Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 61
Hàng xe hoa cực dài chạy trên đường ở trung tâm thành phố, hai chiếc Hummer mở đường, để bảo đảm đoàn xe phía sau không bị kẹt xe hoặc bị ngắt quãng.
Không biết có phải Ngôn Diệu Thiên đã chào hỏi lãnh đạo cục giao thông hay không, mà mỗi ngã tư đều có cảnh sát giao thông, bảo đảm con đường luôn thông suốt.
Tư Mộ ngồi trên xe chủ hôn, từ kính chiếu hậu có thể thấy một hàng dài xe hoa theo sau, nhìn cũng không nhìn hết được, mà đếm cũng không đếm được rốt cuộc có bao nhiêu xe, không khỏi âm thầm tặc lưỡi, nhà họ Ngôn, thật con mẹ nó có tiền mà!
Nhìn dáng vẻ phô trương, một hàng toàn xe cao cấp nhất thế giới, cái này gọi là phong cách.
Người đi đường rối rít nhìn rồi chỉ trỏ, những xe chạy song song cũng hạ kính xe xuống sau đó huýt sáo, hô to “Con mẹ nó thật khốc đó!” Những tài xế trẻ thì nhấn còi liên tục, ồn ào nhốn nháo một vùng.
“Thành phố A có nhiều xe sang trọng như vậy khi nào thế? Anh nhìn những chiếc xe phía sau kìa tùy tiện bán một cái cũng hơn ngàn vạn, ai kết hôn vậy? Cũng quá phô trương đi!” Người đi đường nhìn đội xe đưa hoa mà tặt lưỡi.
“Đám cưới thái tử của YT Quốc Tế, anh không biết sao?” Người đi đường b chỉ vào tấm áp-phích treo trên tòa nhà khổng lồ, vẻ mặt giống như chuyện này mà cũng không biết quá lỗi thời rồi! Hơn nữa áp-phích lớn như vậy mà cũng không thấy được, anh bị mù rồi sao?
“Nhưng mà phô trương như vậy, quả thật không có ai làm hoàng tráng như vậy đó!” Người đi đường b sờ sờ cằm, không thể tưởng tượng nổi mà cảm thán.
Không thể không bội phục bộ phận tuyên truyền của YT Quốc Tế, quả thực đã tuyên truyền mọi lúc mọi nơi cho lễ cưới này.
Cả thành phố A, mặc kệ là trên ti vi, tạp chí hay báo chí, trong phố lớn ngõ nhỏ, cũng có thể nghe nói đến lễ cưới của thái tử YT Quốc Tế.
Hình Tư Mộ mặc áo cưới trắng được phóng lớn, đặt ở các bồn hoa ven đường, trên các tòa nhà cao tầng. Trong hình chỉ có mình cô, mặc dù đẹp đến mức quá hoàn mỹ, nhưng chỉ có một người mặc áo cưới, nhìn thế nào cũng thấy hơi khó chịu.
Tư Mộ ngồi trên xe, quay mặt nhìn tấm áp-phích to treo trên cao ốc, thì xấu hổ, hận trên xe không có cái lỗ để cô chui vào.
Trong hình cô mặc áo cưới mà bây giờ cô đang mặc, hở vai, hở lưng, ôm sát cơ thể, hiện lên đường cong rất đẹp. Hơn nữa lại làm những động tác theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia, sau đó nhiếp ảnh gia lấy góc độ chụp được tư thế như trong hình.
Rõ ràng mặc áo cưới vào rất thuần khiết, nhưng cô lại bày ra tư thế phong tình, còn treo ở tất cả phố lớn ngõ nhỏ để toàn dân nhìn, thật quá mất mặt!
Dĩ nhiên Ngôn Mặc Bạch cũng nhìn thấy những tấm áp-phích đó, anh trầm mặt, nhất thời cảm thấy áo cưới trên người cô dâu đang ngồi cạnh mình quá ít vải, khiến anh tức điên rồi.
Sau đó lại bất mãn với người cha của mình. Vì ép anh đồng ý, tiền trảm hậu tấu làm hết tất cả công việc chuẩn bị lễ cưới còn chưa nói, hơn nữa lại cho anh một đao, khiến anh phải đồng ý lễ cưới này.
Ngôn Mặc Bạch khẽ nhếch môi, nếu như là chính bản thân anh không đồng ý, thì ai ai có thể ép được anh?
Nhìn thoáng qua người phụ nữ đang co thành một cục ở bên cạnh, tâm tình của anh rất vui vẻ, cảm thấy vết thương ở bụng cũng không đau nữa.
“Anh không biết sao, so với chiếc xe chủ hôn kia thì những chiếc xe chạy sau chẳng đáng gì cả!” Người đi đường c bên cạnh, trong rất giống người trong nghề nói, gương mặt đắc ý, giống như xe này cũng giống như xe nhà anh ta, kiêu ngạo nói với người đi đường a: “Chiếc xe chủ hôn kia, nhìn thấy không? Đó mới là chiếc xe sang trọng nhất. Toàn thế giới chỉ có năm chiếc, một trong năm chiếc đó đang ở đây. Về phần giá tiền, tất cả các xe phía sau cộng lại cũng không mua được ruột và lốp xe.”
Nói xong cũng rướn cổ lên, chỉ hận con ngươi không bay ra khỏi mắt anh ta, đuổi theo xe của Ngôn Mặc Bạch.
Người đi đường a bị người đi đường c giảng giải một hồi, hơi khó chịu, vẻ mặt không tin châm biếm, “Anh quá khoác lác đi! Tiếp tục nổ đi! Tôi cũng không tin, một hàng xe dài như vậy ít nhất cũng năm mươi chiếc, mỗi xe cũng hơn ngàn vạn, anh nói chiếc xe phía trước kia, nó có thể bán được vài tỷ sao?”
Nhất thời người đi đường c cũng không muốn dùng toàn bộ con mắt để nhìn anh ta, chỉ liếc mắt nhìn người đi đường a giống như nhìn một người ngu ngốc, lẩm bẩm một lúc, lại cảm thấy lại cần phải mở rộng tầm mắt cho người không có kiến thức này, thuận tiện khoe khoang sự uyên bác của mình luôn.
Vì vậy anh ta liền móc chiếc Iphone 5 ra, ngón tay nhấn nhấn màn hình, sau đó đưa điện thoại đến trước mắt người đi đường a, “Chậm rãi nói, nhìn thấy không?”
Người đi đường a trợn trắng mắt, đếm mấy chữ số hàng lẻ, thiếu chút nữa chết não luôn.
Người trẻ tuổi yêu xe tương đối nhiều, nhưng mà nhiều xe sang tụ lại một chỗ như vậy, quả thật là chưa bao giờ được thấy qua, khiến họ kinh hãi không thôi, sau đó vội vàng móc di động ra quay phim, chụp hình hoặc là đăng lên Microblogging.
Một ngày này, trên Microblogging của thành phố A, lượt view xem hôn lễ sang trọng tăng cao, cũng không phải là cao bình thường. Đồng thời, hôn lễ này cũng trở thành đề tài bàn tán của người dân thành phố A.
Nhiều năm về sau, người dân thành phố A cũng không quên được lễ cưới này.
Đồng thời, cũng nhiều năm về sau khi Tư Mộ nhớ đến lễ cưới này, trong lòng lại cảm thấy ngọt như mật ong.
Mỗi khi ban tốt ném cho cô ánh mắt ghen tỵ và hâm mộ, cô cũng thản nhiên nhận lấy.
Không biết có phải Ngôn Diệu Thiên đã chào hỏi lãnh đạo cục giao thông hay không, mà mỗi ngã tư đều có cảnh sát giao thông, bảo đảm con đường luôn thông suốt.
Tư Mộ ngồi trên xe chủ hôn, từ kính chiếu hậu có thể thấy một hàng dài xe hoa theo sau, nhìn cũng không nhìn hết được, mà đếm cũng không đếm được rốt cuộc có bao nhiêu xe, không khỏi âm thầm tặc lưỡi, nhà họ Ngôn, thật con mẹ nó có tiền mà!
Nhìn dáng vẻ phô trương, một hàng toàn xe cao cấp nhất thế giới, cái này gọi là phong cách.
Người đi đường rối rít nhìn rồi chỉ trỏ, những xe chạy song song cũng hạ kính xe xuống sau đó huýt sáo, hô to “Con mẹ nó thật khốc đó!” Những tài xế trẻ thì nhấn còi liên tục, ồn ào nhốn nháo một vùng.
“Thành phố A có nhiều xe sang trọng như vậy khi nào thế? Anh nhìn những chiếc xe phía sau kìa tùy tiện bán một cái cũng hơn ngàn vạn, ai kết hôn vậy? Cũng quá phô trương đi!” Người đi đường nhìn đội xe đưa hoa mà tặt lưỡi.
“Đám cưới thái tử của YT Quốc Tế, anh không biết sao?” Người đi đường b chỉ vào tấm áp-phích treo trên tòa nhà khổng lồ, vẻ mặt giống như chuyện này mà cũng không biết quá lỗi thời rồi! Hơn nữa áp-phích lớn như vậy mà cũng không thấy được, anh bị mù rồi sao?
“Nhưng mà phô trương như vậy, quả thật không có ai làm hoàng tráng như vậy đó!” Người đi đường b sờ sờ cằm, không thể tưởng tượng nổi mà cảm thán.
Không thể không bội phục bộ phận tuyên truyền của YT Quốc Tế, quả thực đã tuyên truyền mọi lúc mọi nơi cho lễ cưới này.
Cả thành phố A, mặc kệ là trên ti vi, tạp chí hay báo chí, trong phố lớn ngõ nhỏ, cũng có thể nghe nói đến lễ cưới của thái tử YT Quốc Tế.
Hình Tư Mộ mặc áo cưới trắng được phóng lớn, đặt ở các bồn hoa ven đường, trên các tòa nhà cao tầng. Trong hình chỉ có mình cô, mặc dù đẹp đến mức quá hoàn mỹ, nhưng chỉ có một người mặc áo cưới, nhìn thế nào cũng thấy hơi khó chịu.
Tư Mộ ngồi trên xe, quay mặt nhìn tấm áp-phích to treo trên cao ốc, thì xấu hổ, hận trên xe không có cái lỗ để cô chui vào.
Trong hình cô mặc áo cưới mà bây giờ cô đang mặc, hở vai, hở lưng, ôm sát cơ thể, hiện lên đường cong rất đẹp. Hơn nữa lại làm những động tác theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia, sau đó nhiếp ảnh gia lấy góc độ chụp được tư thế như trong hình.
Rõ ràng mặc áo cưới vào rất thuần khiết, nhưng cô lại bày ra tư thế phong tình, còn treo ở tất cả phố lớn ngõ nhỏ để toàn dân nhìn, thật quá mất mặt!
Dĩ nhiên Ngôn Mặc Bạch cũng nhìn thấy những tấm áp-phích đó, anh trầm mặt, nhất thời cảm thấy áo cưới trên người cô dâu đang ngồi cạnh mình quá ít vải, khiến anh tức điên rồi.
Sau đó lại bất mãn với người cha của mình. Vì ép anh đồng ý, tiền trảm hậu tấu làm hết tất cả công việc chuẩn bị lễ cưới còn chưa nói, hơn nữa lại cho anh một đao, khiến anh phải đồng ý lễ cưới này.
Ngôn Mặc Bạch khẽ nhếch môi, nếu như là chính bản thân anh không đồng ý, thì ai ai có thể ép được anh?
Nhìn thoáng qua người phụ nữ đang co thành một cục ở bên cạnh, tâm tình của anh rất vui vẻ, cảm thấy vết thương ở bụng cũng không đau nữa.
“Anh không biết sao, so với chiếc xe chủ hôn kia thì những chiếc xe chạy sau chẳng đáng gì cả!” Người đi đường c bên cạnh, trong rất giống người trong nghề nói, gương mặt đắc ý, giống như xe này cũng giống như xe nhà anh ta, kiêu ngạo nói với người đi đường a: “Chiếc xe chủ hôn kia, nhìn thấy không? Đó mới là chiếc xe sang trọng nhất. Toàn thế giới chỉ có năm chiếc, một trong năm chiếc đó đang ở đây. Về phần giá tiền, tất cả các xe phía sau cộng lại cũng không mua được ruột và lốp xe.”
Nói xong cũng rướn cổ lên, chỉ hận con ngươi không bay ra khỏi mắt anh ta, đuổi theo xe của Ngôn Mặc Bạch.
Người đi đường a bị người đi đường c giảng giải một hồi, hơi khó chịu, vẻ mặt không tin châm biếm, “Anh quá khoác lác đi! Tiếp tục nổ đi! Tôi cũng không tin, một hàng xe dài như vậy ít nhất cũng năm mươi chiếc, mỗi xe cũng hơn ngàn vạn, anh nói chiếc xe phía trước kia, nó có thể bán được vài tỷ sao?”
Nhất thời người đi đường c cũng không muốn dùng toàn bộ con mắt để nhìn anh ta, chỉ liếc mắt nhìn người đi đường a giống như nhìn một người ngu ngốc, lẩm bẩm một lúc, lại cảm thấy lại cần phải mở rộng tầm mắt cho người không có kiến thức này, thuận tiện khoe khoang sự uyên bác của mình luôn.
Vì vậy anh ta liền móc chiếc Iphone 5 ra, ngón tay nhấn nhấn màn hình, sau đó đưa điện thoại đến trước mắt người đi đường a, “Chậm rãi nói, nhìn thấy không?”
Người đi đường a trợn trắng mắt, đếm mấy chữ số hàng lẻ, thiếu chút nữa chết não luôn.
Người trẻ tuổi yêu xe tương đối nhiều, nhưng mà nhiều xe sang tụ lại một chỗ như vậy, quả thật là chưa bao giờ được thấy qua, khiến họ kinh hãi không thôi, sau đó vội vàng móc di động ra quay phim, chụp hình hoặc là đăng lên Microblogging.
Một ngày này, trên Microblogging của thành phố A, lượt view xem hôn lễ sang trọng tăng cao, cũng không phải là cao bình thường. Đồng thời, hôn lễ này cũng trở thành đề tài bàn tán của người dân thành phố A.
Nhiều năm về sau, người dân thành phố A cũng không quên được lễ cưới này.
Đồng thời, cũng nhiều năm về sau khi Tư Mộ nhớ đến lễ cưới này, trong lòng lại cảm thấy ngọt như mật ong.
Mỗi khi ban tốt ném cho cô ánh mắt ghen tỵ và hâm mộ, cô cũng thản nhiên nhận lấy.