Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36
“Con và ba nói chưa chắc mẹ con đã đồng ý?” Ba Diêu đóng máy tính lại, nói với Đường Đinh, có tiếng cũng có miếng.
“Mặc dù công việc của anh ấy không bằng Nhiếp Phàn, gia thế cũng không tốt như anh ta, lại là người thành phố C, nhưng mà con yêu anh ấy, cũng có thể khẳng định anh ấy thật lòng với con, sau này sẽ đối với con rất tốt.” Đường Đinh kiên định nói. Trong gia đình này, chỉ cần ba Diêu công nhận Tống Gia Diễn thì mẹ Diêu cũng sẽ chấp nhận thôi.
“Nhưng mà…” Ba Diêu nhăn mày nói: “Ba nghe nói người kia là một đàn ông lớn tuổi, lúc trước mẹ con sợ người ta tuổi tác xấp xỉ ba mẹ, nếu giới thiệu với họ hàng sẽ cảm thấy không tự nhiên nên mới…”
“Tống Gia Diễn chỉ lớn hơn Nhiếp Phàn một tuổi, bằng tuổi với anh hai, thế nào lại biến thành đại thúc?” Đường Đinh trợn mắt, thiếu chút nữa quên mất cái này rất có thể là do mình gây hiểu lầm.
Ba Diêu ngẩn ra, sau khi suy nghĩ mới nói: “Vậy khi nào có thời gian, con dẫn cậu ta đến nhà mình ăn tối đi!”
“Hì hì, vậy ba nhớ làm công tác tư tưởng một chút cho mẹ trước nha!” Đường Đinh sát lại gần cười nịnh nọt.
Từ công ty ba Diêu đi ra, Đường Đinh không chờ được lấy điện thoại ra muốn gọi điện cho Tống Gia Diễn, nhưng khi cô vừa định ấn nút gọi thì lại nghe có tiếng gọi mình ngay gần đó.
Đường Đinh nghi ngờ nhìn xung quanh, phát hiện ra Phương Á Hi đang đứng phố đối diện nở nụ cười sáng lạn, vừa đi về phía cô vừa vẫy tay chào.
“Song Song, đã lâu không gặp!”
Từ khi nào cô và cô ta lại thân thiết như vậy? Cô nhớ rõ sau khi biến thành Diêu Song Song, số lần hai người gặp mặt cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, vì sao trông cô và Phương Á Hi giống như đã quen biết mấy chục năm, vừa gặp đã gọi tên riêng thân mật?
Nghĩ như vậy nhưng Đường Đinh vẫn giữ thái độ đoan chính, bày ra một khuôn mặt tươi cười, đáp trả: “Cô Phương, thật trùng hợp!”
Dường như Phương Á Hi hiểu ra một chút, cảm thấy Đường Đinh xưng hô với cô giống như lần đầu tiên gặp mặt, mà vừa nãy cô lại gọi trực tiếp tên của Đường Đinh cũng lộ ra bộ dáng cố ý thân cận, muốn nịnh bợ người ta.
“Song Song, gần đây đang làm gì vậy?” Nét xấu hổ trên mặt thoáng qua đi, Phương Á Hi vẫn cố chấp nắm tay Đường Đinh, lôi kéo cô đi về phía trước không mục đích.
Đường Đinh muốn tránh thoát, nhưng xung quanh đều là người, ở trên đường lôi lôi kéo kéo cũng rất khó coi, hơn nữa lại còn đang ở gần công ty ba Diêu bị người của công ty nhìn thấy đồn đại thì không tốt lắm.
Đường Đinh bất mãn trong lòng nhưng ngoài miệng vẫn tươi cười nói: “Cô Phương, tôi…”
“Song Song, chúng ta quen biết cũng đã lâu, cứ gọi tôi là Á Hi đi!”
Qủa nhiên bản lĩnh làm quen của Phương Á Hi so với lúc Đường Đinh và cô ta mới quen biết là cao thêm một bậc, dường như cố tình không thấy ý muốn chống cự và gương mặt lạnh của Đường Đinh.
“Cô Phương, chúng ta không thân cũng chẳng quen biết nhau!”
“Sao lại nói chúng ta không quen biết?” Phương Á Hi cắt ngang lời Đường Đinh, trong chính lời nói của cô ta lại có chút hàm hồ, rất mập mờ.
Chẳng lẽ cô ta thực sự quan hệ với Diêu Đạm, nên nịnh nọt cô – em chồng tương lai?
Đường Đinh kinh sợ. *kinh sợ: kinh ngạc + sợ hãi
Thân thể cô cứng đờ, Đường Đinh dùng một chút lực đẩy tay Phương Á Hi ra khỏi bàn tay mình: “Cô Phương, cô nên nói mọi chuyện cho rõ ràng! Lẽ nào tôi và cô là họ hàng hay bạn bè? Quan hệ giữa cô và nhà họ Diêu chúng tôi nhiều nhất cũng chỉ là nhân viên cũ của công ty cha tôi đang đầu tư thôi, không hề có những thứ khác, cũng không có khả năng có những thứ khác!”
“Tôi khuyên cô, tốt nhất đừng có tâm tư không nên có!”
Đường Đinh nói xong thì đi đến bên đường gọi một chiếc taxi rời đi, để lại một mình Phương Á Hi sắc mặt tái xanh trên phố không cam tâm mà giậm chân.
Gần một năm nay, Phương Á Hi thường xuyên gọi điện và gửi thư liên hệ với Diêu Đạm mà thái độ của Diêu Đạm thờ ơ khiến cô ta không hiểu. Vì vậy cô ta chọn cách tiếp xúc với gia đình anh để tạo mối quan hệ, mà Đường Đinh với tư cách là em gái Diêu Đạm chính là mục tiêu đầu tiên của cô, nhưng cô không thể nào hiểu được. Bởi vì cô ta cho rằng đây là người dễ dàng tiếp cận nhất nhưng lại chính là người gây ra nhiều khó chịu nhất.
Ngồi trên xe, nhìn những tòa cao ốc và các cửa hiệu đầy màu sắc bên đường, Đường Đinh không gọi cho Tống Gia Diễn mà bấm số gọi cho Diêu Đạm.
Nếu như tình cảm của Phương Á Hi và Diêu Đạm mới trong giai đoạn phát sinh thì cô sẽ giết đoạn tình cảm này chết từ trong trứng nước; còn nếu như bọn họ đã đến giai đoạn thề non hẹn biển thì chỉ sợ núi không mòn trời đất hòa hợp mới dám đoạn tuyệt thì (cùng quân tuyệt giai đoạn)… Cho dù không phá vỡ được thì cô cũng phải cảnh tỉnh cho Diêu Đạm, sau đó nhanh chóng kết hôn cùng với Tống Tống, một mắt nhắm một mắt mở vậy. Mặc dù có chút vô đạo đức nhưng quả thực cô không muốn nhìn thấy cô ta.
*sơn vô lăng thiên địa hợp: Đỉnh núi không có góc cạnh, trời đất hòa hợp (Nguồn: thivien.vn) – Thơ Quỳnh Dao.
“Alo? Song Song, sao lại gọi điện cho anh vào lúc này?”
“Anh, em làm phiền anh làm việc sao?” Nghĩ đến thời gian lúc này, Đường Đinh cảm thấy hết sức ảo não.
“Không sao! Vừa đúng lúc công ty phái anh ra ngoài có việc. Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”
Ngay sau đó, Đường Đinh vốn nghe được từ trong điện thoại phát ra rất nhiều âm thanh nói chuyện ồn ào, ngay lập tức lại yên ắng hẳn đi.
Nuốt nuốt nước miếng, Đường Đinh nhỏ nhẹ hỏi: “Cái kia…. Anh hai, hiện tại quan hệ giữa anh và Phương Á Hi là như thế nào?”
“Em hỏi cái này để làm gì?”
Giọng điệu trả lời của Diêu Đạm giống như là đang cười câu hỏi của Đường Đinh vậy, nhất thời cô không thể hiểu được.
“Bởi vì hôm nay cô ta nắm tay em giống như thân quen lắm vậy! Rõ ràng là không có một chút quan hệ nào. Nếu như không phải vì anh, làm sao cô ta có thể như vậy hả?” Đường Đinh nhớ đến toàn bộ chuyện vừa xảy ra, bỗng dung vô cớ tức giận.
Nếu Phương Á Hi không xuất hiện thì cô cũng không có cảm giác gì, ân oán kiếp trước có thể để nó trôi đi; nhưng cô ta hết lần này tới lần khác đến quấy rầy, quấn quýt lấy anh trai cô và cô. Chẳng lẽ cô ta còn mặt dày đến tận nhà dây dưa với ba mẹ Diêu sao?
“Cái đó hả? Anh và Phương Á Hi…” Diêu Đạm đột nhiên nảy ra ý định trêu chọc, nói một nửa liền dừng lại, tưởng tượng dáng vẻ em gái nhà mình bên đầu kia điện thoại đang tức đến giậm tay giậm chân, thì không khỏi bật cười thành tiếng.
Thực ra quan hệ giữa anh và Phương Á Hi lúc này hoàn toàn không phải loại quan hệ mà Đường Đinh đang nghĩ đến. Phương Á Hi quả thực thường xuyên gọi điện, gửi thư tìm anh, nhưng mà anh đối với cô ta không quan tâm. Mặc kệ là cô ta thực sự thích anh hay chỉ là coi trọng tiền của nhà họ Diêu thì quan hệ của bọn họ cùng lắm chỉ có thể là bạn bè bình thường, vĩnh viễn sẽ không thể nào vượt qua được cái ranh giới kia.
“Anh! Anh lại chọc em!” Đường Đinh nóng nảy, chỉ vừa nghĩ tới Phương Á Hi có cơ hội làm chị dâu mình thì cả người cô cảm thấy không được tự nhiên, hận không thể trực tiếp đem toàn bộ những chuyện tốt Phương Á Hi đã làm ra ngoài ánh sáng.
“Được rồi, được rồi! Anh và cô ta thực sự không có quan hệ gì, em coi như là cô ta nói láo, được chưa?”
“Vậy…vậy anh cũng phải nói cho cô ta biết là không được ăn nói lung tung!” Đường Đinh an lòng hơn một nửa, “Lần đầu tiên mẹ thấy cô ta thì đã không thích, cũng nói để cho anh không nên dính dáng đến cô ta.”
“Ừ, anh biết phải làm sao mà!”
Cúp điện thoại, Diêu Đạm cầm điện thoại trong lòng đã có chủ ý. Nếu Phương Á Hi không thành thật, anh cũng khiến cho cô ta trở nên thành thật, cô gái này tâm cơ thật sự là dùng sai chỗ rồi.
“Mặc dù công việc của anh ấy không bằng Nhiếp Phàn, gia thế cũng không tốt như anh ta, lại là người thành phố C, nhưng mà con yêu anh ấy, cũng có thể khẳng định anh ấy thật lòng với con, sau này sẽ đối với con rất tốt.” Đường Đinh kiên định nói. Trong gia đình này, chỉ cần ba Diêu công nhận Tống Gia Diễn thì mẹ Diêu cũng sẽ chấp nhận thôi.
“Nhưng mà…” Ba Diêu nhăn mày nói: “Ba nghe nói người kia là một đàn ông lớn tuổi, lúc trước mẹ con sợ người ta tuổi tác xấp xỉ ba mẹ, nếu giới thiệu với họ hàng sẽ cảm thấy không tự nhiên nên mới…”
“Tống Gia Diễn chỉ lớn hơn Nhiếp Phàn một tuổi, bằng tuổi với anh hai, thế nào lại biến thành đại thúc?” Đường Đinh trợn mắt, thiếu chút nữa quên mất cái này rất có thể là do mình gây hiểu lầm.
Ba Diêu ngẩn ra, sau khi suy nghĩ mới nói: “Vậy khi nào có thời gian, con dẫn cậu ta đến nhà mình ăn tối đi!”
“Hì hì, vậy ba nhớ làm công tác tư tưởng một chút cho mẹ trước nha!” Đường Đinh sát lại gần cười nịnh nọt.
Từ công ty ba Diêu đi ra, Đường Đinh không chờ được lấy điện thoại ra muốn gọi điện cho Tống Gia Diễn, nhưng khi cô vừa định ấn nút gọi thì lại nghe có tiếng gọi mình ngay gần đó.
Đường Đinh nghi ngờ nhìn xung quanh, phát hiện ra Phương Á Hi đang đứng phố đối diện nở nụ cười sáng lạn, vừa đi về phía cô vừa vẫy tay chào.
“Song Song, đã lâu không gặp!”
Từ khi nào cô và cô ta lại thân thiết như vậy? Cô nhớ rõ sau khi biến thành Diêu Song Song, số lần hai người gặp mặt cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, vì sao trông cô và Phương Á Hi giống như đã quen biết mấy chục năm, vừa gặp đã gọi tên riêng thân mật?
Nghĩ như vậy nhưng Đường Đinh vẫn giữ thái độ đoan chính, bày ra một khuôn mặt tươi cười, đáp trả: “Cô Phương, thật trùng hợp!”
Dường như Phương Á Hi hiểu ra một chút, cảm thấy Đường Đinh xưng hô với cô giống như lần đầu tiên gặp mặt, mà vừa nãy cô lại gọi trực tiếp tên của Đường Đinh cũng lộ ra bộ dáng cố ý thân cận, muốn nịnh bợ người ta.
“Song Song, gần đây đang làm gì vậy?” Nét xấu hổ trên mặt thoáng qua đi, Phương Á Hi vẫn cố chấp nắm tay Đường Đinh, lôi kéo cô đi về phía trước không mục đích.
Đường Đinh muốn tránh thoát, nhưng xung quanh đều là người, ở trên đường lôi lôi kéo kéo cũng rất khó coi, hơn nữa lại còn đang ở gần công ty ba Diêu bị người của công ty nhìn thấy đồn đại thì không tốt lắm.
Đường Đinh bất mãn trong lòng nhưng ngoài miệng vẫn tươi cười nói: “Cô Phương, tôi…”
“Song Song, chúng ta quen biết cũng đã lâu, cứ gọi tôi là Á Hi đi!”
Qủa nhiên bản lĩnh làm quen của Phương Á Hi so với lúc Đường Đinh và cô ta mới quen biết là cao thêm một bậc, dường như cố tình không thấy ý muốn chống cự và gương mặt lạnh của Đường Đinh.
“Cô Phương, chúng ta không thân cũng chẳng quen biết nhau!”
“Sao lại nói chúng ta không quen biết?” Phương Á Hi cắt ngang lời Đường Đinh, trong chính lời nói của cô ta lại có chút hàm hồ, rất mập mờ.
Chẳng lẽ cô ta thực sự quan hệ với Diêu Đạm, nên nịnh nọt cô – em chồng tương lai?
Đường Đinh kinh sợ. *kinh sợ: kinh ngạc + sợ hãi
Thân thể cô cứng đờ, Đường Đinh dùng một chút lực đẩy tay Phương Á Hi ra khỏi bàn tay mình: “Cô Phương, cô nên nói mọi chuyện cho rõ ràng! Lẽ nào tôi và cô là họ hàng hay bạn bè? Quan hệ giữa cô và nhà họ Diêu chúng tôi nhiều nhất cũng chỉ là nhân viên cũ của công ty cha tôi đang đầu tư thôi, không hề có những thứ khác, cũng không có khả năng có những thứ khác!”
“Tôi khuyên cô, tốt nhất đừng có tâm tư không nên có!”
Đường Đinh nói xong thì đi đến bên đường gọi một chiếc taxi rời đi, để lại một mình Phương Á Hi sắc mặt tái xanh trên phố không cam tâm mà giậm chân.
Gần một năm nay, Phương Á Hi thường xuyên gọi điện và gửi thư liên hệ với Diêu Đạm mà thái độ của Diêu Đạm thờ ơ khiến cô ta không hiểu. Vì vậy cô ta chọn cách tiếp xúc với gia đình anh để tạo mối quan hệ, mà Đường Đinh với tư cách là em gái Diêu Đạm chính là mục tiêu đầu tiên của cô, nhưng cô không thể nào hiểu được. Bởi vì cô ta cho rằng đây là người dễ dàng tiếp cận nhất nhưng lại chính là người gây ra nhiều khó chịu nhất.
Ngồi trên xe, nhìn những tòa cao ốc và các cửa hiệu đầy màu sắc bên đường, Đường Đinh không gọi cho Tống Gia Diễn mà bấm số gọi cho Diêu Đạm.
Nếu như tình cảm của Phương Á Hi và Diêu Đạm mới trong giai đoạn phát sinh thì cô sẽ giết đoạn tình cảm này chết từ trong trứng nước; còn nếu như bọn họ đã đến giai đoạn thề non hẹn biển thì chỉ sợ núi không mòn trời đất hòa hợp mới dám đoạn tuyệt thì (cùng quân tuyệt giai đoạn)… Cho dù không phá vỡ được thì cô cũng phải cảnh tỉnh cho Diêu Đạm, sau đó nhanh chóng kết hôn cùng với Tống Tống, một mắt nhắm một mắt mở vậy. Mặc dù có chút vô đạo đức nhưng quả thực cô không muốn nhìn thấy cô ta.
*sơn vô lăng thiên địa hợp: Đỉnh núi không có góc cạnh, trời đất hòa hợp (Nguồn: thivien.vn) – Thơ Quỳnh Dao.
“Alo? Song Song, sao lại gọi điện cho anh vào lúc này?”
“Anh, em làm phiền anh làm việc sao?” Nghĩ đến thời gian lúc này, Đường Đinh cảm thấy hết sức ảo não.
“Không sao! Vừa đúng lúc công ty phái anh ra ngoài có việc. Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”
Ngay sau đó, Đường Đinh vốn nghe được từ trong điện thoại phát ra rất nhiều âm thanh nói chuyện ồn ào, ngay lập tức lại yên ắng hẳn đi.
Nuốt nuốt nước miếng, Đường Đinh nhỏ nhẹ hỏi: “Cái kia…. Anh hai, hiện tại quan hệ giữa anh và Phương Á Hi là như thế nào?”
“Em hỏi cái này để làm gì?”
Giọng điệu trả lời của Diêu Đạm giống như là đang cười câu hỏi của Đường Đinh vậy, nhất thời cô không thể hiểu được.
“Bởi vì hôm nay cô ta nắm tay em giống như thân quen lắm vậy! Rõ ràng là không có một chút quan hệ nào. Nếu như không phải vì anh, làm sao cô ta có thể như vậy hả?” Đường Đinh nhớ đến toàn bộ chuyện vừa xảy ra, bỗng dung vô cớ tức giận.
Nếu Phương Á Hi không xuất hiện thì cô cũng không có cảm giác gì, ân oán kiếp trước có thể để nó trôi đi; nhưng cô ta hết lần này tới lần khác đến quấy rầy, quấn quýt lấy anh trai cô và cô. Chẳng lẽ cô ta còn mặt dày đến tận nhà dây dưa với ba mẹ Diêu sao?
“Cái đó hả? Anh và Phương Á Hi…” Diêu Đạm đột nhiên nảy ra ý định trêu chọc, nói một nửa liền dừng lại, tưởng tượng dáng vẻ em gái nhà mình bên đầu kia điện thoại đang tức đến giậm tay giậm chân, thì không khỏi bật cười thành tiếng.
Thực ra quan hệ giữa anh và Phương Á Hi lúc này hoàn toàn không phải loại quan hệ mà Đường Đinh đang nghĩ đến. Phương Á Hi quả thực thường xuyên gọi điện, gửi thư tìm anh, nhưng mà anh đối với cô ta không quan tâm. Mặc kệ là cô ta thực sự thích anh hay chỉ là coi trọng tiền của nhà họ Diêu thì quan hệ của bọn họ cùng lắm chỉ có thể là bạn bè bình thường, vĩnh viễn sẽ không thể nào vượt qua được cái ranh giới kia.
“Anh! Anh lại chọc em!” Đường Đinh nóng nảy, chỉ vừa nghĩ tới Phương Á Hi có cơ hội làm chị dâu mình thì cả người cô cảm thấy không được tự nhiên, hận không thể trực tiếp đem toàn bộ những chuyện tốt Phương Á Hi đã làm ra ngoài ánh sáng.
“Được rồi, được rồi! Anh và cô ta thực sự không có quan hệ gì, em coi như là cô ta nói láo, được chưa?”
“Vậy…vậy anh cũng phải nói cho cô ta biết là không được ăn nói lung tung!” Đường Đinh an lòng hơn một nửa, “Lần đầu tiên mẹ thấy cô ta thì đã không thích, cũng nói để cho anh không nên dính dáng đến cô ta.”
“Ừ, anh biết phải làm sao mà!”
Cúp điện thoại, Diêu Đạm cầm điện thoại trong lòng đã có chủ ý. Nếu Phương Á Hi không thành thật, anh cũng khiến cho cô ta trở nên thành thật, cô gái này tâm cơ thật sự là dùng sai chỗ rồi.
Bình luận facebook