Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-189
Chương 189: Đại chiến với xác ướp
Editor: Waveliterature Vietnam
Ellen không vì vậy mà ngừng việc công kích, hết thảy hóa đá, chia năm xẻ bảy một loạt ma chú dồn dập tấn công về phía Tutankhamun. Tutankhamun dùng đũa phép của Ron để chỉ một con mèo đá bên cạnh chiếc quan tài bằng vàng, con mèo đá với đôi mắt màu xanh nhảy lên cao, chặn lạ trước mặt của Tutankhamun, nuốt chửng câu thần chú của Ellen.
"Hãy tiêu diệt hết bọn chúng!" Tutankhamun phát ra tiếng cười tà ác, "Bọn họ - không ai được phép rời khỏi đây!"
Con mèo đá nhanh chóng nhảy vọt về phía đám người Ellen, đôi mắt có viên ngọc xanh biếc phát ra ánh sáng mờ, nó giương móng vuốt sắc bén lên, vồ đến yết hầu của Ellen, Ellen phát giác, tránh né móng vuốt sắc nhọn của con mèo đá kia.
Nhưng mà, anh cảm thấy những móng vuốt của con mèo đá đang cọ xát sau cổ của anh – những ngón tay lạnh như băng, cứng. Ellen cũng biết mình sẽ không quên được loại cảm giác này. Trên cổ anh có một chút đau đớn.
Cây đũa phép trong tay Ellen lặng lẽ chống đỡ ngay phần bụng của con mèo đá. Với khoảng cách gần cùng với tác dụng của câu thần chú, con mèo đá nổ tung, thành từng mảnh vỡ rơi xuống mặt đất.
Tutankhamun tỏ vẻ tức giận, tay bắt đầu giơ đũa phép lên rồi niệm thần chú, dường như muốn đưa ra một ma chú rất mạnh mẽ.
"Chạy mau – nhanh lên!" Nancy hét to, cô dùng sức đẩy Ellen một cái, để Ellen thấy hướng cô đang chỉ - phía trước có một cái cửa bí ẩn.
Nancy chạy một bên, và khóc nức nở, Ron cũng chạy như điên, mọi thứ trong ngôi mộ cũng trở nên bắt đầu mơ hồ trước mắt anh. Ellen cố tình đi theo sau lưng bọn họ, dùng lời nguyền thiết giáp và lời nguyền cuối cùng để kéo dài thời gian thi triển ma chú của Tutankhamun.
Cuối cùng, lời nguyền của Tutankhamun đan xen bên cạnh Ellen, tim của anh đập phình phịch, Mai Lâm phù hộ, cả ba người điều thuận lợi chạy đến cánh cửa bí ẩn, Ron đóng cửa lại một cái rầm.
"Thật tốt, cái tên này tốc độ phát ra lời nguyền quá chậm!" Ron thở hồng hộc dựa lưng vào cửa.
"Tốt cái gì! Cậu xem!" Giọng nói run rẩy của Nancy đầy sợ hãi.
Ellen phát ra một ánh sáng huỳnh quang yếu ớt, và ánh sáng chiếu rọi một tay.
Một bàn tay con người.
Cái tay phía trên kia là một cánh tay, và cánh tay được treo cứng nhắc trên cơ thể người đứng thẳng.
Đó là một xác ướp và Ellen nhận ra nó. Nó đứng cạnh bức tường phía trước.
Khuôn mặt không có mắt, không có miệng, được buộc bằng một sợi dây đay dường như đang quan sát Ellen một cách lo lắng, giống như chờ đợi anh ta tấn công trước.
Ellen dùng đũa phép quét không gian trước sau của kẻ không có mặt này, cũng không nói chuyện xác ướp ở bên ngoài.
"Ôi!" Lúc đũa phép của Ellen soi sáng một cảnh tượng kinh khủng trong phòng, Nancy đang thì thấm kêu lên một tiếng.
Đột nhiên, sợi dây đay của xác ướp quấn quanh ba người bọn họ một cách chằng chịt.
Căn phòng này đầy xác ướp!
Dưới ánh sáng huỳnh quang u ám, bóng dáng của chúng dường như đang áp sát ba người.
Nancy run rẩy lùi về phía sau, lui đến sau lưng của Ellen.
Ellen cẩn thận quan sát các xác ướp này, cánh tay, cơ thể và chân của nó điều quấn dây đay, động tác rất gọn gàng, cứng nhắc nhưng rất đứng vững.
Một bên bức tường là một hàng dài quan tài xác ướp, quan tài mở nắp, quan tài đã mục nát, và một số bọ giòi màu trắng đang ngọ nguậy trong những mảnh gỗ vụn.
"Chúng không phải điều đang dần sống lại chứ?" Ron nuốt nước bọt.
"Nếu như cậu không đeo mặt nạ, thì xác ướp ngoài kia cũng sẽ không sống lại! Nơi này, ai biết được?" Nancy gục ngã hét lên.
Trong bóng tối sâu thẳm, xác ướp không có ngũ quan lặng lẽ nhìn chăm chú ba người đang cãi lộn, mọi thứ trong căn phòng này – vách tường, trần nhà, bóng tối dường như đang tiến gần họ, xác ướp cũng đang di chuyển đến bên ba người họ.
"Ồ?"
Ellen lùi lại một bước, và anh ta nhận ra rằng anh ta đã nắm rất chặt cây đũa phép của mình nên cảm thấy bị đau ở tay.
Ánh sáng huỳnh quang từ cây đũa phép chiếu đến những xác ướp không có mặt kia, vị trí của họ dường như tiến về phía trước! Ellen lại lùi lại một bước, nhìn chằm chằm vào những xác ướp hung dữ. sự khủng hoảng dường như một con sóng lớn, từng đợt cuốn tới ba người họ, rồi nhấn chìm họ.
Nancy và Ron không tin vào mắt của mình được, trừng mắt nhìn vào mặt họ.
Một xác ướp dựa và tường dường như đang đi chuyển sang một bên, những mảnh dây đay trên người họ tuôn ra buộc chặt lấy họ, tay, chân, cổ, mắt cá chân chúng đang hoạt động…Phát ra một tiếng kêu chói tai, ba người sững sờ trước sự chuyển động trong căn phòng này, xác ướp cả bọn điều hét lên, và tất cả điều sống lại!
Không khí tràn ngập mùi vị thối rữa của trái đất cũ, trong ánh sáng mơ hồ, một xác ướp nâng hai cánh tay lên đầu mà không có khuôn mặt, động tác chậm chạp và đau đớn.
Các xác ướp bước khập khiễng, cứng nhắc và đi chuyển về phía trước.
"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Ron hay mắt trợn lên, lo sợ hỏi Ellen.
"Còn có thể làm gì khác?" Ellen mở cánh cửa ra, nhảy ra bên ngoài và thi triển ma chú hộ thân trước mặt mình, một ánh sáng màu tím ở giữa lá chắn ma thuật mới được Ellen tạo ra đã đốt cháy một số tia lửa ma thuật, một sức mạnh lớn trước mặt Ellen đánh vào các xác ướp ở bên trong.
Ánh sáng màu tím bị làm chệch hướng bởi câu thần chú Thiết giáp và ánh sáng được phát ra từ Ellen, ngược lại đập nện lên những xác ướp cứng nhắc này. Nhòm xác ướp kéo lấy bước chân, đồng loạt bước từng bước một ra khỏi cửa, hướng đến gần Tutankhamun.
Tutankhamun hét lên một ngôn ngữ rất kỳ lạ, Ellen nghe hiểu lời nói đó: "Các nô lệ ngu xuẩn, hãy nhanh chóng tiêu diệt ba người kia!"
Thế nhưng nhóm xác ướp kia không có động tĩnh gì, vẫn cứ tiến lại gần Tutankhamun, bao quanh hắn, Tutankhamun tức giận hét lên một tiếng lớn, dùng quyền trượng trong tay chỉ vào hàng xác ướp đầu tiên, bị tia sáng đánh trúng vào ngực họ, ngọn lửa bốc cháy, nhanh chóng lan sang đến cánh tay rồi đến đùi của họ, nhưng các xác ướp cũng không có lây chuyển gì, bước chân cũng không chậm lại, họ cũng không phản ứng lại ngọn lửa đang nuốt chúng và bạn đồng hành của chúng.
Tutankhamun hoảng sợ há miệng to, mơ hồ dùng một loạt từ trong ngôn ngữ bí ẩn, sau đó cố gắng trốn thoát, nhưng đã quá muộn.
Các xác ướp bị thiêu đốt đang tiến đến hắn, bắt lấy cổ họng và nhào đến Tutankhamun, từng lớp từng lớp xác ướp chất chồng lên Tutankhamun, và tất cả các xác ướp điều đốt lên ngọn lửa màu tím.
"Cây đũa phép thuật bay tới!" Ellen nắm lấy cơ hội giúp lấy lại cây đũa phép của Ron và trả lại cho anh ta.
Lúc này, Tutankhamun đã hét lên chói tai.
"Chúng sẽ cùng nhau chết đi sao?" Ron háo hức mong chờ.
"Họ tại sao lại giúp đỡ chúng ta?" Nancy khó hiểu hỏi.
"Ta cũng không rõ lắm. » Ellen lắc đầu, im lặng quan sát tình thế.
Trên thực tế, Ellen có lẽ hiểu rõ nguyên nhân, ma chú Tutankhamun phát ra rất có thể là khống chế, ma chú nô lệ.
Ma chú đánh trúng Ellen, nhưng lại bị thiết giáp bắn ngược lại, đánh trúng vào nhóm xác ướp này.
Do đó, nhón xác ướp này phản ngược lại, hoàn thành tâm nguyện của Ellen, nên đã tập kích Tutankhamun.
Nó rất phức tạp để giải thích với Ron và Nancy, còn không nói trực tiếp thì cũng không rõ ràng.
Ngọn lửa màu tím dần dần tắt đi, chỉ còn một đống tro cốt cao dày, các thân hình sinh vật đang vật lộn để đứng dậy.
Editor: Waveliterature Vietnam
Ellen không vì vậy mà ngừng việc công kích, hết thảy hóa đá, chia năm xẻ bảy một loạt ma chú dồn dập tấn công về phía Tutankhamun. Tutankhamun dùng đũa phép của Ron để chỉ một con mèo đá bên cạnh chiếc quan tài bằng vàng, con mèo đá với đôi mắt màu xanh nhảy lên cao, chặn lạ trước mặt của Tutankhamun, nuốt chửng câu thần chú của Ellen.
"Hãy tiêu diệt hết bọn chúng!" Tutankhamun phát ra tiếng cười tà ác, "Bọn họ - không ai được phép rời khỏi đây!"
Con mèo đá nhanh chóng nhảy vọt về phía đám người Ellen, đôi mắt có viên ngọc xanh biếc phát ra ánh sáng mờ, nó giương móng vuốt sắc bén lên, vồ đến yết hầu của Ellen, Ellen phát giác, tránh né móng vuốt sắc nhọn của con mèo đá kia.
Nhưng mà, anh cảm thấy những móng vuốt của con mèo đá đang cọ xát sau cổ của anh – những ngón tay lạnh như băng, cứng. Ellen cũng biết mình sẽ không quên được loại cảm giác này. Trên cổ anh có một chút đau đớn.
Cây đũa phép trong tay Ellen lặng lẽ chống đỡ ngay phần bụng của con mèo đá. Với khoảng cách gần cùng với tác dụng của câu thần chú, con mèo đá nổ tung, thành từng mảnh vỡ rơi xuống mặt đất.
Tutankhamun tỏ vẻ tức giận, tay bắt đầu giơ đũa phép lên rồi niệm thần chú, dường như muốn đưa ra một ma chú rất mạnh mẽ.
"Chạy mau – nhanh lên!" Nancy hét to, cô dùng sức đẩy Ellen một cái, để Ellen thấy hướng cô đang chỉ - phía trước có một cái cửa bí ẩn.
Nancy chạy một bên, và khóc nức nở, Ron cũng chạy như điên, mọi thứ trong ngôi mộ cũng trở nên bắt đầu mơ hồ trước mắt anh. Ellen cố tình đi theo sau lưng bọn họ, dùng lời nguyền thiết giáp và lời nguyền cuối cùng để kéo dài thời gian thi triển ma chú của Tutankhamun.
Cuối cùng, lời nguyền của Tutankhamun đan xen bên cạnh Ellen, tim của anh đập phình phịch, Mai Lâm phù hộ, cả ba người điều thuận lợi chạy đến cánh cửa bí ẩn, Ron đóng cửa lại một cái rầm.
"Thật tốt, cái tên này tốc độ phát ra lời nguyền quá chậm!" Ron thở hồng hộc dựa lưng vào cửa.
"Tốt cái gì! Cậu xem!" Giọng nói run rẩy của Nancy đầy sợ hãi.
Ellen phát ra một ánh sáng huỳnh quang yếu ớt, và ánh sáng chiếu rọi một tay.
Một bàn tay con người.
Cái tay phía trên kia là một cánh tay, và cánh tay được treo cứng nhắc trên cơ thể người đứng thẳng.
Đó là một xác ướp và Ellen nhận ra nó. Nó đứng cạnh bức tường phía trước.
Khuôn mặt không có mắt, không có miệng, được buộc bằng một sợi dây đay dường như đang quan sát Ellen một cách lo lắng, giống như chờ đợi anh ta tấn công trước.
Ellen dùng đũa phép quét không gian trước sau của kẻ không có mặt này, cũng không nói chuyện xác ướp ở bên ngoài.
"Ôi!" Lúc đũa phép của Ellen soi sáng một cảnh tượng kinh khủng trong phòng, Nancy đang thì thấm kêu lên một tiếng.
Đột nhiên, sợi dây đay của xác ướp quấn quanh ba người bọn họ một cách chằng chịt.
Căn phòng này đầy xác ướp!
Dưới ánh sáng huỳnh quang u ám, bóng dáng của chúng dường như đang áp sát ba người.
Nancy run rẩy lùi về phía sau, lui đến sau lưng của Ellen.
Ellen cẩn thận quan sát các xác ướp này, cánh tay, cơ thể và chân của nó điều quấn dây đay, động tác rất gọn gàng, cứng nhắc nhưng rất đứng vững.
Một bên bức tường là một hàng dài quan tài xác ướp, quan tài mở nắp, quan tài đã mục nát, và một số bọ giòi màu trắng đang ngọ nguậy trong những mảnh gỗ vụn.
"Chúng không phải điều đang dần sống lại chứ?" Ron nuốt nước bọt.
"Nếu như cậu không đeo mặt nạ, thì xác ướp ngoài kia cũng sẽ không sống lại! Nơi này, ai biết được?" Nancy gục ngã hét lên.
Trong bóng tối sâu thẳm, xác ướp không có ngũ quan lặng lẽ nhìn chăm chú ba người đang cãi lộn, mọi thứ trong căn phòng này – vách tường, trần nhà, bóng tối dường như đang tiến gần họ, xác ướp cũng đang di chuyển đến bên ba người họ.
"Ồ?"
Ellen lùi lại một bước, và anh ta nhận ra rằng anh ta đã nắm rất chặt cây đũa phép của mình nên cảm thấy bị đau ở tay.
Ánh sáng huỳnh quang từ cây đũa phép chiếu đến những xác ướp không có mặt kia, vị trí của họ dường như tiến về phía trước! Ellen lại lùi lại một bước, nhìn chằm chằm vào những xác ướp hung dữ. sự khủng hoảng dường như một con sóng lớn, từng đợt cuốn tới ba người họ, rồi nhấn chìm họ.
Nancy và Ron không tin vào mắt của mình được, trừng mắt nhìn vào mặt họ.
Một xác ướp dựa và tường dường như đang đi chuyển sang một bên, những mảnh dây đay trên người họ tuôn ra buộc chặt lấy họ, tay, chân, cổ, mắt cá chân chúng đang hoạt động…Phát ra một tiếng kêu chói tai, ba người sững sờ trước sự chuyển động trong căn phòng này, xác ướp cả bọn điều hét lên, và tất cả điều sống lại!
Không khí tràn ngập mùi vị thối rữa của trái đất cũ, trong ánh sáng mơ hồ, một xác ướp nâng hai cánh tay lên đầu mà không có khuôn mặt, động tác chậm chạp và đau đớn.
Các xác ướp bước khập khiễng, cứng nhắc và đi chuyển về phía trước.
"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Ron hay mắt trợn lên, lo sợ hỏi Ellen.
"Còn có thể làm gì khác?" Ellen mở cánh cửa ra, nhảy ra bên ngoài và thi triển ma chú hộ thân trước mặt mình, một ánh sáng màu tím ở giữa lá chắn ma thuật mới được Ellen tạo ra đã đốt cháy một số tia lửa ma thuật, một sức mạnh lớn trước mặt Ellen đánh vào các xác ướp ở bên trong.
Ánh sáng màu tím bị làm chệch hướng bởi câu thần chú Thiết giáp và ánh sáng được phát ra từ Ellen, ngược lại đập nện lên những xác ướp cứng nhắc này. Nhòm xác ướp kéo lấy bước chân, đồng loạt bước từng bước một ra khỏi cửa, hướng đến gần Tutankhamun.
Tutankhamun hét lên một ngôn ngữ rất kỳ lạ, Ellen nghe hiểu lời nói đó: "Các nô lệ ngu xuẩn, hãy nhanh chóng tiêu diệt ba người kia!"
Thế nhưng nhóm xác ướp kia không có động tĩnh gì, vẫn cứ tiến lại gần Tutankhamun, bao quanh hắn, Tutankhamun tức giận hét lên một tiếng lớn, dùng quyền trượng trong tay chỉ vào hàng xác ướp đầu tiên, bị tia sáng đánh trúng vào ngực họ, ngọn lửa bốc cháy, nhanh chóng lan sang đến cánh tay rồi đến đùi của họ, nhưng các xác ướp cũng không có lây chuyển gì, bước chân cũng không chậm lại, họ cũng không phản ứng lại ngọn lửa đang nuốt chúng và bạn đồng hành của chúng.
Tutankhamun hoảng sợ há miệng to, mơ hồ dùng một loạt từ trong ngôn ngữ bí ẩn, sau đó cố gắng trốn thoát, nhưng đã quá muộn.
Các xác ướp bị thiêu đốt đang tiến đến hắn, bắt lấy cổ họng và nhào đến Tutankhamun, từng lớp từng lớp xác ướp chất chồng lên Tutankhamun, và tất cả các xác ướp điều đốt lên ngọn lửa màu tím.
"Cây đũa phép thuật bay tới!" Ellen nắm lấy cơ hội giúp lấy lại cây đũa phép của Ron và trả lại cho anh ta.
Lúc này, Tutankhamun đã hét lên chói tai.
"Chúng sẽ cùng nhau chết đi sao?" Ron háo hức mong chờ.
"Họ tại sao lại giúp đỡ chúng ta?" Nancy khó hiểu hỏi.
"Ta cũng không rõ lắm. » Ellen lắc đầu, im lặng quan sát tình thế.
Trên thực tế, Ellen có lẽ hiểu rõ nguyên nhân, ma chú Tutankhamun phát ra rất có thể là khống chế, ma chú nô lệ.
Ma chú đánh trúng Ellen, nhưng lại bị thiết giáp bắn ngược lại, đánh trúng vào nhóm xác ướp này.
Do đó, nhón xác ướp này phản ngược lại, hoàn thành tâm nguyện của Ellen, nên đã tập kích Tutankhamun.
Nó rất phức tạp để giải thích với Ron và Nancy, còn không nói trực tiếp thì cũng không rõ ràng.
Ngọn lửa màu tím dần dần tắt đi, chỉ còn một đống tro cốt cao dày, các thân hình sinh vật đang vật lộn để đứng dậy.
Bình luận facebook