Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 286
Nàng nghe vậy chỉ có thể bất lực trong lòng Tiểu Thiên thở dài.
- "Được rồi, ta không trách ngươi. Nếu ngươi chưa nghỉ ngơi đủ, ta thiết nghĩ ngươi nên nghỉ thêm."
A Hồng nghe vậy vội lắc đầu, nàng ta bám lấy tay nàng nước mắt bắt đầu lăn dài.
- "Chủ tử, người đừng không cần A Hồng nữa mà! Ta không cố ý thật đâu, người đừng như vậy mà!"
Vừa lúc Độc Cô Tư Thần ghé ngang nhìn nàng liền thấy một màn như vậy, hai mày khẽ nhíu hắn bước tới nhìn nàng. Thấy A Hồng ở dưới đất khóc lóc cầu xin Độc Cô Tư Thần liền tiến tới chắn trước nàng.
- "Đây là có chuyện gì? A Hồng đã làm gì nàng rồi sao?"
- "Không có!"
Nàng vội đỡ lời sau đó ánh mắt cụp xuống, nàng càng vùi người vào trong lòng Tiểu Thiên như muốn trốn tránh gì đó, hai tay nàng còn run rẩy, cơ thể tựa hồ khó đứng vững. Có quỷ mới tin lời nàng là không có việc gì xảy ra...
Độc Cô Tư Thần nhìn tới Tiểu Thiên, nàng vội giữ tay Tiểu Thiên chỉ là điều đó cũng không qua được mắt Độc Cô Tư Thần.
- "Tiểu Thiên ngươi nói xem là có chuyện gì? Nếu ngươi không nói ta sẽ đem ngươi đá ra khỏi đây, ngay cả một xu tiền lương cũng sẽ không có!"
Tiểu Thiên liền thở dài tiến lên bẩm báo lại mọi chuyện, nàng thấy vậy vội rời khỏi Tiểu Thiên bám lấy tay Độc Cô Tư Thần. Nàng hiểu, có lẽ sư phụ cũng sẽ không tha cho A Hồng chỉ là A Hồng nàng rất thích...
Độc Cô Tư Thần nhìn nàng thở dài, tại sao mắt nhìn người của nàng vẫn luôn tệ như vậy? Chẳng bao giờ chịu nhìn vào người tốt, lúc nào cũng bị kẻ xấu qua mặt.
- "Được rồi, nếu A Hồng ngươi chưa khỏe hẳn vậy có thể nghỉ ngơi thêm, ta cho phép. Chút nữa ta sẽ chuyển lời lại cho Tư Đồ Tiết Triệt!"
- "Xin người, nô tỳ vẫn muốn ở bên phu nhân. Xin người, nô tỳ biết lỗi rồi, cầu người tha cho ta!"
Nàng nghe vậy cũng vội chạy tới ôm lấy cánh tay của Độc Cô Tư Thần làm nũng.
- "Sư phụ! Con cũng không có bị thương nha!"
Sau một hồi năn nỉ, nàng cũng năn nỉ được sư phụ không nói điều này cho Tư Đồ Tiết Triệt. Nàng vui mừng khôn xiết liền tóm tay A Hồng và Tiểu Thiên nhanh chóng rời khỏi nơi đó.
Chỉ là dẫu sao nàng cũng không ngờ tới, Tư Đồ Tiết Triệt vẫn dõi theo nàng qua một quả cầu thủy tinh. Sau khi thấy nàng rời đi hắn cũng luôn nghe nàng vui vui vẻ vẻ chơi cùng hai thị nữ đó. Tư Đồ Tiết Triệt nhìn A Hồng đáy mắt xẹt qua tia nghi hoặc nhưng rất nhanh không quan tâm.
Chỉ là sau ngày đó A Hồng càng thêm có chút kỳ lạ.
- "Chủ tử! Người có thấy A Hồng ngày thêm kỳ quái?"
Nàng đang vấn tóc có chút khó hiểu nhìn qua Tiểu Thiên.
- "Ý ngươi là sao?"
Tiểu Thiên thở dài chỉ có thể nhỏ giọng hơn nhắc nhở nàng.
- "Như tuần trước đi dạo phố, khi người cùng Tư Đồ đại nhân đi cùng nhau ấy, nàng ta theo sau nhưng thỉnh thoảng vẫn luôn như vô cớ nói về quá khứ trước kia của người, trước kia tì nữ cũng chưa từng thấy cô ta nhiệt huyết như vậy! Hơn nữa vết thương của nàng ta đã lâu, vậy mà khí tức trên người của nàng ta vẫn không suy giảm! Nàng ta luôn tìm cách để thử người, ví như đẩy người xuống hồ, vân vân. Người thực không nghi ngờ nàng ta sao?"
Trước truy hỏi của Tiểu Thiên cũng khiến nàng có chút suy nghĩ, quả thực A Hồng hành động bất thường là điều nàng chú ý, chỉ là hành động đó cũng không tới mức nào là hại tới tính mạng nàng. Từ trước tới giờ A Hồng vẫn luôn ở bên nàng, có ra sao nàng cũng không quá nỡ ra tay.
- "Tiểu Thiên..."
Nàng chưa nói xong cánh cửa lần nữa mở ra, Tư Đồ Tiết Triệt tiến vào phất tay ra hiệu cho Tiểu Thiên rời đi. Tiểu Thiên biết ý gật đầu lui ra để lại nàng cùng Tư Đồ Tiết Triệt trong phòng, nàng nhìn hắn cả người đều tỏa ra khí tức vui vẻ liền có chút tò mò tiến tới hỏi.
- "Có chuyện gì sao? Nhìn chàng thật vui vẻ!"
Tư Đồ mỉm cười nắm lấy tay nàng thâm tình nói.
- "Ta dạo này đã đi khắp nơi tìm ra một thợ may có tiếng, hai tháng nữa là ngày lành tháng tốt. Lúc đó chúng ta sẽ tiến hành kết bái phu thê! Ta đã đem hắn tới, còn nữa! Hôn lễ của chúng ta nàng muốn trang trí những thứ gì?"
Nàng nghe vậy có chút mong chờ lại hồi hộp sợ hãi, Tư Đồ luôn chú ý biểu hiện của nàng. Thấy nàng kỳ quái liền lo lắng không thôi, hắn có lẽ sợ vì việc kết bái phu thê này có thể kích ứng nàng nhớ lại...
- "Nàng không sao chứ?"
Nàng lắc đầu ngồi xuống chiếc ghế nhỏ.
- "Ta không sao, chỉ là có chút đau đầu!"
- "Nàng dạo này còn uống thuốc đầy đủ không? Nếu uống đầy đủ sao lại có thể đau đầu chứ?"
- "Ta vẫn luôn uống mà! Người có thể hỏi Tiểu Thiên và A Hồng! Chưa bái đường mà chàng liền nghi ngờ ta!"
Nàng bĩu môi giận dỗi quay đi, Tư Đồ Tiết Triệt thấy vậy liền lạnh sống lưng.
- "Bảo bối, ta biết sai rồi mà! Ngày rằm tháng sau là ngày tốt, ta sẽ cho người chuẩn bị từ bây giờ nên có chút bận rộn. Nàng cũng sẽ bận rộn nên phải chú ý sức khỏe, không nên đổ bệnh. Phía tây ta có một căn nhà, trước hôm ta bái đường nàng sẽ qua đó, hôm sau ta sẽ cho kiệu tám người qua rước nàng! Phu nhân của ta, ta muốn nàng sẽ là người hạnh phúc nhất!"
- "Nghe chàng!"
Nàng vui vẻ gật đầu, dù sao nàng tin tưởng Tư Đồ Tiết Triệt sẽ không tổn thương nàng. Nhìn nàng cười ngọt ngào phút chốc tim Tư Đồ Tiết Triệt liền mềm nhũn. Nàng như nhớ ra gì đó liền "a!" một tiếng đứng dậy.
- "Ta phải báo cho sư phụ biết nữa! Người có lẽ cũng cần chuẩn bị đúng không? Ta nghĩ người sẽ rất vui nha!"
Nhìn nàng vui vẻ như vậy Tư Đồ chỉ cười, nụ cười thập phần kỳ quái.
- "Được, y là sư phụ nàng, nhất định sẽ do nàng báo hỉ!"
Chỉ có mình hắn biết, tính toán của hắn là cỡ nào độc ác, để cho người bản thân thương yêu mời đi tới làm chứng cho mối hôn ước. Đúng là đau tới thấu tim gan...
- "Sư phụ!"
Nàng đứng bên ngoài gõ cửa, Độc Cô Tư Thần bên trong nghe tiếng nàng vội mở cửa. Nhìn nàng vui vẻ phấn khởi như vậy Độc Cô Tư Thần có chút không nghĩ tới.
- "Con mau vào, có chuyện gì khiến con vui vẻ tới vậy rồi ngốc tử?"
- "Sư phụ! Con sắp thành thân rồi, con không có ba mẹ, cũng không có người thân nào khác ngoài người. Sư phụ! Hôm đó người nhất định tới nha!"
Tay Độc Cô Tư Thần liền run rẩy, hắn...không nghe lầm chứ?
- "Được rồi, ta không trách ngươi. Nếu ngươi chưa nghỉ ngơi đủ, ta thiết nghĩ ngươi nên nghỉ thêm."
A Hồng nghe vậy vội lắc đầu, nàng ta bám lấy tay nàng nước mắt bắt đầu lăn dài.
- "Chủ tử, người đừng không cần A Hồng nữa mà! Ta không cố ý thật đâu, người đừng như vậy mà!"
Vừa lúc Độc Cô Tư Thần ghé ngang nhìn nàng liền thấy một màn như vậy, hai mày khẽ nhíu hắn bước tới nhìn nàng. Thấy A Hồng ở dưới đất khóc lóc cầu xin Độc Cô Tư Thần liền tiến tới chắn trước nàng.
- "Đây là có chuyện gì? A Hồng đã làm gì nàng rồi sao?"
- "Không có!"
Nàng vội đỡ lời sau đó ánh mắt cụp xuống, nàng càng vùi người vào trong lòng Tiểu Thiên như muốn trốn tránh gì đó, hai tay nàng còn run rẩy, cơ thể tựa hồ khó đứng vững. Có quỷ mới tin lời nàng là không có việc gì xảy ra...
Độc Cô Tư Thần nhìn tới Tiểu Thiên, nàng vội giữ tay Tiểu Thiên chỉ là điều đó cũng không qua được mắt Độc Cô Tư Thần.
- "Tiểu Thiên ngươi nói xem là có chuyện gì? Nếu ngươi không nói ta sẽ đem ngươi đá ra khỏi đây, ngay cả một xu tiền lương cũng sẽ không có!"
Tiểu Thiên liền thở dài tiến lên bẩm báo lại mọi chuyện, nàng thấy vậy vội rời khỏi Tiểu Thiên bám lấy tay Độc Cô Tư Thần. Nàng hiểu, có lẽ sư phụ cũng sẽ không tha cho A Hồng chỉ là A Hồng nàng rất thích...
Độc Cô Tư Thần nhìn nàng thở dài, tại sao mắt nhìn người của nàng vẫn luôn tệ như vậy? Chẳng bao giờ chịu nhìn vào người tốt, lúc nào cũng bị kẻ xấu qua mặt.
- "Được rồi, nếu A Hồng ngươi chưa khỏe hẳn vậy có thể nghỉ ngơi thêm, ta cho phép. Chút nữa ta sẽ chuyển lời lại cho Tư Đồ Tiết Triệt!"
- "Xin người, nô tỳ vẫn muốn ở bên phu nhân. Xin người, nô tỳ biết lỗi rồi, cầu người tha cho ta!"
Nàng nghe vậy cũng vội chạy tới ôm lấy cánh tay của Độc Cô Tư Thần làm nũng.
- "Sư phụ! Con cũng không có bị thương nha!"
Sau một hồi năn nỉ, nàng cũng năn nỉ được sư phụ không nói điều này cho Tư Đồ Tiết Triệt. Nàng vui mừng khôn xiết liền tóm tay A Hồng và Tiểu Thiên nhanh chóng rời khỏi nơi đó.
Chỉ là dẫu sao nàng cũng không ngờ tới, Tư Đồ Tiết Triệt vẫn dõi theo nàng qua một quả cầu thủy tinh. Sau khi thấy nàng rời đi hắn cũng luôn nghe nàng vui vui vẻ vẻ chơi cùng hai thị nữ đó. Tư Đồ Tiết Triệt nhìn A Hồng đáy mắt xẹt qua tia nghi hoặc nhưng rất nhanh không quan tâm.
Chỉ là sau ngày đó A Hồng càng thêm có chút kỳ lạ.
- "Chủ tử! Người có thấy A Hồng ngày thêm kỳ quái?"
Nàng đang vấn tóc có chút khó hiểu nhìn qua Tiểu Thiên.
- "Ý ngươi là sao?"
Tiểu Thiên thở dài chỉ có thể nhỏ giọng hơn nhắc nhở nàng.
- "Như tuần trước đi dạo phố, khi người cùng Tư Đồ đại nhân đi cùng nhau ấy, nàng ta theo sau nhưng thỉnh thoảng vẫn luôn như vô cớ nói về quá khứ trước kia của người, trước kia tì nữ cũng chưa từng thấy cô ta nhiệt huyết như vậy! Hơn nữa vết thương của nàng ta đã lâu, vậy mà khí tức trên người của nàng ta vẫn không suy giảm! Nàng ta luôn tìm cách để thử người, ví như đẩy người xuống hồ, vân vân. Người thực không nghi ngờ nàng ta sao?"
Trước truy hỏi của Tiểu Thiên cũng khiến nàng có chút suy nghĩ, quả thực A Hồng hành động bất thường là điều nàng chú ý, chỉ là hành động đó cũng không tới mức nào là hại tới tính mạng nàng. Từ trước tới giờ A Hồng vẫn luôn ở bên nàng, có ra sao nàng cũng không quá nỡ ra tay.
- "Tiểu Thiên..."
Nàng chưa nói xong cánh cửa lần nữa mở ra, Tư Đồ Tiết Triệt tiến vào phất tay ra hiệu cho Tiểu Thiên rời đi. Tiểu Thiên biết ý gật đầu lui ra để lại nàng cùng Tư Đồ Tiết Triệt trong phòng, nàng nhìn hắn cả người đều tỏa ra khí tức vui vẻ liền có chút tò mò tiến tới hỏi.
- "Có chuyện gì sao? Nhìn chàng thật vui vẻ!"
Tư Đồ mỉm cười nắm lấy tay nàng thâm tình nói.
- "Ta dạo này đã đi khắp nơi tìm ra một thợ may có tiếng, hai tháng nữa là ngày lành tháng tốt. Lúc đó chúng ta sẽ tiến hành kết bái phu thê! Ta đã đem hắn tới, còn nữa! Hôn lễ của chúng ta nàng muốn trang trí những thứ gì?"
Nàng nghe vậy có chút mong chờ lại hồi hộp sợ hãi, Tư Đồ luôn chú ý biểu hiện của nàng. Thấy nàng kỳ quái liền lo lắng không thôi, hắn có lẽ sợ vì việc kết bái phu thê này có thể kích ứng nàng nhớ lại...
- "Nàng không sao chứ?"
Nàng lắc đầu ngồi xuống chiếc ghế nhỏ.
- "Ta không sao, chỉ là có chút đau đầu!"
- "Nàng dạo này còn uống thuốc đầy đủ không? Nếu uống đầy đủ sao lại có thể đau đầu chứ?"
- "Ta vẫn luôn uống mà! Người có thể hỏi Tiểu Thiên và A Hồng! Chưa bái đường mà chàng liền nghi ngờ ta!"
Nàng bĩu môi giận dỗi quay đi, Tư Đồ Tiết Triệt thấy vậy liền lạnh sống lưng.
- "Bảo bối, ta biết sai rồi mà! Ngày rằm tháng sau là ngày tốt, ta sẽ cho người chuẩn bị từ bây giờ nên có chút bận rộn. Nàng cũng sẽ bận rộn nên phải chú ý sức khỏe, không nên đổ bệnh. Phía tây ta có một căn nhà, trước hôm ta bái đường nàng sẽ qua đó, hôm sau ta sẽ cho kiệu tám người qua rước nàng! Phu nhân của ta, ta muốn nàng sẽ là người hạnh phúc nhất!"
- "Nghe chàng!"
Nàng vui vẻ gật đầu, dù sao nàng tin tưởng Tư Đồ Tiết Triệt sẽ không tổn thương nàng. Nhìn nàng cười ngọt ngào phút chốc tim Tư Đồ Tiết Triệt liền mềm nhũn. Nàng như nhớ ra gì đó liền "a!" một tiếng đứng dậy.
- "Ta phải báo cho sư phụ biết nữa! Người có lẽ cũng cần chuẩn bị đúng không? Ta nghĩ người sẽ rất vui nha!"
Nhìn nàng vui vẻ như vậy Tư Đồ chỉ cười, nụ cười thập phần kỳ quái.
- "Được, y là sư phụ nàng, nhất định sẽ do nàng báo hỉ!"
Chỉ có mình hắn biết, tính toán của hắn là cỡ nào độc ác, để cho người bản thân thương yêu mời đi tới làm chứng cho mối hôn ước. Đúng là đau tới thấu tim gan...
- "Sư phụ!"
Nàng đứng bên ngoài gõ cửa, Độc Cô Tư Thần bên trong nghe tiếng nàng vội mở cửa. Nhìn nàng vui vẻ phấn khởi như vậy Độc Cô Tư Thần có chút không nghĩ tới.
- "Con mau vào, có chuyện gì khiến con vui vẻ tới vậy rồi ngốc tử?"
- "Sư phụ! Con sắp thành thân rồi, con không có ba mẹ, cũng không có người thân nào khác ngoài người. Sư phụ! Hôm đó người nhất định tới nha!"
Tay Độc Cô Tư Thần liền run rẩy, hắn...không nghe lầm chứ?
Bình luận facebook