Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 539-541
Chương 539: Nàng là Chân Thần?
Hắn ngạc nhiên hỏi: “Tiền bối, đây là nơi nào?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Vũ trụ Vô Gian. Quân viễn chinh của Chân vũ trụ năm xưa từng đại chiến với trăm vạn gia tộc do Thanh Đế lãnh đạo ở đây. Trận chiến đó, cường giả của trăm vạn gia tộc đã bị tàn sát, máu tươi nhuộm đỏ cả vùng, đến bây giờ vẫn chưa tan đi được”.
Vũ trụ Vô Gian sao?
Diệp Quân không khỏi ngạc nhiên khi biết tiền bối lại đưa mình đến địa bàn của Thanh Đế. Hắn nhìn khắp nơi, chỉ thấy một màu máu tươi vô tận, đủ để hiểu trận chiến năm xưa thảm khốc thế nào.
Hắn thu hồi suy nghĩ, lại hỏi: “Vậy chúng ta đến đây để...”
Người phụ nữ bí ẩn đáp sau một hồi im lặng: “Ta nghĩ cái này thay cho ngươi. Nếu Tam Kiếm không ra tay thì vũ trụ Quan Huyên hoàn toàn không có phần thắng trước Chân vũ trụ, mà cho dù thắng thì toàn bộ vũ trụ hiện hữu cũng sẽ rơi vào hỗn loạn”.
Diệp Quân nhíu mày: “Nghĩa là thế nào?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Chân vũ trụ đến nay vẫn luôn một mình chống lại những thế lực khác. Ngoại trừ vũ trụ Quan Huyên của các ngươi ra, bọn họ còn đang đàn áp các tộc Bác Thiên, Bàn Vũ cùng thế lực còn lại của Thần Đạo. Ngươi đã đến Chân Thần Điện, không phát hiện ra cường giả cao cấp của Chân vũ trụ rất ít sao?"
Diệp Quân gật đầu: “Có phát hiện”.
Người phụ nữ bí ẩn: “Đó là bởi vì phần lớn trong số ấy đang truy lùng Tộc trưởng đời đầu tiên của tộc Bác Thiên rồi”.
Diệp Quân thấp giọng lặp lại: “Tộc trưởng đời đầu tiên của tộc Bác Thiên?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Đúng hơn là truy lùng chuyển thế của ông ta. Có lẽ ngươi không biết, Tộc trưởng đời đầu là Bác Thiên Đạo, là một kẻ cực kỳ tàn nhẫn. Người khác chuyển thế sẽ yếu đi, ông ta càng chuyển thế càng mạnh lên, hơn nữa ở mỗi kiếp, chỉ cần khôi phục sức mạnh đến đỉnh cao nhất là sẽ đi diệt sạch cường giả Chân vũ trụ rồi khiêu chiến Chân Thần. Hiện giờ đã là lần chuyển thế thứ chín...”
Diệp Quân ngạc nhiên: “Ngay cả Chân Thần mà cũng không hoàn toàn giết được người này ư?"
Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Tên này khá là đặc biệt, trong tay lại có Cánh Cửa Luân Hồi, một trong ba món Thần khí trên thế gian. Muốn giết ông ta, trước tiên phải phá hủy được cánh cửa, nhưng một khi làm vậy thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, ví dụ như người của Chân vũ trụ không cách nào luân hồi nữa, chết chính là hết. Nhưng vũ trụ Quan Huyên sẽ không bị gì, bởi vì các ngươi có Quy Khư Chi Địa do chính chủ nhân bút Đại Đạo tạo nên”.
Diệp Quân thắc mắc: “Cánh Cửa Luân Hồi?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Phải, nó là Thần khí đứng đầu Thần Đạo, được chủ nhân bút Đại Đạo tạo nên từ Đại Đạo là chính, có thể điều khiển mọi sinh tử luân hồi. Nếu nó bị phá hủy, trật tự luân hồi hiện có đều sẽ sụp đổ theo, sinh linh của Chân vũ trụ xem như xong đời. Nếu vũ trụ Quan Huyên các ngươi không có sẵn Quy Khư Chi Địa thì cũng xong theo, bởi vì khi ấy sẽ không có sinh mệnh mới sinh ra nữa”.
Diệp Quân: “Chẳng lẽ sức mạnh của Chân Thần cũng không thể tạo nên trật tự luân hồi mới ư?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Đương nhiên là có thể, nhưng ta cũng không rõ vì sao bà ta lại không làm”.
Bát Uyển chợt xen vào: “Bởi vì để làm vậy thì cần phải hy sinh cả một thế hệ, bà ta không đành lòng nên mới không làm”.
Diệp Quân kinh ngạc quay phắt qua.
Chỉ thấy cô gái rũ đầu không nói.
Diệp Quân ngập ngừng: “Bát Uyển... Đừng nói với ta nàng chính là Chân Thần nhé... Đùa thế không vui đâu!"
Sở dĩ hắn đoán như vậy là vì Bát Uyển quá mức bất thường, đã có lai lịch bí ẩn mà còn đọc hiểu chữ viết cổ của Chân vũ trụ, bây giờ lại phán một câu như vậy làm hắn rét run.
Nếu cô ấy thật sự là Chân Thần thì làm sao bây giờ?
Bát Uyển chỉ lẳng lặng nhìn hắn.
Diệp Quân cười khổ: “Đừng vậy mà”.
Bát Uyển chỉ mỉm cười, vẫn không lên tiếng.
Diệp Quân đành lắc đầu cười, lại hỏi: “Tiền bối, nếu Cánh Cửa Luân Hồi đã quan trọng đến vậy thì chẳng phải vị Tộc trưởng kia có thể lợi dụng nó để uy hiếp sinh linh ở vũ trụ khác ư?”
Người phụ nữ bí ẩn: “Thì ông ta đã từng làm như vậy đấy. Năm xưa tộc Bác Thiên làm chủ hoàn toàn vũ trụ Bác Thiên, đồng thời không ngừng hút máu từ các vũ trụ khác. Sự tàn độc của họ ngươi không cách nào tưởng tượng ra đâu. Có biết vì sao huyết mạch họ lại mạnh đến vậy không? Vì họ không ngừng tìm kiếm nguồn huyết mạch đặc biệt để thôn tính! Năm xưa từng có một vũ trụ với rất nhiều chủng tộc có huyết mạch đặc biệt, cuối cùng đều bị họ nuốt chửng”.
Bà ấy thấp giọng thở dài: “Vũ trụ bao la, cường giả đứng đầu. Kẻ mạnh có thể tùy ý ức hiếp chiếm đoạt của kẻ yếu, đây là quy luật bất biến vĩnh hằng rồi”.
Diệp Quân nhíu mày: “Thôn tính huyết mạch?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Phải, huyết mạch của ngươi cũng có thể làm điều này, nhưng không cần thiết. Tổ tiên của ngươi đã quá mạnh rồi, có thể dùng chính sức mình cưỡng chế nghịch thiên cải mệnh, nên gia tộc các ngươi hoàn toàn không cần phải cướp đoạt huyết mạch người khác để mạnh lên”.
Diệp Quân gật gù: “Ta hiểu rồi”.
Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Thần Đạo năm xưa cũng từng nô dịch chư thiên vạn giới. Chủ nhân bút Đại Đạo càng muốn nắm giữ số mệnh của hết thảy chúng sinh trong tay nên mới tạo ra trật tự mới, để vạn vật phải tuân theo ý chí và suy nghĩ ông ta mà vận hành...”
Bà ấy thoáng dừng lại: “Ông ta lợi hại là thật, mà ta cũng không thể nói suy nghĩ ấy là sai. Bởi trật tự nguyên thủy nhất là do ông ta tạo ra trước, hơn nữa cũng chưa làm việc xấu gì. Nhưng nếu ngươi đụng độ ông ta thì phải cẩn thận, bởi người này có thể khống chế Đại Đạo, biết rõ quy tắc vận hành của thiên địa, mưu kế rất sâu”.
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Lần này đưa ngươi đến đây, thứ nhất là để lánh nạn. Chủ nhân nơi này là Thanh Đế, tuy đã bị Chân Thần giết nhưng ý chí vẫn còn tồn tại, Chấp Kiếm Nhân kia có đến đây cũng phải kiêng kỵ. Thứ hai là để xem có thể lấy được đạo thống của Thanh Đế, hoặc kết giao với hậu duệ hay không”.
Bát Uyển bỗng xen vào: “Bà ta không sợ ý chí của Thanh Đế!"
Diệp Quân vừa nhìn sang thì cảm nhận được đất trời sau lưng nứt vỡ, một thanh kiếm phá không lao đến.
Chấp Kiếm Nhân!
Hắn vội hỏi trong lòng: “Tiền bối! Bà ta không sợ ý chí của Thanh Đế! Làm sao bây giờ?"
Giọng nói kia im bặt suốt một hồi mới đáp: “Ngươi dầu gì cũng lớn rồi, phải biết tự cáng đáng mọi chuyện. Ta đi nghỉ đây, lần sau nói chuyện tiếp!"
Diệp Quân: “???"Chương 540: Cô quen người này à?
Tự cáng đáng?
Nghe thấy lời của người phụ nữ bí ẩn, Diệp Quân nhất thời cạn lời.
Hắn hiện tại không thể nào tự chống lại sức mạnh của Chấp Kiếm Nhân này được, hắn cũng hiểu khá rõ thực lực của bản thân.
Lúc này, chân trời đột nhiên nứt ra, sau đó, một cô gái chậm rãi xuất hiện, ánh mắt cô gái lạnh như băng, dù cách nhau mấy vạn trượng, Diệp Quân vẫn có thể cảm nhận được ý lạnh.
Diệp Quân im lặng.
Có lẽ đây là người không dễ thuyết phục, chắc là không nói phải trái được.
Bát Uyển bên cạnh Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân kia, nhíu chặt mày.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Bát Uyển: “Muội quen người này à?”
Bát Uyển cúi đầu không nói gì, nhưng tay lại nắm chặt lấy tay hắn.
Thấy cảnh này, Diệp Quân chỉ biết cười khổ.
Rõ ràng Bát Uyển biết Chấp Kiếm Nhân này!
Nhưng vấn đề là sao cô ấy lại biết?
Diệp Quân lắc đầu, không muốn suy nghĩ nhiều.
Lỡ như Bát Uyển thật sự là Chân Thần…
Hắn cũng không dám suy nghĩ nhiều.
Sau khi Chấp Kiếm Nhân kia xuất hiện, bà ta chậm rãi đi về phía Diệp Quân, nhưng lúc này, trong thiên địa chợt xuất hiện một lực lượng bí ẩn.
Diệp Quân sửng sốt.
Phía xa, Chấp Kiếm Nhân híp mắt lại.
Lúc này, một ý chí mạnh mẽ thoáng chốc bao phủ lấy thiên địa, khi ý chí này xuất hiện, toàn bộ thiên địa lập tức trở nên hư ảo.
Nét mặt Diệp Quân cũng trở nên vô cùng nặng nề, ý chí này rất đáng sợ, còn đáng sợ hơn ý chí bất khuất mà hắn gặp trước đây!
Hắn biết đây chính là ý chí Thanh Đế trong truyền thuyết.
Thanh Đế!
Tồn tại đáng sợ từng dẫn dắt trăm vạn gia tộc chống lại Chân vũ trụ!
Phía chân trời, Chấp Kiếm Nhân kia dừng lại, bà ta nhìn ý chí Thanh Đế tràn ngập trong thiên địa, nét mặt vô cùng bình tĩnh.
Chẳng mấy chốc, vô số ý chí ngưng tụ giữa đất trời, cuối cùng, một người đàn ông xuất hiện ở đối diện Chấp Kiếm Nhân, người đàn ông mặc một bộ đồ xanh, hai tay chắp sau lưng, vóc người cao lớn, trên mặt có ý cười hờ hững.
Thanh Đế!
Sau khi Thanh Đế xuất hiện, Diệp Quân phát hiện xung quanh chợt có vô số hơi thở bí ẩn.
Diệp Quân nhìn xung quanh, nơi đây ngày càng có nhiều hơi thở bí ẩn xuất hiện.
Hắn biết những hơi thở này là của người của trăm vạn gia tộc còn lại năm đó.
Rất mạnh!
Dù năm đó trăm vạn gia tộc bị tàn sát, nhưng ít nhiều gì cũng có một vài người còn sống, mà hiện tại, bọn họ đã có thành tựu nhất định.
Phía chân trời, Thanh Đế nhìn Chấp Kiếm Nhân kia, cười nói: “Đã lâu rồi không có cao thủ cấp bậc như bà bước vào vũ trụ Vô Gian.”
Chấp Kiếm Nhân nhìn thẳng vào Thanh Đế: “Hôm nay ta đến đây chỉ là vì một người!”
Thanh Đế đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân cách đó không xa, khi thấy Diệp Quân, ông ta thoáng sửng sốt, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên.
Diệp Quân chắp tay: “Vãn bối Diệp Quân bái kiến tiền bối!”
Thanh Đế cười nói với Diệp Quân: “Đúng là người tài đời nào cũng có!”
Diệp Quân nói: “Tiền bối, đã mang đến phiền phức cho ngài rồi”.
Thanh Đề cười nói: “Tiểu hữu này có thể khiến Chấp Kiếm Nhân cô nương đích thân đuổi theo giết, xem ra lai lịch không hề đơn giản!”
Diệp Quân nhìn thoáng qua Chấp Kiếm Nhân, không nói gì.
Hắn cũng thấy rất khổ!
Lúc ông nội ta ở đây, các ngươi không xuất hiện, ông nội ta vừa đi, các ngươi lại hiện lên đánh ta!
Khổ quá khổ mà!
Thanh Đế nhìn Diệp Quân, cười không nói gì.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta sẽ đi ngay đây!”
Vẫn nên tự giác thì hơn!
Rước phiền phức đến cho người khác thì kì quá.
Diệp Quân nói xong liền định rời đi, nhưng Thanh Đế đột nhiên cười nói: “Đợi đã!”
Diệp Quân nhìn về phía Thanh Đế, Thanh Đế cười bảo: “Tiểu hữu hiểu lầm ý ta rồi. Khi nãy hậu bối của ta nói với ta, tiểu hữu đến từ vũ trụ Quan Huyên, mà vũ trụ Quan Huyên hiện tại vẫn luôn chống lại Chân vũ trụ… Cũng vì thế, nên hôm nay ta muốn bảo vệ tiểu hữu”.
Nghe thấy thế, Diệp Quân bỗng thấy hơi bất ngờ, hắn không ngờ Thanh Đế lại đồng ý ra tay giúp đỡ.
Lúc này, Chấp Kiếm Nhân kia đột nhiên tiến lên một bước, vung kiếm chém ra!
Thẳng thừng ra tay!
Không nói nhiều một câu!
Thanh Đế?
Bà ta cũng không thấy sợ!
Thấy kiếm chém tới, Thanh Đế cười to, chỉ tay ra, một ánh sáng xanh lập tức ngăn thanh kiếm kia lại.
Nhưng lúc này, Chấp Kiếm Nhân bước tới một bước, trong nháy mắt, kiếm thế ngút trời mãnh liệt kéo tới.
Oanh!
Trong nháy mắt, Chấp Kiếm Nhân đã cùng Thanh Đế tiến vào trong thời không Vô Giới đen kịt.
Trong thời không Vô Giới, Chấp Kiếm Nhân đột nhiên biến mất.
Thanh Đế kia cười to một tiếng, sau đó người rung lên, biến thành một ánh sáng xanh bắn tới.
Ầm!
Trong nháy mắt, toàn bộ thời không Vô Giới bắt đầu sôi trào, những lực lượng đáng sợ không ngừng lan ra bốn phía.
Diệp Quân nhìn thời không kia với nét mặt vô cùng nặng nề, dù hai bên cách nhau rất xa, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được một uy áp mạnh mẽ, uy áp này mạnh như có trăm vạn ngọn núi đè xuống đầu vậy.
Mà đây còn là uy áp hai người kia tạo ra từ cách vô số thời không!
Mạnh quá!
Diệp Quân nhìn thời không kia, hắn siết chặt tay, lúc này, máu huyết của hắn đang dần sôi trào.
Suốt chặng đường hắn đi, hắn phát hiện mình càng mạnh lên, sẽ càng cảm thấy mình rất yếu.
Tầm nhìn được mở rộng, sẽ phát hiện chỗ thiếu sót của bản thân.
Lúc này, Bát Uyển chợt cất lời: “Người đó đánh không lại đâu!”
Diệp Quân nhìn về phía Bát Uyển, cô ấy nói rõ hơn: “Nam đánh không lại nữ!”
Diệp Quân hỏi: “Tại sao?”
Bát Uyển nhìn Thanh Đế kia, bình tĩnh giải thích: “Nếu bản thể ở đây thì có thể thắng được, nhưng bây giờ, ông ta chỉ là một ý chí. Chỉ một ý chí hoàn toàn không thể ngăn cản được bà ta, kiếm của bà ta đã nửa bước vào đại đạo rồi!”
Diệp Quân còn muốn hỏi thêm thì Bát Uyển chợt nói: “Trốn!”
Trốn!
Diệp Quân nhìn về phía tay của Bát Uyển, thấy cô ấy nắm chặt tay hắn hơn rất nhiều. Chương 541: Đã lâu không gặp
Diệp Quân thầm hỏi: “Tiền bối?”
Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng cất lời: “Ta không ngờ Chấp Kiếm Nhân này lại trở nên mạnh đến thế, xin lỗi!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, đưa ta về Quan Huyên!”
Lúc này, chỉ có thể trở về vũ trụ Quan Huyên thôi.
Chấp Kiếm Nhân này vẫn nên để mấy người An tiền bối giải quyết vậy!
Hắn thật sự đánh không lại!
Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng nói: “Nhưng đã không còn kịp nữa rồi. Không sao, có Bát Uyển ở đây, ngươi không chết được đâu, cùng lắm là bị đánh một trận thôi!”
Diệp Quân: “…”
Lúc này, thời không Vô Giới phía xa đột nhiên nổ tung, vô số kiếm quang bắn khắp nơi, mà mỗi tia kiếm quang đều có thể huỷ diệt một vùng thời không. Chỉ trong nháy mắt, vô số thời không bị huỷ diệt, thời không nơi mấy người Diệp Quân đang đứng cũng thoáng chốc trở nên hư ảo.
Chỉ trong nháy mắt, vô số kiếm quang tản đi, mà lúc này, ý chí Thanh Đế kia đã trở nên hư ảo.
Ở đối diện chỗ hắn không xa, Chấp Kiếm Nhân cầm kiếm đi tới, ánh mắt lạnh tựa như băng.
Thấy cảnh này, Diệp Quân sa sầm mặt.
Thanh Đế không thể ngăn cản Chấp Kiếm Nhân này!
Chấp Kiếm Nhân nhìn thoáng qua Thanh Đế, xoay người tiến lên một bước, bà ta lập tức quay lại thời không này. Mà ngay sau đó, ý chí Thanh Đế vẫn chưa hoàn toàn tan biến cũng đột nhiên xuất hiện.
Chấp Kiếm Nhân nhìn Thanh Đế đang sắp biến mất với nét mặt lạnh như băng: “Chết thì chết hết luôn đi, để một tia ý chí ở lại thế gian thì có tác dụng gì? Muốn tìm cảm giác tồn tại sao?”
Thanh Đế cười khẽ, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Tiểu hữu, xin lỗi!”
Diệp Quân lắc đầu: “Tiền bối, là ta mang đến phiền phức cho ngài!”
Thanh Đế cười hỏi: “Tiểu hữu có muốn nhận được truyền thừa của ta không?”
Diệp Quân sửng sốt!
Thanh Đế khẽ mỉm cười, lại hỏi: “Có muốn không?”
Diệp Quân nhìn ông ta: “Muốn!”
Thanh Đế cười to, sau đó, ông ta đột nhiên chắp ngón tay chỉ về phía Diệp Quân.
Một ánh sáng xanh bay vào giữa chân mày hắn!
Oanh!
Trong nháy mắt, khí thế của Diệp Quân tăng vọt.
Ở giữa chân mày của hắn dần xuất hiện một bóng cây.
Cây thần tự nhiên!
Thấy cảnh này, sắc mặt của rất nhiều cao thủ trăm vạn gia tộc trong bóng tối trở nên phức tạp!
Cây thần tự nhiên này là thần vật đứng đầu vũ trụ Vô Gian, cũng là cây thần siêu cấp mà trăm vạn gia tộc từng cung phụng.
Mà bây giờ, Thanh Đế lại truyền nó cho người ngoài!
Bọn họ cảm thấy không vui cho lắm, dù sao Diệp Quân cũng không phải người của vũ trụ Vô Gian!
Ầm.
Lúc này, khí thế của Diệp Quân tăng vọt, thoáng chốc, cảnh giới của hắn đã tăng lên đến cảnh giới Tạo Cực!
Nhưng khí thế của hắn vẫn còn đang tăng lên!
Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, nhưng lúc này, cảnh giới của hắn đã từ Tạo Cực lên đến Chí Cảnh!
Diệp Quân vội nói: “Tiền bối, trấn áp giúp ta!”
Cảnh giới tăng lên quá nhanh!
Nghe thấy lời của Diệp Quân, một ánh sáng mờ bao phủ lấy hắn, sau đó, khí thế của Diệp Quân bị trấn áp lại.
Cảm nhận được điều này, Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Ở bên kia, Chấp Kiếm Nhân không ra tay với Diệp Quân, bà ta vẫn luôn nhìn chằm chằm Bát Uyển.
Mà lúc này, Bát Uyển cũng đang nhìn bà ta.
Hai người cứ thế đối mặt nhau.
Lúc này, khí thế của Diệp Quân đã dần ổn định lại, giữa chân mày của hắn có một thụ ấn ngưng tụ.
Cùng lúc đó, Diệp Quân cảm nhận được trong thức hải có thêm một gốc cây.
Toàn bộ thân cây có màu xanh lá, quanh thân tản ra một năng lượng bí ẩn, mà năng lượng này đang chậm rãi bồi dưỡng thân thể của hắn, vô cùng thoải mái.
Diệp Quân nhìn Thanh Đế, nghi ngờ hỏi: “Tiền bối, đây là?”
Thanh Đế cười nói: “Cây thần tự nhiên, cây này ra đời cùng với vũ trụ Vô Gian, là cây tổ của vũ trụ Vô Gian, từng che chở bách vạn tộc vô số vạn năm. Sau đó đi theo ta, bây giờ, ta tìm cho nó một chủ nhân mới, hy vọng ngươi đối xử tử tế với nó!”
Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên rồi!”
Thanh Đế ngẩng đầu nhìn về phía xa bằng ánh mắt phức tạp, ông ta nhẹ giọng nói: “Hiện tại trăm vạn gia tộc chẳng còn bao nhiêu người, hơn nữa cũng không phải những người năm đó. Nên ta cũng không thể ép họ đi theo ngươi, nhưng nếu có thể, sau này xin tiểu hữu quan tâm đến họ!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Thanh Đế cười khẽ, sau đó chắp tay: “Tiểu hữu, không hẹn gặp lại!”
Nói xong, ông ta hoàn toàn biến mất.
Ý chí Thanh Đế kia cũng chậm rãi tan đi trong thiên địa.
Trên thế gian không còn Thanh Đế nữa!
Diệp Quân im lặng.
Một cao thủ tuyệt thế đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này!
Dù là cao thủ có cấp bậc như Thanh Đế, cuối cùng cũng sẽ bỏ mình, hắn phải mạnh đến mức nào mới có thể vô địch trên cõi đời?
Diệp Quân chậm rãi siết chặt hai tay, lúc này, hắn mới cảm nhận được con đường mình đi khó khăn đến mức nào.
Đột nhiên như cảm nhận được điều gì, Diệp Quân nhìn Bát Uyển bên cạnh, khi thấy Bát Uyển đang đấu mắt với Chấp Kiếm Nhân kia, hắn nhất thời trở nên căng thẳng!
Bát Uyển biết Chấp Kiếm Nhân này!
Bát Uyển thật sự là Chân Thần ư?
Chuyện này không thể đùa được!
Diệp Quân đang định cất lời thì Bát Uyển đột nhiên cười nói: “Từ Kính, đã lâu không gặp!”
Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Bát Uyển: “Đã lâu không gặp!”
Diệp Quân im lặng.
Hắn ngạc nhiên hỏi: “Tiền bối, đây là nơi nào?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Vũ trụ Vô Gian. Quân viễn chinh của Chân vũ trụ năm xưa từng đại chiến với trăm vạn gia tộc do Thanh Đế lãnh đạo ở đây. Trận chiến đó, cường giả của trăm vạn gia tộc đã bị tàn sát, máu tươi nhuộm đỏ cả vùng, đến bây giờ vẫn chưa tan đi được”.
Vũ trụ Vô Gian sao?
Diệp Quân không khỏi ngạc nhiên khi biết tiền bối lại đưa mình đến địa bàn của Thanh Đế. Hắn nhìn khắp nơi, chỉ thấy một màu máu tươi vô tận, đủ để hiểu trận chiến năm xưa thảm khốc thế nào.
Hắn thu hồi suy nghĩ, lại hỏi: “Vậy chúng ta đến đây để...”
Người phụ nữ bí ẩn đáp sau một hồi im lặng: “Ta nghĩ cái này thay cho ngươi. Nếu Tam Kiếm không ra tay thì vũ trụ Quan Huyên hoàn toàn không có phần thắng trước Chân vũ trụ, mà cho dù thắng thì toàn bộ vũ trụ hiện hữu cũng sẽ rơi vào hỗn loạn”.
Diệp Quân nhíu mày: “Nghĩa là thế nào?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Chân vũ trụ đến nay vẫn luôn một mình chống lại những thế lực khác. Ngoại trừ vũ trụ Quan Huyên của các ngươi ra, bọn họ còn đang đàn áp các tộc Bác Thiên, Bàn Vũ cùng thế lực còn lại của Thần Đạo. Ngươi đã đến Chân Thần Điện, không phát hiện ra cường giả cao cấp của Chân vũ trụ rất ít sao?"
Diệp Quân gật đầu: “Có phát hiện”.
Người phụ nữ bí ẩn: “Đó là bởi vì phần lớn trong số ấy đang truy lùng Tộc trưởng đời đầu tiên của tộc Bác Thiên rồi”.
Diệp Quân thấp giọng lặp lại: “Tộc trưởng đời đầu tiên của tộc Bác Thiên?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Đúng hơn là truy lùng chuyển thế của ông ta. Có lẽ ngươi không biết, Tộc trưởng đời đầu là Bác Thiên Đạo, là một kẻ cực kỳ tàn nhẫn. Người khác chuyển thế sẽ yếu đi, ông ta càng chuyển thế càng mạnh lên, hơn nữa ở mỗi kiếp, chỉ cần khôi phục sức mạnh đến đỉnh cao nhất là sẽ đi diệt sạch cường giả Chân vũ trụ rồi khiêu chiến Chân Thần. Hiện giờ đã là lần chuyển thế thứ chín...”
Diệp Quân ngạc nhiên: “Ngay cả Chân Thần mà cũng không hoàn toàn giết được người này ư?"
Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Tên này khá là đặc biệt, trong tay lại có Cánh Cửa Luân Hồi, một trong ba món Thần khí trên thế gian. Muốn giết ông ta, trước tiên phải phá hủy được cánh cửa, nhưng một khi làm vậy thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, ví dụ như người của Chân vũ trụ không cách nào luân hồi nữa, chết chính là hết. Nhưng vũ trụ Quan Huyên sẽ không bị gì, bởi vì các ngươi có Quy Khư Chi Địa do chính chủ nhân bút Đại Đạo tạo nên”.
Diệp Quân thắc mắc: “Cánh Cửa Luân Hồi?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Phải, nó là Thần khí đứng đầu Thần Đạo, được chủ nhân bút Đại Đạo tạo nên từ Đại Đạo là chính, có thể điều khiển mọi sinh tử luân hồi. Nếu nó bị phá hủy, trật tự luân hồi hiện có đều sẽ sụp đổ theo, sinh linh của Chân vũ trụ xem như xong đời. Nếu vũ trụ Quan Huyên các ngươi không có sẵn Quy Khư Chi Địa thì cũng xong theo, bởi vì khi ấy sẽ không có sinh mệnh mới sinh ra nữa”.
Diệp Quân: “Chẳng lẽ sức mạnh của Chân Thần cũng không thể tạo nên trật tự luân hồi mới ư?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Đương nhiên là có thể, nhưng ta cũng không rõ vì sao bà ta lại không làm”.
Bát Uyển chợt xen vào: “Bởi vì để làm vậy thì cần phải hy sinh cả một thế hệ, bà ta không đành lòng nên mới không làm”.
Diệp Quân kinh ngạc quay phắt qua.
Chỉ thấy cô gái rũ đầu không nói.
Diệp Quân ngập ngừng: “Bát Uyển... Đừng nói với ta nàng chính là Chân Thần nhé... Đùa thế không vui đâu!"
Sở dĩ hắn đoán như vậy là vì Bát Uyển quá mức bất thường, đã có lai lịch bí ẩn mà còn đọc hiểu chữ viết cổ của Chân vũ trụ, bây giờ lại phán một câu như vậy làm hắn rét run.
Nếu cô ấy thật sự là Chân Thần thì làm sao bây giờ?
Bát Uyển chỉ lẳng lặng nhìn hắn.
Diệp Quân cười khổ: “Đừng vậy mà”.
Bát Uyển chỉ mỉm cười, vẫn không lên tiếng.
Diệp Quân đành lắc đầu cười, lại hỏi: “Tiền bối, nếu Cánh Cửa Luân Hồi đã quan trọng đến vậy thì chẳng phải vị Tộc trưởng kia có thể lợi dụng nó để uy hiếp sinh linh ở vũ trụ khác ư?”
Người phụ nữ bí ẩn: “Thì ông ta đã từng làm như vậy đấy. Năm xưa tộc Bác Thiên làm chủ hoàn toàn vũ trụ Bác Thiên, đồng thời không ngừng hút máu từ các vũ trụ khác. Sự tàn độc của họ ngươi không cách nào tưởng tượng ra đâu. Có biết vì sao huyết mạch họ lại mạnh đến vậy không? Vì họ không ngừng tìm kiếm nguồn huyết mạch đặc biệt để thôn tính! Năm xưa từng có một vũ trụ với rất nhiều chủng tộc có huyết mạch đặc biệt, cuối cùng đều bị họ nuốt chửng”.
Bà ấy thấp giọng thở dài: “Vũ trụ bao la, cường giả đứng đầu. Kẻ mạnh có thể tùy ý ức hiếp chiếm đoạt của kẻ yếu, đây là quy luật bất biến vĩnh hằng rồi”.
Diệp Quân nhíu mày: “Thôn tính huyết mạch?"
Người phụ nữ bí ẩn: “Phải, huyết mạch của ngươi cũng có thể làm điều này, nhưng không cần thiết. Tổ tiên của ngươi đã quá mạnh rồi, có thể dùng chính sức mình cưỡng chế nghịch thiên cải mệnh, nên gia tộc các ngươi hoàn toàn không cần phải cướp đoạt huyết mạch người khác để mạnh lên”.
Diệp Quân gật gù: “Ta hiểu rồi”.
Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Thần Đạo năm xưa cũng từng nô dịch chư thiên vạn giới. Chủ nhân bút Đại Đạo càng muốn nắm giữ số mệnh của hết thảy chúng sinh trong tay nên mới tạo ra trật tự mới, để vạn vật phải tuân theo ý chí và suy nghĩ ông ta mà vận hành...”
Bà ấy thoáng dừng lại: “Ông ta lợi hại là thật, mà ta cũng không thể nói suy nghĩ ấy là sai. Bởi trật tự nguyên thủy nhất là do ông ta tạo ra trước, hơn nữa cũng chưa làm việc xấu gì. Nhưng nếu ngươi đụng độ ông ta thì phải cẩn thận, bởi người này có thể khống chế Đại Đạo, biết rõ quy tắc vận hành của thiên địa, mưu kế rất sâu”.
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Lần này đưa ngươi đến đây, thứ nhất là để lánh nạn. Chủ nhân nơi này là Thanh Đế, tuy đã bị Chân Thần giết nhưng ý chí vẫn còn tồn tại, Chấp Kiếm Nhân kia có đến đây cũng phải kiêng kỵ. Thứ hai là để xem có thể lấy được đạo thống của Thanh Đế, hoặc kết giao với hậu duệ hay không”.
Bát Uyển bỗng xen vào: “Bà ta không sợ ý chí của Thanh Đế!"
Diệp Quân vừa nhìn sang thì cảm nhận được đất trời sau lưng nứt vỡ, một thanh kiếm phá không lao đến.
Chấp Kiếm Nhân!
Hắn vội hỏi trong lòng: “Tiền bối! Bà ta không sợ ý chí của Thanh Đế! Làm sao bây giờ?"
Giọng nói kia im bặt suốt một hồi mới đáp: “Ngươi dầu gì cũng lớn rồi, phải biết tự cáng đáng mọi chuyện. Ta đi nghỉ đây, lần sau nói chuyện tiếp!"
Diệp Quân: “???"Chương 540: Cô quen người này à?
Tự cáng đáng?
Nghe thấy lời của người phụ nữ bí ẩn, Diệp Quân nhất thời cạn lời.
Hắn hiện tại không thể nào tự chống lại sức mạnh của Chấp Kiếm Nhân này được, hắn cũng hiểu khá rõ thực lực của bản thân.
Lúc này, chân trời đột nhiên nứt ra, sau đó, một cô gái chậm rãi xuất hiện, ánh mắt cô gái lạnh như băng, dù cách nhau mấy vạn trượng, Diệp Quân vẫn có thể cảm nhận được ý lạnh.
Diệp Quân im lặng.
Có lẽ đây là người không dễ thuyết phục, chắc là không nói phải trái được.
Bát Uyển bên cạnh Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân kia, nhíu chặt mày.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Bát Uyển: “Muội quen người này à?”
Bát Uyển cúi đầu không nói gì, nhưng tay lại nắm chặt lấy tay hắn.
Thấy cảnh này, Diệp Quân chỉ biết cười khổ.
Rõ ràng Bát Uyển biết Chấp Kiếm Nhân này!
Nhưng vấn đề là sao cô ấy lại biết?
Diệp Quân lắc đầu, không muốn suy nghĩ nhiều.
Lỡ như Bát Uyển thật sự là Chân Thần…
Hắn cũng không dám suy nghĩ nhiều.
Sau khi Chấp Kiếm Nhân kia xuất hiện, bà ta chậm rãi đi về phía Diệp Quân, nhưng lúc này, trong thiên địa chợt xuất hiện một lực lượng bí ẩn.
Diệp Quân sửng sốt.
Phía xa, Chấp Kiếm Nhân híp mắt lại.
Lúc này, một ý chí mạnh mẽ thoáng chốc bao phủ lấy thiên địa, khi ý chí này xuất hiện, toàn bộ thiên địa lập tức trở nên hư ảo.
Nét mặt Diệp Quân cũng trở nên vô cùng nặng nề, ý chí này rất đáng sợ, còn đáng sợ hơn ý chí bất khuất mà hắn gặp trước đây!
Hắn biết đây chính là ý chí Thanh Đế trong truyền thuyết.
Thanh Đế!
Tồn tại đáng sợ từng dẫn dắt trăm vạn gia tộc chống lại Chân vũ trụ!
Phía chân trời, Chấp Kiếm Nhân kia dừng lại, bà ta nhìn ý chí Thanh Đế tràn ngập trong thiên địa, nét mặt vô cùng bình tĩnh.
Chẳng mấy chốc, vô số ý chí ngưng tụ giữa đất trời, cuối cùng, một người đàn ông xuất hiện ở đối diện Chấp Kiếm Nhân, người đàn ông mặc một bộ đồ xanh, hai tay chắp sau lưng, vóc người cao lớn, trên mặt có ý cười hờ hững.
Thanh Đế!
Sau khi Thanh Đế xuất hiện, Diệp Quân phát hiện xung quanh chợt có vô số hơi thở bí ẩn.
Diệp Quân nhìn xung quanh, nơi đây ngày càng có nhiều hơi thở bí ẩn xuất hiện.
Hắn biết những hơi thở này là của người của trăm vạn gia tộc còn lại năm đó.
Rất mạnh!
Dù năm đó trăm vạn gia tộc bị tàn sát, nhưng ít nhiều gì cũng có một vài người còn sống, mà hiện tại, bọn họ đã có thành tựu nhất định.
Phía chân trời, Thanh Đế nhìn Chấp Kiếm Nhân kia, cười nói: “Đã lâu rồi không có cao thủ cấp bậc như bà bước vào vũ trụ Vô Gian.”
Chấp Kiếm Nhân nhìn thẳng vào Thanh Đế: “Hôm nay ta đến đây chỉ là vì một người!”
Thanh Đế đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân cách đó không xa, khi thấy Diệp Quân, ông ta thoáng sửng sốt, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên.
Diệp Quân chắp tay: “Vãn bối Diệp Quân bái kiến tiền bối!”
Thanh Đế cười nói với Diệp Quân: “Đúng là người tài đời nào cũng có!”
Diệp Quân nói: “Tiền bối, đã mang đến phiền phức cho ngài rồi”.
Thanh Đề cười nói: “Tiểu hữu này có thể khiến Chấp Kiếm Nhân cô nương đích thân đuổi theo giết, xem ra lai lịch không hề đơn giản!”
Diệp Quân nhìn thoáng qua Chấp Kiếm Nhân, không nói gì.
Hắn cũng thấy rất khổ!
Lúc ông nội ta ở đây, các ngươi không xuất hiện, ông nội ta vừa đi, các ngươi lại hiện lên đánh ta!
Khổ quá khổ mà!
Thanh Đế nhìn Diệp Quân, cười không nói gì.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta sẽ đi ngay đây!”
Vẫn nên tự giác thì hơn!
Rước phiền phức đến cho người khác thì kì quá.
Diệp Quân nói xong liền định rời đi, nhưng Thanh Đế đột nhiên cười nói: “Đợi đã!”
Diệp Quân nhìn về phía Thanh Đế, Thanh Đế cười bảo: “Tiểu hữu hiểu lầm ý ta rồi. Khi nãy hậu bối của ta nói với ta, tiểu hữu đến từ vũ trụ Quan Huyên, mà vũ trụ Quan Huyên hiện tại vẫn luôn chống lại Chân vũ trụ… Cũng vì thế, nên hôm nay ta muốn bảo vệ tiểu hữu”.
Nghe thấy thế, Diệp Quân bỗng thấy hơi bất ngờ, hắn không ngờ Thanh Đế lại đồng ý ra tay giúp đỡ.
Lúc này, Chấp Kiếm Nhân kia đột nhiên tiến lên một bước, vung kiếm chém ra!
Thẳng thừng ra tay!
Không nói nhiều một câu!
Thanh Đế?
Bà ta cũng không thấy sợ!
Thấy kiếm chém tới, Thanh Đế cười to, chỉ tay ra, một ánh sáng xanh lập tức ngăn thanh kiếm kia lại.
Nhưng lúc này, Chấp Kiếm Nhân bước tới một bước, trong nháy mắt, kiếm thế ngút trời mãnh liệt kéo tới.
Oanh!
Trong nháy mắt, Chấp Kiếm Nhân đã cùng Thanh Đế tiến vào trong thời không Vô Giới đen kịt.
Trong thời không Vô Giới, Chấp Kiếm Nhân đột nhiên biến mất.
Thanh Đế kia cười to một tiếng, sau đó người rung lên, biến thành một ánh sáng xanh bắn tới.
Ầm!
Trong nháy mắt, toàn bộ thời không Vô Giới bắt đầu sôi trào, những lực lượng đáng sợ không ngừng lan ra bốn phía.
Diệp Quân nhìn thời không kia với nét mặt vô cùng nặng nề, dù hai bên cách nhau rất xa, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được một uy áp mạnh mẽ, uy áp này mạnh như có trăm vạn ngọn núi đè xuống đầu vậy.
Mà đây còn là uy áp hai người kia tạo ra từ cách vô số thời không!
Mạnh quá!
Diệp Quân nhìn thời không kia, hắn siết chặt tay, lúc này, máu huyết của hắn đang dần sôi trào.
Suốt chặng đường hắn đi, hắn phát hiện mình càng mạnh lên, sẽ càng cảm thấy mình rất yếu.
Tầm nhìn được mở rộng, sẽ phát hiện chỗ thiếu sót của bản thân.
Lúc này, Bát Uyển chợt cất lời: “Người đó đánh không lại đâu!”
Diệp Quân nhìn về phía Bát Uyển, cô ấy nói rõ hơn: “Nam đánh không lại nữ!”
Diệp Quân hỏi: “Tại sao?”
Bát Uyển nhìn Thanh Đế kia, bình tĩnh giải thích: “Nếu bản thể ở đây thì có thể thắng được, nhưng bây giờ, ông ta chỉ là một ý chí. Chỉ một ý chí hoàn toàn không thể ngăn cản được bà ta, kiếm của bà ta đã nửa bước vào đại đạo rồi!”
Diệp Quân còn muốn hỏi thêm thì Bát Uyển chợt nói: “Trốn!”
Trốn!
Diệp Quân nhìn về phía tay của Bát Uyển, thấy cô ấy nắm chặt tay hắn hơn rất nhiều. Chương 541: Đã lâu không gặp
Diệp Quân thầm hỏi: “Tiền bối?”
Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng cất lời: “Ta không ngờ Chấp Kiếm Nhân này lại trở nên mạnh đến thế, xin lỗi!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, đưa ta về Quan Huyên!”
Lúc này, chỉ có thể trở về vũ trụ Quan Huyên thôi.
Chấp Kiếm Nhân này vẫn nên để mấy người An tiền bối giải quyết vậy!
Hắn thật sự đánh không lại!
Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng nói: “Nhưng đã không còn kịp nữa rồi. Không sao, có Bát Uyển ở đây, ngươi không chết được đâu, cùng lắm là bị đánh một trận thôi!”
Diệp Quân: “…”
Lúc này, thời không Vô Giới phía xa đột nhiên nổ tung, vô số kiếm quang bắn khắp nơi, mà mỗi tia kiếm quang đều có thể huỷ diệt một vùng thời không. Chỉ trong nháy mắt, vô số thời không bị huỷ diệt, thời không nơi mấy người Diệp Quân đang đứng cũng thoáng chốc trở nên hư ảo.
Chỉ trong nháy mắt, vô số kiếm quang tản đi, mà lúc này, ý chí Thanh Đế kia đã trở nên hư ảo.
Ở đối diện chỗ hắn không xa, Chấp Kiếm Nhân cầm kiếm đi tới, ánh mắt lạnh tựa như băng.
Thấy cảnh này, Diệp Quân sa sầm mặt.
Thanh Đế không thể ngăn cản Chấp Kiếm Nhân này!
Chấp Kiếm Nhân nhìn thoáng qua Thanh Đế, xoay người tiến lên một bước, bà ta lập tức quay lại thời không này. Mà ngay sau đó, ý chí Thanh Đế vẫn chưa hoàn toàn tan biến cũng đột nhiên xuất hiện.
Chấp Kiếm Nhân nhìn Thanh Đế đang sắp biến mất với nét mặt lạnh như băng: “Chết thì chết hết luôn đi, để một tia ý chí ở lại thế gian thì có tác dụng gì? Muốn tìm cảm giác tồn tại sao?”
Thanh Đế cười khẽ, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Tiểu hữu, xin lỗi!”
Diệp Quân lắc đầu: “Tiền bối, là ta mang đến phiền phức cho ngài!”
Thanh Đế cười hỏi: “Tiểu hữu có muốn nhận được truyền thừa của ta không?”
Diệp Quân sửng sốt!
Thanh Đế khẽ mỉm cười, lại hỏi: “Có muốn không?”
Diệp Quân nhìn ông ta: “Muốn!”
Thanh Đế cười to, sau đó, ông ta đột nhiên chắp ngón tay chỉ về phía Diệp Quân.
Một ánh sáng xanh bay vào giữa chân mày hắn!
Oanh!
Trong nháy mắt, khí thế của Diệp Quân tăng vọt.
Ở giữa chân mày của hắn dần xuất hiện một bóng cây.
Cây thần tự nhiên!
Thấy cảnh này, sắc mặt của rất nhiều cao thủ trăm vạn gia tộc trong bóng tối trở nên phức tạp!
Cây thần tự nhiên này là thần vật đứng đầu vũ trụ Vô Gian, cũng là cây thần siêu cấp mà trăm vạn gia tộc từng cung phụng.
Mà bây giờ, Thanh Đế lại truyền nó cho người ngoài!
Bọn họ cảm thấy không vui cho lắm, dù sao Diệp Quân cũng không phải người của vũ trụ Vô Gian!
Ầm.
Lúc này, khí thế của Diệp Quân tăng vọt, thoáng chốc, cảnh giới của hắn đã tăng lên đến cảnh giới Tạo Cực!
Nhưng khí thế của hắn vẫn còn đang tăng lên!
Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, nhưng lúc này, cảnh giới của hắn đã từ Tạo Cực lên đến Chí Cảnh!
Diệp Quân vội nói: “Tiền bối, trấn áp giúp ta!”
Cảnh giới tăng lên quá nhanh!
Nghe thấy lời của Diệp Quân, một ánh sáng mờ bao phủ lấy hắn, sau đó, khí thế của Diệp Quân bị trấn áp lại.
Cảm nhận được điều này, Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Ở bên kia, Chấp Kiếm Nhân không ra tay với Diệp Quân, bà ta vẫn luôn nhìn chằm chằm Bát Uyển.
Mà lúc này, Bát Uyển cũng đang nhìn bà ta.
Hai người cứ thế đối mặt nhau.
Lúc này, khí thế của Diệp Quân đã dần ổn định lại, giữa chân mày của hắn có một thụ ấn ngưng tụ.
Cùng lúc đó, Diệp Quân cảm nhận được trong thức hải có thêm một gốc cây.
Toàn bộ thân cây có màu xanh lá, quanh thân tản ra một năng lượng bí ẩn, mà năng lượng này đang chậm rãi bồi dưỡng thân thể của hắn, vô cùng thoải mái.
Diệp Quân nhìn Thanh Đế, nghi ngờ hỏi: “Tiền bối, đây là?”
Thanh Đế cười nói: “Cây thần tự nhiên, cây này ra đời cùng với vũ trụ Vô Gian, là cây tổ của vũ trụ Vô Gian, từng che chở bách vạn tộc vô số vạn năm. Sau đó đi theo ta, bây giờ, ta tìm cho nó một chủ nhân mới, hy vọng ngươi đối xử tử tế với nó!”
Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên rồi!”
Thanh Đế ngẩng đầu nhìn về phía xa bằng ánh mắt phức tạp, ông ta nhẹ giọng nói: “Hiện tại trăm vạn gia tộc chẳng còn bao nhiêu người, hơn nữa cũng không phải những người năm đó. Nên ta cũng không thể ép họ đi theo ngươi, nhưng nếu có thể, sau này xin tiểu hữu quan tâm đến họ!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Thanh Đế cười khẽ, sau đó chắp tay: “Tiểu hữu, không hẹn gặp lại!”
Nói xong, ông ta hoàn toàn biến mất.
Ý chí Thanh Đế kia cũng chậm rãi tan đi trong thiên địa.
Trên thế gian không còn Thanh Đế nữa!
Diệp Quân im lặng.
Một cao thủ tuyệt thế đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này!
Dù là cao thủ có cấp bậc như Thanh Đế, cuối cùng cũng sẽ bỏ mình, hắn phải mạnh đến mức nào mới có thể vô địch trên cõi đời?
Diệp Quân chậm rãi siết chặt hai tay, lúc này, hắn mới cảm nhận được con đường mình đi khó khăn đến mức nào.
Đột nhiên như cảm nhận được điều gì, Diệp Quân nhìn Bát Uyển bên cạnh, khi thấy Bát Uyển đang đấu mắt với Chấp Kiếm Nhân kia, hắn nhất thời trở nên căng thẳng!
Bát Uyển biết Chấp Kiếm Nhân này!
Bát Uyển thật sự là Chân Thần ư?
Chuyện này không thể đùa được!
Diệp Quân đang định cất lời thì Bát Uyển đột nhiên cười nói: “Từ Kính, đã lâu không gặp!”
Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Bát Uyển: “Đã lâu không gặp!”
Diệp Quân im lặng.
Bình luận facebook