Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-171
Chương 171: Mật Đạo
Translator: Waveliterature Vietnam
Không dễ để rời khỏi lâu đài Hogwarts bây giờ.
Mặc dù Dumbledore rời khỏi lâu đài, thế nhưng các giáo sư tuần tra lâu đài lại rất thường xuyên hơn.
Các tiểu phù thủy lại tụm một chỗ nhóm năm nhóm ba, cơ bản sau nửa đêm, phòng nghỉ chung có thể không còn một bóng người nào.
Mà Ellen thì không thể cứ sau nửa đêm là đi ra ngoài, anh muốn đảm bảo giấc ngủ của mình, như vậy mới có tinh thần chuẩn bị cho chương trình học hôm sau.
Vì vậy, Ellen đánh đem Dina và kẻ đánh hơi thả ra bên ngoài, để phối hợp cùng với Gaia, tìm kiếm lối đi vào rừng cấm của con xà gá thú.
Chúng rất miễn cưỡng rời khỏi không gian thú cưng, Ellen cũng cảm thấy tâm trạng của chúng rất thất thường – điều muốn nhanh chóng hoàn thành xong công việc và không muốn ở lại bên ngoài.
Nhưng mà điều làm cho mọi người tiếc nuối nhất chính là, con xà gà đã hủy hoại khu rừng với một diện tích rất lớn, hơn nữa còn rất bừa bộn, muốn tìm ra manh mối cũng cần có một khoảng thời gian.
Vào một đêm đầy sao, Gaia mang đến cho Ellen một tin tức, Harry và Ron hai người bọn họ đã xông vào rừng cấm vào ban đêm, và đi vào lãnh thổ của nhền nhện tám mắt khổng lồ. Tuy nhiên cuối cùng, dưới sự giúp đỡ của chiếc ô tô ma pháp, họ đã bình yên vô sự rời khỏi khu rừng cấm.
Vấn đề này đối với Ellen mà nói, không có ngạc nhiên chút nào, bản thân cần phải dồn hết toàn sức lực để tìm ra con đường sống, mà Harry chính là người nghịch thiên vận khí, thì điều này không đáng nhắc đến.
Ngày hôm sau, Trong lớp biến dạng của quý đầu tiên của buổi sáng, có phát hiện một chuyện, khiến cho các phù thủy nhỏ quên đi căn phòng bí mật lần đầu tiên sau vài tuần.
Giáo sư McGonagall bước vào lớp chỉ trong mười phút và nói với họ rằng kỳ thi sẽ được tổ chức vào ngày 1 tháng 6, từ ngày hôm nay thì chỉ còn một tuần lễ ngắn ngủn.
"Trong trạng thái phi thường này, trường vẫn chưa đóng cửa, mục đích là để cho các em nhận được giáo dục." Cô nói một cách nghiêm khắc, "Vì vậy, kỳ thi vẫn được thực hiện như bình thường, tôi tin rằng các em sẽ nghiêm túc chăm chỉ học tập."
Lớp học bắt đầu bàn tán xôn xao mở ra cuộc thảo luận, trong phòng học có một tiếng rì rầm, lâu đài đã xảy ra chuyện như thế này, mà còn muốn tổ chức thi cử.
« Giáo sư, tôi có một vấn đề. » Ellen đối với cuộc thi không có ý kiến gì, nhưng với một vấn đề, anh phải chú ý.
Giáo sư McGonagall nhau mày lại chặt hơn, khuôn mặt trở nên ảm đạm hơn. "Harris, có vấn đề gì vậy?"
"Giáo sư, sinh viên năm hai sẽ thi phòng chống ma thuật đen như thế nào? Ai sẽ là người ra đề?"
Ngoại trừ học bà tự tin trong các cuộc thi, thì còn các tiểu phù thủy khác chỉ lặng lẽ, bọn họ trong lòng chắc đang cầu nguyện: "Đừng thi, đừng tổ chức cuộc thi."
"Đề thi cho lớp phòng chống ma thuật đen, sẽ do ta và giáo sư Flitwick quyết định. Nội dung chính là những kiến thức mà các em đã học trong một năm nay." Giáo sư McGonagall thần sắc có vẻ hơi lỏng lẻo.
Dừng lại một chút, cô nói tiếp, "Tất nhiên, nó sẽ tập trung vào nội dung của các tài liệu mà em Harris đã chuẩn bị cho bạn."
Các tiểu phù thủy trao mắt nhìn nhau. Trong lòng mọi người điều biết rõ ràng, Giáo sư McGonagall có nghĩa là: Những cuốn sách đắt tiền và dày của Giáo sư Lockhart có thể bị vứt sang một bên.
Chỉ cần xem lại nội dung ghi chú của Ellen là được. Với phạm vi ôn tập như thế, cuộc thi sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Kỳ thi cuối kỳ này vô cùng sáng suốt, Nó hiệu quả hơn quà tặng, bùa hộ mệnh và giáo sư tuần tra.
Bầu không khí bồn chồn trong lâu đài được thay thế bằng một tư thế ôn tập căng thẳng và bận rộn
Rốt cuộc, những con quái vật trong căn phòng bí mật không nhất thiết phải tự tấn công, thế nhưng kỳ thi thực sự là một vấn đề cấp bách.
Tối nay, thu hoạch không giống như những lần trước, kẻ đánh hơi đã đem về một chiếc cúp vàng, có hình dáng khác biệt, hoa văn Tinh Nguyệt ở trên vô cùng dễ thương.
"Nó tời từ nơi nào?" Ellen vuốt chiếc cúp vàng này và nỗ lực để giao lưu với nó.
Đây dường như là một di tích của thiên niên kỷ, chắc chắn không phải là một nghề thủ công hiện đại.
Kẻ đánh hơi uốn éo cơ thể nhỏ, dường như bị cướp đi cho nên nó có chút khó chịu.
Dina thấy thế liền dùng cánh vỗ nhẹ vào đầu của nó, nhắc nhở chú ý thái độ.
"Khi chúng tôi và Gaia đang truy tung con xà gà thú, ở một chỗ sâu trong rừng cấm, tìm thấy một ngôi nhà bằng đá bị sập, những viên đá còn lại bị phong hóa và tạo thành một đống đổ nát lớn."
Dina ôn hòa nói.
"Kẻ đánh hơi đã tìm thấy chiếc cúp này bên trong?" Ellen hỏi.
Vấn đề này đã được Dina khẳng định.
Ellen cảm thấy rằng bất kể di tích có liên quan gì đến xà rắn hay không, đều đáng để tìm hiểu.
Ellen là một người quyết đoán. Khi anh ta quyết định, anh ta sẽ hành động ngay lập tức.
Anh ta né tránh sự tuần tra của các giáo sư vào ban đêm, theo sự dẫn dắt của Dian, xuyên qua lớp rừng rậm rạp, thoát khỏi vô số sinh vật rừng bị cấm và đến một cánh đồng mà anh ta chưa bao giờ đặt chân lên trước đó.
Một thế giới phì nhiêu tươi tốt xuất hiện trước mặt Ellen: Cây cối nở đầy hoa và loài dương xỉ phát triển rất mạnh mẽ; xa hơn nữa, có một hồ nước nhỏ, dưới ánh trăng, những con sóng tỏa sáng như bạc; Vùng đất xanh tươi dần dần vươn lên những ngọn đồi xanh mướt, và những ngọn đồi xanh tươi cuối cùng cũng biến mất phía sau chân trời nghiêm túc.
Có một cảnh tượng kỳ lạ thu hút sự chú ý của Ellen. Đó là một số giếng tròn với vài cửa miệng.
Những giếng này được bao quanh bởi lan can đồng kỳ lạ, và phía trên có một mái vòm nhỏ có thể che mưa.
Ellen bước tới và nhìn xuống từ một trong những cái giếng. Theo Ellen, đây quả thực là một cái hố không đáy.
Ellen ngồi bên cạnh miệng giếng, thò người nhìn xuống đáy hố đen tối, anh hoàn toàn không nhìn thấy nước trong giếng, và sau khi dùng lời nguyền huỳnh quang chiếu sáng thì mới có thể nhìn thấy, không thể nhìn thấy bất kỳ phản xạ nào.
Tuy nhiên, tất cả âm thanh phát ra từ giếng: Ục - ục – ục -n
Ellen vươn tay xuống dưới giếng, và thấy có một luồng khí liên tục đi theo vách tường thổi xuống dưới giếng.
Để tiếp tục xác nhận phán đoán của mình, Ellen từ miệng giếng đã ném một tờ giấy. Tờ giấy không từ từ rơi xuống mà ngay lập tức bị bút vào và đột nhiên biến mất.
Ellen nghĩ về căn phòng bí mật được kết nối trực tiếp với ống cống, và anh ta cực kỳ phấn khích đối với kết luận này, Đó là, có một hệ thống thông gió khổng lồ dưới lòng đất. Những đầu giếng này là các cửa hút gió của hệ thống thông gió..
"Điều này có nghĩa là còn xà gà thú đã chui ra từ trong miệng giếng này?" Ellen cảm thấy điều này có khả năng lớn.
« Ừ, chính là nơi này. » Giọng nói của Dina phát ra từ phía sau một ngọn đồi lớn.
Ellen đứng dậy và quay qua ngọn đồi. Dina đang lẩn quẩn trên không tại đống đổ nát đá khổng lồ, vui vẻ la hét, có thể giúp đỡ Ellen, điều đó rất hạnh phúc.
Kẻ đánh hơi tại đống đá đổ nát nó cứ bò lên rồi trèo xuống.
Ellen cũng từ từ chui vào khe hở giữa hai cây cột đá bị nghiêng.
Có rất nhiều con đường không bằng phẳng, và những viên đá khổng lồ rơi xuống đã chặn đường đi.
Ellen tìm thấy một hành lang hẹp, và các cửa sổ ở cuối và hai bên lối đi dạo bị chặn bởi những viên đá rơi xuống.
Translator: Waveliterature Vietnam
Không dễ để rời khỏi lâu đài Hogwarts bây giờ.
Mặc dù Dumbledore rời khỏi lâu đài, thế nhưng các giáo sư tuần tra lâu đài lại rất thường xuyên hơn.
Các tiểu phù thủy lại tụm một chỗ nhóm năm nhóm ba, cơ bản sau nửa đêm, phòng nghỉ chung có thể không còn một bóng người nào.
Mà Ellen thì không thể cứ sau nửa đêm là đi ra ngoài, anh muốn đảm bảo giấc ngủ của mình, như vậy mới có tinh thần chuẩn bị cho chương trình học hôm sau.
Vì vậy, Ellen đánh đem Dina và kẻ đánh hơi thả ra bên ngoài, để phối hợp cùng với Gaia, tìm kiếm lối đi vào rừng cấm của con xà gá thú.
Chúng rất miễn cưỡng rời khỏi không gian thú cưng, Ellen cũng cảm thấy tâm trạng của chúng rất thất thường – điều muốn nhanh chóng hoàn thành xong công việc và không muốn ở lại bên ngoài.
Nhưng mà điều làm cho mọi người tiếc nuối nhất chính là, con xà gà đã hủy hoại khu rừng với một diện tích rất lớn, hơn nữa còn rất bừa bộn, muốn tìm ra manh mối cũng cần có một khoảng thời gian.
Vào một đêm đầy sao, Gaia mang đến cho Ellen một tin tức, Harry và Ron hai người bọn họ đã xông vào rừng cấm vào ban đêm, và đi vào lãnh thổ của nhền nhện tám mắt khổng lồ. Tuy nhiên cuối cùng, dưới sự giúp đỡ của chiếc ô tô ma pháp, họ đã bình yên vô sự rời khỏi khu rừng cấm.
Vấn đề này đối với Ellen mà nói, không có ngạc nhiên chút nào, bản thân cần phải dồn hết toàn sức lực để tìm ra con đường sống, mà Harry chính là người nghịch thiên vận khí, thì điều này không đáng nhắc đến.
Ngày hôm sau, Trong lớp biến dạng của quý đầu tiên của buổi sáng, có phát hiện một chuyện, khiến cho các phù thủy nhỏ quên đi căn phòng bí mật lần đầu tiên sau vài tuần.
Giáo sư McGonagall bước vào lớp chỉ trong mười phút và nói với họ rằng kỳ thi sẽ được tổ chức vào ngày 1 tháng 6, từ ngày hôm nay thì chỉ còn một tuần lễ ngắn ngủn.
"Trong trạng thái phi thường này, trường vẫn chưa đóng cửa, mục đích là để cho các em nhận được giáo dục." Cô nói một cách nghiêm khắc, "Vì vậy, kỳ thi vẫn được thực hiện như bình thường, tôi tin rằng các em sẽ nghiêm túc chăm chỉ học tập."
Lớp học bắt đầu bàn tán xôn xao mở ra cuộc thảo luận, trong phòng học có một tiếng rì rầm, lâu đài đã xảy ra chuyện như thế này, mà còn muốn tổ chức thi cử.
« Giáo sư, tôi có một vấn đề. » Ellen đối với cuộc thi không có ý kiến gì, nhưng với một vấn đề, anh phải chú ý.
Giáo sư McGonagall nhau mày lại chặt hơn, khuôn mặt trở nên ảm đạm hơn. "Harris, có vấn đề gì vậy?"
"Giáo sư, sinh viên năm hai sẽ thi phòng chống ma thuật đen như thế nào? Ai sẽ là người ra đề?"
Ngoại trừ học bà tự tin trong các cuộc thi, thì còn các tiểu phù thủy khác chỉ lặng lẽ, bọn họ trong lòng chắc đang cầu nguyện: "Đừng thi, đừng tổ chức cuộc thi."
"Đề thi cho lớp phòng chống ma thuật đen, sẽ do ta và giáo sư Flitwick quyết định. Nội dung chính là những kiến thức mà các em đã học trong một năm nay." Giáo sư McGonagall thần sắc có vẻ hơi lỏng lẻo.
Dừng lại một chút, cô nói tiếp, "Tất nhiên, nó sẽ tập trung vào nội dung của các tài liệu mà em Harris đã chuẩn bị cho bạn."
Các tiểu phù thủy trao mắt nhìn nhau. Trong lòng mọi người điều biết rõ ràng, Giáo sư McGonagall có nghĩa là: Những cuốn sách đắt tiền và dày của Giáo sư Lockhart có thể bị vứt sang một bên.
Chỉ cần xem lại nội dung ghi chú của Ellen là được. Với phạm vi ôn tập như thế, cuộc thi sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Kỳ thi cuối kỳ này vô cùng sáng suốt, Nó hiệu quả hơn quà tặng, bùa hộ mệnh và giáo sư tuần tra.
Bầu không khí bồn chồn trong lâu đài được thay thế bằng một tư thế ôn tập căng thẳng và bận rộn
Rốt cuộc, những con quái vật trong căn phòng bí mật không nhất thiết phải tự tấn công, thế nhưng kỳ thi thực sự là một vấn đề cấp bách.
Tối nay, thu hoạch không giống như những lần trước, kẻ đánh hơi đã đem về một chiếc cúp vàng, có hình dáng khác biệt, hoa văn Tinh Nguyệt ở trên vô cùng dễ thương.
"Nó tời từ nơi nào?" Ellen vuốt chiếc cúp vàng này và nỗ lực để giao lưu với nó.
Đây dường như là một di tích của thiên niên kỷ, chắc chắn không phải là một nghề thủ công hiện đại.
Kẻ đánh hơi uốn éo cơ thể nhỏ, dường như bị cướp đi cho nên nó có chút khó chịu.
Dina thấy thế liền dùng cánh vỗ nhẹ vào đầu của nó, nhắc nhở chú ý thái độ.
"Khi chúng tôi và Gaia đang truy tung con xà gà thú, ở một chỗ sâu trong rừng cấm, tìm thấy một ngôi nhà bằng đá bị sập, những viên đá còn lại bị phong hóa và tạo thành một đống đổ nát lớn."
Dina ôn hòa nói.
"Kẻ đánh hơi đã tìm thấy chiếc cúp này bên trong?" Ellen hỏi.
Vấn đề này đã được Dina khẳng định.
Ellen cảm thấy rằng bất kể di tích có liên quan gì đến xà rắn hay không, đều đáng để tìm hiểu.
Ellen là một người quyết đoán. Khi anh ta quyết định, anh ta sẽ hành động ngay lập tức.
Anh ta né tránh sự tuần tra của các giáo sư vào ban đêm, theo sự dẫn dắt của Dian, xuyên qua lớp rừng rậm rạp, thoát khỏi vô số sinh vật rừng bị cấm và đến một cánh đồng mà anh ta chưa bao giờ đặt chân lên trước đó.
Một thế giới phì nhiêu tươi tốt xuất hiện trước mặt Ellen: Cây cối nở đầy hoa và loài dương xỉ phát triển rất mạnh mẽ; xa hơn nữa, có một hồ nước nhỏ, dưới ánh trăng, những con sóng tỏa sáng như bạc; Vùng đất xanh tươi dần dần vươn lên những ngọn đồi xanh mướt, và những ngọn đồi xanh tươi cuối cùng cũng biến mất phía sau chân trời nghiêm túc.
Có một cảnh tượng kỳ lạ thu hút sự chú ý của Ellen. Đó là một số giếng tròn với vài cửa miệng.
Những giếng này được bao quanh bởi lan can đồng kỳ lạ, và phía trên có một mái vòm nhỏ có thể che mưa.
Ellen bước tới và nhìn xuống từ một trong những cái giếng. Theo Ellen, đây quả thực là một cái hố không đáy.
Ellen ngồi bên cạnh miệng giếng, thò người nhìn xuống đáy hố đen tối, anh hoàn toàn không nhìn thấy nước trong giếng, và sau khi dùng lời nguyền huỳnh quang chiếu sáng thì mới có thể nhìn thấy, không thể nhìn thấy bất kỳ phản xạ nào.
Tuy nhiên, tất cả âm thanh phát ra từ giếng: Ục - ục – ục -n
Ellen vươn tay xuống dưới giếng, và thấy có một luồng khí liên tục đi theo vách tường thổi xuống dưới giếng.
Để tiếp tục xác nhận phán đoán của mình, Ellen từ miệng giếng đã ném một tờ giấy. Tờ giấy không từ từ rơi xuống mà ngay lập tức bị bút vào và đột nhiên biến mất.
Ellen nghĩ về căn phòng bí mật được kết nối trực tiếp với ống cống, và anh ta cực kỳ phấn khích đối với kết luận này, Đó là, có một hệ thống thông gió khổng lồ dưới lòng đất. Những đầu giếng này là các cửa hút gió của hệ thống thông gió..
"Điều này có nghĩa là còn xà gà thú đã chui ra từ trong miệng giếng này?" Ellen cảm thấy điều này có khả năng lớn.
« Ừ, chính là nơi này. » Giọng nói của Dina phát ra từ phía sau một ngọn đồi lớn.
Ellen đứng dậy và quay qua ngọn đồi. Dina đang lẩn quẩn trên không tại đống đổ nát đá khổng lồ, vui vẻ la hét, có thể giúp đỡ Ellen, điều đó rất hạnh phúc.
Kẻ đánh hơi tại đống đá đổ nát nó cứ bò lên rồi trèo xuống.
Ellen cũng từ từ chui vào khe hở giữa hai cây cột đá bị nghiêng.
Có rất nhiều con đường không bằng phẳng, và những viên đá khổng lồ rơi xuống đã chặn đường đi.
Ellen tìm thấy một hành lang hẹp, và các cửa sổ ở cuối và hai bên lối đi dạo bị chặn bởi những viên đá rơi xuống.
Bình luận facebook