• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Hẹn kiếp sau gặp lại chàng Full dịch (18 Viewers)

  • Chap-136

Chương 136: Lại là nhà họ Ninh




"Ninh này... Không lẽ chính là..." miệng, bật thốt ra.



"Không sai" Tiết Xán đặt băng ghi hình xuống: "Đây chính là ký hiệu của nhà họ Ninh"



Tôi ngây ra.



Thảo nào trong băng ghi hình kia, Michelle nói "vị đại nhân kia” cũng tìm cô gái bát tự thuần âm, mệnh cách cứng cỏi, lần quẩn nửa ngày, hóa ra vẫn là nhà họ Ninh.



Nhưng điều khiến tôi thấy kỳ quái là, nhà họ Ninh là một gia đình huyền học Trung Quốc, tại sao lại có thể lực ở Úc? "Đúng rồi" Tôi đột nhiên nhớ đến một chuyện, hỏi



Tiết Xán: "Anh điều tra những thi thể kia, có kết quả thể nào?"



Sắc mật Tiết Xán trầm xuống, thấp giọng nói: “Tất cả hầm băng đều bị phá hủy rồi"



Tôi trợn mắt há miệng: “Là người nhà họ Ninh làm sao?"



“Hắn là vậy" Tiết Xán gật đầu: "Bọn họ đoán được tôi sẽ quay về điều tra những thi thể kia, nên tiêu hủy chúng sạch sẽ rồi"



Trong lòng tôi hoảng sợ.



Tiết Xán đã từng nói, những thi thể trong hầm băng kia không chỉ có những người bị Tuyết Nữ bắt đi trong mấy năm nay, còn có rất nhiều thi thể khác nữa.



Tại sao người nhà họ Ninh lại phái giết nhiều người như vậy? Tại sao lại sợ Tiết Xán nhìn thấy những thị thể kia?



Còn có trong băng ghi hình, Michelle nói vị đại nhân đó ăn một người đàn ông tuổi còn trẻ thì là chuyện gì?



Tôi cảm thấy tất cả mọi chuyện liên quan đến nhà họ Ninh giống như sương mù dày đặc không nhìn thấy điểm dừng vậy, mỗi khi tôi tự cho rằng đã đẩy được một tầng, đẳng sau lại có sương mù còn dày đặc hơn nữa chưa đẩy ra được. Tôi đang suy nghĩ miên man, Tiết Xán đột nhiên nằm chật tay tôi, đi lên tầng.



"Anh làm gì thế hả?" Tôi sửng sốt, vội vàng giãy giụa nói. "Lên tầng đi ngủ” Tiết Xán đáp lại tôi bốn chữ ngắn gọn.



Tôi ngẩn ra.



"Tất cả mọi người đều ở phòng khách mà, chúng ta cũng ở phòng khách luôn chứ?" Tôi cố gắng rút tay mình lại. Nhưng Tiết Xán hoàn toàn không chịu buông ra.



"Tôi không muốn ngủ cùng một chỗ với người phụ nữ miệng đầy máu và nước bọt” Tiết Xán ghét bỏ cúi đầu nhìn thoáng qua An Nhân đang hôn mê trên mật đất, tiếp tục lôi kéo tôi lên tầng.



"Vậy một mình anh lên đi... Tôi ở lại đây, dù sao bây giờ hai chúng ta cũng không thích hợp ngủ cùng nhau..."



Tôi vừa nói ra khói miệng, Tiết Xán đột nhiên dừng bước lại, quay đầu, hung dữ trừng mắt nhìn tôi.



"An Tố! Em cho rằng tôi muốn ngủ cùng em sao?" Hån gào lên với tôi: “Tôi chỉ là vì..



"Chỉ là vì cái gì?” Tôi chớp chớp mắt, hỏi.



"Chỉ vì muốn bảo vệ em thôi!” Tiết Xán nghẹn họng rất lâu, cuối cùng mới thốt ra được một lý do: "Chồ này nguy hiểm như vậy, nói không chừng người nhà họ Ninh vẫn đang ở trong bóng tối như hổ rình mồi, đương nhiên em phải ở bên cạnh tôi"



Nói xong, hắn lười phải dài đòng với tôi nữa, ôm ngang tôi lên rồi đi thẳng lên tầng.



Nơi Tiết Xán ở là căn phòng tốt nhất ở khách sạn này, cũng chính là phòng ngủ chính trước đây của tòa thành này. Trong phòng chỉ có một chiếc giường khổng lồ kiểu châu Âu, sau khi tôi tránh được ra khỏi lòng Tiết Xán thì chuẩn bị ôm chăn bông sang ghế sô pha lớn bên cạnh để ngủ.



Nhưng Tiết Xán đã đẩy tôi ngã xuống giường.



"Anh... Anh làm gì thế!" Tôi đề phòng dùng chăn bông quấn chặt lấy mình. Tôi không phải là đồ ngốc, mấy đêm trước, cảm xúc lạnh như băng này cùng với việc vết thương của minh đã khép miệng, tuy thằng ranh Tiết Xán này không thừa nhận, nhưng tôi biết là hắn đã đến. Đối với con quỷ già không giữ lời hứa này, tôi vẫn nên cẩn thận thì hơn,



Thấy tôi có bộ dạng đề phòng, mặt Tiết Xán sầm xuống, vươn tay kéo chăn bông của tôi, tung ra, tôi giống như một cái nem rán, bị quẩn chặt lấy.



"Tiết Xuân! Anh làm gì thế hả?" Tôi hoàn toàn luống cuống.



"Cô yên tâm đi, với cái dáng người và nhan sắc này của cô, tôi vẫn chưa đến mức không kiềm chế được đâu" Tiết Xán ghét bỏ lườm tôi một cái n Tôi tức giận đến mức suýt nữa cần nát mép chăn bông.



Tiến Xán đẩy tôi sang bên cạnh, tôi càu nhàu lăn sang bên trái của gitường, mà hắn cũng nhanh chóng cới áo sơ mi, năm xuống bên phải của tôi ngủ luôn.










“Anh. Anh muốn ngủ cùng một giường với tôi sao?" Tôi cảnh giác nói.



"Có vấn đế gi sao?" Tiết Xán nhíu mày: “Chiếc giường này to đùng,cô vên tâm đi, tôi sẽ không động vào cô đâu."



Chiếc giường này qủa thật rất lớn. hai chúng ta năm mỗi người một bên, ở giữa vẫn có thể năm thêm khoảng hai, ba người nữa cũng không có vấn đề gì.



Nghĩ như vậy, tôi mới yên tâm hơn được chút. Thật ra hôm nay tôii đã mệt chết đi được, vừa nãy lại bị chuyện An Nhân giày vò, càng mệt đến mức đau đầu.



Vì vậy tôi cũng lười cãi nhau với Tiết Xán, gĩu chăn ra, mí mắt chùng xuống ngủ mất.



Sau khi ngủ không được bao lâu, tôi đột nhiên cảm thấy xung quanh nóng rực.



Úc là mùa đông, tất cả các phòng trong khách sạn đều-có máy sưởi điện, có điều phần lớn thời gian đều được khống chế ở nhiệt độ thoải mái, nhưng chẳng biết tại sao đêm nay, nhiệt độ lại e đến mức quá đáng như thể này. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
TruyệnVietwriter.net



Tôi đang ngủ bị nóng đến mức rên rỉ một tiếng đá văng chăn bông, vẫn nóng đến sắp chết như trước, thậm chí quần áo đều bị mồ hôi thẩm ướt.



Tôi không nhịn được trở mình lăn trên giường.



Nghiêng người, tay đột nhiên đụng phải một thứ gì đó lạnh như băng.



Trong nhiệt độ nóng bức, cảm giác lạnh lẽo này giống như một dòng suối mát, khiến tôi trong giấc mơ không tự chủ được thèm khát.



Tôi vốn dĩ không hề suy nghĩ, theo bản năng tiến đến gần thứ lạnh băng kia.



Tôi xoay người, tôi xoay người, tôi lại xoay người,



Cuối cùng tôi cũng xoay được đến thứ gì đó lạnh lẽo ở bên cạnh, vừa vặn ôm chặt lấy.



..



Thật mát lạnh, thật thoải mái quá...



Trong lúc tôi mơ ngủ, không kìm lòng được mà kề sát cảm giác mát lạnh này, tôi nhanh chóng cảm giác được vật kia cử động, dường như đang bao bọc xung quanh tôi.



Lập tức, toàn thân tôi đều bị cái lạnh lẽo này bao phủ. Cảm giác kia giống như đang giữa mùa hè, lập tức nhảy xuống hồ bơi, lạnh xuyên tim lạnh đến đóng băng luôn.



Tôi thỏa mãn rên một tiếng. Trên đỉnh đầu của tôi



lập tức vang lên một tiếng cười khẽ. "Thích vậy sao?" Một giọng nói trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai tôi, tôi chỉ cảm thấy vành tai mình lạnh lẽo hơi ngứa một chút.



Cảm giác này rất quen thuộc, tôi cũng không thế chống cự lại được, chỉ thoải mái cọ về phía trước.



Thân thể lạnh như băng kia đột nhiên cứng đờ. Một lát sau, tôi cảm thấy mình bị ôm còn chặt hơn trước, thậm chí tôi còn không thể thở được.



"An Tổ” Một giọng nói rì rầm trên đầu tôi: “Rốt cuộc tôi nên làm thế nào với em đây.. "



Đêm nay tôi ngủ rất ngon, sáng ngày hôm sau, tôi đang định vặn eo bẻ cổ đứng lên, đột nhiên phát hiện thân thể mình bị giam cầm lại.



Tôi vội vàng mở mắt, đã nhìn thấy một gương mật tuấn tú phóng đại gần trong gang tấc, một đôi mắt đen trợn lên tròn xoe, đang nhìn tôi.



"A!"



Tôi hoảng sợ đến hồn bay phách lạc, đang định nhảy dựng lên, nhưng đối phương lại ôm lấy tôi còn chật hơn trước. "Vừa mới sáng sớm, em kêu gào cái gì vậy An Tổ?" Tiết Xán nhíu mày: "Em định gọi tất cả mọi người dưới tầng lên đây nhì chúng ta năm chung một giường hả?" Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
TruyệnVietwriter.net



Lúc này tôi mới đột ngột tỉnh táo lại, vội vàng che miệng lại. "Anh... Tại sao anh lại ôm tôi?” Tôi trừng to mắt:



"Không phải anh nói sẽ không động vào tôi sao?"



Tiết Xán nhướn mày, vẻ mặt ghét bỏ: “Ai động vào em?



Không biết đêm qua ai liều mạng cọ xát lên người tôi, còn sống chết ôm chặt không chịu buông tôi ra, tôi hất ra cũng không được”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom