Rumtr9x
Tác giả VW
-
Chương 14: Sinh con
Mấy tháng sau tại phòng ngủ của đôi vợ chồng son Bảo Duy và Thảo Vy, lúc này trời đã nửa đêm bé Vy nằm chổng mông cho cha mình cắm côn thịt vào lỗ âm đạo nhầy nhụa dâm thủy của mình mà thúc, mà giã liên hồi.
Nàng nín thở đón nhận và cảm thụ một cách cuồng nhiệt, cái bụng chửa chín tháng của nàng cứ theo nhịp nắc của người cha mà dập dềnh trên tấm trải giường.
Sau khi trút hết sinh khí qua những đợt tinh trùng bắn sâu vào lỗ âm đạo tham lam của con gái, Bảo Duy nằm vật ra giường mà tay vẫn vân vê núm vú sưng cứng của Thảo Vy: “Giải lao tí nhé em.”
“Vâng! Anh nghỉ chút đi. Từ tối đến giờ ba, bốn lần vật bé bầu này rồi. Để em đi vệ sinh rồi mình tiếp tục.” Thảo Vy nói xong rồi cười nháy mắt tinh nghịch với Bảo Duy. Rồi cô bé đứng dậy khệ nệ từng bước rời khỏi phòng ngủ hướng đến toilet, đóng cửa toilet lại là nàng ngồi xuống cho dòng chất nhờn đục hòa trộn giữa tinh trùng của cha mình và dâm thủy của mình tự chảy ra ngoài rồi phụt nước, lấy dầu tắm rửa sạch, lau khô…
Xong xuôi. Thảo Vy đang vừa mới dợm mấy bước chưa ra khỏi toilet thì thấy nước ối nóng hôi hổi từ lỗ âm đạo chảy xuống đẫm hai đùi. Nàng vội ngồi xuống và gọi to: “Anh ơi! Em đẻ rồi… Nhanh…”
Bảo Duy lao vụt vào, vừa lúc con gái của anh đang rặn mạnh. Một cái đầu nhỏ xíu thò ra đến hết chỏm mũi. Anh nhẹ nhàng túm và giục Thảo Vy: “Vợ rặn mạnh đi để anh kéo và đỡ con ra.”
Nàng làm theo. Một cảm giác hẫng hụt như bị trống rỗng, nhẹ bỗng phía trong. Kết tinh tình yêu của nàng và cha nàng đã chào đời. Bảo Duy nhẹ tay lau khắp mặt và khắp người cho đứa bé. Một tiếng oe oe rõ to cất lên sau cú phát nhẹ của anh vào mông đứa bé, Thảo Vy trào nước mắt vì sung sướng và hạnh phúc. Do đã được vị bác sĩ, vốn là bạn thân của Bảo Duy hướng dẫn từ trước nên Duy tự tay cắt rốn nhau cho đứa bé rồi lau rửa cho Thảo Vy. Sau đó, anh trao đứa bé mới sinh cho con gái mình bế, mắt anh sáng lên: “Con trai em ạ!”
Thảo Vy cười khóc nói: “Vợ cảm ơn chồng đã cho em của quý…”
Duy đáp lại: “Anh phải cảm ơn em nhiều hơn. Anh yêu Vy lắm.”
Để tránh bị dị nghị, Bảo Duy bán nhà, cùng Thảo Vy ôm đứa con trai vừa ba tháng tuổi rời thành phố A. Một căn nhà nhỏ hai tầng trong một con ngõ rộng ở tỉnh F mà Duy đã mua từ khi con gái của anh có thai. Anh không cho nàng đi làm hay đi học ở bên ngoài.
Duy nói: “Việc của em là chăm con. Anh đi làm kiếm tiền nuôi hai mẹ con. Số tiền bán đất và nhà cũ chúng ta, anh sẽ gửi ngân hàng đứng tên em. Mình chi tiêu dè sẻn để tích lũy cho mai sau, vợ nhé.”
Thảo Vy đang bế con trai ru ngủ, nàng ngân ngấn nước mắt gật đầu với Bảo Duy.
Dân cư quanh đây cũng chẳng quan tâm hay tò mò đến họ – cặp vợ chồng chênh lệch về tuổi tác. Nếu có cũng chỉ vài ba ánh nhìn chẳng biết là họ nể phục Bảo Duy mà có cô vợ trẻ như thiếu nữ mới lớn hay thương hại Thảo Vy còn trẻ thế mà chịu làm vợ người đàn ông đáng tuổi cha chú. Mặc kệ người đời! Vợ chồng Bảo Duy và Thảo Vy vẫn yêu thương, đằm thắm và si mê nhau. Cô bé luôn vòi cha mình chịch bất kể lúc nào khi nàng cảm thấy nứng, Duy cũng hùng hục và cuồng nhiệt khi chịch nhau với con gái.
Khi con trai của hai vợ chồng được ba tuổi thì Thảo Vy lại muốn đẻ tiếp. Rồi nàng lại có thai. Đủ tháng cô bé sinh ra con gái, nàng sinh vào ban đêm. Cũng tự tay cha nàng đón đỡ, anh đặt tên con là Dạ Lan.
“Như bông hoa Lan nở về đêm chỉ có vợ chồng mình thấy nét đẹp và hương thơm của con gái.” Bảo Duy hôn Thảo Vy và nói như vậy.
Nàng nín thở đón nhận và cảm thụ một cách cuồng nhiệt, cái bụng chửa chín tháng của nàng cứ theo nhịp nắc của người cha mà dập dềnh trên tấm trải giường.
Sau khi trút hết sinh khí qua những đợt tinh trùng bắn sâu vào lỗ âm đạo tham lam của con gái, Bảo Duy nằm vật ra giường mà tay vẫn vân vê núm vú sưng cứng của Thảo Vy: “Giải lao tí nhé em.”
“Vâng! Anh nghỉ chút đi. Từ tối đến giờ ba, bốn lần vật bé bầu này rồi. Để em đi vệ sinh rồi mình tiếp tục.” Thảo Vy nói xong rồi cười nháy mắt tinh nghịch với Bảo Duy. Rồi cô bé đứng dậy khệ nệ từng bước rời khỏi phòng ngủ hướng đến toilet, đóng cửa toilet lại là nàng ngồi xuống cho dòng chất nhờn đục hòa trộn giữa tinh trùng của cha mình và dâm thủy của mình tự chảy ra ngoài rồi phụt nước, lấy dầu tắm rửa sạch, lau khô…
Xong xuôi. Thảo Vy đang vừa mới dợm mấy bước chưa ra khỏi toilet thì thấy nước ối nóng hôi hổi từ lỗ âm đạo chảy xuống đẫm hai đùi. Nàng vội ngồi xuống và gọi to: “Anh ơi! Em đẻ rồi… Nhanh…”
Bảo Duy lao vụt vào, vừa lúc con gái của anh đang rặn mạnh. Một cái đầu nhỏ xíu thò ra đến hết chỏm mũi. Anh nhẹ nhàng túm và giục Thảo Vy: “Vợ rặn mạnh đi để anh kéo và đỡ con ra.”
Nàng làm theo. Một cảm giác hẫng hụt như bị trống rỗng, nhẹ bỗng phía trong. Kết tinh tình yêu của nàng và cha nàng đã chào đời. Bảo Duy nhẹ tay lau khắp mặt và khắp người cho đứa bé. Một tiếng oe oe rõ to cất lên sau cú phát nhẹ của anh vào mông đứa bé, Thảo Vy trào nước mắt vì sung sướng và hạnh phúc. Do đã được vị bác sĩ, vốn là bạn thân của Bảo Duy hướng dẫn từ trước nên Duy tự tay cắt rốn nhau cho đứa bé rồi lau rửa cho Thảo Vy. Sau đó, anh trao đứa bé mới sinh cho con gái mình bế, mắt anh sáng lên: “Con trai em ạ!”
Thảo Vy cười khóc nói: “Vợ cảm ơn chồng đã cho em của quý…”
Duy đáp lại: “Anh phải cảm ơn em nhiều hơn. Anh yêu Vy lắm.”
Để tránh bị dị nghị, Bảo Duy bán nhà, cùng Thảo Vy ôm đứa con trai vừa ba tháng tuổi rời thành phố A. Một căn nhà nhỏ hai tầng trong một con ngõ rộng ở tỉnh F mà Duy đã mua từ khi con gái của anh có thai. Anh không cho nàng đi làm hay đi học ở bên ngoài.
Duy nói: “Việc của em là chăm con. Anh đi làm kiếm tiền nuôi hai mẹ con. Số tiền bán đất và nhà cũ chúng ta, anh sẽ gửi ngân hàng đứng tên em. Mình chi tiêu dè sẻn để tích lũy cho mai sau, vợ nhé.”
Thảo Vy đang bế con trai ru ngủ, nàng ngân ngấn nước mắt gật đầu với Bảo Duy.
Dân cư quanh đây cũng chẳng quan tâm hay tò mò đến họ – cặp vợ chồng chênh lệch về tuổi tác. Nếu có cũng chỉ vài ba ánh nhìn chẳng biết là họ nể phục Bảo Duy mà có cô vợ trẻ như thiếu nữ mới lớn hay thương hại Thảo Vy còn trẻ thế mà chịu làm vợ người đàn ông đáng tuổi cha chú. Mặc kệ người đời! Vợ chồng Bảo Duy và Thảo Vy vẫn yêu thương, đằm thắm và si mê nhau. Cô bé luôn vòi cha mình chịch bất kể lúc nào khi nàng cảm thấy nứng, Duy cũng hùng hục và cuồng nhiệt khi chịch nhau với con gái.
Khi con trai của hai vợ chồng được ba tuổi thì Thảo Vy lại muốn đẻ tiếp. Rồi nàng lại có thai. Đủ tháng cô bé sinh ra con gái, nàng sinh vào ban đêm. Cũng tự tay cha nàng đón đỡ, anh đặt tên con là Dạ Lan.
“Như bông hoa Lan nở về đêm chỉ có vợ chồng mình thấy nét đẹp và hương thơm của con gái.” Bảo Duy hôn Thảo Vy và nói như vậy.
Nguyễn Vương Thảo Vy làm trọn vai trò của một người vợ hiền của anh.
Thấm thoắt thoi đưa, hai đứa con trai và và con gái của Thảo Vy và cha nàng đã thành học trò lớp bốn và lớp một rồi. Trên mái đầu của Bảo Duy đã lấm tấm những sợi bạc sớm ở tuổi năm mươi bảy. Còn nàng, người đàn bà tuổi hai mươi bảy được yêu chiều và nhàn nhã nên… như Duy khen “Vợ mình cứ đẹp như tiên thế này mà chồng thì hom hem, lụ khụ mất rồi…”. Thảo Vy ôm cha mình và giữ chặt bằng nụ hôn.
Nàng khẽ nói: “Đừng! Cha đừng nghĩ linh tinh nữa nhé. Vợ anh – Con gái của anh vẫn mãi yêu chồng. Em chỉ vì anh, vì các con suốt cuộc đời. Em yêu chồng đến phát điên, Duy ạ!”
Hai người dành cho nhau tình thương của cha và con gái, luôn dành cho nhau tình nghĩa của vợ chồng.
Hạnh phúc cứ hiện hữu dù năm tháng qua mau.
Last edited:
Bình luận facebook