-
Chương 2586-2590
Chương 2586: Tin tưởng ta!
Tất cả sinh linh trong vũ trụ địa ngục lập tức hoảng loạn!
Bọn chúng muốn chạy trốn nhưng không cách nào chạy khỏi được biển máu mênh mông này, chỉ trong chớp mắt, toàn bộ sinh linh trong vũ trụ địa ngục đã bị một luồng sức mạnh ác đạo kinh khủng tiêu diệt sạch sẽ, mà những ác niệm còn lưu lại trong cơ thể đám sinh linh dồn dập phóng lên trời, hóa thành từng luồng ánh sáng đỏ tràn vào trong người Phạn Chiêu Đế.
Cô ta là thần của Ác Đạo!
Phàm là người có ác niệm, đều có thể bị cô ta sai khiến!
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ vũ trụ địa ngục đã bị cô ta san bằng, sau khi cắn nuốt toàn bộ ác niệm của sinh linh nơi đây, cô ta bước về trước một bước, vừa đặt chân xuất lại, cô ta đã xuất hiện phía sau khoảng không nơi Lăng Tiêu đang đứng. Lúc cô ta vừa đi đến, bốn phía xung quanh thời không này lập tức bắt đầu nhuộm đỏ.
Cô ta đã trở nên mạnh hơn!
Nhìn thấy cành này, sắc mặt của đám người Quân Đế đều căng thẳng đến mức xưa nay chưa từng thấy.
"Ha ha!"
Đúng lúc này, Tổ Đạo ở phía bên kia đột nhiên cười lớn, khi thấy Lăng Tiêu không làm gì được Phạn Chiêu Đế, ông ta bắt đầu tiếp tục cắn nuốt chúng sinh.
Mặc dù đang cười, nhưng trong sâu thẳm con ngươi của Tổ Đạo đã hiện lên sát ý.
Cho dù là Lăng Tiêu hay Phạn Chiêu Đế kia đều là một mối uy hiếp to lớn, trong lòng ông ta, hai người này đều cần phải chết, chỉ cần ông ta đột phá thành công thì sẽ không chút do dự giết chết hai kẻ này.
Người cuối cùng đứng trên đỉnh cao nhất chỉ có thể là Tổ Đạo ông ta!
Phạn Chiêu Đế bước ra khỏi vũ trụ địa ngục rồi tiến về phía Lăng Tiêu, một khắc sau, cô ta đã hóa thành một tàn ảnh biến mất ngay tại chỗ.
Ầm ầm!
Biển máu ngập trời bao trùm thẳng đến chỗ Lăng Tiêu ở phía xa, như muốn nghiền nát ông ta.
"Ha ha!"
"Hay lắm!", Lăng Tiêu đột nhiên cười phá lên.
Nói rồi, tay phải đang cầm đao của ông ta đột nhiên vung lên đánh ra một chiêu, mảnh trời đỏ tươi kia lập tức bị xé toạc ra thành một lổ hổng khổng lồ, tiếp đó, Lăng Tiêu thả người nhảy lên một cái, lần nữa phóng một đao về phía Phạn Chiêu Đế đang đứng trong biển máu.
Ầm ầm!
Trong thoáng chốc, mảng biển máu kia lập tức sôi lên. Vô số ánh đao cùng hào quang đỏ ngầu không ngừng giăng lên chằng chịt khắp nơi, từng luồng sức mạnh kinh khủng không ngừng tràn ra khắp đất tời, những sức mạnh kia trực tiếp chấn nát tất cả ngoại trừ Thiên Mộ Giới.
Quân Đế đột nhiên hô lên: "Lùi lại".
Nói xong, ông ta lập tức dẫn mọi người lùi về trong phạm vi của Thiên Mộ Giới, nhưng sức mạnh của Lăng Tiêu và Phạn Chiêu Đế thật sự quá lớn, kết giới của Thiên Mộ lúc này cũng đang dần nứt ra, dư âm của từng luồng sức mạnh kia khủng kia lập tức bào trùm lên Thiên Mộ Giới.
Quân Đế híp mắt lại, ông ta lập tức tung chưởng về phía trước, một tấm bình phong vô hình kết tinh từ quyền ý lập tức chắn ngang trước mặt bọn họ, lúc này luồng dư chấn khổng lồ kia mới bị chặn ngang lại.
Mà Diệp Quân phát hiện, có một vài dư chấn lọt vào trong biển Khổ Giới lại biến mất ngay không thấy đâu nữa.
Thấy thế, Diệp Quân bỗng hơi ngạc nhiên, hắn quan sát xung quanh biển Khổ Giới này một vòng, nước biển tựa như được lắng đọng, không có bất kỳ gợn sóng nào, nhìn từ ngoài vào thì không thấy được có chỗ kỳ lạ nào, nhưng quét thần thức đi thì căn bản không thể tới gần được khu vực trung tâm của khu biển này.
"Tiểu Cửu!"
Lúc này, Tam tỷ đột nhiên nói: "Lúc trước đệ từng giao thủ với người phụ nữ kia rồi?"
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ lại, khẽ gật đầu.
Tam tỷ nhìn hắn, không nói lời nào, những người khác cũng quay sang nhìn hắn.
Diệp Quân hơi nghi hoặc: "Sao thế?"
Thượng Thương Chủ ở một bên đột nhiên cười nói: "Tiểu Cửu, chắc đệ bị người ta đánh thảm lắm nhỉ?"
Diệp Quân cười khổ.
Trận chiến đó, hắn suýt nữa người chết đạo vong, tiểu tháp bị đánh tàn, kiếm Thanh Huyên bị chém đứt.
Thật sự là thảm nhất từ trước đến nay!
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn vùng trời đang có hai người đang chiến đầu ngày càng kịch liệt kia, vô số hào quang đỏ máu cùng với ánh đao không ngừng đan xen cắt chém vào nhau, tạo ra những dư chấn kinh khủng như muốn hủy thiên diệt địa.
Nhìn chiến cuộc thì thì hai người không phân cao thấp, không ai làm gì được ai!
Thế nhưng vẫn còn một Tổ Đạo!
Diệp Quân nhìn Tổ Đạo kia, lúc này Tổ Đạo vẫn đang tế chúng sinh, không ngừng hấp thụ sức mạnh của bọn họ.
Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, nếu Tổ Đạo này đột phá, thì lúc đó Phạn Chiêu Đế và Tổ Đạo liên thủ...
Nghĩ tới đây, trong mắt Diệp Quân lóe lên tia dữ tợn, hắn quay đầu nhìn về phía Tam tỷ: "Tam tỷ, còn nhớ chuyện ta nói với tỷ trước khi đi không?"
Tam tỷ hơi run run, hỏi lại: "Chuyện gì?"
Diệp Quân đáp: "Tin tưởng ta!"
Tam tỷ mở to mắt nhìn hắn.
Mọi người: "..."
Chương 2587: Khi còn là thiếu niên, nên nhiệt huyết!
Diệp Quân cũng không muốn ngồi yên chờ chết như vậy!
Hắn muốn vùng dậy!
Chờ chết không phải là phong cách của hắn!
Nhưng hắn cũng ý thức rõ rằng với thực lực bây giờ của mình căn bản không thể chống lại Tổ Đạo, bởi vậy hắn nhất định phải mượn sức mạnh của Tam tỷ.
Nghe Diệp Quân nói thế, Tam tỷ mở to mắt nhìn: "Ta hối hận rồi".
Vẻ mặt Diệp Quân sượng lại.
Tam tỷ bỗng nhoẻn miệng cười: "Đùa đệ thôi".
Nói rồi, cô ta thu nụ cười lại, nghiêm mặt nói: "Ta nguyện tuân theo trật tự của Tiểu Cửu".
Ầm ầm!
Chỉ trong chớp mắt, kiếm ý trật tự trong cơ thể Diệp Quân đột nhiên phóng ra một cách điên cuồng, đâm thẳng lên trời cao.
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt của đám người Thượng Thương Chủ ở bên đều trở nên kỳ quái, tên này công khai là một kẻ nghịch đạo, nhưng thực tế lại là người dựng trật tự à!
Nghĩ đến đây, mấy người Thượng Thương Chủ quay sang nhìn nhau một chốc, ai nấy cũng đều dở khóc dở cười, bọn họ đều là một đám nghịch đạo, vậy mà có một tên theo trật tự trà trộn vào, đây là chuyện gì vậy?
Quân Đế nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Theo sự phóng thích của kiếm ý trật tự, Diệp Quân lập tức hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên trời, đánh thẳng đến chỗ Tổ Đạo.
"Tiểu Cửu!"
Thấy cảnh này, sắc mặt Thượng Thương Chủ lập tức thay đổi, muốn xông ra cản Diệp Quân nhưng lại Tam tỷ lại đột ngột gọi lại: "Để đệ ấy đi đi".
Thượng Thương Chủ quay đầu nhìn về phía Tam tỷ, ngạc nhiên: "Tam tỷ!"
Tam tỷ nhìn luồng kiếm quang đang lao về phía Tổ Đạo, mỉm cười nói: "Thiếu niên thì nên nhiệt huyết, không phải sao?"
Nghe vậy, nhóm người Thượng Thương Chủ đều không hẹn mà cùng nở nụ cười.
Năm đó bọn họ cũng như thế!
Người trẻ tuổi thì nên xông pha, nên liều mạng, mặc kệ thương tích đổ máu.
Thấy chiêu kiếm của Diệp Quân đánh tới, Tổ Đạo khẽ nhíu mày, ông ta đưa tay phải ra điểm về phía Diệp Quân một cái, trong thoáng chốc, một chữ "Đạo" hiện lên, nghìn vạn sức mạnh Đại Đạo xuất hiện.
Ầm ầm!
Ánh kiếm vỡ vụn, trong nháy mắt Diệp Quân đã bị đánh bay ra ngoài, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã dừng lại, hắn nắm chặt kiếm Thanh Huyên cắm vào thời không ở trước mạnh, lợi dụng kiếm ý trật tự mạnh mẽ để cơ thể đứng vững, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía Tổ Đạo ở nơi xa, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn.
Không phải là không thể đánh!
Thực lực của Diệp Quân quả thật kém xa tít tắp so với Tổ Đạo, nhưng lúc này đây, vì Tổ Đạo đang cắn nuốt sức mạnh của chúng sinh nên không thể phân một phần sức mạnh ra ngoài, vậy nên ông ta không thể tạo thành áp chế chí mạng đối với Diệp Quân được.
Mà đám người Quân Đế lúc này cũng phát hiện ra điều đó!
Quân Đế không hề do dự mà hô lên: "Ra tay!"
Dứt lời, ông ta dẫn theo mọi người lao đến chỗ Tổ Đạo.
Tất nhiên bọn họ đều biết nếu để Tổ Đạo đột phá thì sẽ tạo thành hậu quả gì, một khi ông ta thăng cấp, sẽ chẳng còn ai là đối thủ của ông ta nữa.
Nhất định phải ngăn chặn!
Nhìn thấy đám người Quân Đế ra tay, thân thể của Diệp Quân hơi rung lên, nhanh chóng hóa thành một luồng kiếm quang bắn về phía Tổ Đạo.
Sau khi có tín ngưỡng của Tam tỷ củng cố vào, uy lực của kiếm ý trật tự của hắn đã được nâng lên vượt bậc, thêm vào hai loại sức mạnh huyết mạch, uy lực của chiêu kiếm bây giờ của hắn đã đủ sức uy hiếp, khiến Tổ Đạo cũng không dám khinh thường.
Nhìn thấy Diệp Quân cùng đám người Quân Đế đánh tới, Tổ Đạo cũng chẳng sợ hãi gì, ông ta đứng trên trời cao, tay phải đưa ra phía trước rồi đột nhiên siết chặt lại, trong thoáng chốc, một vòng xoáy khổng lồ bỗng hiện lên. Đám người Diệp Quân nháy mắt đã bị cuốn vào trong vòng xoáy khủng bố kia, mà bên trong vòng xoáy là một thời không tĩnh mịch. Lúc mọi người đang nghi hoặc thì đột nhiên xung quanh xuất hiện vô số ngôi sao, không thể thấy đâu là điểm kết thúc, chúng cứ lít nha lít nhít, tựa như vô tận.
Quân Đế dẫn đầu hơi híp mắt lại: "Cẩn thận đấy, đây là thuật biến đổi Đại Đạo của Tổ Đạo, thuật pháp này của ông ta không tầm thường như của các Thiên Đạo đâu".
Vừa dứt lời, bỗng, nương theo một tiếng sấm rung trời vang lên, vô số trụ sét màu đỏ thẳm đột nhiên bắn xuống dồn dập từ nơi sâu xa trong vũ trụ, khí thế ngập trời, chấn động đến mức nghìn tỉ ngôi sao trong tinh không này phải rung lên dữ dội.
Những trụ sét màu đỏ thẳm kia còn chưa bắn đến đây, nhưng uy thế mạnh mẽ của chúng đã phả vào mặt, khiến mọi người ở đây thấy có chút khó thở.
Quân Đế đột nhiên nói: "Cẩn thận!"
Vừa dứt lời, ông ta đã bay vọt lên trước, đấm một quyền cực mạnh lên đám trụ sét đang liều mạng bắn phá tới kia.
Tam tỷ cũng theo sát đằng sau, cô ta đọc chú pháp, vô số phù văn của luật pháp nhân gian tựa như thủy triều đánh về phía trụ sét kia.
"Giết!"
Thượng Thương Chủ đột nhiên gầm lên đầy dữ tợn, dứt khoát gọi ra tượng Đạo Đại Đạo của mình, rồi lao về phía đám trụ sét mãnh liệt như trâu rừng.
Nhìn thấy Tam tỷ cùng các đại ca đều xông pha, Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn chỉ khẽ suy nghĩ, người đã lập tức vọt ra.
Ánh kiếm lia vạn trượng, xé rách tất thảy!
Chương 2588: Nguyện tuân theo trật tự!
Diệp Quân chém thẳng một kiếm lên trên trụ sét, sức mạnh khổng lồ lập tức đánh vỡ trụ sét đó, nhưng chỉ một chốc sau, đã có một trụ sét khác đánh về phía hắn!
Diệp Quân nâng kiếm hạ kiếm, mỗi một chiêu đều đánh vỡ được một trụ sét, nhưng những trụ sét kia cứ như vô cùng vô tận, căn bản chém mãi không hết, giết hoài không xong!
Dần dà, đám người Diệp Quân đã bị áp chế ở trong khu vực trụ sét này, không cách nào thoát thân được!
Quân Đế có thực lực mạnh nhất, ông ta xông lên trước nhất, lấy sức một người ngăn chặn mấy trụ sét, một một quyền đánh ra đều chấn nát được một trun, nhưng số trụ sét ngày càng nhiều, bạt ngàn đếm hoài không xuể, cho dù thực lực của ông ta có mạnh hơn nữa cũng không thể nào dẹp tan tất cả.
Quân Đế biết, đây là Tổ Đạo đang muốn ngăn cản bọn họ, lúc ra tay, ông ta đã liếc xem thử người ở bên ngoài, bây giờ ở khu chiến trường kia Lăng Tiêu vẫn đang đại chiến với Phạn Chiêu Đế, chưa phân được thắng bại.
Quân Đế lại nhìn về phía Tổ Đạo, lúc này hơi thở của đang ngày càng trở nên mạnh mẽ, sắc mặt ông ta tối đi, một khi để cho Tổ Đạo chân chính đột phá thì khi đó mọi người xem như xong đời!
Quân Đế đột nhiên nhìn Diệp Quân ở cách đó không xa: "Tiểu Cửu, kiếm của cậu có thể khắc chế thời không, nghĩ cách đánh nát thời không nơi này đi!"
Nói xong, thân hình ông ta hơi rung lên, chớp nhoáng hóa thành tượng Đạo cao vạn trượng, sau đó đập một quyền về mảnh thời không trước mặt Diệp Quân, theo cú đấm này tung ra, vô số trụ sét ầm ầm vỡ vụn, tựa như pháo hoa nổ giữa vũ trụ, sáng rực lấp lánh.
Có Quân Đế trợ giúp, Diệp Quân có thể lấy hơi trong phút chốc, hắn nhìn xung quanh, trong mắt ảnh lên tia dữ tợn, một khắc sau, hắn nắm chắc kiếm Thanh Huyên rồi đâm về phía trước một chiêu.
Răng rắc!
Nơi mũi kiếm đâm vào, thời không lập tức nứt ra.
Diệp Quân mừng rỡ trong lòng, kiếm Thanh Huyên quả nhiên có thể phá được thời không này, nhưng chỉ tích tắc sau, thời không vốn dĩ đã nứt ra kia lại khép miệng, cùng lúc đó, trong đất trời đột nhiên tràn ra một luồng sức mạnh ý chí kinh khủng.
Ý chí của Tổ Đạo!
Theo luồng ý chí của Tổ Đạo xuất hiện, nghìn tỉ ngôi sao trong tinh hà vũ trụ vô danh này bỗng bốc cháy, ngay sau đó, chúng hóa thành từng trụ sét lửa bắn đến chỗ đám người Diệp Quân! Mỗi một ngôi sao đều đại diện cho một phương vũ trụ!
Đây chính là thuật biến hóa Đại Đạo tối cao nhất của Tổ Đạo!
Thấy cảnh này, sắc mặt của đám người Quân Đế đều trở nên nghiêm trọng, nghìn tỉ ngôi sao hóa thành sét lửa, uy lực mạnh đến mức khiến họ biên sắc, hơn nữa vùng vũ trụ này còn đang tỏa ra ý chí Tổ Đạo cực kỳ kinh khủng, luồng ý chí đó khiến người ta thấy như có quả núi đè lên tim, rơi vào cảm giác nghẹt thở chết chìm.
Diệp Quân đột nhiên vung kiếm Thanh Huyên lên, lại chém một nhát vào thời không trước mặt mình, thời không nứt ra, nhưng thoắt chốc lại khôi phục!
Cho dù hắn có vận dụng ba loại sức mạnh huyết mạch cộng thêm kiếm ý trật tự cũng không thể hoàn toản phá vỡ được thời không của vùng vũ trụ này!
Lúc này, Quân Đế dẫn đầu đột nhiên khẽ nói: "Vùng vũ trụ này không phải là một mảnh vũ trụ hư vô, mà là một vùng vũ trụ chân thật, đó là vũ trụ do Tổ Đạo chế tạo ra bằng cách ngưng tụ Đại Đạo".
Tam tỷ đột nhiên nói: "Sức mạnh của Tiểu Cửu vẫn chưa đủ, nếu đủ thì kiếm trong tay đệ ấy đã có thể phá tan nơi này!"
Quân Đế khẽ nhíu mày.
Những người còn lại đang ra sức phá vỡ sét lửa nghe thế cũng nhíu mày lại, tất nhiên bọn họ đều hiểu ý của Tam tỷ.
Tam tỷ đột nhiên cả giận nói: "Còn do dự gì nữa hả? Tiểu Cửu là người của mình, tín ngưỡng đệ ấy một chốc thì có sao? Cho dù sau này hắn có trở nên bại hoại thì cũng đỡ hơn là tên Tổ Đạo kia, đúng không?"
Quân Đế dẫn đầu không do dự nữa, ông ta nhìn về phía Diệp Quân, giọng như sấm rền: "Tiểu Cửu, Nhị ca đồng ý tuân theo trật tự của đệ, nhưng Nhị ca nói rõ mất lòng trước được lòng sau, tương lai nếu đệ trở nên thối tha như tên Tổ Đạo kia thì lúc đó Nhị ca sẽ là người đầu tiên không tha cho đệ".
Tiếng nói vừa dứt, kiếm ý trật tự quanh thân Diệp Quân ở phía xa xa chợt tăng vọt lên trong nháy mắt, chí ít phải gấp mấy lần!
Thực lực của Quân Đế trong vũ trụ này chắc chắn là thuộc hàng đầu, thêm vào bản thân ông ta là kẻ nghịch đạo, nên tín ngưỡng của ông ta khủng bố biết bao nhiêu?
Diệp Quân chỉ cảm thấy kiếm ý trật tự của mình đã được lột xác hoàn toàn!
Mà đúng lúc này, Thượng Thương Chủ cùng đám người nghịch đạo cũng đua nhau hô lên: "Nguyện tuân theo trật tự của Kiếm chủ!"
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, kiếm ý trật tự của Diệp Quân đã tăng vọt lên mấy chục lần, kiếm ý trật tự mạnh mẽ phòng lên trời, vậy mà lại bức lùi được ý chí của Tổ Đạo.
Không chỉ thế, những tia sét lửa khi đến gần chỗ Diệp Quân cũng không chịu nổi kiếm ý trật tự kinh khủng cỡ này, lập tức nổ tung, hóa thành hư vô.
Thời khắc này, kiếm ý trật tự của Diệp Quân đã có sự thay đổi long trời lỡ đất, hắn chỉ cần khẽ động suy nghĩ là có thể khiến đám trụ sét đỏ rực ở xa mấy vạn trượng lập tức hóa thành hư vô.
Thấy cảnh này, đám người Thượng Thương Chủ đều khiếp sợ, thực lực của Tiểu Cửu tăng lên đến mức biến thái luôn rồi đấy.
Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn đột nhiên chém một kiếm vào thời không ở trước mặt.
Răng rắc!
Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng vang lanh lảnh, ngay sau đó, thời không của vùng vũ trụ này như một tấm gương bị búa gõ mạnh vào, ầm ầm đổ nát.
Bên ngoài.
Một luồng ánh kiếm đột nhiên phóng thẳng lên trời, chém thẳng vào Tổ Đạo đang cắn nuốt chúng sinh.
Chiêu kiếm này lao đến đã dễ dàng phá nát từng tầng trời nơi đây, vô số sức mạnh Đại Đạo đã bị chém nát.
Tổ Đạo nhìn chằm chằm vào Diệp Quân đang chém kiếm tới, mặt không có cảm xúc, ngay khi chiêu kiếm của Diệp Quân đâm đến trước mặt ông ta, tròng mắt của Diệp Quân đột nhiên co lại rồi đứng khựng lại giữa khoảng không, bởi vì một luồng thần thức khủng bố bạt ngàn không kém gì Tổ Đạo đã trực tiếp khóa cứng hắn.
Tổ Đạo này còn có viện binh!
Không phải Phạn Chiêu Đế!
Cũng không phải chủ nhân bút Đại đạo!
Nhưng lại có chút quen thuộc.
Chương 2589: Đều phải chết
Trong nháy mắt Diệp Quân bị khóa lại đó, ở trong hệ Ngân Hà xa xôi, trên một tinh cầu màu vàng rực, một bàn tay khổng lồ đột nhiên phóng lên trời, trực tiếp xé vụn thời không, chớp mắt đã lao đến trước mặt Diệp Quân, như thể muốn nghiền ép hắn thành bột mịn.
Diệp Quân híp mắt lại, không lùi mà còn tiến tới, nhảy vọt lên một cái rồi vung kiếm chém xuống.
Ầm!
Vô số ánh kiếm bị phá vụn, bắn ra tung tóe khắp đất trời, Diệp Quân bị chấn động đến mức phải liên tục lùi về phía sau... Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn nhìn bàn tay khổng lồ trước mặt mình, bàn tay đó cứ như một vị thần ngạo nghễ đứng sừng sững phía trước Tổ Đạo, tản ra từng hơi thở cổ xưa, phảng phất như đến từ nghìn tỉ năm trước.
Diệp Quân nheo mắt lại: "Là ngươi!"
Hắn không ngờ rằng vị cường giả bí ẩn trên Hỏa Tinh lại xuất hiện giúp đỡ Tổ Đạo! Sao đối phương lại làm vậy?
Diệp Quân nhíu chặt mày lại, tỏ vẻ rất khó hiểu.
Vị cường giả bí ẩn trên Hỏa Tinh không trả lời Diệp Quân, chỉ là bàn tay khổng lồ kia vẫn luôn chắn trước mặt Tổ Đạo.
Tổ Đạo liếc mắt nhìn bàn tay khổng lồ, lập tức cười to một tiếng, rồi tiếp tục Tế Chúng Sinh.
Lúc này, đám người Quân Đế đã đến bên cạnh Diệp Quân, Quân Đế nhìn bàn tay khổng lồ, khẽ nhíu mày: "Tiểu Cửu, đệ biết đối phương à?"
Diệp Quân gật đầu: "Ừ".
Quân Đế nhìn chằm chằm vào bàn tay khổng lồ: "Bản thể của đối phương không ở đây, gã đang ở một nơi cách chỗ này cực kỳ xa".
Diệp Quân liếc mắt nhìn bàn tay khổng lồ kia: "Nhị ca, ta cần các huynh giúp ta cản gã lại".
Nói rồi, hắn nhìn về phía Tổ Đạo cách nơi này không xa, lúc này, hơi thở của Tổ Đạo đã ngày càng mạnh mẽ.
Quân Đế gật đầu: "Được".
Nói rồi, gã cùng với nhóm người Tam tỷ đồng loạt biến mất tại chỗ, mà gần như là cùng lúc, Diệp Quân đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang chớp nhoáng bay đi.
Keng!
Một tiếng kiếm lảnh lót đột nhiên vang vọng khắp vô số vũ trụ!
Trong nháy mắt, chiêu kiếm của Diệp Quân đã đánh tới trước mặt Tổ Đạo, Tổ Đạo vung nắm đấm bên phải ra, sức mạnh Đại Đạo vô cùng vô tận như nghìn tỉ cơn sóng kéo tới.
Ầm!
Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lại bị đánh bay ra ngoài, nhưng một khắc sau, hắn lại hóa thành một luồng kiếm quang bắn tới Tổ Đạo.
Bởi vì có nhóm người Quân Đế tín ngưỡng nên kiếm ý trật tự của Diệp Quân lúc này có thể nói là đã tương đương với cảnh giới Bán Bộ Đạo Ngã Tự Tại, lại thêm sức mạnh của kiếm Thanh Huyên, cho dù có đối diện với cường giả cảnh giới Đạo Ngã Tự Tại chân chính thì cũng có thể đánh ngang sức một phen.
Nhưng những người ở cảnh giới Đạo Ngã Tự Tại hiện nay đã biết là Lăng Tiêu và Tổ Đạo, xét thêm sức chiến đấu hiện nay của Phạn Chiêu Đế thì cô ta chắc hẳn cũng là một cường giả cảnh giới Đạo Ngã Tự Tại, mà sức chiến đấu của Diệp Quân hiện tại vẫn có sự chênh lệch nhất định so với bọn họ, cũng may hiện tại Tổ Đạo đang Tế Chúng Sinh nên phần lớn thực lực đều dồn vào bên đó, vậy nên Diệp Quân mới có thể miễn cường đánh đấm một trận.
Diệp Quân điên cuồng khởi động sức mạnh huyết mạch và kiếm ý trật tự trong cơ thể mình, hết chém chiêu này lại đến chiêu khác về phía Tổ Đạo, tuy hắn có thể đánh tan sức mạnh Đại Đạo của Tổ Đạo, nhưng hắn vẫn không thể chân chính chém được đến xác thịt của ông ta.
Ầm!!
Theo một luồng kiếm quang bắn ra, Diệp Quân không tiếp tục ra tay nữa, hắn đứng ở trên không trung nhìn chằm chằm vào khu vực Tổ Đạo đang đứng, ở đó có ý chí Tổ Đạo tản ra nồng đậm, những luồng ý chí đó tựa như tầng tầng lớp lớp tường thành đứng sững sững bảo vệ bốn phía quanh Tổ Đạo, Diệp Quân phá hủy một cái thì sẽ lập tức xuất hiện thêm một cái khác, bạt ngàn vô tận!
Lúc này Tổ Đạo cũng đang nhìn Diệp Quân, không thể không nói, ông ta có chút ngạc nhiên về Diệp Quân, nhớ lúc đầu gặp mặt, Diệp Quân yếu đến mức trói gà không chặt, nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, thực lực của Diệp Quân đã đạt đến trình độ này.
Có thể nói, xét khắp vũ trụ cấp mười này, ngoại trừ các cường giả đỉnh cao như bọn họ ra, không ai có thể so được với người này.
Nghĩ đến đây, trong mắt Tổ Đạo lại nổi lên sát ý.
Trong danh sách những người phải giết của ông ta lại có thêm một cái tên Diệp Quân. Người này không tiêu diệt hôm nay thì tương lai ắt sẽ thành đại họa!!
Như nghĩ đến điều gì đó, Tổ Đạo liếc mắt nhìn về chiến trường đang lập lòe ánh đao ở phía xa, bên trong biển máu ánh đao kia, Phạn Chiêu Đế và Lăng Tiêu đã đánh vào giải đoạn gay cấn cực độ, sức mạnh của cả hai đều vô cùng khủng bố, cho dù là ông ta cũng phải thấy hơi kiêng dè. Tất cả đều phải chết!!
Sát ý trong lòng Tổ Đạo đã vô cùng nồng đậm. Đám nghịch chủng này đểu đều cần bị tiêu diệt!
Chờ sau khi ông ta đột phá thành công sẽ tiêu diệt sạch sẽ bọn họ.
Ông ta thu ánh mắt lại, tay trái chậm rãi siết chặt, sức mạnh từ vô số vũ trụ, vô số chúng sinh không ngừng cuồn cuộn đổ về, theo sự hấp thụ không ngừng nghỉ đó, thân thể ông ta bắt đầu khẽ rung lên, hơi thở tỏa ra đang dần thay đổi.
Nhận thấy sự biến hóa này, trên mặt ông ta không nhịn được lộ ra một nụ cười. Chỉ cần một lúc nữa thôi, ông ta sẽ tiến lên một đẳng cấp khác!
Chương 2590: Tái tạo kiếm Thanh Huyên
Đúng lúc này, một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ đó, ngay sau đấy, một luồng kiếm quang khủng bố đã chém đến trước mặt ông ta.
Tổ Đạo quét tay phải ngang qua, vô số sức mạnh Đại Đạo và ý chí Đại Đạo tuôn ra, chặn ngang lại đường kiếm kia, nhưng Diệp Quân đã lại đâm thêm một đường kiếm đến.
Lúc này đây, Diệp Quân đã thôi thúc ba loại huyết mạch đến cực hạn, nhưng mặc cho hắn có vung kiếm chém thế nào đi chăng nữa, vẫn không thể làm gì được Tổ Đạo.
Tổ Đạo hiện tại cũng không liều mạng với Diệp Quân làm gì, ông ta chỉ phòng thủ, mà với đấu pháp của ông ta, đừng nói là Diệp Quân, cho dù có là Lăng Tiêu và Phạn Chiêu Đế đến cũng chưa chắc chạm được vào cái hồ đó.
Sở dĩ Tổ Đạo lựa chọn đấu pháp này là vì muốn ổn định, ông ta cũng không muốn lúc này mà phải đi liều mạng với Diệp Quân, lỡ như sơ hở lĩnh phải một chiêu kiếm thì chẳng phải như kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao.
Ông ta cũng có chút coi trọng Diệp Quân, nhất là thanh kiếm trong tay hắn không hề tầm thường, bởi vậy vì lý do an toàn, ông ta lựa chọn nhẫn nhịn một phen.
Diệp Quân lúc này bắt đầu trở nên nôn nóng, bởi vì hắn biết nếu để cho Tổ Đạo đột phá, thì khi đó tất cả mọi người đều không phải là đối thủ của ông ta, nhưng lúc này cho dù hắn có vung kiếm Thanh Huyên lên như thế nào cũng chẳng thể làm gì được Tổ Đạo.
Đúng lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Bình tĩnh lại đi".
Nghe Tháp gia nói thế, Diệp Quân bỗng nhiên thức tỉnh, hắn vội vàng nhắm hai mắt lại rồi tĩnh khí ngưng thần, một lát sau, hắn hít vào một hơi thật sâu, bình ổn lại tâm tình. Sau đó hắn mở mắt nhìn về phía Tổ Đạo cách đó không xa, ánh mắt đã trở nên bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Diệp Quân đột nhiên cúi đầu nhìn đoạn kiếm Thanh Huyên, hắn im lặng một lát rồi đột nhiên vung kiếm cao lên. Ầm!
Trong phút chốc, vô số kiếm ý trật tự trong cơ thể hắn trào dâng ra, tựa như thủy triều cuồn cuộn hội tụ vào trong kiếm Thanh Huyên.
Tái tạo kiếm Thanh Huyên!
Theo vô số kiếm ý trật tự tuôn vào kiếm Thanh Huyên, thân kiếm bắt đầu dần trở nên ổn định lại.
Thấy cảnh này, lông mày Tổ Đạo bỗng nhíu lại, lúc này đây, trong lòng ông ta đã dâng lên một nỗi bất an.
Diệp Quân lại nắm chặt kiếm Thanh Huyên, vô số kiếm ý trật tự không ngừng tràn vào trong thanh kiếm, vẻ mặt hắn rất nghiêm túc, đan xen chút thấp thỏm, bởi vì hắn cũng không nắm chắc được mình có thể tái tạo lại kiếm Thanh Huyên hay không, dù sao thanh kiếm này từ đầu đã không phải do hắn tạo ra.
Nhưng đến lúc này rồi, hắn chỉ có thể thử xem!
Nhờ kiếm ý trật tự cuồn cuộn không dứt tràn vào, đoạn kiếm Thanh Huyên dần dần trở lại như cũ, thấy thế khiến Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Có hi vọng! Còn sắc mặt của Tổ Đạo thì trầm xuống, liền đưa mắt nhìn sang bên phải, bàn tay khổng lồ cường giả bí ẩn ở Hỏa Tinh đã bị đám người Quân Đế khống chế siết sao, căn bản không thể thoát thân đến giúp đỡ được.
Tổ Đạo thu lại tầm nhìn, bắt đầu gia tăng tốc độ Tế Chúng Sinh!
Tất hiên ông ta sẽ không gửi gắm hết hi vọng vào người khác, chỉ cần Tế Chúng Sinh thành công thì tất cả những người ở đây chỉ là giun dế mà thôi!
Búng tay là có thể giết!
Nhận ra được tốc độ Tế Chúng Sinh của Tổ Đạo đang nhanh hơn, Diệp Quân cũng bắt đầu đẩy nhanh tiến độ tái tạo kiếm Thanh Huyên, không thể không nói việc này rất vất vả, như hắn dự liệu, nếu là khi trước, hắn căn bản không có khả năng tái tạo lại kiếm Thanh Huyên, nhưng sau khi có được tín ngưỡng từ nhóm Nhị ca, kiếm ý trật tự của hắn đã có sự thay đổi long trời lỡ đất, lúc này mới có thể tái tạo lại kiếm, nếu không hắn cũng chỉ lực bất tòng tâm.
Diệp Quân không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu chuyên chú tái tạo lại kiếm Thanh Huyên, sau khi kiếm ý trật tự bạt ngàn tràn vào, kiếm Thanh Huyên rung lên dữ dội không ngừng, đoạn kiếm bị vỡ dần bắt đầu liên kết lại.
Lúc này, Tiểu Hồn đột nhiên hưng phấn nói: "Tiểu chủ, còn thiếu chút nữa thôi!"
Tiểu Tháp thì đột nhiên bảo: "Vào trong tháp đi".
Diệp Quân lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào trong tháp.
Thấy Diệp Quân đột nhiên biến mất, lông mày Tổ Đạo lập tức nhíu lại, cái quỷ gì thế, tên kia chạy rồi à?
Nhưng vào lúc này, Diệp Quân lại đột nhiên xuất hiện lại, mà thanh kiếm Thanh Huyên trong tay hắn cũng đã trở về hình dáng ban đầu vốn có.
Thấy thế, Tổ Đạo sửng sốt.
Diệp Quân nhìn về phía Tổ Đạo, không hề phí lời mà lập tức hóa thành một luồng kiếm quang biến mất tại chỗ.
Vù!
Tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng.
Sắc mặt Tổ Đạo lập tức thay đổi, tay phải nhanh chóng tung ra một quyền, một vùng vũ trụ ngân hà lập tức xuất hiện, nháy mắt đã cuốn lấy Diệp Quân vào trong. Nhưng một khắc sau, Diệp Quân đã vung một kiếm chém tan mảnh vũ trụ này, ngay sau đó, một chiêu kiếm mạnh mẽ đã lao thẳng đến chỗ ông ta.
Ầm!
Theo một tiếng nổ vang lên, Tổ Đạo đã bị chiêu kiếm của Diệp Quân chém lùi ra mấy vạn trượng, vừa mới dừng lại thì đã thấy Diệp Quân đột nhiên lại chém tới tiếp.
Lúc này kiếm Thanh Huyên đã khôi phục, lại thêm sức mạnh ba loại huyết mạch cùng kiếm ý trật tự hoàn toàn mới, một kiếm hiện tại của hắn đã có thể tiêu diệt được sức mạnh Đại Đạo.
Đối mặt với chiêu kiếm của Diệp Quân, trong mắt Tổ Đạo loé ra một tia dữ tợn, cánh tay phải vung lên, nghìn tỉ ngôi sao đột nhiên xuất hiện trong thiên địa, ngay sau đó, từng luồng sấm sét Đại Đạo bổ thẳng xuống Diệp Quân, nhưng Diệp Quân chỉ tùy ý vung một kiếm ra, mảnh vũ trụ tinh hà kia lập tức bị phá vụn, nghìn tỉ ngôi sao cũng bị hủy diệt trong chớp mắt!
Diệp Quân mở ra một đường, lần thứ hai đâm kiếm về phía Tổ Đạo, chiêu kiếm này còn mạnh mẽ hơn so với khi trước, tốc độ cũng nhanh hơn vượt bậc, chỉ thoắt chốc đã đến trước mặt Tổ Đạo.
Ầm!
Tổ Đạo lại bị một kiếm chém lùi!
Mà lúc Diệp Quân đang định tiếp tục ra tay thì Tổ Đạo vừa đứng vững lại trên đất kia chợt nở nụ cười quỷ quái, lúc Diệp Quân chém kiếm đến lần nữa, ông ta vung tay lên đấm ra một quyền, hất văng Diệp Quân ra ngoài.
Tổ Đạo nhìn Diệp Quân bị đánh bay, cười to: "Bản tổ đã thành công rồi! Ha ha!", dứt lời, tay trái của ông ta chợt bốc cháy, trong phút chốc, hơi thở của ông ta lập tức tăng vọt một cách chóng mặt, chúng sắp sửa biến chất thành một thứ đáng sợ hơn. Trong mắt Diệp Quân lóe lên sự dữ tợn, định thiêu đốt thân thể và linh hồn, đồng thời hoàn toàn phong ma, nhưng bỗng hắn lại cảm nhận được gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi, hắn quay đầu lại thì thấy Tổ Đạo cũng như thế, không biết đã cảm nhận được gì mà thoắt cái đã tái mặt đi!
Tất cả sinh linh trong vũ trụ địa ngục lập tức hoảng loạn!
Bọn chúng muốn chạy trốn nhưng không cách nào chạy khỏi được biển máu mênh mông này, chỉ trong chớp mắt, toàn bộ sinh linh trong vũ trụ địa ngục đã bị một luồng sức mạnh ác đạo kinh khủng tiêu diệt sạch sẽ, mà những ác niệm còn lưu lại trong cơ thể đám sinh linh dồn dập phóng lên trời, hóa thành từng luồng ánh sáng đỏ tràn vào trong người Phạn Chiêu Đế.
Cô ta là thần của Ác Đạo!
Phàm là người có ác niệm, đều có thể bị cô ta sai khiến!
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ vũ trụ địa ngục đã bị cô ta san bằng, sau khi cắn nuốt toàn bộ ác niệm của sinh linh nơi đây, cô ta bước về trước một bước, vừa đặt chân xuất lại, cô ta đã xuất hiện phía sau khoảng không nơi Lăng Tiêu đang đứng. Lúc cô ta vừa đi đến, bốn phía xung quanh thời không này lập tức bắt đầu nhuộm đỏ.
Cô ta đã trở nên mạnh hơn!
Nhìn thấy cành này, sắc mặt của đám người Quân Đế đều căng thẳng đến mức xưa nay chưa từng thấy.
"Ha ha!"
Đúng lúc này, Tổ Đạo ở phía bên kia đột nhiên cười lớn, khi thấy Lăng Tiêu không làm gì được Phạn Chiêu Đế, ông ta bắt đầu tiếp tục cắn nuốt chúng sinh.
Mặc dù đang cười, nhưng trong sâu thẳm con ngươi của Tổ Đạo đã hiện lên sát ý.
Cho dù là Lăng Tiêu hay Phạn Chiêu Đế kia đều là một mối uy hiếp to lớn, trong lòng ông ta, hai người này đều cần phải chết, chỉ cần ông ta đột phá thành công thì sẽ không chút do dự giết chết hai kẻ này.
Người cuối cùng đứng trên đỉnh cao nhất chỉ có thể là Tổ Đạo ông ta!
Phạn Chiêu Đế bước ra khỏi vũ trụ địa ngục rồi tiến về phía Lăng Tiêu, một khắc sau, cô ta đã hóa thành một tàn ảnh biến mất ngay tại chỗ.
Ầm ầm!
Biển máu ngập trời bao trùm thẳng đến chỗ Lăng Tiêu ở phía xa, như muốn nghiền nát ông ta.
"Ha ha!"
"Hay lắm!", Lăng Tiêu đột nhiên cười phá lên.
Nói rồi, tay phải đang cầm đao của ông ta đột nhiên vung lên đánh ra một chiêu, mảnh trời đỏ tươi kia lập tức bị xé toạc ra thành một lổ hổng khổng lồ, tiếp đó, Lăng Tiêu thả người nhảy lên một cái, lần nữa phóng một đao về phía Phạn Chiêu Đế đang đứng trong biển máu.
Ầm ầm!
Trong thoáng chốc, mảng biển máu kia lập tức sôi lên. Vô số ánh đao cùng hào quang đỏ ngầu không ngừng giăng lên chằng chịt khắp nơi, từng luồng sức mạnh kinh khủng không ngừng tràn ra khắp đất tời, những sức mạnh kia trực tiếp chấn nát tất cả ngoại trừ Thiên Mộ Giới.
Quân Đế đột nhiên hô lên: "Lùi lại".
Nói xong, ông ta lập tức dẫn mọi người lùi về trong phạm vi của Thiên Mộ Giới, nhưng sức mạnh của Lăng Tiêu và Phạn Chiêu Đế thật sự quá lớn, kết giới của Thiên Mộ lúc này cũng đang dần nứt ra, dư âm của từng luồng sức mạnh kia khủng kia lập tức bào trùm lên Thiên Mộ Giới.
Quân Đế híp mắt lại, ông ta lập tức tung chưởng về phía trước, một tấm bình phong vô hình kết tinh từ quyền ý lập tức chắn ngang trước mặt bọn họ, lúc này luồng dư chấn khổng lồ kia mới bị chặn ngang lại.
Mà Diệp Quân phát hiện, có một vài dư chấn lọt vào trong biển Khổ Giới lại biến mất ngay không thấy đâu nữa.
Thấy thế, Diệp Quân bỗng hơi ngạc nhiên, hắn quan sát xung quanh biển Khổ Giới này một vòng, nước biển tựa như được lắng đọng, không có bất kỳ gợn sóng nào, nhìn từ ngoài vào thì không thấy được có chỗ kỳ lạ nào, nhưng quét thần thức đi thì căn bản không thể tới gần được khu vực trung tâm của khu biển này.
"Tiểu Cửu!"
Lúc này, Tam tỷ đột nhiên nói: "Lúc trước đệ từng giao thủ với người phụ nữ kia rồi?"
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ lại, khẽ gật đầu.
Tam tỷ nhìn hắn, không nói lời nào, những người khác cũng quay sang nhìn hắn.
Diệp Quân hơi nghi hoặc: "Sao thế?"
Thượng Thương Chủ ở một bên đột nhiên cười nói: "Tiểu Cửu, chắc đệ bị người ta đánh thảm lắm nhỉ?"
Diệp Quân cười khổ.
Trận chiến đó, hắn suýt nữa người chết đạo vong, tiểu tháp bị đánh tàn, kiếm Thanh Huyên bị chém đứt.
Thật sự là thảm nhất từ trước đến nay!
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn vùng trời đang có hai người đang chiến đầu ngày càng kịch liệt kia, vô số hào quang đỏ máu cùng với ánh đao không ngừng đan xen cắt chém vào nhau, tạo ra những dư chấn kinh khủng như muốn hủy thiên diệt địa.
Nhìn chiến cuộc thì thì hai người không phân cao thấp, không ai làm gì được ai!
Thế nhưng vẫn còn một Tổ Đạo!
Diệp Quân nhìn Tổ Đạo kia, lúc này Tổ Đạo vẫn đang tế chúng sinh, không ngừng hấp thụ sức mạnh của bọn họ.
Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, nếu Tổ Đạo này đột phá, thì lúc đó Phạn Chiêu Đế và Tổ Đạo liên thủ...
Nghĩ tới đây, trong mắt Diệp Quân lóe lên tia dữ tợn, hắn quay đầu nhìn về phía Tam tỷ: "Tam tỷ, còn nhớ chuyện ta nói với tỷ trước khi đi không?"
Tam tỷ hơi run run, hỏi lại: "Chuyện gì?"
Diệp Quân đáp: "Tin tưởng ta!"
Tam tỷ mở to mắt nhìn hắn.
Mọi người: "..."
Chương 2587: Khi còn là thiếu niên, nên nhiệt huyết!
Diệp Quân cũng không muốn ngồi yên chờ chết như vậy!
Hắn muốn vùng dậy!
Chờ chết không phải là phong cách của hắn!
Nhưng hắn cũng ý thức rõ rằng với thực lực bây giờ của mình căn bản không thể chống lại Tổ Đạo, bởi vậy hắn nhất định phải mượn sức mạnh của Tam tỷ.
Nghe Diệp Quân nói thế, Tam tỷ mở to mắt nhìn: "Ta hối hận rồi".
Vẻ mặt Diệp Quân sượng lại.
Tam tỷ bỗng nhoẻn miệng cười: "Đùa đệ thôi".
Nói rồi, cô ta thu nụ cười lại, nghiêm mặt nói: "Ta nguyện tuân theo trật tự của Tiểu Cửu".
Ầm ầm!
Chỉ trong chớp mắt, kiếm ý trật tự trong cơ thể Diệp Quân đột nhiên phóng ra một cách điên cuồng, đâm thẳng lên trời cao.
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt của đám người Thượng Thương Chủ ở bên đều trở nên kỳ quái, tên này công khai là một kẻ nghịch đạo, nhưng thực tế lại là người dựng trật tự à!
Nghĩ đến đây, mấy người Thượng Thương Chủ quay sang nhìn nhau một chốc, ai nấy cũng đều dở khóc dở cười, bọn họ đều là một đám nghịch đạo, vậy mà có một tên theo trật tự trà trộn vào, đây là chuyện gì vậy?
Quân Đế nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Theo sự phóng thích của kiếm ý trật tự, Diệp Quân lập tức hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên trời, đánh thẳng đến chỗ Tổ Đạo.
"Tiểu Cửu!"
Thấy cảnh này, sắc mặt Thượng Thương Chủ lập tức thay đổi, muốn xông ra cản Diệp Quân nhưng lại Tam tỷ lại đột ngột gọi lại: "Để đệ ấy đi đi".
Thượng Thương Chủ quay đầu nhìn về phía Tam tỷ, ngạc nhiên: "Tam tỷ!"
Tam tỷ nhìn luồng kiếm quang đang lao về phía Tổ Đạo, mỉm cười nói: "Thiếu niên thì nên nhiệt huyết, không phải sao?"
Nghe vậy, nhóm người Thượng Thương Chủ đều không hẹn mà cùng nở nụ cười.
Năm đó bọn họ cũng như thế!
Người trẻ tuổi thì nên xông pha, nên liều mạng, mặc kệ thương tích đổ máu.
Thấy chiêu kiếm của Diệp Quân đánh tới, Tổ Đạo khẽ nhíu mày, ông ta đưa tay phải ra điểm về phía Diệp Quân một cái, trong thoáng chốc, một chữ "Đạo" hiện lên, nghìn vạn sức mạnh Đại Đạo xuất hiện.
Ầm ầm!
Ánh kiếm vỡ vụn, trong nháy mắt Diệp Quân đã bị đánh bay ra ngoài, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã dừng lại, hắn nắm chặt kiếm Thanh Huyên cắm vào thời không ở trước mạnh, lợi dụng kiếm ý trật tự mạnh mẽ để cơ thể đứng vững, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía Tổ Đạo ở nơi xa, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn.
Không phải là không thể đánh!
Thực lực của Diệp Quân quả thật kém xa tít tắp so với Tổ Đạo, nhưng lúc này đây, vì Tổ Đạo đang cắn nuốt sức mạnh của chúng sinh nên không thể phân một phần sức mạnh ra ngoài, vậy nên ông ta không thể tạo thành áp chế chí mạng đối với Diệp Quân được.
Mà đám người Quân Đế lúc này cũng phát hiện ra điều đó!
Quân Đế không hề do dự mà hô lên: "Ra tay!"
Dứt lời, ông ta dẫn theo mọi người lao đến chỗ Tổ Đạo.
Tất nhiên bọn họ đều biết nếu để Tổ Đạo đột phá thì sẽ tạo thành hậu quả gì, một khi ông ta thăng cấp, sẽ chẳng còn ai là đối thủ của ông ta nữa.
Nhất định phải ngăn chặn!
Nhìn thấy đám người Quân Đế ra tay, thân thể của Diệp Quân hơi rung lên, nhanh chóng hóa thành một luồng kiếm quang bắn về phía Tổ Đạo.
Sau khi có tín ngưỡng của Tam tỷ củng cố vào, uy lực của kiếm ý trật tự của hắn đã được nâng lên vượt bậc, thêm vào hai loại sức mạnh huyết mạch, uy lực của chiêu kiếm bây giờ của hắn đã đủ sức uy hiếp, khiến Tổ Đạo cũng không dám khinh thường.
Nhìn thấy Diệp Quân cùng đám người Quân Đế đánh tới, Tổ Đạo cũng chẳng sợ hãi gì, ông ta đứng trên trời cao, tay phải đưa ra phía trước rồi đột nhiên siết chặt lại, trong thoáng chốc, một vòng xoáy khổng lồ bỗng hiện lên. Đám người Diệp Quân nháy mắt đã bị cuốn vào trong vòng xoáy khủng bố kia, mà bên trong vòng xoáy là một thời không tĩnh mịch. Lúc mọi người đang nghi hoặc thì đột nhiên xung quanh xuất hiện vô số ngôi sao, không thể thấy đâu là điểm kết thúc, chúng cứ lít nha lít nhít, tựa như vô tận.
Quân Đế dẫn đầu hơi híp mắt lại: "Cẩn thận đấy, đây là thuật biến đổi Đại Đạo của Tổ Đạo, thuật pháp này của ông ta không tầm thường như của các Thiên Đạo đâu".
Vừa dứt lời, bỗng, nương theo một tiếng sấm rung trời vang lên, vô số trụ sét màu đỏ thẳm đột nhiên bắn xuống dồn dập từ nơi sâu xa trong vũ trụ, khí thế ngập trời, chấn động đến mức nghìn tỉ ngôi sao trong tinh không này phải rung lên dữ dội.
Những trụ sét màu đỏ thẳm kia còn chưa bắn đến đây, nhưng uy thế mạnh mẽ của chúng đã phả vào mặt, khiến mọi người ở đây thấy có chút khó thở.
Quân Đế đột nhiên nói: "Cẩn thận!"
Vừa dứt lời, ông ta đã bay vọt lên trước, đấm một quyền cực mạnh lên đám trụ sét đang liều mạng bắn phá tới kia.
Tam tỷ cũng theo sát đằng sau, cô ta đọc chú pháp, vô số phù văn của luật pháp nhân gian tựa như thủy triều đánh về phía trụ sét kia.
"Giết!"
Thượng Thương Chủ đột nhiên gầm lên đầy dữ tợn, dứt khoát gọi ra tượng Đạo Đại Đạo của mình, rồi lao về phía đám trụ sét mãnh liệt như trâu rừng.
Nhìn thấy Tam tỷ cùng các đại ca đều xông pha, Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn chỉ khẽ suy nghĩ, người đã lập tức vọt ra.
Ánh kiếm lia vạn trượng, xé rách tất thảy!
Chương 2588: Nguyện tuân theo trật tự!
Diệp Quân chém thẳng một kiếm lên trên trụ sét, sức mạnh khổng lồ lập tức đánh vỡ trụ sét đó, nhưng chỉ một chốc sau, đã có một trụ sét khác đánh về phía hắn!
Diệp Quân nâng kiếm hạ kiếm, mỗi một chiêu đều đánh vỡ được một trụ sét, nhưng những trụ sét kia cứ như vô cùng vô tận, căn bản chém mãi không hết, giết hoài không xong!
Dần dà, đám người Diệp Quân đã bị áp chế ở trong khu vực trụ sét này, không cách nào thoát thân được!
Quân Đế có thực lực mạnh nhất, ông ta xông lên trước nhất, lấy sức một người ngăn chặn mấy trụ sét, một một quyền đánh ra đều chấn nát được một trun, nhưng số trụ sét ngày càng nhiều, bạt ngàn đếm hoài không xuể, cho dù thực lực của ông ta có mạnh hơn nữa cũng không thể nào dẹp tan tất cả.
Quân Đế biết, đây là Tổ Đạo đang muốn ngăn cản bọn họ, lúc ra tay, ông ta đã liếc xem thử người ở bên ngoài, bây giờ ở khu chiến trường kia Lăng Tiêu vẫn đang đại chiến với Phạn Chiêu Đế, chưa phân được thắng bại.
Quân Đế lại nhìn về phía Tổ Đạo, lúc này hơi thở của đang ngày càng trở nên mạnh mẽ, sắc mặt ông ta tối đi, một khi để cho Tổ Đạo chân chính đột phá thì khi đó mọi người xem như xong đời!
Quân Đế đột nhiên nhìn Diệp Quân ở cách đó không xa: "Tiểu Cửu, kiếm của cậu có thể khắc chế thời không, nghĩ cách đánh nát thời không nơi này đi!"
Nói xong, thân hình ông ta hơi rung lên, chớp nhoáng hóa thành tượng Đạo cao vạn trượng, sau đó đập một quyền về mảnh thời không trước mặt Diệp Quân, theo cú đấm này tung ra, vô số trụ sét ầm ầm vỡ vụn, tựa như pháo hoa nổ giữa vũ trụ, sáng rực lấp lánh.
Có Quân Đế trợ giúp, Diệp Quân có thể lấy hơi trong phút chốc, hắn nhìn xung quanh, trong mắt ảnh lên tia dữ tợn, một khắc sau, hắn nắm chắc kiếm Thanh Huyên rồi đâm về phía trước một chiêu.
Răng rắc!
Nơi mũi kiếm đâm vào, thời không lập tức nứt ra.
Diệp Quân mừng rỡ trong lòng, kiếm Thanh Huyên quả nhiên có thể phá được thời không này, nhưng chỉ tích tắc sau, thời không vốn dĩ đã nứt ra kia lại khép miệng, cùng lúc đó, trong đất trời đột nhiên tràn ra một luồng sức mạnh ý chí kinh khủng.
Ý chí của Tổ Đạo!
Theo luồng ý chí của Tổ Đạo xuất hiện, nghìn tỉ ngôi sao trong tinh hà vũ trụ vô danh này bỗng bốc cháy, ngay sau đó, chúng hóa thành từng trụ sét lửa bắn đến chỗ đám người Diệp Quân! Mỗi một ngôi sao đều đại diện cho một phương vũ trụ!
Đây chính là thuật biến hóa Đại Đạo tối cao nhất của Tổ Đạo!
Thấy cảnh này, sắc mặt của đám người Quân Đế đều trở nên nghiêm trọng, nghìn tỉ ngôi sao hóa thành sét lửa, uy lực mạnh đến mức khiến họ biên sắc, hơn nữa vùng vũ trụ này còn đang tỏa ra ý chí Tổ Đạo cực kỳ kinh khủng, luồng ý chí đó khiến người ta thấy như có quả núi đè lên tim, rơi vào cảm giác nghẹt thở chết chìm.
Diệp Quân đột nhiên vung kiếm Thanh Huyên lên, lại chém một nhát vào thời không trước mặt mình, thời không nứt ra, nhưng thoắt chốc lại khôi phục!
Cho dù hắn có vận dụng ba loại sức mạnh huyết mạch cộng thêm kiếm ý trật tự cũng không thể hoàn toản phá vỡ được thời không của vùng vũ trụ này!
Lúc này, Quân Đế dẫn đầu đột nhiên khẽ nói: "Vùng vũ trụ này không phải là một mảnh vũ trụ hư vô, mà là một vùng vũ trụ chân thật, đó là vũ trụ do Tổ Đạo chế tạo ra bằng cách ngưng tụ Đại Đạo".
Tam tỷ đột nhiên nói: "Sức mạnh của Tiểu Cửu vẫn chưa đủ, nếu đủ thì kiếm trong tay đệ ấy đã có thể phá tan nơi này!"
Quân Đế khẽ nhíu mày.
Những người còn lại đang ra sức phá vỡ sét lửa nghe thế cũng nhíu mày lại, tất nhiên bọn họ đều hiểu ý của Tam tỷ.
Tam tỷ đột nhiên cả giận nói: "Còn do dự gì nữa hả? Tiểu Cửu là người của mình, tín ngưỡng đệ ấy một chốc thì có sao? Cho dù sau này hắn có trở nên bại hoại thì cũng đỡ hơn là tên Tổ Đạo kia, đúng không?"
Quân Đế dẫn đầu không do dự nữa, ông ta nhìn về phía Diệp Quân, giọng như sấm rền: "Tiểu Cửu, Nhị ca đồng ý tuân theo trật tự của đệ, nhưng Nhị ca nói rõ mất lòng trước được lòng sau, tương lai nếu đệ trở nên thối tha như tên Tổ Đạo kia thì lúc đó Nhị ca sẽ là người đầu tiên không tha cho đệ".
Tiếng nói vừa dứt, kiếm ý trật tự quanh thân Diệp Quân ở phía xa xa chợt tăng vọt lên trong nháy mắt, chí ít phải gấp mấy lần!
Thực lực của Quân Đế trong vũ trụ này chắc chắn là thuộc hàng đầu, thêm vào bản thân ông ta là kẻ nghịch đạo, nên tín ngưỡng của ông ta khủng bố biết bao nhiêu?
Diệp Quân chỉ cảm thấy kiếm ý trật tự của mình đã được lột xác hoàn toàn!
Mà đúng lúc này, Thượng Thương Chủ cùng đám người nghịch đạo cũng đua nhau hô lên: "Nguyện tuân theo trật tự của Kiếm chủ!"
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, kiếm ý trật tự của Diệp Quân đã tăng vọt lên mấy chục lần, kiếm ý trật tự mạnh mẽ phòng lên trời, vậy mà lại bức lùi được ý chí của Tổ Đạo.
Không chỉ thế, những tia sét lửa khi đến gần chỗ Diệp Quân cũng không chịu nổi kiếm ý trật tự kinh khủng cỡ này, lập tức nổ tung, hóa thành hư vô.
Thời khắc này, kiếm ý trật tự của Diệp Quân đã có sự thay đổi long trời lỡ đất, hắn chỉ cần khẽ động suy nghĩ là có thể khiến đám trụ sét đỏ rực ở xa mấy vạn trượng lập tức hóa thành hư vô.
Thấy cảnh này, đám người Thượng Thương Chủ đều khiếp sợ, thực lực của Tiểu Cửu tăng lên đến mức biến thái luôn rồi đấy.
Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn đột nhiên chém một kiếm vào thời không ở trước mặt.
Răng rắc!
Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng vang lanh lảnh, ngay sau đó, thời không của vùng vũ trụ này như một tấm gương bị búa gõ mạnh vào, ầm ầm đổ nát.
Bên ngoài.
Một luồng ánh kiếm đột nhiên phóng thẳng lên trời, chém thẳng vào Tổ Đạo đang cắn nuốt chúng sinh.
Chiêu kiếm này lao đến đã dễ dàng phá nát từng tầng trời nơi đây, vô số sức mạnh Đại Đạo đã bị chém nát.
Tổ Đạo nhìn chằm chằm vào Diệp Quân đang chém kiếm tới, mặt không có cảm xúc, ngay khi chiêu kiếm của Diệp Quân đâm đến trước mặt ông ta, tròng mắt của Diệp Quân đột nhiên co lại rồi đứng khựng lại giữa khoảng không, bởi vì một luồng thần thức khủng bố bạt ngàn không kém gì Tổ Đạo đã trực tiếp khóa cứng hắn.
Tổ Đạo này còn có viện binh!
Không phải Phạn Chiêu Đế!
Cũng không phải chủ nhân bút Đại đạo!
Nhưng lại có chút quen thuộc.
Chương 2589: Đều phải chết
Trong nháy mắt Diệp Quân bị khóa lại đó, ở trong hệ Ngân Hà xa xôi, trên một tinh cầu màu vàng rực, một bàn tay khổng lồ đột nhiên phóng lên trời, trực tiếp xé vụn thời không, chớp mắt đã lao đến trước mặt Diệp Quân, như thể muốn nghiền ép hắn thành bột mịn.
Diệp Quân híp mắt lại, không lùi mà còn tiến tới, nhảy vọt lên một cái rồi vung kiếm chém xuống.
Ầm!
Vô số ánh kiếm bị phá vụn, bắn ra tung tóe khắp đất trời, Diệp Quân bị chấn động đến mức phải liên tục lùi về phía sau... Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn nhìn bàn tay khổng lồ trước mặt mình, bàn tay đó cứ như một vị thần ngạo nghễ đứng sừng sững phía trước Tổ Đạo, tản ra từng hơi thở cổ xưa, phảng phất như đến từ nghìn tỉ năm trước.
Diệp Quân nheo mắt lại: "Là ngươi!"
Hắn không ngờ rằng vị cường giả bí ẩn trên Hỏa Tinh lại xuất hiện giúp đỡ Tổ Đạo! Sao đối phương lại làm vậy?
Diệp Quân nhíu chặt mày lại, tỏ vẻ rất khó hiểu.
Vị cường giả bí ẩn trên Hỏa Tinh không trả lời Diệp Quân, chỉ là bàn tay khổng lồ kia vẫn luôn chắn trước mặt Tổ Đạo.
Tổ Đạo liếc mắt nhìn bàn tay khổng lồ, lập tức cười to một tiếng, rồi tiếp tục Tế Chúng Sinh.
Lúc này, đám người Quân Đế đã đến bên cạnh Diệp Quân, Quân Đế nhìn bàn tay khổng lồ, khẽ nhíu mày: "Tiểu Cửu, đệ biết đối phương à?"
Diệp Quân gật đầu: "Ừ".
Quân Đế nhìn chằm chằm vào bàn tay khổng lồ: "Bản thể của đối phương không ở đây, gã đang ở một nơi cách chỗ này cực kỳ xa".
Diệp Quân liếc mắt nhìn bàn tay khổng lồ kia: "Nhị ca, ta cần các huynh giúp ta cản gã lại".
Nói rồi, hắn nhìn về phía Tổ Đạo cách nơi này không xa, lúc này, hơi thở của Tổ Đạo đã ngày càng mạnh mẽ.
Quân Đế gật đầu: "Được".
Nói rồi, gã cùng với nhóm người Tam tỷ đồng loạt biến mất tại chỗ, mà gần như là cùng lúc, Diệp Quân đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang chớp nhoáng bay đi.
Keng!
Một tiếng kiếm lảnh lót đột nhiên vang vọng khắp vô số vũ trụ!
Trong nháy mắt, chiêu kiếm của Diệp Quân đã đánh tới trước mặt Tổ Đạo, Tổ Đạo vung nắm đấm bên phải ra, sức mạnh Đại Đạo vô cùng vô tận như nghìn tỉ cơn sóng kéo tới.
Ầm!
Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lại bị đánh bay ra ngoài, nhưng một khắc sau, hắn lại hóa thành một luồng kiếm quang bắn tới Tổ Đạo.
Bởi vì có nhóm người Quân Đế tín ngưỡng nên kiếm ý trật tự của Diệp Quân lúc này có thể nói là đã tương đương với cảnh giới Bán Bộ Đạo Ngã Tự Tại, lại thêm sức mạnh của kiếm Thanh Huyên, cho dù có đối diện với cường giả cảnh giới Đạo Ngã Tự Tại chân chính thì cũng có thể đánh ngang sức một phen.
Nhưng những người ở cảnh giới Đạo Ngã Tự Tại hiện nay đã biết là Lăng Tiêu và Tổ Đạo, xét thêm sức chiến đấu hiện nay của Phạn Chiêu Đế thì cô ta chắc hẳn cũng là một cường giả cảnh giới Đạo Ngã Tự Tại, mà sức chiến đấu của Diệp Quân hiện tại vẫn có sự chênh lệch nhất định so với bọn họ, cũng may hiện tại Tổ Đạo đang Tế Chúng Sinh nên phần lớn thực lực đều dồn vào bên đó, vậy nên Diệp Quân mới có thể miễn cường đánh đấm một trận.
Diệp Quân điên cuồng khởi động sức mạnh huyết mạch và kiếm ý trật tự trong cơ thể mình, hết chém chiêu này lại đến chiêu khác về phía Tổ Đạo, tuy hắn có thể đánh tan sức mạnh Đại Đạo của Tổ Đạo, nhưng hắn vẫn không thể chân chính chém được đến xác thịt của ông ta.
Ầm!!
Theo một luồng kiếm quang bắn ra, Diệp Quân không tiếp tục ra tay nữa, hắn đứng ở trên không trung nhìn chằm chằm vào khu vực Tổ Đạo đang đứng, ở đó có ý chí Tổ Đạo tản ra nồng đậm, những luồng ý chí đó tựa như tầng tầng lớp lớp tường thành đứng sững sững bảo vệ bốn phía quanh Tổ Đạo, Diệp Quân phá hủy một cái thì sẽ lập tức xuất hiện thêm một cái khác, bạt ngàn vô tận!
Lúc này Tổ Đạo cũng đang nhìn Diệp Quân, không thể không nói, ông ta có chút ngạc nhiên về Diệp Quân, nhớ lúc đầu gặp mặt, Diệp Quân yếu đến mức trói gà không chặt, nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, thực lực của Diệp Quân đã đạt đến trình độ này.
Có thể nói, xét khắp vũ trụ cấp mười này, ngoại trừ các cường giả đỉnh cao như bọn họ ra, không ai có thể so được với người này.
Nghĩ đến đây, trong mắt Tổ Đạo lại nổi lên sát ý.
Trong danh sách những người phải giết của ông ta lại có thêm một cái tên Diệp Quân. Người này không tiêu diệt hôm nay thì tương lai ắt sẽ thành đại họa!!
Như nghĩ đến điều gì đó, Tổ Đạo liếc mắt nhìn về chiến trường đang lập lòe ánh đao ở phía xa, bên trong biển máu ánh đao kia, Phạn Chiêu Đế và Lăng Tiêu đã đánh vào giải đoạn gay cấn cực độ, sức mạnh của cả hai đều vô cùng khủng bố, cho dù là ông ta cũng phải thấy hơi kiêng dè. Tất cả đều phải chết!!
Sát ý trong lòng Tổ Đạo đã vô cùng nồng đậm. Đám nghịch chủng này đểu đều cần bị tiêu diệt!
Chờ sau khi ông ta đột phá thành công sẽ tiêu diệt sạch sẽ bọn họ.
Ông ta thu ánh mắt lại, tay trái chậm rãi siết chặt, sức mạnh từ vô số vũ trụ, vô số chúng sinh không ngừng cuồn cuộn đổ về, theo sự hấp thụ không ngừng nghỉ đó, thân thể ông ta bắt đầu khẽ rung lên, hơi thở tỏa ra đang dần thay đổi.
Nhận thấy sự biến hóa này, trên mặt ông ta không nhịn được lộ ra một nụ cười. Chỉ cần một lúc nữa thôi, ông ta sẽ tiến lên một đẳng cấp khác!
Chương 2590: Tái tạo kiếm Thanh Huyên
Đúng lúc này, một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ đó, ngay sau đấy, một luồng kiếm quang khủng bố đã chém đến trước mặt ông ta.
Tổ Đạo quét tay phải ngang qua, vô số sức mạnh Đại Đạo và ý chí Đại Đạo tuôn ra, chặn ngang lại đường kiếm kia, nhưng Diệp Quân đã lại đâm thêm một đường kiếm đến.
Lúc này đây, Diệp Quân đã thôi thúc ba loại huyết mạch đến cực hạn, nhưng mặc cho hắn có vung kiếm chém thế nào đi chăng nữa, vẫn không thể làm gì được Tổ Đạo.
Tổ Đạo hiện tại cũng không liều mạng với Diệp Quân làm gì, ông ta chỉ phòng thủ, mà với đấu pháp của ông ta, đừng nói là Diệp Quân, cho dù có là Lăng Tiêu và Phạn Chiêu Đế đến cũng chưa chắc chạm được vào cái hồ đó.
Sở dĩ Tổ Đạo lựa chọn đấu pháp này là vì muốn ổn định, ông ta cũng không muốn lúc này mà phải đi liều mạng với Diệp Quân, lỡ như sơ hở lĩnh phải một chiêu kiếm thì chẳng phải như kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao.
Ông ta cũng có chút coi trọng Diệp Quân, nhất là thanh kiếm trong tay hắn không hề tầm thường, bởi vậy vì lý do an toàn, ông ta lựa chọn nhẫn nhịn một phen.
Diệp Quân lúc này bắt đầu trở nên nôn nóng, bởi vì hắn biết nếu để cho Tổ Đạo đột phá, thì khi đó tất cả mọi người đều không phải là đối thủ của ông ta, nhưng lúc này cho dù hắn có vung kiếm Thanh Huyên lên như thế nào cũng chẳng thể làm gì được Tổ Đạo.
Đúng lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Bình tĩnh lại đi".
Nghe Tháp gia nói thế, Diệp Quân bỗng nhiên thức tỉnh, hắn vội vàng nhắm hai mắt lại rồi tĩnh khí ngưng thần, một lát sau, hắn hít vào một hơi thật sâu, bình ổn lại tâm tình. Sau đó hắn mở mắt nhìn về phía Tổ Đạo cách đó không xa, ánh mắt đã trở nên bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Diệp Quân đột nhiên cúi đầu nhìn đoạn kiếm Thanh Huyên, hắn im lặng một lát rồi đột nhiên vung kiếm cao lên. Ầm!
Trong phút chốc, vô số kiếm ý trật tự trong cơ thể hắn trào dâng ra, tựa như thủy triều cuồn cuộn hội tụ vào trong kiếm Thanh Huyên.
Tái tạo kiếm Thanh Huyên!
Theo vô số kiếm ý trật tự tuôn vào kiếm Thanh Huyên, thân kiếm bắt đầu dần trở nên ổn định lại.
Thấy cảnh này, lông mày Tổ Đạo bỗng nhíu lại, lúc này đây, trong lòng ông ta đã dâng lên một nỗi bất an.
Diệp Quân lại nắm chặt kiếm Thanh Huyên, vô số kiếm ý trật tự không ngừng tràn vào trong thanh kiếm, vẻ mặt hắn rất nghiêm túc, đan xen chút thấp thỏm, bởi vì hắn cũng không nắm chắc được mình có thể tái tạo lại kiếm Thanh Huyên hay không, dù sao thanh kiếm này từ đầu đã không phải do hắn tạo ra.
Nhưng đến lúc này rồi, hắn chỉ có thể thử xem!
Nhờ kiếm ý trật tự cuồn cuộn không dứt tràn vào, đoạn kiếm Thanh Huyên dần dần trở lại như cũ, thấy thế khiến Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Có hi vọng! Còn sắc mặt của Tổ Đạo thì trầm xuống, liền đưa mắt nhìn sang bên phải, bàn tay khổng lồ cường giả bí ẩn ở Hỏa Tinh đã bị đám người Quân Đế khống chế siết sao, căn bản không thể thoát thân đến giúp đỡ được.
Tổ Đạo thu lại tầm nhìn, bắt đầu gia tăng tốc độ Tế Chúng Sinh!
Tất hiên ông ta sẽ không gửi gắm hết hi vọng vào người khác, chỉ cần Tế Chúng Sinh thành công thì tất cả những người ở đây chỉ là giun dế mà thôi!
Búng tay là có thể giết!
Nhận ra được tốc độ Tế Chúng Sinh của Tổ Đạo đang nhanh hơn, Diệp Quân cũng bắt đầu đẩy nhanh tiến độ tái tạo kiếm Thanh Huyên, không thể không nói việc này rất vất vả, như hắn dự liệu, nếu là khi trước, hắn căn bản không có khả năng tái tạo lại kiếm Thanh Huyên, nhưng sau khi có được tín ngưỡng từ nhóm Nhị ca, kiếm ý trật tự của hắn đã có sự thay đổi long trời lỡ đất, lúc này mới có thể tái tạo lại kiếm, nếu không hắn cũng chỉ lực bất tòng tâm.
Diệp Quân không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu chuyên chú tái tạo lại kiếm Thanh Huyên, sau khi kiếm ý trật tự bạt ngàn tràn vào, kiếm Thanh Huyên rung lên dữ dội không ngừng, đoạn kiếm bị vỡ dần bắt đầu liên kết lại.
Lúc này, Tiểu Hồn đột nhiên hưng phấn nói: "Tiểu chủ, còn thiếu chút nữa thôi!"
Tiểu Tháp thì đột nhiên bảo: "Vào trong tháp đi".
Diệp Quân lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào trong tháp.
Thấy Diệp Quân đột nhiên biến mất, lông mày Tổ Đạo lập tức nhíu lại, cái quỷ gì thế, tên kia chạy rồi à?
Nhưng vào lúc này, Diệp Quân lại đột nhiên xuất hiện lại, mà thanh kiếm Thanh Huyên trong tay hắn cũng đã trở về hình dáng ban đầu vốn có.
Thấy thế, Tổ Đạo sửng sốt.
Diệp Quân nhìn về phía Tổ Đạo, không hề phí lời mà lập tức hóa thành một luồng kiếm quang biến mất tại chỗ.
Vù!
Tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng.
Sắc mặt Tổ Đạo lập tức thay đổi, tay phải nhanh chóng tung ra một quyền, một vùng vũ trụ ngân hà lập tức xuất hiện, nháy mắt đã cuốn lấy Diệp Quân vào trong. Nhưng một khắc sau, Diệp Quân đã vung một kiếm chém tan mảnh vũ trụ này, ngay sau đó, một chiêu kiếm mạnh mẽ đã lao thẳng đến chỗ ông ta.
Ầm!
Theo một tiếng nổ vang lên, Tổ Đạo đã bị chiêu kiếm của Diệp Quân chém lùi ra mấy vạn trượng, vừa mới dừng lại thì đã thấy Diệp Quân đột nhiên lại chém tới tiếp.
Lúc này kiếm Thanh Huyên đã khôi phục, lại thêm sức mạnh ba loại huyết mạch cùng kiếm ý trật tự hoàn toàn mới, một kiếm hiện tại của hắn đã có thể tiêu diệt được sức mạnh Đại Đạo.
Đối mặt với chiêu kiếm của Diệp Quân, trong mắt Tổ Đạo loé ra một tia dữ tợn, cánh tay phải vung lên, nghìn tỉ ngôi sao đột nhiên xuất hiện trong thiên địa, ngay sau đó, từng luồng sấm sét Đại Đạo bổ thẳng xuống Diệp Quân, nhưng Diệp Quân chỉ tùy ý vung một kiếm ra, mảnh vũ trụ tinh hà kia lập tức bị phá vụn, nghìn tỉ ngôi sao cũng bị hủy diệt trong chớp mắt!
Diệp Quân mở ra một đường, lần thứ hai đâm kiếm về phía Tổ Đạo, chiêu kiếm này còn mạnh mẽ hơn so với khi trước, tốc độ cũng nhanh hơn vượt bậc, chỉ thoắt chốc đã đến trước mặt Tổ Đạo.
Ầm!
Tổ Đạo lại bị một kiếm chém lùi!
Mà lúc Diệp Quân đang định tiếp tục ra tay thì Tổ Đạo vừa đứng vững lại trên đất kia chợt nở nụ cười quỷ quái, lúc Diệp Quân chém kiếm đến lần nữa, ông ta vung tay lên đấm ra một quyền, hất văng Diệp Quân ra ngoài.
Tổ Đạo nhìn Diệp Quân bị đánh bay, cười to: "Bản tổ đã thành công rồi! Ha ha!", dứt lời, tay trái của ông ta chợt bốc cháy, trong phút chốc, hơi thở của ông ta lập tức tăng vọt một cách chóng mặt, chúng sắp sửa biến chất thành một thứ đáng sợ hơn. Trong mắt Diệp Quân lóe lên sự dữ tợn, định thiêu đốt thân thể và linh hồn, đồng thời hoàn toàn phong ma, nhưng bỗng hắn lại cảm nhận được gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi, hắn quay đầu lại thì thấy Tổ Đạo cũng như thế, không biết đã cảm nhận được gì mà thoắt cái đã tái mặt đi!
Bình luận facebook