Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-113
Chương 68: Nháo quỷ
Triệu Đạc Trạch không ở vương phủ cũng tốt, đỡ phải đối mặt với nhũ mẫu…
Mặc kệ chuyện năm đó ẩn dấu như thế nào, hay hết thảy chỉ là nàng hiểu lầm, Triệu Đạc Trạch cũng không cần đích thân đối mặt.
Rốt cuộc nhũ mẫu ở trong lòng Triệu Đạc Trạch, từ nhỏ cùng sống nương tựa lẫn nhau, nên nhũ mẫu có địa vị rất cao.
Khương Lộ Dao không muốn Triệu Đạc Trạch tự mình trải qua hết thảy, bị nhũ mẫu phản bội đối với hắn mà nói là thương tổn đặc biệt nghiêm trọng.
Nàng hy vọng phụ thân Khương nhị gia có thể coi chừng hắn, ngàn vạn lần đừng để hắn nhất thời xúc động mà làm ra chuyện không thể vãn hồi.
Thế cục vẫn còn ở bên phía bọn họ, một khi Triệu Đạc Trạch xúc động, ưu thế sẽ hóa thành hư vô.
Lúc Khương Lộ Dao rời đi, Đại cữu mẫu cũng không còn tâm tư nói chuyện cùng Triệu Đạc Dật.
Trong lòng nàng ẩn ẩn đau, đối với Triệu Đạc Dật cũng thế, hay đối với Triệu Đạc Trạch cũng vậy, Dương gia có lỗi với hai huynh đệ bọn họ.
Ân oán kiếp trước không nên để bọn họ thừa nhận.
Sau khi Triệu Đạc Dật đưa tiễn đại cữu mẫu, liền đứng một mình ở đình viện một lúc lâu.
Hắn có cảm giác Khương Lộ Dao ám chỉ gì đó, hắn như ở trong sương mù, đồng thời lại có một loại nhàn nhạt hâm mộ, hâm mộ huynh trưởng có thể thú Khương Lộ Dao làm thê tử, hâm mộ Khương Lộ Dao giữ gìn huynh trưởng.
- Nhị thiếu gia, vương phi điện hạ tìm người.
- Ừ.
Triệu Đạc Dật nghe nói Tần vương phi tìm mình, vội vàng che dấu tâm tư, cất bước đến phòng Tần vương phi.
Sau khi vào cửa, thấy Tần vương phi ngồi trên kháng trác, trầm mặc không nói, mấy đệ đệ vây quanh bên người nàng liều mạng lấy lòng, muốn Tần vương phi vui vẻ một chút, Triệu Đạc Dật hỏi:
- Mẫu phi làm sao vậy?
- Nhị ca, từ khi mẫu phi trở về, liền không cười.
Tam đệ lộ ra một chút không vui:
- Ngày giỗ của Tiên vương phi, mẫu phi làm còn chưa đủ? Phụ vương chỉ lo ở từ đường thủ tiên vương phi, hắn một chút cũng không bận tâm đến mẫu thân.
- Không được nói bậy.
Tần vương phi miễn cưỡng lộ ra tươi cười, tiếp đón Triệu Đạc Dật ngồi xuống.
- Đừng nghe đệ đệ ngươi nói bậy, Dật Nhi, ta biết mình là kế phi, chưa từng nghĩ sẽ so sánh cùng Dương tỷ tỷ.
- Trong lòng phụ vương có mẫu thân.
Triệu Đạc Dật thấp giọng vì Tần vương giải thích:
- Bởi vì Dương gia, phụ vương không thể không coi trọng Dương phi.
- Ngươi cùng Dương gia cũng rất sâu xa, ta hiểu rõ.
Tần Vương phi vỗ vỗ tay Triệu Đạc Dật, trấn an nói:
- Ta không phải vì phụ vương ngươi chung tình với Dương phi mà khổ sở, ta có ngươi, có bọn họ, ta đã thấy đủ, ngươi cùng bọn họ mới là tương lai để ta dựa vào. Ta vừa mới lo lắng...Lo lắng Dương gia sẽ vì hiểu lầm ta mà khiến ngươi đối với ta…Dật Nhi, ta xem ngươi giống như bọn hắn là thân sinh nhi tử, không muốn nhìn ngươi xa lạ với ta.
- Dương gia là Dương gia, người là người.
Triệu Đạc Dật thành khẩn cười nói:
- Người khác với Dương gia, đối với Dương gia ta chỉ có tôn trọng, vâng theo sư mệnh chiếu cố Dương gia, còn người...Ta sẽ hiếu thuận với người, người chính là mẫu thân của ta. Dương gia sẽ hiểu, phụ vương không có khả năng vĩnh viễn chỉ thủ vong thê.
- Vậy là tốt rồi.
Tần Vương phi triển lộ tươi cười vui sướng.
- Dật Nhi, vừa rồi ta thật sự sợ ngươi nghe Dương gia nói mà thay đổi, ta cũng rất khâm phục Dương gia, cũng không phải một hai bắt ngươi rời xa Dương gia, nếu thân cận Dương gia đối với ngươi có lợi, ta thà để ngươi đi Dương gia, người làm mẫu thân, cái gì cũng có thể vì tử mà hy sinh.
( Yul: Tần vương phi chỉ là boss cấp độ 1, thấy boss người ta khôn ghê chưa. Bà Kỳ sợ xanh mặt là đúng r)
Trong lòng Triệu Đạc Dật ấm áp, nhỏ giọng nói:
- Mẫu thân, ta không phải là người vong ân phụ nghĩa, người đối với ta rất tốt, ta vĩnh viễn nhớ rõ.
- Được.
- Thật là, chỉ cần có nhị ca, mẫu thân liền vui vẻ. Biết sớm như vậy, chúng ta không ở trước mặt người nhảy nhót, trực tiếp tìm nhị ca tới là được.
Ngũ thiếu gia là nhi tử nhỏ nhất của Tần vương phi, tính tình hoạt bát, cũng vì nhỏ nhất, nên rất được Tần vương phi cùng Tần vương cưng chiều, bĩu môi nói:
- Về sau người lại sinh khí, nhi tử liền kêu nhị ca tới.
- Tiểu ngũ…
- Nhị ca cứu mạng.
Ngũ thiếu gia chạy tới sau lưng Triệu Đạc Dật, lò đầu nhỏ nhìn về phía Tần vương phi đang nhìn hắn có ý cảnh cáo, thè lưỡi nói:
- Người thật là, nhi tử chỉ nói vài câu thật lòng thôi mà.
Triệu Đạc Dật cười cười kéo tiểu ngũ ra, tiểu ngũ thích chọc người cười, trên có mẫu phi cùng phụ vương, dưới có đệ đệ tôn trọng ỷ lại vào hắn, Triệu Đạc Dật rất thỏa mãn, hắn rất quý trọng thân tình khó có này.
Tự thề trong lòng sẽ giúp bọn đệ đệ trở nên nổi bật, hiếu thuận mẫu phi, nếu bọn đệ đệ tranh đua, mẫu phi sẽ càng thích hắn, cũng sẽ trôi qua ngày tháng thật tốt.
Tương lai chưa chắc sẽ không thay thế được vị trí của Dương phi ở trong lòng phụ vương.
Danh phận đích phi Tần vương phi sẽ không chiếm được, nhưng một khi cùng Tần vương sớm tối, hoàn toàn có thể cùng Tần vương phi hợp táng…
Bất quá đến lúc đó, Triệu Đạc Trạch sẽ giận dữ.
- Nhị ca, mấy ngày nữa hoàng thượng sẽ tuần du bãi săn?
- Ừ
Triệu Đạc Dật cũng không dấu diếm bọn đệ đệ, dặn dò nói:
- Việc này không cần truyền ra ngoài, lần này bệ hạ tuần du chỉ sợ có tâm khảo nghiệm thái tử, hoàng thượng vẫn luôn không yên tâm về thái tử, bãi săn sẽ không thái bình, các ngươi cẩn thận một chút, nếu không có việc gì, không cần một mình đơn độc ra ngoài.
- Nhị ca đến binh doanh làm thị vệ cho hoàng thượng?
- Cũng có thể nói như vậy.
Triệu Đạc Dật nhắc tới chuyện binh doanh, có vẻ thong dong, bình tĩnh.
- Có cần hộ giá hay không, cần xem ý chỉ của hoàng thượng.
- A, nếu hoàng thượng tuần du bãi săn, chúng ta có thể đi theo nhị ca.
- Nếu ta không có việc gì, có thể dạy các ngươi kiếm pháp cưỡi ngựa bắn cung.
- Mấy người các ngươi...
Tần Vương phi cảnh cáo nói:
- Các ngươi không được trì hoãn chính sự của Dật Nhi, trên người hắn lãnh hoàng mệnh, làm sao giống các ngươi vẫn luôn hồ nháo?
- Biết rồi, mẫu thân, chúng ta còn không phải muốn thân cận nhị ca, theo nhị ca học tập sao?
- Dật nhi.
Tần vương phi không để ý đến mấy đứa nhi tử, quay đầu nói với Triệu Đạc Dật:
- Đi theo hoàng thượng, Dật nhi không thể phân tâm, ngàn vạn lần đừng vì bọn họ mà trì hoãn đại sự.
Bộ dạng hoàn toàn vì Triệu Đạc Dật mà suy nghĩ, khiến Triệu Đạc Dật cảm động, gật đầu nói:
- Không có việc gì, nhi tử có chừng mực.
Tần Vương phi để mấy đứa nhi tử cùng Triệu Đạc Dật đi thư phòng tham thảo binh pháp.
Nàng dựa vào đệm mềm nhắm mắt dưỡng thần, mặc dù ngoài mặt vương gia nhớ thương Dương phi thì như thế nào? Triệu Đạc Dật ở trong tay nàng, tùy ý xoa bóp…Dương phi sẽ rất bi phẫn đi.
Hôm nay không chỉ có Khương Lộ Dao nhìn ra đại cữu mẫu lộ cảm xúc, Tần vương phi cũng thấy được rõ ràng.
Nàng không cố kỵ như Khương Lộ Dao, lại biết rõ thân thể Tần vương khác thường, đương nhiên nàng so với Khương Lộ Dao càng tin tưởng chuyện hoán tử.
Năm đó, nếu không phải nàng giúp đỡ Tần vương điều trị thân thể, Dương phi không có phương tiện dùng bí dược quá hung mãnh, nếu không nàng hoàn toàn không có khả năng cùng Tần vương sinh ra ba nhi tử.
Ngoại gia Tần vương phi có một vị cô cô xuất gia tu hành, y thuật cao thủ, nàng từ nhỏ rất thích thân cận vị cô cô này, đương nhiên sẽ học được không ít phương dược tốt.
Lúc trước, không phải Dương phi không nghĩ đến chuyện giải quyết hậu hoạn, Tần vương có vô dụng cũng là nam nhân, đối với Dương gia cũng có vài phần kiêng kị.
Dương phi đã vội vàng che chở Dương gia, lại phải vì thân sinh nhi tử mà an bài hết thảy, cho dù nàng có cơ hội hạ dược, cũng không dám làm quá rõ ràng.
Dương phi ngàn vạn lần không thể ngờ sẽ gặp phải đối thủ như Tần vương phi.
Cũng không ngờ, Tần vương phi có thể dựa vào dấu vết để lại, mà đoán được sự tình chân tướng.
- Chủ tử, có cần nô tỳ phóng tin tức?
- Không cần, chờ thế tử trở về mới tốt, hiện tại thế tử không có ở đây, phóng tin tức cho ai nghe?
Tần vương phi vuốt ve hạt châu trên cổ tay, đạm cười nói:
- Dương tỷ tỷ vì thân sinh nhi tử có thể hy sinh hết thảy, vì sao ta không được? Đều là mẫu thân, không có chuyện nàng làm được là cao thượng, còn ta làm được lại là đê tiện.
Tước vị Tần vương cùng vương phủ, sao Tần vương phi có thể bỏ qua? Lại còn để một thứ nghiệt chủng nắm giữ trong tay.
- Ngươi có hỏi thăm được chuyện, hoàng thượng để thế tử đi đâu không?
- Thế tử đi rất vội vàng, mang đi đều là thuộc hạ của thế tử, nô tỳ thật sự không hỏi thăm được.
- Hắn đi hướng nào đi cũng không biết?
- Không biết, người đi theo thế tử đều mất dấu.
Ngoại gia của Tần vương phi duy trì nàng cũng chỉ hữu hạn, dù sao cũng là quan văn thanh quý, chơi văn đấu sẽ không kém bất luận kẻ nào, nhưng muốn bồi dưỡng cao thủ theo dõi, Khổng gia làm không tốt.
Ở Đại Minh Khổng gia lấy liên hôn dệt một mạng lưới quan hệ, nữ nhi Khổng gia xuất giá chỉ là một bộ phận kết tạo mạng lưới quan hệ, càng hữu ích với Khổng gia, nữ nhi xuất giá càng có địa vị cao, được Khổng gia duy trì ít nhiều.
Tuy Tần vương phi là đệ nhất danh môn vương phi, nhưng nàng không có bày ra giá trị khiến Khổng gia coi trọng.
Người Khổng gia không biết nàng tính toán cái gì, chỉ cho rằng nàng chỉ muốn an phận làm kế phi, vì vậy Khổng gia cũng không coi trọng nàng, Tần vương phi cũng không tín nhiệm người ngoại gia.
Nàng nghĩ gì, dự tính gì cũng là của riêng nàng, lúc nàng phát hiện ra bí mật, cũng chưa từng nói với ngoại gia, cho dù là mẫu thân của nàng, nàng cũng che giấu không nói.
Thấy ma ma thỉnh tội, Tần vương phi nói:
- Không sao, ta không tin thế tử mang theo huyết mạch Dương gia sẽ bị hoàng thượng giao trọng trách, nói không chừng hắn giả truyền thánh chỉ.
- Cho dù thế tử giả truyền thánh chỉ, chỉ cần ở trước mặt thái hậu nương nương nói hai câu, thái hậu nương nương sẽ giúp hắn.
Ma ma bất bình nói:
- Thái hậu nương nương cố tình thiên vị thế tử.
- Ai bảo hắn giống lão vương gia làm chi? Đây cũng là chuyện không có biện pháp.
Tần vương phi đối với chuyện này cũng không thể nề hà, nhi tử của nàng toàn bộ đều giống phụ mẫu.
Tuy Triệu Đạc Dật cực giống Tần vương, các nhi tử còn lại của nàng cũng có nhiều nét giống nàng cùng Tần vương, chỉ có Triệu Đạc Trạch…
Lớn lên giống tổ phụ như đúc, thái hậu nương nương luôn áy náy thương tiếc nhi tử này, lại càng thêm yêu thương Triệu Đạc Trạch.
- Phàm là chuyện có lợi liền có hại, thái hậu nương nương càng thích hắn, trong lòng hoàng thượng càng biệt nữu ( xa cách), các hoàng tôn còn lại cũng nhìn hắn không vừa mắt, nói hoàng thượng là hiếu tử cũng không sai, nhưng hoàng thượng nói động Dương gia liền động, lão vương gia cũng chết bất đắc kỳ tử....Cho dù thái hậu nương nương là thân mẫu của bệ hạ thì thế nào? Còn không phải chỉ có thể nhịn xuống theo ý bệ hạ? Chủ chưởng thiên hạ này, là hoàng đế bệ hạ.
Bởi vậy Tần Vương phi mới để mấy nhi tử biểu hiện ở trước mặt hoàng đế, đối với thái hậu nương nương lại lành lạnh.
Bất quá, muốn đẩy Triệu Đạc Trạch đến tuyệt cảnh…
Cần phải xoá sạch thương hại của thái hậu nương nương đối với Triệu Đạc Trạch, một khi thái hậu nương nương không duy trì Triệu Đạc Trạch, đường đến tuyệt cảnh của Triệu Đạc Trạch cũng không còn xa.
- Chỉ tiếc lão vương gia ở thiên có linh, vì thế tử chọn một thế tử phi cực tốt, cực vững chắc, lại đủ mê hoặc thế tử.
Tần vương phi mang vài phần phiền não ấn huyệt thái dương, nếu đổi lại là một người vụng về gả qua thì tốt rồi.
- Ta ngàn vạn lần không ngờ, vị trí thế tử của Khương gia lại dừng ở nhị phòng, Khương gia lại đem nhị tiểu thư thanh danh không hiện gả đến đây, thế tử thật sự có vận khí không tồi, nhưng là…Sử dụng vận khí cũng có lúc hữu dụng.
- Chủ tử định?
- Khiến thái hậu nương nương từ bỏ thế tử, chỉ sợ phải dùng đến thế tử phi.
Tần vương phi chậm rãi nói:
- Ta không tin, ta không áp chế được một cái nha đầu miệng còn hôi sữa.
- Thế tử phi không thể so sánh với chủ tử.
- Nhưng mà, ta cũng không thể xem thường nàng.
Tần vương phi đối với Khương gia nhị phòng muốn ra bài cũng thực khó xử, vốn dĩ thiết kế thật tốt bẫy rập, vậy mà Khương gia nhị phòng cũng có thể tránh thoát, đã vậy còn quay giáo đâm một kích, điểm này thật sự làm Tần vương phi vò đầu, hoang mang.
Khương nhị gia là người thông minh? Hay là ngu xuẩn?
Giống như tất cả mưu kế tuyệt hảo của nàng đều bị Khương nhị gia phá hư.
Nếu Khương nhị gia bị nhốt? Ánh mắt
Tần vương phi sáng ngời, Vĩnh Ninh hầu phủ cũng không phải bền chắc như thép, tước vị thế tử ngoài dự đoán dừng ở nhị phòng.
Nếu vậy các nhi tử còn lại của Khương gia sẽ không cam lòng, đặc biệt là đại phòng cũng đã ký danh đích tử, lại là trưởng tử của Vĩnh Ninh hầu.
Nếu không phải Khương nhị gia tố giác Từ Nghiễm Lợi, thì Khương nhị gia căn bản không thể thừa tước.
Nếu khiến Khương nhị gia không thể bận tâm đến Khương Lộ Dao, Tần vương phi muốn làm cái gì cũng tiện hơn rất nhiều, Khương nhị gia chính là cánh tay hữu lực nhất của Khương Lộ Dao.
Tìm một cơ hội có thể đẩy một phen đại phòng Vĩnh Ninh hầu phủ.
- Vương phi điện hạ, hoàng hậu nương nương sai người tới truyền ý chỉ, để người vào cung.
- Được.
Tần vương phi khẽ cong khóe môi, biết hoàng hậu cho nàng thể diện, ở ngày giỗ của Dương phi triệu kiến nàng vào cung, chính là có ý tứ chống lưng cho nàng.
Hoàng hậu cùng hoàng thượng là phu thê nhất thể, hoàng hậu lại có thái tử điện hạ…hoàng thượng vẫn trước sau kiêng kị Dương gia.
Ý tứ của hoàng hậu cũng đại biểu cho tâm tư của hoàng đế?
Triệu Đạc Trạch không ở vương phủ cũng tốt, đỡ phải đối mặt với nhũ mẫu…
Mặc kệ chuyện năm đó ẩn dấu như thế nào, hay hết thảy chỉ là nàng hiểu lầm, Triệu Đạc Trạch cũng không cần đích thân đối mặt.
Rốt cuộc nhũ mẫu ở trong lòng Triệu Đạc Trạch, từ nhỏ cùng sống nương tựa lẫn nhau, nên nhũ mẫu có địa vị rất cao.
Khương Lộ Dao không muốn Triệu Đạc Trạch tự mình trải qua hết thảy, bị nhũ mẫu phản bội đối với hắn mà nói là thương tổn đặc biệt nghiêm trọng.
Nàng hy vọng phụ thân Khương nhị gia có thể coi chừng hắn, ngàn vạn lần đừng để hắn nhất thời xúc động mà làm ra chuyện không thể vãn hồi.
Thế cục vẫn còn ở bên phía bọn họ, một khi Triệu Đạc Trạch xúc động, ưu thế sẽ hóa thành hư vô.
Lúc Khương Lộ Dao rời đi, Đại cữu mẫu cũng không còn tâm tư nói chuyện cùng Triệu Đạc Dật.
Trong lòng nàng ẩn ẩn đau, đối với Triệu Đạc Dật cũng thế, hay đối với Triệu Đạc Trạch cũng vậy, Dương gia có lỗi với hai huynh đệ bọn họ.
Ân oán kiếp trước không nên để bọn họ thừa nhận.
Sau khi Triệu Đạc Dật đưa tiễn đại cữu mẫu, liền đứng một mình ở đình viện một lúc lâu.
Hắn có cảm giác Khương Lộ Dao ám chỉ gì đó, hắn như ở trong sương mù, đồng thời lại có một loại nhàn nhạt hâm mộ, hâm mộ huynh trưởng có thể thú Khương Lộ Dao làm thê tử, hâm mộ Khương Lộ Dao giữ gìn huynh trưởng.
- Nhị thiếu gia, vương phi điện hạ tìm người.
- Ừ.
Triệu Đạc Dật nghe nói Tần vương phi tìm mình, vội vàng che dấu tâm tư, cất bước đến phòng Tần vương phi.
Sau khi vào cửa, thấy Tần vương phi ngồi trên kháng trác, trầm mặc không nói, mấy đệ đệ vây quanh bên người nàng liều mạng lấy lòng, muốn Tần vương phi vui vẻ một chút, Triệu Đạc Dật hỏi:
- Mẫu phi làm sao vậy?
- Nhị ca, từ khi mẫu phi trở về, liền không cười.
Tam đệ lộ ra một chút không vui:
- Ngày giỗ của Tiên vương phi, mẫu phi làm còn chưa đủ? Phụ vương chỉ lo ở từ đường thủ tiên vương phi, hắn một chút cũng không bận tâm đến mẫu thân.
- Không được nói bậy.
Tần vương phi miễn cưỡng lộ ra tươi cười, tiếp đón Triệu Đạc Dật ngồi xuống.
- Đừng nghe đệ đệ ngươi nói bậy, Dật Nhi, ta biết mình là kế phi, chưa từng nghĩ sẽ so sánh cùng Dương tỷ tỷ.
- Trong lòng phụ vương có mẫu thân.
Triệu Đạc Dật thấp giọng vì Tần vương giải thích:
- Bởi vì Dương gia, phụ vương không thể không coi trọng Dương phi.
- Ngươi cùng Dương gia cũng rất sâu xa, ta hiểu rõ.
Tần Vương phi vỗ vỗ tay Triệu Đạc Dật, trấn an nói:
- Ta không phải vì phụ vương ngươi chung tình với Dương phi mà khổ sở, ta có ngươi, có bọn họ, ta đã thấy đủ, ngươi cùng bọn họ mới là tương lai để ta dựa vào. Ta vừa mới lo lắng...Lo lắng Dương gia sẽ vì hiểu lầm ta mà khiến ngươi đối với ta…Dật Nhi, ta xem ngươi giống như bọn hắn là thân sinh nhi tử, không muốn nhìn ngươi xa lạ với ta.
- Dương gia là Dương gia, người là người.
Triệu Đạc Dật thành khẩn cười nói:
- Người khác với Dương gia, đối với Dương gia ta chỉ có tôn trọng, vâng theo sư mệnh chiếu cố Dương gia, còn người...Ta sẽ hiếu thuận với người, người chính là mẫu thân của ta. Dương gia sẽ hiểu, phụ vương không có khả năng vĩnh viễn chỉ thủ vong thê.
- Vậy là tốt rồi.
Tần Vương phi triển lộ tươi cười vui sướng.
- Dật Nhi, vừa rồi ta thật sự sợ ngươi nghe Dương gia nói mà thay đổi, ta cũng rất khâm phục Dương gia, cũng không phải một hai bắt ngươi rời xa Dương gia, nếu thân cận Dương gia đối với ngươi có lợi, ta thà để ngươi đi Dương gia, người làm mẫu thân, cái gì cũng có thể vì tử mà hy sinh.
( Yul: Tần vương phi chỉ là boss cấp độ 1, thấy boss người ta khôn ghê chưa. Bà Kỳ sợ xanh mặt là đúng r)
Trong lòng Triệu Đạc Dật ấm áp, nhỏ giọng nói:
- Mẫu thân, ta không phải là người vong ân phụ nghĩa, người đối với ta rất tốt, ta vĩnh viễn nhớ rõ.
- Được.
- Thật là, chỉ cần có nhị ca, mẫu thân liền vui vẻ. Biết sớm như vậy, chúng ta không ở trước mặt người nhảy nhót, trực tiếp tìm nhị ca tới là được.
Ngũ thiếu gia là nhi tử nhỏ nhất của Tần vương phi, tính tình hoạt bát, cũng vì nhỏ nhất, nên rất được Tần vương phi cùng Tần vương cưng chiều, bĩu môi nói:
- Về sau người lại sinh khí, nhi tử liền kêu nhị ca tới.
- Tiểu ngũ…
- Nhị ca cứu mạng.
Ngũ thiếu gia chạy tới sau lưng Triệu Đạc Dật, lò đầu nhỏ nhìn về phía Tần vương phi đang nhìn hắn có ý cảnh cáo, thè lưỡi nói:
- Người thật là, nhi tử chỉ nói vài câu thật lòng thôi mà.
Triệu Đạc Dật cười cười kéo tiểu ngũ ra, tiểu ngũ thích chọc người cười, trên có mẫu phi cùng phụ vương, dưới có đệ đệ tôn trọng ỷ lại vào hắn, Triệu Đạc Dật rất thỏa mãn, hắn rất quý trọng thân tình khó có này.
Tự thề trong lòng sẽ giúp bọn đệ đệ trở nên nổi bật, hiếu thuận mẫu phi, nếu bọn đệ đệ tranh đua, mẫu phi sẽ càng thích hắn, cũng sẽ trôi qua ngày tháng thật tốt.
Tương lai chưa chắc sẽ không thay thế được vị trí của Dương phi ở trong lòng phụ vương.
Danh phận đích phi Tần vương phi sẽ không chiếm được, nhưng một khi cùng Tần vương sớm tối, hoàn toàn có thể cùng Tần vương phi hợp táng…
Bất quá đến lúc đó, Triệu Đạc Trạch sẽ giận dữ.
- Nhị ca, mấy ngày nữa hoàng thượng sẽ tuần du bãi săn?
- Ừ
Triệu Đạc Dật cũng không dấu diếm bọn đệ đệ, dặn dò nói:
- Việc này không cần truyền ra ngoài, lần này bệ hạ tuần du chỉ sợ có tâm khảo nghiệm thái tử, hoàng thượng vẫn luôn không yên tâm về thái tử, bãi săn sẽ không thái bình, các ngươi cẩn thận một chút, nếu không có việc gì, không cần một mình đơn độc ra ngoài.
- Nhị ca đến binh doanh làm thị vệ cho hoàng thượng?
- Cũng có thể nói như vậy.
Triệu Đạc Dật nhắc tới chuyện binh doanh, có vẻ thong dong, bình tĩnh.
- Có cần hộ giá hay không, cần xem ý chỉ của hoàng thượng.
- A, nếu hoàng thượng tuần du bãi săn, chúng ta có thể đi theo nhị ca.
- Nếu ta không có việc gì, có thể dạy các ngươi kiếm pháp cưỡi ngựa bắn cung.
- Mấy người các ngươi...
Tần Vương phi cảnh cáo nói:
- Các ngươi không được trì hoãn chính sự của Dật Nhi, trên người hắn lãnh hoàng mệnh, làm sao giống các ngươi vẫn luôn hồ nháo?
- Biết rồi, mẫu thân, chúng ta còn không phải muốn thân cận nhị ca, theo nhị ca học tập sao?
- Dật nhi.
Tần vương phi không để ý đến mấy đứa nhi tử, quay đầu nói với Triệu Đạc Dật:
- Đi theo hoàng thượng, Dật nhi không thể phân tâm, ngàn vạn lần đừng vì bọn họ mà trì hoãn đại sự.
Bộ dạng hoàn toàn vì Triệu Đạc Dật mà suy nghĩ, khiến Triệu Đạc Dật cảm động, gật đầu nói:
- Không có việc gì, nhi tử có chừng mực.
Tần Vương phi để mấy đứa nhi tử cùng Triệu Đạc Dật đi thư phòng tham thảo binh pháp.
Nàng dựa vào đệm mềm nhắm mắt dưỡng thần, mặc dù ngoài mặt vương gia nhớ thương Dương phi thì như thế nào? Triệu Đạc Dật ở trong tay nàng, tùy ý xoa bóp…Dương phi sẽ rất bi phẫn đi.
Hôm nay không chỉ có Khương Lộ Dao nhìn ra đại cữu mẫu lộ cảm xúc, Tần vương phi cũng thấy được rõ ràng.
Nàng không cố kỵ như Khương Lộ Dao, lại biết rõ thân thể Tần vương khác thường, đương nhiên nàng so với Khương Lộ Dao càng tin tưởng chuyện hoán tử.
Năm đó, nếu không phải nàng giúp đỡ Tần vương điều trị thân thể, Dương phi không có phương tiện dùng bí dược quá hung mãnh, nếu không nàng hoàn toàn không có khả năng cùng Tần vương sinh ra ba nhi tử.
Ngoại gia Tần vương phi có một vị cô cô xuất gia tu hành, y thuật cao thủ, nàng từ nhỏ rất thích thân cận vị cô cô này, đương nhiên sẽ học được không ít phương dược tốt.
Lúc trước, không phải Dương phi không nghĩ đến chuyện giải quyết hậu hoạn, Tần vương có vô dụng cũng là nam nhân, đối với Dương gia cũng có vài phần kiêng kị.
Dương phi đã vội vàng che chở Dương gia, lại phải vì thân sinh nhi tử mà an bài hết thảy, cho dù nàng có cơ hội hạ dược, cũng không dám làm quá rõ ràng.
Dương phi ngàn vạn lần không thể ngờ sẽ gặp phải đối thủ như Tần vương phi.
Cũng không ngờ, Tần vương phi có thể dựa vào dấu vết để lại, mà đoán được sự tình chân tướng.
- Chủ tử, có cần nô tỳ phóng tin tức?
- Không cần, chờ thế tử trở về mới tốt, hiện tại thế tử không có ở đây, phóng tin tức cho ai nghe?
Tần vương phi vuốt ve hạt châu trên cổ tay, đạm cười nói:
- Dương tỷ tỷ vì thân sinh nhi tử có thể hy sinh hết thảy, vì sao ta không được? Đều là mẫu thân, không có chuyện nàng làm được là cao thượng, còn ta làm được lại là đê tiện.
Tước vị Tần vương cùng vương phủ, sao Tần vương phi có thể bỏ qua? Lại còn để một thứ nghiệt chủng nắm giữ trong tay.
- Ngươi có hỏi thăm được chuyện, hoàng thượng để thế tử đi đâu không?
- Thế tử đi rất vội vàng, mang đi đều là thuộc hạ của thế tử, nô tỳ thật sự không hỏi thăm được.
- Hắn đi hướng nào đi cũng không biết?
- Không biết, người đi theo thế tử đều mất dấu.
Ngoại gia của Tần vương phi duy trì nàng cũng chỉ hữu hạn, dù sao cũng là quan văn thanh quý, chơi văn đấu sẽ không kém bất luận kẻ nào, nhưng muốn bồi dưỡng cao thủ theo dõi, Khổng gia làm không tốt.
Ở Đại Minh Khổng gia lấy liên hôn dệt một mạng lưới quan hệ, nữ nhi Khổng gia xuất giá chỉ là một bộ phận kết tạo mạng lưới quan hệ, càng hữu ích với Khổng gia, nữ nhi xuất giá càng có địa vị cao, được Khổng gia duy trì ít nhiều.
Tuy Tần vương phi là đệ nhất danh môn vương phi, nhưng nàng không có bày ra giá trị khiến Khổng gia coi trọng.
Người Khổng gia không biết nàng tính toán cái gì, chỉ cho rằng nàng chỉ muốn an phận làm kế phi, vì vậy Khổng gia cũng không coi trọng nàng, Tần vương phi cũng không tín nhiệm người ngoại gia.
Nàng nghĩ gì, dự tính gì cũng là của riêng nàng, lúc nàng phát hiện ra bí mật, cũng chưa từng nói với ngoại gia, cho dù là mẫu thân của nàng, nàng cũng che giấu không nói.
Thấy ma ma thỉnh tội, Tần vương phi nói:
- Không sao, ta không tin thế tử mang theo huyết mạch Dương gia sẽ bị hoàng thượng giao trọng trách, nói không chừng hắn giả truyền thánh chỉ.
- Cho dù thế tử giả truyền thánh chỉ, chỉ cần ở trước mặt thái hậu nương nương nói hai câu, thái hậu nương nương sẽ giúp hắn.
Ma ma bất bình nói:
- Thái hậu nương nương cố tình thiên vị thế tử.
- Ai bảo hắn giống lão vương gia làm chi? Đây cũng là chuyện không có biện pháp.
Tần vương phi đối với chuyện này cũng không thể nề hà, nhi tử của nàng toàn bộ đều giống phụ mẫu.
Tuy Triệu Đạc Dật cực giống Tần vương, các nhi tử còn lại của nàng cũng có nhiều nét giống nàng cùng Tần vương, chỉ có Triệu Đạc Trạch…
Lớn lên giống tổ phụ như đúc, thái hậu nương nương luôn áy náy thương tiếc nhi tử này, lại càng thêm yêu thương Triệu Đạc Trạch.
- Phàm là chuyện có lợi liền có hại, thái hậu nương nương càng thích hắn, trong lòng hoàng thượng càng biệt nữu ( xa cách), các hoàng tôn còn lại cũng nhìn hắn không vừa mắt, nói hoàng thượng là hiếu tử cũng không sai, nhưng hoàng thượng nói động Dương gia liền động, lão vương gia cũng chết bất đắc kỳ tử....Cho dù thái hậu nương nương là thân mẫu của bệ hạ thì thế nào? Còn không phải chỉ có thể nhịn xuống theo ý bệ hạ? Chủ chưởng thiên hạ này, là hoàng đế bệ hạ.
Bởi vậy Tần Vương phi mới để mấy nhi tử biểu hiện ở trước mặt hoàng đế, đối với thái hậu nương nương lại lành lạnh.
Bất quá, muốn đẩy Triệu Đạc Trạch đến tuyệt cảnh…
Cần phải xoá sạch thương hại của thái hậu nương nương đối với Triệu Đạc Trạch, một khi thái hậu nương nương không duy trì Triệu Đạc Trạch, đường đến tuyệt cảnh của Triệu Đạc Trạch cũng không còn xa.
- Chỉ tiếc lão vương gia ở thiên có linh, vì thế tử chọn một thế tử phi cực tốt, cực vững chắc, lại đủ mê hoặc thế tử.
Tần vương phi mang vài phần phiền não ấn huyệt thái dương, nếu đổi lại là một người vụng về gả qua thì tốt rồi.
- Ta ngàn vạn lần không ngờ, vị trí thế tử của Khương gia lại dừng ở nhị phòng, Khương gia lại đem nhị tiểu thư thanh danh không hiện gả đến đây, thế tử thật sự có vận khí không tồi, nhưng là…Sử dụng vận khí cũng có lúc hữu dụng.
- Chủ tử định?
- Khiến thái hậu nương nương từ bỏ thế tử, chỉ sợ phải dùng đến thế tử phi.
Tần vương phi chậm rãi nói:
- Ta không tin, ta không áp chế được một cái nha đầu miệng còn hôi sữa.
- Thế tử phi không thể so sánh với chủ tử.
- Nhưng mà, ta cũng không thể xem thường nàng.
Tần vương phi đối với Khương gia nhị phòng muốn ra bài cũng thực khó xử, vốn dĩ thiết kế thật tốt bẫy rập, vậy mà Khương gia nhị phòng cũng có thể tránh thoát, đã vậy còn quay giáo đâm một kích, điểm này thật sự làm Tần vương phi vò đầu, hoang mang.
Khương nhị gia là người thông minh? Hay là ngu xuẩn?
Giống như tất cả mưu kế tuyệt hảo của nàng đều bị Khương nhị gia phá hư.
Nếu Khương nhị gia bị nhốt? Ánh mắt
Tần vương phi sáng ngời, Vĩnh Ninh hầu phủ cũng không phải bền chắc như thép, tước vị thế tử ngoài dự đoán dừng ở nhị phòng.
Nếu vậy các nhi tử còn lại của Khương gia sẽ không cam lòng, đặc biệt là đại phòng cũng đã ký danh đích tử, lại là trưởng tử của Vĩnh Ninh hầu.
Nếu không phải Khương nhị gia tố giác Từ Nghiễm Lợi, thì Khương nhị gia căn bản không thể thừa tước.
Nếu khiến Khương nhị gia không thể bận tâm đến Khương Lộ Dao, Tần vương phi muốn làm cái gì cũng tiện hơn rất nhiều, Khương nhị gia chính là cánh tay hữu lực nhất của Khương Lộ Dao.
Tìm một cơ hội có thể đẩy một phen đại phòng Vĩnh Ninh hầu phủ.
- Vương phi điện hạ, hoàng hậu nương nương sai người tới truyền ý chỉ, để người vào cung.
- Được.
Tần vương phi khẽ cong khóe môi, biết hoàng hậu cho nàng thể diện, ở ngày giỗ của Dương phi triệu kiến nàng vào cung, chính là có ý tứ chống lưng cho nàng.
Hoàng hậu cùng hoàng thượng là phu thê nhất thể, hoàng hậu lại có thái tử điện hạ…hoàng thượng vẫn trước sau kiêng kị Dương gia.
Ý tứ của hoàng hậu cũng đại biểu cho tâm tư của hoàng đế?
Bình luận facebook