Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 366-370
Chương 366: Sắp kết thúc rồi sao?
Kiếm đến!
Một tiếng kiếm đến, trăm vạn thanh kiếm đã phóng tới.
Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, trăm vạn thanh kiếm kia đã chém về phía những lá bùa màu máu!
Vù vù vù vù...
Bỗng chốc, cả đất trời như bị trăm vạn thanh kiếm này chém vỡ!
Trên trời, từng đạo phù ấn đại đạo bốc cháy rồi rơi xuống!
Đại Kiếm Đế!
Mới đầu, tất cả mọi người chỉ nghi ngờ Diệp Quân là Đại Kiếm Đế thôi.
Nhưng lúc này, không cần phải nghi ngờ nữa!
Hắn chính là Đại Kiếm Đế!
Đại Kiếm Đế trẻ thế này!
Hắn đã phá kỷ lục năm xưa của Diệp Vũ Kiếm Đế, trở thành người nhanh nhất bước từ Kiếm Đế lên Đại Kiếm Đế trong lịch sử!
Yêu nghiệt tuyệt thế!
Giây phút này, tất cả mọi người chỉ có một ý nghĩ này thôi!
Trên một cột đá nào đó, một đệ tử thế gia bỗng gằn giọng nói: "Đại Kiếm Đế thì sao? Nhìn là biết đã có được truyền thừa của Kiếm Tông rồi, nếu không có truyền thừa của Kiếm Tông, hắn chẳng là cái thá gì cả!"
Một đệ tử tông môn đứng bên cạnh gã chịu không được: "Thừa nhận người khác ưu tú, khó đến vậy sao?"
Đệ tử thế gia kia tức giận: "Ngươi nói gì? Lục sư huynh là người mang thiên mệnh, ngươi lại nói đỡ cho Diệp Quân kia, ngươi có ý gì? Có phải ngươi muốn phản bội vũ trụ Quan Huyên không? Hả?"
Đệ tử tông môn kia ngơ cả người.
Lúc này y chỉ muốn nói một câu: Mẹ kiếp!
Đệ tử thế gia này còn định nói gì đó thì một chàng trai đứng bên cạnh đã giáng cho gã một cái tát.
Bốp!
Đệ tử thế gia kia bị tát bay!
Chàng trai kia nổi giận: "Cái thứ gì không biết? Mẹ kiếp, người ta xuất xắc thật đấy! Trẻ như thế đã là Đại Kiếm Đế, thế mà, mẹ kiếp, ngươi vẫn còn bới móc, bới cái đầu ngươi à!"
Nói rồi, chàng trai nọ vẫn không nhịn được cơn tức, lao tới đấm cho gã một trận nữa.
Mọi người: "..."
Phía trên không đài sinh tử, trăm vạn thanh phi kiếm phóng ra, từng đạo đại đạo lần lượt bị hủy diệt!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Lục Thiên kia khó coi tới cùng cực!
Không phải đã nói Diệp Quân không phải là Đại Kiếm Đế à?
Trên tầng mây, giây phút Đại Võ Tông nhìn thấy Diệp Quân là Đại Kiếm Đế, sắc mặt cũng trở nên u ám vô cùng, còn cả một tia khó tin nữa!
Đại Kiếm Đế!
Diệp Quân này lại có thể trở thành Đại Kiếm Đế trong thời gian ngắn như vậy!
Đúng là yêu nghiệt!
Đại Võ Tông nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này, cuối cùng ông ta cũng thấy hơi hoảng loạn!
Quá yêu nghiệt!
Nếu Lục Thiên không thể quang minh chính đại giết được Diệp Quân thì chắc chắn Kiếm Tông sẽ thề chết để bảo vệ Diệp Quân!
Đại Võ Tông nhìn Lục Thiên bên dưới, trầm tư.
Tất cả mọi người đều đang nhìn Lục Thiên!
Người mang thiên mệnh vô địch?
Giây phút này, trong lòng mọi người, ý nghĩ này đã bắt đầu bị lung lay!
Vì Diệp Quân thật sự quá yêu nghiệt!
So với Lục Thiên, Diệp Quân càng giống người mang thiên mệnh hơn!
Trên một cột đá nào đó, Đại trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt bỗng nói: "Không hổ danh là con trai của ông ấy!"
Nghe lời Đại trưởng lão nói, những trưởng lão đứng bên cạnh đồng loạt nhìn ông ta, một trong những trưởng lão đó hỏi: "Lão Đại, rốt cuộc Diệp công tử có lai lịch thế nào vậy?"
Những người khác cũng vội ghé lại gần Đại trưởng lão, ánh mắt tò mò!
Đại trưởng lão nhìn Diệp Quân dưới đài sinh tử, khẽ nói: "Các ông nhìn cậu ấy giống ai?"
Các trưởng lão ngờ vực, quay đầu nhìn Diệp Quân. Nhìn mãi, nhìn mãi, bỗng đồng tử của cả trăm trưởng lão đều rút lại, buộc miệng thốt lên: "Ôi trời!"
Những người khác đứng xung quanh hơi ngẩn người, đồng loạt nhìn đám trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt!
Đồng thanh vậy sao?
Các ông bị bệnh gì thế?
Thấy mọi người nhìn, những trưởng lão động thiên Tuế Nguyệt vội thu hồi ánh mắt, lúc này, Đại trưởng lão vội nói: "Khiêm tốn! Phải khiêm tốn!"
Các trưởng lão vội gật đầu!
Phải khiêm tốn!
Trên đài sinh tử, trăm vạn thanh kiếm chém tới, vô số đại đạo của Lục Thiên bắt đầu dần dần tan biến. Không chỉ vậy, thần trận phù ấn khổng lồ kia cũng bắt đầu từ từ sụp đổ!
Cấm thuật bị phá rồi!
Nhưng lúc này, sắc mặt của Diệp Quân cũng trở nên trắng bệch!
Rõ ràng, chiêu kiếm này đã tiêu hao rất rất nhiều năng lượng của hắn!
May có sức mạnh dung hợp của Ngao Thiên Thiên chống đỡ, nếu không hắn không thể trụ nổi.
Mà đối diện với Diệp Quân, hung thú Hung Nghê kia đang nhìn Diệp Quân với vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng, ánh mắt lộ vẻ kiêng dè!
Lúc này, nó cũng hơi sợ hãi!
Đại Kiếm Đế trẻ tuổi đến thế này!
Hơn nữa, hắn lại còn có thể triệu hồi phi kiếm ở mộ kiếm của Kiếm Tông, quá đáng sợ!
Người mang thiên mệnh vô địch?
Không chỉ những người khác, ý niệm này trong lòng nó cũng đã bị lung lay!
Người mang thiên mệnh thật sự vô địch sao?
Đã từng, đúng là Kiếm Chủ Nhân Gian vô địch, nhưng không có nghĩa những người mang thiên mệnh khác cũng có thể vô địch!
Diệp Quân này thật sự quá yêu nghiệt!
Lúc này, Diệp Quân bỗng nhìn Lục Thiên, thần thái của gã lúc này bình tĩnh đến lạ thường!
Diệp Quân không phí bất kỳ lời nào, xòe tay ra: "Chém!"
Ong!
Một tiếng kiếm kêu vang vọng trời cao!
Trăm vạn thanh kiếm bỗng chém về phía Lục Thiên.
Giây phút này, không gian xung quanh Lục Thiên vỡ nát, trăm vạn thanh kiếm cùng chém tới.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lục Thiên.
Sắp kết thúc rồi sao?
Đúng lúc này, Lục Thiên bước lên trước một bước, hai tay gã xòe ra, trong lòng bàn tay trái dần dần ngưng kết một đạo phù ấn, trong lòng bàn tay phải của gã thì xuất hiện một đạo pháp ấn!
Ánh mắt Lục Thiên dữ dằn, hai tay chưởng về phía trước: "Trấn!"
Chương 367: Đạo ấn hiện
Rầm!
Bỗng chốc, không gian xung quanh run rẩy kịch liệt, trăm vạn thanh phi kiếm kia bị trấn áp tại chỗ!
Cùng lúc đó, không gian xung quanh chợt xuất hiện vô số phù ấn đại đạo và thần pháp ấn!
"Hai loại vực!"
Bấy giờ, có người kinh hãi hô lên.
Hai loại vực.
Giây phút này, tất cả mọi người lại ngây ra như phỗng.
Ấy vậy mà Lục Thiên lại nắm giữ hai loại vực?
Người thường nắm giữ một loại vực đã là nghịch thiên rồi, mà Lục Thiên này lại nắm giữ đến hai loại vực, quan trọng nhất là gã còn là một vị cường giả Ẩn Kiếp Chí Cảnh!
Hai loại vực này xuất hiện khiến những đệ tử của đám thế gia và tông môn kia lại lần nữa xôn xao!
Lúc nhìn thấy Diệp Quân là Đại Kiếm Đế, bọn họ đã sắp tuyệt vọng rồi, mà lúc này, Lục Thiên lại nhen nhóm lên hy vọng cho bọn họ.
"Vô địch!"
Không biết ai đó đã hét lên, rất nhanh, tiếng hô hào vang dậy, chấn động trời cao.
Trên trời, ánh mắt Lục Thiên hung hăng, gã lại áp tay xuống: "Rơi!"
Ầm!
Trời đất run rẩy kịch liệt, trăm vạn thanh kiếm kia bắt đầu bị đẩy xuống!
Nhưng đúng lúc này, Diệp Quân ở bên dưới bỗng giẫm mạnh chân phải.
Ầm!
Chỗ chân phải vừa giẫm xuống, mặt đất sụp đổ, Diệp Quân hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời!
Tốc độ cực kỳ nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt Lục Thiên, nhưng khi hắn vào đạo vực và pháp vực của Lục Thiên, tốc độ của hắn đã bị chậm lại!
Nhưng lúc này, Diệp Quân đâm một kiếm ra!
Xuất liền mười hai thanh kiếm!
Sau khi đột phá Đại Kiếm Đế, thực lực của hắn đã được lột xác về chất lượng!
Ầm!
Nhát kiếm này vừa đâm ra, đạo vực và pháp vực lập tức rung lên kịch liệt, sau đó nứt ra!
Thấy cảnh này, sự dữ dằn trong mắt Lục Thiên càng lộ rõ, gã tức giận gào lên, hai tay áp xuống: "Trấn!"
Ầm!
Trong nháy mắt, vô số phù ấn đại đạo và pháp ấn bốc cháy, từng luồng sức mạnh đáng sợ xuất hiện ở xung quanh, điên cuồng trấn áp Diệp Quân đang đứng trước mảnh vực này!
Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng thu kiếm lại, một giây sau, hắn lại đâm ra một kiếm nữa: "Phá!"
Nhát kiếm này...
Rầm!
Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, mảnh vực đó nứt toác, sức mạnh kinh người đánh Lục Thiên kia bay ra mấy trăm trượng!
Lúc Lục Thiên lùi lại, mười hai thanh phi kiếm phóng qua, chớp mắt đã bay tới trước mặt Lục Thiên!
Rắc!
Thời không trước mặt Lục Thiên nứt ra, đồng tử gã rút lại, hai tay hợp làm hình chữ thập, lại lần nữa thi triển đạo vực và pháp vực!
Nhưng mười hai thanh phi kiếm lại là Lâm Giới!
Rầm!
Trong ánh mắt của tất cả mọi người, thời không trước mặt Lục Thiên ầm ầm vỡ nát, mười hai thanh phi kiếm đã áp sát!
Nhưng vào thời khắc quan trọng, một đạo kim quang bỗng phóng ra từ trước ngực Lục Thiên!
Rầm!
Một cái chuông vàng cản được mười hai thanh phi kiếm của Diệp Quân!
Thần vật cấp Chân!
Lúc chuông vàng xuất hiện, không những cản được mười hai thanh phi kiếm của Diệp Quân mà còn bộc phát ra một đạo kim quang đáng sợ khóa mười hai thanh phi kiếm lại, kim quang này giống như một sợi dây xích, khóa chặt mười hai thanh phi kiếm kia lại!
Nhưng lúc này, Diệp Quân bỗng biến mất, một giây sau...
Ầm!
Một thanh kiếm đâm thẳng vào chuông vàng!
Keng!
Chuông vàng rung lên kịch liệt, sức mạnh khủng khiếp đánh bay Lục Thiên trong tích tắc, cái chuông vàng kia cũng xuất hiện vết nứt!
Diệp Quân lại biến mất, đồng tử Lục Thiên đứng ở đằng xa bỗng rút lại, kiếm của Diệp Quân quá nhanh, nhanh đến mức gã không thể nào phản kháng được!
Mà ngay lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ bỗng đánh tới sau lưng Diệp Quân!
Là hung thú kia!
Vừa nãy, nó cũng do dự có nên rời đi hay không, nhưng nghĩ lại, nếu rời đi thì tộc Hung Nghê của nó sẽ trở thành trò cười cho cả vũ trụ Quan Huyên!
Mà Lục Thiên lại có hai loại vực!
Gã tin, Lục Thiên có thể chiến thắng!
Thế nên, nó quyết định liều một phen!
Vì mình, cũng là vì cả tộc Hung Nghê!
Lúc này, Diệp Quân nhíu mày, hắn bỗng quay người chém ra một nhát.
Ầm!
Nhát kiếm này chém ra, con Hung Nghê kia bị chém bay ra mấy trăm trượng, nó vừa dừng lại thì vảy lân trên người đã vỡ hết, máu tươi phun ra!
Thấy vậy, Hung Nghê đơ mặt ra!
Một nhát kiếm đã chém nó trọng thương rồi!
Đây chính là Đại Kiếm Đế sao?
Hung Nghê đứng ngây ra đó, nó phát hiện, giây phút này nó còn không địch lại nổi một nhát kiếm của kiếm tu trước mặt!
Tất cả mọi người cũng bị nhát kiếm này của Diệp Quân làm chấn động!
Yêu thú cấp Tiên đỉnh cao lại không thể đỡ được một nhát kiếm của Diệp Quân!
Một nhát kiếm chém lui Hung Nghê xong, Diệp Quân lại không thèm quan tâm tới Lục Thiên kia, hắn bỗng biến mất, đồng tử của Hung Nghê kia rút lại, vừa định lui thì một thanh kiếm đã đâm vào giữa trán nó!
Ầm!
Một mảng kiếm quang chui vào trong cơ thể yêu thú Hung Nghê, chém nát lục phủ ngũ tạng trong cơ thể nó trong nháy mắt.
Hung Nghê chầm chậm mềm oặt ra!
Diệp Quân vung tay, vút ra một nhát kiếm!
Vù!
Đầu của yêu thú Hung Nghê kia bay vút ra mấy chục trượng.
Diệp Quân quay người nhìn Lục Thiên, mà lúc này, trong cơ thể Lục Thiên trào ra một luồng khí tức khủng bố!
Ầm!
Bỗng chốc, không gian của cả đỉnh thí luyện như cuộn trào.
Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, một đạo ấn chậm rãi ngưng kết ở giữa trán Lục Thiên.
Đạo ấn hiện!
Lục Thiên tức giận chỉ Diệp Quân, gằng giọng: "Diệp Quân, tới đây, chịu chết đi!"
Mà lúc này, đạo ấn giữa trán của gã bỗng hơi rung rinh...
Chương 368: Kiên trì tới cùng!
Đạo ấn!
Khi đạo ấn xuất hiện, một luồng khí tức cổ xưa lan tràn trong trời đất!
Luồng khí tức này không thuộc về thời đại này, dường như đã trải qua vô số năm tháng, tràn ngập mùi xa xưa và hoang vắng, mạnh mẽ vô cùng!
Giây phút này, những nơi người ta có thể nhìn thấy đều trở nên hư ảo!
Tất cả mọi người thất kinh!
Đây là đạo ấn Kiếm Chủ Nhân Gian từng mang!
Lúc này, ánh mắt của vô số đệ tử thế gia và tông môn nóng rực!
Đạo ấn!
Rất nhiều người không biết Lục Thiên có đạo ấn, thế nên khi nhìn thấy đạo ấn, bọn họ đều sững sờ.
Nhưng rất nhanh, máu huyết trong người bọn họ lại lần nữa cuộn trào!
Đây là đạo ấn Kiếm Chủ Nhân Gian từng mang, mà lúc này nó lại nằm trong tay Lục Thiên!
Điều này có ý nghĩa gì, chắc không cần nói ra đâu nhỉ?
Tất cả mọi người đều nghĩ tới điểm này!
Thế nên, những đệ tử thế gia và tông môn ủng hộ Lục Thiên đều không còn kiêng kỵ gì nữa, cười như điên!
Một bên khác, những đệ tử Kiếm Tông nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập vẻ hồ nghi.
Lẽ nào Lục Thiên thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Một bên khác, sắc mặt các cường giả tộc Thiên Long trở nên khó coi.
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Nếu Lục Thiên là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì Diệp Quân lấy gì để thắng?
Ngao Thành dẫn đầu nhìn chằm chằm Lục Thiên ở phía xa: "Dù có là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì cũng đã sao? Diệp công tử vô địch! Vô địch!"
Những cường giả khác của tộc Thiên Long cũng đồng loạt gật đầu.
Giây phút này, cả tộc Thiên Long đã cùng tiến cùng lùi với Diệp Quân!
Diệp Quân thắng, thì tộc Thiên Long hưng thịnh!
Diệp Quân thua, thì tộc Thiên Long diệt vong!
Thế nên, nội loạn lúc này là việc cực kỳ ngu ngốc!
Lúc này chính là lúc tộc Thiên Long phải đồng tâm hiệp lực, đoàn kết một lòng!
Hơn nữa, Lục Thiên chưa chắc đã là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Ai nói có đạo ấn thì sẽ là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian chứ?
Một bên khác, sắc mặt của đám người Trương Vân Thiên ở phúc địa Linh Hư cũng cực kỳ khó coi!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Nếu thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì sao Diệp công tử thắng được?
Trương Vân Thiên trầm mặc không lên tiếng, tiên tổ có lừa mình không?
Chắc chắn là không!
Trương Vân Thiên nhìn Diệp Quân ở bên dưới, khẽ cười. Tuy không tiếp xúc được nhiều với Diệp Quân, nhưng tính cách của chàng trai này kiên định, thiên phú yêu nghiệt, làm người đức độ, có thể làm chuyện lớn!
Dù Diệp Quân thua, ông ấy cũng sẽ không hối hận vì ủng hộ Diệp Quân!
Sắc mặt của các trưởng lão bên phía động thiên Tuế Nguyệt thì lại rất điềm tĩnh, tuy mới đầu bọn họ cũng hơi sửng sốt, nhưng chẳng mấy chốc họ đã bình tĩnh trở lại.
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Bớt bớt đi!
Trông Lục Thiên chẳng giống Kiếm Chủ Nhân Gian chút nào cả, còn Diệp Quân với Kiếm Chủ Nhân Gian thì lại như cùng một khuôn đúc ra.
Đây mới chính là người mang thiên mệnh!
Ngoài Nam Ly Âm, những người còn lại của động thiên Tuế Nguyệt không hề lo lắng chút nào cả!
Trên đài sinh tử, Lục Thiên nhìn mọi người xung quanh hoan hô xong thì thấy hứng khởi, bật cười thật lớn. Sau đó gã dang tay ra, bỗng chốc, một màn sáng đỏ nhạt tỏa từ trong người gã ra!
Sức mạnh huyết mạch!
Thấy vậy, bầu không khí bỗng yên tĩnh hẳn!
Bấy giờ, có người bỗng run giọng nói: "Huyết mạch phong ma! Đây là huyết mạch phong ma! Gã thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!"
Huyết mạch phong ma!
Lời này vừa dứt, mọi người bỗng huyên náo lên!
Ai không biết Kiếm Chủ Nhân Gian sở hữu huyết mạch đứng đầu chư thiên vạn giới - huyết mạch phong ma?
Mà lúc này, Lục Thiên lại có huyết mạch phong ma!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Bỗng chốc, một vài đệ tử của thế gia và tông môn quỳ xuống, có người hô to lên: "Bái kiến thiếu chủ!"
Thiếu chủ!
Vừa dứt lời, đệ tử của những thế gia và tông môn ủng hộ Lục Thiên hơi ngẩn người, sau đó cũng đồng loạt quỳ xuống.
"Bái kiến thiếu chủ!"
Từng tiếng hô hào vang lên không ngớt, như sóng biển cuộn trào, vang vọng ra xa!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Thiếu chủ!
Thấy cảnh này, tộc Thiên Long và Kiếm Tông đều ngơ ngác!
Phúc địa Linh Hư cũng vậy!
Thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian sao?
Chỉ có một tốp khá là bình tĩnh, chính là phía động thiên Tuế Nguyệt!
Nam Ly Âm nhìn mấy người Đại trưởng lão, tuy bọn họ khá bình tĩnh nhưng trong mắt vẫn ánh lên vẻ ngờ vực.
Nam Ly Âm cười nói: "Nghe đồn huyết mạch phong ma vừa xuất hiện thì toàn thân sẽ đỏ như máu, mọi người nhìn xem Lục Thiên này đi, có chút dáng vẻ điên cuồng nào không?"
Đại trưởng lão sững người.
Đúng thế!
Thần thức của Lục Thiên này bình thường lắm, hoàn toàn không thấy chút điên cuồng nào!
Nam Ly Âm tiếp tục nói: "Đừng nói những cái khác, mọi người nhìn xem vóc dáng của Diệp công tử này, tên Diệp Quân, họ Diệp, Kiếm Đế, vẻ ngoài giống... mọi người hiểu mà!"
Các trưởng lão thi nhau gật đầu, chắc chắn là con của Kiếm Chủ Nhân Gian rồi!
Đại trưởng lão nhìn những kẻ quỳ bái kia, lên tiếng châm biếm: "Đúng là một lũ ngu, lẽ nào các ngươi không biết so sánh tướng mạo của Diệp công tử với Kiếm Chủ Nhân Gian à?"
Nhị trưởng lão cười nói: "Cũng bình thường mà, nếu tộc trưởng không nhắc nhở, chúng ta cũng đâu nghĩ đến điểm này? Không đúng, là tuyệt đối không nghĩ theo hướng này!"
Đại trưởng lão khẽ gật đầu: "Đúng vậy!"
Nam Ly Âm quay đầu nhìn Diệp Quân trên đài sinh tử, sâu trong ánh mắt ánh lên tia lo lắng!
Tiên tổ!
Lẽ nào Diệp công tử mới là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Tuy mới đầu bà ấy nói vậy để qua mặt Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão, nhưng phải công nhận rằng Diệp Quân rất giống Kiếm Chủ Nhân Gian!
Hơn nữa, ngoài thân phận là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian, bà ấy không nghĩ ra được bất kỳ thân phận nào khiến tiên tổ phải kiên định như vậy, không sợ cả Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên!
Dù thế nào, động thiên Tuế Nguyệt bây giờ đã cùng tiến cùng lùi với Diệp Quân rồi!
Chỉ có thể kiên trì tới cùng thôi!
Chương 369: Đạo ấn làm phản
Chương 369:
Trên đài sinh tử, Diệp Quân nhìn Lục Thiên kia, ánh mắt của hắn bây giờ hơi mờ mịt!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Diệp Quân bỗng bật cười thật to!
Thế thì đã sao?
Diệp Quân bỗng cầm kiếm chỉ vào mặt Lục Thiên, cười lớn: "Dù ngươi thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì đã sao? Hôm nay, ta sẽ khiến Kiếm Chủ Nhân Gian tuyệt hậu!"
Dứt lời, hắn giẫm mạnh chân phải xuống, hóa thành một đạo kiếm quang phóng thẳng lên trời!
"Ôi đệch!"
Trong tháp, Tiểu Tháp bỗng nói: "Thằng nhóc khốn nạn này gan thật, khiến cha hắn tuyệt hậu..."
"Ngông cuồng!"
Nghe lời Diệp Quân nói, ánh mắt Lục Thiên hung hăng!
Biết được gã là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian mà tên kiếm tu này cũng không hề tỏ vẻ tôn kính!
Đúng là đáng chết!
Ở bên dưới, Diệp Quân cầm kiếm đâm về phía Lục Thiên, trong mắt hắn không hề có vẻ kính sợ!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Thế thì đã sao!
Ta vẫn giết!
Ta kính Kiếm Chủ Nhân Gian nhưng chưa từng sợ Kiếm Chủ Nhân Gian, chứ đừng nói là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Ta chôn!
Hôm nay ta sẽ khiến Kiếm Chủ Nhân Gian tuyệt hậu!
Lúc này, sát ý trong Diệp Quân dâng trào, toàn thân tản ra kiếm thế khủng bố!
Nhát kiếm đỉnh cao!
Nhát kiếm này vạch nát màn trời, phá không trung!
Mà Lục Thiên lại cười khẩy khi đối diện với nhát kiếm khủng bố này của Diệp Quân, gã lại kích hoạt đạo ấn, một luồng khí tức khủng bố hơn cả kiếm thế của Diệp Quân bỗng phun trào ra từ cơ thể Lục Thiên!
Cùng lúc đó, cảnh giới của Lục Thiên tăng thẳng từ Chí Cảnh tới Chân Cảnh!
Đạo ấn có thể nâng cao cảnh giới của người sử dụng!
Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân đang xông lên, gằn giọng nói: "Con kiến hôi mà cũng dám chống lại thiên uy!"
Dứt lời, gã lại định kích hoạt đạo ấn!
Mà lúc này, có một điều kỳ lạ xảy ra!
Trong ánh nhìn kinh ngạc của mọi người, đạo ấn giữa trán Lục Thiên bỗng rung lên kịch liệt, sau đó vùng vẫy thoát khỏi gã, cùng lúc đó, một luồng khí tức mạnh mẽ đánh Lục Thiên bay ra mấy trăm trượng!
Tất cả mọi người ngây ra như phỗng!
Đánh bay Lục Thiên xong thì đạo ấn bỗng hóa thành một tia sáng bay tới trước mặt Diệp Quân!
Diệp Quân cũng hơi ngẩn người!
Đạo ấn này làm gì vậy?
Mà lúc này, kiếm thế của hắn đã đạt lên đến đỉnh cao!
Nhát kiếm này không muốn chém ra cũng phải chém ra!
Nhỡ đạo ấn này giở trò thì sao?
Thế nên Diệp Quân dốc toàn lực đâm ra một nhát!
Mười hai kiếm!
Nhát kiếm này đánh ra...
Ầm!
Một đạo kiếm quang bùng nổ trước mặt Diệp Quân.
Trời đất nứt ra!
Diệp Quân cũng bị đánh bay ra mấy trăm trượng. Hắn vừa dừng lại thì đã phun ra một ngụm máu, cùng lúc đó, cánh tay phải của hắn nứt toác, thấy cả xương, vô cùng khiếp người!
Đầu của Diệp Quân ong ong!
Bị đánh đến ngớ người!
Đạo ấn này dị thường quá!
"Khụ!"
Lúc này, Diệp Quân bỗng nghe thấy tiếng Ngao Thiên Thiên ho!
Diệp Quân lo lắng, vội hỏi: "Thiên Thiên cô nương, cô không sao chứ?"
Ngao Thiên Thiên trầm ngâm một lúc rồi cười nói: "Không sao!"
Diệp Quân nhíu mày: "Thật chứ?"
Ngao Thiên Thiên cười đáp: "Thân xác của ta mạnh hơn công tử nhiều, công tử không sao thì sao ta có chuyện gì được?"
Diệp Quân suy nghĩ rồi gật đầu, sau đó nhìn đạo ấn kia, lúc này đạo ấn lại bay tới trước mặt hắn.
Đạo ấn khẽ rung lên như muốn nói gì đó!
Vẻ mặt Diệp Quân hơi đề phòng, đây là đạo ấn của Lục Thiên, hắn buộc phải cảnh giác!
Diệp Quân thầm hỏi: "Tháp gia, nó đang làm gì vậy?"
Tiểu Tháp bình thản nói: "Nó đang xin tha!"
Diệp Quân đen mặt: "Tháp gia, đã là lúc nào rồi! Ngươi đừng nói nhảm nữa được không, nghiêm túc vào!"
Tiểu Tháp cạn lời, những câu ta lừa ngươi thì ngươi không tin, lúc ta nói thật, ngươi cũng không tin câu nào.
Thằng khốn nhà ngươi bị điên hả!
Diệp Quân nhíu mày nhìn đạo ấn trước mặt, lúc này, đạo ấn bỗng hóa thành một tia sáng chui vào giữa trán hắn!
Ầm!
Trong cơ thể Diệp Quân bộc phát ra một luồng khí tức đại đạo mạnh mẽ đến khủng bố!
Diệp Quân đơ ra tại chỗ!
Mọi người cũng ngẩn ra!
Chuyện gì xảy ra thế?
Làm phản?
Trong đầu mọi người đều trống rỗng!
Đạo ấn này làm phản à?
Diệp Quân cũng sửng sốt, rất nhanh, hắn đã phát hiện thức hải của mình xuất hiện một đạo ấn.
Không chỉ vậy, hắn còn có thể cảm nhận được rõ ràng đạo ấn!
Đạo ấn này đã hòa làm một với hắn!
Chuyện gì thế?
Diệp Quân hơi ngớ người, Lục Thiên đứng đối diện hắn cũng đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra!
Phải nói là lúc bị đạo ấn đánh bay, Lục Thiên đã hoàn toàn ngơ ngác!
Phải nói là, ngay lúc Lục Thiên bị đạo ấn đánh bay thì gã đã hoàn toàn chấn động!
Đùa gì vậy?
Mọi người nhìn nhau.
Bầu không khí yên lặng đến kỳ lạ!
Chương 370: Ai đã cho Lục Thiên?
Đạo ấn này vào cơ thể Diệp Quân rồi?
Sự việc xảy ra bất thình lình này khiến tất cả mọi người hóa đá tại chỗ.
Đạo ấn thật sự làm phản à?
Nghĩ đến đây, một số người bắt đầu thấy hoảng sợ!
Một số người không dám nghĩ sâu thêm!
Trên tầng mây Đại Võ Tông nhìn chằm chằm Diệp Quân ở bên dưới, hai tay siết chặt đến nỗi móng tay đâm vào thịt chảy máu.
Bên động thiên Tuế Nguyệt, các trưởng lão nhịn không được, bật cười.
Nhìn đi!
Ai mới là người mang thiên mệnh thật sự?
Mà Lục Thiên đứng đối diện Diệp Quân lúc này cũng đang nhìn chằm chằm hắn với vẻ mặt không thể tin nổi.
Vì gã phát hiện, giây phút này, đạo ấn kia đã hoàn toàn cắt đứt liên hệ với gã!
Gã đã không cảm nhận được sự tồn tại của đạo ấn nữa rồi!
Điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa là gã đã hoàn toàn mất đi đạo ấn!
Sao có thể?
Sâu trong nội tâm Lục Thiên đã dâng tràn sự sợ hãi.
Đạo ấn này là con át chủ bài lớn nhất của gã!
Mà bây giờ nó đã phản bội gã, quan trọng nhất là nó lại nhập vào cơ thể của Diệp Quân!
Nó đã chọn lại Diệp Quân sao?
Nghĩ đến đây, sự sợ hãi sâu trong lòng bắt đầu lan tràn.
Lúc này, giọng nói thần bí bỗng vang lên trong đầu gã: "Con đường đại đạo kỵ nhất là lòng sinh hoảng sợ, trong cơ thể Diệp Quân có sự tồn tại đặc biệt, có lẽ sự tồn tại đặc biệt đó đã hấp thu đạo ấn của ngươi!"
Sự tồn tại đặc biệt!
Lục Thiên hít sâu vào một hơi, ép bản thân bình tĩnh lại. Gã nhìn Diệp Quân, Diệp Quân không hề phí bất cứ lời nào, khẽ giẫm chân phải.
Vù!
Một tiếng Kinh Lôi vang lên!
Diệp Quân hóa thành một đạo kiếm quang biến mất tại chỗ!
Bây giờ hắn không muốn để ý đến đạo ấn này, hắn chỉ muốn chôn Lục Thiên trước thôi!
Những nơi nhát kiếm này đi qua, không gian bị cắt rách như giấy, vô cùng đáng sợ.
Nhìn thấy Diệp Quân bỗng đâm kiếm tới, hai mắt Lục Thiên nheo lại, gã không tránh né, để mặc Diệp Quân đâm kiếm vào giữa trán gã.
Mười hai kiếm!
Ầm!
Bỗng chốc, một mảng kiếm quang bùng nổ từ giữa trán Lục Thiên!
Ầm!
Trong ánh nhìn của tất cả mọi người, Diệp Quân bị đánh bay mấy trăm trượng!
Tất cả mọi người sững sờ.
Bọn họ đồng loạt nhìn Lục Thiên, lúc này, trên người Lục Thiên có thêm một bộ giáp vàng, giáp vàng này được tạo thành từ vô số vảy không biết tên, trên mỗi một chiếc vảy đều có vẽ phù văn, cả bộ giáp tỏa ra ánh sáng mờ nhạt thần bí, rắn chắc không gì phá được.
Bên ngực trái có hai chữ vàng: Quan Huyên!
"Thần giáp Quan Huyên!"
Bỗng có người hô lên!
Đệ nhất thần giáp của vũ trụ Quan Huyên!
Đây là thần giáp siêu cấp mà Tần các chủ của Tiên Bảo Các - Tần Quan đã chế tạo ra để chống lại thế giới Hư Chân!
Lớp phòng ngự của giáp này là mạnh nhất ở vũ trụ Quan Huyên!
Đừng nói là Diệp Quân, dù có là mười Diệp Quân cũng không phá được!
Bên phía Kiếm Tông, Trần Quan Tử bỗng nhíu mày: "Vì sao gã lại có giáp này!"
Thần giáp Quan Huyên!
Trong trận chiến năm xưa, thần giáp Quan Huyên đã tổn thất vô số, số thần giáp Quan Huyên còn lại cực kỳ ít ỏi, thế nên thư viện đã cất giữ cẩn thận số thần giáp Quan Huyên còn lại rồi.
Vũ trụ Quan Huyên bây giờ đã không thể chế tạo ra được thần giáp Quan Huyên nữa!
Có thể nói, mỗi một bộ thần giáp Quan Huyên đều cực kỳ trân quý, dù là Kiếm Tông cũng không có một bộ thần giáp nào.
Mà Lục Thiên này lại có!
Đại Võ Tông cho gã sao?
Trần Quan Tử nhíu mày, nhưng rất nhanh, y đã lắc đầu, Đại Võ Tông cũng không thể có thần giáp Quan Huyên được!
Lẽ nào là nội các cho gã?
Nghĩ đến đây, Trần Quan Tử càng nhíu chặt mày! Y chầm chậm quay đầu nhìn hướng nội các, nếu thật sự là nội các cho gã thì mọi chuyện đã rõ ràng!
Nội các muốn Lục Thiên thắng!
Thần giáp Quan Huyên!
Bây giờ Diệp Quân không thể nào phá vỡ nó được!
Năng lực phòng ngự của giáp này là vô địch ở vũ trụ Quan Huyên hiện nay, dù có là tộc yêu thú Thần Huyền Võ được mệnh danh là phòng ngự mạnh nhất thì cũng chẳng thể so bì được với thần giáp Quan Huyên này!
Ánh mắt Trần Quan Tử lại càng lạnh lẽo!
Nếu thật sự là do nội các tặng cho Lục Thiên thì Diệp Quân nguy hiểm rồi!
Trần Quan Tử nhìn Diệp Quân ở trên đài sinh tử: "Tào Bạch!"
Tào Bạch nhìn Trần Quan Tử: "Đại sư huynh có gì phân phó?"
Trần Quan Tử cương nghị: "Chuẩn bị mời tiên tổ!"
Mời tiên tổ!
Tào Bạch trợn trò mắt, ngẩn người ra!
Mời tiên tổ sao?
Kiếm Chủ Thanh Sam?
Một bên khác, Lý Bán Tri nhìn thấy bộ thần giáp Quan Huyên trên người Lục Thiên thì khẽ nhíu mày.
Rõ ràng, bà ấy rất bất ngờ!
Ai cho Lục Thiên?
Lý Bán Tri trầm mặc.
Tất nhiên không phải là Đại Võ Tông, cấp bậc của ông ta không thể có thần giáp Quan Huyên được!
Nếu không phải ông ta thì là ai?
Lý Bán Tri nhìn chằm chằm Lục Thiên ở đằng xa, một lúc sau, bà ấy khẽ nói: "Chúng ta đã đánh giá thấp người sau lưng gã rồi!"
Nói rồi, bà ấy hơi quay đầu: "Mộ Thiên Đạo vẫn chưa tới sao?"
Ám U từ một bên bước ra, khẽ hành lễ rồi trầm giọng nói: "Vẫn đang trên đường tới!"
Kiếm đến!
Một tiếng kiếm đến, trăm vạn thanh kiếm đã phóng tới.
Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, trăm vạn thanh kiếm kia đã chém về phía những lá bùa màu máu!
Vù vù vù vù...
Bỗng chốc, cả đất trời như bị trăm vạn thanh kiếm này chém vỡ!
Trên trời, từng đạo phù ấn đại đạo bốc cháy rồi rơi xuống!
Đại Kiếm Đế!
Mới đầu, tất cả mọi người chỉ nghi ngờ Diệp Quân là Đại Kiếm Đế thôi.
Nhưng lúc này, không cần phải nghi ngờ nữa!
Hắn chính là Đại Kiếm Đế!
Đại Kiếm Đế trẻ thế này!
Hắn đã phá kỷ lục năm xưa của Diệp Vũ Kiếm Đế, trở thành người nhanh nhất bước từ Kiếm Đế lên Đại Kiếm Đế trong lịch sử!
Yêu nghiệt tuyệt thế!
Giây phút này, tất cả mọi người chỉ có một ý nghĩ này thôi!
Trên một cột đá nào đó, một đệ tử thế gia bỗng gằn giọng nói: "Đại Kiếm Đế thì sao? Nhìn là biết đã có được truyền thừa của Kiếm Tông rồi, nếu không có truyền thừa của Kiếm Tông, hắn chẳng là cái thá gì cả!"
Một đệ tử tông môn đứng bên cạnh gã chịu không được: "Thừa nhận người khác ưu tú, khó đến vậy sao?"
Đệ tử thế gia kia tức giận: "Ngươi nói gì? Lục sư huynh là người mang thiên mệnh, ngươi lại nói đỡ cho Diệp Quân kia, ngươi có ý gì? Có phải ngươi muốn phản bội vũ trụ Quan Huyên không? Hả?"
Đệ tử tông môn kia ngơ cả người.
Lúc này y chỉ muốn nói một câu: Mẹ kiếp!
Đệ tử thế gia này còn định nói gì đó thì một chàng trai đứng bên cạnh đã giáng cho gã một cái tát.
Bốp!
Đệ tử thế gia kia bị tát bay!
Chàng trai kia nổi giận: "Cái thứ gì không biết? Mẹ kiếp, người ta xuất xắc thật đấy! Trẻ như thế đã là Đại Kiếm Đế, thế mà, mẹ kiếp, ngươi vẫn còn bới móc, bới cái đầu ngươi à!"
Nói rồi, chàng trai nọ vẫn không nhịn được cơn tức, lao tới đấm cho gã một trận nữa.
Mọi người: "..."
Phía trên không đài sinh tử, trăm vạn thanh phi kiếm phóng ra, từng đạo đại đạo lần lượt bị hủy diệt!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Lục Thiên kia khó coi tới cùng cực!
Không phải đã nói Diệp Quân không phải là Đại Kiếm Đế à?
Trên tầng mây, giây phút Đại Võ Tông nhìn thấy Diệp Quân là Đại Kiếm Đế, sắc mặt cũng trở nên u ám vô cùng, còn cả một tia khó tin nữa!
Đại Kiếm Đế!
Diệp Quân này lại có thể trở thành Đại Kiếm Đế trong thời gian ngắn như vậy!
Đúng là yêu nghiệt!
Đại Võ Tông nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này, cuối cùng ông ta cũng thấy hơi hoảng loạn!
Quá yêu nghiệt!
Nếu Lục Thiên không thể quang minh chính đại giết được Diệp Quân thì chắc chắn Kiếm Tông sẽ thề chết để bảo vệ Diệp Quân!
Đại Võ Tông nhìn Lục Thiên bên dưới, trầm tư.
Tất cả mọi người đều đang nhìn Lục Thiên!
Người mang thiên mệnh vô địch?
Giây phút này, trong lòng mọi người, ý nghĩ này đã bắt đầu bị lung lay!
Vì Diệp Quân thật sự quá yêu nghiệt!
So với Lục Thiên, Diệp Quân càng giống người mang thiên mệnh hơn!
Trên một cột đá nào đó, Đại trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt bỗng nói: "Không hổ danh là con trai của ông ấy!"
Nghe lời Đại trưởng lão nói, những trưởng lão đứng bên cạnh đồng loạt nhìn ông ta, một trong những trưởng lão đó hỏi: "Lão Đại, rốt cuộc Diệp công tử có lai lịch thế nào vậy?"
Những người khác cũng vội ghé lại gần Đại trưởng lão, ánh mắt tò mò!
Đại trưởng lão nhìn Diệp Quân dưới đài sinh tử, khẽ nói: "Các ông nhìn cậu ấy giống ai?"
Các trưởng lão ngờ vực, quay đầu nhìn Diệp Quân. Nhìn mãi, nhìn mãi, bỗng đồng tử của cả trăm trưởng lão đều rút lại, buộc miệng thốt lên: "Ôi trời!"
Những người khác đứng xung quanh hơi ngẩn người, đồng loạt nhìn đám trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt!
Đồng thanh vậy sao?
Các ông bị bệnh gì thế?
Thấy mọi người nhìn, những trưởng lão động thiên Tuế Nguyệt vội thu hồi ánh mắt, lúc này, Đại trưởng lão vội nói: "Khiêm tốn! Phải khiêm tốn!"
Các trưởng lão vội gật đầu!
Phải khiêm tốn!
Trên đài sinh tử, trăm vạn thanh kiếm chém tới, vô số đại đạo của Lục Thiên bắt đầu dần dần tan biến. Không chỉ vậy, thần trận phù ấn khổng lồ kia cũng bắt đầu từ từ sụp đổ!
Cấm thuật bị phá rồi!
Nhưng lúc này, sắc mặt của Diệp Quân cũng trở nên trắng bệch!
Rõ ràng, chiêu kiếm này đã tiêu hao rất rất nhiều năng lượng của hắn!
May có sức mạnh dung hợp của Ngao Thiên Thiên chống đỡ, nếu không hắn không thể trụ nổi.
Mà đối diện với Diệp Quân, hung thú Hung Nghê kia đang nhìn Diệp Quân với vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng, ánh mắt lộ vẻ kiêng dè!
Lúc này, nó cũng hơi sợ hãi!
Đại Kiếm Đế trẻ tuổi đến thế này!
Hơn nữa, hắn lại còn có thể triệu hồi phi kiếm ở mộ kiếm của Kiếm Tông, quá đáng sợ!
Người mang thiên mệnh vô địch?
Không chỉ những người khác, ý niệm này trong lòng nó cũng đã bị lung lay!
Người mang thiên mệnh thật sự vô địch sao?
Đã từng, đúng là Kiếm Chủ Nhân Gian vô địch, nhưng không có nghĩa những người mang thiên mệnh khác cũng có thể vô địch!
Diệp Quân này thật sự quá yêu nghiệt!
Lúc này, Diệp Quân bỗng nhìn Lục Thiên, thần thái của gã lúc này bình tĩnh đến lạ thường!
Diệp Quân không phí bất kỳ lời nào, xòe tay ra: "Chém!"
Ong!
Một tiếng kiếm kêu vang vọng trời cao!
Trăm vạn thanh kiếm bỗng chém về phía Lục Thiên.
Giây phút này, không gian xung quanh Lục Thiên vỡ nát, trăm vạn thanh kiếm cùng chém tới.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lục Thiên.
Sắp kết thúc rồi sao?
Đúng lúc này, Lục Thiên bước lên trước một bước, hai tay gã xòe ra, trong lòng bàn tay trái dần dần ngưng kết một đạo phù ấn, trong lòng bàn tay phải của gã thì xuất hiện một đạo pháp ấn!
Ánh mắt Lục Thiên dữ dằn, hai tay chưởng về phía trước: "Trấn!"
Chương 367: Đạo ấn hiện
Rầm!
Bỗng chốc, không gian xung quanh run rẩy kịch liệt, trăm vạn thanh phi kiếm kia bị trấn áp tại chỗ!
Cùng lúc đó, không gian xung quanh chợt xuất hiện vô số phù ấn đại đạo và thần pháp ấn!
"Hai loại vực!"
Bấy giờ, có người kinh hãi hô lên.
Hai loại vực.
Giây phút này, tất cả mọi người lại ngây ra như phỗng.
Ấy vậy mà Lục Thiên lại nắm giữ hai loại vực?
Người thường nắm giữ một loại vực đã là nghịch thiên rồi, mà Lục Thiên này lại nắm giữ đến hai loại vực, quan trọng nhất là gã còn là một vị cường giả Ẩn Kiếp Chí Cảnh!
Hai loại vực này xuất hiện khiến những đệ tử của đám thế gia và tông môn kia lại lần nữa xôn xao!
Lúc nhìn thấy Diệp Quân là Đại Kiếm Đế, bọn họ đã sắp tuyệt vọng rồi, mà lúc này, Lục Thiên lại nhen nhóm lên hy vọng cho bọn họ.
"Vô địch!"
Không biết ai đó đã hét lên, rất nhanh, tiếng hô hào vang dậy, chấn động trời cao.
Trên trời, ánh mắt Lục Thiên hung hăng, gã lại áp tay xuống: "Rơi!"
Ầm!
Trời đất run rẩy kịch liệt, trăm vạn thanh kiếm kia bắt đầu bị đẩy xuống!
Nhưng đúng lúc này, Diệp Quân ở bên dưới bỗng giẫm mạnh chân phải.
Ầm!
Chỗ chân phải vừa giẫm xuống, mặt đất sụp đổ, Diệp Quân hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời!
Tốc độ cực kỳ nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt Lục Thiên, nhưng khi hắn vào đạo vực và pháp vực của Lục Thiên, tốc độ của hắn đã bị chậm lại!
Nhưng lúc này, Diệp Quân đâm một kiếm ra!
Xuất liền mười hai thanh kiếm!
Sau khi đột phá Đại Kiếm Đế, thực lực của hắn đã được lột xác về chất lượng!
Ầm!
Nhát kiếm này vừa đâm ra, đạo vực và pháp vực lập tức rung lên kịch liệt, sau đó nứt ra!
Thấy cảnh này, sự dữ dằn trong mắt Lục Thiên càng lộ rõ, gã tức giận gào lên, hai tay áp xuống: "Trấn!"
Ầm!
Trong nháy mắt, vô số phù ấn đại đạo và pháp ấn bốc cháy, từng luồng sức mạnh đáng sợ xuất hiện ở xung quanh, điên cuồng trấn áp Diệp Quân đang đứng trước mảnh vực này!
Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng thu kiếm lại, một giây sau, hắn lại đâm ra một kiếm nữa: "Phá!"
Nhát kiếm này...
Rầm!
Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, mảnh vực đó nứt toác, sức mạnh kinh người đánh Lục Thiên kia bay ra mấy trăm trượng!
Lúc Lục Thiên lùi lại, mười hai thanh phi kiếm phóng qua, chớp mắt đã bay tới trước mặt Lục Thiên!
Rắc!
Thời không trước mặt Lục Thiên nứt ra, đồng tử gã rút lại, hai tay hợp làm hình chữ thập, lại lần nữa thi triển đạo vực và pháp vực!
Nhưng mười hai thanh phi kiếm lại là Lâm Giới!
Rầm!
Trong ánh mắt của tất cả mọi người, thời không trước mặt Lục Thiên ầm ầm vỡ nát, mười hai thanh phi kiếm đã áp sát!
Nhưng vào thời khắc quan trọng, một đạo kim quang bỗng phóng ra từ trước ngực Lục Thiên!
Rầm!
Một cái chuông vàng cản được mười hai thanh phi kiếm của Diệp Quân!
Thần vật cấp Chân!
Lúc chuông vàng xuất hiện, không những cản được mười hai thanh phi kiếm của Diệp Quân mà còn bộc phát ra một đạo kim quang đáng sợ khóa mười hai thanh phi kiếm lại, kim quang này giống như một sợi dây xích, khóa chặt mười hai thanh phi kiếm kia lại!
Nhưng lúc này, Diệp Quân bỗng biến mất, một giây sau...
Ầm!
Một thanh kiếm đâm thẳng vào chuông vàng!
Keng!
Chuông vàng rung lên kịch liệt, sức mạnh khủng khiếp đánh bay Lục Thiên trong tích tắc, cái chuông vàng kia cũng xuất hiện vết nứt!
Diệp Quân lại biến mất, đồng tử Lục Thiên đứng ở đằng xa bỗng rút lại, kiếm của Diệp Quân quá nhanh, nhanh đến mức gã không thể nào phản kháng được!
Mà ngay lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ bỗng đánh tới sau lưng Diệp Quân!
Là hung thú kia!
Vừa nãy, nó cũng do dự có nên rời đi hay không, nhưng nghĩ lại, nếu rời đi thì tộc Hung Nghê của nó sẽ trở thành trò cười cho cả vũ trụ Quan Huyên!
Mà Lục Thiên lại có hai loại vực!
Gã tin, Lục Thiên có thể chiến thắng!
Thế nên, nó quyết định liều một phen!
Vì mình, cũng là vì cả tộc Hung Nghê!
Lúc này, Diệp Quân nhíu mày, hắn bỗng quay người chém ra một nhát.
Ầm!
Nhát kiếm này chém ra, con Hung Nghê kia bị chém bay ra mấy trăm trượng, nó vừa dừng lại thì vảy lân trên người đã vỡ hết, máu tươi phun ra!
Thấy vậy, Hung Nghê đơ mặt ra!
Một nhát kiếm đã chém nó trọng thương rồi!
Đây chính là Đại Kiếm Đế sao?
Hung Nghê đứng ngây ra đó, nó phát hiện, giây phút này nó còn không địch lại nổi một nhát kiếm của kiếm tu trước mặt!
Tất cả mọi người cũng bị nhát kiếm này của Diệp Quân làm chấn động!
Yêu thú cấp Tiên đỉnh cao lại không thể đỡ được một nhát kiếm của Diệp Quân!
Một nhát kiếm chém lui Hung Nghê xong, Diệp Quân lại không thèm quan tâm tới Lục Thiên kia, hắn bỗng biến mất, đồng tử của Hung Nghê kia rút lại, vừa định lui thì một thanh kiếm đã đâm vào giữa trán nó!
Ầm!
Một mảng kiếm quang chui vào trong cơ thể yêu thú Hung Nghê, chém nát lục phủ ngũ tạng trong cơ thể nó trong nháy mắt.
Hung Nghê chầm chậm mềm oặt ra!
Diệp Quân vung tay, vút ra một nhát kiếm!
Vù!
Đầu của yêu thú Hung Nghê kia bay vút ra mấy chục trượng.
Diệp Quân quay người nhìn Lục Thiên, mà lúc này, trong cơ thể Lục Thiên trào ra một luồng khí tức khủng bố!
Ầm!
Bỗng chốc, không gian của cả đỉnh thí luyện như cuộn trào.
Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, một đạo ấn chậm rãi ngưng kết ở giữa trán Lục Thiên.
Đạo ấn hiện!
Lục Thiên tức giận chỉ Diệp Quân, gằng giọng: "Diệp Quân, tới đây, chịu chết đi!"
Mà lúc này, đạo ấn giữa trán của gã bỗng hơi rung rinh...
Chương 368: Kiên trì tới cùng!
Đạo ấn!
Khi đạo ấn xuất hiện, một luồng khí tức cổ xưa lan tràn trong trời đất!
Luồng khí tức này không thuộc về thời đại này, dường như đã trải qua vô số năm tháng, tràn ngập mùi xa xưa và hoang vắng, mạnh mẽ vô cùng!
Giây phút này, những nơi người ta có thể nhìn thấy đều trở nên hư ảo!
Tất cả mọi người thất kinh!
Đây là đạo ấn Kiếm Chủ Nhân Gian từng mang!
Lúc này, ánh mắt của vô số đệ tử thế gia và tông môn nóng rực!
Đạo ấn!
Rất nhiều người không biết Lục Thiên có đạo ấn, thế nên khi nhìn thấy đạo ấn, bọn họ đều sững sờ.
Nhưng rất nhanh, máu huyết trong người bọn họ lại lần nữa cuộn trào!
Đây là đạo ấn Kiếm Chủ Nhân Gian từng mang, mà lúc này nó lại nằm trong tay Lục Thiên!
Điều này có ý nghĩa gì, chắc không cần nói ra đâu nhỉ?
Tất cả mọi người đều nghĩ tới điểm này!
Thế nên, những đệ tử thế gia và tông môn ủng hộ Lục Thiên đều không còn kiêng kỵ gì nữa, cười như điên!
Một bên khác, những đệ tử Kiếm Tông nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập vẻ hồ nghi.
Lẽ nào Lục Thiên thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Một bên khác, sắc mặt các cường giả tộc Thiên Long trở nên khó coi.
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Nếu Lục Thiên là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì Diệp Quân lấy gì để thắng?
Ngao Thành dẫn đầu nhìn chằm chằm Lục Thiên ở phía xa: "Dù có là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì cũng đã sao? Diệp công tử vô địch! Vô địch!"
Những cường giả khác của tộc Thiên Long cũng đồng loạt gật đầu.
Giây phút này, cả tộc Thiên Long đã cùng tiến cùng lùi với Diệp Quân!
Diệp Quân thắng, thì tộc Thiên Long hưng thịnh!
Diệp Quân thua, thì tộc Thiên Long diệt vong!
Thế nên, nội loạn lúc này là việc cực kỳ ngu ngốc!
Lúc này chính là lúc tộc Thiên Long phải đồng tâm hiệp lực, đoàn kết một lòng!
Hơn nữa, Lục Thiên chưa chắc đã là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Ai nói có đạo ấn thì sẽ là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian chứ?
Một bên khác, sắc mặt của đám người Trương Vân Thiên ở phúc địa Linh Hư cũng cực kỳ khó coi!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Nếu thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì sao Diệp công tử thắng được?
Trương Vân Thiên trầm mặc không lên tiếng, tiên tổ có lừa mình không?
Chắc chắn là không!
Trương Vân Thiên nhìn Diệp Quân ở bên dưới, khẽ cười. Tuy không tiếp xúc được nhiều với Diệp Quân, nhưng tính cách của chàng trai này kiên định, thiên phú yêu nghiệt, làm người đức độ, có thể làm chuyện lớn!
Dù Diệp Quân thua, ông ấy cũng sẽ không hối hận vì ủng hộ Diệp Quân!
Sắc mặt của các trưởng lão bên phía động thiên Tuế Nguyệt thì lại rất điềm tĩnh, tuy mới đầu bọn họ cũng hơi sửng sốt, nhưng chẳng mấy chốc họ đã bình tĩnh trở lại.
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Bớt bớt đi!
Trông Lục Thiên chẳng giống Kiếm Chủ Nhân Gian chút nào cả, còn Diệp Quân với Kiếm Chủ Nhân Gian thì lại như cùng một khuôn đúc ra.
Đây mới chính là người mang thiên mệnh!
Ngoài Nam Ly Âm, những người còn lại của động thiên Tuế Nguyệt không hề lo lắng chút nào cả!
Trên đài sinh tử, Lục Thiên nhìn mọi người xung quanh hoan hô xong thì thấy hứng khởi, bật cười thật lớn. Sau đó gã dang tay ra, bỗng chốc, một màn sáng đỏ nhạt tỏa từ trong người gã ra!
Sức mạnh huyết mạch!
Thấy vậy, bầu không khí bỗng yên tĩnh hẳn!
Bấy giờ, có người bỗng run giọng nói: "Huyết mạch phong ma! Đây là huyết mạch phong ma! Gã thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!"
Huyết mạch phong ma!
Lời này vừa dứt, mọi người bỗng huyên náo lên!
Ai không biết Kiếm Chủ Nhân Gian sở hữu huyết mạch đứng đầu chư thiên vạn giới - huyết mạch phong ma?
Mà lúc này, Lục Thiên lại có huyết mạch phong ma!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Bỗng chốc, một vài đệ tử của thế gia và tông môn quỳ xuống, có người hô to lên: "Bái kiến thiếu chủ!"
Thiếu chủ!
Vừa dứt lời, đệ tử của những thế gia và tông môn ủng hộ Lục Thiên hơi ngẩn người, sau đó cũng đồng loạt quỳ xuống.
"Bái kiến thiếu chủ!"
Từng tiếng hô hào vang lên không ngớt, như sóng biển cuộn trào, vang vọng ra xa!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Thiếu chủ!
Thấy cảnh này, tộc Thiên Long và Kiếm Tông đều ngơ ngác!
Phúc địa Linh Hư cũng vậy!
Thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian sao?
Chỉ có một tốp khá là bình tĩnh, chính là phía động thiên Tuế Nguyệt!
Nam Ly Âm nhìn mấy người Đại trưởng lão, tuy bọn họ khá bình tĩnh nhưng trong mắt vẫn ánh lên vẻ ngờ vực.
Nam Ly Âm cười nói: "Nghe đồn huyết mạch phong ma vừa xuất hiện thì toàn thân sẽ đỏ như máu, mọi người nhìn xem Lục Thiên này đi, có chút dáng vẻ điên cuồng nào không?"
Đại trưởng lão sững người.
Đúng thế!
Thần thức của Lục Thiên này bình thường lắm, hoàn toàn không thấy chút điên cuồng nào!
Nam Ly Âm tiếp tục nói: "Đừng nói những cái khác, mọi người nhìn xem vóc dáng của Diệp công tử này, tên Diệp Quân, họ Diệp, Kiếm Đế, vẻ ngoài giống... mọi người hiểu mà!"
Các trưởng lão thi nhau gật đầu, chắc chắn là con của Kiếm Chủ Nhân Gian rồi!
Đại trưởng lão nhìn những kẻ quỳ bái kia, lên tiếng châm biếm: "Đúng là một lũ ngu, lẽ nào các ngươi không biết so sánh tướng mạo của Diệp công tử với Kiếm Chủ Nhân Gian à?"
Nhị trưởng lão cười nói: "Cũng bình thường mà, nếu tộc trưởng không nhắc nhở, chúng ta cũng đâu nghĩ đến điểm này? Không đúng, là tuyệt đối không nghĩ theo hướng này!"
Đại trưởng lão khẽ gật đầu: "Đúng vậy!"
Nam Ly Âm quay đầu nhìn Diệp Quân trên đài sinh tử, sâu trong ánh mắt ánh lên tia lo lắng!
Tiên tổ!
Lẽ nào Diệp công tử mới là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Tuy mới đầu bà ấy nói vậy để qua mặt Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão, nhưng phải công nhận rằng Diệp Quân rất giống Kiếm Chủ Nhân Gian!
Hơn nữa, ngoài thân phận là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian, bà ấy không nghĩ ra được bất kỳ thân phận nào khiến tiên tổ phải kiên định như vậy, không sợ cả Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên!
Dù thế nào, động thiên Tuế Nguyệt bây giờ đã cùng tiến cùng lùi với Diệp Quân rồi!
Chỉ có thể kiên trì tới cùng thôi!
Chương 369: Đạo ấn làm phản
Chương 369:
Trên đài sinh tử, Diệp Quân nhìn Lục Thiên kia, ánh mắt của hắn bây giờ hơi mờ mịt!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Diệp Quân bỗng bật cười thật to!
Thế thì đã sao?
Diệp Quân bỗng cầm kiếm chỉ vào mặt Lục Thiên, cười lớn: "Dù ngươi thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì đã sao? Hôm nay, ta sẽ khiến Kiếm Chủ Nhân Gian tuyệt hậu!"
Dứt lời, hắn giẫm mạnh chân phải xuống, hóa thành một đạo kiếm quang phóng thẳng lên trời!
"Ôi đệch!"
Trong tháp, Tiểu Tháp bỗng nói: "Thằng nhóc khốn nạn này gan thật, khiến cha hắn tuyệt hậu..."
"Ngông cuồng!"
Nghe lời Diệp Quân nói, ánh mắt Lục Thiên hung hăng!
Biết được gã là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian mà tên kiếm tu này cũng không hề tỏ vẻ tôn kính!
Đúng là đáng chết!
Ở bên dưới, Diệp Quân cầm kiếm đâm về phía Lục Thiên, trong mắt hắn không hề có vẻ kính sợ!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?
Thế thì đã sao!
Ta vẫn giết!
Ta kính Kiếm Chủ Nhân Gian nhưng chưa từng sợ Kiếm Chủ Nhân Gian, chứ đừng nói là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Ta chôn!
Hôm nay ta sẽ khiến Kiếm Chủ Nhân Gian tuyệt hậu!
Lúc này, sát ý trong Diệp Quân dâng trào, toàn thân tản ra kiếm thế khủng bố!
Nhát kiếm đỉnh cao!
Nhát kiếm này vạch nát màn trời, phá không trung!
Mà Lục Thiên lại cười khẩy khi đối diện với nhát kiếm khủng bố này của Diệp Quân, gã lại kích hoạt đạo ấn, một luồng khí tức khủng bố hơn cả kiếm thế của Diệp Quân bỗng phun trào ra từ cơ thể Lục Thiên!
Cùng lúc đó, cảnh giới của Lục Thiên tăng thẳng từ Chí Cảnh tới Chân Cảnh!
Đạo ấn có thể nâng cao cảnh giới của người sử dụng!
Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân đang xông lên, gằn giọng nói: "Con kiến hôi mà cũng dám chống lại thiên uy!"
Dứt lời, gã lại định kích hoạt đạo ấn!
Mà lúc này, có một điều kỳ lạ xảy ra!
Trong ánh nhìn kinh ngạc của mọi người, đạo ấn giữa trán Lục Thiên bỗng rung lên kịch liệt, sau đó vùng vẫy thoát khỏi gã, cùng lúc đó, một luồng khí tức mạnh mẽ đánh Lục Thiên bay ra mấy trăm trượng!
Tất cả mọi người ngây ra như phỗng!
Đánh bay Lục Thiên xong thì đạo ấn bỗng hóa thành một tia sáng bay tới trước mặt Diệp Quân!
Diệp Quân cũng hơi ngẩn người!
Đạo ấn này làm gì vậy?
Mà lúc này, kiếm thế của hắn đã đạt lên đến đỉnh cao!
Nhát kiếm này không muốn chém ra cũng phải chém ra!
Nhỡ đạo ấn này giở trò thì sao?
Thế nên Diệp Quân dốc toàn lực đâm ra một nhát!
Mười hai kiếm!
Nhát kiếm này đánh ra...
Ầm!
Một đạo kiếm quang bùng nổ trước mặt Diệp Quân.
Trời đất nứt ra!
Diệp Quân cũng bị đánh bay ra mấy trăm trượng. Hắn vừa dừng lại thì đã phun ra một ngụm máu, cùng lúc đó, cánh tay phải của hắn nứt toác, thấy cả xương, vô cùng khiếp người!
Đầu của Diệp Quân ong ong!
Bị đánh đến ngớ người!
Đạo ấn này dị thường quá!
"Khụ!"
Lúc này, Diệp Quân bỗng nghe thấy tiếng Ngao Thiên Thiên ho!
Diệp Quân lo lắng, vội hỏi: "Thiên Thiên cô nương, cô không sao chứ?"
Ngao Thiên Thiên trầm ngâm một lúc rồi cười nói: "Không sao!"
Diệp Quân nhíu mày: "Thật chứ?"
Ngao Thiên Thiên cười đáp: "Thân xác của ta mạnh hơn công tử nhiều, công tử không sao thì sao ta có chuyện gì được?"
Diệp Quân suy nghĩ rồi gật đầu, sau đó nhìn đạo ấn kia, lúc này đạo ấn lại bay tới trước mặt hắn.
Đạo ấn khẽ rung lên như muốn nói gì đó!
Vẻ mặt Diệp Quân hơi đề phòng, đây là đạo ấn của Lục Thiên, hắn buộc phải cảnh giác!
Diệp Quân thầm hỏi: "Tháp gia, nó đang làm gì vậy?"
Tiểu Tháp bình thản nói: "Nó đang xin tha!"
Diệp Quân đen mặt: "Tháp gia, đã là lúc nào rồi! Ngươi đừng nói nhảm nữa được không, nghiêm túc vào!"
Tiểu Tháp cạn lời, những câu ta lừa ngươi thì ngươi không tin, lúc ta nói thật, ngươi cũng không tin câu nào.
Thằng khốn nhà ngươi bị điên hả!
Diệp Quân nhíu mày nhìn đạo ấn trước mặt, lúc này, đạo ấn bỗng hóa thành một tia sáng chui vào giữa trán hắn!
Ầm!
Trong cơ thể Diệp Quân bộc phát ra một luồng khí tức đại đạo mạnh mẽ đến khủng bố!
Diệp Quân đơ ra tại chỗ!
Mọi người cũng ngẩn ra!
Chuyện gì xảy ra thế?
Làm phản?
Trong đầu mọi người đều trống rỗng!
Đạo ấn này làm phản à?
Diệp Quân cũng sửng sốt, rất nhanh, hắn đã phát hiện thức hải của mình xuất hiện một đạo ấn.
Không chỉ vậy, hắn còn có thể cảm nhận được rõ ràng đạo ấn!
Đạo ấn này đã hòa làm một với hắn!
Chuyện gì thế?
Diệp Quân hơi ngớ người, Lục Thiên đứng đối diện hắn cũng đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra!
Phải nói là lúc bị đạo ấn đánh bay, Lục Thiên đã hoàn toàn ngơ ngác!
Phải nói là, ngay lúc Lục Thiên bị đạo ấn đánh bay thì gã đã hoàn toàn chấn động!
Đùa gì vậy?
Mọi người nhìn nhau.
Bầu không khí yên lặng đến kỳ lạ!
Chương 370: Ai đã cho Lục Thiên?
Đạo ấn này vào cơ thể Diệp Quân rồi?
Sự việc xảy ra bất thình lình này khiến tất cả mọi người hóa đá tại chỗ.
Đạo ấn thật sự làm phản à?
Nghĩ đến đây, một số người bắt đầu thấy hoảng sợ!
Một số người không dám nghĩ sâu thêm!
Trên tầng mây Đại Võ Tông nhìn chằm chằm Diệp Quân ở bên dưới, hai tay siết chặt đến nỗi móng tay đâm vào thịt chảy máu.
Bên động thiên Tuế Nguyệt, các trưởng lão nhịn không được, bật cười.
Nhìn đi!
Ai mới là người mang thiên mệnh thật sự?
Mà Lục Thiên đứng đối diện Diệp Quân lúc này cũng đang nhìn chằm chằm hắn với vẻ mặt không thể tin nổi.
Vì gã phát hiện, giây phút này, đạo ấn kia đã hoàn toàn cắt đứt liên hệ với gã!
Gã đã không cảm nhận được sự tồn tại của đạo ấn nữa rồi!
Điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa là gã đã hoàn toàn mất đi đạo ấn!
Sao có thể?
Sâu trong nội tâm Lục Thiên đã dâng tràn sự sợ hãi.
Đạo ấn này là con át chủ bài lớn nhất của gã!
Mà bây giờ nó đã phản bội gã, quan trọng nhất là nó lại nhập vào cơ thể của Diệp Quân!
Nó đã chọn lại Diệp Quân sao?
Nghĩ đến đây, sự sợ hãi sâu trong lòng bắt đầu lan tràn.
Lúc này, giọng nói thần bí bỗng vang lên trong đầu gã: "Con đường đại đạo kỵ nhất là lòng sinh hoảng sợ, trong cơ thể Diệp Quân có sự tồn tại đặc biệt, có lẽ sự tồn tại đặc biệt đó đã hấp thu đạo ấn của ngươi!"
Sự tồn tại đặc biệt!
Lục Thiên hít sâu vào một hơi, ép bản thân bình tĩnh lại. Gã nhìn Diệp Quân, Diệp Quân không hề phí bất cứ lời nào, khẽ giẫm chân phải.
Vù!
Một tiếng Kinh Lôi vang lên!
Diệp Quân hóa thành một đạo kiếm quang biến mất tại chỗ!
Bây giờ hắn không muốn để ý đến đạo ấn này, hắn chỉ muốn chôn Lục Thiên trước thôi!
Những nơi nhát kiếm này đi qua, không gian bị cắt rách như giấy, vô cùng đáng sợ.
Nhìn thấy Diệp Quân bỗng đâm kiếm tới, hai mắt Lục Thiên nheo lại, gã không tránh né, để mặc Diệp Quân đâm kiếm vào giữa trán gã.
Mười hai kiếm!
Ầm!
Bỗng chốc, một mảng kiếm quang bùng nổ từ giữa trán Lục Thiên!
Ầm!
Trong ánh nhìn của tất cả mọi người, Diệp Quân bị đánh bay mấy trăm trượng!
Tất cả mọi người sững sờ.
Bọn họ đồng loạt nhìn Lục Thiên, lúc này, trên người Lục Thiên có thêm một bộ giáp vàng, giáp vàng này được tạo thành từ vô số vảy không biết tên, trên mỗi một chiếc vảy đều có vẽ phù văn, cả bộ giáp tỏa ra ánh sáng mờ nhạt thần bí, rắn chắc không gì phá được.
Bên ngực trái có hai chữ vàng: Quan Huyên!
"Thần giáp Quan Huyên!"
Bỗng có người hô lên!
Đệ nhất thần giáp của vũ trụ Quan Huyên!
Đây là thần giáp siêu cấp mà Tần các chủ của Tiên Bảo Các - Tần Quan đã chế tạo ra để chống lại thế giới Hư Chân!
Lớp phòng ngự của giáp này là mạnh nhất ở vũ trụ Quan Huyên!
Đừng nói là Diệp Quân, dù có là mười Diệp Quân cũng không phá được!
Bên phía Kiếm Tông, Trần Quan Tử bỗng nhíu mày: "Vì sao gã lại có giáp này!"
Thần giáp Quan Huyên!
Trong trận chiến năm xưa, thần giáp Quan Huyên đã tổn thất vô số, số thần giáp Quan Huyên còn lại cực kỳ ít ỏi, thế nên thư viện đã cất giữ cẩn thận số thần giáp Quan Huyên còn lại rồi.
Vũ trụ Quan Huyên bây giờ đã không thể chế tạo ra được thần giáp Quan Huyên nữa!
Có thể nói, mỗi một bộ thần giáp Quan Huyên đều cực kỳ trân quý, dù là Kiếm Tông cũng không có một bộ thần giáp nào.
Mà Lục Thiên này lại có!
Đại Võ Tông cho gã sao?
Trần Quan Tử nhíu mày, nhưng rất nhanh, y đã lắc đầu, Đại Võ Tông cũng không thể có thần giáp Quan Huyên được!
Lẽ nào là nội các cho gã?
Nghĩ đến đây, Trần Quan Tử càng nhíu chặt mày! Y chầm chậm quay đầu nhìn hướng nội các, nếu thật sự là nội các cho gã thì mọi chuyện đã rõ ràng!
Nội các muốn Lục Thiên thắng!
Thần giáp Quan Huyên!
Bây giờ Diệp Quân không thể nào phá vỡ nó được!
Năng lực phòng ngự của giáp này là vô địch ở vũ trụ Quan Huyên hiện nay, dù có là tộc yêu thú Thần Huyền Võ được mệnh danh là phòng ngự mạnh nhất thì cũng chẳng thể so bì được với thần giáp Quan Huyên này!
Ánh mắt Trần Quan Tử lại càng lạnh lẽo!
Nếu thật sự là do nội các tặng cho Lục Thiên thì Diệp Quân nguy hiểm rồi!
Trần Quan Tử nhìn Diệp Quân ở trên đài sinh tử: "Tào Bạch!"
Tào Bạch nhìn Trần Quan Tử: "Đại sư huynh có gì phân phó?"
Trần Quan Tử cương nghị: "Chuẩn bị mời tiên tổ!"
Mời tiên tổ!
Tào Bạch trợn trò mắt, ngẩn người ra!
Mời tiên tổ sao?
Kiếm Chủ Thanh Sam?
Một bên khác, Lý Bán Tri nhìn thấy bộ thần giáp Quan Huyên trên người Lục Thiên thì khẽ nhíu mày.
Rõ ràng, bà ấy rất bất ngờ!
Ai cho Lục Thiên?
Lý Bán Tri trầm mặc.
Tất nhiên không phải là Đại Võ Tông, cấp bậc của ông ta không thể có thần giáp Quan Huyên được!
Nếu không phải ông ta thì là ai?
Lý Bán Tri nhìn chằm chằm Lục Thiên ở đằng xa, một lúc sau, bà ấy khẽ nói: "Chúng ta đã đánh giá thấp người sau lưng gã rồi!"
Nói rồi, bà ấy hơi quay đầu: "Mộ Thiên Đạo vẫn chưa tới sao?"
Ám U từ một bên bước ra, khẽ hành lễ rồi trầm giọng nói: "Vẫn đang trên đường tới!"
Bình luận facebook