không được đẹp, “Tại sao chị mách lẻo tôi”
“Cậu nói nữa, lập tức dừng xe”
Diêu Bối Khôn mím môi
Khổng Tử đã nói, chỉ có phụ nữ và tiểu nhân khó nuôi
Quả thế
Diêu Bối Địch cầm điện thoại di động, hơi bốc lửa
Diêu Bối Khôn thằng nhóc thúi này, thật đúng là càng lớn càng không có tính tự giác, mình rốt cuộc đều ép buộc cái gì, kêu nó đi học cho tốt, đi làm gì đó nó chết sống không làm, nhất định đi làm chút chuyện khiến cho người ta nghĩ không ra, nó không phải chỉ số thông minh có vấn đề chứ, đầu có bệnh!
“Em trai em?” Tiêu Dạ nhìn dáng vẻ thở phì phò của Diêu Bối Địch, hỏi
Diêu Bối Địch quay đầu nhìn Tiêu Dạ, gật đầu một cái, “Em không biết em trai em trở nên như vậy thì khi nào, hoàn toàn giống như mầm xấu”
“Không phai sinh ra đã như thế sao?” Tiêu Dạ nhướng mày
Diêu Bối Địch sửng sốt
Tiêu Dạ nói chuyện, thật đả kích người ta
Cô cắn môi, mặc dù cũng cảm thấy Diêu Bối Địch chính là thiếu mắng cần ăn đòn, nhưng bao che vẫn không muốn người khác nói thằng bé như vậy Cô có phần không được vui vẻ
Tiêu Dạ người đàn ông như vậy dĩ nhiên hoàn toàn không chú ý tới, anh duỗi người, ngồi dậy từ trên giường, đột nhiên mở miệng nói, “Hôm nay chúng ta đi về”
“Về đâu?” Diêu Bối Địch buồn bực
“Về nhà Không muốn ở lại chỗ này”
“Nhưng cha anh sẽ để cho chúng ta đi sao?” Diêu Bối Địch hỏi
Mặc dù “Về nhà” hai người, khiến cho cô không hiểu sao nhịp tim hơi rối loạn
“Không cần phải để ý đến lão già kia” Tiêu Dạ chẳng hề để ý
“A” Diêu Bối Địch gật đầu, “Vậy chờ lát nữa em liền thu dọn đồ”
Cô luôn như thế, Tiêu Dạ nói gì đều tốt
Chưa từng đi chất vấn anh bất cứ chuyện gì
Diêu Bối Địch vén chăn lên chuẩn bị rời giường, vén lên hơi nhiều, cho nên bên chỗ Tiêu Dạ cũng bị cô vén lên, cô chuẩn bị đắp lên cho Tiêu Dạ thì đột nhiên nhìn thấy một chút trong đũng quần anh…
Mặt hơi ửng đỏ
Tiêu Dạ theo ánh mắt của cô, giọng lạnh lùng nói, “Mới vừa rồi còn nói tôi thận hư!”
Diêu Bối Địch cắn môi, vội vàng đắp chăn cho anh, cô chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi
Hơi ảo não, chuẩn bị chạy vào toilet
“Đúng rồi Diêu Bối Địch” Tiêu Dạ rất thoải mái dựa vào đầu giường
Vết thương phía sau lưng anh có lẽ đã kết vảy, không dùng sức sẽ không quá đau, nhưng mà trên đùi bác sỹ Mạc vẫn căn dặn, không thể xuống đất, một chút cũng không thể dùng sức, cho nên nhiều ngày như vây, Tiêu Dạ hoặc chỉ nằm trên giường, hoặc yên vị trên xe lăn, những chuyện khác Diêu Bối Địch sẽ thỏa hiệp, nhưng mà trên đùi anh, liền cố chấp giống như con chó con, nói gì cũng không cho anh động một chút xíu
Anh cũng, dần dần thỏa hiệp
“Kiều Tịch Hoàn thật sự là bạn của em?” Tiêu Dạ hỏi
Diêu Bối Địch gật đầu
“Bạn của em không phải chỉ có Hoắc Tiểu Khê sao?” Tiêu Dạ hơi kinh ngạc
Anh sẽ không quá quan tâm chuyện của Diêu
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook