Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 289
Ngày hôm ấy Tư Đồ Tiết Triệt có bao nhiêu phấn khích, cả đêm hắn đều không ngủ lo lắng rằng ngày mai nàng sẽ mệt không. Cả đêm đó hắn thức trắng háo hức, còn nốt ngày mai thôi, nàng vĩnh viễn thuộc về hắn rồi. Hắn trong lòng phần nữa là sợ hãi, hai lần rồi, đây chính là hôn lễ lần thứ ba của họ. Hai lần hắn phụ nàng, tới lần thứ ba này nỗi sợ vô hình trong hắn vẫn không hề tan biến. Dù hắn có cho nàng uống thuốc rồi, nhưng cái sợ của kẻ như hắn thật nực cười. Hắn chỉ sợ ánh mắt lạnh lùng ấy của nàng, cùng những câu tuyệt tình nàng nói.
- "Chủ nhân, người không nghĩ lại thật sao? Nàng ta chỉ giả vờ thôi, nàng ta không hề mất đi ký ức!"
- "A Hồng! Ta mai sẽ thành thân nên không thể có máu rơi, ta tha cho ngươi một mạng này ngươi tốt nhất nên quản cái miệng mình cho đúng! Ta không muốn ngươi nói thêm bất cứ điều gì nữa! Nếu không đừng trách ta!"
Tư Đồ Tiết Triệt nhìn A Hồng đang quỳ trước mình nhíu mày, ả ta trong ánh mắt thoáng qua tia lạnh giá rồi gật đầu.
- "Tiểu tỳ đã hiểu, xin cáo lui!"
Chờ khi A Hồng rời đi chỉ còn mình Tư Đồ hắn đăm chiêu nhìn lên bầu trời đếm từng giờ từng khắc trôi qua.
Còn bên kia nữ nhân vô lo nào đó ôm chăn ngủ ngon lành!
Sớm hôm sau nàng đã bị lôi dậy từ giờ mão, người ra vào tấp nập, mũ phượng áo hỉ điên cuồng xoay nàng. Còn nàng chỉ có thể vừa ngáp ngủ vừa mặc cho họ bố trí.
- "Giờ lành đã tới!"
Tư Đồ Tiết Triệt hồi hộp cưỡi trên ngựa đi tới đón nàng, bầu trời hôm nay đặc biệt xanh, cây lá cũng đặc biệt tươi tốt! Sau khi nhìn thấy nàng từ phòng bước ra Tư Đồ vội lau mồ hôi tay gấp gấp gáp gáp chạy tới cầm lấy tay nàng đưa nàng lên kiệu, hắn không dám nắm tay nàng quá chặt nhưng tay của hắn cũng run lên cả rồi.
- "Chàng...run sao?"
- "Ta..ta không run!"
Nàng cố nhìn cười, nhìn xem hắn tới cả nói cũng đã lắp bắp như vậy. Thật khó tin là đã từng thành hôn một lần với nàng!
Mọi người tại hai bên đường đều nói lời chúc phúc cho nàng cùng Tư Đồ, trái tim nhỏ bé của nàng đập rộn ràng. Cho tới khi tới phủ hắn, Tư Đồ chính là đỡ nàng xuống xe, mặc cho bà mai khuyên bảo. Khi tới lễ đường bà mai còn chưa kịp nói gì liền một đạo thân ảnh trắng bay tới giương kiếm về phía Tư Đồ Tiết Triệt.
- "Ta hôm nay tới cướp phu nhân ta đi! Ngươi nghĩ bản thân chỉ giăng mấy cái bẫy nhỏ đó liền có thể cản bước ta sao?"
Độc Cô Tư Thần phía trên nhìn xuống Tư Đồ Tiết Triệt mỉa mai, Tư Đồ Tiết Triệt chỉ mỉm cười nói.
- "Hôm nay ta đã cho rất nhiều dân thường tới đây, ngươi với chức trách là một vị tiên có thể không quan tâm mà hại tới dân thường sao? Nếu hôm nay ngươi ngoan ngoãn xem ta với nàng thành hôn, rất có thể ta sẽ để ngươi rời khỏi đây! Dù sao trên người ngươi cũng chẳng còn nội đan, ngươi nghĩ với trình độ đó của ngươi...ngươi thắng được ta sao?"
- " Bớt phí lời! Ngươi nghĩ ngươi đem dân thường tới đây đe dọa ta có thể làm ta lo lắng hay sao? Đúng như ngươi nói, ta mất đi nội đan! Vậy thì sao? Dù sao trước kia khi ta còn là chiến thần thì ngươi cùng chỉ là tên nhóc vắt mũi chưa sạch mà thôi!"
Nói rồi Độc Cô Tư Thần phi thân xuống muốn đấu trực tiếp với Tư Đồ Tiết Triệt nhưng chưa đâm tới hắn nàng đã chạy ra đứng chắn trước Tư Đồ Tiết Triệt.
- "Sư phụ! Hôm nay là ngày hỉ của con cùng Tư Đồ xin người, xin người có thể để con trả nốt nợ ân tình với y! Tuy rằng con rất thích người nhưng...con với người là sư đồ! Làm như vậy chúng ta không hợp với luân thường đạo lý, con không thể! Vậy nên xin người hãy cho con nợ người kiếp này, kiếp này con muốn bồi bên cạnh Tư Đồ!"
Nghe nàng nói vậy trái tim Tư Đồ Tiết Triệt hạnh phúc hơn bao giờ hết, hắn cảm động kéo nàng ra phía sau.
- "Nàng an tâm! Nhất định kiếp này ta sẽ đối xử tốt với nàng!"
- "Ta không quan tâm! Ta không quan tâm đám dân thường kia, không quan tâm luân thường đạo lý! Vũ Nhạc, ta muốn lấy nàng làm thê! Vì vậy hôm nay ta nhất định phải đưa nàng đi, ai cũng đừng hòng cản ta!"
- "Sư phụ! Phu quân! Hai người là hai người nam nhân quan trọng nhất đời con! Xin hai người đừng..."
Không để nàng nói xong Tư Đồ Tiết Triệt lập tức đánh ngất nàng.
- "Người đâu! Đem phu nhân ta ra một góc nghỉ ngơi! Hôm nay cho dù máu chảy thành sông, cho dù chỉ còn một chút tàn hồn ta cũng sẽ không cho kẻ nào đem nàng đi!"
Cùng lúc đó cứu viện của Tiên giới cho Độc Cô Tư Thần cũng tới, Độc Cô Tư Thần chỉ cười nhạt, những người đang khống chế dân thường liền nhanh chóng tham gia chiến đấu. Chỉ thấy đám người tiên giới kia nhếch môi.
- "Người thường mà tham gia hôn lễ của quỷ hẳn cũng không phải kẻ tốt, kẻ nào có ý muốn chiến đấu! Giết không tha bất cứ kẻ nào!"
Tư Đồ lần này mới hết thảy hiểu ra, Thiên Đình không để dân thường vào mắt! Hắn liền cho người sơ tán dân thường đi trước, lúc trước Ma giới cùng Tiên giới đã có không ít xích mích, sớm hay muộn chuyện này cũng sẽ diễn ra, không nghĩ tới tên đó lại chọn đúng lúc này để ra tay. Từ Đồ Tiết Triệt chỉ có thể chửi thề đem người tới bắt đầu khởi động chiến tranh! Lễ đường náo nhiệt giờ đây đã bắt đầu có máu văng, mọi chuyện dần trở nên nặng nề! Tư Đồ Tiết Triệt cùng Độc Cô Tư Thần lao vào chiến đấu với nhau, phía dưới người người hai bên Tiên, Ma tranh nàng. Nàng cuối cùng chỉ có thể nằm một góc, chữ hỉ đã chẳng còn thẳng, người đông vui náo nhiệt giờ đã chẳng còn. Giờ đây hỉ đường chỉ còn máu chảy thành sông, không còn nụ cười, chỉ còn sát ý.
A Hồng lần mò tới gần nàng, nàng có lẽ vì quá ồn ào dần tỉnh lại, ánh mắt hoang mang sợ hãi nhìn máu chảy, thây chất thành núi trước mắt.
Nàng lui vào góc vừa hay chạm phải A Hồng nàng liền bị A Hồng lôi lên ép nàng nhìn những việc đang xảy ra trước mắt.
- "Vũ Nhạc, ngươi nói xem! Cảnh này có quen không? Nếu ngươi không làm tới bước này, sự việc này đã không xảy ra, là do ngươi hại chết họ! Tất cả là do ngươi Vũ Nhạc ạ! Ngươi còn muốn giả vờ mất ký ức tới lúc nào? Ngươi lừa ai cũng được đừng hòng lừa ta! Nói đi, thực ra ngươi không mất đi ký ức đúng chứ?"
Nàng lắc đầu hai mắt đẫm lệ hét lên.
- "Ngươi là ai? Ngươi không phải A Hồng! A Hồng đâu! Cứu ta! Tư Đồ cứu ta!"
Nàng hét thật to, Tư Đồ Tiết Triệt cảm nhận nàng có nguy hiểm mặc kệ mọi chuyện xoay người không thèm tránh kiếm của Độc Cô Tư Thần đâm tới vội vã quay về tìm nàng.
- "Phu nhân!"
Hắn hét lên thuấn di một cách nhanh nhất tìm về nàng, Độc Cô Tư Thần cũng nhanh chóng thu kiếm chạy tới tìm nàng. Lúc hai kẻ họ bước xuống chỉ thấy A Hồng đang đẩy nàng ngã đập vào cây cột, môi nàng hộc máu chỉ thấy nàng ta ác độc mà cười.
- "Cuối cùng hai ngươi cũng tới, vừa hay, ta sẽ xé nát mặt nạ của nàng ta! Ta sẽ cho các ngươi biết, tất cả chỉ là giả dối! Nàng ta chỉ lừa các ngươi thôi, tỉnh lại đi!"
Nói rồi A Hồng liền lao vào đâm nàng một kiếm, quá bất ngờ không ai kịp làm gì, chỉ thấy nàng ôm lấy kiếm nhìn nàng ta khó hiểu. Cuối cùng A Lam dùng một tay lột mặt nạ ra. Đúng vậy, từ lúc A Hồng đi ra ngoài nàng ta đã bị A Lam hại chết sau đó ký sinh biến thành A Hồng, các vết trớ đó cũng là che dấu đi mùi của nàng ta.
- "Khônggggg!"
Tư Đồ Tiết Triệt và Độc Cô Tư Thần hét lên, A Lam cười điên cuồng!
- "Các ngươi nhìn đi! Ả ta là giả vờ thôi! Tất cả đều là giả dối!"
Nàng phun ra ngụm máu, tầm mắt vô định dần rồi ngưng thở. Tư Đồ Tiết Triệt dùng một trưởng khiến A Lam khụy xuống phun một ngụm máu, cả hai kẻ bọn hắn đều tràn ra lệ khí. Độc Cô Tư Thần hét lên hoàn toàn hóa ma.
- "Chủ nhân, người không nghĩ lại thật sao? Nàng ta chỉ giả vờ thôi, nàng ta không hề mất đi ký ức!"
- "A Hồng! Ta mai sẽ thành thân nên không thể có máu rơi, ta tha cho ngươi một mạng này ngươi tốt nhất nên quản cái miệng mình cho đúng! Ta không muốn ngươi nói thêm bất cứ điều gì nữa! Nếu không đừng trách ta!"
Tư Đồ Tiết Triệt nhìn A Hồng đang quỳ trước mình nhíu mày, ả ta trong ánh mắt thoáng qua tia lạnh giá rồi gật đầu.
- "Tiểu tỳ đã hiểu, xin cáo lui!"
Chờ khi A Hồng rời đi chỉ còn mình Tư Đồ hắn đăm chiêu nhìn lên bầu trời đếm từng giờ từng khắc trôi qua.
Còn bên kia nữ nhân vô lo nào đó ôm chăn ngủ ngon lành!
Sớm hôm sau nàng đã bị lôi dậy từ giờ mão, người ra vào tấp nập, mũ phượng áo hỉ điên cuồng xoay nàng. Còn nàng chỉ có thể vừa ngáp ngủ vừa mặc cho họ bố trí.
- "Giờ lành đã tới!"
Tư Đồ Tiết Triệt hồi hộp cưỡi trên ngựa đi tới đón nàng, bầu trời hôm nay đặc biệt xanh, cây lá cũng đặc biệt tươi tốt! Sau khi nhìn thấy nàng từ phòng bước ra Tư Đồ vội lau mồ hôi tay gấp gấp gáp gáp chạy tới cầm lấy tay nàng đưa nàng lên kiệu, hắn không dám nắm tay nàng quá chặt nhưng tay của hắn cũng run lên cả rồi.
- "Chàng...run sao?"
- "Ta..ta không run!"
Nàng cố nhìn cười, nhìn xem hắn tới cả nói cũng đã lắp bắp như vậy. Thật khó tin là đã từng thành hôn một lần với nàng!
Mọi người tại hai bên đường đều nói lời chúc phúc cho nàng cùng Tư Đồ, trái tim nhỏ bé của nàng đập rộn ràng. Cho tới khi tới phủ hắn, Tư Đồ chính là đỡ nàng xuống xe, mặc cho bà mai khuyên bảo. Khi tới lễ đường bà mai còn chưa kịp nói gì liền một đạo thân ảnh trắng bay tới giương kiếm về phía Tư Đồ Tiết Triệt.
- "Ta hôm nay tới cướp phu nhân ta đi! Ngươi nghĩ bản thân chỉ giăng mấy cái bẫy nhỏ đó liền có thể cản bước ta sao?"
Độc Cô Tư Thần phía trên nhìn xuống Tư Đồ Tiết Triệt mỉa mai, Tư Đồ Tiết Triệt chỉ mỉm cười nói.
- "Hôm nay ta đã cho rất nhiều dân thường tới đây, ngươi với chức trách là một vị tiên có thể không quan tâm mà hại tới dân thường sao? Nếu hôm nay ngươi ngoan ngoãn xem ta với nàng thành hôn, rất có thể ta sẽ để ngươi rời khỏi đây! Dù sao trên người ngươi cũng chẳng còn nội đan, ngươi nghĩ với trình độ đó của ngươi...ngươi thắng được ta sao?"
- " Bớt phí lời! Ngươi nghĩ ngươi đem dân thường tới đây đe dọa ta có thể làm ta lo lắng hay sao? Đúng như ngươi nói, ta mất đi nội đan! Vậy thì sao? Dù sao trước kia khi ta còn là chiến thần thì ngươi cùng chỉ là tên nhóc vắt mũi chưa sạch mà thôi!"
Nói rồi Độc Cô Tư Thần phi thân xuống muốn đấu trực tiếp với Tư Đồ Tiết Triệt nhưng chưa đâm tới hắn nàng đã chạy ra đứng chắn trước Tư Đồ Tiết Triệt.
- "Sư phụ! Hôm nay là ngày hỉ của con cùng Tư Đồ xin người, xin người có thể để con trả nốt nợ ân tình với y! Tuy rằng con rất thích người nhưng...con với người là sư đồ! Làm như vậy chúng ta không hợp với luân thường đạo lý, con không thể! Vậy nên xin người hãy cho con nợ người kiếp này, kiếp này con muốn bồi bên cạnh Tư Đồ!"
Nghe nàng nói vậy trái tim Tư Đồ Tiết Triệt hạnh phúc hơn bao giờ hết, hắn cảm động kéo nàng ra phía sau.
- "Nàng an tâm! Nhất định kiếp này ta sẽ đối xử tốt với nàng!"
- "Ta không quan tâm! Ta không quan tâm đám dân thường kia, không quan tâm luân thường đạo lý! Vũ Nhạc, ta muốn lấy nàng làm thê! Vì vậy hôm nay ta nhất định phải đưa nàng đi, ai cũng đừng hòng cản ta!"
- "Sư phụ! Phu quân! Hai người là hai người nam nhân quan trọng nhất đời con! Xin hai người đừng..."
Không để nàng nói xong Tư Đồ Tiết Triệt lập tức đánh ngất nàng.
- "Người đâu! Đem phu nhân ta ra một góc nghỉ ngơi! Hôm nay cho dù máu chảy thành sông, cho dù chỉ còn một chút tàn hồn ta cũng sẽ không cho kẻ nào đem nàng đi!"
Cùng lúc đó cứu viện của Tiên giới cho Độc Cô Tư Thần cũng tới, Độc Cô Tư Thần chỉ cười nhạt, những người đang khống chế dân thường liền nhanh chóng tham gia chiến đấu. Chỉ thấy đám người tiên giới kia nhếch môi.
- "Người thường mà tham gia hôn lễ của quỷ hẳn cũng không phải kẻ tốt, kẻ nào có ý muốn chiến đấu! Giết không tha bất cứ kẻ nào!"
Tư Đồ lần này mới hết thảy hiểu ra, Thiên Đình không để dân thường vào mắt! Hắn liền cho người sơ tán dân thường đi trước, lúc trước Ma giới cùng Tiên giới đã có không ít xích mích, sớm hay muộn chuyện này cũng sẽ diễn ra, không nghĩ tới tên đó lại chọn đúng lúc này để ra tay. Từ Đồ Tiết Triệt chỉ có thể chửi thề đem người tới bắt đầu khởi động chiến tranh! Lễ đường náo nhiệt giờ đây đã bắt đầu có máu văng, mọi chuyện dần trở nên nặng nề! Tư Đồ Tiết Triệt cùng Độc Cô Tư Thần lao vào chiến đấu với nhau, phía dưới người người hai bên Tiên, Ma tranh nàng. Nàng cuối cùng chỉ có thể nằm một góc, chữ hỉ đã chẳng còn thẳng, người đông vui náo nhiệt giờ đã chẳng còn. Giờ đây hỉ đường chỉ còn máu chảy thành sông, không còn nụ cười, chỉ còn sát ý.
A Hồng lần mò tới gần nàng, nàng có lẽ vì quá ồn ào dần tỉnh lại, ánh mắt hoang mang sợ hãi nhìn máu chảy, thây chất thành núi trước mắt.
Nàng lui vào góc vừa hay chạm phải A Hồng nàng liền bị A Hồng lôi lên ép nàng nhìn những việc đang xảy ra trước mắt.
- "Vũ Nhạc, ngươi nói xem! Cảnh này có quen không? Nếu ngươi không làm tới bước này, sự việc này đã không xảy ra, là do ngươi hại chết họ! Tất cả là do ngươi Vũ Nhạc ạ! Ngươi còn muốn giả vờ mất ký ức tới lúc nào? Ngươi lừa ai cũng được đừng hòng lừa ta! Nói đi, thực ra ngươi không mất đi ký ức đúng chứ?"
Nàng lắc đầu hai mắt đẫm lệ hét lên.
- "Ngươi là ai? Ngươi không phải A Hồng! A Hồng đâu! Cứu ta! Tư Đồ cứu ta!"
Nàng hét thật to, Tư Đồ Tiết Triệt cảm nhận nàng có nguy hiểm mặc kệ mọi chuyện xoay người không thèm tránh kiếm của Độc Cô Tư Thần đâm tới vội vã quay về tìm nàng.
- "Phu nhân!"
Hắn hét lên thuấn di một cách nhanh nhất tìm về nàng, Độc Cô Tư Thần cũng nhanh chóng thu kiếm chạy tới tìm nàng. Lúc hai kẻ họ bước xuống chỉ thấy A Hồng đang đẩy nàng ngã đập vào cây cột, môi nàng hộc máu chỉ thấy nàng ta ác độc mà cười.
- "Cuối cùng hai ngươi cũng tới, vừa hay, ta sẽ xé nát mặt nạ của nàng ta! Ta sẽ cho các ngươi biết, tất cả chỉ là giả dối! Nàng ta chỉ lừa các ngươi thôi, tỉnh lại đi!"
Nói rồi A Hồng liền lao vào đâm nàng một kiếm, quá bất ngờ không ai kịp làm gì, chỉ thấy nàng ôm lấy kiếm nhìn nàng ta khó hiểu. Cuối cùng A Lam dùng một tay lột mặt nạ ra. Đúng vậy, từ lúc A Hồng đi ra ngoài nàng ta đã bị A Lam hại chết sau đó ký sinh biến thành A Hồng, các vết trớ đó cũng là che dấu đi mùi của nàng ta.
- "Khônggggg!"
Tư Đồ Tiết Triệt và Độc Cô Tư Thần hét lên, A Lam cười điên cuồng!
- "Các ngươi nhìn đi! Ả ta là giả vờ thôi! Tất cả đều là giả dối!"
Nàng phun ra ngụm máu, tầm mắt vô định dần rồi ngưng thở. Tư Đồ Tiết Triệt dùng một trưởng khiến A Lam khụy xuống phun một ngụm máu, cả hai kẻ bọn hắn đều tràn ra lệ khí. Độc Cô Tư Thần hét lên hoàn toàn hóa ma.
Bình luận facebook