Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-210
Chương 210: Bừa bãi
Editor: Waveliterature Vietnam
"Đương nhiên, tôi rất có hứng thú với sinh vật thần kỳ, trên thực tế, tôi đối với Buckbeak rất thích."
Ellen mỉm cười vỗ cánh tay của Hagrid.
"Nhưng, Hagrid, không thể uống thêm rượu được nữa. Ta cần làm một số chuẩn bị, ví dụ như đưa Buckbeak đi. Bởi vì Malfoy chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định." Ellen đề nghị.
"Hagrid, Ellen nói rất có lý. Ta nghĩ anh đã uống quá nhiều. » Hermione nghiêm túc nói.
Cô cầm lên chén rượu trên bàn, và đổ nó ra bên ngoài.
"À, có lẽ bạn nói đúng đấy." Hagrid nói, cố gắng dựa vào ghế để đứng dậy, khập khểnh theo sát
Hermione đi ra ngoài phòng. Họ nghe thấy tiếng nước hắt lên rất to.
"Anh ấy đang làm gì vậy?" Harry hỏi một cách lo lắng, lúc này Hermione cầm vào một cái chén không.
"Nhúng đầu vào thùng nước." Hermione nói, rồi kéo cửa kính vào.
Hagrid quay trở lại, bộ tóc thật dài và râu mép điều ướt sũng, anh lau khổ gương mặt đầy nước.
Ellen thấy thế, lập tức lôi Hermione lùi về sau vài bước.
Sự thật đã chứng minh, hành động của anh cực kỳ sáng suốt.
"Cái này thật tốt hơn nhiều." Hagrid nói, một bên lắc đầu như một con chó, khiến nước bắn tung tóe lên người Harry và Ron, "Ta nói, các bạn đến gặp tôi thật sự quá tốt, ta thật sự …"
Hagrid đột nhiên dừng lại, ngơ ngác nhìn qua Harry, dường như anh ta vừa mới nhận ra mình đang ở đây.
"Bạn ở đây làm gì vậy?" Anh đột nhiên hét lớn lên, khiến bọn họ sợ hãi, "Bầu trời đã tối đen không nên chạy khắp nơi, Harry! Còn có ba người! Tại sao lại để Harry làm những điều này!"
Hagrid sải bước tới Harry, nắm lấy cánh tay anh và kéo anh ra cửa.
"Nhanh lên!" Hagrid nổi giận đùng đùng nói, "ta sẽ đưa các bạn trở lại trường, đường có ở nơi này trong khi trời tối và nhìn thấy tôi trong bộ dạng này. Ta không xứng đáng để các bạn làm điều này!"
Trở lại tòa lâu đài, nhìn theo bóng lưng đang xa dần của Hagrid, Harry càng thêm áy náy: "Chúng ta đã làm liên lụy đến Hagrid, thế nhưng trong lòng của anh vẫn còn nghĩ cho tôi!"
"Nếu như bạn thật sự cảm thấy áy náy, tốt hơn là tìm các quy định liên quan đến các sinh vật ma thuật làm tổn thương con người. Ta đoán, sau đó không lâu sẽ có thể dùng đến." Ellen không lưu luyến tạm biệt bọn người Harry, và trở về tòa lâu đài Ravenclaw.
"Ellen có vẻ hơi khó chịu!" Ron hoàn tay trước ngực, một tay nâng cằm lên.
""Những người có bộ não sẽ nghĩ rằng bạn đã làm điều gì đó ngu ngốc!" Hermione liếc nhìn Ron, lắc mái tóc rối tung rối xù của mình và bước đi.
Chỉ còn Ron và Harry hai người nhìn nhau.
"Hình như Hermione có chút quá đáng?" Ron xoay đầu, rồi hỏi Harry.
"Chúng tôi thực sự quá bốc đồng!" Harry trả lời hờn dỗi.
Ngày hôm sau, Ellen rất vui khi thấy Hagrid khắc chế được sự tức giận, dùng giọng nói to, để chào đón tiểu phù thủy của Ravenclaw và Hufflepuff.
"A, thật quá tốt!" Hagrid dẫn mỗi người đến một không gian trống của khu rừng cấm, "Hiện tại chúng ta cần làm chính là – mở sách giáo khoa ra!"
"Cuốn sách những quái vật" điều nằm trên tay của mỗi tiểu phù thủy, và họ điều ngoan ngoãn mở ra, để cho các tiểu phù thủy đọc lướt qua.
« Thật sự rất tốt! Các bạn đã nắm vững được phương pháp mở ra quyển sách này. Ta nghĩ nó rất thú vị. » Sự thuận lợi này rõ ràng đã mang lại cho Hagrid một sự tự tin.
Trên thực tế, tất cả mọi người đã tập trung vào những con thú đầu chim đại bàng mình ngựa ở đằng xa của bãi săn bắn, Malfoy bị thương và chỉ trong vòng một đêm đã lan rộng khắp cả trường!
Hagrid hắng giọng, rồi nói, "Hôm nay ta muốn giới thiệu với mọi người chính là – Tiên tử!"
Một cơ thể dài chưa đầy năm inch, và mọc ra cơ thể của người, đầu và tay của Tiên tử trèo ra khỏi túi của Hagrid và bay đến tai của anh. Nó có khuôn mặt rất thanh tú, và có hai cái lắc lư, tương tự như cánh của côn trùng, đôi cánh vô cùng sặc sỡ. Nó đứng trên vai của Hagrid, đôi cánh nhẹ nhàng xòe ra ở đằng sau lưng, càng trông thật đáng yêu và dễ thương.
"Các em có thể tự làm một ngôi nhà trên cây, và sau đó sẽ tìm thấy một Tiên tử ẩn trong rừng. Điều nhỏ bé này được sinh ra trông sự hư vinh, chỉ cần chúng được dùng làm trang sức, thì chúng nhất định sẽ rất nghe lời." Hagrid chỉ về khu rừng rậm cách đó không xa.
Ánh mắt của cô gái nhanh chóng bị thu hút bởi những sinh vật nhỏ bé đáng yêu và tinh tế này, và vui vẻ làm ngôi nhà trên cây của riêng mình.
Hagrid vô cùng vui mừng vì sự thuận lợi này, anh ta vẫy tay với các tiểu phù thủy với sự nhiệt tình: "Đẹp quá phải không?"
Mặc dù đối với các tiểu phù thủy nam chỉ có hứng thú với con thú đầu chim ưng mình ngựa, nhưng dựa vào vết xe đổ của Malfoy, nên không có ai có dũng khí thách thức để chế ngự loài sinh vật hung dữ này.
Ellen ngược lại đã nhanh chóng hoàn thành ngôi nhà trên cây của mình, anh đã dựng ngôi nhà bằng cành và lá cây, phải nói rằng, kỹ thuật biến hình tuyệt vời đóng một vai trò cực kỳ quan trọng.
Lúc anh ta đi vào khu rừng để tìm Tiên tử, đôi tai nhạy cảm khiến anh ta phát hiện ra dấu vết của nàng tiên. Những tiểu sinh linh này tụ tập lại cùng một chỗ nên vô cùng náo nhiệt, tạo ra một âm thanh rất lớn, bởi vì chúng đang cãi lộn với nhau. Ellen dựa theo âm thanh đi tới, các Tiên tử với đôi cánh màu sắc khác nhau đứng yên một lúc và rồi sau đó nhao nhao hét lớn dữ dội.
Họ nhìn thấy lâu đài tinh xảo trong tay Ellen, mặc dù trí thông minh của họ không cao, nhưng đã thành công hiểu được ý định của Ellen - lâu đài cần sự hiện diện của họ. Sau một số cuộc tranh luận, ba nàng tiên xinh đẹp nhất đều vui mừng chui vào lâu đài của Ellen.
Ellen, người đã hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất có thể, khiến mọi người phải ghen tị. Cô tiên rất dễ thương, nhưng yêu cầu quá cao. Những ngôi nhà trên cây được tạo ra bởi các pháp sư nhỏ rất thô và không thể thu hút những nàng tiên này.
Ellen đến Hagrid và chỉ ngôi nhà trên cây của mình cho Hagrid.
"Tuyệt vời! Ellen! Bạn là người nhanh nhất hoàn thành nhiệm vụ." Hagrid liếm môi và đôi mắt sáng lên. "Tôi muốn thưởng cho Ravenclaw 10 điểm!"
"Giáo sư, tôi có thể thay đổi phần thưởng không?" Trong lớp, Ellen tôn trọng gọi Hagrid, điều đó khiến Hagrid vui mừng trong bụng.
Cho dù Harry, có thói quen gọi anh ta bằng Hagrid. Ellen là người đầu tiên gọi anh là giáo sư!
"Em muốn thưởng gì?" Nhìn ngoại hình của Hagrid, ngay cả khi Ellen muốn ngôi sao, có lẽ anh sẽ đi hái nó.
"Giáo sư, tôi muốn tiếp xúc với Buckbeak." Ellen đối với con vật đầu chim đại bằng thân ngựa này vô cùng hứng thú.
"Cái điều này …" Có chút làm khó Hagrid.
"Em sẽ đứng gần nó để nhìn nó một cái thôi." Ellen hứa nói.
"Được rồi! Nhưng nhất định phải đứng cách xa nó một chút." Đôi mắt háo hức của Ellen khiến cho Hagrid khó có thể cự tuyệt.
Ellen gật đầu đồng ý, dưới sự dẫn dắt của Hagrid, họ đã đi đến trước bãi săn.
Nhóm tiểu phù thủy nam đã bí mật chú ý đến, cả bọn nhao nhao bỏ qua việc tìm kiếm các Tiên tử, và đi theo phía sau bọn họ.
Editor: Waveliterature Vietnam
"Đương nhiên, tôi rất có hứng thú với sinh vật thần kỳ, trên thực tế, tôi đối với Buckbeak rất thích."
Ellen mỉm cười vỗ cánh tay của Hagrid.
"Nhưng, Hagrid, không thể uống thêm rượu được nữa. Ta cần làm một số chuẩn bị, ví dụ như đưa Buckbeak đi. Bởi vì Malfoy chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định." Ellen đề nghị.
"Hagrid, Ellen nói rất có lý. Ta nghĩ anh đã uống quá nhiều. » Hermione nghiêm túc nói.
Cô cầm lên chén rượu trên bàn, và đổ nó ra bên ngoài.
"À, có lẽ bạn nói đúng đấy." Hagrid nói, cố gắng dựa vào ghế để đứng dậy, khập khểnh theo sát
Hermione đi ra ngoài phòng. Họ nghe thấy tiếng nước hắt lên rất to.
"Anh ấy đang làm gì vậy?" Harry hỏi một cách lo lắng, lúc này Hermione cầm vào một cái chén không.
"Nhúng đầu vào thùng nước." Hermione nói, rồi kéo cửa kính vào.
Hagrid quay trở lại, bộ tóc thật dài và râu mép điều ướt sũng, anh lau khổ gương mặt đầy nước.
Ellen thấy thế, lập tức lôi Hermione lùi về sau vài bước.
Sự thật đã chứng minh, hành động của anh cực kỳ sáng suốt.
"Cái này thật tốt hơn nhiều." Hagrid nói, một bên lắc đầu như một con chó, khiến nước bắn tung tóe lên người Harry và Ron, "Ta nói, các bạn đến gặp tôi thật sự quá tốt, ta thật sự …"
Hagrid đột nhiên dừng lại, ngơ ngác nhìn qua Harry, dường như anh ta vừa mới nhận ra mình đang ở đây.
"Bạn ở đây làm gì vậy?" Anh đột nhiên hét lớn lên, khiến bọn họ sợ hãi, "Bầu trời đã tối đen không nên chạy khắp nơi, Harry! Còn có ba người! Tại sao lại để Harry làm những điều này!"
Hagrid sải bước tới Harry, nắm lấy cánh tay anh và kéo anh ra cửa.
"Nhanh lên!" Hagrid nổi giận đùng đùng nói, "ta sẽ đưa các bạn trở lại trường, đường có ở nơi này trong khi trời tối và nhìn thấy tôi trong bộ dạng này. Ta không xứng đáng để các bạn làm điều này!"
Trở lại tòa lâu đài, nhìn theo bóng lưng đang xa dần của Hagrid, Harry càng thêm áy náy: "Chúng ta đã làm liên lụy đến Hagrid, thế nhưng trong lòng của anh vẫn còn nghĩ cho tôi!"
"Nếu như bạn thật sự cảm thấy áy náy, tốt hơn là tìm các quy định liên quan đến các sinh vật ma thuật làm tổn thương con người. Ta đoán, sau đó không lâu sẽ có thể dùng đến." Ellen không lưu luyến tạm biệt bọn người Harry, và trở về tòa lâu đài Ravenclaw.
"Ellen có vẻ hơi khó chịu!" Ron hoàn tay trước ngực, một tay nâng cằm lên.
""Những người có bộ não sẽ nghĩ rằng bạn đã làm điều gì đó ngu ngốc!" Hermione liếc nhìn Ron, lắc mái tóc rối tung rối xù của mình và bước đi.
Chỉ còn Ron và Harry hai người nhìn nhau.
"Hình như Hermione có chút quá đáng?" Ron xoay đầu, rồi hỏi Harry.
"Chúng tôi thực sự quá bốc đồng!" Harry trả lời hờn dỗi.
Ngày hôm sau, Ellen rất vui khi thấy Hagrid khắc chế được sự tức giận, dùng giọng nói to, để chào đón tiểu phù thủy của Ravenclaw và Hufflepuff.
"A, thật quá tốt!" Hagrid dẫn mỗi người đến một không gian trống của khu rừng cấm, "Hiện tại chúng ta cần làm chính là – mở sách giáo khoa ra!"
"Cuốn sách những quái vật" điều nằm trên tay của mỗi tiểu phù thủy, và họ điều ngoan ngoãn mở ra, để cho các tiểu phù thủy đọc lướt qua.
« Thật sự rất tốt! Các bạn đã nắm vững được phương pháp mở ra quyển sách này. Ta nghĩ nó rất thú vị. » Sự thuận lợi này rõ ràng đã mang lại cho Hagrid một sự tự tin.
Trên thực tế, tất cả mọi người đã tập trung vào những con thú đầu chim đại bàng mình ngựa ở đằng xa của bãi săn bắn, Malfoy bị thương và chỉ trong vòng một đêm đã lan rộng khắp cả trường!
Hagrid hắng giọng, rồi nói, "Hôm nay ta muốn giới thiệu với mọi người chính là – Tiên tử!"
Một cơ thể dài chưa đầy năm inch, và mọc ra cơ thể của người, đầu và tay của Tiên tử trèo ra khỏi túi của Hagrid và bay đến tai của anh. Nó có khuôn mặt rất thanh tú, và có hai cái lắc lư, tương tự như cánh của côn trùng, đôi cánh vô cùng sặc sỡ. Nó đứng trên vai của Hagrid, đôi cánh nhẹ nhàng xòe ra ở đằng sau lưng, càng trông thật đáng yêu và dễ thương.
"Các em có thể tự làm một ngôi nhà trên cây, và sau đó sẽ tìm thấy một Tiên tử ẩn trong rừng. Điều nhỏ bé này được sinh ra trông sự hư vinh, chỉ cần chúng được dùng làm trang sức, thì chúng nhất định sẽ rất nghe lời." Hagrid chỉ về khu rừng rậm cách đó không xa.
Ánh mắt của cô gái nhanh chóng bị thu hút bởi những sinh vật nhỏ bé đáng yêu và tinh tế này, và vui vẻ làm ngôi nhà trên cây của riêng mình.
Hagrid vô cùng vui mừng vì sự thuận lợi này, anh ta vẫy tay với các tiểu phù thủy với sự nhiệt tình: "Đẹp quá phải không?"
Mặc dù đối với các tiểu phù thủy nam chỉ có hứng thú với con thú đầu chim ưng mình ngựa, nhưng dựa vào vết xe đổ của Malfoy, nên không có ai có dũng khí thách thức để chế ngự loài sinh vật hung dữ này.
Ellen ngược lại đã nhanh chóng hoàn thành ngôi nhà trên cây của mình, anh đã dựng ngôi nhà bằng cành và lá cây, phải nói rằng, kỹ thuật biến hình tuyệt vời đóng một vai trò cực kỳ quan trọng.
Lúc anh ta đi vào khu rừng để tìm Tiên tử, đôi tai nhạy cảm khiến anh ta phát hiện ra dấu vết của nàng tiên. Những tiểu sinh linh này tụ tập lại cùng một chỗ nên vô cùng náo nhiệt, tạo ra một âm thanh rất lớn, bởi vì chúng đang cãi lộn với nhau. Ellen dựa theo âm thanh đi tới, các Tiên tử với đôi cánh màu sắc khác nhau đứng yên một lúc và rồi sau đó nhao nhao hét lớn dữ dội.
Họ nhìn thấy lâu đài tinh xảo trong tay Ellen, mặc dù trí thông minh của họ không cao, nhưng đã thành công hiểu được ý định của Ellen - lâu đài cần sự hiện diện của họ. Sau một số cuộc tranh luận, ba nàng tiên xinh đẹp nhất đều vui mừng chui vào lâu đài của Ellen.
Ellen, người đã hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất có thể, khiến mọi người phải ghen tị. Cô tiên rất dễ thương, nhưng yêu cầu quá cao. Những ngôi nhà trên cây được tạo ra bởi các pháp sư nhỏ rất thô và không thể thu hút những nàng tiên này.
Ellen đến Hagrid và chỉ ngôi nhà trên cây của mình cho Hagrid.
"Tuyệt vời! Ellen! Bạn là người nhanh nhất hoàn thành nhiệm vụ." Hagrid liếm môi và đôi mắt sáng lên. "Tôi muốn thưởng cho Ravenclaw 10 điểm!"
"Giáo sư, tôi có thể thay đổi phần thưởng không?" Trong lớp, Ellen tôn trọng gọi Hagrid, điều đó khiến Hagrid vui mừng trong bụng.
Cho dù Harry, có thói quen gọi anh ta bằng Hagrid. Ellen là người đầu tiên gọi anh là giáo sư!
"Em muốn thưởng gì?" Nhìn ngoại hình của Hagrid, ngay cả khi Ellen muốn ngôi sao, có lẽ anh sẽ đi hái nó.
"Giáo sư, tôi muốn tiếp xúc với Buckbeak." Ellen đối với con vật đầu chim đại bằng thân ngựa này vô cùng hứng thú.
"Cái điều này …" Có chút làm khó Hagrid.
"Em sẽ đứng gần nó để nhìn nó một cái thôi." Ellen hứa nói.
"Được rồi! Nhưng nhất định phải đứng cách xa nó một chút." Đôi mắt háo hức của Ellen khiến cho Hagrid khó có thể cự tuyệt.
Ellen gật đầu đồng ý, dưới sự dẫn dắt của Hagrid, họ đã đi đến trước bãi săn.
Nhóm tiểu phù thủy nam đã bí mật chú ý đến, cả bọn nhao nhao bỏ qua việc tìm kiếm các Tiên tử, và đi theo phía sau bọn họ.
Bình luận facebook