-
Chương 12
Lúc Khương Lộ Dao quỳ xuống, Tề ma ma bên người lão phu nhân đuổi hết nha hoàn hầu hạ ra ngoài.
Trừ Tề ma ma, trong phòng chỉ còn lại Khương Lộ Dao đang quỳ dưới đất cùng lão phu nhân đang ngồi trên kháng sàng nhắm mắt dưỡng thần.
Đôi mắt lão phu nhân sáng ngời hữu thần nhìn Khương Lộ Dao đang quỳ gối trước mặt, khóe miệng khẽ cong lên.
Sau một lúc lâu, Khương Lộ Dao cảm giác sau lưng chảy ra mồ hôi lạnh, nuốt một ngụm nước bọt:
- Tổ mẫu, tôn nữ thật sự...Thật sự dùng chân quét đường ngang đạp ngã Tần vương thế tử.
- Vì sao?
- Tôn nữ chướng mắt nhất chính là đám hoàn khố thiếu gia, Tần vương thế tử hồ nháo thành tánh, ỷ vào gia thế tùy tiện khi dễ người, trước kia chỉ nghe nói hắn ương ngạnh kiêu ngạo, phong lưu háo sắc, tôn nữ còn nghĩ Tần vương phủ giáo dưỡng tốt, có lẽ là người bên ngoài đố kỵ hiểu lầm hắn, ai ngờ...... Hắn thật sự là tên háo sắc đăng đồ tử.
- Hơn nữa hắn còn là người có lòng dạ hẹp hòi, tôn nữ đá ngã hắn, hắn...Còn uy hiếp tôn nữ! Nói là muốn trả thù....
Truyện được đăng ở s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
Giọng của Khương Lộ Dao càng lúc càng nhỏ, cũng không dám đối diện với lão phu nhân, chậm rãi cúi đầu:
- Tóm lại...
- Tóm lại ngươi cùng Tần vương phủ không đi cùng đường không về cùng hướng, không muốn gặp lại Tần vương thế tử!
Lão phu nhân vân vê xâu chuỗi hạt trong tay:
- Không đáng tiếc.
Khương Lộ Dao cao giọng nói:
- Nha đầu ngốc, ta có khi nào để ý đến Vĩnh Ninh hầu phủ?
Truyện được đăng ở s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
Lúc Khương Lộ Dao rời đi, lão phu nhân nở nụ cười có ý vị thâm trường nói:
- Càng ngày càng thú vị.
Tề ma ma thay đổi nước trà khác cho lão phu nhân:
Dương gia thái quân cùng lão phu nhân lúc còn trẻ là tri kỷ, cũng là đối thủ ngầm tranh đấu!
Khương Lộ Dao nghiến răng nghiến lợi đem chăn đắp lên người hắn, có đại ca vẫn tốt hơn không có đại ca.
Trừ Tề ma ma, trong phòng chỉ còn lại Khương Lộ Dao đang quỳ dưới đất cùng lão phu nhân đang ngồi trên kháng sàng nhắm mắt dưỡng thần.
Đôi mắt lão phu nhân sáng ngời hữu thần nhìn Khương Lộ Dao đang quỳ gối trước mặt, khóe miệng khẽ cong lên.
Sau một lúc lâu, Khương Lộ Dao cảm giác sau lưng chảy ra mồ hôi lạnh, nuốt một ngụm nước bọt:
- Tổ mẫu, tôn nữ thật sự...Thật sự dùng chân quét đường ngang đạp ngã Tần vương thế tử.
- Vì sao?
- Tôn nữ chướng mắt nhất chính là đám hoàn khố thiếu gia, Tần vương thế tử hồ nháo thành tánh, ỷ vào gia thế tùy tiện khi dễ người, trước kia chỉ nghe nói hắn ương ngạnh kiêu ngạo, phong lưu háo sắc, tôn nữ còn nghĩ Tần vương phủ giáo dưỡng tốt, có lẽ là người bên ngoài đố kỵ hiểu lầm hắn, ai ngờ...... Hắn thật sự là tên háo sắc đăng đồ tử.
- Hơn nữa hắn còn là người có lòng dạ hẹp hòi, tôn nữ đá ngã hắn, hắn...Còn uy hiếp tôn nữ! Nói là muốn trả thù....
Truyện được đăng ở s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
Giọng của Khương Lộ Dao càng lúc càng nhỏ, cũng không dám đối diện với lão phu nhân, chậm rãi cúi đầu:
- Tóm lại...
- Tóm lại ngươi cùng Tần vương phủ không đi cùng đường không về cùng hướng, không muốn gặp lại Tần vương thế tử!
Lão phu nhân vân vê xâu chuỗi hạt trong tay:
- Không đáng tiếc.
Khương Lộ Dao cao giọng nói:
- Nha đầu ngốc, ta có khi nào để ý đến Vĩnh Ninh hầu phủ?
Truyện được đăng ở s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
Lúc Khương Lộ Dao rời đi, lão phu nhân nở nụ cười có ý vị thâm trường nói:
- Càng ngày càng thú vị.
Tề ma ma thay đổi nước trà khác cho lão phu nhân:
Dương gia thái quân cùng lão phu nhân lúc còn trẻ là tri kỷ, cũng là đối thủ ngầm tranh đấu!
Khương Lộ Dao nghiến răng nghiến lợi đem chăn đắp lên người hắn, có đại ca vẫn tốt hơn không có đại ca.
Bình luận facebook