Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 183
Lý Tình Thâm cau mày, trả lời dứt khoát: "Không được! Cô ấy sợ độ cao!"
"Điều này chúng ta cũng biết, nhưng hiện tại thế thân không tới, hơn nữa quảng cáo cũng không chờ kịp, cho nên" Vẻ mặt đạo diễn cũng hơi khó xử.
"Mặc kệ nguyên nhân gì, không được là không được!" Sắc mặt Lý Tình Thâm càng chìm xuống, vốn từ trước đến giờ anh cao ngạo lạnh nhạt, lúc này giọng điệu mang theo vẻ sắc bén, khiến đạo diễn sợ tới mức tạm thời không dám nói một câu.
Nhà sản xuất và nhân viên công tác đứng một bên nhìn trái nhìn phải, cũng không biết làm sao, đến cuối cùng, tất cả mọi người đưa ánh mắt tới trên người Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt tự nhiên biết ánh mắt kia đại biểu cho cái gì.
Không ai dám đắc tội Lý Tình Thâm, cho nên, tất cả mọi người muốn nhân vật chính là cô tự mình đi nói.
Lăng Mạt Mạt nhìn đài nhảy cầu, bình tĩnh xem xét, cô sợ hãi là thật, nghĩ bản thân đơn độc đứng ở đó nhảy xuống, cô nhịn không được chân nhũn ra.
Nhưng nghĩ đến những lời Giản Thần Hi vừa nói với mình, con ngươi Lăng Mạt Mạt đảo vòng, đột nhiên nảy ra một ý, tức thì Lăng Mạt Mạt mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc: "Không có chuyện gì, tôi có thể làm được!"
Lý Tình Thâm nghe được lời nói của Lăng Mạt Mạt, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía cô, chân mày nhíu càng chặt hơn.
Thật ra thì anh cũng không biết cô sợ độ cao, thậm chí lúc xem kịch bản ký hợp đồng cô cũng không nói cô sợ độ cao.
Chỉ là hai ngày trước, buổi tối lúc cô và anh cùng trò chuyện trên wechat, trong lúc vô ý gửi tới một câu than phiền, nói mình sợ độ cao, anh lại ghi nhớ, đêm đó gọi điện thoại cho Du Dật, kêu Du Dật nghĩ biện pháp an bài một người thế thân, mà sáng hôm nay thế thân không xuất hiện, anh lại biết tính cách của cô, một lòng muốn nổi tiếng, cô tuyệt đối không để cho quảng cáo có khuyết điểm nào, cô tuyệt đối sẽ tự mình ra trận, cho nên, anh sợ xuất hiện nguy hiểm, không quan tâm tới tới việc sửa sang lại bộ dạng bận rộn nhếch nhác suốt đêm, vội vội vàng vàng lái xe tới đây.
Lý Tình Thâm nghĩ tới đây, lại một lần nữa lắc đầu: "Không được!"
Cái gì cũng có thể cắn chặt răng cho qua, nhưng là nguy hiểm thì tuyệt đối không thể, bởi vì ai cũng không biết phía sau rốt cuộc ẩn giấu chuyện xấu gì!
"Tôi sợ độ cao nhưng cũng không phải nghiêm trọng như vậy, hơn nữa cũng chỉ có mười mét, phía dưới đều là nước, phải biết rằng tôi bơi rất lợi hại, nhiều người ở đây như vậy, nếu thật sự ngoài ý muốn, mọi người sẽ cứu tôi trước tiên mà, đúng không?" Lăng Mạt Mạt mỉm cười ngọt ngào, cô áp chế sợ hãi trong lòng, ngẩng đầu ưỡn ngực, giả bộ bộ dáng không có việc gì.
Cô gái trẻ tuổi có dung nhan sạch sẽ tinh khiết, tràn đầy tự tin, dáng vẻ giống như là có thể khiêu chiến, mà Lý Tình Thâm lại nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, muốn nhìn ra chút gì đó từ trên người Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt bị Lý Tình Thâm nhìn hơi mất tự nhiên, cô bĩu môi, giọng nói mềm mại, làm nũng: "Thầy, anh phải tin tưởng tôi, tôi thật sự có thể!"
Cô vừa nói vừa nở nụ cười khéo léo và lấy lòng với Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm không nói gì, nhưng vẻ mặt hơi mềm nhũn, lập tức Lăng Mạt Mạt lại nhẹ giọng đùa bỡn vô lại: "Thầy, anh chờ tôi quay xong màn quảng cáo này, tôi mời anh ăn cơm, được không?"
Lý Tình Thâm cúi đầu, nhìn đáy mắt trong suốt của Lăng Mạt Mạt, dày đặt sự chờ mong, anh giật giật môi, từ đầu đến cuối cũng không có nói một câu phản đối.
"Điều này chúng ta cũng biết, nhưng hiện tại thế thân không tới, hơn nữa quảng cáo cũng không chờ kịp, cho nên" Vẻ mặt đạo diễn cũng hơi khó xử.
"Mặc kệ nguyên nhân gì, không được là không được!" Sắc mặt Lý Tình Thâm càng chìm xuống, vốn từ trước đến giờ anh cao ngạo lạnh nhạt, lúc này giọng điệu mang theo vẻ sắc bén, khiến đạo diễn sợ tới mức tạm thời không dám nói một câu.
Nhà sản xuất và nhân viên công tác đứng một bên nhìn trái nhìn phải, cũng không biết làm sao, đến cuối cùng, tất cả mọi người đưa ánh mắt tới trên người Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt tự nhiên biết ánh mắt kia đại biểu cho cái gì.
Không ai dám đắc tội Lý Tình Thâm, cho nên, tất cả mọi người muốn nhân vật chính là cô tự mình đi nói.
Lăng Mạt Mạt nhìn đài nhảy cầu, bình tĩnh xem xét, cô sợ hãi là thật, nghĩ bản thân đơn độc đứng ở đó nhảy xuống, cô nhịn không được chân nhũn ra.
Nhưng nghĩ đến những lời Giản Thần Hi vừa nói với mình, con ngươi Lăng Mạt Mạt đảo vòng, đột nhiên nảy ra một ý, tức thì Lăng Mạt Mạt mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc: "Không có chuyện gì, tôi có thể làm được!"
Lý Tình Thâm nghe được lời nói của Lăng Mạt Mạt, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía cô, chân mày nhíu càng chặt hơn.
Thật ra thì anh cũng không biết cô sợ độ cao, thậm chí lúc xem kịch bản ký hợp đồng cô cũng không nói cô sợ độ cao.
Chỉ là hai ngày trước, buổi tối lúc cô và anh cùng trò chuyện trên wechat, trong lúc vô ý gửi tới một câu than phiền, nói mình sợ độ cao, anh lại ghi nhớ, đêm đó gọi điện thoại cho Du Dật, kêu Du Dật nghĩ biện pháp an bài một người thế thân, mà sáng hôm nay thế thân không xuất hiện, anh lại biết tính cách của cô, một lòng muốn nổi tiếng, cô tuyệt đối không để cho quảng cáo có khuyết điểm nào, cô tuyệt đối sẽ tự mình ra trận, cho nên, anh sợ xuất hiện nguy hiểm, không quan tâm tới tới việc sửa sang lại bộ dạng bận rộn nhếch nhác suốt đêm, vội vội vàng vàng lái xe tới đây.
Lý Tình Thâm nghĩ tới đây, lại một lần nữa lắc đầu: "Không được!"
Cái gì cũng có thể cắn chặt răng cho qua, nhưng là nguy hiểm thì tuyệt đối không thể, bởi vì ai cũng không biết phía sau rốt cuộc ẩn giấu chuyện xấu gì!
"Tôi sợ độ cao nhưng cũng không phải nghiêm trọng như vậy, hơn nữa cũng chỉ có mười mét, phía dưới đều là nước, phải biết rằng tôi bơi rất lợi hại, nhiều người ở đây như vậy, nếu thật sự ngoài ý muốn, mọi người sẽ cứu tôi trước tiên mà, đúng không?" Lăng Mạt Mạt mỉm cười ngọt ngào, cô áp chế sợ hãi trong lòng, ngẩng đầu ưỡn ngực, giả bộ bộ dáng không có việc gì.
Cô gái trẻ tuổi có dung nhan sạch sẽ tinh khiết, tràn đầy tự tin, dáng vẻ giống như là có thể khiêu chiến, mà Lý Tình Thâm lại nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, muốn nhìn ra chút gì đó từ trên người Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt bị Lý Tình Thâm nhìn hơi mất tự nhiên, cô bĩu môi, giọng nói mềm mại, làm nũng: "Thầy, anh phải tin tưởng tôi, tôi thật sự có thể!"
Cô vừa nói vừa nở nụ cười khéo léo và lấy lòng với Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm không nói gì, nhưng vẻ mặt hơi mềm nhũn, lập tức Lăng Mạt Mạt lại nhẹ giọng đùa bỡn vô lại: "Thầy, anh chờ tôi quay xong màn quảng cáo này, tôi mời anh ăn cơm, được không?"
Lý Tình Thâm cúi đầu, nhìn đáy mắt trong suốt của Lăng Mạt Mạt, dày đặt sự chờ mong, anh giật giật môi, từ đầu đến cuối cũng không có nói một câu phản đối.
Bình luận facebook