Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 753-758
Điều khiến tôi khiếp sợ, là thời gian cô gái này mất tích.
Trong tài liệu vụ mất tích, có ghi chính xác thời gian, là vào mùa xuân, tháng ba, căn bản không phải thời gian Quỷ Nguyệt mà Hạ Hàng nói tới.
Sắc mặt của tôi trở nên hết sức khó coi.
Tài liệu này tuyệt đối là chính xác, cho nên, là Hạ Hàng đã lừa gạt tôi.
Nhưng tại sao ông ta phải lừa tôi?
Là bởi vì ông ta đưa Hạ Ly đến nơi này, căn bản không phải bởi vì Quỷ Nguyệt làm thức dậy các quỷ hồn? Là vì nguyên nhân nào khác?
Ông ta đã làm gì Hạ Ly, mà khiến Hạ Ly phải để lại tín hiệu cầu cứu trên cửa sổ?
Tôi càng nghĩ càng thấy sợ, nhưng nhìn những tài liệu khác của Hạ Ly, tia huyết sắc cuối cùng trên mặt tôi liền mất đi.
Tôi nhìn thấy ảnh chụp của Hạ Ly.
Trong tấm ảnh, Hạ Ly trông nhỏ tuổi hơn tôi, đại khái chưa đến hai mươi tuổi.
Tiết Chỉ đang ở bên cạnh cũng hiếu kỳ nhìn qua, trông thấy tấm ảnh Hạ Ly cũng đột nhiên sửng sốt, nhìn vào ảnh chụp, rồi lại nhìn vào tôi, nhịn không được mở miệng: “Mommy, chị gái này nhìn rất giống mommy.”
Đúng thế.
Đây chính là nguyên nhân khiến tôi biến sắc.
Trong tấm ảnh này, dáng dấp Hạ Ly trông rất giống tôi, từ khuôn mặt đến khí chất đều thuc su giống.
Nhưng để tôi thực sự sợ hãi, lại không phải là cái này.
Bởi vì tôi đột nhiên nghĩ đến một tấm hình khác.
Hôm qua tôi đã trông thấy Hạ Hàng ngẩn người khi nhìn vào một tấm ảnh, đấy chính là tấm ảnh chụp ông ta cùng con gái.
Trong tấm ảnh cô bé đó chỉ tầm mười tuổi, tôi lúc ấy nhìn qua, đã cảm thấy cô bé đó rất quen, nhưng bởi vì chỉ nhìn trong chốc lát, tôi cũng không nghĩ ra được vì cái gì lại thấy quen mắt, nên cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhưng khi nhìn thấy ảnh của Hạ Ly, tôi đột nhiên nhận ra, vì sao lại cảm thấy con gái của Hạ Hàng nhìn quen mắt.
Bởi vì con gái của Hạ Hàng, dáng dấp rất giống Hạ Ly, cũng rất giống tôi.
Kỳ thật nếu nói ra, cả Hạ Ly, con gái của Hạ Hàng cùng tôi, đều là người nhà họ Hạ, có quan hệ máu mủ, cho nên lớn lên giống nhau cũng là chuyện bình thường.
Nhưng liên hệ tới thái độ của Hạ Hàng đối với tôi, lại phát hiện ra được chuyện của Hạ Ly, tôi luôn cảm giác mình loáng thoáng hiểu được cái gì, không cầm được trong lòng phát run.
Hạ Ly cùng tôi, ở đây gặp nạn, được Hạ Hàng mang về, căn bản không phải chuyện trùng hợp.
Han la do Hạ Hàng cố ý.
Mà ông ta sở dĩ mang chúng tôi về, lại còn đối tốt với chúng tôi như vậy, đều là bởi vì con gái của ông ta, bởi vì hai chúng tôi đều nhìn trông giống dáng dấp của con gái ông ta khi lớn lên.
Mặc dù nói động cơ này, cũng không phải là cái gì quá đáng sợ, nhưng nghĩ tới Hạ Ly ở đây mất tích, tôi liền không nhịn được cảm thấy đáng sợ.
Liệu có phải hay không là Hạ Hàng đã hạ thủ với Hạ Ly?
Thế nhưng là cũng không đúng lắm, Hạ Hàng nếu quả thật là chúng tôi sẽ giống con gái của ông ta khi lớn lên, mà đem chúng tôi lưu lại nơi này, thì cũng không có lý do gì phải giết Hạ Ly?
Chỉ là, ông ta không có lý do để giết Hạ Ly, nhưng lại có khả năng giam cầm chúng tôi tại nơi này.
Bởi vì con gái của ông ta đã chết, nên ông ta hy vọng coi chúng tôi như con gái của ông ta, một mực ở lại trong căn nhà bị phong bế này.
Đây mới thực sự là nguyên do ông ta đem chúng tôi trở về?
Cho nên ông ta mới một mực chán ghét Tiết Chỉ? Vì Tiết Chỉ trong ký ức của ông ta là không tồn tại?
Mà phía ngoài kia Quỷ Nguyệt cùng quỷ quái, chỉ là cái cớ để giam cầm chúng tôi?
Một tháng sau, chờ Quỷ nguyệt qua đi, ông ta có thực sự để chúng tôi đi?
Tôi càng nghĩ càng kinh hãi.
“Mẹ, mẹ không sao chứ?”, Tiết Chỉ thấy sắc mặt tôi trắng bệch, không khỏi lo lắng hỏi.
Tôi lúc này mới lấy lại tinh thần, ôm lấy Tiết Chỉ, “Tiết Chỉ, ngôi nhà này chỉ sợ có chút không thích hợp, mej con minh tốt hơn vẫn nên cẩn thận một chút.”
Tiết Chỉ thận trọng nhẹ gật đầu.
Tôi lập tức liếc mắt nhìn điện thoại trong tay Tiết Chỉ, là Hạ Lẫm gửi tin nhắn đến, nói bọn họ đã tìm thấy Kết giới kia, nhưng Kết giới kia khá là lợi hại, phải cần thêm một chút thời gian mới có thể phá bỏ được.
Nhìn thấy tin tức này, mặc dù nhẹ nhàng thở ra, nhưng rất nhanh tôi lại càng thấy căng thẳng hơn.
Tôi biết Hạ Lẫm bọn họ sẽ tới cứu chúng tôi, điều chúng tôi cần làm bây giờ chính là kéo dài thời gian.
Nhưng nói thật cho đến bây giờ, tôi vẫn còn mơ hồ về mục đích thật sự của Hạ Hàng. Điều duy nhất tôi có thể xác định chính là ông ta thật sự lừa gạt tôi, nếu ông ta đã lừa tôi một việc, vậy thì cũng có thể những việc khác cũng là dối trá, nên tôi nhất định cần cần thận, tuyệt đối không được lơ là.
Tôi nhìn thoáng qua điện thoại thấy chỉ còn mười phần trăm pin, trong lòng càng thêm sốt ruột.
Lúc này, Hạ Lẫm đột nhiên nhắn tin tới: “Tiết Xán cũng tới.”
Tôi lập tức sửng sốt.
Tiết Xán cũng tới, anh tại sao lại đến rồi?
Trong lòng tôi mặc dù hiếu kì, nhưng biết dung lượng pin có hạn nên không thể lãng phí hỏi rõ sự tình, chỉ cầm điện thoại để sang chế độ tiết kiệm.
Bất kể vì lý do gì, Tiết Xán cũng tới thì sẽ càng tăng thêm khả năng nhanh chóng phá bỏ Kết giới.
Tôi còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ thêm gì, lại đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân của Hạ Hàng.
Tôi cảm thấy sợ hãi, vẫn là luôn đề phòng Hạ Hàng.
Lúc này Hạ Hàng tới trước cửa phòng, cũng không gõ cửa mà trực tiếp mở ra, nói: “Ăn cơm.”
Tôi gật gật đầu, cùng Tiết Chỉ đi ra.
Cơm tối hôm nay vẫn là đồ hộp như trước, tôi vừa ăn vừa lén nhìn biểu hiện của Hạ Hàng.
Ăn được một nửa, tôi rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói: “Hạ Hàng đại thúc, chờ Quỷ nguyệt qua đi, có phải chúng tôi có thể rời đi?”
Tôi hỏi vấn đề này thực chất chỉ để thăm dò, tôi nhìn chằm chằm Hạ Hàng xem biểu hiện của ông ta.
Tôi thấy Hạ Hàng sắc mặt hơi cương một chút, nhưng chớp mắt sau liền nhanh mở miệng: “Đúng vậy, có chuyện gì sao?”
“Không có gì.” Tôi chậm rãi mở miệng, tiếp tục thăm dò, “Bởi vì nếu như một tháng không thấy tôi trở về, người nhà hạ Hạ khẳng định sẽ đi tìm tôi.”
“Tìm cô?” Hạ Hàng nhíu mày, “Nhưng bên ngoài có Kết giới, bọn họ sẽ không giải quyết được những quỷ hồn này đâu.”
Không biết có phải tôi nhìn lầm hay không, nhưng tôi thấy khi Hạ Hàng nói lại kèm theo một tiếng thở dài như có vẻ nhẹ nhõm.
Thật giống như vì may mà có Kết giới này, người nhà họ Hạ mới không tiến vào được để tìm tôi.
Tôi nhíu mày.
Một lời nhắc nhở như vậy, khiến tôi cảm thấy cục diện rõ ràng hơn, sự tồn tại của những quỷ vật này cùng với Kết giới, đích thực là khiến tôi không thể không ở lại chỗ này.
Đây chỉ là trùng hợp, hay còn là…sự an bài của Hạ Hàng?
Thế nhưng là Hạ Hàng cũng chỉ là một người bình thường, không tu luyện Huyền Thuật, hẳn là không có khả năng làm điều này?
Tôi không tiếp tục suy nghĩ mà chỉ là tiếp tục thăm dò, “Không có việc gì, tôi tin tưởng vào thực lực của người Hạ gia, bọn họ khẳng định sẽ tìm được cách phá bỏ Kết giới, sau đó tìm được tôi.”
“Không thể nào!” Nghe được câu nói này, tôi không biết vì cái gì, Hạ Hàng đột nhiên trở lên quá kích động, đứng thẳng dậy, canh nóng trên bàn bắn tung tóe!
Tôi không nghĩ tới Hạ Hàng lại đột nhiên kích động như vậy, ngẩn người, nhưng cả người ông ta dường như nổi điên lên không kiềm chế được, trực tiếp nện vào bàn, hướng phía tôi gầm thét: “Tiểu nha đầu cô, lúc nào cũng có ý nghĩ muốn rời đi! Nơi này có gì không ở được! Tôi cứu cô, còn cho cô ăn uống, có chỗ nào không tốt!”
Sắc mặt tôi tái nhợt vì bị hù dọa, nhịn không được liền ôm lấy Tiết Chỉ bảo hộ ở trong ngực.
Bây giờ tôi đã chắc chắn khẳng định Hạ Hàng thực sự có vấn đề.
Tôi lúc đầu chỉ nghĩ là ông ta tính khí nóng nảy mà thôi, nhưng hiện tại nhìn ra, thật giống như ông ta thực sự coi tôi như con gái, nhất định phải giữ tôi ở lại nơi này.
Tôi nhất định phải rời đi. Nhanh chóng nghĩ cách rời khỏi.
Nhưng vô luận thế nào, việc cấp bách vẫn là trấn an Hạ Hàng lại, tôi nhìn thấy canh nóng bắn vào người Hạ Hàng khiến ông ta bị bỏng một số chỗ, liền cầm lấy khăn, ra vẻ bình tĩnh nói: “Đại thúc, ông không nên kích động như vậy, tôi thực sự cảm kích ông đã cứu tôi, ông trước hết lau tay đi đã, ông bị canh bắn cho bị bỏng rồi.”
Nhìn thấy tôi bĩnh tĩnh, Hạ Hàng cũng tỉnh táo lại.
Ông ta trừng mắt nhìn tôi, hồi lâu sau cũng rốt cuộc cầm lấy khăn trong tay tôi, hung dữ kéo áo cánh tay lên.
Nhưng theo động tác vén tay áo của ông ta lên, tôi đột nhiên nhìn thấy, trên cánh tay ông ta lại có một hình xăm.
Tôi đột nhiên biến sắc, không nhịn được bàn tay trở nên run rẩy.
Thế nào lại là cái ký hiệu này.
Trong lòng tôi không dám biểu lộ sợ hãi, chỉ là cố gắng bình tĩnh lại, ôm lấy Tiết Chỉ bên cạnh, ăn thêm qua loa vài miếng, sau đó nhanh chóng mở miệng: “Chúng tôi ăn xong rồi, liền xin phép về nghỉ ngơi trước.”
Hạ Hàng hiện tại đã tỉnh táo lại, không nói gì, tôi liền xem như ông ta không phản đối, liền lập tức đưa Tiết Chỉ trở về phòng.
Về đến phòng, Tiết Chỉ không nhịn được run rẩy hỏi tôi: “Mẹ cũng trông thấy ký hiệu trên cánh tay của đại thúc kia đúng không?”
Xem ra không chỉ có tôi chú ý tới, Tiết Chỉ cũng đã nhìn ra.
Tôi sắc mặt ngưng trọng nhẹ gật đầu.
Tiết Chỉ sắc mặt trở lên trắng hơn, “Nếu con không nhầm thì ký hiệu kia chính là huyết chú đúng không mẹ?”
Huyết chú, kỳ thật tương tự như Máu thuật, là một loại chú ngữ.
Đều là dùng máu của mình làm tế phẩm, cầu ra một lực lượng lớn năng lực.
Chỉ là Máu thuật chỉ có thể dùng để suy đoán, còn huyết chú thì càng lợi hại hơn.
Có một loại huyết chú mà không cần hiến máu của người có linh lực, chỉ cần cung cấp đủ lượng máu tươi, thì có thể triệt để triệu hồi ác quỷ, ác quỷ hút máu của người đó thì người đó sẽ sai khiến được ác quỷ.
Vừa rồi tôi nhìn thấy trên cánh tay Hạ Hàng chính là ký hiệu của loại huyết chú này.
Nói cách khác, ông ta đã dâng máu của mình cho ác quỷ, để đổi lấy năng lực?
Nhưng cái này đều chưa phải là đáng sợ nhất.
“Mẹ,” Tiết Chỉ có chút run rẩy mở miệng, “Lúc nãy con nhìn kỹ, thì thấy vết huyết chú kia, có phải là không hoàn toàn đã được chữa lành?”
Tôi gắt gao cắn môi, nhẹ gật đầu, nhưng lại nhanh chóng lắc đầu, mở miệng: “Không phải là chưa lành lại, mà cái vết thương kia, là lặp đi lặp lại, được mở ra nhiều lần.”
Loại phương thức lấy máu huyết chú này, là trên thân thể hình thành ra phù chú, máu từ đó rút ra, chính là ký hiệu phù chú trên cánh tay kia.
Nhưng chân chính để cho tôi sợ hãi chính là, tôi hiện tại đã có chút trình độ y học, vừa rồi chỉ nhìn thoáng qua nhưng vẫn nhận ra, cái vết thương kia, chắc chắn đã xuất hiện từ nhiều năm trước, không chỉ như thế, vết thương này hiện tại còn bị lặp đi lặp lại không ngừng bị cắt mở.
Nói cách khác, nhiều năm trước, Hạ Hàng đã dùng huyết chú, hiện tại mấy năm nay lại dùng lại huyết chú, triệu hồi năng lực?
Hắn đến cùng mục đích là gì?
Tôi càng nghĩ càng khiếp sợ, đột nhiên điện thoại di động kêu lên.
Tôi lập tức nhìn điện thoại thấy chỉ còn năm phần trăm lưu lượng, là Hạ Lẫm gọi đến.
Hạ Lẫm biết điện thoại di động tôi chỉ còn ít pin nên rất hạn chế chỉ dùng Wechat nói chuyện với tôi, lần này gọi điện trực tiếp hẳn là có gì rất nghiêm trọng?
Tôi dùng tốc độ nhanh nhất để kết nối.
“An Tố! Tiết Xán cùng Ninh Trác đang ở đây! Chị mau nói cho em biết chị chính xác đang ở chỗ nào?”
Điện thoại vừa kết nối, tôi đã nghe thấy âm thanh hốt hoảng của Hạ Lẫm.
Tôi lập tức sửng sốt, “Đều đến rồi? Bọn em đã phá bỏ được Kết giới rồi sao?”
Tôi cảm thụ một chút linh lực trong đan điền, nhưng vẫn không thấy có thay đổi gì, nghĩa là Kết giới vẫn còn duy trì.
“Không kịp phá bỏ.” Hạ Lẫm thanh âm vô cùng lo lắng, “Mặc dù linh lực của chúng ta bị hạn chế, nhưng Tiết Xán và Ninh Trác hai người bọn họ là quỷ, sẽ không bị ảnh hưởng, hai người bọn họ cùng liên kết, khẳng định có thể triệt để tàn phá đám quỷ hồn!”
Nghe xong cái này tôi lập tức chấn kinh.
Tiết Xán cũng Ninh Trác liên thủ?
Thực sự là mặt trời mọc ở đằng tây nha.
Hai người bọn họ không đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán là tôi đã tạ ơn trời đất lắm rồi, giờ còn cùng nhau liên thủ.
“Đến cùng là xảy ra chuyện gì?” Tôi ý thức được tình hình cực kỳ nghiêm trọng, tranh thủ thời gian hỏi.
“Người đàn ông tên Hạ Hàng kia rất nguy hiểm!” Hạ Lẫm thanh âm rất gấp, “Chúng em tại thời điểm mở ra Kết giới, liền phát hiện ra Kết giới kia là dùng huyết chú để tạo thành!”
Tôi trong đầu oanh một tiếng, sắc mặt tái nhợt.
Huyết chú. Là huyết chú của Hạ Hàng.
“Không chỉ có như thế.” Hạ Lẫm vừa thở hồng hộc vừa nói, hiển nhiên là đang chạy đến nơi này, “Chúng em còn phát hiện một cái huyết chú khác, cũng là đến từ một người, hẳn là Hạ Hàng huyết chú, dùng để triệu hồi ác quỷ, giết chết những người trong thôn này!”
Trên mặt tôi một tia huyết sắc cuối cùng cũng rút đi.
Nói cách khác, hơn mười năm trước, ngôi làng này bị diệt vong căn bản không phải là do người khác làm, mà chính là Hạ Hàng?
Hạ Hàng này không có chút nào Huyền Thuật trong người, biết mình không phải đối thủ của thôn dân trong làn này, cho nên liền dùng huyết chú, đầu tiên là lập Kết giới để phong ấn linh lực mọi người, sau đó lại dùng huyết chú triều hồi ác quỷ, giết người trong thôn?
“Thêm nữa,” Hạ Lẫm tiếp tục nói, “Những người trong làng này không chỉ có bị giết mà ngay cả hồn phách cũng đều bị tổn hại, cho nên biến thành những cương thi lợi hại, theo lý mà nói bình thường sẽ không xuất hiện. Nhưng hiện tại bọn hắn đều xuất hiện, hiển nhiên là bị cái gì kích động!”
“Chẳng lẽ không phải bây giờ đang là thời điểm Quỷ nguyệt nên bọn chúng mới ra sao?”
“Không phải!” Hạ Lẫm lo lắng nói, “Tiết Xán đã bắt một con quỷ tới, tra khảo hắn, chính là do Hạ Hàng huyết dịch, mới kích động bọn hắn, để bọn hắn ào ra!”
Tay của tôi run lên, xém chút làm rơi điện thoại trong tay.
Cho nên nói, Hạ Hàng quả nhiên lừa gạt tôi.
Sở dĩ những quỷ vật này xuất hiện, căn bản không phải nguyên nhân là Quỷ Nguyệt, mà bởi vì ông ta dùng máu của mình, làm thức dậy những quỷ vật.
Nhưng vì sao ông ta phải đánh thức những quỷ vật này? Là cố tình sao?
Phải biết, ông ta mặc dù có bản lĩnh thức tỉnh lại những quỷ vật, nhưng những quỷ vật này đều là không có linh trí, căn bản sẽ không nghe theo sự phân phó của ông ta, ông ta cũng không có Huyền Thuật, nên không phải là đối thủ của những quỷ vật này, điều duy nhất có thể làm chỉ là trốn ở trong căn nhà này, chờ những quỷ vật rời đi.
Vậy rốt cuộc mục đích của ông ta là gì?
Chẳng lẽ là...
Tôi đột nhiên hiểu được.
Là để giam cầm tôi.
“Cái Kết Giới hạn chế linh lực kia, có phải là hiện tại cần có huyết chú để duy trì?”, tôi nhanh chóng hỏi Hạ Lẫm trong điện thoại.
“Đúng vậy.” Hạ Lẫm mở miệng, “Có thể là mới được kích hoạt không lâu, không chỉ có như thế, năm năm trước, cùng thời điểm Hạ Ly mất tích, cũng đã được kích hoạt.”
Tôi cuối cùng cũng hiểu được toàn bộ sự việc.
Hơn mười năm trước, Hạ Hàng trở lại trong thôn này, căn bản không phải như ông ta nói, trông thấy thôn dân chết thảm, mà là chính ông ta tự tay, dùng huyết chú, hại chết tất cả thôn dân.
Về nguyên nhân, nếu như tôi đoán không lầm, hẳn là vì cái chết của con gái ông ta.
Con gái ông ta chết, nói trắng ra là do những người trong thôn này làm hại chết, thân làm cha như Hạ Hàng, mang trong lòng thù hận cũng là chuyện bình thường.
Bởi vậy ông ta mới giết tất cả mọi người, thậm chí phá hư hồn phách, để bọn họ toàn bộ đều thành những cái xác không hồn, lưu ở trong làng này.
Mà Hạ Hàng, cũng tự mình lưu lại đây.
Ngày bình thường hẳn là những quỷ hồn này sẽ không ra, chỉ có khi Hạ Hàng dùng huyết chú mới xuất hiện, nhưng Hạ Hàng vẫn là muốn cẩn thận, tự mình lập ra tầng bảo vệ cho ngôi nhà này ngăn chặn những quỷ hồn.
Ông ta ở đây an tĩnh nhiều năm, hẳn đến năm năm trước, gặp được Hạ Ly.
Ông ta phát hiện Hạ Ly dáng dấp rất giống con gái mình, thế là đã cố ý dùng huyết chú, kích hoạt cái Kết Giới hạn chế linh lực kia. Cùng lúc đó, với huyết chú này cũng làm thức tỉnh những quỷ hồn trong thôn kia gây náo loạn.
Quỷ hồn vây quanh bốn phía, Hạ Ly bị hạn chế linh lực, không có khả năng phản kháng, Hạ Hàng liền đem cô ấy trở về, làm bộ dạng như ân nhân cứu mạng, thật giống với tình huống của tôi.
Nhưng quá hiển nhiên, ông ta căn bản không có ý định thả Hạ Ly, tôi đoán, ông ta một mực duy trì Kết Giới, cũng không để những quỷ hôn kia biến mất, nên Hạ Ly không có cách nào rời đi.
Lâu dần, Hạ Ly cũng cảm thấy có gì không đúng, cho nên mới phát ra tín hiệu cầu cứu, nhưng nơi này, thật sự làm sao có người trông thấy.
Cuối cùng, Hạ Ly tự mình phản kháng, có thể là chạy trốn được, nhưng dù sao tôi đoán, cô ấy cũng đã chết, nếu không phải chết trong tay Hạ Hàng thì cũng là chết ở bên ngoài bởi tầng tầng lớp lớp quỷ hồn kia.
Lại nói tiếp, qua nhiều năm như vậy, Hạ Hàng lại tình cờ gặp phải tôi, hết thảy mọi chuyện liền tái diễn lại.
Tôi càng nghĩ, càng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Tôi hiện tại mới ý thức được, tôi cùng Tiết Chỉ thật là đang cùng một chỗ với một tên điên.
Một tên điên chính hiệu.
Trong điện thoại Hạ Lẫm, hiển nhiên là biết tình hình tôi nguy hiểm, khẩn trương tìm cách cứu, thậm chí còn cùng Tiết Xán và Ninh Trác hai đối thủ một mất một còn, đều nguyện ý trợ giúp.
Chỉ là, Ninh Trác nguyện ý cứu tôi tôi thấy bình thường, còn Tiết Xán, kỳ thực anh đâu còn quan tâm đến sống chết của tôi.
Tôi tự thấy có chút bội phục mình, trong tình cảnh này mà vẫn còn có tâm tình để ý Tiết Xán đối với mình như thế nào.
“An Tố!” Không nghe thấy tôi nói lời nào, Hạ Lẫm trong điện thoại khẩn trương, “Chị mau nói cho em biết chính xác là chị ở chỗ nào? Cái làng này rất lớn, có rất nhiều nhà, bọn em căn bản không tìm ra được chỗ của chị!”
“Là một ngôi nhà có kết giới!” Tôi lập tức mở miệng, ngôi nhà này có thể phòng ngừa quỷ thì chắc chắn là có kết giới bên ngoài, tôi cố gắng nghĩ thêm một số manh mối, “Phía đối diện là một ngôi nhà màu đỏ, bên trái là một ngôi nhà có nóc màu đen, em tìm thấy chưa....?”
Tôi lập tức sửng sốt, nhìn vào điện thoại mớt phát hiện ra điện thoại hết pin!
Đáng chết!
Tôi thực là không biết điện thoại đã hết pin lúc nào, không biết Hạ Lẫm đã nghe được những gì về ngôi nhà.
Liệu bọn họ có thể tìm thấy chỗ của tôi và Tiết Chỉ không?
May mắn là cho đến bây giờ, Hạ Hàng đối với tôi đều không có nghi ngờ, cho nên tôi cứ giả vờ như không biết gì, cố gắng thêm một thời gian, đợi Tiết Xán bọn họ đến cứu?
Trong lòng tôi là đang suy nghĩ như vậy, nhưng không muốn, vậy mà tất cả may mắn lập tức liền bị phá hủy!
Chỉ nghe thấy oang một tiếng!
Cửa phòng đột nhiên bị đánh sập, bụi đất tung bay.
Sau màn bụi mù, tôi nhìn thấy sắc mặt xanh xám của Hạ Hàng, không biết đã đứng tại bên ngoài bao lâu, trên mặt lộ rõ thần sắc đáng sợ khiến người khác phải run rẩy.
Sắc mặt của tôi lập tức trở nên trắng bệch!
“Hạ.., Hạ Hàng đại thúc?” Tôi cuối cùng vẫn còn một tia lý trí, dùng tốc độ nhanh nhất tỉnh táo lại, đứng người lên, tỏ vẻ vô ý, đưa Tiết Chỉ bảo hộ ở phía sau lưng, “Đại thúc sao vậy?”
Hạ Hàng lại không trả lời tôi, từng bước một tiến đến gần, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Trong lòng tôi càng ngày càng sợ hãi.
Hạ Hàng đứng ngoài cửa từ lúc nào? Không lẽ vừa rồi ông ta nghe được tôi nói chuyện với Hạ Lẫm? Ông ta đã nghe được những gì?
Nếu như nghe thấy hết, ông ta sẽ làm gì với tôi? Giết tôi sao? Cũng giống như trước kia đã giết Hạ Ly?
Nếu như chỉ có một mình tôi, có lẽ tôi cũng không quá sợ hãi đến vậy, nhưng bên cạnh tôi còn có Tiết Chỉ, tôi thực sự lo lắng.
Tôi tuyệt đối không thể để Tiết Chỉ xảy ra vấn đề gì!
Hạ Hàng đi thẳng đến trước mặt tôi, tôi rốt cuộc không kìm nén được, hét lên sợ hãi: “Ông dừng lại! Ông muốn làm gì!”
Trông thấy tôi lên tiếng đánh vỡ sự tĩnh lặng, Hạ Hàng cũng không còn ngụy trang, hung dữ nhìn tôi, cứ thế lại càng tiến gần.
Tôi bảo vệ Tiết Chỉ, không ngừng lùi lại, nhìn thấy ống ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiểu nha đầu! Cô vậy mà dám giấu ta gọi điện thoại? Rồi sao? Cô hẳn là biết hết sự tình mười năm trước rồi? Cả sự tình năm năm trước của tiểu nha đầu kia?”
Tôi chỉ cảm thấy mình như bị giội một gáo nước lạnh vào đầu, từ đỉnh đầu đến chân đều lạnh buốt tận xương tủy.
Xong.
Ông ta đã nghe thấy những gì tôi nói trong điện thoại.
Ông ta biết tôi biết hết thảy chân tướng sự việc.
Edited by HueNguyen
Việc đã đến nước này, mặc dù biết tình cảnh của mình vô cùng nguy hiểm, nhưng tôi ngược lại trở nên bình tĩnh lại.
Tôi lạnh lùng nhìn Hạ Hàng trước mặt, chậm rãi mở miệng, “Đúng vậy, tôi đã biết hết sự thật. Tôi không chỉ biết ông dùng huyết chú giết chết hết những người trong thôn này, mà còn biết, ông bắt tôi cùng Hạ Ly tới đây, căn bản không phải là cứu chúng tôi, mà thực ra là muốn giam giữ chúng tôi ở nơi này!”
Nghe thấy tôi nói, Hạ Hàng đột nhiên trợn tròn mắt, đưa tay ra bóp lấy cổ tôi.
Không thể không nói, sức lực của ông ta rất lớn, mặc dù cũng đã có tuổi, lại còn vì dùng huyết chú mà thân thể cũng chịu tổn thương không ít, nhưng nội lực của ông ta vẫn rất mạnh, tôi hiện tại không có năng lực chính là như một người bình thường, không thể là đối thủ của ông ta, liền bị ông ta nhấc hẳn lên, hai chân cách mặt đất.
“Mẹ!” Tiết Chỉ ở bên cạnh hoảng sợ, lập tức muốn lao đến đối phó Hạ Hàng, nhưng Hạ Hàng chỉ hất tay một cái, liền đem thằng bé đánh bay.
“Tiết Chỉ!” Tôi bị dọa cho sợ quá hét lên, trông thấy Tiết Chỉ bị như vậy trong lòng tôi còn khó chịu hơn chính mình đang bị bóp cổ.
Tôi nhìn thấy Tiết Chỉ từ dưới đất rất nhanh đứng lên, định vận dụng linh lực đối phó Hạ Hàng.
Trong lòng tôi hoảng hốt, tranh thủ thời gian trao đổi ánh mắt với Tiết Chỉ, ngăn cản thằng bé.
Tiết Chỉ mặc dù có linh lực nhưng dáng người quá nhỏ bé, nếu chiến đấu trực diện chắc chắn không phải đối thủ của Hạ Hàng.
Mà lại, chuyện Tiết Chỉ có linh lực Hạ Hàng hẳn là chưa phát hiện ra, coi như nếu chúng tôi muốn vận dụng linh lực của Tiết Chỉ, thì cần tìm một cơ hội bất ngờ để đánh úp Hạ Hàng, như vậy mới nắm được phần thắng.
Hiện tại điều chúng tôi cần làm bây giờ là kéo dài thời gian để chờ Tiết Xán cùng Ninh Trác đến, như vậy mới có thể chắc chắn áp đảo.
Hơn nữa, tôi nhận ra, mặc dù Hạ Hàng bị tôi làm cho nổi giận, nhưng thực sự không dễ dàng giết chết tôi luôn như vậy.
Dù sao, người có thể lớn lên trông giống con gái của ông ta không phải là dễ tìm, năm đó có Hạ Ly để xảy ra sự tình như vậy, hẳn là ông ta cũng rất hối hận, hiện tại gặp tôi, chắc chắn sẽ không đơn giản mà để tôi chết dễ dàng.
Bằng không, ông ta cũng sẽ không có thái độ nhẫn nhịn suốt với tôi như vậy, còn quá lo lắng tôi bị ác quỷ ngoài kia giết chết.
Đến cùng là mẹ con tâm ý tương thông, dù chỉ qua một ánh mắt nhưng Tiết Chỉ vẫn hiểu được kế hoạch của tôi.
Thằng bé nhẫn nhịn lại không xông lên nữa, nhẹ gật đầu, chậm rãi để tay xuống.
Mà Hạ Hàng, hiển nhiên cho tới bây giờ đều không đem Tiết Chỉ thằng bé nhỏ con này để vào mắt, chỉ là siết chặt tôi, gào thét: “Con cái tiểu nha đầu này làm sao lại không có lương tâm như vậy! Ta đối tốt với con như vậy! Con vì cái gì không chịu thừa nhận ta! Ta là cha con! Là cha ruột của con! Con thừa biết rằng đám người trong làng kia chỉ là lợi dụng con! Con nhìn xem, đến cuối cùng đều là con bị bọn hắn hại cho đến chết!”
Tôi nhìn Hạ Hàng gần trong gang tấc thấy hiện ra một khuôn mặt điền cuồng, liền biết rằng ông ta đã triệt để mất đi lý trí.
Ông ta đã hoàn toàn xem tôi như là con gái của ông ta.
Tôi bất động thanh sắc, thấy ông ta đã điên, liện thuận theo như thế hùa cùng theo. Thế là tôi cố ý làm ra bộ dạng ghét bỏ, khinh thường nói: “Còn cha thì sao, cả người đều không bao giờ chịu học Huyền Thuật, cha làm sao biết người trong thôn đến cùng đối với con tốt hay không tốt, nói trắng ra người như cha, căn bản không xứng trở thành người trong thôn này!”
Tôi chẳng qua là suy đoán con gái của Hạ Hàng có thể có giọng điệu như vậy khi nói chuyện, nên cố tình bắt chước, không ngờ tôi đã bắt chước y thật, bởi vì tôi nhìn Hạ Hàng nghe tôi nói xong càng trở lên kích động.
“Đừng nói bậy! Con thật là ngu ngốc! Con đi theo ta! Bọn hắn đều là hại con! Con cùng ta đi ra khỏi cái làng này!”
Hạ Hàng ánh mắt tràn đây điên cuồng, hiển nhiên đã không nhìn ra tôi thật không phải con gái của hắn, nắm chặt tay tôi hướng ra ngoài đi.
Nhưng tôi biết bất kể việc những ác quỷ kia là do Hạ Hàng triệu hồi ra ngoài, nhưng đến cùng chúng tôi không phải là đối thủ của chúng, nếu thật là ông ta điên cuồng mở cửa đi ra ngoài, chúng tôi đều là không thể sống sót!
Thế là tôi tranh thủ thời gian giữ chặt Hạ Hàng, “Con không đi! Con chết cũng không đi!”
Quá hiển nhiên, khi thấy tôi như vậy, Hạ Hàng càng thêm điên loạn, ánh mắt đến cùng một tia lý trí đều không có, ông ta trực tiếp kéo lấy tôi, vừa đi vừa rống to: “Đi! Rời khỏi nơi này! Cha sẽ cho con một cuộc sống bình yên!”
“Con muốn tu luyện, con không muốn đi!”
Tôi thét lên, lúc đó hiển nhiên đã chọc giận Hạ Hàng đến cực điểm, ông ta giáng xuống tôi một cái tát như trời đánh.
Lúc này tôi không có linh lực, bị tát cho ngã lăn ra đất, khóe miệng rỉ máu.
Trông thấy tôi bị đánh, Tiết Chỉ ở bên cạnh rốt cuộc không kìm nén nổi, hét lên một tiếng.
“Mẹ!”
Thằng bé nhanh chóng hướng phía tôi chạy tới, nhưng trong lòng tôi giật mình, tranh thủ thời gian ngăn cản thằng bé nhưng không kịp.
Phải biết Hạ Hàng đang ở trong tình trạng rất điên cuồng, một mực cho rằng tôi là con gái ông ta, nên mới không giết tôi. Nhưng nếu như Tiết Chỉ xuất hiện, liền có thể làm cho ông ta thức tỉnh lại, ý thức được tôi không phải con gái ông ta.
Đến lúc đó, sự phẫn nộ lên đến cực điểm thì tôi cũng không dám tưởng tượng ông ta sẽ đối với Tiết Chỉ hạ thủ như thế nào!
Tiết Chỉ mặc dù thông minh nhưng đến cùng vẫn chỉ là một đứa bé, trông thấy tôi bị thương liền không lo được nhiều như vậy, lập tức chạy đến bên cạnh tôi, mắt đỏ hoe lo lắng hỏi: “Mommy, mẹ không sao chứ?”
Tôi nhanh chóng đẩy Tiết Chỉ ra, nhưng là không kịp.
Hạ Hàng đã trông thấy Tiết Chỉ tồn tại.
Nháy mắt, con mắt điên cuồng của ông ta ngưng trệ, một giây sau giống như thanh tỉnh lại, ông ta lại càng thêm phẫn nộ, hướng chúng tôi gầm thét: “Cô thì ra lừa gạt tôi! Cô không phải là con gái của tôi! Còn có tên tiểu tử thối này! Thằng oát con này là từ nơi nào đến!”
Nói, ông ta trực tiếp xông đến, bắt lấy Tiết Chỉ.
Vừa nhìn thấy vậy tôi hét lên một tiếng, gắt gao giữ chặt Hạ Hàng, “Buông tay ra! Hạ Hàng cái tên điên này! Ông thả con trai của tôi ra!”
“Tên điên?” Tôi cuối cùng đã đem một tia lý trí sau cùng của Hạ Hàng triệt để hủy diệt, “Đúng! Ta chính là điên! Các ngươi hại chết con gái của ta! Ta muốn giết các ngươi! Toàn bộ đều giết hết!”
Nói, hắn đột nhiên từ trong túi móc ra một con dao lớn, thét chói tai hướng phía tôi đâm tới.
“Các ngươi không phải rất đắc ý mình có tu luyện Huyền Thuật sao? Tự hào là người ở trong thôn này? Ta liền để các ngươi cả một đời chôn chân ở chỗ này! Ta cũng ở chỗ này, nhìn xem các ngươi biến thành một đám cương thi xấu xí bẩn thỉu! Ha ha ha!”
Hạ Hàng điên cuồng gào thét, một bên con dao hướng thẳng chúng tôi đâm tới.
Xoạt!
Khẩn thiết quay đầu, tôi chỉ kịp bảo vệ Tiết Chỉ, cánh tay rất nhanh bị đam trúng, đau đến tê tâm phế liệt.
Mà Hạ Hàng, trong mắt càng hiện sâu sát khí, lần nữa đâm tới!
Tôi muốn tránh ra, thế nhưng là căn bản không kịp, mắt thấy lưỡi dao kia liền muốn đâm vào mặt tôi.
Nhưng lúc này___
Edited by HueNguyen
Một cỗ quỷ khí sắc bén, giống như san rừng phủ núi, hướng phía tôi ào tới!
Quỷ lực cường thế như vậy, nhưng lại rất đỗi thân quen, chỉ là như vậy trong nháy mắt, tôi liền nhận ra được.
Trong chốc lát, trong lòng tôi hiện ra trăm mối ngổn ngang.
Có chấn kinh, có đau lòng, có chua xót cùng hoài niệm.
Nhưng nhiều nhất, vẫn là như trút được gánh nặng, sự nguy hiểm gần trong gang tấc kia rốt cuộc cũng rơi xuống.
Cảm giác được cỗ quỷ kia ào tới, tôi đột nhiên đều quên hết một năm qua liều mạng duy trì băng lãnh cùng trốn tránh, nước mắt chỉ là không nhịn được mà trào ra, bật thốt lên quát: “Tiết Xán mau cứu em!!”
Đúng thế.
Giờ này khắc này, đột nhiên xuất hiện cỗ quỷ khí cường đạo như vậy, chính là Tiết Xán.
Ngay tại khi tôi hét lên, tôi cảm giác được Tiết Xán quỷ khí, tăng vọt đến đỉnh điểm!
Chỉ nghe thấy “Oanh!!”
Toàn bộ ngôi nhà đều rung động dữ dội, chỉ trong một giây, tôi nhìn thấy chung quanh tường đất xi măng, cửa sổ bên cạnh, tất cả mọi thứ dường như bị cỗ quỷ khí này cho nổ tung!
Mà trước mặt tôi Hạ Hàng, cũng chỉ trong nháy mắt, cả người bị một bàn tay vô hình mạnh mẽ tóm lấy, ném ra ngoài!
Cỗ lực lượng này quá mức cường đại, cũng trực tiếp quét về phía tôi cùng Tiết Chỉ.
Trong chốc lát, tôi cảm thấy thân thể của mình như muốn vỡ tung ra, mất đi cân bằng, chỉ còn duy nhất tia lý trí yếu ớt, gắt gao ôm chặt Tiết Chỉ ở trong ngực.
Ngay tại lúc cảm thấy thân thể không thể chống đỡ nổi, tôi dùng ánh mắt còn lại trông thấy, trong cuồng phong, một đạo thân ảnh thon dài quen thuộc, đột nhiên rơi xuống trước mặt tôi, xoay người một cái, liền vững vàng đem tôi cùng Tiết Chỉ ôm trọn vào lòng.
Quanh thân bao trùm một cỗ khí tức quen thuộc. Trong chớp mắt này, nước mắt tôi càng thêm mãnh liệt.
Rơi vào cái ôm này, tôi lập tức liền không còn cảm giác được bốn phía cuồng phong bạo động, mà thay vào đó là sự an tĩnh đáng sợ, tôi chỉ còn có thể cảm thấy trái tim mình đang đập cuồng loạn.
Ngay sau đó, tôi nghe thấy một thanh âm quen thuộc trầm thấp trên đỉnh đầu, trong mỗi chữ đều lộ ra sự lo lắng, thậm chí có có mấy phần run rẩy.
“An Tố, nàng không sao chứ?”
Tôi ngẩng đầu, xuyên qua làn nước mắt, tôi nhìn thấy khuôn mặt Tiết Xán.
Kia người tôi yêu, ròng rã một năm qua, đã xuất hiện trong giấc mơ của tôi không biết bao nhiêu lần.
Trong tích tắc này, tôi đột nhiên cảm thấy không muốn màng đến bất kỳ nguy hiểm gì xảy ra sau này, chỉ thấy cả người mệt lả, hận không thể mạnh mẽ ôm lấy Tiết Xán, nói cho anh rằng tôi đã cực kỳ sợ hãi.
Thế nhưng là, tôi cuối cùng còn sót lại một tia lý trí nói cho chính tôi, không thể.
Tôi hít sâu một hơi, nhịn xuống trong lòng ngổn ngang, cố gắng để thanh âm cùng ánh mắt của mình bình tĩnh lại, “Tôi không sao.”
Sau khi nói xong, tôi đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhanh nhìn xuống Tiết Chỉ trong ngực.
Vừa rồi lực lượng của Tiết Xán quá cường đại, mặc dù tôi linh lực bị phong ấn nhưng ít ra vẫn còn tại trong đan điền, có thể bảo vệ tôi một chút, nhưng Tiết Chỉ sau cùng vẫn chỉ là một đứa bé, tôi rất sợ rằng thằng bé không chịu nổi.
Nhưng thật may mắn, Tiết Chỉ được tôi bảo hộ trong ngực, chỉ là bị ngất đi, không có vấn đề gì quá lớn.
Cùng lúc đó, tôi nghe thấy hai thanh âm lo lắng khác.
“Chị!”
“An Tố!”
Tôi ngẩng đầu liền thấy Hạ Lẫm cùng Ninh Trác chạy tới, sắc mặt cả hai đều trắng bệch, tràn đầy lo lắng.
“Tôi không sao.” Nhìn thấy bọn họ đến trong lòng tôi nhẹ hơn không ít, lập tức hướng phía bọn hắn muốn đi qua.
Nhưng tôi còn chưa kịp đi một bước, đột nhiên cảm giác được bờ vai của mình bị người khác gắt gao ấn xuống, căn bản là không thể động đậy.
Tôi sững sờ, ngẩng đầu liền thấy Tiết Xán chính là ôm chặt tôi, không để tôi tránh ra khỏi ngực anh.
Tôi hiện tại đã tỉnh táo lại rất nhiều, khôi phục vẻ thường ngày lãnh đạm với Tiết Xán, nhẹ nói: “Anh thả tôi ra.”
Tiết Xán nhìn tôi, không biết có phải cảm giác của tôi sai lầm hay không, tôi luôn cảm thấy trong đôi mắt đen láy của anh, cùng trước đó mấy lần gặp mặt, đều có chút khác biệt.
Ánh mắt này, dường như rất đỗi quen thuộc. Thật giống như…Hơn một năm trước, anh cũng từng nhìn tôi như vậy.
Tôi căn bản không dám đối mặt, liền chuyển hướng nhìn sang chỗ khác.
Tôi hiểu Tiết Xán, trên tay anh lực lượng bá đạo ngăn cản không cho tôi rời khỏi vòng tay anh, tôi cũng không thèm để ý nữa, chỉ là nhìn về bốn phía xung quanh.
Trải qua trận càn quét của Tiết Xán, ngôi nhà đã sớm bị sụp đổ, cảnh vật bên ngoài hiện ra trong nháy mắt.
Trong đống hoang tàn xung quanh, có rất nhiều quỷ quái trong làng, vẻ mặt đần độn, muốn đến công kích chúng tôi nhưng bởi vì Tiết Xán cùng Ninh Trác hai lão cương thi quỷ khí quá đáng sợ, nên bọn hắn căn bản không dám tiến tới.
Tôi cũng rất nhanh nhìn thấy được Hạ Hàng trong đám phế tích.
Hắn đã chết.
Hạ Lẫm cũng chú ý tới Hạ Hàng, bởi vì giúp tôi điều tra sự tình nên cậu ấy cũng hiểu hết được mọi chuyện xảy ra, lúc này thấp giọng nói: “Chị định xử lý Hạ Hàng này thế nào?”
Đôi mắt tôi lóe lên một cái.
Hạ Hàng là một tên điên, nhưng kỳ thật cũng là một người đáng thương, bây giờ người chết rồi, linh hồn cũng không có hóa quỷ, cũng không còn gì cần truy cứu nữa.
Cho nên tôi chỉ là thấp giọng nói: “Tìm chỗ trước kia đã an táng con gái của ông ta, đưa ông ta an táng cùng một chỗ với con gái.”
Ánh mắt của tôi sau đó rơi xuống bốn phía những cương thi thôn dân kia.
Mặc dù những cương thi này chính xác là hại chết con gái của Hạ Hàng, nhưng cũng chỉ vì sự tình như vậy mà bị vây hãm hồn phách ở chỗ này, cho nên tôi mở miệng: “Về phần những thôn dân này, dù sao cũng là người nhà họ Hạ chúng ta, đều để bọn hắn đi chuyển thế đầu thai đi, thi cốt toàn bộ cho an táng ở nơi này.”
Hạ Lẫm gật gật đầu.
Xử lý xong những chuyện này về sau, tôi mới đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhíu mày, “Ninh Uyển Uyển đâu?”
Nghe được câu hỏi của tôi, Ninh Trác trên mặt có chút khó xử, “Muội ấy hẳn là lúc chúng ta đến, cảm giác được khí tức của chúng ta, sau một lúc tôi lại không còn cảm thấy khí tức của muội ấy nữa, muội ấy hẳn là đã đi.”
Đi vậy mà lại rất nhanh.
Trong lòng tôi cảm thấy có mấy phần đáng tiếc, vốn tưởng rằng có thể gặp lại “người quen cũ” Ninh Uyển Uyển, xem ra lần này không có cơ hội.
Bất quá tôi biết, dựa vào tính cách của Ninh Uyển Uyển, cô ta khẳng định sẽ lại đến tìm chúng tôi, cho nên tôi cũng không cần vội vàng.
Ninh Trác hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm ấy, ho nhẹ một tiếng, nhìn tôi nói, “An Tố, tôi định đi tìm Ninh Uyển Uyển một chuyến.”
Tôi biết Ninh Trác dù sao cũng là ca ca của Ninh Uyển Uyển, điểm này không thể nào thay đổi, liền gật đầu.
Ninh Trác ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Tiết Xán ôm tôi, rất nhanh liền điểm một mũi chân, rời đi.
Ninh Trác rời đi về sau, tôi cảm thấy Tiết Xán vẫn là tư thế như cũ, ôm thật chặt tôi, tôi càng thêm nhíu mày, ngẩng đầu về phía Tiết Xán, cố gắng để thanh âm mình nghe băng lãnh, “Tiết Xán, bây giờ anh thả tôi ra được chưa?”
Edited by HueNguyen
Nghe thấy tôi, Tiết Xán vẫn không có động tác nào, chỉ là vẫn như cũ gắt gao nhìn tôi, thấy tôi có chút sợ hãi, anh mới chậm rãi mở miệng.
“An Tố, nàng có phải là nên giải thích một số chuyện cho ta?”
Trong lòng tôi nhảy một cái, nhưng trên mặt vẫn cố gắng giữ dáng vẻ tỉnh táo, không kiên nhẫn mở miệng: “Chuyện của chúng ta đều đã là quá khứ, tôi cảm thấy không còn có gì cần giải thích với anh.”
“Thật sao?” Tiết Xán thanh âm lộ ra lãnh ý nhè nhẹ, ánh mắt rơi vào Tiết Chỉ trong ngực tôi, “Vậy lai lịch của thằng bé này, nàng không phải nên nói rõ cho ta biết?”
Ánh mắt của Tiết Xán nhìn chằm chằm vào tôi, phảng phất như nhìn thấu hết thảy, tôi theo bản năng sợ hãi liền đem Tiết Chỉ đang mê ngủ trong ngực giấu giấu đi.
Nhưng tôi vẫn cố gắng bình tĩnh, mở miệng: “Tôi đã nói rồi, đây là đứa bé tôi nhận nuôi.”
“An Tố!” Nghe thấy tôi, không biết tại sao đôi mắt của Tiết Xán bùng lên một tia lửa giận, “Nàng đến cùng còn muốn gạt ta tới khi nào!”
Sắc mặt tôi trắng nhợt.
Tiết Xán nói vậy là có ý gì?
Chẳng lẽ anh ấy đã biết thân phận thật sự của Tiết Chỉ rồi?
Không..không có khả năng.
Tôi cố gắng lần nữa để cho mình tỉnh táo, thanh âm lạnh lùng nói: “Tôi không biết anh đang nói cái gì.”
Trông thấy tôi một mực phủ nhận, Tiết Xán đã không còn kiên nhẫn.
Anh lấy điện thoại di động ra, mở Wechat, tôi nhìn vào là thấy anh đang cùng Tiết Phong nói chuyện.
Trong điện thoại là Tiết Phong có vẻ như cực kỳ hưng phấn, giọng nói vang lên.
“Tiết Xán, tôi đã điều tra qua! Thằng bé kia căn bản không phải gọi là Hạ Chỉ. Mà gọi là Tiết Chỉ! Giống họ của anh! Nó có thể thật sự là con của anh!”
Tôi như gặp phải sét đánh, sắc mặt trắng bệch.
Trong lòng tôi đương nhiên vẫn còn tình cảm với Tiết Xán, nên để cho Tiết Chỉ, liền mang theo họ của anh.
Liên quan tới cái tên Tiết Chỉ này, tôi tại Hạ gia cũng không giấu diếm, bởi vì tôi cảm thấy Tiết Xán căn bản là không có khả năng điều tra ra tình hình của tôi ở bên Mỹ.
“An Tố, nàng có thể giải thích cho ta một chút? “ Tôi bối rối, bị Tiết Xán nhìn thấy được vẻ mặt, đôi mắt đen của anh vẫn là không chút gợn sóng, một mực nhìn tôi, chậm rãi hỏi, “Vì cái gì tên của thằng bé này, cả họ và tên, đều cùng đứa con đã chết của chúng ta, giống hệt nhau?”
Việc đã đến nước này, tôi vẫn như cũ khăng khăng phủ nhận, kiên trì mở miệng: “Đúng vậy, tôi đã đặt lại tên cho thằng bé này giống tên con của chúng ta, nhưng Tiết Xán, anh đừng tự mình đa tình, tôi làm như vậy, hoàn toàn không phải bởi vì anh, chỉ vì không đành lòng nghĩ đến việc con của chúng ta đã chết mà thôi.”
Tôi hít thở sâu một hơi, tiếp tục để cho mình gắt gao lên tiếng, “Bởi vì con của chúng ta đã chết quá oan uổng, nó là cốt nhục của tôi, trong lòng tôi đương nhiên không thể nào quên được, vừa vặn tôi nhận nuôi đứa bé này, liền dứt khoát đặt tên cho thằng bé giống con của chúng ta!”
Nghe thấy tôi cho đến bây giơ vẫn chết không chịu thừa nhận, Tiết Xán đáy mắt phẫn nỗ càng sâu, “Nàng vẫn không thừa nhận đúng không? Vậy nàng nói cho ta, vì cái gì người Hạ gia căn bản không tìm thấy cha mẹ của đứa bé này?”
“Kia là lần trước tôi chỉ thuận miệng mà nói bừa một lý do.” Tôi tiếp tục, “Đây là ở nước Mỹ tôi gặp được thằng bé này, nhận nuôi nó, chẳng lẽ bây giờ tôi còn phải có nghĩa vụ, cái gì cũng phải nói hết cho anh biết sao?”
Tôi bây giờ cuối cùng là trải nghiệm được, cái gì gọi là đã nói dối là phải nói dối đến cùng cho đến khi hợp tình hợp lý thì thôi.
Tôi hiện tại đã quá mệt mỏi, nhưng tôi biết, tôi không có lựa chọn nào khác.
Tôi đã lựa chọn đi con đường này, dù biết là khó khăn và đau khổ, nhưng tôi đã quyết tâm, vì tôi phải bảo vệ người tôi yêu.
Nghĩ đến mình một năm nay đã phải khổ sở thế nào, tôi ngàn vạn lần không thể để nó thất bại trong gang tấc, cắn chặt răng, để lòng mình ác hơn, ngẩng đầu nhìn về phía Tiết Xán, trên mặt nở một nụ cười khinh bỉ.
“Tiết Xán, anh thật là đang hoài nghi đứa bé này chính là đứa con đã chết của chúng ta sao? Anh cần phải biết rằng, năm đó chính mắt anh đã nhìn thấy thi thể của con chúng ta!”
Thanh âm của tôi rất lạnh, “Anh coi như vẫn không nguyện ý mình năm đó đã phạm sai lầm như vậy, hiện tại vẫn tự mình gạt mình như vậy sao? Anh đừng quên, con của chúng ta nếu còn sống, cũng chỉ mới một tuổi, còn trước mắt anh thằng bé này, đã năm tuổi rồi!”
Tôi biết mình làm như vậy là rất quá đáng. Hơn một năm trước, tôi là nói dối Tiết Xán rất nhiều, nhưng trong đó điều tàn nhẫn nhất, chính là gạt anh rằng anh đã chính tay giết chết đứa con của mình.
Nhưng năm đó, tôi cùng là bần cùng bất đắc dĩ.
Tình cảm của tôi và Tiết Xán đã quá sâu đậm, nếu như không làm một việc tàn nhẫn như vậy, thì tôi thực tế không thể tìm được cách nào rời khỏi Tiết Xán.
Nhưng hôm nay một lần nữa gợi lại chuyện này, nếu như đúng là sự thật thì nó như là đang xát muối vào vết thương của anh, làm cho anh đau đớn đến tột cùng.
Nhưng giờ khắc này, tôi không lo được nhiều như vậy, chỉ muốn nhanh đem đề tài này cho kết thúc.
Tôi cho là tôi đã nói đến mức này, Tiết Xán cũng không thể nghi ngờ gì nữa.
Nhưng sự thật chứng mình, tôi vẫn là đánh giá thấp Tiết Xán.
Tiết Xán nghe thấy tôi, cũng không hề lộ vẻ gì, mà ngược lại, anh còn giương lên một nụ cười chế giễu.
“Tại nước Mỹ nhận nuôi thằng bé?” Tiết Xán thấp giọng nói, bên canh nụ cười kia là một giọng điệu nồng đậm cay đắng cùng bất đắc dĩ, “An Tố, nàng thật sự biết cách tra tấn ta.”
Trong lòng tôi run lên, không kịp hỏi Tiết Xán lời này là có ý gì, anh lại cầm lên điện thoại, bên kia lại phát ra giọng nói của Tiết Phong.
Nghe thấy những lời nói này của Tiết Phong, trên mặt tôi một tia huyết sắc cuối cùng cũng rút đi.
“Tiết Xán, còn có, thời điểm năm đó An Tố rời đi Mỹ, trên máy báy có ghi chép, trừ cô ấy cùng Ninh Trác và Hạ Lẫm, còn có một đứa bé, anh nói xem, đứa bé kia không phải là tiểu tử Tiết Chỉ này chứ, là con của An Tố?”
Tôi hiện tại mới ý thức được là dù kế hoạch có hoàn hảo thế nào, cũng không ngờ đến cùng lại có một lỗ thủng.
Tôi vẫn cho là, chỉ cần Tiết Xán tận mắt nhìn thấy đứa con chết đi, thì sẽ không truy cứu nữa, cho nên một năm trước khi mang theo Tiết Chỉ rời đi, tôi hoàn toàn chính xác không nghĩ được nhiều như vậy.
“An Tố.” Nhìn sắc mặt tôi trắng bệch, Tiết Xán chậm rãi mở miệng, thanh âm từng từ từng chữ, càng ngày càng thấp, “Nàng còn muốn nói gì nữa không? Nàng chẳng phải còn nghĩ ra rất nhiều thứ để biện minh? Sao giờ lại không nói gì nữa rồi?”
Nói xong câu này, Tiết Xán đã để điện thoại xuống, tay vẫn như cũ ôm chặt vòng eo tôi, thân thể càng cúi xuống thấp, từng lời nói kèm theo băng lãnh khí tức, toàn bộ đều thổi qua gương mặt tôi.
Toàn thân tôi run rẩy.
Tôi đích xác muốn phản bác, nhưng thực tế lại không nói ra lời được câu nào.
Quá nhiều lỗ thủng, quá nhiều sự trùng hợp, thêm nữa gương mặt Tiết Chỉ lại không khác Tiết Xán tí nào, tôi còn có thể nói gì nữa.
Tôi cả người rũ xuống như con cá mắc cạn, còn không định phản bác gì, Tiết Xán đột nhiên đưa tay, từ trong ngực tôi giành lấy Tiết Chỉ, ôm thật chặt vào trong lồng ngực mình.
Edited by HueNguyen
Trong tài liệu vụ mất tích, có ghi chính xác thời gian, là vào mùa xuân, tháng ba, căn bản không phải thời gian Quỷ Nguyệt mà Hạ Hàng nói tới.
Sắc mặt của tôi trở nên hết sức khó coi.
Tài liệu này tuyệt đối là chính xác, cho nên, là Hạ Hàng đã lừa gạt tôi.
Nhưng tại sao ông ta phải lừa tôi?
Là bởi vì ông ta đưa Hạ Ly đến nơi này, căn bản không phải bởi vì Quỷ Nguyệt làm thức dậy các quỷ hồn? Là vì nguyên nhân nào khác?
Ông ta đã làm gì Hạ Ly, mà khiến Hạ Ly phải để lại tín hiệu cầu cứu trên cửa sổ?
Tôi càng nghĩ càng thấy sợ, nhưng nhìn những tài liệu khác của Hạ Ly, tia huyết sắc cuối cùng trên mặt tôi liền mất đi.
Tôi nhìn thấy ảnh chụp của Hạ Ly.
Trong tấm ảnh, Hạ Ly trông nhỏ tuổi hơn tôi, đại khái chưa đến hai mươi tuổi.
Tiết Chỉ đang ở bên cạnh cũng hiếu kỳ nhìn qua, trông thấy tấm ảnh Hạ Ly cũng đột nhiên sửng sốt, nhìn vào ảnh chụp, rồi lại nhìn vào tôi, nhịn không được mở miệng: “Mommy, chị gái này nhìn rất giống mommy.”
Đúng thế.
Đây chính là nguyên nhân khiến tôi biến sắc.
Trong tấm ảnh này, dáng dấp Hạ Ly trông rất giống tôi, từ khuôn mặt đến khí chất đều thuc su giống.
Nhưng để tôi thực sự sợ hãi, lại không phải là cái này.
Bởi vì tôi đột nhiên nghĩ đến một tấm hình khác.
Hôm qua tôi đã trông thấy Hạ Hàng ngẩn người khi nhìn vào một tấm ảnh, đấy chính là tấm ảnh chụp ông ta cùng con gái.
Trong tấm ảnh cô bé đó chỉ tầm mười tuổi, tôi lúc ấy nhìn qua, đã cảm thấy cô bé đó rất quen, nhưng bởi vì chỉ nhìn trong chốc lát, tôi cũng không nghĩ ra được vì cái gì lại thấy quen mắt, nên cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhưng khi nhìn thấy ảnh của Hạ Ly, tôi đột nhiên nhận ra, vì sao lại cảm thấy con gái của Hạ Hàng nhìn quen mắt.
Bởi vì con gái của Hạ Hàng, dáng dấp rất giống Hạ Ly, cũng rất giống tôi.
Kỳ thật nếu nói ra, cả Hạ Ly, con gái của Hạ Hàng cùng tôi, đều là người nhà họ Hạ, có quan hệ máu mủ, cho nên lớn lên giống nhau cũng là chuyện bình thường.
Nhưng liên hệ tới thái độ của Hạ Hàng đối với tôi, lại phát hiện ra được chuyện của Hạ Ly, tôi luôn cảm giác mình loáng thoáng hiểu được cái gì, không cầm được trong lòng phát run.
Hạ Ly cùng tôi, ở đây gặp nạn, được Hạ Hàng mang về, căn bản không phải chuyện trùng hợp.
Han la do Hạ Hàng cố ý.
Mà ông ta sở dĩ mang chúng tôi về, lại còn đối tốt với chúng tôi như vậy, đều là bởi vì con gái của ông ta, bởi vì hai chúng tôi đều nhìn trông giống dáng dấp của con gái ông ta khi lớn lên.
Mặc dù nói động cơ này, cũng không phải là cái gì quá đáng sợ, nhưng nghĩ tới Hạ Ly ở đây mất tích, tôi liền không nhịn được cảm thấy đáng sợ.
Liệu có phải hay không là Hạ Hàng đã hạ thủ với Hạ Ly?
Thế nhưng là cũng không đúng lắm, Hạ Hàng nếu quả thật là chúng tôi sẽ giống con gái của ông ta khi lớn lên, mà đem chúng tôi lưu lại nơi này, thì cũng không có lý do gì phải giết Hạ Ly?
Chỉ là, ông ta không có lý do để giết Hạ Ly, nhưng lại có khả năng giam cầm chúng tôi tại nơi này.
Bởi vì con gái của ông ta đã chết, nên ông ta hy vọng coi chúng tôi như con gái của ông ta, một mực ở lại trong căn nhà bị phong bế này.
Đây mới thực sự là nguyên do ông ta đem chúng tôi trở về?
Cho nên ông ta mới một mực chán ghét Tiết Chỉ? Vì Tiết Chỉ trong ký ức của ông ta là không tồn tại?
Mà phía ngoài kia Quỷ Nguyệt cùng quỷ quái, chỉ là cái cớ để giam cầm chúng tôi?
Một tháng sau, chờ Quỷ nguyệt qua đi, ông ta có thực sự để chúng tôi đi?
Tôi càng nghĩ càng kinh hãi.
“Mẹ, mẹ không sao chứ?”, Tiết Chỉ thấy sắc mặt tôi trắng bệch, không khỏi lo lắng hỏi.
Tôi lúc này mới lấy lại tinh thần, ôm lấy Tiết Chỉ, “Tiết Chỉ, ngôi nhà này chỉ sợ có chút không thích hợp, mej con minh tốt hơn vẫn nên cẩn thận một chút.”
Tiết Chỉ thận trọng nhẹ gật đầu.
Tôi lập tức liếc mắt nhìn điện thoại trong tay Tiết Chỉ, là Hạ Lẫm gửi tin nhắn đến, nói bọn họ đã tìm thấy Kết giới kia, nhưng Kết giới kia khá là lợi hại, phải cần thêm một chút thời gian mới có thể phá bỏ được.
Nhìn thấy tin tức này, mặc dù nhẹ nhàng thở ra, nhưng rất nhanh tôi lại càng thấy căng thẳng hơn.
Tôi biết Hạ Lẫm bọn họ sẽ tới cứu chúng tôi, điều chúng tôi cần làm bây giờ chính là kéo dài thời gian.
Nhưng nói thật cho đến bây giờ, tôi vẫn còn mơ hồ về mục đích thật sự của Hạ Hàng. Điều duy nhất tôi có thể xác định chính là ông ta thật sự lừa gạt tôi, nếu ông ta đã lừa tôi một việc, vậy thì cũng có thể những việc khác cũng là dối trá, nên tôi nhất định cần cần thận, tuyệt đối không được lơ là.
Tôi nhìn thoáng qua điện thoại thấy chỉ còn mười phần trăm pin, trong lòng càng thêm sốt ruột.
Lúc này, Hạ Lẫm đột nhiên nhắn tin tới: “Tiết Xán cũng tới.”
Tôi lập tức sửng sốt.
Tiết Xán cũng tới, anh tại sao lại đến rồi?
Trong lòng tôi mặc dù hiếu kì, nhưng biết dung lượng pin có hạn nên không thể lãng phí hỏi rõ sự tình, chỉ cầm điện thoại để sang chế độ tiết kiệm.
Bất kể vì lý do gì, Tiết Xán cũng tới thì sẽ càng tăng thêm khả năng nhanh chóng phá bỏ Kết giới.
Tôi còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ thêm gì, lại đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân của Hạ Hàng.
Tôi cảm thấy sợ hãi, vẫn là luôn đề phòng Hạ Hàng.
Lúc này Hạ Hàng tới trước cửa phòng, cũng không gõ cửa mà trực tiếp mở ra, nói: “Ăn cơm.”
Tôi gật gật đầu, cùng Tiết Chỉ đi ra.
Cơm tối hôm nay vẫn là đồ hộp như trước, tôi vừa ăn vừa lén nhìn biểu hiện của Hạ Hàng.
Ăn được một nửa, tôi rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói: “Hạ Hàng đại thúc, chờ Quỷ nguyệt qua đi, có phải chúng tôi có thể rời đi?”
Tôi hỏi vấn đề này thực chất chỉ để thăm dò, tôi nhìn chằm chằm Hạ Hàng xem biểu hiện của ông ta.
Tôi thấy Hạ Hàng sắc mặt hơi cương một chút, nhưng chớp mắt sau liền nhanh mở miệng: “Đúng vậy, có chuyện gì sao?”
“Không có gì.” Tôi chậm rãi mở miệng, tiếp tục thăm dò, “Bởi vì nếu như một tháng không thấy tôi trở về, người nhà hạ Hạ khẳng định sẽ đi tìm tôi.”
“Tìm cô?” Hạ Hàng nhíu mày, “Nhưng bên ngoài có Kết giới, bọn họ sẽ không giải quyết được những quỷ hồn này đâu.”
Không biết có phải tôi nhìn lầm hay không, nhưng tôi thấy khi Hạ Hàng nói lại kèm theo một tiếng thở dài như có vẻ nhẹ nhõm.
Thật giống như vì may mà có Kết giới này, người nhà họ Hạ mới không tiến vào được để tìm tôi.
Tôi nhíu mày.
Một lời nhắc nhở như vậy, khiến tôi cảm thấy cục diện rõ ràng hơn, sự tồn tại của những quỷ vật này cùng với Kết giới, đích thực là khiến tôi không thể không ở lại chỗ này.
Đây chỉ là trùng hợp, hay còn là…sự an bài của Hạ Hàng?
Thế nhưng là Hạ Hàng cũng chỉ là một người bình thường, không tu luyện Huyền Thuật, hẳn là không có khả năng làm điều này?
Tôi không tiếp tục suy nghĩ mà chỉ là tiếp tục thăm dò, “Không có việc gì, tôi tin tưởng vào thực lực của người Hạ gia, bọn họ khẳng định sẽ tìm được cách phá bỏ Kết giới, sau đó tìm được tôi.”
“Không thể nào!” Nghe được câu nói này, tôi không biết vì cái gì, Hạ Hàng đột nhiên trở lên quá kích động, đứng thẳng dậy, canh nóng trên bàn bắn tung tóe!
Tôi không nghĩ tới Hạ Hàng lại đột nhiên kích động như vậy, ngẩn người, nhưng cả người ông ta dường như nổi điên lên không kiềm chế được, trực tiếp nện vào bàn, hướng phía tôi gầm thét: “Tiểu nha đầu cô, lúc nào cũng có ý nghĩ muốn rời đi! Nơi này có gì không ở được! Tôi cứu cô, còn cho cô ăn uống, có chỗ nào không tốt!”
Sắc mặt tôi tái nhợt vì bị hù dọa, nhịn không được liền ôm lấy Tiết Chỉ bảo hộ ở trong ngực.
Bây giờ tôi đã chắc chắn khẳng định Hạ Hàng thực sự có vấn đề.
Tôi lúc đầu chỉ nghĩ là ông ta tính khí nóng nảy mà thôi, nhưng hiện tại nhìn ra, thật giống như ông ta thực sự coi tôi như con gái, nhất định phải giữ tôi ở lại nơi này.
Tôi nhất định phải rời đi. Nhanh chóng nghĩ cách rời khỏi.
Nhưng vô luận thế nào, việc cấp bách vẫn là trấn an Hạ Hàng lại, tôi nhìn thấy canh nóng bắn vào người Hạ Hàng khiến ông ta bị bỏng một số chỗ, liền cầm lấy khăn, ra vẻ bình tĩnh nói: “Đại thúc, ông không nên kích động như vậy, tôi thực sự cảm kích ông đã cứu tôi, ông trước hết lau tay đi đã, ông bị canh bắn cho bị bỏng rồi.”
Nhìn thấy tôi bĩnh tĩnh, Hạ Hàng cũng tỉnh táo lại.
Ông ta trừng mắt nhìn tôi, hồi lâu sau cũng rốt cuộc cầm lấy khăn trong tay tôi, hung dữ kéo áo cánh tay lên.
Nhưng theo động tác vén tay áo của ông ta lên, tôi đột nhiên nhìn thấy, trên cánh tay ông ta lại có một hình xăm.
Tôi đột nhiên biến sắc, không nhịn được bàn tay trở nên run rẩy.
Thế nào lại là cái ký hiệu này.
Trong lòng tôi không dám biểu lộ sợ hãi, chỉ là cố gắng bình tĩnh lại, ôm lấy Tiết Chỉ bên cạnh, ăn thêm qua loa vài miếng, sau đó nhanh chóng mở miệng: “Chúng tôi ăn xong rồi, liền xin phép về nghỉ ngơi trước.”
Hạ Hàng hiện tại đã tỉnh táo lại, không nói gì, tôi liền xem như ông ta không phản đối, liền lập tức đưa Tiết Chỉ trở về phòng.
Về đến phòng, Tiết Chỉ không nhịn được run rẩy hỏi tôi: “Mẹ cũng trông thấy ký hiệu trên cánh tay của đại thúc kia đúng không?”
Xem ra không chỉ có tôi chú ý tới, Tiết Chỉ cũng đã nhìn ra.
Tôi sắc mặt ngưng trọng nhẹ gật đầu.
Tiết Chỉ sắc mặt trở lên trắng hơn, “Nếu con không nhầm thì ký hiệu kia chính là huyết chú đúng không mẹ?”
Huyết chú, kỳ thật tương tự như Máu thuật, là một loại chú ngữ.
Đều là dùng máu của mình làm tế phẩm, cầu ra một lực lượng lớn năng lực.
Chỉ là Máu thuật chỉ có thể dùng để suy đoán, còn huyết chú thì càng lợi hại hơn.
Có một loại huyết chú mà không cần hiến máu của người có linh lực, chỉ cần cung cấp đủ lượng máu tươi, thì có thể triệt để triệu hồi ác quỷ, ác quỷ hút máu của người đó thì người đó sẽ sai khiến được ác quỷ.
Vừa rồi tôi nhìn thấy trên cánh tay Hạ Hàng chính là ký hiệu của loại huyết chú này.
Nói cách khác, ông ta đã dâng máu của mình cho ác quỷ, để đổi lấy năng lực?
Nhưng cái này đều chưa phải là đáng sợ nhất.
“Mẹ,” Tiết Chỉ có chút run rẩy mở miệng, “Lúc nãy con nhìn kỹ, thì thấy vết huyết chú kia, có phải là không hoàn toàn đã được chữa lành?”
Tôi gắt gao cắn môi, nhẹ gật đầu, nhưng lại nhanh chóng lắc đầu, mở miệng: “Không phải là chưa lành lại, mà cái vết thương kia, là lặp đi lặp lại, được mở ra nhiều lần.”
Loại phương thức lấy máu huyết chú này, là trên thân thể hình thành ra phù chú, máu từ đó rút ra, chính là ký hiệu phù chú trên cánh tay kia.
Nhưng chân chính để cho tôi sợ hãi chính là, tôi hiện tại đã có chút trình độ y học, vừa rồi chỉ nhìn thoáng qua nhưng vẫn nhận ra, cái vết thương kia, chắc chắn đã xuất hiện từ nhiều năm trước, không chỉ như thế, vết thương này hiện tại còn bị lặp đi lặp lại không ngừng bị cắt mở.
Nói cách khác, nhiều năm trước, Hạ Hàng đã dùng huyết chú, hiện tại mấy năm nay lại dùng lại huyết chú, triệu hồi năng lực?
Hắn đến cùng mục đích là gì?
Tôi càng nghĩ càng khiếp sợ, đột nhiên điện thoại di động kêu lên.
Tôi lập tức nhìn điện thoại thấy chỉ còn năm phần trăm lưu lượng, là Hạ Lẫm gọi đến.
Hạ Lẫm biết điện thoại di động tôi chỉ còn ít pin nên rất hạn chế chỉ dùng Wechat nói chuyện với tôi, lần này gọi điện trực tiếp hẳn là có gì rất nghiêm trọng?
Tôi dùng tốc độ nhanh nhất để kết nối.
“An Tố! Tiết Xán cùng Ninh Trác đang ở đây! Chị mau nói cho em biết chị chính xác đang ở chỗ nào?”
Điện thoại vừa kết nối, tôi đã nghe thấy âm thanh hốt hoảng của Hạ Lẫm.
Tôi lập tức sửng sốt, “Đều đến rồi? Bọn em đã phá bỏ được Kết giới rồi sao?”
Tôi cảm thụ một chút linh lực trong đan điền, nhưng vẫn không thấy có thay đổi gì, nghĩa là Kết giới vẫn còn duy trì.
“Không kịp phá bỏ.” Hạ Lẫm thanh âm vô cùng lo lắng, “Mặc dù linh lực của chúng ta bị hạn chế, nhưng Tiết Xán và Ninh Trác hai người bọn họ là quỷ, sẽ không bị ảnh hưởng, hai người bọn họ cùng liên kết, khẳng định có thể triệt để tàn phá đám quỷ hồn!”
Nghe xong cái này tôi lập tức chấn kinh.
Tiết Xán cũng Ninh Trác liên thủ?
Thực sự là mặt trời mọc ở đằng tây nha.
Hai người bọn họ không đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán là tôi đã tạ ơn trời đất lắm rồi, giờ còn cùng nhau liên thủ.
“Đến cùng là xảy ra chuyện gì?” Tôi ý thức được tình hình cực kỳ nghiêm trọng, tranh thủ thời gian hỏi.
“Người đàn ông tên Hạ Hàng kia rất nguy hiểm!” Hạ Lẫm thanh âm rất gấp, “Chúng em tại thời điểm mở ra Kết giới, liền phát hiện ra Kết giới kia là dùng huyết chú để tạo thành!”
Tôi trong đầu oanh một tiếng, sắc mặt tái nhợt.
Huyết chú. Là huyết chú của Hạ Hàng.
“Không chỉ có như thế.” Hạ Lẫm vừa thở hồng hộc vừa nói, hiển nhiên là đang chạy đến nơi này, “Chúng em còn phát hiện một cái huyết chú khác, cũng là đến từ một người, hẳn là Hạ Hàng huyết chú, dùng để triệu hồi ác quỷ, giết chết những người trong thôn này!”
Trên mặt tôi một tia huyết sắc cuối cùng cũng rút đi.
Nói cách khác, hơn mười năm trước, ngôi làng này bị diệt vong căn bản không phải là do người khác làm, mà chính là Hạ Hàng?
Hạ Hàng này không có chút nào Huyền Thuật trong người, biết mình không phải đối thủ của thôn dân trong làn này, cho nên liền dùng huyết chú, đầu tiên là lập Kết giới để phong ấn linh lực mọi người, sau đó lại dùng huyết chú triều hồi ác quỷ, giết người trong thôn?
“Thêm nữa,” Hạ Lẫm tiếp tục nói, “Những người trong làng này không chỉ có bị giết mà ngay cả hồn phách cũng đều bị tổn hại, cho nên biến thành những cương thi lợi hại, theo lý mà nói bình thường sẽ không xuất hiện. Nhưng hiện tại bọn hắn đều xuất hiện, hiển nhiên là bị cái gì kích động!”
“Chẳng lẽ không phải bây giờ đang là thời điểm Quỷ nguyệt nên bọn chúng mới ra sao?”
“Không phải!” Hạ Lẫm lo lắng nói, “Tiết Xán đã bắt một con quỷ tới, tra khảo hắn, chính là do Hạ Hàng huyết dịch, mới kích động bọn hắn, để bọn hắn ào ra!”
Tay của tôi run lên, xém chút làm rơi điện thoại trong tay.
Cho nên nói, Hạ Hàng quả nhiên lừa gạt tôi.
Sở dĩ những quỷ vật này xuất hiện, căn bản không phải nguyên nhân là Quỷ Nguyệt, mà bởi vì ông ta dùng máu của mình, làm thức dậy những quỷ vật.
Nhưng vì sao ông ta phải đánh thức những quỷ vật này? Là cố tình sao?
Phải biết, ông ta mặc dù có bản lĩnh thức tỉnh lại những quỷ vật, nhưng những quỷ vật này đều là không có linh trí, căn bản sẽ không nghe theo sự phân phó của ông ta, ông ta cũng không có Huyền Thuật, nên không phải là đối thủ của những quỷ vật này, điều duy nhất có thể làm chỉ là trốn ở trong căn nhà này, chờ những quỷ vật rời đi.
Vậy rốt cuộc mục đích của ông ta là gì?
Chẳng lẽ là...
Tôi đột nhiên hiểu được.
Là để giam cầm tôi.
“Cái Kết Giới hạn chế linh lực kia, có phải là hiện tại cần có huyết chú để duy trì?”, tôi nhanh chóng hỏi Hạ Lẫm trong điện thoại.
“Đúng vậy.” Hạ Lẫm mở miệng, “Có thể là mới được kích hoạt không lâu, không chỉ có như thế, năm năm trước, cùng thời điểm Hạ Ly mất tích, cũng đã được kích hoạt.”
Tôi cuối cùng cũng hiểu được toàn bộ sự việc.
Hơn mười năm trước, Hạ Hàng trở lại trong thôn này, căn bản không phải như ông ta nói, trông thấy thôn dân chết thảm, mà là chính ông ta tự tay, dùng huyết chú, hại chết tất cả thôn dân.
Về nguyên nhân, nếu như tôi đoán không lầm, hẳn là vì cái chết của con gái ông ta.
Con gái ông ta chết, nói trắng ra là do những người trong thôn này làm hại chết, thân làm cha như Hạ Hàng, mang trong lòng thù hận cũng là chuyện bình thường.
Bởi vậy ông ta mới giết tất cả mọi người, thậm chí phá hư hồn phách, để bọn họ toàn bộ đều thành những cái xác không hồn, lưu ở trong làng này.
Mà Hạ Hàng, cũng tự mình lưu lại đây.
Ngày bình thường hẳn là những quỷ hồn này sẽ không ra, chỉ có khi Hạ Hàng dùng huyết chú mới xuất hiện, nhưng Hạ Hàng vẫn là muốn cẩn thận, tự mình lập ra tầng bảo vệ cho ngôi nhà này ngăn chặn những quỷ hồn.
Ông ta ở đây an tĩnh nhiều năm, hẳn đến năm năm trước, gặp được Hạ Ly.
Ông ta phát hiện Hạ Ly dáng dấp rất giống con gái mình, thế là đã cố ý dùng huyết chú, kích hoạt cái Kết Giới hạn chế linh lực kia. Cùng lúc đó, với huyết chú này cũng làm thức tỉnh những quỷ hồn trong thôn kia gây náo loạn.
Quỷ hồn vây quanh bốn phía, Hạ Ly bị hạn chế linh lực, không có khả năng phản kháng, Hạ Hàng liền đem cô ấy trở về, làm bộ dạng như ân nhân cứu mạng, thật giống với tình huống của tôi.
Nhưng quá hiển nhiên, ông ta căn bản không có ý định thả Hạ Ly, tôi đoán, ông ta một mực duy trì Kết Giới, cũng không để những quỷ hôn kia biến mất, nên Hạ Ly không có cách nào rời đi.
Lâu dần, Hạ Ly cũng cảm thấy có gì không đúng, cho nên mới phát ra tín hiệu cầu cứu, nhưng nơi này, thật sự làm sao có người trông thấy.
Cuối cùng, Hạ Ly tự mình phản kháng, có thể là chạy trốn được, nhưng dù sao tôi đoán, cô ấy cũng đã chết, nếu không phải chết trong tay Hạ Hàng thì cũng là chết ở bên ngoài bởi tầng tầng lớp lớp quỷ hồn kia.
Lại nói tiếp, qua nhiều năm như vậy, Hạ Hàng lại tình cờ gặp phải tôi, hết thảy mọi chuyện liền tái diễn lại.
Tôi càng nghĩ, càng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Tôi hiện tại mới ý thức được, tôi cùng Tiết Chỉ thật là đang cùng một chỗ với một tên điên.
Một tên điên chính hiệu.
Trong điện thoại Hạ Lẫm, hiển nhiên là biết tình hình tôi nguy hiểm, khẩn trương tìm cách cứu, thậm chí còn cùng Tiết Xán và Ninh Trác hai đối thủ một mất một còn, đều nguyện ý trợ giúp.
Chỉ là, Ninh Trác nguyện ý cứu tôi tôi thấy bình thường, còn Tiết Xán, kỳ thực anh đâu còn quan tâm đến sống chết của tôi.
Tôi tự thấy có chút bội phục mình, trong tình cảnh này mà vẫn còn có tâm tình để ý Tiết Xán đối với mình như thế nào.
“An Tố!” Không nghe thấy tôi nói lời nào, Hạ Lẫm trong điện thoại khẩn trương, “Chị mau nói cho em biết chính xác là chị ở chỗ nào? Cái làng này rất lớn, có rất nhiều nhà, bọn em căn bản không tìm ra được chỗ của chị!”
“Là một ngôi nhà có kết giới!” Tôi lập tức mở miệng, ngôi nhà này có thể phòng ngừa quỷ thì chắc chắn là có kết giới bên ngoài, tôi cố gắng nghĩ thêm một số manh mối, “Phía đối diện là một ngôi nhà màu đỏ, bên trái là một ngôi nhà có nóc màu đen, em tìm thấy chưa....?”
Tôi lập tức sửng sốt, nhìn vào điện thoại mớt phát hiện ra điện thoại hết pin!
Đáng chết!
Tôi thực là không biết điện thoại đã hết pin lúc nào, không biết Hạ Lẫm đã nghe được những gì về ngôi nhà.
Liệu bọn họ có thể tìm thấy chỗ của tôi và Tiết Chỉ không?
May mắn là cho đến bây giờ, Hạ Hàng đối với tôi đều không có nghi ngờ, cho nên tôi cứ giả vờ như không biết gì, cố gắng thêm một thời gian, đợi Tiết Xán bọn họ đến cứu?
Trong lòng tôi là đang suy nghĩ như vậy, nhưng không muốn, vậy mà tất cả may mắn lập tức liền bị phá hủy!
Chỉ nghe thấy oang một tiếng!
Cửa phòng đột nhiên bị đánh sập, bụi đất tung bay.
Sau màn bụi mù, tôi nhìn thấy sắc mặt xanh xám của Hạ Hàng, không biết đã đứng tại bên ngoài bao lâu, trên mặt lộ rõ thần sắc đáng sợ khiến người khác phải run rẩy.
Sắc mặt của tôi lập tức trở nên trắng bệch!
“Hạ.., Hạ Hàng đại thúc?” Tôi cuối cùng vẫn còn một tia lý trí, dùng tốc độ nhanh nhất tỉnh táo lại, đứng người lên, tỏ vẻ vô ý, đưa Tiết Chỉ bảo hộ ở phía sau lưng, “Đại thúc sao vậy?”
Hạ Hàng lại không trả lời tôi, từng bước một tiến đến gần, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Trong lòng tôi càng ngày càng sợ hãi.
Hạ Hàng đứng ngoài cửa từ lúc nào? Không lẽ vừa rồi ông ta nghe được tôi nói chuyện với Hạ Lẫm? Ông ta đã nghe được những gì?
Nếu như nghe thấy hết, ông ta sẽ làm gì với tôi? Giết tôi sao? Cũng giống như trước kia đã giết Hạ Ly?
Nếu như chỉ có một mình tôi, có lẽ tôi cũng không quá sợ hãi đến vậy, nhưng bên cạnh tôi còn có Tiết Chỉ, tôi thực sự lo lắng.
Tôi tuyệt đối không thể để Tiết Chỉ xảy ra vấn đề gì!
Hạ Hàng đi thẳng đến trước mặt tôi, tôi rốt cuộc không kìm nén được, hét lên sợ hãi: “Ông dừng lại! Ông muốn làm gì!”
Trông thấy tôi lên tiếng đánh vỡ sự tĩnh lặng, Hạ Hàng cũng không còn ngụy trang, hung dữ nhìn tôi, cứ thế lại càng tiến gần.
Tôi bảo vệ Tiết Chỉ, không ngừng lùi lại, nhìn thấy ống ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiểu nha đầu! Cô vậy mà dám giấu ta gọi điện thoại? Rồi sao? Cô hẳn là biết hết sự tình mười năm trước rồi? Cả sự tình năm năm trước của tiểu nha đầu kia?”
Tôi chỉ cảm thấy mình như bị giội một gáo nước lạnh vào đầu, từ đỉnh đầu đến chân đều lạnh buốt tận xương tủy.
Xong.
Ông ta đã nghe thấy những gì tôi nói trong điện thoại.
Ông ta biết tôi biết hết thảy chân tướng sự việc.
Edited by HueNguyen
Việc đã đến nước này, mặc dù biết tình cảnh của mình vô cùng nguy hiểm, nhưng tôi ngược lại trở nên bình tĩnh lại.
Tôi lạnh lùng nhìn Hạ Hàng trước mặt, chậm rãi mở miệng, “Đúng vậy, tôi đã biết hết sự thật. Tôi không chỉ biết ông dùng huyết chú giết chết hết những người trong thôn này, mà còn biết, ông bắt tôi cùng Hạ Ly tới đây, căn bản không phải là cứu chúng tôi, mà thực ra là muốn giam giữ chúng tôi ở nơi này!”
Nghe thấy tôi nói, Hạ Hàng đột nhiên trợn tròn mắt, đưa tay ra bóp lấy cổ tôi.
Không thể không nói, sức lực của ông ta rất lớn, mặc dù cũng đã có tuổi, lại còn vì dùng huyết chú mà thân thể cũng chịu tổn thương không ít, nhưng nội lực của ông ta vẫn rất mạnh, tôi hiện tại không có năng lực chính là như một người bình thường, không thể là đối thủ của ông ta, liền bị ông ta nhấc hẳn lên, hai chân cách mặt đất.
“Mẹ!” Tiết Chỉ ở bên cạnh hoảng sợ, lập tức muốn lao đến đối phó Hạ Hàng, nhưng Hạ Hàng chỉ hất tay một cái, liền đem thằng bé đánh bay.
“Tiết Chỉ!” Tôi bị dọa cho sợ quá hét lên, trông thấy Tiết Chỉ bị như vậy trong lòng tôi còn khó chịu hơn chính mình đang bị bóp cổ.
Tôi nhìn thấy Tiết Chỉ từ dưới đất rất nhanh đứng lên, định vận dụng linh lực đối phó Hạ Hàng.
Trong lòng tôi hoảng hốt, tranh thủ thời gian trao đổi ánh mắt với Tiết Chỉ, ngăn cản thằng bé.
Tiết Chỉ mặc dù có linh lực nhưng dáng người quá nhỏ bé, nếu chiến đấu trực diện chắc chắn không phải đối thủ của Hạ Hàng.
Mà lại, chuyện Tiết Chỉ có linh lực Hạ Hàng hẳn là chưa phát hiện ra, coi như nếu chúng tôi muốn vận dụng linh lực của Tiết Chỉ, thì cần tìm một cơ hội bất ngờ để đánh úp Hạ Hàng, như vậy mới nắm được phần thắng.
Hiện tại điều chúng tôi cần làm bây giờ là kéo dài thời gian để chờ Tiết Xán cùng Ninh Trác đến, như vậy mới có thể chắc chắn áp đảo.
Hơn nữa, tôi nhận ra, mặc dù Hạ Hàng bị tôi làm cho nổi giận, nhưng thực sự không dễ dàng giết chết tôi luôn như vậy.
Dù sao, người có thể lớn lên trông giống con gái của ông ta không phải là dễ tìm, năm đó có Hạ Ly để xảy ra sự tình như vậy, hẳn là ông ta cũng rất hối hận, hiện tại gặp tôi, chắc chắn sẽ không đơn giản mà để tôi chết dễ dàng.
Bằng không, ông ta cũng sẽ không có thái độ nhẫn nhịn suốt với tôi như vậy, còn quá lo lắng tôi bị ác quỷ ngoài kia giết chết.
Đến cùng là mẹ con tâm ý tương thông, dù chỉ qua một ánh mắt nhưng Tiết Chỉ vẫn hiểu được kế hoạch của tôi.
Thằng bé nhẫn nhịn lại không xông lên nữa, nhẹ gật đầu, chậm rãi để tay xuống.
Mà Hạ Hàng, hiển nhiên cho tới bây giờ đều không đem Tiết Chỉ thằng bé nhỏ con này để vào mắt, chỉ là siết chặt tôi, gào thét: “Con cái tiểu nha đầu này làm sao lại không có lương tâm như vậy! Ta đối tốt với con như vậy! Con vì cái gì không chịu thừa nhận ta! Ta là cha con! Là cha ruột của con! Con thừa biết rằng đám người trong làng kia chỉ là lợi dụng con! Con nhìn xem, đến cuối cùng đều là con bị bọn hắn hại cho đến chết!”
Tôi nhìn Hạ Hàng gần trong gang tấc thấy hiện ra một khuôn mặt điền cuồng, liền biết rằng ông ta đã triệt để mất đi lý trí.
Ông ta đã hoàn toàn xem tôi như là con gái của ông ta.
Tôi bất động thanh sắc, thấy ông ta đã điên, liện thuận theo như thế hùa cùng theo. Thế là tôi cố ý làm ra bộ dạng ghét bỏ, khinh thường nói: “Còn cha thì sao, cả người đều không bao giờ chịu học Huyền Thuật, cha làm sao biết người trong thôn đến cùng đối với con tốt hay không tốt, nói trắng ra người như cha, căn bản không xứng trở thành người trong thôn này!”
Tôi chẳng qua là suy đoán con gái của Hạ Hàng có thể có giọng điệu như vậy khi nói chuyện, nên cố tình bắt chước, không ngờ tôi đã bắt chước y thật, bởi vì tôi nhìn Hạ Hàng nghe tôi nói xong càng trở lên kích động.
“Đừng nói bậy! Con thật là ngu ngốc! Con đi theo ta! Bọn hắn đều là hại con! Con cùng ta đi ra khỏi cái làng này!”
Hạ Hàng ánh mắt tràn đây điên cuồng, hiển nhiên đã không nhìn ra tôi thật không phải con gái của hắn, nắm chặt tay tôi hướng ra ngoài đi.
Nhưng tôi biết bất kể việc những ác quỷ kia là do Hạ Hàng triệu hồi ra ngoài, nhưng đến cùng chúng tôi không phải là đối thủ của chúng, nếu thật là ông ta điên cuồng mở cửa đi ra ngoài, chúng tôi đều là không thể sống sót!
Thế là tôi tranh thủ thời gian giữ chặt Hạ Hàng, “Con không đi! Con chết cũng không đi!”
Quá hiển nhiên, khi thấy tôi như vậy, Hạ Hàng càng thêm điên loạn, ánh mắt đến cùng một tia lý trí đều không có, ông ta trực tiếp kéo lấy tôi, vừa đi vừa rống to: “Đi! Rời khỏi nơi này! Cha sẽ cho con một cuộc sống bình yên!”
“Con muốn tu luyện, con không muốn đi!”
Tôi thét lên, lúc đó hiển nhiên đã chọc giận Hạ Hàng đến cực điểm, ông ta giáng xuống tôi một cái tát như trời đánh.
Lúc này tôi không có linh lực, bị tát cho ngã lăn ra đất, khóe miệng rỉ máu.
Trông thấy tôi bị đánh, Tiết Chỉ ở bên cạnh rốt cuộc không kìm nén nổi, hét lên một tiếng.
“Mẹ!”
Thằng bé nhanh chóng hướng phía tôi chạy tới, nhưng trong lòng tôi giật mình, tranh thủ thời gian ngăn cản thằng bé nhưng không kịp.
Phải biết Hạ Hàng đang ở trong tình trạng rất điên cuồng, một mực cho rằng tôi là con gái ông ta, nên mới không giết tôi. Nhưng nếu như Tiết Chỉ xuất hiện, liền có thể làm cho ông ta thức tỉnh lại, ý thức được tôi không phải con gái ông ta.
Đến lúc đó, sự phẫn nộ lên đến cực điểm thì tôi cũng không dám tưởng tượng ông ta sẽ đối với Tiết Chỉ hạ thủ như thế nào!
Tiết Chỉ mặc dù thông minh nhưng đến cùng vẫn chỉ là một đứa bé, trông thấy tôi bị thương liền không lo được nhiều như vậy, lập tức chạy đến bên cạnh tôi, mắt đỏ hoe lo lắng hỏi: “Mommy, mẹ không sao chứ?”
Tôi nhanh chóng đẩy Tiết Chỉ ra, nhưng là không kịp.
Hạ Hàng đã trông thấy Tiết Chỉ tồn tại.
Nháy mắt, con mắt điên cuồng của ông ta ngưng trệ, một giây sau giống như thanh tỉnh lại, ông ta lại càng thêm phẫn nộ, hướng chúng tôi gầm thét: “Cô thì ra lừa gạt tôi! Cô không phải là con gái của tôi! Còn có tên tiểu tử thối này! Thằng oát con này là từ nơi nào đến!”
Nói, ông ta trực tiếp xông đến, bắt lấy Tiết Chỉ.
Vừa nhìn thấy vậy tôi hét lên một tiếng, gắt gao giữ chặt Hạ Hàng, “Buông tay ra! Hạ Hàng cái tên điên này! Ông thả con trai của tôi ra!”
“Tên điên?” Tôi cuối cùng đã đem một tia lý trí sau cùng của Hạ Hàng triệt để hủy diệt, “Đúng! Ta chính là điên! Các ngươi hại chết con gái của ta! Ta muốn giết các ngươi! Toàn bộ đều giết hết!”
Nói, hắn đột nhiên từ trong túi móc ra một con dao lớn, thét chói tai hướng phía tôi đâm tới.
“Các ngươi không phải rất đắc ý mình có tu luyện Huyền Thuật sao? Tự hào là người ở trong thôn này? Ta liền để các ngươi cả một đời chôn chân ở chỗ này! Ta cũng ở chỗ này, nhìn xem các ngươi biến thành một đám cương thi xấu xí bẩn thỉu! Ha ha ha!”
Hạ Hàng điên cuồng gào thét, một bên con dao hướng thẳng chúng tôi đâm tới.
Xoạt!
Khẩn thiết quay đầu, tôi chỉ kịp bảo vệ Tiết Chỉ, cánh tay rất nhanh bị đam trúng, đau đến tê tâm phế liệt.
Mà Hạ Hàng, trong mắt càng hiện sâu sát khí, lần nữa đâm tới!
Tôi muốn tránh ra, thế nhưng là căn bản không kịp, mắt thấy lưỡi dao kia liền muốn đâm vào mặt tôi.
Nhưng lúc này___
Edited by HueNguyen
Một cỗ quỷ khí sắc bén, giống như san rừng phủ núi, hướng phía tôi ào tới!
Quỷ lực cường thế như vậy, nhưng lại rất đỗi thân quen, chỉ là như vậy trong nháy mắt, tôi liền nhận ra được.
Trong chốc lát, trong lòng tôi hiện ra trăm mối ngổn ngang.
Có chấn kinh, có đau lòng, có chua xót cùng hoài niệm.
Nhưng nhiều nhất, vẫn là như trút được gánh nặng, sự nguy hiểm gần trong gang tấc kia rốt cuộc cũng rơi xuống.
Cảm giác được cỗ quỷ kia ào tới, tôi đột nhiên đều quên hết một năm qua liều mạng duy trì băng lãnh cùng trốn tránh, nước mắt chỉ là không nhịn được mà trào ra, bật thốt lên quát: “Tiết Xán mau cứu em!!”
Đúng thế.
Giờ này khắc này, đột nhiên xuất hiện cỗ quỷ khí cường đạo như vậy, chính là Tiết Xán.
Ngay tại khi tôi hét lên, tôi cảm giác được Tiết Xán quỷ khí, tăng vọt đến đỉnh điểm!
Chỉ nghe thấy “Oanh!!”
Toàn bộ ngôi nhà đều rung động dữ dội, chỉ trong một giây, tôi nhìn thấy chung quanh tường đất xi măng, cửa sổ bên cạnh, tất cả mọi thứ dường như bị cỗ quỷ khí này cho nổ tung!
Mà trước mặt tôi Hạ Hàng, cũng chỉ trong nháy mắt, cả người bị một bàn tay vô hình mạnh mẽ tóm lấy, ném ra ngoài!
Cỗ lực lượng này quá mức cường đại, cũng trực tiếp quét về phía tôi cùng Tiết Chỉ.
Trong chốc lát, tôi cảm thấy thân thể của mình như muốn vỡ tung ra, mất đi cân bằng, chỉ còn duy nhất tia lý trí yếu ớt, gắt gao ôm chặt Tiết Chỉ ở trong ngực.
Ngay tại lúc cảm thấy thân thể không thể chống đỡ nổi, tôi dùng ánh mắt còn lại trông thấy, trong cuồng phong, một đạo thân ảnh thon dài quen thuộc, đột nhiên rơi xuống trước mặt tôi, xoay người một cái, liền vững vàng đem tôi cùng Tiết Chỉ ôm trọn vào lòng.
Quanh thân bao trùm một cỗ khí tức quen thuộc. Trong chớp mắt này, nước mắt tôi càng thêm mãnh liệt.
Rơi vào cái ôm này, tôi lập tức liền không còn cảm giác được bốn phía cuồng phong bạo động, mà thay vào đó là sự an tĩnh đáng sợ, tôi chỉ còn có thể cảm thấy trái tim mình đang đập cuồng loạn.
Ngay sau đó, tôi nghe thấy một thanh âm quen thuộc trầm thấp trên đỉnh đầu, trong mỗi chữ đều lộ ra sự lo lắng, thậm chí có có mấy phần run rẩy.
“An Tố, nàng không sao chứ?”
Tôi ngẩng đầu, xuyên qua làn nước mắt, tôi nhìn thấy khuôn mặt Tiết Xán.
Kia người tôi yêu, ròng rã một năm qua, đã xuất hiện trong giấc mơ của tôi không biết bao nhiêu lần.
Trong tích tắc này, tôi đột nhiên cảm thấy không muốn màng đến bất kỳ nguy hiểm gì xảy ra sau này, chỉ thấy cả người mệt lả, hận không thể mạnh mẽ ôm lấy Tiết Xán, nói cho anh rằng tôi đã cực kỳ sợ hãi.
Thế nhưng là, tôi cuối cùng còn sót lại một tia lý trí nói cho chính tôi, không thể.
Tôi hít sâu một hơi, nhịn xuống trong lòng ngổn ngang, cố gắng để thanh âm cùng ánh mắt của mình bình tĩnh lại, “Tôi không sao.”
Sau khi nói xong, tôi đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhanh nhìn xuống Tiết Chỉ trong ngực.
Vừa rồi lực lượng của Tiết Xán quá cường đại, mặc dù tôi linh lực bị phong ấn nhưng ít ra vẫn còn tại trong đan điền, có thể bảo vệ tôi một chút, nhưng Tiết Chỉ sau cùng vẫn chỉ là một đứa bé, tôi rất sợ rằng thằng bé không chịu nổi.
Nhưng thật may mắn, Tiết Chỉ được tôi bảo hộ trong ngực, chỉ là bị ngất đi, không có vấn đề gì quá lớn.
Cùng lúc đó, tôi nghe thấy hai thanh âm lo lắng khác.
“Chị!”
“An Tố!”
Tôi ngẩng đầu liền thấy Hạ Lẫm cùng Ninh Trác chạy tới, sắc mặt cả hai đều trắng bệch, tràn đầy lo lắng.
“Tôi không sao.” Nhìn thấy bọn họ đến trong lòng tôi nhẹ hơn không ít, lập tức hướng phía bọn hắn muốn đi qua.
Nhưng tôi còn chưa kịp đi một bước, đột nhiên cảm giác được bờ vai của mình bị người khác gắt gao ấn xuống, căn bản là không thể động đậy.
Tôi sững sờ, ngẩng đầu liền thấy Tiết Xán chính là ôm chặt tôi, không để tôi tránh ra khỏi ngực anh.
Tôi hiện tại đã tỉnh táo lại rất nhiều, khôi phục vẻ thường ngày lãnh đạm với Tiết Xán, nhẹ nói: “Anh thả tôi ra.”
Tiết Xán nhìn tôi, không biết có phải cảm giác của tôi sai lầm hay không, tôi luôn cảm thấy trong đôi mắt đen láy của anh, cùng trước đó mấy lần gặp mặt, đều có chút khác biệt.
Ánh mắt này, dường như rất đỗi quen thuộc. Thật giống như…Hơn một năm trước, anh cũng từng nhìn tôi như vậy.
Tôi căn bản không dám đối mặt, liền chuyển hướng nhìn sang chỗ khác.
Tôi hiểu Tiết Xán, trên tay anh lực lượng bá đạo ngăn cản không cho tôi rời khỏi vòng tay anh, tôi cũng không thèm để ý nữa, chỉ là nhìn về bốn phía xung quanh.
Trải qua trận càn quét của Tiết Xán, ngôi nhà đã sớm bị sụp đổ, cảnh vật bên ngoài hiện ra trong nháy mắt.
Trong đống hoang tàn xung quanh, có rất nhiều quỷ quái trong làng, vẻ mặt đần độn, muốn đến công kích chúng tôi nhưng bởi vì Tiết Xán cùng Ninh Trác hai lão cương thi quỷ khí quá đáng sợ, nên bọn hắn căn bản không dám tiến tới.
Tôi cũng rất nhanh nhìn thấy được Hạ Hàng trong đám phế tích.
Hắn đã chết.
Hạ Lẫm cũng chú ý tới Hạ Hàng, bởi vì giúp tôi điều tra sự tình nên cậu ấy cũng hiểu hết được mọi chuyện xảy ra, lúc này thấp giọng nói: “Chị định xử lý Hạ Hàng này thế nào?”
Đôi mắt tôi lóe lên một cái.
Hạ Hàng là một tên điên, nhưng kỳ thật cũng là một người đáng thương, bây giờ người chết rồi, linh hồn cũng không có hóa quỷ, cũng không còn gì cần truy cứu nữa.
Cho nên tôi chỉ là thấp giọng nói: “Tìm chỗ trước kia đã an táng con gái của ông ta, đưa ông ta an táng cùng một chỗ với con gái.”
Ánh mắt của tôi sau đó rơi xuống bốn phía những cương thi thôn dân kia.
Mặc dù những cương thi này chính xác là hại chết con gái của Hạ Hàng, nhưng cũng chỉ vì sự tình như vậy mà bị vây hãm hồn phách ở chỗ này, cho nên tôi mở miệng: “Về phần những thôn dân này, dù sao cũng là người nhà họ Hạ chúng ta, đều để bọn hắn đi chuyển thế đầu thai đi, thi cốt toàn bộ cho an táng ở nơi này.”
Hạ Lẫm gật gật đầu.
Xử lý xong những chuyện này về sau, tôi mới đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhíu mày, “Ninh Uyển Uyển đâu?”
Nghe được câu hỏi của tôi, Ninh Trác trên mặt có chút khó xử, “Muội ấy hẳn là lúc chúng ta đến, cảm giác được khí tức của chúng ta, sau một lúc tôi lại không còn cảm thấy khí tức của muội ấy nữa, muội ấy hẳn là đã đi.”
Đi vậy mà lại rất nhanh.
Trong lòng tôi cảm thấy có mấy phần đáng tiếc, vốn tưởng rằng có thể gặp lại “người quen cũ” Ninh Uyển Uyển, xem ra lần này không có cơ hội.
Bất quá tôi biết, dựa vào tính cách của Ninh Uyển Uyển, cô ta khẳng định sẽ lại đến tìm chúng tôi, cho nên tôi cũng không cần vội vàng.
Ninh Trác hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm ấy, ho nhẹ một tiếng, nhìn tôi nói, “An Tố, tôi định đi tìm Ninh Uyển Uyển một chuyến.”
Tôi biết Ninh Trác dù sao cũng là ca ca của Ninh Uyển Uyển, điểm này không thể nào thay đổi, liền gật đầu.
Ninh Trác ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Tiết Xán ôm tôi, rất nhanh liền điểm một mũi chân, rời đi.
Ninh Trác rời đi về sau, tôi cảm thấy Tiết Xán vẫn là tư thế như cũ, ôm thật chặt tôi, tôi càng thêm nhíu mày, ngẩng đầu về phía Tiết Xán, cố gắng để thanh âm mình nghe băng lãnh, “Tiết Xán, bây giờ anh thả tôi ra được chưa?”
Edited by HueNguyen
Nghe thấy tôi, Tiết Xán vẫn không có động tác nào, chỉ là vẫn như cũ gắt gao nhìn tôi, thấy tôi có chút sợ hãi, anh mới chậm rãi mở miệng.
“An Tố, nàng có phải là nên giải thích một số chuyện cho ta?”
Trong lòng tôi nhảy một cái, nhưng trên mặt vẫn cố gắng giữ dáng vẻ tỉnh táo, không kiên nhẫn mở miệng: “Chuyện của chúng ta đều đã là quá khứ, tôi cảm thấy không còn có gì cần giải thích với anh.”
“Thật sao?” Tiết Xán thanh âm lộ ra lãnh ý nhè nhẹ, ánh mắt rơi vào Tiết Chỉ trong ngực tôi, “Vậy lai lịch của thằng bé này, nàng không phải nên nói rõ cho ta biết?”
Ánh mắt của Tiết Xán nhìn chằm chằm vào tôi, phảng phất như nhìn thấu hết thảy, tôi theo bản năng sợ hãi liền đem Tiết Chỉ đang mê ngủ trong ngực giấu giấu đi.
Nhưng tôi vẫn cố gắng bình tĩnh, mở miệng: “Tôi đã nói rồi, đây là đứa bé tôi nhận nuôi.”
“An Tố!” Nghe thấy tôi, không biết tại sao đôi mắt của Tiết Xán bùng lên một tia lửa giận, “Nàng đến cùng còn muốn gạt ta tới khi nào!”
Sắc mặt tôi trắng nhợt.
Tiết Xán nói vậy là có ý gì?
Chẳng lẽ anh ấy đã biết thân phận thật sự của Tiết Chỉ rồi?
Không..không có khả năng.
Tôi cố gắng lần nữa để cho mình tỉnh táo, thanh âm lạnh lùng nói: “Tôi không biết anh đang nói cái gì.”
Trông thấy tôi một mực phủ nhận, Tiết Xán đã không còn kiên nhẫn.
Anh lấy điện thoại di động ra, mở Wechat, tôi nhìn vào là thấy anh đang cùng Tiết Phong nói chuyện.
Trong điện thoại là Tiết Phong có vẻ như cực kỳ hưng phấn, giọng nói vang lên.
“Tiết Xán, tôi đã điều tra qua! Thằng bé kia căn bản không phải gọi là Hạ Chỉ. Mà gọi là Tiết Chỉ! Giống họ của anh! Nó có thể thật sự là con của anh!”
Tôi như gặp phải sét đánh, sắc mặt trắng bệch.
Trong lòng tôi đương nhiên vẫn còn tình cảm với Tiết Xán, nên để cho Tiết Chỉ, liền mang theo họ của anh.
Liên quan tới cái tên Tiết Chỉ này, tôi tại Hạ gia cũng không giấu diếm, bởi vì tôi cảm thấy Tiết Xán căn bản là không có khả năng điều tra ra tình hình của tôi ở bên Mỹ.
“An Tố, nàng có thể giải thích cho ta một chút? “ Tôi bối rối, bị Tiết Xán nhìn thấy được vẻ mặt, đôi mắt đen của anh vẫn là không chút gợn sóng, một mực nhìn tôi, chậm rãi hỏi, “Vì cái gì tên của thằng bé này, cả họ và tên, đều cùng đứa con đã chết của chúng ta, giống hệt nhau?”
Việc đã đến nước này, tôi vẫn như cũ khăng khăng phủ nhận, kiên trì mở miệng: “Đúng vậy, tôi đã đặt lại tên cho thằng bé này giống tên con của chúng ta, nhưng Tiết Xán, anh đừng tự mình đa tình, tôi làm như vậy, hoàn toàn không phải bởi vì anh, chỉ vì không đành lòng nghĩ đến việc con của chúng ta đã chết mà thôi.”
Tôi hít thở sâu một hơi, tiếp tục để cho mình gắt gao lên tiếng, “Bởi vì con của chúng ta đã chết quá oan uổng, nó là cốt nhục của tôi, trong lòng tôi đương nhiên không thể nào quên được, vừa vặn tôi nhận nuôi đứa bé này, liền dứt khoát đặt tên cho thằng bé giống con của chúng ta!”
Nghe thấy tôi cho đến bây giơ vẫn chết không chịu thừa nhận, Tiết Xán đáy mắt phẫn nỗ càng sâu, “Nàng vẫn không thừa nhận đúng không? Vậy nàng nói cho ta, vì cái gì người Hạ gia căn bản không tìm thấy cha mẹ của đứa bé này?”
“Kia là lần trước tôi chỉ thuận miệng mà nói bừa một lý do.” Tôi tiếp tục, “Đây là ở nước Mỹ tôi gặp được thằng bé này, nhận nuôi nó, chẳng lẽ bây giờ tôi còn phải có nghĩa vụ, cái gì cũng phải nói hết cho anh biết sao?”
Tôi bây giờ cuối cùng là trải nghiệm được, cái gì gọi là đã nói dối là phải nói dối đến cùng cho đến khi hợp tình hợp lý thì thôi.
Tôi hiện tại đã quá mệt mỏi, nhưng tôi biết, tôi không có lựa chọn nào khác.
Tôi đã lựa chọn đi con đường này, dù biết là khó khăn và đau khổ, nhưng tôi đã quyết tâm, vì tôi phải bảo vệ người tôi yêu.
Nghĩ đến mình một năm nay đã phải khổ sở thế nào, tôi ngàn vạn lần không thể để nó thất bại trong gang tấc, cắn chặt răng, để lòng mình ác hơn, ngẩng đầu nhìn về phía Tiết Xán, trên mặt nở một nụ cười khinh bỉ.
“Tiết Xán, anh thật là đang hoài nghi đứa bé này chính là đứa con đã chết của chúng ta sao? Anh cần phải biết rằng, năm đó chính mắt anh đã nhìn thấy thi thể của con chúng ta!”
Thanh âm của tôi rất lạnh, “Anh coi như vẫn không nguyện ý mình năm đó đã phạm sai lầm như vậy, hiện tại vẫn tự mình gạt mình như vậy sao? Anh đừng quên, con của chúng ta nếu còn sống, cũng chỉ mới một tuổi, còn trước mắt anh thằng bé này, đã năm tuổi rồi!”
Tôi biết mình làm như vậy là rất quá đáng. Hơn một năm trước, tôi là nói dối Tiết Xán rất nhiều, nhưng trong đó điều tàn nhẫn nhất, chính là gạt anh rằng anh đã chính tay giết chết đứa con của mình.
Nhưng năm đó, tôi cùng là bần cùng bất đắc dĩ.
Tình cảm của tôi và Tiết Xán đã quá sâu đậm, nếu như không làm một việc tàn nhẫn như vậy, thì tôi thực tế không thể tìm được cách nào rời khỏi Tiết Xán.
Nhưng hôm nay một lần nữa gợi lại chuyện này, nếu như đúng là sự thật thì nó như là đang xát muối vào vết thương của anh, làm cho anh đau đớn đến tột cùng.
Nhưng giờ khắc này, tôi không lo được nhiều như vậy, chỉ muốn nhanh đem đề tài này cho kết thúc.
Tôi cho là tôi đã nói đến mức này, Tiết Xán cũng không thể nghi ngờ gì nữa.
Nhưng sự thật chứng mình, tôi vẫn là đánh giá thấp Tiết Xán.
Tiết Xán nghe thấy tôi, cũng không hề lộ vẻ gì, mà ngược lại, anh còn giương lên một nụ cười chế giễu.
“Tại nước Mỹ nhận nuôi thằng bé?” Tiết Xán thấp giọng nói, bên canh nụ cười kia là một giọng điệu nồng đậm cay đắng cùng bất đắc dĩ, “An Tố, nàng thật sự biết cách tra tấn ta.”
Trong lòng tôi run lên, không kịp hỏi Tiết Xán lời này là có ý gì, anh lại cầm lên điện thoại, bên kia lại phát ra giọng nói của Tiết Phong.
Nghe thấy những lời nói này của Tiết Phong, trên mặt tôi một tia huyết sắc cuối cùng cũng rút đi.
“Tiết Xán, còn có, thời điểm năm đó An Tố rời đi Mỹ, trên máy báy có ghi chép, trừ cô ấy cùng Ninh Trác và Hạ Lẫm, còn có một đứa bé, anh nói xem, đứa bé kia không phải là tiểu tử Tiết Chỉ này chứ, là con của An Tố?”
Tôi hiện tại mới ý thức được là dù kế hoạch có hoàn hảo thế nào, cũng không ngờ đến cùng lại có một lỗ thủng.
Tôi vẫn cho là, chỉ cần Tiết Xán tận mắt nhìn thấy đứa con chết đi, thì sẽ không truy cứu nữa, cho nên một năm trước khi mang theo Tiết Chỉ rời đi, tôi hoàn toàn chính xác không nghĩ được nhiều như vậy.
“An Tố.” Nhìn sắc mặt tôi trắng bệch, Tiết Xán chậm rãi mở miệng, thanh âm từng từ từng chữ, càng ngày càng thấp, “Nàng còn muốn nói gì nữa không? Nàng chẳng phải còn nghĩ ra rất nhiều thứ để biện minh? Sao giờ lại không nói gì nữa rồi?”
Nói xong câu này, Tiết Xán đã để điện thoại xuống, tay vẫn như cũ ôm chặt vòng eo tôi, thân thể càng cúi xuống thấp, từng lời nói kèm theo băng lãnh khí tức, toàn bộ đều thổi qua gương mặt tôi.
Toàn thân tôi run rẩy.
Tôi đích xác muốn phản bác, nhưng thực tế lại không nói ra lời được câu nào.
Quá nhiều lỗ thủng, quá nhiều sự trùng hợp, thêm nữa gương mặt Tiết Chỉ lại không khác Tiết Xán tí nào, tôi còn có thể nói gì nữa.
Tôi cả người rũ xuống như con cá mắc cạn, còn không định phản bác gì, Tiết Xán đột nhiên đưa tay, từ trong ngực tôi giành lấy Tiết Chỉ, ôm thật chặt vào trong lồng ngực mình.
Edited by HueNguyen
Bình luận facebook