Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 190
Người đăng: 2B Nier Automata
Triệu Vô Cực thấy nàng nhảy lên cao lập tức cũng phát động toàn bộ thân pháp của mình .
Thủy Thượng Phiêu đạp mạnh mà lên , Ngũ Quỷ mật tịch lập tức vận hành , hắn từ một cái Triệu Vô Cực lập tức biến thành ba cái Triệu Vô Cực lao tới .
Tiếu Mị Mị trong ánh mắt mờ mịt lúc này như là có hơi nhúc nhích , nàng cũng không ngừng lại , một kiếm trảm mạnh mà ra .
Nàng chọn ở chính giữa Triệu Vô Cực cái kia , một kiếm này lại thần kì đưa Triệu Vô Cực cùng người áo đen vào một đường thẳng mà chém xuống .
Một kiếm vừa vung ra , một đạo kiếm khí hình bán nguyệt mang bên trong khí thế dũng mãnh như là muốn quét sạch thiên địa từ trong Viên Nguyệt Kiếm bùng phát mà ra , kiếm phong sắc bén tới mức tận cùng .
Tên áo đen ở bên dưới cảm nhận được hắn bị khí thế khóa chặt , cho dù có chạy đi đâu cũng không thoát khỏi , trong lòng vô cùng căng thẳng , trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng , lông tơ dựng đứng lên .
Tiếu Mị Mị chưa sử dụng Cực Nhạc ma điển mà hắn cùng Triệu Vô Cực đã khó khăn như vậy , nếu để nàng sử dụng Cực Nhạc ma điển chỉ sợ hai người chết không có chỗ chôn a .
Nhưng lúc này nghĩ những thứ này đều là vô dụng , trước hết nên nghĩ cách làm sao thoát khỏi kiếp nạn này a !
Một kiếm này của nàng như là từ trên trời thiên nữ giáng xuống tai kiếp , phàm nhân sinh mệnh giống như là sâu kiến không hề bị nàng bỏ trong lòng , nhưng người áo đen muốn chính diện đánh tan cái này kiếm khí để chứng minh cho nàng biết , sâu kiến cũng có con cường tráng, sâu cũng có thể hóa điệp , cho nàng thấy cái gì gọi là một cánh điệp vỗ động cửu châu .
Khóe mắt liếc nhìn bên canh , bên cạnh hắn chính là một cái không lớn lư hương , tên này áo đen lập tức có kế sách .
Hắn điên cuồng vận chuyển nội công , nội công trong nháy mắt sôi trào lên , người áo đen hướng cái lư hương vỗ mạnh mà lên , bàn tay hắn đánh mạnh đễn nỗi lư hương lập tức vang lên một tiếng đồng ngâm thanh thúy , bên trên cũng để lại hơi mờ nhạt một cái dấu tay .
Cái này lư hương lập tức hướng kiếm khí lao tới .
Kiếm khí mang theo khí thế không gì không trảm lập tức đụng vào lư hương , “Bồng” một tiếng đem nó chém cho chia năm xẻ bảy , kiếm khí vẫn tiếp tục hướng người áo đen xông tới !
Nhưng lúc này kiếm khí đã bị giảm đi sức mạnh cực nhiều , dù sao là một cái nhất lưu chém ra kiếm khí mà thôi , cũng không phải đỉnh phong cao thủ chém ra , khí thế tuy đủ nhưng sức mạnh lại là có hạn .
Người áo đen lúc này trên kiếm của hắn huyết quang đại thịnh , hắn rống to chém ra một kiếm :
“ nát cho ta” !
Kiếm của hắn cùng kiếm khí va chạm vào nhau , trong giây lát xung đột xung quanh bầu không khí đều như lâm vào vũng bùn .
Nhưng kiếm khí dù sao là nước không nguồn , gặp phải người áo đen không ngừng nghỉ chém mạnh mà vào cuối cùng vẫn là không chịu được nổ tung ra .
Ầm !
Một tiếng nổ lớn vang lên , người áo đen ở trung tâm vụ nổ bay ngược mà ra ,trên cánh tay hắn toàn là vết rách tung tóe cùng máu tươi , ống tay áo cũng đã hoàn toàn biến mất .
Hắn vẫn giữ được kiếm của mình trên tay , nhưng cũng bởi vì thế mà hắn nhận lại phản chấn vô cùng kinh người lòng bàn tay đã bị rách tung tóe , cả người như là một cái huyết nhân vậy !
Hắn bay ngược mà ra không ngừng nôn ra từng ngụm máu , nhưng trong lòng vẫn là rất tự hào , dù cho cửu thiên thần nữ giáng xuống tai kiếp thì thế nào , hắn cũng có thể đánh tan !
Triệu Vô Cực lao lên đương nhiên cũng là phải gánh chịu một kiếm này , nhưng may mắn Tiếu Mị Mị lại chọn sai người , hắn lao ra phương hướng bị lệch đi Tiếu Mị Mị , đương nhiên đây cùng là hắn cố tình , nếu hắn trực diện lao lên , bây giờ sớm đã bị nàng chẻ làm đôi .
Triệu Vô Cực lúc này rống to :
“ Cực Nhạc bộ - đạp không”!
Triệu Vô Cực thần kì ở giữa không trung làm một cái xinh đẹp ngoặt lại , thân hình tốc độ nhanh chóng như là mũi tên lao tới Tiếu Mị Mị .
Tiếu Mị Mị ánh mắt trợn to , tại sao hắn biết Cực Nhạc bộ ?
Đây không phải là bí pháp của Cực Nhạc ma điển sao ? sao hắn có thể biết được ?
Chẳng lẽ Cực Nhạc ma điển lộ ra ngoài ?
Ánh mắt của Tiếu Mị Mị đã trở lại bình thường , không còn là như cửu thiên thần nữ hạ phàm nữa , mà thay vào đó là ngạc nhiên không thể tin thần thái .
Đến lúc Triệu Vô Cực đến trước mặt nàng , tay hắn cầm lấy tay phải đang cầm Viên Nguyệt Kiếm của nàng , Tiếu Mị Mị mới như là tỉnh lại .
Nàng vô ý thức đánh ra một chưởng :
Tiểu Cực ma chưởng !
Triệu Vô Cực liếc mắt một cái cười nói :
“ ngươi đang thoát lực , dọa ai”?
Tiếu Mị Mị lúc này mới nhớ ra , một chiêu kiếm vừa rồi khiến cơ thể nàng gánh chịu lớn vô cùng , không chỉ có thể lực mà còn là nội công .
May mắn là nàng tu luyện trên giang hồ đỉnh cao công pháp Cực Nhạc ma điển mới có thể gánh chịu được , nhưng chém ra một kiếm đó nàng cũng trong một thời gian ngắn không thể vận công .
Đối mặt với Triệu Vô Cực , Tiếu Mị Mị có chút tim đập nhanh cảm giác .
Không phải là yêu đương tim đập nhanh , mà là sinh tử nguy cơ cảm giác tim đập nhanh .
Chính tà giao tranh , chỉ cần có cơ hội đối phương nhất định sẽ không ngần ngại giết chết bản thân , nàng bây giờ trong giây lát này thoát lực , Triệu Vô Cực có thể nhẹ nhõm đánh giết nàng .
Nàng sinh tử đều đang nằm trong tay hắn , chỉ cần hắn một cái ý niệm , nàng đều phải chết .
Sinh tử không tại thân mình , đã bao lâu rồi Tiếu Mị Mị mới có cảm giác này , không ngờ hôm nay nàng lại bị một cái nhị lưu là tân tinh mới nổi nắm trong tay .
Trong lòng cảm xúc hỗn loạn , có sợ hãi , không cam lòng , nhục nhã, tức giận cùng ... một chút xấu hổ .
Triệu Vô Cực đang cầm tay nàng , cảm nhận được hắn mạnh mẽ cứng rắn như thép bàn tay , nóng rực khí huyết nam nhân , Tiếu Mị Mị không tự chủ được có một chút suy nghĩ khác lạ .
Dù sao ở thế giới này nam nữ vẫn là rất có lễ tiết không hề mở ra , nàng tuy là tà giáo nữ nhân nhưng không hề vô liêm sỉ .
Ăn mặc hở bạo chính là tông môn bản sắc , không phải nàng sở thích , như vậy mới có lợi cho nàng mị công phát huy .
Triệu Vô Cực lúc này có cơ hội kết thúc nàng , nắm trong tay sinh mệnh nàng chỉ cần hắn muốn liền có thể giết nàng , ở trên chính phái giương danh , khiến người người bái phục .
Đương nhiên giết người để nổi tiếng sẽ luôn đi kèm với hậu quả chính là Âm hậu truy sát hắn trả thù cho nhị đệ tử của mình .
Cho dù Triệu Vô Cực có thể dễ dàng tìm người giết nàng, như thế hắn lịch luyện còn có cái gì ý nghĩa nữa sao ? đương nhiên là không !
Triệu Vô Cực trong lòng cũng đã có tính toán riêng , hắn lúc này cũng không muốn giết nàng .
Triệu Vô Cực tay cực kì nhanh chóng thi triển cầm nã thủ động tác quen thuộc đoạt lấy Viên Nguyệt Kiếm , tay kia của hắn cầm lấy cằm của Tiếu Mị Mị .
Đúng vậy , là cằm !
Hành động này có chút khinh bạc chi ý , nhưng Triệu Vô Cực cảm giác , lúc này hành động này rất phù hợp , có thể để cho Tiếu Mị Mị biết khó mà lui !
Triệu Vô Cực nâng lên cằm của nàng , cười tà dùng giọng nói nhỏ mà chỉ có hai người nghe được nói :
“ ta ngay lúc này có thể giết ngươi , ngươi hẳn cũng biết rõ , nhưng ta không muốn giết ngươi ngay bây giờ .
Ta cũng có thể đánh thương ngươi , nhưng ngươi thân mang trọng thương sau đó sợ rằng không thể thoát khỏi đám nhân sĩ giang hồ này truy sát a!
Cho nên ngươi bây giờ thua rồi , hiểu không ? trở về đi”!
Tiếu Mị Mị trên mặt lập tức hiện lên hai hàng mây hồng ửng đỏ , nàng từ trước tới giờ chưa hề bị người nào khinh bạc như vậy , Triệu Vô Cực chính là người đầu tiên dám làm động tác này với nàng .
Cảm giác tim đập nhanh , trong lòng có chút loạn không nói nên lời , lại có chút xấu hổ cùng tức giận nhưng Tiếu Mị Mị lúc này không biết nên làm thế nào mới phải !
Nàng thua , đấy là sự thật , lúc này Triệu Vô Cực hoàn toàn có thể giết nàng !
Nhưng hắn tha cho nàng , nàng cũng không biết tên này rốt cuộc có mưu tính gì , nhưng giữ được núi xanh sợ gì không có củi đốt .
Lần này trở về hảo hảo suy ngẫm lại , phải như thế nào hành động lần sau mới không bị người dồn vào đường cùng như lúc này .
Nàng là thiên kiêu , cho dù bại một hai lần cũng không thành vấn đề ,chỉ cần đạo tâm vững chắc đều có thể tiếp tục trưởng thành .
Huống hồ nàng còn Cực Nhạc ma công chưa sử dụng , nàng không tin lần sau giao thủ lại còn có thể thua Triệu Vô Cực .
Chơi được chịu được, đây chính là tính cách của nàng .
Trong người nội công sau một thời gian ngắn tắc ngẽn đã có thể sử dụng trở lại , Tiếu Mị Mị hất ra tay của Triệu Vô Cực bay người lùi lại .
Nàng lên tiếng nói :
“ Triệu Vô Cực , ta nhớ kĩ ngươi”!
Trên mặt vẻ thẹn thùng đã rút hết đi , còn lại chỉ là tức giận mà thôi . nhưng nàng không tiếp tục cùng hắn đánh , mà là rút lui .
Tiếu Mị Mị đối với đám người nói :
“ tất cả rút lui”!
Một cái nữ nhân trong đó không cam lòng nói :
“ nhị sư tỉ , bảo kiếm ở tước mắt chúng ta có thể tranh đoạt sao có thể như thế lui quân a”!
Tiếu Mị Mị mắt phượng trợn lên nói :
“ ngươi muốn cãi lời ta” ?
Nữ nhân kia lập tức ỉu xìu xuống :
“ không dám”!
Tiếu Mị Mị lạnh lùng nói :
“ còn chờ cái gì , đi thôi”!
Nàng phát động khinh công lập tức rời đi chỗ miếu tự này , đám người cũng nhanh chóng đi theo , trong chốc lát Cái bang phân đà lập tức rơi vào tình trạng tĩnh lặng .
Ai cũng không ngờ , muốn đưa Triệu Vô Cực ra làm lá chắn , hắn lại có thể thật sự đánh bại Tiếu Mị Mị , quả thật là khó tin !
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Triệu Vô Cực thấy nàng nhảy lên cao lập tức cũng phát động toàn bộ thân pháp của mình .
Thủy Thượng Phiêu đạp mạnh mà lên , Ngũ Quỷ mật tịch lập tức vận hành , hắn từ một cái Triệu Vô Cực lập tức biến thành ba cái Triệu Vô Cực lao tới .
Tiếu Mị Mị trong ánh mắt mờ mịt lúc này như là có hơi nhúc nhích , nàng cũng không ngừng lại , một kiếm trảm mạnh mà ra .
Nàng chọn ở chính giữa Triệu Vô Cực cái kia , một kiếm này lại thần kì đưa Triệu Vô Cực cùng người áo đen vào một đường thẳng mà chém xuống .
Một kiếm vừa vung ra , một đạo kiếm khí hình bán nguyệt mang bên trong khí thế dũng mãnh như là muốn quét sạch thiên địa từ trong Viên Nguyệt Kiếm bùng phát mà ra , kiếm phong sắc bén tới mức tận cùng .
Tên áo đen ở bên dưới cảm nhận được hắn bị khí thế khóa chặt , cho dù có chạy đi đâu cũng không thoát khỏi , trong lòng vô cùng căng thẳng , trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng , lông tơ dựng đứng lên .
Tiếu Mị Mị chưa sử dụng Cực Nhạc ma điển mà hắn cùng Triệu Vô Cực đã khó khăn như vậy , nếu để nàng sử dụng Cực Nhạc ma điển chỉ sợ hai người chết không có chỗ chôn a .
Nhưng lúc này nghĩ những thứ này đều là vô dụng , trước hết nên nghĩ cách làm sao thoát khỏi kiếp nạn này a !
Một kiếm này của nàng như là từ trên trời thiên nữ giáng xuống tai kiếp , phàm nhân sinh mệnh giống như là sâu kiến không hề bị nàng bỏ trong lòng , nhưng người áo đen muốn chính diện đánh tan cái này kiếm khí để chứng minh cho nàng biết , sâu kiến cũng có con cường tráng, sâu cũng có thể hóa điệp , cho nàng thấy cái gì gọi là một cánh điệp vỗ động cửu châu .
Khóe mắt liếc nhìn bên canh , bên cạnh hắn chính là một cái không lớn lư hương , tên này áo đen lập tức có kế sách .
Hắn điên cuồng vận chuyển nội công , nội công trong nháy mắt sôi trào lên , người áo đen hướng cái lư hương vỗ mạnh mà lên , bàn tay hắn đánh mạnh đễn nỗi lư hương lập tức vang lên một tiếng đồng ngâm thanh thúy , bên trên cũng để lại hơi mờ nhạt một cái dấu tay .
Cái này lư hương lập tức hướng kiếm khí lao tới .
Kiếm khí mang theo khí thế không gì không trảm lập tức đụng vào lư hương , “Bồng” một tiếng đem nó chém cho chia năm xẻ bảy , kiếm khí vẫn tiếp tục hướng người áo đen xông tới !
Nhưng lúc này kiếm khí đã bị giảm đi sức mạnh cực nhiều , dù sao là một cái nhất lưu chém ra kiếm khí mà thôi , cũng không phải đỉnh phong cao thủ chém ra , khí thế tuy đủ nhưng sức mạnh lại là có hạn .
Người áo đen lúc này trên kiếm của hắn huyết quang đại thịnh , hắn rống to chém ra một kiếm :
“ nát cho ta” !
Kiếm của hắn cùng kiếm khí va chạm vào nhau , trong giây lát xung đột xung quanh bầu không khí đều như lâm vào vũng bùn .
Nhưng kiếm khí dù sao là nước không nguồn , gặp phải người áo đen không ngừng nghỉ chém mạnh mà vào cuối cùng vẫn là không chịu được nổ tung ra .
Ầm !
Một tiếng nổ lớn vang lên , người áo đen ở trung tâm vụ nổ bay ngược mà ra ,trên cánh tay hắn toàn là vết rách tung tóe cùng máu tươi , ống tay áo cũng đã hoàn toàn biến mất .
Hắn vẫn giữ được kiếm của mình trên tay , nhưng cũng bởi vì thế mà hắn nhận lại phản chấn vô cùng kinh người lòng bàn tay đã bị rách tung tóe , cả người như là một cái huyết nhân vậy !
Hắn bay ngược mà ra không ngừng nôn ra từng ngụm máu , nhưng trong lòng vẫn là rất tự hào , dù cho cửu thiên thần nữ giáng xuống tai kiếp thì thế nào , hắn cũng có thể đánh tan !
Triệu Vô Cực lao lên đương nhiên cũng là phải gánh chịu một kiếm này , nhưng may mắn Tiếu Mị Mị lại chọn sai người , hắn lao ra phương hướng bị lệch đi Tiếu Mị Mị , đương nhiên đây cùng là hắn cố tình , nếu hắn trực diện lao lên , bây giờ sớm đã bị nàng chẻ làm đôi .
Triệu Vô Cực lúc này rống to :
“ Cực Nhạc bộ - đạp không”!
Triệu Vô Cực thần kì ở giữa không trung làm một cái xinh đẹp ngoặt lại , thân hình tốc độ nhanh chóng như là mũi tên lao tới Tiếu Mị Mị .
Tiếu Mị Mị ánh mắt trợn to , tại sao hắn biết Cực Nhạc bộ ?
Đây không phải là bí pháp của Cực Nhạc ma điển sao ? sao hắn có thể biết được ?
Chẳng lẽ Cực Nhạc ma điển lộ ra ngoài ?
Ánh mắt của Tiếu Mị Mị đã trở lại bình thường , không còn là như cửu thiên thần nữ hạ phàm nữa , mà thay vào đó là ngạc nhiên không thể tin thần thái .
Đến lúc Triệu Vô Cực đến trước mặt nàng , tay hắn cầm lấy tay phải đang cầm Viên Nguyệt Kiếm của nàng , Tiếu Mị Mị mới như là tỉnh lại .
Nàng vô ý thức đánh ra một chưởng :
Tiểu Cực ma chưởng !
Triệu Vô Cực liếc mắt một cái cười nói :
“ ngươi đang thoát lực , dọa ai”?
Tiếu Mị Mị lúc này mới nhớ ra , một chiêu kiếm vừa rồi khiến cơ thể nàng gánh chịu lớn vô cùng , không chỉ có thể lực mà còn là nội công .
May mắn là nàng tu luyện trên giang hồ đỉnh cao công pháp Cực Nhạc ma điển mới có thể gánh chịu được , nhưng chém ra một kiếm đó nàng cũng trong một thời gian ngắn không thể vận công .
Đối mặt với Triệu Vô Cực , Tiếu Mị Mị có chút tim đập nhanh cảm giác .
Không phải là yêu đương tim đập nhanh , mà là sinh tử nguy cơ cảm giác tim đập nhanh .
Chính tà giao tranh , chỉ cần có cơ hội đối phương nhất định sẽ không ngần ngại giết chết bản thân , nàng bây giờ trong giây lát này thoát lực , Triệu Vô Cực có thể nhẹ nhõm đánh giết nàng .
Nàng sinh tử đều đang nằm trong tay hắn , chỉ cần hắn một cái ý niệm , nàng đều phải chết .
Sinh tử không tại thân mình , đã bao lâu rồi Tiếu Mị Mị mới có cảm giác này , không ngờ hôm nay nàng lại bị một cái nhị lưu là tân tinh mới nổi nắm trong tay .
Trong lòng cảm xúc hỗn loạn , có sợ hãi , không cam lòng , nhục nhã, tức giận cùng ... một chút xấu hổ .
Triệu Vô Cực đang cầm tay nàng , cảm nhận được hắn mạnh mẽ cứng rắn như thép bàn tay , nóng rực khí huyết nam nhân , Tiếu Mị Mị không tự chủ được có một chút suy nghĩ khác lạ .
Dù sao ở thế giới này nam nữ vẫn là rất có lễ tiết không hề mở ra , nàng tuy là tà giáo nữ nhân nhưng không hề vô liêm sỉ .
Ăn mặc hở bạo chính là tông môn bản sắc , không phải nàng sở thích , như vậy mới có lợi cho nàng mị công phát huy .
Triệu Vô Cực lúc này có cơ hội kết thúc nàng , nắm trong tay sinh mệnh nàng chỉ cần hắn muốn liền có thể giết nàng , ở trên chính phái giương danh , khiến người người bái phục .
Đương nhiên giết người để nổi tiếng sẽ luôn đi kèm với hậu quả chính là Âm hậu truy sát hắn trả thù cho nhị đệ tử của mình .
Cho dù Triệu Vô Cực có thể dễ dàng tìm người giết nàng, như thế hắn lịch luyện còn có cái gì ý nghĩa nữa sao ? đương nhiên là không !
Triệu Vô Cực trong lòng cũng đã có tính toán riêng , hắn lúc này cũng không muốn giết nàng .
Triệu Vô Cực tay cực kì nhanh chóng thi triển cầm nã thủ động tác quen thuộc đoạt lấy Viên Nguyệt Kiếm , tay kia của hắn cầm lấy cằm của Tiếu Mị Mị .
Đúng vậy , là cằm !
Hành động này có chút khinh bạc chi ý , nhưng Triệu Vô Cực cảm giác , lúc này hành động này rất phù hợp , có thể để cho Tiếu Mị Mị biết khó mà lui !
Triệu Vô Cực nâng lên cằm của nàng , cười tà dùng giọng nói nhỏ mà chỉ có hai người nghe được nói :
“ ta ngay lúc này có thể giết ngươi , ngươi hẳn cũng biết rõ , nhưng ta không muốn giết ngươi ngay bây giờ .
Ta cũng có thể đánh thương ngươi , nhưng ngươi thân mang trọng thương sau đó sợ rằng không thể thoát khỏi đám nhân sĩ giang hồ này truy sát a!
Cho nên ngươi bây giờ thua rồi , hiểu không ? trở về đi”!
Tiếu Mị Mị trên mặt lập tức hiện lên hai hàng mây hồng ửng đỏ , nàng từ trước tới giờ chưa hề bị người nào khinh bạc như vậy , Triệu Vô Cực chính là người đầu tiên dám làm động tác này với nàng .
Cảm giác tim đập nhanh , trong lòng có chút loạn không nói nên lời , lại có chút xấu hổ cùng tức giận nhưng Tiếu Mị Mị lúc này không biết nên làm thế nào mới phải !
Nàng thua , đấy là sự thật , lúc này Triệu Vô Cực hoàn toàn có thể giết nàng !
Nhưng hắn tha cho nàng , nàng cũng không biết tên này rốt cuộc có mưu tính gì , nhưng giữ được núi xanh sợ gì không có củi đốt .
Lần này trở về hảo hảo suy ngẫm lại , phải như thế nào hành động lần sau mới không bị người dồn vào đường cùng như lúc này .
Nàng là thiên kiêu , cho dù bại một hai lần cũng không thành vấn đề ,chỉ cần đạo tâm vững chắc đều có thể tiếp tục trưởng thành .
Huống hồ nàng còn Cực Nhạc ma công chưa sử dụng , nàng không tin lần sau giao thủ lại còn có thể thua Triệu Vô Cực .
Chơi được chịu được, đây chính là tính cách của nàng .
Trong người nội công sau một thời gian ngắn tắc ngẽn đã có thể sử dụng trở lại , Tiếu Mị Mị hất ra tay của Triệu Vô Cực bay người lùi lại .
Nàng lên tiếng nói :
“ Triệu Vô Cực , ta nhớ kĩ ngươi”!
Trên mặt vẻ thẹn thùng đã rút hết đi , còn lại chỉ là tức giận mà thôi . nhưng nàng không tiếp tục cùng hắn đánh , mà là rút lui .
Tiếu Mị Mị đối với đám người nói :
“ tất cả rút lui”!
Một cái nữ nhân trong đó không cam lòng nói :
“ nhị sư tỉ , bảo kiếm ở tước mắt chúng ta có thể tranh đoạt sao có thể như thế lui quân a”!
Tiếu Mị Mị mắt phượng trợn lên nói :
“ ngươi muốn cãi lời ta” ?
Nữ nhân kia lập tức ỉu xìu xuống :
“ không dám”!
Tiếu Mị Mị lạnh lùng nói :
“ còn chờ cái gì , đi thôi”!
Nàng phát động khinh công lập tức rời đi chỗ miếu tự này , đám người cũng nhanh chóng đi theo , trong chốc lát Cái bang phân đà lập tức rơi vào tình trạng tĩnh lặng .
Ai cũng không ngờ , muốn đưa Triệu Vô Cực ra làm lá chắn , hắn lại có thể thật sự đánh bại Tiếu Mị Mị , quả thật là khó tin !
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook