Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 781-790
Trên bài báo viết, vào thời kỹ kháng Nhật, người Nhật đã dùng bệnh viện này để nghiên cứu dùng virus để làm vũ khí sinh học.
Nhưng bên này đã từng đưa ra một tin tức vô cùng bê bối trong bệnh viện này có một bác sĩ, cũng chính là Dã Chính Ba, hắn ở trong bệnh viện này phụ trách nghiên cứu một hạng mục gọi là sinh hóa quân đội,
Gọi là sinh hóa quân đội chính là có thể thông qua một loại virus để khống chế tù binh, có thể làm cho tù binh nghe theo sự chỉ huy của bọn. Không chỉ có như thế, dưới tác dụng của virus những tù binh kia, có thể khiêu chiến ở mức độ cực hạn so với binh lính thông thường càng lợi hại hơn,
Nói đơn giản, bọn hắn sử dụng loại virus này tạo ra 1 đội quân đánh đâu thắng đấy
Kế hoạch ban đầu dự tính nghe lợi hại như thế, thế nhưng lại không nghĩ đến quá trình thực hiện có các rủi ro bên trong.
Nguyên lai chỗ bọn họ chế tạo ra quân đội kia, lục sát thương hoàn toàn đúng như mong muốn của họ, nhưng không hiểu lý do gì, quân đội này không chịu sự khống chế của người Nhật Bản
Không chỉ có như thế, trong đó mấy người nhiễm virus, mất khống chế làm bị thương nhiều bác sỹ trong bệnh viện
Cũng bởi vì đây là vấn đề nghiêm trọng của nghiên cứu nên Dã Chính Ba và toàn bộ bác sỹ trong bệnh viện đã bị cách chức trục xuất về Nhật Bản
Bài bào này cũng viết tình huống lúc ấy cực kỳ nghiêm trọng, nhưng cũng không miêu tả Dã Chính Ba lúc ấy nghiên cứu loại thuốc gì, cũng không nói những người kia sau được xử lý như thế nào,
Nhưng cũng dễ dàng thấy
Xem cái này là đại quân virus, căn bản chính là Dã Chính Ba dùng thi độc chế tạo ra đại quân cương thi. Dã Chính Ba, kỳ thật căn bản cũng không phải nhân thể cường hóa, nói trắng ra chẳng qua là lợi dụng thi độc đem đám người này biến thành cương thi, sau khi biến thành cương thi, đám người này căn bản cũng không sợ đau đớn, khí lực sẽ nhiều hơn. Chính là đại quân cường đại mà người Nhật Bản nói tới
Nhưng là quá hiển nhiên, Dã Chính Ba đã tự đánh giá cao năng lực của mình.
Hắn chế tạo ra cương thi, hành động hoàn toàn dựa vào bản năng, căn bản sẽ không nghe theo sự chỉ huy của hắn, cho nên rất khó để khống chế, chỉ sợ có một số cương thi cắn người trông coi bị thương, sau đó những cương thi này chạy loạn trong bệnh viện
May mà tình huống đó rất nhanh được khống chế, cũng không có diễn biến khôn lường như ở sân bay hôm nay
Nhưng cuối cùng tôi muốn biết thi độc này rốt cục giải kiểu gì
Nhưng bây giờ quan trọng nhất vẫn là thành phần hóa học của loại thi độc kia, phòng ngừa thi độc phát tán
Nghĩ tới đây tôi nhanh chóng tìm kiếm thành phần hóa học của loại thi độc này.
Nhưng quay người lại tôi liền ngây người
"Chờ chút, túi văn kiện đâu?" Tôi hoảng sợ nói.
Tiết Xán cùng Ninh Trác lập tức đi tới hỏi: "Sao vậy?"
"Em vừa để tư liệu ở đây nhưng giờ lại không thấy đâu." Tôi nhỏ giọng nói, âm thanh có phần run rẩy sắc mặt tái nhợt
Không phải tôi sợ ma quỷ mà tôi cảm thấy đáng sợ là trong phòng này có tôi, Tiết Xán cùng Ninh Trác, ba người chúng tôi vô luận mà nói thực lực là nhất đẳng, thế nhưng lại có người dưới chân bọn tôi lấy văn kiện đi mà ba chúng tôi không hề hay biết
Đây rốt cuộc đáng sợ như thế nào!
Nghĩ đến đây trong lòng tôi không khỏi âm thầm lo sợ
Tôi đương nhiên biết trong bệnh viện này chắc chắn có quỷ, trên đường tới đây chúng tôi cũng thấy không ít
Tôi cũng biết có quỷ ám trên người Tiểu Ưu, Tiểu Ưu mới mở lọ thuốc độc kia ra
Thế nhưng tôi tuyệt đối không ngờ rằng quỷ nơi này lại có linh lực cường đại vậy, có thể trước mặt ba người chúng tôi quỷ không biết thần không hay hành động
Cho nên vừa lấy văn kiện ở đây đi có phải hay không chính là con quỷ đã bám trên người Tiểu Ưu? Mục đích của đối phương là gì, muốn ngăn cản chúng tôi giải thi độc
Thế nhưng nếu như đối phương thật sự có linh lực cường đại, tại sao không trực tiếp dùng quỷ lực của mình mang bình thuốc ra khỏi bệnh viện này, mang thi độc ra bên ngoài gieo rắc, ngược lại ở đây chờ mấy chục năm, nhờ đến thân thể của Tiểu Ưu, mới mở được bình thi độc ra?
Mặc dù còn nhiều nghi vấn nhưng trọng tâm vẫn không phải thứ này. Vô luận đối phương lợi hại đến mức nào, tôi cũng phải tìm ra được công thức hóa học của thi độc, mang về cho Hạ Lẫm. Bằng không, chờ thi độc này lây lan ở sân bay, chỉ sợ toàn bộ thành phố S, cả nước không thậm chí toàn thế giới sẽ gặp nạn
Nghĩ tới đây, tôi không khỏi cười lạnh nhìn về bóng tối phía trước, mở miệng nói: "Trốn trốn tránh tránh có ý gì? Đã có bản lĩnh dưới mắt ta trộm tư liệu, làm sao lại không dám đối diện cùng chúng ta?"
Tôi vừa nói xong, bốn phía im lặng đến đáng sợ
Cũng không biết qua bao lâu, mới thấy bên trong bóng tối phát ra một tiếng cười khẽ
"Lạc lạc lạc lạc."
Là tiếng cười của một cô gái, giọng khàn khàn vừa nghe có cảm giác nổi da gà, giống như vật thô ráp va vào nhau
Nhìn về phía phát ra tiếng cười tôi nhìn thấy một bóng người từ trong gầm bàn thò ra
Nhìn thấy nữ quỷ đi ra sắc mặt tôi càng khó coi
Không nghĩ tới, đối phương vẫn luôn ở trong phòng này mà tôi một chút cũng không cảm giác được
Nghĩ đến đây tôi đối với nữ quỷ này cũng có vài phần cảnh giác cùng phòng bị quan sát tỉ mỉ cô ta.
Thế nhưng điều khiến tôi kinh ngạc là, theo quan sát của tôi thì hoàn toàn thấy nữ quỷ này đâu có lợi hại đến như vậy
Làm tôi càng trở nên hoài nghi, nữ quỷ này cũng như những nữ quỷ khác chỉ có điều oán khí tương đối nặng thôi, nhưng làm sao cô ta có thể ở trong phòng này mà chúng tôi không phát hiện ra, lại có thể lấy cắp được tư liệu
Tôi chỉ lạnh lùng nhìn nữ quỷ, nói: "Ngươi lúc trước nhập lên người của Tiểu Ưu?"
Nữ quỷ kia mặc trang phục của Đông Bắc thập niên trước, dáng người chất phác, nhưng sắc mặt trắng bệch âm trầm, khiên người khác phải rùng mình
Tôi lập tức nhận ra đây là khuôn mặt ở sau lưng Tiểu Ưu tôi đã nhìn thấy trên video
Cho nên chính nữ quỷ đứng sau hạ thủ, chính cô ta điều khiển Tiểu Ưu mở thi độc ra, bây giờ lại đến đây ngăn cản chúng tôi tìm công thức.
"Không sai." nữ quỷ kia âm trầm cười cười, cũng không phủ nhận, "Chính là ta."
Mặt tôi sắc lạnh hơn, "Mục đích của ngươi là gì?"
Nghe thấy câu hỏi của tôi nữ quỷ kia càng cười như điên, tiếng cười càng thêm chói tai
"Mục đích của ta?" "Mục đích của ta muốn đám người đã bỏ rơi bọn ta cũng nếm thử những đau khổ mà chúng ta trải qua!"
"cô có biết những người Nhật Bản kia, không đúng, là lũ súc sinh kia đã làm gì trên người chúng tôi không?" Nữ quỷ thanh âm mang theo oán kể lại chuyện đã phát sinh ở đây
Người Nhật Bản công chiếm Đông Bắc, thôn của bọn họ bị xâm chiếm, khi đó cô ấy chỉ là một thôn nữ bình thường, mà lúc ấy người Nhật Bản lấy danh nghĩa đại diện tiến vào, bọn chúng lấy lý do tiến hành kiểm tra sức khỏe cho thôn dân, không ngừng đưa người đến bệnh viện này
"Buồn cười nhất chính là, chúng tôi không phải bị bắt tới đây, mà là cam tâm tình nguyện đến, nơi này đâu phải là bệnh viện, nơi này là địa ngục, bọn chúng đem chúng tôi nhốt trong một phòng nhỏ để tiêm thi độc, cô có biết khi thi độc kia vào trong cơ thể cảm giác sẽ thế nào không?"
Nữ quỷ bắt đầu điên cuồng cào lên cơ thể, cô ta trước mặt tôi tái diễn lại một màn này, trên da bắt đầu xuất hiện những đốm đen như đồng tiền, bốc ra một mùi hôi tanh đến buồn nôn, những đốm đen này từ từ thối rữa, từng mảng thịt bắt đầu rơi xuống lộ cả xương trắng bên trong
"Cô biết không? Tôi trơ mắt nhìn ruột gan, từng cơ quan trong cơ thể rơi xuống, trên mặt đất nhanh chóng biến thành nước đen, nước đen này nhanh chóng ăn mòn vết thương, chúng tôi cứ như vậy trơ mắt nhìn mình chết đi "
Từng người bị thi độc biến thành xác khô chỉ trong khoảng thời gian ngắn, người Nhật Bản biết được thí nghiệm đã thành công nên tổ chức ăn mừng, phòng thí nghiệm bị phong bế, chỉ có một cửa sổ duy nhất phía đông bắc ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy khuôn mặt vui mừng của đám người Nhật Bản, bọn hắn bắt tay tung hô lẫn nhau lộ ra vẻ mặt kinh hỉ chúc mừng nhau.
Nhưng đã xảy ra Sự cố nhiều người biến thành cương thi đã bắt đầu tấn công lẫn nhau,
Người Nhật Bản hoàn toàn không ngơ tới là tình huống này, bọn chúng không nghĩ tới đám cương thi này mất kiểm soát tấn công lẫn nhau, trong thời gian ngắn toàn bộ cương thi trong phòng thí nghiệm mất khống chế điên cuồng lao vào cấu xé lẫn nhau đập phá cửa và tường phòng thí nghiệm, trên vách tường xuất hiện nhiều vết nứt
Nơi này thiết kế đặc thù cho phòng thí nghiệm nên tường rào và cửa rất chắc chắn, nhưng nhốt ở trong này không phải là người mà là cương thi, bọn chúng điên cuồng đập phá nên tường càng xuất hiện nhiều khe hở
Người Nhật Bản đương nhiên biết nếu những quái vật này thoát ra khỏi phòng thí nghiệm sẽ phát sinh ra hậu quả khôn lường thế nào, nên họ đem toàn bộ đám cương thi này giết hết
"Bởi vì bị nhiễm thi độc, người biến thành cương thi, cương thi sau khi chết không thể đầu thai chuyển thế, cứ như vậy chúng tôi biến thành cô hồn dã quỷ." Nghe qua lời kể của cô ta, tôi không khỏi nổi da gà, dù sao cũng là đã trải qua nhiều việc trên thế gian, nhưng tôi vẫn không thể tưởng tượng ra cảnh tượng lúc ấy sẽ khủng khiếp thê thảm như thế nào
Nghĩ đến cô ta cũng thật đáng thương, tôi cố gắng lấy giọng nhẹ nhàng thể hiện thành ý: "Tôi có thể giúp các cô siêu độ, như vậy các cô có thể đầu thai làm người một lần nữa."
Nữ quỷ trong lời nói biểu hiện ra ước mơ muốn được đầu thai, theo tu vi của tôi bây giờ, còn có Tiết Xán và Ninh Trác siêu độ nữ quỷ và đám quỷ ở đây, mặc dù nhiều và hận ý sâu nhưng cũng chỉ trải qua vài phút
Nữ quỷ không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt tôi
"Siêu độ tại sao chúng tôi lại phải siêu độ? Trong mười năm đầu tiên, chúng tôi cũng khao khát có người đến siêu độ cho chúng tôi, để chúng tôi có thể bình yên rời khỏi thế giới này, nhưng kết quả thì sao? Thế giới bên ngoài không ngừng thay đổi, bên trên xuất hiện từng tòa nhà cao tầng, mỗi ngày ở đây đều có thể nghe tiếng cười nói vui vẻ truyền từ sân bay tới thật hạnh phúc thật hạnh phúc a."
Hạnh phúc hai chữ từ miệng nữ quỷ nói ra tràn đầy oán hận, cô ta 2 con mắt đỏ ngầy tràn đầy oán hận nhìn chằm chằm chúng tôi nói: "Chúng tôi bị lãng quên, các người đã sớm mang chúng tôi bỏ quên, bọn họ coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, giống như cuộc sống bình yên, hạnh phúc mỹ mãn của họ, đáng chết, dựa vào cái gì các người có thể sống vui vẻ như vậy, Dựa vào cái gì các người có thể dễ dàng có được, trong khi hạnh phúc ấy chúng tôi đã bị tước đoạt mất?"
"Tôi không cần siêu độ, chúng tôi bây giờ không cần đầu thai chuyển thế, chúng tôi muốn trả thù, trả thù thù các người, làm cho tất cả các người từng người một chịu những đau khổ tuyệt vọng mà chúng tôi đã từng trải qua!"
Nói tới đây, nữ quỷ đột nhiên điên cuồng cười to: "cô thấy bọn họ nhìn thấy người xung quanh mình biến thành cương thi biểu cảm thế nào không? Bọn họ sợ hãi, run rẩy, hoảng sợ chạy trốn, nhưng làm sao có thể chạy trốn được, bọn tôi đã lên kế hoạch trong thời gian dài như vậy, làm sao có thể để cho họ có thể dễ dàng chạy trốn được. Truyện Bách Hợp
"Bây giờ là hành khách tại sân bay, sau đó là toàn bộ người trong thành phố, về sau là cả nước, toàn thế giới, tôi muốn tất cả mọi người phải trải qua nỗi đau mà chúng tôi đã từng hứng chịu."
Cả phòng đột nhiên chấn động, tiếng rất nhiều bước chân truyền đến, 'Đông, đông, đông, tiếng va đập bên trong, cửa phòng bị phá tan, Tiết Xán bước một bước đem tôi bảo hộ phía sau lưng, ngoài cửa phòng toàn bộ là cương phi năm đó chết thảm
Những quái vật này quá nhiều, nếu trực tiếp nghênh chiến, ba người chúng tôi cũng không chắc đã ứng phó, Ninh Trác đối với tình thế trước mắt phán đoán: "Chúng ta trước nên nên ra ngoài, có chuyện gì ra ngoài nói tiếp."
Khó có dịp Tiết Xán không phản đối Ninh Trác chỉ ghét bỏ nói: "Ta còn tưởng rằng Ninh đại thiếu có bản lãnh thông thiên, kết quả cuối cùng chưa đánh đã chạy"
"Kia Tiết Gia gia chủ đâu? Ngươi nếu có bản lĩnh liền đem toàn bộ đám cương thi này xử lý đi."
Ta: "..."
Rời khỏi nơi này rõ ràng là sự lựa chọn sáng suốt nhất, nhưng chúng tôi chuẩn bị rời khỏi nơi này, nữ quỷ ở bên cạnh lạnh lùng mở miệng nói: "Muốn đi sao? Ta làm sao có thể để các ngươi cứ như vậy rời đi, các ngươi xem đây là cái gì?"
Túi văn kiện trong tay cô ta chính là công thức hóa học của thi độc
Ánh mắt nữ quỷ đắc ý cười nói: "Cái này đối với các ngươi quan trọng a? Các ngươi rời đi, ta sẽ đốt chúng." Nói xong trên tay của cô ta hiện lên một ngọn lửa màu xanh, là quỷ hỏa, cô ta đem văn kiện lại gần quỷ hỏa.
Tôi không khỏi do dự, công thức hóa học của thi độc là vật then chốt để giải thi độc, thấy vậy, Ninh Trác chặn trước mặt chúng tôi nói: "Tiết Xán, ngươi mang Tiểu Tố đi, ta ở nơi này ứng phó, Tiểu Tố em yên tâm, anh nhất định sẽ mang công thức hóa học của thi độc về."
"Tiểu Tố là để cho ngươi gọi sao?" Tiết Xán sắc mặt âm trầm đen như mực
Tôi: "..."
Cái lão bình dấm chua ngàn năm này vẫn không thay đổi.
Ninh Trác không chút do dự xông đám cương thi, tất cả đám cương thi dính vào người hắn nhanh chóng biến thành một làn khói đen ngay cả kêu cũng chưa kịp liền bị tiêu diệt
Tiết Xán nhìn thấy ánh mắt tôi tập trung trên người Ninh Trác sắc mặt càng kém, lập tức dùng tay bóp cằm tôi, quay mặt tôi về phía mình: "Không cho phép em nhìn hắn ta, một tiểu bạch kiểm thì có gì tốt để nhìn, nếu hắn đã muốn làm anh hùng vậy để cho hắn làm đi."
Nói xong liền ôm ngang hông tôi chuẩn bị rời đi.
Tiết Xán ăn dấm tôi cũng chả buồn để ý, nhưng Ninh Trác... Vừa lúc bắt đầu chiến đấu hắn đã xử dụng 10 phần công lực, thế nhưng trong lúc tôi nói chuyện với Tiết Xán, tốc độ rõ ràng đã giảm đi, mà số lượng cương thi ở đây quá nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy e rắng hắn không thể chống đỡ nổi
Ninh Trác nhìn rất lợi hại, nhưng cơ thể còn chưa hồi phục, linh lực rõ ràng không đủ, nếu chiến đấu trong thời gian dài sẽ ở thế yếu, tôi ở bên cạnh đứng ngồi không yên
"Tiết Xán, anh thả em ra, em muốn đi cứu Ninh Trác."
"An Tố, em tốt nhất đừng khiêu khích sự kiên nhẫn của anh, em có tin hay không anh liền cho Ninh Trác hồn phi phách tán?" Tiết Xán mặt đen thui nhìn tôi, tức đến run rẩy nói
Hiện tại hắn đã không chỉ ăn dấm bình thường mà đã cực kỳ tức giận
Nếu Tiết Xán, không phân địch hay ta, ngay lúc này giao chiến với Ninh Trác, nghĩ thôi đã thấy mệt mỏi, trước tiên có lẽ cần phải trấn an cái bình dấ chua này
Nghĩ đến quan hệ của ba người chúng tôi, tôi liền gạt tay Tiết Xán trên người mình, ra vẻ lạnh lùng, "Anh là gì? Dựa vào cái gì mà quản em, đừng quên, một năm nay ở bên cạnh em là ai."
"An Tố, em xem anh sẽ trừng trị em thế nào?" Nếu là Tiết Xán trước kia, nghe tôi nói như vậy khẳng định sẽ tức giận, nhưng lại không phải, hắn một lần nữa ương ngạnh cường thế ôm tôi trong ngực, mạnh mẽ hôn lên môi tôi, đầu lưỡi bá đạo xâm nhập, tùy ý xâm chiếm cướp đoạt
Tôi có bao nhiêu nhung nhớ cùng khao khát cảm giác này? Một năm qua, mỗi ngày tôi đều nhớ mỗi hành động thân mật, mỗi cử chỉ, cái ôm bá đạo của Tiết Xán
Nhưng bây giờ rõ ràng không phải thời điểm để nghĩ đến chuyện này
Tôi muốn cự tuyệt cùng thoát ra, không nghĩ tới Tiết Xán đột nhiên buông tôi ra, lão quỷ 900 năm tuổi này có bao nhiêu lợi hại, mà hắn căn bản không để Ninh Trác vào trong mắt
Tiết Xán cường thế xông lên, mà đám cương thi kia dù sao cũng chỉ là đám ô hợp, sao có thể là đối thủ của hai người bọn họ? trong khi hai người bọn họ xử lý đám cương thi tôi đi tìm nữ quỷ
"Hiện tại giao tư liệu cho ta, ta có thể giúp ngươi siêu độ." Tôi nói với nữ quỷ kia
Nhưng nữ quỷ bày ra bộ mặt cao lãnh nói, coi như có bị khống chế và đám cương thi cũng bị Tiết Xán và Ninh Trác tiêu diệt dần cũng không để lộ biểu cảm gì
Cô ta đứng đó lạnh lùng nhìn tất cả mọi việc xảy ra, nữ quỷ nhìn thấy phía sau tôi liền phát ra tiếng cười lạnh ghê người nói, "Thứ ngươi muốn ở đây, mau đến đây mà lấy."
Trong giọng nói tràn đầy khiêu khích.
Hai năm bị hành hạ tra tấn khiến cho cô ta tàn bạo phách lối như vậy? Không hề nghĩ ngợi tôi lách mình vọt đến bên cạnh nữ quỷ, cô ta quả thật không có gì đặc biệt, không được trải qua huấn luyện và tu luyện, chỉ dựa vài bản năng và sức mạnh cương thi, căn bản không có bất kỳ sự uy hiếp gì
"Đáng chết." tôi chửi thề, nữ quỷ này quá giảo hoạt, giao đấu với tôi mấy chiêu cô ta đã bị áp chế, nhanh chóng dùng tư liệu để tránh đỡ
Tôi liên tục công kích, chuẩn bị đánh trên người cô ta, cô ta liền lấy tư liệu ngăn tại đó,công thức hóa học của thi độc rất quan trọng, liên quan đến tính mạng của nhiều người, không thể để xảy ra chuyện gì, không còn cách nào khác, tôi đành đem lực đạo đánh lên tường
Đánh tới đánh lui đều như vậy, trong lòng tôi không nén được lửa giận. chiêu thức đánh ra liền mất đi phương hướng, nữ quỷ rõ ràng đang chờ đợi cơ hội này, đúng hướng tôi đánh tới mang tư liệu làm yểm hộ
Nhưng sao tôi có thể để cho một nữ quỷ làm mình bị thương. Hai năm qua, tại Hạ gia tôi đã sớm trưởng thành, sớm không còn là người phụ nữ chỉ biết trốn sau lưng Tiết xán
Tiết Xán mặc dù không ngừng bị cương thi vây khốn, nhưng ánh luôn nhìn về phía tôi, nhìn thấy ý đồ của nữ quỷ, linh lực trên người hắn bộc phát kinh người, linh lực liền tăng vọt, mười mấy cương thi trong nháy mắt bị tiêu diệt
Hắn vội chuyển hướng sang phía tôi
Dựa vào cá tính của Tiết Xán, chắc chắn sẽ không để cho bất kỳ ai được phép đả thương tôi, nếu hắn lại gần căn bản sẽ chẳng thèm quan tâm đến đống tư liệu kia trực tiếp giết chết nữ quỷ
Một cái nghiêng người hóa giải công kích của nữ quỷ, tôi không chút do dự cắn ngón tay mình, ở trên không trung vẽ lên 1 bùa chú, hướng phía nữ quỷ đánh tới
nữ quỷ hiển nhiên là lần đầu tiên gặp được những người huyền học như chúng tôi căn bản không có bất kỳ phòng bị nào, liền bị định ngay tại chỗ
Trước đó Tiết Xán đã nhanh chóng đoạt được tư liệu trong tay nữ quỷ
Đã đoạt được đồ mình muốn, chúng tôi cũng không cần phải đánh tiếp, tôi hướng phía Tiết Xán và Ninh Trác hô to “ Đã lấy được đồ rồi chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây thôi”
Ninh Trác nghe tôi nói vậy, quay đầu đột nhiên ngất xỉu, thân hình lảo đảo mấy cái ngã xuống đất
Đám cương thi xung quan, điên cuồng lao đến há miệng muốn cắn xé thân thế Ninh Trác
Hơn một năm qua cơ thể của Ninh Trác mới hồi phục được như vậy, tuyệt đối không thể để bọn chúng phá hủy công sức của tôi được dưới tình thế cấp bách tôi hô to: Tiết Xán, mau giúp Ninh Trác, nếu Ninh Trác xảy ra chuyện gì, em tuyệt đối sẽ không tha thứ cho mình."
Nếu bình thường tôi nói như vậy Tiết Xán trong lòng có không vui vẫn sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng tôi vừa dứt lời, Tiết Xán như vậy mà ngã xuống, không hề báo trước.
"Tiết Xán!"
Tất cả che giấu cùng ngụy trang đều không còn nữa, tôi không quan tâm đến bất kỳ điều gì lao về phía Tiết Xán, gặp thần giết thần gặp Phật giết Phật, tôi tuyệt đối không cho phép Tiết Xán ngay trước mặt tôi xảy ra bất kỳ chuyện gì tôi không thể một lần nữa mất đi anh ấy.
Trong mắt tôi, Tiết Xán chính là vô địch thiên hạ, vô luận là trúng cổ độc vẫn biến thành hơi hồn, trước giờ đều cường đại, nhưng nhìn Tiết Xán trước mặt này, hai năm qua bao che giấu, ngụy trang, kiên cường đều vứt bỏ, nước mắt không kìm được mà rơi xuống
Hắn tại sao có thể như vậy? thân thể xảy ra vấn đề gì? Cương thi ở đây mặc dù nhiều, nhưng cũng không thể đánh Tiết Xán đến tình trạng này.. trong lúc giao đối tối kỵ phân thân, nữ quỷ thấy cơ hội này lao đến, hướng tôi trực tiếp đánh tới
Tôi nghiêng người theo phản xạ có điều kiện, nếu như dễ dàng bị nữ quỷ kia đánh đến, thì hai năm lăn lộn của tôi coi như bỏ đi, tôi giơ một tay đánh lên người nữ quỷ
Nữ quỷ bị đau, trừng mắt nhìn tôi, Tiết Xán, và Ninh Trác, phát ra tiếng cười quái dị: "Coi như cô có thể đánh bại tôi thì thế nào? Hôm nay sẽ để các người nếm thử những đau khổ năm đó chúng tôi đã phải trải qua."
Cô ta lấy từ trong áo ra một ống nghiệm, bên trong là chất lỏng màu xanh biếc.
Thành công hấp dẫn sự chú ý của tôi, nữ quỷ phát ra càng tiếng cười đắc ý: "cô cũng đã biết đây là cái gì đúng không? Không sai, đây chính là thi độc, hiện tại, nó để dành cho các người."
Nói xong, cô ta đem ống nghiệm ném xuống đất, nháy mắt chất độc của thi độc khuếch tán trong không gian
Ném ống nghiệm xuống đất nữ quỷ nhanh chóng phi ra cửa đem cửa đóng lại trực tiếp khóa chúng tôi lại
Nói nữ quỷ này ngốc cũng không oan, thông qua giao đấu chẳng lẽ cô ta không biết ba người chúng tôi không phải là người? Hai lão cương thi ngàn năm và một người chết sống lại sao có thể bị ảnh hưởng bởi thi độc này
Tôi thầm cười nhạo nữ quỷ, cũng tranh thủ nhìn đám cương thi còn lại trong phòng
Những cương thi này căn bản không giống nữ quỷ, chỉ dựa vào bản năng để hành động, dựa vào năng lực của tôi hiện tại có thể dễ dàng chế phục
Bên trong phòng chật ních cương thi, tôi nóng vội muốn xem tình hình Tiết Xán và Ninh Trác, đám cương thi muốn xông về phía trước,trong lòng tôi càng thêm nôn nóng, trực tiếp đánh bọn chúng hồn phi phách tán
Đem toàn bộ cương thi trong phòng xử lý xong,tôi nhanh chóng đến kiểm tra cho Ninh Trác và Tiết Xán, đè nén lo lắng trong lòng đi qua Tiết Xán, đến kiểm tra cho Ninh Trác.
Tiết Xán mặc dù suy yếu, lại mực trừng mắt tôi, ánh mắt như muốn giết người, không phải tôi đã hao tổn bao công sức trên người Ninh Trác hắn mới phục hồi được cơ thể như vậy
Tôi kiểm tra qua cơ thể Ninh Trác phát hiện vấn đề không lớn, vì thân thể còn chưa khôi phục, lại trải qua giao đấu trong thời gian dài nên cơ thể bị suy yếu, cái này cũng không ngoài dự đoán.
"Ninh Trác, anh ở đây điều dưỡng." Hai năm đã thành thói quen, tôi truyền một ít quỷ khí cho Ninh Trác sau mới đến bên cạnh Tiết Xán
"Em như vậy mà lại quan tâm đến hắn trước." tay Tiết Xán nắm lấy tôi mềm nhũn, không có lực đạo, bất quá căn cứ tình hình bị thường của từng người, cái này tôi cũng lười so đo cùng với hắn
"Anh cùng tôi có quan hệ thế nào, ai cần anh lo?" đem tay Tiết Xán kiểm tra mạch tượng, muốn kiểm tra thân thể của hắn, ai ngờ hắn rút tay ra
"Anh đã không có quan hệ gì với em, vậy không cần em phải lo lắng." Hắn hờn dỗi nói, sau đó bắt đầu ho kịch liệt, tôi cho tới bây giờ chưa từng thấy bộ dạng này của Tiết Xán, giống như muốn đem tâm gan toàn bộ cho ra hết
Nhìn cảnh tượng này tôi không khỏi đau lòng, tôi không biết Tiết Xán hai năm qua đã trải qua những gì, để tránh nhớ nhung cũng như sợ hắn biết tin tức của mình, nhịn không được sẽ lại trở về bên cạnh hắn, tôi tận lực tránh mọi tin tức về hắn
Từ lúc khôi phục hơi hồn, hắn đã trở lại phong độ như trước, như vậy đương nhiên sẽ không lo lắng về hắn nữa, nhưng xem ra sự tình không phải như vậy
"Tiết Xán, đến lúc nào rồi mà anh còn trẻ con như vậy. Để em giúp anh kiểm tra." Lần nữa đưa tay tới lại bị gạt ra, Tiết Xán quay sang hướng khác không thèm nhìn mặt tôi
Thật sự tôi rất muốn đánh người?
Ninh Trác bên cạnh nhịn không được mở miệng nói: "Tiểu Tố, hắn sao có thể dễ dàng bị thương như vậy, chúng ta tốt nhất nhanh chóng nghĩ cách ra khỏi đây, tình hình bên ngoài chắc chắn không khả quan như vậy, nếu không đem tình hình này khống chế, e rằng càng ngày càng phiền phức."
Nói thì nói như thế, nhưng Tiết Xán...
Một lúc sau sắc mặt Tiết Xán càng trở nên tái nhợt, nhìn thấy bộ dạng này tôi làm sao có thể làm ngơ? Hai năm ly biệt là vì cái gì? Không phải hy vọng anh ấy có thể bình an khỏe mạnh sao?
Vì anh ấy, hai năm qua tôi chấp nhận ly biệt, chẳng nhẽ trơ mắt nhìn anh ấy trở nên như vậy? tôi cũng chẳng quản nhiều như vậy, dù cho anh ấy không phối hợp cùng tôi, nhẹ không được thì phải dùng biện pháp mạnh
"Anh cứ như vậy, em muốn nhìn xem anh có thể làm gì được em." Tôi cố làm bộ mặt hung dữ, sau đó không để cho Tiết Xán phản kháng, thô bạo kéo tay Tiết Xán."Không cho phép nhúc nhích."
Nếu là trước kia, tôi dám khẳng định sẽ bị thu thập, nhưng, anh ấy như vậy mà để tôi kiểm tra, sau một hồi kiểm tra, giọng tôi có chút run rẩy: "Tại sao có thể như vậy? anh làm sao có thể bị thương nặng như vậy? Những cương thi này vốn không phải đối thủ của anh, anh mau trả lời câu hỏi của em."
Không sai, Tiết Xán bị thương rất nặng, quỷ khí trên thân đều muốn tản ra, tôi đương nhiên biết đã xảy ra chuyện gì, hai năm trước đến lắng đọng ra sợ hãi đang ở trước mắt.sợ hãi hai năm trước lại hiện ra trước mắt
Nhân nại hai năm là vì muốn anh ấy được bình an, vì sao kết quả lại như vậy, vậy hai năm nay của tôi là cái gì
Không được, tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra, tôi luống cuống tay chân, đem toàn bộ quỷ khí trên người truyền cho Tiết Xán."anh trước tiên hút quỷ khí này, chờ chúng ta ra ngoài, em bảo Hạ Lẫm giúp anh kiểm tra xem."
Tiết Xán không nhúc nhích, phụ nữ khi gấp gáp đều không nghĩ được điều gì, nhìn dáng vẻ này của tiết xán tôi không thể chần chừ được nữa, cưỡng ép anh ấy hấp thụ quỷ khí ép môi mình lên môi anh ấy, cưỡng ép để quỷ khí tiến vào thân thể của tiết xán
Tiết xán đột nhiên vươn tay ôm tôi vào trong ngực, đầu lưỡi tùy ý xâm nhập trong miệng tôi, thân thể không tự chủ sinh ra phản ứng bắt đầu nghênh hợp.
“Khụ.” Ninh Trác phát ra một tiếng dường như đã không chịu đựng nổi, lúc này tôi mới ý thức xảy ra chuyện gì, gần như thô bạo đẩy Tiết Xán ra.
Kết quả vừa rời đi, Tiết Xán lại phát ra một trận ho tê tâm phế liệt, mặc dù tôi đã rót quỷ khí vào người anh, nhưng rốt cuộc sắc mặt anh vẫn càng trở nên khó coi.
Chí ít quỷ khí cũng vẫn còn hữu dụng, nhưng trong lòng tôi vẫn lo lắng không nguôi, tôi gắt gao ép buộc Tiết Xán nhìn thẳng vào mình: “Anh rốt cuộc là bị làm sao?”
Tôi nhìn chằm chằm vào Tiết Xán, đem hai chữ cố chấp biểu hiện ra trên mặt đến cực hạn.
Nếu là lúc bình thường, khẳng định chỉ vài phút là tôi sẽ không chịu được mà không nhìn nữa, nhưng lúc này, tôi lại cố chấp nhìn chằm chằm vào anh không buông, bị tôi nhìn như vậy một lúc lâu, Tiết Xán cuối cùng thở dài một tiếng, nói: “An Tố, nàng rốt cuộc muốn ta phải làm thế nào bây giờ?”
“Nàng chắc không biết, kỳ thật lần trước, từ sau khi hồn phách được ngưng tụ một lần nữa, ta vẫn ở vào trạng thái không ổn định, bình thường sẽ không có biểu hiện gì, nhưng hôm nay ở phi trường đã đối phó với một lực lượng quỷ quái lớn như vậy, đã gần không chịu nổi, lại thêm vừa rồi đối phó với những cương thi kia..Khụ.khụ.”
Mẹ kiếp, lại một loạt tiếng ho khan làm người ta phải lo lắng quặn thắt tim gan!
Hóa ra là như vậy, hóa ra hai năm nay Tiết Xán thực sự là không ổn, tôi đã từng coi là anh sau khi ngưng tụ thành công hồn phách, liền sẽ trở về cường bạo giống như trước kia, không gì địch nổi, kết quả vậy mà..
Đúng vậy, kỳ thật đối với phương pháp ngưng tụ hồn phách kia, chúng tôi cũng chỉ là thực nghiệm, hoàn toàn không biết chính xác kết quả sau này, tôi chẳng qua là vẫn luôn muốn một mực tin rằng Tiết Xán sẽ ổn, thế nhưng thực tế không phải như vậy sao?
“An Tố, chắc ta không chịu nổi nữa, có thể sắp hồn phi phách tán.” Tiết Xán thấp giọng nói.
Hồn phi phách tán? Nếu như Tiết Xán bị hồn phi phách tán, vậy tôi hai năm nay chịu đựng đau khổ có ý nghĩa gì đây? Nước mắt ức chế không cách nào kìm nén được mà tuôn ra, từng hình ảnh trong quá khứ cứ lần lượt hiện ra trước mắt tôi.
Lần đầu tiên gặp nhau, tôi bị một cái người hoàn toàn xa lạ xâm chiếm, tôi đã nghĩ là giấc mộng, kết quả người kia..Một tên quỷ bá đạo liền cứ như vậy chen vào cuộc sống của tôi, nói tôi là nương tử của hắn, hắn là phu quân của tôi.
Kia là thời điểm tôi kháng cự, liền xem như kể cả có là mệnh cách cứng cỏi, bát tự thuần âm cũng không cam tâm tình nguyện gả cho một gã quỷ, tôi chỉ có một ước mơ đơn giản đấy là được kết hôn sinh con có một gia đình hạnh phúc, nếu cùng tên quỷ này một chỗ, tôi làm sao có thể thực hiện được điều đó đây..
Thế nhưng là mẹ kiếp, là quỷ thì có thể hoàn toàn không quan tâm người khác nghĩ gì sao? Tiết Xán quá bá đạo và cường thế, một mực ép buộc tôi..không hề để tâm đến suy nghĩ của tôi..
Tôi từ trước đến giờ chưa từng gặp qua một tên sắc quỷ nào ngang bướng như vậy, hắn bao phủ tôi, coi mình là trung tâm vụ trụ trong cuộc đời của tôi, tôi chính là nhìn các nam nhân khác một chút đều không được, nếu là để cái tên sắc quỷ biết được hắn liền sẽ biến thành một bình dấm chua ủ chín trăm năm chất lượng..
Thật sự là không có biện pháp nào thoát khỏi hắn, dần dần chính mình không biết..vậy mà lại sa vào lưới tình...
Yêu chính là như vậy kỳ quái, càng yêu sâu đậm thì càng muốn chiếm hữu người mình yêu trong lòng, người con gái nào khi yêu đều chẳng hy vọng trong lòng người kia chỉ có một mình mình mà thôi..vậy mà Ninh Uyển Uyển nữ nhân kia, làm sao lại để trong lòng anh nhớ nhung chín trăm năm không nguôi..tôi lúc đó đã từng rất tự ti..anh như vậy làm sao có thể yêu tôi?
Về sau..về sau phát sinh rất nhiều chuyện, tôi nhớ Tiết Xán chính là lúc nào cũng luôn nói tôi phải một mực tin tưởng anh.
Chỉ tiếc..tôi vừa nói sẽ tin tưởng anh, vậy mà lại chính mình đi lừa gạt anh.
Tôi lừa anh tôi không yêu anh, lừa anh con của anh và tôi đã chết, lừa anh tôi thay lòng đổi dạ..
Nhưng thực ra, trong hai năm qua, tôi không lúc nào quên được anh!
Tôi chỉ vì cứu anh, vì không muốn chúng tôi tương khắc mà khiến anh phải chết.
Nhưng tôi nhẫn nhịn và lừa gạt như vậy, đổi lấy được cái gì?
Tôi nhìn Tiết Xán trước mặt thân thể suy yếu, dường như hồn phách có thể bị tản ra bất cứ lúc nào, chỉ cảm thấy đau lòng như muốn vỡ ra, ngực đau không tài nào thở được.
Vì cái gì!!
Vì cái gì tôi rõ ràng đã quyết định rời xa anh, anh vậy mà lại sắp bị hồn phi phách tán?
Chẳng lẽ đây là số mệnh? Dù tôi có trốn tránh như thế nào, cũng không thoát được số mệnh này sao?
Trong chốc lát, tôi đột nhiên cảm thấy thực sự mệt mỏi, hai năm nay tôi kiên cường ngụy trang, vậy mà đổi lại kết cục như vậy, tôi thực sự không còn sức lực nữa.
Tôi nhìn Tiết Xán, trong đôi mắt anh che phủ đầy sự đau thương nhưng vẫn mang theo phần bá đạo.
Đúng vậy, hai năm trước anh đã chuẩn bị một hôn lễ hoàn hảo cho tôi, nhưng tôi lại làm ra những chuyện như vậy, anh nhất định là rất tức giận.
Nghĩ đến trước mắt người tôi yêu sẽ hồn phí phách tán bất cứ lúc nào, lại mang theo sự hiểu lầm tôi gây ra mà oán hận hồn phi phách tán, tôi trong lòng lại đau nhói.
Làm sao bây giờ? Cho đến bây giờ tôi vẫn còn muốn giấu anh sao? Cái gì đều không nói rõ với anh, để anh cho là tôi thực sự đã hết yêu anh rồi?
Nhưng tôi làm sao lại là không yêu anh.
Tôi yêu anh, yêu đến phát điên lên vậy.
Không, không thể được, tôi không thể cho phép chuyện này xảy ra, Tiết Xán là người duy nhất tôi yêu, tôi phải nói cho anh biết là tôi thực sự yêu anh, nghĩ tới đây, tôi bắt lấy tay Tiết Xán, dùng hết khí lực toàn thân.
Dù sao bây giờ Tiết Xán cũng đã trở thành như vậy, tôi còn sợ hãi cái gì nữa sao? Nếu như đây chính là vận mệnh ông trời ném cho chúng tôi, lần này tôi lựa chọn đối mặt.
Bây giờ bất cứ cái gì cũng không còn là trở ngại nữa, bất cứ cái gì cũng không thể ngăn cản chúng tôi bên nhau!
Một hồi tự mình hỏi tự mình trả lời, tôi đã minh bạch trong lòng thầm đưa ra quyết tâm như vậy, khi bắt lấy tay Tiết Xán, trong ánh mắt tôi tràn ngập sự đau lòng, nước mắt lại không kiềm chế được mà chảy xuống.
“Nàng không phải là không thích ta sao, vì sao lại khóc?” Là Tiết Xán đột nhiên lên tiếng làm thức tỉnh tôi đang đắm chìm trong ký ức, giọng điệu còn mang vài phần mỉa mai châm chọc, lão quỷ này đến lúc nào rồi vẫn còn nhỏ mọn như vậy.
Tôi cũng không còn thiết suy nghĩ gì nữa, chỉ ôm thật chặt lấy anh, òa khóc lớn hơn nói: “Em thích anh, Tiết Xán, một mực vẫn luôn thích anh. Trước kia những cái kia đều là em nói dối, em yêu anh, cho đến bây giờ vẫn không thay đổi. Cho nên bây giờ anh cùng em về để Hạ Lẫm điều trị thân thể cho anh có được hay không? Sau này cho dù xảy ra bất kể chuyện gì, hai chúng ta đều cùng một chỗ có được không?”
Theo tiếng khóc nức nở, tôi đem tất cả tình cảm chôn giấu trong lòng hai năm nay, nói với anh.
“Ta không cần nàng thương hại.” Tiết Xán vẫn là cố chấp muốn đẩy tôi ra, ánh mắt không được tự nhiên rời đi nơi khác, một mặt nhàn nhạt nói, “Đừng lừa dối ta. Nếu như nàng thật lòng yêu ta, vì sao hai năm trước lại rời bỏ ta?”
Lúc này tôi lại vô cùng cứng đầu không chịu buông ra Tiết Xán, ôm anh càng chặt hơn, không ngừng lắc đầu nói, “Em không phải là thương hại anh, Tiết Xán, anh vẫn không hiểu sao? Em thực sự yêu anh, trong hai năm qua, em vẫn luôn một lòng nghĩ đến anh! Em là có nỗi khổ tâm nên mới phải rời khỏi anh!”
Tôi gần như sụp đổ, thanh âm không ngừng run rẩy.
Edited by HueNguyen
Cả người tôi hiện tại đều đắm chìm trong đau thương vô cùng, khi nghe Tiết Xán hỏi như thế, tôi liền đem hết sự tình hai năm trước nói ra.
“Lúc trước em dùng Lưu Quang Lô trở về, trôi dạt đến tương lai, em đã nhìn thấy anh, trên người đều là máu, toàn thân suy yếu. Lúc đầu em không biết người đó chính là anh, tưởng rằng chỉ là một người xa lạ nào đó, thế nhưng về sau em lại nhìn thấy trên lưng anh có hình xăm y hệt như của người đó.”
“Về sau Tiền Thuận Nhi nói rõ ràng lại cho em biết, anh bị như vậy chính là bởi vì em, bởi vì chúng ta bát tự tương khắc, là em khắc chết anh. Vì đã nhìn thấy trước được tương lai có thể xảy ra như vậy, em buộc lòng phải làm điều gì đó để thay đổi kết cục.” Sau đó tôi nhìn thẳng vào Tiết Xán nói ra toàn bộ sự việc.
“Chúng ta có con, là con của em và anh, chính là Tiết Chỉ, thằng bé rất thông minh và lanh lợi, là tâm can bảo bối của em, cũng là tâm can bảo bối của anh, Tiết Xán, anh có người nối dõi chính là thằng bé.”
“Em cùng Ninh Trác thực sự không có gì, từ đầu đến cuối chỉ là anh suy nghĩ nhiều, lúc đó em để cho anh thấy em cùng với anh ta một chỗ là vì cố ý muốn chọc giận anh, anh giận rồi liền có thể rời bỏ em, như vậy anh có thể an toàn. Tiết Xán, anh tin tưởng em, trong hai năm qua, chúng em chỉ là tình bằng hữu, không làm chuyện gì đi quá giới hạn.”
“Tất cả sự lạnh lùng vô cảm đối với anh đều chỉ là em ngụy trang. Tiết Xán, hai năm qua em không ngừng nghĩ đến anh, hàng đêm vẫn luôn nhớ lại những hồi ức tốt đẹp của chúng ta, nhưng là em không thể, không thể ích kỷ vì tình cảm bản thân mình mà để anh hồn phi phách tán.”
“Tiết Xán, em luôn hy vọng anh được bình an, em không muốn anh vì em mà lại chịu bất kỳ tổn thương nào nữa, trước kia đều là anh bảo vệ em, bây giờ đến lượt em cần phải bảo vệ anh.”
Nói đến đây, tôi bị Tiết Xán ôm thật chặt vào trong lồng ngực anh, lần này tôi không giãy dụa nữa, nước mắt vẫn trào ra, nói: “Tiết Xán, anh bây giờ có thể hồn phi phách tán bất cứ lúc nào, nhất định là bởi vì chúng ta gặp nhau lần nữa, là em khắc anh.”
Nếu như trước đó lúc quay trở về nhìn thấy Tiết Xán tôi quyết liệt rời đi, nếu là Tiết Chỉ một lòng mong mỏi tìm cha tôi cực lực ngăn cản, triệt để đoạn tuyệt quan hệ, có lẽ bây giờ Tiết Xán sẽ không bị như thế này.
“Nhưng mà vì sao em lại vẫn trở về, biết rõ ràng khi về sẽ phát sinh chuyện không tốt, nhưng chính là em không thể từ bỏ anh. Tiết Xán, anh không thể có mệnh hệ gì, ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì, anh theo em về, Hạ Lẫm lợi hại như vậy, nhất định có biện pháp chữa trị cho anh. Đã từng cùng nhau trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, em tuyệt đối không cho phép anh xảy ra bất cứ chuyện gì.”
Lúc này tôi như đứng trên bờ vực của sự sụp đổ, thật chặt ôm lấy Tiết Xán, đem mình nhét vào trong ngực anh, chỉ hy vọng lúc này cùng anh hòa làm một, vĩnh viễn cũng không chia lìa.
Tôi đã không phải là An Tố trước kia luôn trốn dưới sự bảo vệ của anh, tôi là thê tử của anh, bây giờ đã trở thành đại tiểu thư Hạ gia có năng lực, có thể bảo vệ được anh chu toàn.
“Nàng xem nàng nương tử của ta, khóc lên làm sao nhìn cũng vẫn xinh đẹp như vậy?” Tiết Xán vậy mà đem nước mắt trên mặt tôi từng chút một hôn tới, về sau dùng một loại ngữ khí vô cùng cưng chiều nói với tôi: “Chỉ là vì sự tình như thế, nàng liền rời bỏ ta mà đi? An Tố, nàng nói xem ta nên trừng phạt nàng như thế nào đây khi nàng tự làm theo ý mình như vậy?”. ngôn tình hài
Hả??
Hình như có cái gì không đúng.
Tôi cùng Tiết Xán hiện tại đang ở một tư thế cực kỳ mờ ám, kín không kẽ hở, ngay tại vừa nghe thấy anh nói xong,đột nhiên cảm giác được quỷ khí trên người anh, nhanh chóng một lần nữa ngưng tụ, khôi phục lại hoàn toàn dáng vẻ khi trước, không hề còn bộ dạng suy yếu nữa!
Tôi nghi ngờ ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Tiết Xán đang nhịn cười nhìn tôi, đột nhiên tôi ý thức được, con mẹ nó hóa ra tôi bị cái lão quỷ này đùa nghịch, lão căn bản không có bị thụ thương, chỉ là cố tình lừa tôi để tôi nói ra hết sự tình năm đó?
Tôi ngây ngốc cả người. Làm sao lại có thể ngốc đến thế này, biết rõ ràng lão quỷ kia tâm cơ khôn lường như thế nào, lão cường đại như vậy, làm sao có thể bị một nhúm cương thi như vậy làm cho thương tổn đến mức thế? Lão hoàn toàn chính là lợi dụng sự quan tâm lo lắng của tôi dành cho lão!
Ma xui quỷ khiến tôi lại nhìn sang Ninh Trác, thấy ánh mắt anh ta đang nhìn tôi biểu cảm vô cùng phức tạp, tôi bỗng chột dạ. Tôi dùng sức đẩy Tiết Xán ra, nhảy cách về sau mấy bước, chỉ vào cái mũi của anh mắng một trận: “Anh làm sao lại làm ra cái chuyện như vậy? Anh nói tôi tin tưởng anh, vậy mà kết quả anh lại đem tôi ra làm trò hề để anh lừa gạt sao?”
Ngay tại lúc tôi đang rất tức giận mà mắng chửi một hồi, Tiết Xán từ dưới đất nhảy dựng lên đi thẳng đến trước mặt tôi, đem tôi ép sát vào tường.
Tư thế hiên ngang từ trên cao nhìn xuống tôi, Tiết Xán ánh mắt đen láy sáng như sao trời, chỉ nghe thấy anh thấp giọng nói: “Hai năm không gặp, lá gan của nàng càng ngày càng lớn hơn rồi đấy.”
Không cho tôi mở miệng nói thêm lời nào nữa, anh cúi đầu mạnh mẽ hôn tôi.
Tôi ra sức giãy dụa, dùng hết khí lực đẩy Tiết Xán ra nhưng không làm được, trong đầu lại bùng lên lửa giận vì anh như vậy mà lại dám đùa giỡn tôi, tôi cắn thật mạnh, một mùi tanh của máu trong miệng nhanh chóng tản ra.
Làm vậy anh chắc phải thả tôi ra chứ? Kết quả tôi vẫn là còn quá non, Tiết Xán không thèm để ý mà lại dùng đầu lưỡi tiếp tục ở trong miệng tôi mà tùy ý hút máu, hôn càng mạnh bạo hơn khiến tôi không thể thở được.
“Tiết Xán, anh thả tôi ra..tôi không muốn..”
“Thật sao? Nàng sao mà vẫn như thế, ngoài miệng một mực nói là không muốn, nhưng thân thể vẫn là thành thật hơn, nàng xem.” Thuận theo ánh mắt của hắn tôi mới phát hiện ra tư thế hiện giờ của chúng tôi có biết bao nhiêu là mập mờ.
Tiết Xán đem tôi ép sát vào tường, toàn bộ cả người trọng lượng đặt lên người tôi, mà tôi vừa rồi bị hôn đến mức kiệt sức, cả người như mềm mại không xương mặc cho Tiết Xán ôm vào.
Tôi lập tức cảm thấy mặt đỏ như muốn bốc khói, liếc qua Ninh Trác, mà hắn từ đầu đến cuối chỉ là nhàn nhạt nhìn chung tôi, thần sắc phức tạp, chỉ có đáy mắt hiện lên vẻ ẩn nhẫn bi sầu.
“An Tố, xem ra ta cần phải trừng phạt nàng thật cẩn thận vì chuyện nàng đã lừa gạt ta hai năm nay.” Lúc này Tiết Xán ghé sát miệng vào tai tôi trầm thấp nói một câu.
Tôi liền nghĩ xong rồi, dựa theo tính khí của Tiết Xán hẳn là sẽ trực tiếp đem tôi lo liệu luôn tại đây, nhưng vậy mà không, anh bế ngang tôi lên rồi đem đến đặt ở một chỗ cách xa Ninh Trác nhất, dùng ngữ khí thản nhiên nói với tôi như trước đây chưa từng xảy ra việc gì: “Nàng hiện tại ở chỗ này chờ ta một chút, ta đi xử lý đám cương thi kia trước, sau đó chúng ta sẽ ôn lại chuyện cũ.” Không chờ tôi kịp phản đối gì, Tiết Xán chỉ là tiện tay nhấc lên, cửa lớn đang đóng chặt bị mở tung ta, phía ngoài những cương thi kia ào ào xông đến.
Nhìn thấy ba người chúng tôi đều hoàn hảo không chút tổn thương gì, nữ quỷ rõ ràng có chút sửng sốt, nhưng lại đột nhiên cảm giác được sự nguy hiểm, đem bên người từng cái cương thi ném về phía chúng tôi, sắc mặt trắng bệch hét lên: “Các ngươi đừng nghĩ siêu độ được ta! Ta không muốn bị siêu độ! Ta muốn hủy cả thế giới này!”
Edited by HueNguyen
Tiết Xán đem quỷ khí sắc bén trên thân bành trướng ra, tất cả đám cương thi dường như bị rút đi sức lực, hành động trở nên chậm chạp, Tiết Xán vọt về phía trước, tay đưa ra bóp chặt cổ của nữ quỷ, nữ quỷ đau khổ giãy dụa: “Thả ta ra? Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi muốn làm gì?”
Tiết Xán bày ra bộ mặt ghét bỏ nhìn nữ quỷ kia: “Nếu không phải bởi vì các ngươi còn có chút tác dụng, hà cớ gì để các ngươi ngay trước mắt ta tự tung tự tác, hiện tại các người đều đã vô dụng, giờ là lúc để ta tính sổ.”
Nói liền một cước giẫm vào tay trái của của nữ quỷ, khí đen nồng đậm phát tán ra, toàn bộ cánh tay trái của nữ quỷ đều biến mất.
“Vừa rồi là ngươi dùng cái tay này làm tổn thương nương tử của ta?” Tiết Xán cười lạnh, trên mặt không có chút nào biểu lộ khoan nhượng.
Tiết Xán gần như là đang tra tấn nữ quỷ kia, lúc này tôi mới hiểu được, từ lúc bắt đầu bước vào cái bệnh viện này, Tiết Xán liền đã ngụy trang, đã lên một kế hoạch.
Ninh Trác nói đúng, căn bản không có đồ vật nào lại có thể qua mắt được tôi và Ninh Trác mà tự nhiên biến mất, chính là do Tiết Xán giúp nữ quỷ kia ẩn giấu hành tung, cả việc hắn trên thân biến thành bộ dáng suy yếu, tất cả đều là ngụy trang, mục đích để bức tôi nói ra chân tướng sự việc hai năm trước.
Cái lão quỷ này từ khi nào lại có tâm cơ thâm hiểm như vậy? Trước đây vẫn luôn là một mực đi thẳng về thẳng đánh trực diện, căn bản là khinh thường việc dùng kế sách đi.
“Đám các ngươi đúng là không có mắt dám đụng vào nương tử ta, hôm nay ta liền để toàn bộ các ngươi hồn phi phách tán.” Nghe được Tiết Xán nói lời này, nhìn hắn bày ra tư thế đại khai sát giới, tôi tranh thủ thời gian đứng ra trước mặt hắn.
Tiết Xán nhìn tôi, đem quỷ khí vừa ngưng tụ tản đi, cưng chiều nói: “Sao vậy? Nàng muốn đích thân ra tay?”
Trong lòng tôi vẫn còn cơn giận Tiết Xán chưa xuôi, nhưng tôi vẫn nhẫn nhịn một điểm, bày ra bộ mặt ôn hòa nhã nhặn nói: “Tôi không muốn đuổi tận giết tuyệt, bọn họ đều là chết oan, trực tiếp siêu độ để bọn họ đầu thai sẽ tốt hơn.”
“Nàng để tâm đám cương thi này như vậy sao?”
Tên gia hỏa này, không phải lại vì cái này mà ăn dấm chua chứ?
Tôi trợn mắt nhìn hắn, về sau đi thẳng đến chỗ Ninh Trác dùng tay kiểm tra tình trạng hắn, sau đó đem quỷ khí truyền vào trên người hắn đến khi ổn định một chút, rồi mở miệng: “Ninh Trác, giúp tôi đi siêu độ những người này.”
Ninh Trác từ dưới đất đứng lên nhìn tôi thật lâu, dường như muốn nói điều gì, nhưng rốt cuộc vẫn là không nói, chỉ là thả lỏng thân thể rồi gật gật đầu: “Không có vấn đề gì, anh giúp em.”
Sau đó liền hạ pháp quyết, một vầng sáng nhàn nhạt từ trên người anh ta tỏa ra, rất nhanh gian phòng bên trong liền tràn ngập ánh sáng trắng, những cương thi kia căn bản đã không còn năng lực hành động, linh hồn của bọn họ từ trong những cỗ thi thể mục nát giải thoát ra ngoài.
Toàn bộ bệnh viện là một khối tương đối lớn, nên chỉ một mình Ninh Trác siêu độ e là hơi quá sức, tôi lo lắng cho thân thể của anh ta nên liền tiến lên định hỗ trợ.
Chuẩn bị sắp bắt đầu, vừa bấm một cái pháp quyết liền bị Tiết Xán mười phần thô bạo kéo về bên cạnh, bá đạo đem tôi ôm vào trong ngực, cứng rắn nói: “Việc đó để ta làm, nàng nghỉ ngơi đi.”
Nói xong Tiết Xán bắt tay vào làm luôn, hơn nữa còn là quá ra sức, tôi ở bên cạnh nhàn rỗi vô sự, vậy mà cảm thấy Tiết Xán như đang tận lực siêu độ, mơ hồ còn có cảm giác như đang cùng Ninh Trác âm thầm so cao thấp.
Tôi chỉ biết bất lực đỡ trán, biết không xen vào việc của hai người họ được liền cúi xuống mặt đất, đem công thức thành phần nhặt lên, có thứ này, việc virus khuếch tán trong sân bay có thể bị khống chế lại.
Sau khi siêu độ xong gần hết, hiện tại hết thảy chỉ lại tên đầu sỏ là nữ quỷ kia, Tiết Xán một lần nữa lại xách nàng lên, vừa rồi trải qua một trận tra tấn, hồn phách của nữ quỷ này đã không còn được nguyên vẹn mà đang tán loạn, chỉ một chút động thủ chắc chắn liền bị hồn phi phách tán.
“Những người khác có thể, chỉ có ngươi không được.”
“Không, van cầu đại nhân bỏ qua cho ta, ta thật chỉ là không cam lòng mà sinh ra oán hận chúng ta đã bị lãng quên, ngài không hiểu chúng tôi giống như chưa từng chân chính được xem như một con người.” Nữ quỷ hiển nhiên biết không còn đường sống, nàng dùng hai tay bắt lấy Tiết Xán cầu khẩn: “Tôi thật sự không cam lòng..”
“Đã không cam lòng, vậy để ngươi ở lại đây, đợi đến khi hồn phách của ngươi tự tản đi.” Tiết Xán cười lạnh một tiếng, một tay hất nữ quỷ kia ra.
Tất cả cương thi kia đều đã bị siêu độ xong, chỉ còn lại nữ quỷ này, nghĩ đến nàng ta cũng chỉ là một kẻ đáng thương, tôi đi thẳng đến trước mặt nữ quỷ siêu độ cho nàng.
Tiết Xán trông thấy động tác của tôi, hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không tiến đến ngăn cản.
“Tạ ơn.” Nữ quỷ nói lời cuối cùng, trên mặt oán hận rốt cuộc cũng chậm rãi tan đi, biến thành nguyên bản thần sắc chất phác.
Chuyện nơi này đã xử lý xong, chúng tôi cũng không cần thiết ở lại đây, liền ba người tôi, Ninh Trác, và Tiết Xán cùng rời khỏi.
“Ngươi ngồi phía trước.” Tiết Xán lạnh lùng đối với Ninh Trác sai khiến một câu. Tôi mở cửa xe kế bên tài xế muốn đi vào kết quả bị Tiết Xán thô bạo kéo lại, “Nàng chớ ép ta phải động thủ với Ninh Trác.”
Ý đồ của anh đã rất rõ ràng, tôi cũng biết anh chuyện gì cũng có thể dám làm, vậy là chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi cùng một chỗ ở hàng ghế phía sau cùng anh.
Xe là Tiết Xán điều tới, không biết có phải tôi bị ảo giác hay không, luôn cảm thấy ghế sau này không gian đặc biệt nhỏ hẹp.
Ngồi xuống về sau, Tiết Xán tùy ý đặt tay lên trên đùi tôi. Tôi không được tự nhiên đem mình xê dịch về hướng cửa sổ xe, tránh khỏi cử chỉ thân mật này của anh.
Tiết Xán đại khái là mất kiên trì? Anh cực kỳ cường ngạnh đem thân thể của tôi bất động lại: “An Tố, nàng đến cùng không được tự nhiên cái gì.”
Tôi nhìn cửa sổ, không nhìn người, không nói lời nào.
Lão quỷ kia khẳng định tức nổ con mắt, đáng đời, tôi hiện tại vẫn còn đang kìm nén cơn giận trong lòng đây, nếu không phải bởi vì thực lực cách nhau quá xa, lão ý dám làm những kia với ta, ta đã đem lão đánh cho răng rơi đầy ra đất, dám lừa gạt tôi.
Tên quỷ này nhất định không biết lúc hắn liền muốn bị hồn phi phách tán tôi đã thương tâm đến cỡ nào, vậy mà còn dám làm vậy với tôi. Càng nghĩ càng giận, tôi há mồm cắn vào tay Tiết Xán.
Dùng hết sức có thể, trong miệng đã nhanh chóng lan ra mùi máu tươi..
Tiết Xán không có tránh thoát, thậm chí còn cưng chiều vươn cánh tay kia sờ sờ đầu của tôi, rồi đột nhiên thấp giọng biện minh cho hành động của mình: “Ta không phải là bị nàng ép cho đến mức phải làm vậy sao? Nếu ta không dùng cách đó, nàng làm sao có thể nói thật lòng cho ta biết? An Tố, ta sẽ không bao giờ buông tay, nàng chính là của ta, chỉ của một mình ta mà thôi.”
Nhìn xem Tiết Xán khuôn mặt một mực cố chấp, dường như không mảy may cảm giác được tôi cắn đau đớn bao nhiêu, tôi tự nhiên lại có chút không biết đối mặt với anh thế nào.
Bây giờ có giả vờ lạnh nhạt đến đâu hẳn cũng không có ý nghĩa, vừa rồi trong bệnh viện tôi đã tự khai ra tất cả như vậy rồi, hiện tại có nói thêm gì cũng đều là giảo biện, tôi chỉ biết hậm hực nhả miệng ra, lần nữa quay đầu đi chỗ khác.
Edited by HueNguyen
Từ bệnh viện bỏ hoang đến sân bay khoảng cách không xa, từ phía xa tôi đã trông thấy Hạ Lẫm đi tới, bước xuống xe, tôi đưa công thức thành phần giao cho Hạ Lẫm, nói: “Có tài liệu này thi độc liền có thể được khống chế.”
Hạ Lẫm nhanh chóng liếc vào tài liệu, về sau viết một tờ như đơn thuốc đưa cho Tiết Xán: “Những biệt dược này đều có sẵn tại bệnh viện của Hạ gia, anh mau chóng đi lấy về.”
Tiết Xán ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Hạ Lẫm, tôi sợ Tiết Xán sẽ đem tờ đơn xé toang ra mất, liền lập tức hạ thủ chuẩn bị giành lại, nhưng không ngờ anh vậy mà lại lách mình rồi rời đi.
Không sai, là lặng lẽ mà đi làm việc.
Trong lúc chờ Tiết Xán quay lại, Hạ Lẫm quay sang hỏi tôi: “Chị cùng Tiết Xán có phải là đã xảy ra chuyện gì không?”
Tôi đối với Hạ Lẫm đã quen thuộc đến mức không cần phải che giấu điều gì, lại nói tôi cũng đang cần người tâm sự để xả cơn giận, tôi liền nói hết việc Tiết Xán giả chết để lừa gạt tôi thổ lộ như thế nào.
“Không cho phép em.”
“Em không có cười.”
“Chị nhìn em chính là đang định cười.” Tôi trừng mắt nhìn Hạ Lẫm.
“Thôi, An Tố, bây giờ chị định làm thế nào?”
Làm thế nào? Tôi biết làm thế nào bây giờ, hiện tại cứ đem cục diện rối rắm nơi này xử lý trước đã.
Tiết Xán rất nhanh bay cái vừa đi vừa về, đem đủ các loại dược phẩm nhét vào tay Hạ Lẫm.
Hạ Lẫm bắt tay luôn vào điều chế thuốc, Tiền Thuận Nhi cùng Tiết Phong cũng tới, mang rất nhiều người tới giúp đỡ, cùng một chỗ xử lý hiện trường.
Mà trong thời gian này, tôi đều cố để lảng tránh Tiết Xán.
Tôi ngồi tại một nơi kín đáo nhất, vừa nghĩ tới quan hệ giữa tôi và Tiết Xán bây giờ, liền cảm thấy đau đầu.
Điều làm tôi ảo não nhất chính là, tôi cái gì cũng đều nói hết cho Tiết Xán, dựa vào tính khí của anh, nhất định sẽ không từ mọi thủ đoạn giữ tôi thật chặt bên cạnh anh, nhưng mà tôi nhất định phải tìm cách rời bỏ anh.
Nghĩ đến về sau càng dây dưa thì càng khó dứt, lại thêm Tiết Chỉ dính ba nó như keo, tôi đau đầu đến không cách nào thả lỏng được. Nếu bây giờ có ai lúc này làm phiền tôi, chắc tôi sẽ nổi giận mà nện cho một trận mất.
“Đại tiểu thư, người làm sao lại ở nơi này ngồi một chỗ, mau đi theo tôi.” Tôi bị Tiền Thuận Nhi tìm tới, trực tiếp đem tình trạng đau đầu làm cho thức tỉnh lại.
Tôi vừa nhìn thấy Tiền Thuận Nhi lại liền muốn bốc hỏa, nghĩ đến nhất định là tên tiểu tử này bán đứng tôi, Tiết Xán mới có thể biết hết chân tướng sự việc năm đó.
Nhưng bây giờ việc trước mắt là giải quyết đám cương thi đã.
Tiền Thuận Nhi lo lắng giảng giải cho tôi tình huống trước mắt, thuốc giải đã được điều chế xong, hiện tại chỉ còn lại một vấn đề là, số lượng bị lây nhiễm quá nhiều, nếu cứu chữa từng người một thì không biết mất đến bao nhiêu thời gian, hơn nữa còn có thể xuất hiện tình huống người này vừa được giải độc xong liền bị người kia cắn cho một phát lại trở về phát bệnh như lúc đầu.
“Vậy ngươi tìm ta thì ta cũng nào có cách nào khác đâu?” Tôi không rõ Tiền Thuận Nhi tìm tôi là có ý gì, nhưng lúc sau hắn giải thích tôi liền biết là chuyện gì xảy ra.
Là Tiết Xán đại náo, cùng Hạ Lẫm ra điều kiện, nếu không gặp được tôi thì sẽ không giúp bất cứ cái gì, vì dù sao ở đây so với tất cả mọi người, anh là cường đại nhất, có thể nhanh chóng giải quyết vấn đề kia.
Tôi bất đắc dĩ tụ họp lại cùng với mọi người trong đó có Tiết Xán, nhìn thấy tôi anh bắt đầu hành động, tất cả thuốc giải chất đống bên cạnh anh, anh đem quỷ khí quanh tân phát tán ra, dùng quỷ lực hạ một trận mưa rào sớm chớp, thuốc dung nhập vào quỷ trong mưa, tất cả cương thi đều bị xối nước đến, sau đó tất thảy mọi người lại hồi phục về vẻ bình thường.
Tốt, chuyện giải quyết nhanh chóng như này cũng chỉ Tiết Xán có thể làm được.
Việc cương thi giải quyết xong về sau, tôi né tránh ánh mắt Tiết Xán, chỉ mở miệng nói: “Chuyện bây giờ đều đã xử lý xong, để tránh phiền toái sau này tốt nhất nên đem trí nhớ của những người trong máy bay xóa sạch đi, hiện tại bọn họ đều quá tin tưởng tôi, việc này có thể giao cho tôi làm.”
Tôi chính là dặn dò một tiếng, sau đó liền nhảy lên máy bay.
Trên máy bay mọi người toàn bộ đều biểu hiện chưa hoàn hồn, chỉ là vừa nhìn thấy tôi liền thở dài một hơi nhẹ nhõm, việc này khiến tôi cảm thấy tất cả những gì mình đã làm đều không uổng phí, sau đó liền đi về hướng loa phát thanh của máy bay.
“Vừa rồi phát sinh sự tình khẳng định đối với mọi người sẽ gây nên ảnh hưởng, thậm chí lưu lại chấn động tâm lý sau này, cho nên hiện tại tôi giúp mọi người đem một đoạn ký ức không mấy vui vẻ này xóa đi.”
“Hạ tiểu thư, có phải là xóa đi ký ức thì về sau chúng tôi đều không nhớ những sự việc vừa xảy ra?” Một cô gái nhấc tay đặt câu hỏi, biểu hiện tràn đầy vẻ bối rối.
Tôi hiểu rõ ý tứ trong câu hỏi này, trước đó phát sinh hết thảy mọi việc đều có thể xem như mọi người cùng nhau trải qua hoạn nạn, nếu đem một đoạn ký ức khắc cốt ghi tâm như vậy xóa đi, hẳn là sẽ thấy không cam lòng.
Hơn nữa tôi chú ý cô gái kia, là tay đang nắm chặt tay chàng trai bên cạnh, hẳn là trong lúc hoạn nạn vừa rồi đã có tình cảm nảy sinh, nếu là đánh mất đoạn ký ức này, bọn họ chắc chắn là sẽ không nhớ nhau là ai.
Chính tại lúc đang do dự, một tiểu cô nương ở chỗ ngồi bên cạnh lại đột nhiên đứng dậy đem tôi đè ngã lên ghế ngồi, ghé sát tôi nói: “Hạ tiểu thư, nếu cô đã muốn đem ký ức của mọi người ở đây cho xóa đi, vậy thì trước đó tôi nhất định phải nói với cô một chuyện.”
Tôi cảm thấy kỳ quái, mở miệng hỏi: “Có chuyện gì?”
“Cô cùng ngài Tiết có phải là ở giữa có hiểu lầm gì không?”
Nghe được cô ấy nói lên cái tên Tiết Xán, tôi nhìn lại tiểu cô nương này một cái, nghĩ đến chẳng lẽ cô ấy cũng là do Tiết Xán sắp đặt? Đều do lão quỷ kia lừa gạt, tôi bây giờ hết thảy chuyện gì đều mang theo mình phòng bị.
Tiểu cô nương nói: “Mặc dù không biết giữa hai người đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng là người sáng suốt một chút đều có thể nhìn ra, ngài ấy là một lòng thích cô, đời này có một người yêu mình như thế chính là một phúc phận lớn.”
Tôi biết, đạo lý này tôi đều hiểu, tôi cũng yêu Tiết Xán, thế nhưng là trước đó phát sinh tất cả mọi chuyện cũng giống như tôi đã nói rõ, hết thảy mọi việc đều đã được an bài, vô luận là quá khứ hay tương lai, coi như tôi có thể sử dụng Lưu quang lô để xuyên không cũng không thể làm thay đổi được điều gì.
Cùng Tiết Xán ở chung một chỗ, anh liền sẽ thê thảm chết đi, vì Tiết Xán, chính vì yêu người đàn ông này nên tôi hiện tại chỉ có thể cam lòng chịu nỗi đau đến tận xương tủy là rời bỏ anh.
“Hạ tiểu thư, cô có nghe tôi nói không?” Thấy tôi thất thần, tiểu cô nương lay nhẹ tay tôi.
Lấy lại được tinh thần sau đó, tôi cảm giác được trong lòng trào dâng một nỗi bi ai, cũng may hai năm qua đã huấn luyện được tôi có thể làm ra biểu cảm không vui không buồn, tôi cười nhẹ trấn an tiểu cô nương, về sau đặt quyết tâm, có một số chuyện quả nhiên không nhớ vẫn là tốt hơn.
Chỉ là một cái tiểu pháp thuật nho nhỏ, tôi rất nhanh đã xử lý xong việc tiêu trừ ký ức.
Sự tình đã xử lý tốt về sau, khi máy bay hạ cánh tâm tình tôi vẫn nặng nề như cũ, cũng căn bản không dám nhìn nhiều Tiết Xán một chút, chỉ là cúi đầu, nhanh chóng hướng phía trong sảnh sân bay đi đến.
Đi vào trong đại sảnh, tôi đã nhìn thấy có rất nhiều cảnh sát cùng bác sĩ, tất cả mọi người đều bận rộn tiến vào sân bay cứu viện. Mà chúng tôi một đoàn người, bởi vì thân phận đặc thù, nên sau khi qua vài bước kiểm tra đơn giản, liền nhanh chóng rời đi.
Chúng tôi đại sảnh đều ngồi xuống nghỉ ngơi, Tiết Xán chính là ôm Tiết Chỉ, kiểm tra trên người thằng bé có bị thương hay không, Tiết Chỉ ở tại trong ngực anh, không ngừng nhoẻn miệng cười.
Hạ Lẫm nhìn tôi, thấy tôi hồn phách như trên mây, cả người đều toát lên vẻ u ám sầu não, không nhịn được mở miệng: “An Tố, bây giờ chị định thế nào? Đã nói ra hết tất cả mọi chuyện rồi, chi bằng...”
“Không được.” Tôi không cho phép Hạ Lẫm nói ra cái kia sự tình, trước đó phát sinh chuyện như vậy đều là bất đắc dĩ, là sai lầm, mặc dù không có biện pháp sửa chữa sai lầm đã phát sinh, nhưng có thể tránh tái phạm sai lầm một lần nữa.
Tiết Xán bây giờ đã biết chân tướng sự việc, dựa vào tính tình của anh khẳng định sẽ trói chặt tôi không buông, bất chấp tất cả vì tôi, cho nên về Mỹ là kế hoạch không thể thực hiện được.
Tôi tin chắc là để ngăn cản tôi trở lại nước Mỹ, Tiết Xán có thể sẽ đem toàn bộ tất cả máy bay ở đây mua lại, không phải là trước đó chưa từng làm qua chuyện như vậy.
Nhìn phía Hạ Lẫm đang lo lắng, tôi mở miệng trấn an: “Xe đến trước núi ắt có đường, cuối cùng sẽ tìm ra cách, trước hết cứ trở về đã rồi nói sau.”
Chính lúc đang nói chuyện với Hạ Lẫm, tôi nhìn thấy Tiết Phong cùng Tiền Thuận Nhi đi tới.
Tôi vừa nhìn thấy Tiền Thuận Nhi, cơn giận lại bùng phát.
Bị tôi trừng mắt, Tiền Thuận Nhi chột dạ trốn sau lưng Tiết Phong: “Đại tiểu thư, chuyện này cô thật không thể trách tôi, cô cũng biết được tổng giám đốc Tiết kia, nếu là tôi không nói, anh ta thật sự sẽ đem tôi giết đi..”
Ý thức được mình đang biểu lộ một mực dáng vẻ ham sống sợ chết, Tiền Thuận Nhi lại vội vã nói thêm: “Tôi không phải là sợ chết, tôi là cảm thấy nói ra như vậy đối với đại tiểu thư cũng liền tốt, hai năm nay mọi người thấy cô như thế đều cảm thấy đau lòng.”
Chưa nói hết Tiền Thuận Nhi liền bị Tiết Phong không khách khí đạp sang một bên, sau đó nhìn về phía tôi: “An Tố, thật xin lỗi.”
Cái tên tiểu tử cà lơ phất phơ này vậy mà đi đến trước mặt tôi, nghiêm nghị cúi đầu.
Tôi..
“Trước đó là tôi hiểu lầm em thay lòng đổi dạ, tôi sai, em cùng Tiết Xán tình cảm là vô cùng sâu đậm, cảm động trời đất.”
Lời này nghe làm sao lại không thấy xúc động đi? Chú ý tới bị tôi trừng to đôi mắt, Tiết Phong tranh thủ thời gian đánh trống lảng: “Hiện tại đều tốt rồi, hiểu lầm đều được hóa giải.”
Xem ra hai năm nay tên tiểu tử này thủ hạ bên cạnh Tiết Xán cũng không đến nỗi tệ a, ngẫm lại một người là tính cách ác liệt, người kia nếu không biết hòa hoãn mềm mỏng thì làm sao chống đỡ mà vẫn lưu lại bên cạnh được, tôi chỉ có thể yên lặng nhìn qua Tiết Phong như không thèm để ý nữa.
Sự tình đã nói ra hết rồi, tôi cũng không trách Tiền Thuận Nhi nữa, căn bản hắn nhất định là đã bị dọa cho sợ đến chết, mà Tiết Xán đã dám lôi người tới thẩm vấn hẳn trong lòng đã nắm chắc mười phần, Tiền Thuận Nhi có nói ra hay không cũng vẫn như vậy.
“Mẹ ơi, mẹ ơi!” Lúc này Tiết Chỉ đang cùng Tiết Xán chơi đùa, đột nhiên lại chạy tới. Tiết Xán cũng theo thằng bé mà chậm rãi đi tới, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi biết, sự việc sân bay đã xử lý xong xuôi hết thảy, anh khẳng định phải tìm tới tôi nói rõ ràng.
Nhưng tôi thật sự không muốn cùng Tiết Xán dây dưa.
Nếu như bây giờ lại quấn quýt lấy nhau, vậy hai năm trước tôi rời đi có ý nghĩa gì?
“Mẹ, cha...” Tiết Chỉ lại không hiểu nỗi khổ tâm của tôi, nghe Tiết Xán nói cho thằng bé anh đã biết tất cả, thằng bé liền cho rằng Tiết Xán sẽ lại cùng chúng tôi một chỗ, vừa mở miệng muốn nói cái gì, liền bị tôi cắt ngang.
“Đi.” Tôi cứng rắn nói một câu, liền kéo Tiết Chỉ đi, căn bản không nhìn Tiết Xán một chút.
“Ưm.” Tiết Chỉ tiểu tử này chính là vẫn hiểu chuyện, mặc dù lưu luyến không rời nhưng là vẫn bước đi theo tôi, vừa đi vừa ngoảnh mặt nhìn lại Tiết Xán, tôi kỳ thật rất sợ hãi Tiết Chỉ không theo tôi, thằng bé nếu là cứng rắn muốn cùng cha nó một chỗ, tôi căn bản không có lý do gì ngăn cản.
Nhưng thật may là Tiết Chỉ vẫn nghe lời.
Vừa đi hai bước, chúng tôi liền bị cản lại, Tiết Xán sừng sững đứng tại trước mặt như bức tường chặn chúng tôi, chúng tôi qua bên trái, anh chắn bên trái, qua bên phải, anh chắn bên phải, không nói lời nào nhưng cũng không để chúng tôi đi.
Vẫn là như thế ương ngạnh, bắt tôi mở miệng trước sao? Vậy tôi nói trước cũng được, tôi cố gắng dùng ngữ khí nghe lãnh đạm vô tình nhất có thể, nói: “Anh đừng phiền phức như vậy, hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi cùng con đều đang rất mệt mỏi.”
Nhưng lão cương thi kia vẫn bất động không nói lời nào.
“Anh rốt cuộc là muốn thế nào!” Tôi có chút không thể chịu được nữa mà gắt lên, trừng mắt nhìn Tiết Xán.
Hạ Lẫm nhìn thấy tình huống này coi như không phải việc của mình liền rời đi, thuận tiện đem người nhà họ Hạ, cùng Tiền Thuân Nhi mang đi theo, Ninh Trác thì từ lúc ở bệnh viện ra đều không nói với tôi câu nào, chỉ là luôn dùng ánh mắt phức tạp nhìn tôi, tôi cho là anh ta bây giờ sẽ đi đến làm anh hùng cứu mỹ nhân a? Nhưng kết quả anh ta cũng quay người rời đi.
Cả một đại sảnh lớn như vậy, bây giờ chỉ còn lại tôi cùng Tiết Xán.
“An Tố, nàng bảo ta đến cùng phải làm thế nào với nàng bây giờ?” Đây là lời Tiết Xán nói với tôi nhiều nhất trong ngày hôm nay, cũng là dễ dàng nhất vây hãm tâm tình của tôi, ngữ điệu mang theo vẻ cưng chiều cùng sự bất đắc dĩ, khiến người ta muốn đắm chìm.
Không được, phải tỉnh táo lên An Tố, tuyệt đối không thể để hai năm qua là phí công vô ích, đều đã đi đến bước này, tôi phải tự mình kiên quyết hơn, nghĩ vậy, tôi nhìn lên Tiết Xán biểu hiện hoàn toàn lãnh đạm.
“Tôi thừa nhận, lúc trước làm những chuyện kia chính là vì muốn rời khỏi anh, tôi cũng thừa nhận, tôi từ đầu đến cuối đều chỉ yêu một mình anh, nhưng vậy thì thế nào.” Tôi lạnh lùng nói.
“Còn thế nào nữa?” Tiết Xán hiển nhiên là không rõ ý của tôi, sải bước tiến lên đem tôi ôm vào trong ngực. “Sau này chúng ta chính là vĩnh viễn không tách rời, nương tử, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau.”
Cái ôm này, tôi cảm nhận được từ trong lòng anh phát ra vô vàn ấm áp. Nhưng tôi cường ngạnh đẩy Tiết Xán ra, tiếu tục mặt không biểu cảm nói: “Anh đã nói là sẽ không ép buộc tôi.”
“Đúng vậy, ta không ép buộc nàng, bởi vì không cần ta phải ép buộc, nàng nhất định là sẽ đi cùng ta.”
Lão cương thi này lấy đâu ra tự tin như thế vậy? Tôi vốn vẫn biết tính khí Tiết Xán là như vậy, nhưng giờ này phút này, tôi cố gắng nhất có thể kìm nén muôn vàn cảm xúc, hít mấy hơi thật sâu, về sau từng chữ một nói ra: “Từ hôm nay trở đi, tôi cùng anh vĩnh viễn sẽ không gặp nhau.”
Có phải là những từ này quá tàn nhẫn? Tiết Xán cả người như hóa đá đứng tại chỗ đó, mặc cho tôi đem Tiết Chỉ rời đi.
Ra đến cửa sân bay, tôi ngồi lên xe Hạ Lẫm, sắc mặt như người mất hồn.
Ninh Trác ngồi ở bên cạnh tôi, trên đường đi một mực nhìn tôi, rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói chuyện, đánh vỡ sự yên tĩnh trong xe, “An Tố, em bây giờ có dự định gì?”
Tôi nghĩ nghĩ, Ninh gia thâm căn cố đế, ở trong nước hẳn biết rất nhiều, nếu là muốn triệt để cùng Tiết Xán cắt đứt liên lạc, cũng chỉ có thể tận dụng lực lượng của Ninh gia.
Tôi dùng thanh âm trịnh trong nói với Ninh Trác: “Nước Mỹ khẳng định là không thể quay về, anh có thể giúp tôi tìm một chỗ trú ẩn được không? Tốt nhất là nơi có thể khiến thế lực của Tiết gia không thể tìm thấy được. Rừng sâu núi thẳm cũng không quan trọng.”
Edit by: Như Oanh
Ninh Trác không đáp lời tôi ngay mà chỉ nhìn thẳng tôi rồi nói nhỏ: "An tố, tôi trước đó nói rõ, tôi là không muốn hai người ở cùng một chỗ, nhưng tôi cũng không hi vọng em là người bị tổn thương. "
Những lời sau đây không cần nói rõ ràng, tôi nhìn Ninh Trác, hai năm làm bạn đã đủ để tôi xem anh ấy như người thân, có lời gì đều có thể nói ra.
Lần đầu tiên giọng điệu của tôi có một nỗi buồn nặng nề."Nếu như không né tránh trong chúng tôi liền sẽ có một cái người hồn phi phách tán, cho nên nhất định phải tránh."
Đã có được đáp án mình mong muốn, Ninh Trác suy tư một hồi nói: "Ninh gia có cơ sở bí mật. Chỉ có người ở cốt cán của Ninh gia mới biết, thế lực của Tiết gia cũng không có động đến."
Để tránh đêm dài lắm mộng lại phức tạp,, tôi nhờ Ninh Trác trực tiếp đưa tôi đi, Ninh Trác đồng ý, sau khi đánh dấu định hướng vài lần, tôi liền trực tiếp lên đường.
Thị trấn Q là một thị trấn rất xa, từ thành phố gần nhất đi mất một ngày, căn cứ bí mật của Ninh gia được cất giấu trong thị trấn, chúng tôi lái xe liên tục ba ngày ba đêm mới đến nơi.
Cũng may tất cả mọi người không phải người bình thường, nhưng không lộ ra một chút mệt mỏi, so với tránh né chúng tôi càng giống như là một chuyến du lịch
“Mommy ơi, nhìn xem.” Tiết Chỉ có vẻ phấn khích, thằng bé sinh ra ở đây, nhưng khi đó còn là rất nhỏ, hai năm đều là ở Mỹ. thành thật mà nói, Tiết Chỉ tỏ ra rất hứng thú với nơi đây., cũng không có việc gì liền sẽ dùng máy tính lướt web đến xem một chút tin tức trong nước.
Lần này trở về lại phát sinh nhiều chuyện như vậy, tôi không có thời gian đưa tên nhóc này đi tham quan, tôi luôn cảm thấy áy náy về chuyện này, đặc biệt Tiết Chỉ rất nhạy cảm và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì.
Sau ba ngày này, tâm trạng của Tiết Chỉ như bay bổng, thể hiện một cái nhìn rất mới lạ với mọi thứ mà nhóc thấy trước mặt, và chính vì tên nhóc này đang nói chuyện phiếm líu ríu ở bên cạnh làm ầm ĩ, tôi cảm thấy không quá chán nản.
Đứa trẻ này như là hạt dẻ cười của tôi..
Đã đi một ngày đường núi, cũng may cái này xe cải tạo rất tốt, trải qua được giày vò, nhưng đường núi gập ghềnh, lắc lư người buồn ngủ, tôi liền bị Tiết Chỉ đẩy lên.
Vừa mở mắt ra, Tiết Chỉ giật mình, đang ló đầu ra ngoài cửa sổ, nửa người đi ra ngoài.
Tôi nhanh chóng kéo người lại, thẳng mặt nói: "Con có biết tư thế này rất nguy hiểm không? Lúc lên xe mẹ không phải đã nói với con là phải ngồi yên sao?"
Tiết Chỉ không thừa nhận sai lầm của mình vì bị dạy dỗ, nó cứ vặn vẹo trong tay tôi: "Mommy ơi, nhìn thị trấn đi, thị trấn lớn như vậy."
Đã lâu rồi tôi không nhìn thấy tòa nhà khang trang nào, và thị trấn nhỏ trước mặt tôi xuất hiện rất đột ngột. Tôi nhìn mọi người và có vẻ rất vui.
Đỗ xe vào vị trí thuận lợi, chúng tôi không vào thị trấn ngay mà xuống để hóng gió.
“Ngươi Ninh gia quá cao thủ đúng không?” Vốn tưởng rằng nếu là căn cứ bí mật, hẳn là ở trong rừng sâu núi thẳm, trong núi đi thời gian dài như vậy cũng chứng thực điểm này.
Nhưng trước mắt thị trấn, nơi này làm gì có dáng vẻ bí ẩn gì hoặc là rừng sâu núi thẳm?
Thị trấn trước mặt tôi khá phồn hoa, lít nha lít nhít khu kiến trúc dày đặc khác với những ngôi nhà ngói khang trang ở nông thôn, nó cũng có thể được coi là những ngôi nhà cao tầng, đường sá chằng chịt, cao ốc sừng sững. khá yên tĩnh và hài hòa, ở trên cao nhìn xuống xem tướng làm yên tĩnh hài hòa, để cho lòng người vui vẻ.
Nó không phải là một quần thể công trình cứng nhắc, có lẽ vì nó ở trên núi, cây xanh chiếm một diện tích đáng kể, nhưng điều khiến người ta cảm thấy lạ là trời đã sáng, bên dưới không có ồn ào náo nhiệt mà ngược lại rất yên tĩnh có chút dị thường.
Hạ Lẫm nhìn thoáng qua cái trấn này, không lạnh không nhạt nói:: "Quả nhiên là Ninh gia, là cao thủ. Những căn cứ bí mật đều được xây dựng ở những nơi phồn hoa như vậy, nếu bị người ta biết đến cũng không sợ bị xóa sổ."
Hạ Lẫm này nói gì? Ta là biểu lộ cảm xúc, tiểu tử này liền có chút không có việc gì liền gây chuyện, ân oán của ba gia tộc chính là thâm căn cố đế, Hạ Lẫm và Ninh Trác luôn khó xử hòa thuận với nhau.
Đưa Hạ Lẫm đưa con dao để ngậm miệng lại, Tiết Chỉ đứa nhỏ này giúp tôi nói một câu: "Bố đỡ đầu thật sự rất là lợi hại, có thể tìm được như vậy tốt nơi ở cho chúng ta. Con biết, bố nhất định sợ mommy phải chịu khổ.
Ninh Trác không nói tiếp, chỉ cau mày: "Nơi này quá không giống lần trước tôi tới thăm. bất kể như thế nào, chúng ta trước đi xuống xem một chút đi."
Không trì hoãn thời gian quá lâu, cuối cùng chúng tôi cũng tiến vào thị trấn, nghĩ rằng Tiết Chỉ chưa từng tới nơi như vậy, vì vậy chúng tôi xuống xe, đi bộ ở lối vào của thị trấn.
Xe giao cho Hạ Lẫm, tôi và Ninh Trác đưa Tiết Chỉ đi dạo phố.
"Mẹ ơi, xem này, có rất nhiều khách sạn ở đây."
"Trời ạ, trong nhiều quán rượu nhất định phải có nhiều đồ ăn ngon như vậy. Lần này nhất định phải dẫn con đi ăn."
Sự xa xôi của thị trấn hoàn toàn không ảnh hưởng đến tốc độ phát triển, nhưng nếu quan sát kỹ, sẽ thấy rằng các tòa nhà thực sự mới được xây dựng và không có lịch sử lâu đời.
Môi trường ở đây rất tốt, khu vực được bao phủ bởi thảm thực vật xanh nên khá nhẹ, không khí rất trong lành.
Mặc dù đường sá phát triển nhưng về cơ bản không có dấu vết của ô tô, xe đạp được sử dụng nhiều, điều dễ nhận thấy nhất là người dân ở đây nói năng nhẹ nhàng.
Đi ngang qua một cửa hàng, có người đánh cờ trước cửa, chúng tôi đánh bại.
Thằng nhóc Tiết Chỉ không hiểu ý nghĩa của "Xem cờ không nói chân quân tử" ý tứ của những lời này, nó ngồi xổm ở đó và đem thế cuộc đánh cờ cho phá giải.
Những người làm chuyện này chắc chắn sẽ bị xịt máu, nhưng hết lần này tới lần khác, khi Tiết Chỉ đứng đó với đôi mắt to ngấn nước và ánh mắt ngây thơ, một mặt vô tội đứng ở nơi đó, những ông lão kia hoàn toàn quên mất chuyện này, còn trêu chọc bọn trẻ đủ kiểu.
Với khuôn mặt của đứa trẻ này, chúng tôi đã thành công vào đội của ông lão, và chúng tôi cũng biết được một chút về thị trấn.
“Các con đã xem những tiệm sách đó chưa?” Ông lão chơi cờ vừa rồi chăm chỉ trả lời chúng tôi. Khi tôi hỏi về tình hình trong thị trấn, ông chỉ ra vài tiệm sách rất gần với tôi. kỳ quái, tại sao trong thị trấn của chúng ta lại có nhiều hiệu sách như vậy? Kỳ thực thị trấn này là "Cao Phục Trấn”
Cao Phục Trấn là gì?
Chúng tôi rất khó hiểu và muốn hỏi ông lão, nhưng ông lão hết lần này tới lần khác nói chuyện không có gì Logic nên quay lại vấn đề bên trên.
"Các cô cậu thấy lưu lượng của chúng tôi đông như vậy, nhưng thực tế thì người dân ở đây không phải thường trú nhân. bình thường ở đây ở cái một năm nửa năm liền rời đi. Các khách sạn và nhà hàng ở đây để thuận tiện và nhanh chóng hơn. Nó được xây dựng. để giải quyết nhu cầu của người dân. "
Chúng ta càng nghe càng kỳ quái, nơi này đến cùng là một cái như thế nào địa phương a?
Nhưng bên này đã từng đưa ra một tin tức vô cùng bê bối trong bệnh viện này có một bác sĩ, cũng chính là Dã Chính Ba, hắn ở trong bệnh viện này phụ trách nghiên cứu một hạng mục gọi là sinh hóa quân đội,
Gọi là sinh hóa quân đội chính là có thể thông qua một loại virus để khống chế tù binh, có thể làm cho tù binh nghe theo sự chỉ huy của bọn. Không chỉ có như thế, dưới tác dụng của virus những tù binh kia, có thể khiêu chiến ở mức độ cực hạn so với binh lính thông thường càng lợi hại hơn,
Nói đơn giản, bọn hắn sử dụng loại virus này tạo ra 1 đội quân đánh đâu thắng đấy
Kế hoạch ban đầu dự tính nghe lợi hại như thế, thế nhưng lại không nghĩ đến quá trình thực hiện có các rủi ro bên trong.
Nguyên lai chỗ bọn họ chế tạo ra quân đội kia, lục sát thương hoàn toàn đúng như mong muốn của họ, nhưng không hiểu lý do gì, quân đội này không chịu sự khống chế của người Nhật Bản
Không chỉ có như thế, trong đó mấy người nhiễm virus, mất khống chế làm bị thương nhiều bác sỹ trong bệnh viện
Cũng bởi vì đây là vấn đề nghiêm trọng của nghiên cứu nên Dã Chính Ba và toàn bộ bác sỹ trong bệnh viện đã bị cách chức trục xuất về Nhật Bản
Bài bào này cũng viết tình huống lúc ấy cực kỳ nghiêm trọng, nhưng cũng không miêu tả Dã Chính Ba lúc ấy nghiên cứu loại thuốc gì, cũng không nói những người kia sau được xử lý như thế nào,
Nhưng cũng dễ dàng thấy
Xem cái này là đại quân virus, căn bản chính là Dã Chính Ba dùng thi độc chế tạo ra đại quân cương thi. Dã Chính Ba, kỳ thật căn bản cũng không phải nhân thể cường hóa, nói trắng ra chẳng qua là lợi dụng thi độc đem đám người này biến thành cương thi, sau khi biến thành cương thi, đám người này căn bản cũng không sợ đau đớn, khí lực sẽ nhiều hơn. Chính là đại quân cường đại mà người Nhật Bản nói tới
Nhưng là quá hiển nhiên, Dã Chính Ba đã tự đánh giá cao năng lực của mình.
Hắn chế tạo ra cương thi, hành động hoàn toàn dựa vào bản năng, căn bản sẽ không nghe theo sự chỉ huy của hắn, cho nên rất khó để khống chế, chỉ sợ có một số cương thi cắn người trông coi bị thương, sau đó những cương thi này chạy loạn trong bệnh viện
May mà tình huống đó rất nhanh được khống chế, cũng không có diễn biến khôn lường như ở sân bay hôm nay
Nhưng cuối cùng tôi muốn biết thi độc này rốt cục giải kiểu gì
Nhưng bây giờ quan trọng nhất vẫn là thành phần hóa học của loại thi độc kia, phòng ngừa thi độc phát tán
Nghĩ tới đây tôi nhanh chóng tìm kiếm thành phần hóa học của loại thi độc này.
Nhưng quay người lại tôi liền ngây người
"Chờ chút, túi văn kiện đâu?" Tôi hoảng sợ nói.
Tiết Xán cùng Ninh Trác lập tức đi tới hỏi: "Sao vậy?"
"Em vừa để tư liệu ở đây nhưng giờ lại không thấy đâu." Tôi nhỏ giọng nói, âm thanh có phần run rẩy sắc mặt tái nhợt
Không phải tôi sợ ma quỷ mà tôi cảm thấy đáng sợ là trong phòng này có tôi, Tiết Xán cùng Ninh Trác, ba người chúng tôi vô luận mà nói thực lực là nhất đẳng, thế nhưng lại có người dưới chân bọn tôi lấy văn kiện đi mà ba chúng tôi không hề hay biết
Đây rốt cuộc đáng sợ như thế nào!
Nghĩ đến đây trong lòng tôi không khỏi âm thầm lo sợ
Tôi đương nhiên biết trong bệnh viện này chắc chắn có quỷ, trên đường tới đây chúng tôi cũng thấy không ít
Tôi cũng biết có quỷ ám trên người Tiểu Ưu, Tiểu Ưu mới mở lọ thuốc độc kia ra
Thế nhưng tôi tuyệt đối không ngờ rằng quỷ nơi này lại có linh lực cường đại vậy, có thể trước mặt ba người chúng tôi quỷ không biết thần không hay hành động
Cho nên vừa lấy văn kiện ở đây đi có phải hay không chính là con quỷ đã bám trên người Tiểu Ưu? Mục đích của đối phương là gì, muốn ngăn cản chúng tôi giải thi độc
Thế nhưng nếu như đối phương thật sự có linh lực cường đại, tại sao không trực tiếp dùng quỷ lực của mình mang bình thuốc ra khỏi bệnh viện này, mang thi độc ra bên ngoài gieo rắc, ngược lại ở đây chờ mấy chục năm, nhờ đến thân thể của Tiểu Ưu, mới mở được bình thi độc ra?
Mặc dù còn nhiều nghi vấn nhưng trọng tâm vẫn không phải thứ này. Vô luận đối phương lợi hại đến mức nào, tôi cũng phải tìm ra được công thức hóa học của thi độc, mang về cho Hạ Lẫm. Bằng không, chờ thi độc này lây lan ở sân bay, chỉ sợ toàn bộ thành phố S, cả nước không thậm chí toàn thế giới sẽ gặp nạn
Nghĩ tới đây, tôi không khỏi cười lạnh nhìn về bóng tối phía trước, mở miệng nói: "Trốn trốn tránh tránh có ý gì? Đã có bản lĩnh dưới mắt ta trộm tư liệu, làm sao lại không dám đối diện cùng chúng ta?"
Tôi vừa nói xong, bốn phía im lặng đến đáng sợ
Cũng không biết qua bao lâu, mới thấy bên trong bóng tối phát ra một tiếng cười khẽ
"Lạc lạc lạc lạc."
Là tiếng cười của một cô gái, giọng khàn khàn vừa nghe có cảm giác nổi da gà, giống như vật thô ráp va vào nhau
Nhìn về phía phát ra tiếng cười tôi nhìn thấy một bóng người từ trong gầm bàn thò ra
Nhìn thấy nữ quỷ đi ra sắc mặt tôi càng khó coi
Không nghĩ tới, đối phương vẫn luôn ở trong phòng này mà tôi một chút cũng không cảm giác được
Nghĩ đến đây tôi đối với nữ quỷ này cũng có vài phần cảnh giác cùng phòng bị quan sát tỉ mỉ cô ta.
Thế nhưng điều khiến tôi kinh ngạc là, theo quan sát của tôi thì hoàn toàn thấy nữ quỷ này đâu có lợi hại đến như vậy
Làm tôi càng trở nên hoài nghi, nữ quỷ này cũng như những nữ quỷ khác chỉ có điều oán khí tương đối nặng thôi, nhưng làm sao cô ta có thể ở trong phòng này mà chúng tôi không phát hiện ra, lại có thể lấy cắp được tư liệu
Tôi chỉ lạnh lùng nhìn nữ quỷ, nói: "Ngươi lúc trước nhập lên người của Tiểu Ưu?"
Nữ quỷ kia mặc trang phục của Đông Bắc thập niên trước, dáng người chất phác, nhưng sắc mặt trắng bệch âm trầm, khiên người khác phải rùng mình
Tôi lập tức nhận ra đây là khuôn mặt ở sau lưng Tiểu Ưu tôi đã nhìn thấy trên video
Cho nên chính nữ quỷ đứng sau hạ thủ, chính cô ta điều khiển Tiểu Ưu mở thi độc ra, bây giờ lại đến đây ngăn cản chúng tôi tìm công thức.
"Không sai." nữ quỷ kia âm trầm cười cười, cũng không phủ nhận, "Chính là ta."
Mặt tôi sắc lạnh hơn, "Mục đích của ngươi là gì?"
Nghe thấy câu hỏi của tôi nữ quỷ kia càng cười như điên, tiếng cười càng thêm chói tai
"Mục đích của ta?" "Mục đích của ta muốn đám người đã bỏ rơi bọn ta cũng nếm thử những đau khổ mà chúng ta trải qua!"
"cô có biết những người Nhật Bản kia, không đúng, là lũ súc sinh kia đã làm gì trên người chúng tôi không?" Nữ quỷ thanh âm mang theo oán kể lại chuyện đã phát sinh ở đây
Người Nhật Bản công chiếm Đông Bắc, thôn của bọn họ bị xâm chiếm, khi đó cô ấy chỉ là một thôn nữ bình thường, mà lúc ấy người Nhật Bản lấy danh nghĩa đại diện tiến vào, bọn chúng lấy lý do tiến hành kiểm tra sức khỏe cho thôn dân, không ngừng đưa người đến bệnh viện này
"Buồn cười nhất chính là, chúng tôi không phải bị bắt tới đây, mà là cam tâm tình nguyện đến, nơi này đâu phải là bệnh viện, nơi này là địa ngục, bọn chúng đem chúng tôi nhốt trong một phòng nhỏ để tiêm thi độc, cô có biết khi thi độc kia vào trong cơ thể cảm giác sẽ thế nào không?"
Nữ quỷ bắt đầu điên cuồng cào lên cơ thể, cô ta trước mặt tôi tái diễn lại một màn này, trên da bắt đầu xuất hiện những đốm đen như đồng tiền, bốc ra một mùi hôi tanh đến buồn nôn, những đốm đen này từ từ thối rữa, từng mảng thịt bắt đầu rơi xuống lộ cả xương trắng bên trong
"Cô biết không? Tôi trơ mắt nhìn ruột gan, từng cơ quan trong cơ thể rơi xuống, trên mặt đất nhanh chóng biến thành nước đen, nước đen này nhanh chóng ăn mòn vết thương, chúng tôi cứ như vậy trơ mắt nhìn mình chết đi "
Từng người bị thi độc biến thành xác khô chỉ trong khoảng thời gian ngắn, người Nhật Bản biết được thí nghiệm đã thành công nên tổ chức ăn mừng, phòng thí nghiệm bị phong bế, chỉ có một cửa sổ duy nhất phía đông bắc ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy khuôn mặt vui mừng của đám người Nhật Bản, bọn hắn bắt tay tung hô lẫn nhau lộ ra vẻ mặt kinh hỉ chúc mừng nhau.
Nhưng đã xảy ra Sự cố nhiều người biến thành cương thi đã bắt đầu tấn công lẫn nhau,
Người Nhật Bản hoàn toàn không ngơ tới là tình huống này, bọn chúng không nghĩ tới đám cương thi này mất kiểm soát tấn công lẫn nhau, trong thời gian ngắn toàn bộ cương thi trong phòng thí nghiệm mất khống chế điên cuồng lao vào cấu xé lẫn nhau đập phá cửa và tường phòng thí nghiệm, trên vách tường xuất hiện nhiều vết nứt
Nơi này thiết kế đặc thù cho phòng thí nghiệm nên tường rào và cửa rất chắc chắn, nhưng nhốt ở trong này không phải là người mà là cương thi, bọn chúng điên cuồng đập phá nên tường càng xuất hiện nhiều khe hở
Người Nhật Bản đương nhiên biết nếu những quái vật này thoát ra khỏi phòng thí nghiệm sẽ phát sinh ra hậu quả khôn lường thế nào, nên họ đem toàn bộ đám cương thi này giết hết
"Bởi vì bị nhiễm thi độc, người biến thành cương thi, cương thi sau khi chết không thể đầu thai chuyển thế, cứ như vậy chúng tôi biến thành cô hồn dã quỷ." Nghe qua lời kể của cô ta, tôi không khỏi nổi da gà, dù sao cũng là đã trải qua nhiều việc trên thế gian, nhưng tôi vẫn không thể tưởng tượng ra cảnh tượng lúc ấy sẽ khủng khiếp thê thảm như thế nào
Nghĩ đến cô ta cũng thật đáng thương, tôi cố gắng lấy giọng nhẹ nhàng thể hiện thành ý: "Tôi có thể giúp các cô siêu độ, như vậy các cô có thể đầu thai làm người một lần nữa."
Nữ quỷ trong lời nói biểu hiện ra ước mơ muốn được đầu thai, theo tu vi của tôi bây giờ, còn có Tiết Xán và Ninh Trác siêu độ nữ quỷ và đám quỷ ở đây, mặc dù nhiều và hận ý sâu nhưng cũng chỉ trải qua vài phút
Nữ quỷ không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt tôi
"Siêu độ tại sao chúng tôi lại phải siêu độ? Trong mười năm đầu tiên, chúng tôi cũng khao khát có người đến siêu độ cho chúng tôi, để chúng tôi có thể bình yên rời khỏi thế giới này, nhưng kết quả thì sao? Thế giới bên ngoài không ngừng thay đổi, bên trên xuất hiện từng tòa nhà cao tầng, mỗi ngày ở đây đều có thể nghe tiếng cười nói vui vẻ truyền từ sân bay tới thật hạnh phúc thật hạnh phúc a."
Hạnh phúc hai chữ từ miệng nữ quỷ nói ra tràn đầy oán hận, cô ta 2 con mắt đỏ ngầy tràn đầy oán hận nhìn chằm chằm chúng tôi nói: "Chúng tôi bị lãng quên, các người đã sớm mang chúng tôi bỏ quên, bọn họ coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, giống như cuộc sống bình yên, hạnh phúc mỹ mãn của họ, đáng chết, dựa vào cái gì các người có thể sống vui vẻ như vậy, Dựa vào cái gì các người có thể dễ dàng có được, trong khi hạnh phúc ấy chúng tôi đã bị tước đoạt mất?"
"Tôi không cần siêu độ, chúng tôi bây giờ không cần đầu thai chuyển thế, chúng tôi muốn trả thù, trả thù thù các người, làm cho tất cả các người từng người một chịu những đau khổ tuyệt vọng mà chúng tôi đã từng trải qua!"
Nói tới đây, nữ quỷ đột nhiên điên cuồng cười to: "cô thấy bọn họ nhìn thấy người xung quanh mình biến thành cương thi biểu cảm thế nào không? Bọn họ sợ hãi, run rẩy, hoảng sợ chạy trốn, nhưng làm sao có thể chạy trốn được, bọn tôi đã lên kế hoạch trong thời gian dài như vậy, làm sao có thể để cho họ có thể dễ dàng chạy trốn được. Truyện Bách Hợp
"Bây giờ là hành khách tại sân bay, sau đó là toàn bộ người trong thành phố, về sau là cả nước, toàn thế giới, tôi muốn tất cả mọi người phải trải qua nỗi đau mà chúng tôi đã từng hứng chịu."
Cả phòng đột nhiên chấn động, tiếng rất nhiều bước chân truyền đến, 'Đông, đông, đông, tiếng va đập bên trong, cửa phòng bị phá tan, Tiết Xán bước một bước đem tôi bảo hộ phía sau lưng, ngoài cửa phòng toàn bộ là cương phi năm đó chết thảm
Những quái vật này quá nhiều, nếu trực tiếp nghênh chiến, ba người chúng tôi cũng không chắc đã ứng phó, Ninh Trác đối với tình thế trước mắt phán đoán: "Chúng ta trước nên nên ra ngoài, có chuyện gì ra ngoài nói tiếp."
Khó có dịp Tiết Xán không phản đối Ninh Trác chỉ ghét bỏ nói: "Ta còn tưởng rằng Ninh đại thiếu có bản lãnh thông thiên, kết quả cuối cùng chưa đánh đã chạy"
"Kia Tiết Gia gia chủ đâu? Ngươi nếu có bản lĩnh liền đem toàn bộ đám cương thi này xử lý đi."
Ta: "..."
Rời khỏi nơi này rõ ràng là sự lựa chọn sáng suốt nhất, nhưng chúng tôi chuẩn bị rời khỏi nơi này, nữ quỷ ở bên cạnh lạnh lùng mở miệng nói: "Muốn đi sao? Ta làm sao có thể để các ngươi cứ như vậy rời đi, các ngươi xem đây là cái gì?"
Túi văn kiện trong tay cô ta chính là công thức hóa học của thi độc
Ánh mắt nữ quỷ đắc ý cười nói: "Cái này đối với các ngươi quan trọng a? Các ngươi rời đi, ta sẽ đốt chúng." Nói xong trên tay của cô ta hiện lên một ngọn lửa màu xanh, là quỷ hỏa, cô ta đem văn kiện lại gần quỷ hỏa.
Tôi không khỏi do dự, công thức hóa học của thi độc là vật then chốt để giải thi độc, thấy vậy, Ninh Trác chặn trước mặt chúng tôi nói: "Tiết Xán, ngươi mang Tiểu Tố đi, ta ở nơi này ứng phó, Tiểu Tố em yên tâm, anh nhất định sẽ mang công thức hóa học của thi độc về."
"Tiểu Tố là để cho ngươi gọi sao?" Tiết Xán sắc mặt âm trầm đen như mực
Tôi: "..."
Cái lão bình dấm chua ngàn năm này vẫn không thay đổi.
Ninh Trác không chút do dự xông đám cương thi, tất cả đám cương thi dính vào người hắn nhanh chóng biến thành một làn khói đen ngay cả kêu cũng chưa kịp liền bị tiêu diệt
Tiết Xán nhìn thấy ánh mắt tôi tập trung trên người Ninh Trác sắc mặt càng kém, lập tức dùng tay bóp cằm tôi, quay mặt tôi về phía mình: "Không cho phép em nhìn hắn ta, một tiểu bạch kiểm thì có gì tốt để nhìn, nếu hắn đã muốn làm anh hùng vậy để cho hắn làm đi."
Nói xong liền ôm ngang hông tôi chuẩn bị rời đi.
Tiết Xán ăn dấm tôi cũng chả buồn để ý, nhưng Ninh Trác... Vừa lúc bắt đầu chiến đấu hắn đã xử dụng 10 phần công lực, thế nhưng trong lúc tôi nói chuyện với Tiết Xán, tốc độ rõ ràng đã giảm đi, mà số lượng cương thi ở đây quá nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy e rắng hắn không thể chống đỡ nổi
Ninh Trác nhìn rất lợi hại, nhưng cơ thể còn chưa hồi phục, linh lực rõ ràng không đủ, nếu chiến đấu trong thời gian dài sẽ ở thế yếu, tôi ở bên cạnh đứng ngồi không yên
"Tiết Xán, anh thả em ra, em muốn đi cứu Ninh Trác."
"An Tố, em tốt nhất đừng khiêu khích sự kiên nhẫn của anh, em có tin hay không anh liền cho Ninh Trác hồn phi phách tán?" Tiết Xán mặt đen thui nhìn tôi, tức đến run rẩy nói
Hiện tại hắn đã không chỉ ăn dấm bình thường mà đã cực kỳ tức giận
Nếu Tiết Xán, không phân địch hay ta, ngay lúc này giao chiến với Ninh Trác, nghĩ thôi đã thấy mệt mỏi, trước tiên có lẽ cần phải trấn an cái bình dấ chua này
Nghĩ đến quan hệ của ba người chúng tôi, tôi liền gạt tay Tiết Xán trên người mình, ra vẻ lạnh lùng, "Anh là gì? Dựa vào cái gì mà quản em, đừng quên, một năm nay ở bên cạnh em là ai."
"An Tố, em xem anh sẽ trừng trị em thế nào?" Nếu là Tiết Xán trước kia, nghe tôi nói như vậy khẳng định sẽ tức giận, nhưng lại không phải, hắn một lần nữa ương ngạnh cường thế ôm tôi trong ngực, mạnh mẽ hôn lên môi tôi, đầu lưỡi bá đạo xâm nhập, tùy ý xâm chiếm cướp đoạt
Tôi có bao nhiêu nhung nhớ cùng khao khát cảm giác này? Một năm qua, mỗi ngày tôi đều nhớ mỗi hành động thân mật, mỗi cử chỉ, cái ôm bá đạo của Tiết Xán
Nhưng bây giờ rõ ràng không phải thời điểm để nghĩ đến chuyện này
Tôi muốn cự tuyệt cùng thoát ra, không nghĩ tới Tiết Xán đột nhiên buông tôi ra, lão quỷ 900 năm tuổi này có bao nhiêu lợi hại, mà hắn căn bản không để Ninh Trác vào trong mắt
Tiết Xán cường thế xông lên, mà đám cương thi kia dù sao cũng chỉ là đám ô hợp, sao có thể là đối thủ của hai người bọn họ? trong khi hai người bọn họ xử lý đám cương thi tôi đi tìm nữ quỷ
"Hiện tại giao tư liệu cho ta, ta có thể giúp ngươi siêu độ." Tôi nói với nữ quỷ kia
Nhưng nữ quỷ bày ra bộ mặt cao lãnh nói, coi như có bị khống chế và đám cương thi cũng bị Tiết Xán và Ninh Trác tiêu diệt dần cũng không để lộ biểu cảm gì
Cô ta đứng đó lạnh lùng nhìn tất cả mọi việc xảy ra, nữ quỷ nhìn thấy phía sau tôi liền phát ra tiếng cười lạnh ghê người nói, "Thứ ngươi muốn ở đây, mau đến đây mà lấy."
Trong giọng nói tràn đầy khiêu khích.
Hai năm bị hành hạ tra tấn khiến cho cô ta tàn bạo phách lối như vậy? Không hề nghĩ ngợi tôi lách mình vọt đến bên cạnh nữ quỷ, cô ta quả thật không có gì đặc biệt, không được trải qua huấn luyện và tu luyện, chỉ dựa vài bản năng và sức mạnh cương thi, căn bản không có bất kỳ sự uy hiếp gì
"Đáng chết." tôi chửi thề, nữ quỷ này quá giảo hoạt, giao đấu với tôi mấy chiêu cô ta đã bị áp chế, nhanh chóng dùng tư liệu để tránh đỡ
Tôi liên tục công kích, chuẩn bị đánh trên người cô ta, cô ta liền lấy tư liệu ngăn tại đó,công thức hóa học của thi độc rất quan trọng, liên quan đến tính mạng của nhiều người, không thể để xảy ra chuyện gì, không còn cách nào khác, tôi đành đem lực đạo đánh lên tường
Đánh tới đánh lui đều như vậy, trong lòng tôi không nén được lửa giận. chiêu thức đánh ra liền mất đi phương hướng, nữ quỷ rõ ràng đang chờ đợi cơ hội này, đúng hướng tôi đánh tới mang tư liệu làm yểm hộ
Nhưng sao tôi có thể để cho một nữ quỷ làm mình bị thương. Hai năm qua, tại Hạ gia tôi đã sớm trưởng thành, sớm không còn là người phụ nữ chỉ biết trốn sau lưng Tiết xán
Tiết Xán mặc dù không ngừng bị cương thi vây khốn, nhưng ánh luôn nhìn về phía tôi, nhìn thấy ý đồ của nữ quỷ, linh lực trên người hắn bộc phát kinh người, linh lực liền tăng vọt, mười mấy cương thi trong nháy mắt bị tiêu diệt
Hắn vội chuyển hướng sang phía tôi
Dựa vào cá tính của Tiết Xán, chắc chắn sẽ không để cho bất kỳ ai được phép đả thương tôi, nếu hắn lại gần căn bản sẽ chẳng thèm quan tâm đến đống tư liệu kia trực tiếp giết chết nữ quỷ
Một cái nghiêng người hóa giải công kích của nữ quỷ, tôi không chút do dự cắn ngón tay mình, ở trên không trung vẽ lên 1 bùa chú, hướng phía nữ quỷ đánh tới
nữ quỷ hiển nhiên là lần đầu tiên gặp được những người huyền học như chúng tôi căn bản không có bất kỳ phòng bị nào, liền bị định ngay tại chỗ
Trước đó Tiết Xán đã nhanh chóng đoạt được tư liệu trong tay nữ quỷ
Đã đoạt được đồ mình muốn, chúng tôi cũng không cần phải đánh tiếp, tôi hướng phía Tiết Xán và Ninh Trác hô to “ Đã lấy được đồ rồi chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây thôi”
Ninh Trác nghe tôi nói vậy, quay đầu đột nhiên ngất xỉu, thân hình lảo đảo mấy cái ngã xuống đất
Đám cương thi xung quan, điên cuồng lao đến há miệng muốn cắn xé thân thế Ninh Trác
Hơn một năm qua cơ thể của Ninh Trác mới hồi phục được như vậy, tuyệt đối không thể để bọn chúng phá hủy công sức của tôi được dưới tình thế cấp bách tôi hô to: Tiết Xán, mau giúp Ninh Trác, nếu Ninh Trác xảy ra chuyện gì, em tuyệt đối sẽ không tha thứ cho mình."
Nếu bình thường tôi nói như vậy Tiết Xán trong lòng có không vui vẫn sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng tôi vừa dứt lời, Tiết Xán như vậy mà ngã xuống, không hề báo trước.
"Tiết Xán!"
Tất cả che giấu cùng ngụy trang đều không còn nữa, tôi không quan tâm đến bất kỳ điều gì lao về phía Tiết Xán, gặp thần giết thần gặp Phật giết Phật, tôi tuyệt đối không cho phép Tiết Xán ngay trước mặt tôi xảy ra bất kỳ chuyện gì tôi không thể một lần nữa mất đi anh ấy.
Trong mắt tôi, Tiết Xán chính là vô địch thiên hạ, vô luận là trúng cổ độc vẫn biến thành hơi hồn, trước giờ đều cường đại, nhưng nhìn Tiết Xán trước mặt này, hai năm qua bao che giấu, ngụy trang, kiên cường đều vứt bỏ, nước mắt không kìm được mà rơi xuống
Hắn tại sao có thể như vậy? thân thể xảy ra vấn đề gì? Cương thi ở đây mặc dù nhiều, nhưng cũng không thể đánh Tiết Xán đến tình trạng này.. trong lúc giao đối tối kỵ phân thân, nữ quỷ thấy cơ hội này lao đến, hướng tôi trực tiếp đánh tới
Tôi nghiêng người theo phản xạ có điều kiện, nếu như dễ dàng bị nữ quỷ kia đánh đến, thì hai năm lăn lộn của tôi coi như bỏ đi, tôi giơ một tay đánh lên người nữ quỷ
Nữ quỷ bị đau, trừng mắt nhìn tôi, Tiết Xán, và Ninh Trác, phát ra tiếng cười quái dị: "Coi như cô có thể đánh bại tôi thì thế nào? Hôm nay sẽ để các người nếm thử những đau khổ năm đó chúng tôi đã phải trải qua."
Cô ta lấy từ trong áo ra một ống nghiệm, bên trong là chất lỏng màu xanh biếc.
Thành công hấp dẫn sự chú ý của tôi, nữ quỷ phát ra càng tiếng cười đắc ý: "cô cũng đã biết đây là cái gì đúng không? Không sai, đây chính là thi độc, hiện tại, nó để dành cho các người."
Nói xong, cô ta đem ống nghiệm ném xuống đất, nháy mắt chất độc của thi độc khuếch tán trong không gian
Ném ống nghiệm xuống đất nữ quỷ nhanh chóng phi ra cửa đem cửa đóng lại trực tiếp khóa chúng tôi lại
Nói nữ quỷ này ngốc cũng không oan, thông qua giao đấu chẳng lẽ cô ta không biết ba người chúng tôi không phải là người? Hai lão cương thi ngàn năm và một người chết sống lại sao có thể bị ảnh hưởng bởi thi độc này
Tôi thầm cười nhạo nữ quỷ, cũng tranh thủ nhìn đám cương thi còn lại trong phòng
Những cương thi này căn bản không giống nữ quỷ, chỉ dựa vào bản năng để hành động, dựa vào năng lực của tôi hiện tại có thể dễ dàng chế phục
Bên trong phòng chật ních cương thi, tôi nóng vội muốn xem tình hình Tiết Xán và Ninh Trác, đám cương thi muốn xông về phía trước,trong lòng tôi càng thêm nôn nóng, trực tiếp đánh bọn chúng hồn phi phách tán
Đem toàn bộ cương thi trong phòng xử lý xong,tôi nhanh chóng đến kiểm tra cho Ninh Trác và Tiết Xán, đè nén lo lắng trong lòng đi qua Tiết Xán, đến kiểm tra cho Ninh Trác.
Tiết Xán mặc dù suy yếu, lại mực trừng mắt tôi, ánh mắt như muốn giết người, không phải tôi đã hao tổn bao công sức trên người Ninh Trác hắn mới phục hồi được cơ thể như vậy
Tôi kiểm tra qua cơ thể Ninh Trác phát hiện vấn đề không lớn, vì thân thể còn chưa khôi phục, lại trải qua giao đấu trong thời gian dài nên cơ thể bị suy yếu, cái này cũng không ngoài dự đoán.
"Ninh Trác, anh ở đây điều dưỡng." Hai năm đã thành thói quen, tôi truyền một ít quỷ khí cho Ninh Trác sau mới đến bên cạnh Tiết Xán
"Em như vậy mà lại quan tâm đến hắn trước." tay Tiết Xán nắm lấy tôi mềm nhũn, không có lực đạo, bất quá căn cứ tình hình bị thường của từng người, cái này tôi cũng lười so đo cùng với hắn
"Anh cùng tôi có quan hệ thế nào, ai cần anh lo?" đem tay Tiết Xán kiểm tra mạch tượng, muốn kiểm tra thân thể của hắn, ai ngờ hắn rút tay ra
"Anh đã không có quan hệ gì với em, vậy không cần em phải lo lắng." Hắn hờn dỗi nói, sau đó bắt đầu ho kịch liệt, tôi cho tới bây giờ chưa từng thấy bộ dạng này của Tiết Xán, giống như muốn đem tâm gan toàn bộ cho ra hết
Nhìn cảnh tượng này tôi không khỏi đau lòng, tôi không biết Tiết Xán hai năm qua đã trải qua những gì, để tránh nhớ nhung cũng như sợ hắn biết tin tức của mình, nhịn không được sẽ lại trở về bên cạnh hắn, tôi tận lực tránh mọi tin tức về hắn
Từ lúc khôi phục hơi hồn, hắn đã trở lại phong độ như trước, như vậy đương nhiên sẽ không lo lắng về hắn nữa, nhưng xem ra sự tình không phải như vậy
"Tiết Xán, đến lúc nào rồi mà anh còn trẻ con như vậy. Để em giúp anh kiểm tra." Lần nữa đưa tay tới lại bị gạt ra, Tiết Xán quay sang hướng khác không thèm nhìn mặt tôi
Thật sự tôi rất muốn đánh người?
Ninh Trác bên cạnh nhịn không được mở miệng nói: "Tiểu Tố, hắn sao có thể dễ dàng bị thương như vậy, chúng ta tốt nhất nhanh chóng nghĩ cách ra khỏi đây, tình hình bên ngoài chắc chắn không khả quan như vậy, nếu không đem tình hình này khống chế, e rằng càng ngày càng phiền phức."
Nói thì nói như thế, nhưng Tiết Xán...
Một lúc sau sắc mặt Tiết Xán càng trở nên tái nhợt, nhìn thấy bộ dạng này tôi làm sao có thể làm ngơ? Hai năm ly biệt là vì cái gì? Không phải hy vọng anh ấy có thể bình an khỏe mạnh sao?
Vì anh ấy, hai năm qua tôi chấp nhận ly biệt, chẳng nhẽ trơ mắt nhìn anh ấy trở nên như vậy? tôi cũng chẳng quản nhiều như vậy, dù cho anh ấy không phối hợp cùng tôi, nhẹ không được thì phải dùng biện pháp mạnh
"Anh cứ như vậy, em muốn nhìn xem anh có thể làm gì được em." Tôi cố làm bộ mặt hung dữ, sau đó không để cho Tiết Xán phản kháng, thô bạo kéo tay Tiết Xán."Không cho phép nhúc nhích."
Nếu là trước kia, tôi dám khẳng định sẽ bị thu thập, nhưng, anh ấy như vậy mà để tôi kiểm tra, sau một hồi kiểm tra, giọng tôi có chút run rẩy: "Tại sao có thể như vậy? anh làm sao có thể bị thương nặng như vậy? Những cương thi này vốn không phải đối thủ của anh, anh mau trả lời câu hỏi của em."
Không sai, Tiết Xán bị thương rất nặng, quỷ khí trên thân đều muốn tản ra, tôi đương nhiên biết đã xảy ra chuyện gì, hai năm trước đến lắng đọng ra sợ hãi đang ở trước mắt.sợ hãi hai năm trước lại hiện ra trước mắt
Nhân nại hai năm là vì muốn anh ấy được bình an, vì sao kết quả lại như vậy, vậy hai năm nay của tôi là cái gì
Không được, tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra, tôi luống cuống tay chân, đem toàn bộ quỷ khí trên người truyền cho Tiết Xán."anh trước tiên hút quỷ khí này, chờ chúng ta ra ngoài, em bảo Hạ Lẫm giúp anh kiểm tra xem."
Tiết Xán không nhúc nhích, phụ nữ khi gấp gáp đều không nghĩ được điều gì, nhìn dáng vẻ này của tiết xán tôi không thể chần chừ được nữa, cưỡng ép anh ấy hấp thụ quỷ khí ép môi mình lên môi anh ấy, cưỡng ép để quỷ khí tiến vào thân thể của tiết xán
Tiết xán đột nhiên vươn tay ôm tôi vào trong ngực, đầu lưỡi tùy ý xâm nhập trong miệng tôi, thân thể không tự chủ sinh ra phản ứng bắt đầu nghênh hợp.
“Khụ.” Ninh Trác phát ra một tiếng dường như đã không chịu đựng nổi, lúc này tôi mới ý thức xảy ra chuyện gì, gần như thô bạo đẩy Tiết Xán ra.
Kết quả vừa rời đi, Tiết Xán lại phát ra một trận ho tê tâm phế liệt, mặc dù tôi đã rót quỷ khí vào người anh, nhưng rốt cuộc sắc mặt anh vẫn càng trở nên khó coi.
Chí ít quỷ khí cũng vẫn còn hữu dụng, nhưng trong lòng tôi vẫn lo lắng không nguôi, tôi gắt gao ép buộc Tiết Xán nhìn thẳng vào mình: “Anh rốt cuộc là bị làm sao?”
Tôi nhìn chằm chằm vào Tiết Xán, đem hai chữ cố chấp biểu hiện ra trên mặt đến cực hạn.
Nếu là lúc bình thường, khẳng định chỉ vài phút là tôi sẽ không chịu được mà không nhìn nữa, nhưng lúc này, tôi lại cố chấp nhìn chằm chằm vào anh không buông, bị tôi nhìn như vậy một lúc lâu, Tiết Xán cuối cùng thở dài một tiếng, nói: “An Tố, nàng rốt cuộc muốn ta phải làm thế nào bây giờ?”
“Nàng chắc không biết, kỳ thật lần trước, từ sau khi hồn phách được ngưng tụ một lần nữa, ta vẫn ở vào trạng thái không ổn định, bình thường sẽ không có biểu hiện gì, nhưng hôm nay ở phi trường đã đối phó với một lực lượng quỷ quái lớn như vậy, đã gần không chịu nổi, lại thêm vừa rồi đối phó với những cương thi kia..Khụ.khụ.”
Mẹ kiếp, lại một loạt tiếng ho khan làm người ta phải lo lắng quặn thắt tim gan!
Hóa ra là như vậy, hóa ra hai năm nay Tiết Xán thực sự là không ổn, tôi đã từng coi là anh sau khi ngưng tụ thành công hồn phách, liền sẽ trở về cường bạo giống như trước kia, không gì địch nổi, kết quả vậy mà..
Đúng vậy, kỳ thật đối với phương pháp ngưng tụ hồn phách kia, chúng tôi cũng chỉ là thực nghiệm, hoàn toàn không biết chính xác kết quả sau này, tôi chẳng qua là vẫn luôn muốn một mực tin rằng Tiết Xán sẽ ổn, thế nhưng thực tế không phải như vậy sao?
“An Tố, chắc ta không chịu nổi nữa, có thể sắp hồn phi phách tán.” Tiết Xán thấp giọng nói.
Hồn phi phách tán? Nếu như Tiết Xán bị hồn phi phách tán, vậy tôi hai năm nay chịu đựng đau khổ có ý nghĩa gì đây? Nước mắt ức chế không cách nào kìm nén được mà tuôn ra, từng hình ảnh trong quá khứ cứ lần lượt hiện ra trước mắt tôi.
Lần đầu tiên gặp nhau, tôi bị một cái người hoàn toàn xa lạ xâm chiếm, tôi đã nghĩ là giấc mộng, kết quả người kia..Một tên quỷ bá đạo liền cứ như vậy chen vào cuộc sống của tôi, nói tôi là nương tử của hắn, hắn là phu quân của tôi.
Kia là thời điểm tôi kháng cự, liền xem như kể cả có là mệnh cách cứng cỏi, bát tự thuần âm cũng không cam tâm tình nguyện gả cho một gã quỷ, tôi chỉ có một ước mơ đơn giản đấy là được kết hôn sinh con có một gia đình hạnh phúc, nếu cùng tên quỷ này một chỗ, tôi làm sao có thể thực hiện được điều đó đây..
Thế nhưng là mẹ kiếp, là quỷ thì có thể hoàn toàn không quan tâm người khác nghĩ gì sao? Tiết Xán quá bá đạo và cường thế, một mực ép buộc tôi..không hề để tâm đến suy nghĩ của tôi..
Tôi từ trước đến giờ chưa từng gặp qua một tên sắc quỷ nào ngang bướng như vậy, hắn bao phủ tôi, coi mình là trung tâm vụ trụ trong cuộc đời của tôi, tôi chính là nhìn các nam nhân khác một chút đều không được, nếu là để cái tên sắc quỷ biết được hắn liền sẽ biến thành một bình dấm chua ủ chín trăm năm chất lượng..
Thật sự là không có biện pháp nào thoát khỏi hắn, dần dần chính mình không biết..vậy mà lại sa vào lưới tình...
Yêu chính là như vậy kỳ quái, càng yêu sâu đậm thì càng muốn chiếm hữu người mình yêu trong lòng, người con gái nào khi yêu đều chẳng hy vọng trong lòng người kia chỉ có một mình mình mà thôi..vậy mà Ninh Uyển Uyển nữ nhân kia, làm sao lại để trong lòng anh nhớ nhung chín trăm năm không nguôi..tôi lúc đó đã từng rất tự ti..anh như vậy làm sao có thể yêu tôi?
Về sau..về sau phát sinh rất nhiều chuyện, tôi nhớ Tiết Xán chính là lúc nào cũng luôn nói tôi phải một mực tin tưởng anh.
Chỉ tiếc..tôi vừa nói sẽ tin tưởng anh, vậy mà lại chính mình đi lừa gạt anh.
Tôi lừa anh tôi không yêu anh, lừa anh con của anh và tôi đã chết, lừa anh tôi thay lòng đổi dạ..
Nhưng thực ra, trong hai năm qua, tôi không lúc nào quên được anh!
Tôi chỉ vì cứu anh, vì không muốn chúng tôi tương khắc mà khiến anh phải chết.
Nhưng tôi nhẫn nhịn và lừa gạt như vậy, đổi lấy được cái gì?
Tôi nhìn Tiết Xán trước mặt thân thể suy yếu, dường như hồn phách có thể bị tản ra bất cứ lúc nào, chỉ cảm thấy đau lòng như muốn vỡ ra, ngực đau không tài nào thở được.
Vì cái gì!!
Vì cái gì tôi rõ ràng đã quyết định rời xa anh, anh vậy mà lại sắp bị hồn phi phách tán?
Chẳng lẽ đây là số mệnh? Dù tôi có trốn tránh như thế nào, cũng không thoát được số mệnh này sao?
Trong chốc lát, tôi đột nhiên cảm thấy thực sự mệt mỏi, hai năm nay tôi kiên cường ngụy trang, vậy mà đổi lại kết cục như vậy, tôi thực sự không còn sức lực nữa.
Tôi nhìn Tiết Xán, trong đôi mắt anh che phủ đầy sự đau thương nhưng vẫn mang theo phần bá đạo.
Đúng vậy, hai năm trước anh đã chuẩn bị một hôn lễ hoàn hảo cho tôi, nhưng tôi lại làm ra những chuyện như vậy, anh nhất định là rất tức giận.
Nghĩ đến trước mắt người tôi yêu sẽ hồn phí phách tán bất cứ lúc nào, lại mang theo sự hiểu lầm tôi gây ra mà oán hận hồn phi phách tán, tôi trong lòng lại đau nhói.
Làm sao bây giờ? Cho đến bây giờ tôi vẫn còn muốn giấu anh sao? Cái gì đều không nói rõ với anh, để anh cho là tôi thực sự đã hết yêu anh rồi?
Nhưng tôi làm sao lại là không yêu anh.
Tôi yêu anh, yêu đến phát điên lên vậy.
Không, không thể được, tôi không thể cho phép chuyện này xảy ra, Tiết Xán là người duy nhất tôi yêu, tôi phải nói cho anh biết là tôi thực sự yêu anh, nghĩ tới đây, tôi bắt lấy tay Tiết Xán, dùng hết khí lực toàn thân.
Dù sao bây giờ Tiết Xán cũng đã trở thành như vậy, tôi còn sợ hãi cái gì nữa sao? Nếu như đây chính là vận mệnh ông trời ném cho chúng tôi, lần này tôi lựa chọn đối mặt.
Bây giờ bất cứ cái gì cũng không còn là trở ngại nữa, bất cứ cái gì cũng không thể ngăn cản chúng tôi bên nhau!
Một hồi tự mình hỏi tự mình trả lời, tôi đã minh bạch trong lòng thầm đưa ra quyết tâm như vậy, khi bắt lấy tay Tiết Xán, trong ánh mắt tôi tràn ngập sự đau lòng, nước mắt lại không kiềm chế được mà chảy xuống.
“Nàng không phải là không thích ta sao, vì sao lại khóc?” Là Tiết Xán đột nhiên lên tiếng làm thức tỉnh tôi đang đắm chìm trong ký ức, giọng điệu còn mang vài phần mỉa mai châm chọc, lão quỷ này đến lúc nào rồi vẫn còn nhỏ mọn như vậy.
Tôi cũng không còn thiết suy nghĩ gì nữa, chỉ ôm thật chặt lấy anh, òa khóc lớn hơn nói: “Em thích anh, Tiết Xán, một mực vẫn luôn thích anh. Trước kia những cái kia đều là em nói dối, em yêu anh, cho đến bây giờ vẫn không thay đổi. Cho nên bây giờ anh cùng em về để Hạ Lẫm điều trị thân thể cho anh có được hay không? Sau này cho dù xảy ra bất kể chuyện gì, hai chúng ta đều cùng một chỗ có được không?”
Theo tiếng khóc nức nở, tôi đem tất cả tình cảm chôn giấu trong lòng hai năm nay, nói với anh.
“Ta không cần nàng thương hại.” Tiết Xán vẫn là cố chấp muốn đẩy tôi ra, ánh mắt không được tự nhiên rời đi nơi khác, một mặt nhàn nhạt nói, “Đừng lừa dối ta. Nếu như nàng thật lòng yêu ta, vì sao hai năm trước lại rời bỏ ta?”
Lúc này tôi lại vô cùng cứng đầu không chịu buông ra Tiết Xán, ôm anh càng chặt hơn, không ngừng lắc đầu nói, “Em không phải là thương hại anh, Tiết Xán, anh vẫn không hiểu sao? Em thực sự yêu anh, trong hai năm qua, em vẫn luôn một lòng nghĩ đến anh! Em là có nỗi khổ tâm nên mới phải rời khỏi anh!”
Tôi gần như sụp đổ, thanh âm không ngừng run rẩy.
Edited by HueNguyen
Cả người tôi hiện tại đều đắm chìm trong đau thương vô cùng, khi nghe Tiết Xán hỏi như thế, tôi liền đem hết sự tình hai năm trước nói ra.
“Lúc trước em dùng Lưu Quang Lô trở về, trôi dạt đến tương lai, em đã nhìn thấy anh, trên người đều là máu, toàn thân suy yếu. Lúc đầu em không biết người đó chính là anh, tưởng rằng chỉ là một người xa lạ nào đó, thế nhưng về sau em lại nhìn thấy trên lưng anh có hình xăm y hệt như của người đó.”
“Về sau Tiền Thuận Nhi nói rõ ràng lại cho em biết, anh bị như vậy chính là bởi vì em, bởi vì chúng ta bát tự tương khắc, là em khắc chết anh. Vì đã nhìn thấy trước được tương lai có thể xảy ra như vậy, em buộc lòng phải làm điều gì đó để thay đổi kết cục.” Sau đó tôi nhìn thẳng vào Tiết Xán nói ra toàn bộ sự việc.
“Chúng ta có con, là con của em và anh, chính là Tiết Chỉ, thằng bé rất thông minh và lanh lợi, là tâm can bảo bối của em, cũng là tâm can bảo bối của anh, Tiết Xán, anh có người nối dõi chính là thằng bé.”
“Em cùng Ninh Trác thực sự không có gì, từ đầu đến cuối chỉ là anh suy nghĩ nhiều, lúc đó em để cho anh thấy em cùng với anh ta một chỗ là vì cố ý muốn chọc giận anh, anh giận rồi liền có thể rời bỏ em, như vậy anh có thể an toàn. Tiết Xán, anh tin tưởng em, trong hai năm qua, chúng em chỉ là tình bằng hữu, không làm chuyện gì đi quá giới hạn.”
“Tất cả sự lạnh lùng vô cảm đối với anh đều chỉ là em ngụy trang. Tiết Xán, hai năm qua em không ngừng nghĩ đến anh, hàng đêm vẫn luôn nhớ lại những hồi ức tốt đẹp của chúng ta, nhưng là em không thể, không thể ích kỷ vì tình cảm bản thân mình mà để anh hồn phi phách tán.”
“Tiết Xán, em luôn hy vọng anh được bình an, em không muốn anh vì em mà lại chịu bất kỳ tổn thương nào nữa, trước kia đều là anh bảo vệ em, bây giờ đến lượt em cần phải bảo vệ anh.”
Nói đến đây, tôi bị Tiết Xán ôm thật chặt vào trong lồng ngực anh, lần này tôi không giãy dụa nữa, nước mắt vẫn trào ra, nói: “Tiết Xán, anh bây giờ có thể hồn phi phách tán bất cứ lúc nào, nhất định là bởi vì chúng ta gặp nhau lần nữa, là em khắc anh.”
Nếu như trước đó lúc quay trở về nhìn thấy Tiết Xán tôi quyết liệt rời đi, nếu là Tiết Chỉ một lòng mong mỏi tìm cha tôi cực lực ngăn cản, triệt để đoạn tuyệt quan hệ, có lẽ bây giờ Tiết Xán sẽ không bị như thế này.
“Nhưng mà vì sao em lại vẫn trở về, biết rõ ràng khi về sẽ phát sinh chuyện không tốt, nhưng chính là em không thể từ bỏ anh. Tiết Xán, anh không thể có mệnh hệ gì, ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì, anh theo em về, Hạ Lẫm lợi hại như vậy, nhất định có biện pháp chữa trị cho anh. Đã từng cùng nhau trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, em tuyệt đối không cho phép anh xảy ra bất cứ chuyện gì.”
Lúc này tôi như đứng trên bờ vực của sự sụp đổ, thật chặt ôm lấy Tiết Xán, đem mình nhét vào trong ngực anh, chỉ hy vọng lúc này cùng anh hòa làm một, vĩnh viễn cũng không chia lìa.
Tôi đã không phải là An Tố trước kia luôn trốn dưới sự bảo vệ của anh, tôi là thê tử của anh, bây giờ đã trở thành đại tiểu thư Hạ gia có năng lực, có thể bảo vệ được anh chu toàn.
“Nàng xem nàng nương tử của ta, khóc lên làm sao nhìn cũng vẫn xinh đẹp như vậy?” Tiết Xán vậy mà đem nước mắt trên mặt tôi từng chút một hôn tới, về sau dùng một loại ngữ khí vô cùng cưng chiều nói với tôi: “Chỉ là vì sự tình như thế, nàng liền rời bỏ ta mà đi? An Tố, nàng nói xem ta nên trừng phạt nàng như thế nào đây khi nàng tự làm theo ý mình như vậy?”. ngôn tình hài
Hả??
Hình như có cái gì không đúng.
Tôi cùng Tiết Xán hiện tại đang ở một tư thế cực kỳ mờ ám, kín không kẽ hở, ngay tại vừa nghe thấy anh nói xong,đột nhiên cảm giác được quỷ khí trên người anh, nhanh chóng một lần nữa ngưng tụ, khôi phục lại hoàn toàn dáng vẻ khi trước, không hề còn bộ dạng suy yếu nữa!
Tôi nghi ngờ ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Tiết Xán đang nhịn cười nhìn tôi, đột nhiên tôi ý thức được, con mẹ nó hóa ra tôi bị cái lão quỷ này đùa nghịch, lão căn bản không có bị thụ thương, chỉ là cố tình lừa tôi để tôi nói ra hết sự tình năm đó?
Tôi ngây ngốc cả người. Làm sao lại có thể ngốc đến thế này, biết rõ ràng lão quỷ kia tâm cơ khôn lường như thế nào, lão cường đại như vậy, làm sao có thể bị một nhúm cương thi như vậy làm cho thương tổn đến mức thế? Lão hoàn toàn chính là lợi dụng sự quan tâm lo lắng của tôi dành cho lão!
Ma xui quỷ khiến tôi lại nhìn sang Ninh Trác, thấy ánh mắt anh ta đang nhìn tôi biểu cảm vô cùng phức tạp, tôi bỗng chột dạ. Tôi dùng sức đẩy Tiết Xán ra, nhảy cách về sau mấy bước, chỉ vào cái mũi của anh mắng một trận: “Anh làm sao lại làm ra cái chuyện như vậy? Anh nói tôi tin tưởng anh, vậy mà kết quả anh lại đem tôi ra làm trò hề để anh lừa gạt sao?”
Ngay tại lúc tôi đang rất tức giận mà mắng chửi một hồi, Tiết Xán từ dưới đất nhảy dựng lên đi thẳng đến trước mặt tôi, đem tôi ép sát vào tường.
Tư thế hiên ngang từ trên cao nhìn xuống tôi, Tiết Xán ánh mắt đen láy sáng như sao trời, chỉ nghe thấy anh thấp giọng nói: “Hai năm không gặp, lá gan của nàng càng ngày càng lớn hơn rồi đấy.”
Không cho tôi mở miệng nói thêm lời nào nữa, anh cúi đầu mạnh mẽ hôn tôi.
Tôi ra sức giãy dụa, dùng hết khí lực đẩy Tiết Xán ra nhưng không làm được, trong đầu lại bùng lên lửa giận vì anh như vậy mà lại dám đùa giỡn tôi, tôi cắn thật mạnh, một mùi tanh của máu trong miệng nhanh chóng tản ra.
Làm vậy anh chắc phải thả tôi ra chứ? Kết quả tôi vẫn là còn quá non, Tiết Xán không thèm để ý mà lại dùng đầu lưỡi tiếp tục ở trong miệng tôi mà tùy ý hút máu, hôn càng mạnh bạo hơn khiến tôi không thể thở được.
“Tiết Xán, anh thả tôi ra..tôi không muốn..”
“Thật sao? Nàng sao mà vẫn như thế, ngoài miệng một mực nói là không muốn, nhưng thân thể vẫn là thành thật hơn, nàng xem.” Thuận theo ánh mắt của hắn tôi mới phát hiện ra tư thế hiện giờ của chúng tôi có biết bao nhiêu là mập mờ.
Tiết Xán đem tôi ép sát vào tường, toàn bộ cả người trọng lượng đặt lên người tôi, mà tôi vừa rồi bị hôn đến mức kiệt sức, cả người như mềm mại không xương mặc cho Tiết Xán ôm vào.
Tôi lập tức cảm thấy mặt đỏ như muốn bốc khói, liếc qua Ninh Trác, mà hắn từ đầu đến cuối chỉ là nhàn nhạt nhìn chung tôi, thần sắc phức tạp, chỉ có đáy mắt hiện lên vẻ ẩn nhẫn bi sầu.
“An Tố, xem ra ta cần phải trừng phạt nàng thật cẩn thận vì chuyện nàng đã lừa gạt ta hai năm nay.” Lúc này Tiết Xán ghé sát miệng vào tai tôi trầm thấp nói một câu.
Tôi liền nghĩ xong rồi, dựa theo tính khí của Tiết Xán hẳn là sẽ trực tiếp đem tôi lo liệu luôn tại đây, nhưng vậy mà không, anh bế ngang tôi lên rồi đem đến đặt ở một chỗ cách xa Ninh Trác nhất, dùng ngữ khí thản nhiên nói với tôi như trước đây chưa từng xảy ra việc gì: “Nàng hiện tại ở chỗ này chờ ta một chút, ta đi xử lý đám cương thi kia trước, sau đó chúng ta sẽ ôn lại chuyện cũ.” Không chờ tôi kịp phản đối gì, Tiết Xán chỉ là tiện tay nhấc lên, cửa lớn đang đóng chặt bị mở tung ta, phía ngoài những cương thi kia ào ào xông đến.
Nhìn thấy ba người chúng tôi đều hoàn hảo không chút tổn thương gì, nữ quỷ rõ ràng có chút sửng sốt, nhưng lại đột nhiên cảm giác được sự nguy hiểm, đem bên người từng cái cương thi ném về phía chúng tôi, sắc mặt trắng bệch hét lên: “Các ngươi đừng nghĩ siêu độ được ta! Ta không muốn bị siêu độ! Ta muốn hủy cả thế giới này!”
Edited by HueNguyen
Tiết Xán đem quỷ khí sắc bén trên thân bành trướng ra, tất cả đám cương thi dường như bị rút đi sức lực, hành động trở nên chậm chạp, Tiết Xán vọt về phía trước, tay đưa ra bóp chặt cổ của nữ quỷ, nữ quỷ đau khổ giãy dụa: “Thả ta ra? Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi muốn làm gì?”
Tiết Xán bày ra bộ mặt ghét bỏ nhìn nữ quỷ kia: “Nếu không phải bởi vì các ngươi còn có chút tác dụng, hà cớ gì để các ngươi ngay trước mắt ta tự tung tự tác, hiện tại các người đều đã vô dụng, giờ là lúc để ta tính sổ.”
Nói liền một cước giẫm vào tay trái của của nữ quỷ, khí đen nồng đậm phát tán ra, toàn bộ cánh tay trái của nữ quỷ đều biến mất.
“Vừa rồi là ngươi dùng cái tay này làm tổn thương nương tử của ta?” Tiết Xán cười lạnh, trên mặt không có chút nào biểu lộ khoan nhượng.
Tiết Xán gần như là đang tra tấn nữ quỷ kia, lúc này tôi mới hiểu được, từ lúc bắt đầu bước vào cái bệnh viện này, Tiết Xán liền đã ngụy trang, đã lên một kế hoạch.
Ninh Trác nói đúng, căn bản không có đồ vật nào lại có thể qua mắt được tôi và Ninh Trác mà tự nhiên biến mất, chính là do Tiết Xán giúp nữ quỷ kia ẩn giấu hành tung, cả việc hắn trên thân biến thành bộ dáng suy yếu, tất cả đều là ngụy trang, mục đích để bức tôi nói ra chân tướng sự việc hai năm trước.
Cái lão quỷ này từ khi nào lại có tâm cơ thâm hiểm như vậy? Trước đây vẫn luôn là một mực đi thẳng về thẳng đánh trực diện, căn bản là khinh thường việc dùng kế sách đi.
“Đám các ngươi đúng là không có mắt dám đụng vào nương tử ta, hôm nay ta liền để toàn bộ các ngươi hồn phi phách tán.” Nghe được Tiết Xán nói lời này, nhìn hắn bày ra tư thế đại khai sát giới, tôi tranh thủ thời gian đứng ra trước mặt hắn.
Tiết Xán nhìn tôi, đem quỷ khí vừa ngưng tụ tản đi, cưng chiều nói: “Sao vậy? Nàng muốn đích thân ra tay?”
Trong lòng tôi vẫn còn cơn giận Tiết Xán chưa xuôi, nhưng tôi vẫn nhẫn nhịn một điểm, bày ra bộ mặt ôn hòa nhã nhặn nói: “Tôi không muốn đuổi tận giết tuyệt, bọn họ đều là chết oan, trực tiếp siêu độ để bọn họ đầu thai sẽ tốt hơn.”
“Nàng để tâm đám cương thi này như vậy sao?”
Tên gia hỏa này, không phải lại vì cái này mà ăn dấm chua chứ?
Tôi trợn mắt nhìn hắn, về sau đi thẳng đến chỗ Ninh Trác dùng tay kiểm tra tình trạng hắn, sau đó đem quỷ khí truyền vào trên người hắn đến khi ổn định một chút, rồi mở miệng: “Ninh Trác, giúp tôi đi siêu độ những người này.”
Ninh Trác từ dưới đất đứng lên nhìn tôi thật lâu, dường như muốn nói điều gì, nhưng rốt cuộc vẫn là không nói, chỉ là thả lỏng thân thể rồi gật gật đầu: “Không có vấn đề gì, anh giúp em.”
Sau đó liền hạ pháp quyết, một vầng sáng nhàn nhạt từ trên người anh ta tỏa ra, rất nhanh gian phòng bên trong liền tràn ngập ánh sáng trắng, những cương thi kia căn bản đã không còn năng lực hành động, linh hồn của bọn họ từ trong những cỗ thi thể mục nát giải thoát ra ngoài.
Toàn bộ bệnh viện là một khối tương đối lớn, nên chỉ một mình Ninh Trác siêu độ e là hơi quá sức, tôi lo lắng cho thân thể của anh ta nên liền tiến lên định hỗ trợ.
Chuẩn bị sắp bắt đầu, vừa bấm một cái pháp quyết liền bị Tiết Xán mười phần thô bạo kéo về bên cạnh, bá đạo đem tôi ôm vào trong ngực, cứng rắn nói: “Việc đó để ta làm, nàng nghỉ ngơi đi.”
Nói xong Tiết Xán bắt tay vào làm luôn, hơn nữa còn là quá ra sức, tôi ở bên cạnh nhàn rỗi vô sự, vậy mà cảm thấy Tiết Xán như đang tận lực siêu độ, mơ hồ còn có cảm giác như đang cùng Ninh Trác âm thầm so cao thấp.
Tôi chỉ biết bất lực đỡ trán, biết không xen vào việc của hai người họ được liền cúi xuống mặt đất, đem công thức thành phần nhặt lên, có thứ này, việc virus khuếch tán trong sân bay có thể bị khống chế lại.
Sau khi siêu độ xong gần hết, hiện tại hết thảy chỉ lại tên đầu sỏ là nữ quỷ kia, Tiết Xán một lần nữa lại xách nàng lên, vừa rồi trải qua một trận tra tấn, hồn phách của nữ quỷ này đã không còn được nguyên vẹn mà đang tán loạn, chỉ một chút động thủ chắc chắn liền bị hồn phi phách tán.
“Những người khác có thể, chỉ có ngươi không được.”
“Không, van cầu đại nhân bỏ qua cho ta, ta thật chỉ là không cam lòng mà sinh ra oán hận chúng ta đã bị lãng quên, ngài không hiểu chúng tôi giống như chưa từng chân chính được xem như một con người.” Nữ quỷ hiển nhiên biết không còn đường sống, nàng dùng hai tay bắt lấy Tiết Xán cầu khẩn: “Tôi thật sự không cam lòng..”
“Đã không cam lòng, vậy để ngươi ở lại đây, đợi đến khi hồn phách của ngươi tự tản đi.” Tiết Xán cười lạnh một tiếng, một tay hất nữ quỷ kia ra.
Tất cả cương thi kia đều đã bị siêu độ xong, chỉ còn lại nữ quỷ này, nghĩ đến nàng ta cũng chỉ là một kẻ đáng thương, tôi đi thẳng đến trước mặt nữ quỷ siêu độ cho nàng.
Tiết Xán trông thấy động tác của tôi, hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không tiến đến ngăn cản.
“Tạ ơn.” Nữ quỷ nói lời cuối cùng, trên mặt oán hận rốt cuộc cũng chậm rãi tan đi, biến thành nguyên bản thần sắc chất phác.
Chuyện nơi này đã xử lý xong, chúng tôi cũng không cần thiết ở lại đây, liền ba người tôi, Ninh Trác, và Tiết Xán cùng rời khỏi.
“Ngươi ngồi phía trước.” Tiết Xán lạnh lùng đối với Ninh Trác sai khiến một câu. Tôi mở cửa xe kế bên tài xế muốn đi vào kết quả bị Tiết Xán thô bạo kéo lại, “Nàng chớ ép ta phải động thủ với Ninh Trác.”
Ý đồ của anh đã rất rõ ràng, tôi cũng biết anh chuyện gì cũng có thể dám làm, vậy là chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi cùng một chỗ ở hàng ghế phía sau cùng anh.
Xe là Tiết Xán điều tới, không biết có phải tôi bị ảo giác hay không, luôn cảm thấy ghế sau này không gian đặc biệt nhỏ hẹp.
Ngồi xuống về sau, Tiết Xán tùy ý đặt tay lên trên đùi tôi. Tôi không được tự nhiên đem mình xê dịch về hướng cửa sổ xe, tránh khỏi cử chỉ thân mật này của anh.
Tiết Xán đại khái là mất kiên trì? Anh cực kỳ cường ngạnh đem thân thể của tôi bất động lại: “An Tố, nàng đến cùng không được tự nhiên cái gì.”
Tôi nhìn cửa sổ, không nhìn người, không nói lời nào.
Lão quỷ kia khẳng định tức nổ con mắt, đáng đời, tôi hiện tại vẫn còn đang kìm nén cơn giận trong lòng đây, nếu không phải bởi vì thực lực cách nhau quá xa, lão ý dám làm những kia với ta, ta đã đem lão đánh cho răng rơi đầy ra đất, dám lừa gạt tôi.
Tên quỷ này nhất định không biết lúc hắn liền muốn bị hồn phi phách tán tôi đã thương tâm đến cỡ nào, vậy mà còn dám làm vậy với tôi. Càng nghĩ càng giận, tôi há mồm cắn vào tay Tiết Xán.
Dùng hết sức có thể, trong miệng đã nhanh chóng lan ra mùi máu tươi..
Tiết Xán không có tránh thoát, thậm chí còn cưng chiều vươn cánh tay kia sờ sờ đầu của tôi, rồi đột nhiên thấp giọng biện minh cho hành động của mình: “Ta không phải là bị nàng ép cho đến mức phải làm vậy sao? Nếu ta không dùng cách đó, nàng làm sao có thể nói thật lòng cho ta biết? An Tố, ta sẽ không bao giờ buông tay, nàng chính là của ta, chỉ của một mình ta mà thôi.”
Nhìn xem Tiết Xán khuôn mặt một mực cố chấp, dường như không mảy may cảm giác được tôi cắn đau đớn bao nhiêu, tôi tự nhiên lại có chút không biết đối mặt với anh thế nào.
Bây giờ có giả vờ lạnh nhạt đến đâu hẳn cũng không có ý nghĩa, vừa rồi trong bệnh viện tôi đã tự khai ra tất cả như vậy rồi, hiện tại có nói thêm gì cũng đều là giảo biện, tôi chỉ biết hậm hực nhả miệng ra, lần nữa quay đầu đi chỗ khác.
Edited by HueNguyen
Từ bệnh viện bỏ hoang đến sân bay khoảng cách không xa, từ phía xa tôi đã trông thấy Hạ Lẫm đi tới, bước xuống xe, tôi đưa công thức thành phần giao cho Hạ Lẫm, nói: “Có tài liệu này thi độc liền có thể được khống chế.”
Hạ Lẫm nhanh chóng liếc vào tài liệu, về sau viết một tờ như đơn thuốc đưa cho Tiết Xán: “Những biệt dược này đều có sẵn tại bệnh viện của Hạ gia, anh mau chóng đi lấy về.”
Tiết Xán ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Hạ Lẫm, tôi sợ Tiết Xán sẽ đem tờ đơn xé toang ra mất, liền lập tức hạ thủ chuẩn bị giành lại, nhưng không ngờ anh vậy mà lại lách mình rồi rời đi.
Không sai, là lặng lẽ mà đi làm việc.
Trong lúc chờ Tiết Xán quay lại, Hạ Lẫm quay sang hỏi tôi: “Chị cùng Tiết Xán có phải là đã xảy ra chuyện gì không?”
Tôi đối với Hạ Lẫm đã quen thuộc đến mức không cần phải che giấu điều gì, lại nói tôi cũng đang cần người tâm sự để xả cơn giận, tôi liền nói hết việc Tiết Xán giả chết để lừa gạt tôi thổ lộ như thế nào.
“Không cho phép em.”
“Em không có cười.”
“Chị nhìn em chính là đang định cười.” Tôi trừng mắt nhìn Hạ Lẫm.
“Thôi, An Tố, bây giờ chị định làm thế nào?”
Làm thế nào? Tôi biết làm thế nào bây giờ, hiện tại cứ đem cục diện rối rắm nơi này xử lý trước đã.
Tiết Xán rất nhanh bay cái vừa đi vừa về, đem đủ các loại dược phẩm nhét vào tay Hạ Lẫm.
Hạ Lẫm bắt tay luôn vào điều chế thuốc, Tiền Thuận Nhi cùng Tiết Phong cũng tới, mang rất nhiều người tới giúp đỡ, cùng một chỗ xử lý hiện trường.
Mà trong thời gian này, tôi đều cố để lảng tránh Tiết Xán.
Tôi ngồi tại một nơi kín đáo nhất, vừa nghĩ tới quan hệ giữa tôi và Tiết Xán bây giờ, liền cảm thấy đau đầu.
Điều làm tôi ảo não nhất chính là, tôi cái gì cũng đều nói hết cho Tiết Xán, dựa vào tính khí của anh, nhất định sẽ không từ mọi thủ đoạn giữ tôi thật chặt bên cạnh anh, nhưng mà tôi nhất định phải tìm cách rời bỏ anh.
Nghĩ đến về sau càng dây dưa thì càng khó dứt, lại thêm Tiết Chỉ dính ba nó như keo, tôi đau đầu đến không cách nào thả lỏng được. Nếu bây giờ có ai lúc này làm phiền tôi, chắc tôi sẽ nổi giận mà nện cho một trận mất.
“Đại tiểu thư, người làm sao lại ở nơi này ngồi một chỗ, mau đi theo tôi.” Tôi bị Tiền Thuận Nhi tìm tới, trực tiếp đem tình trạng đau đầu làm cho thức tỉnh lại.
Tôi vừa nhìn thấy Tiền Thuận Nhi lại liền muốn bốc hỏa, nghĩ đến nhất định là tên tiểu tử này bán đứng tôi, Tiết Xán mới có thể biết hết chân tướng sự việc năm đó.
Nhưng bây giờ việc trước mắt là giải quyết đám cương thi đã.
Tiền Thuận Nhi lo lắng giảng giải cho tôi tình huống trước mắt, thuốc giải đã được điều chế xong, hiện tại chỉ còn lại một vấn đề là, số lượng bị lây nhiễm quá nhiều, nếu cứu chữa từng người một thì không biết mất đến bao nhiêu thời gian, hơn nữa còn có thể xuất hiện tình huống người này vừa được giải độc xong liền bị người kia cắn cho một phát lại trở về phát bệnh như lúc đầu.
“Vậy ngươi tìm ta thì ta cũng nào có cách nào khác đâu?” Tôi không rõ Tiền Thuận Nhi tìm tôi là có ý gì, nhưng lúc sau hắn giải thích tôi liền biết là chuyện gì xảy ra.
Là Tiết Xán đại náo, cùng Hạ Lẫm ra điều kiện, nếu không gặp được tôi thì sẽ không giúp bất cứ cái gì, vì dù sao ở đây so với tất cả mọi người, anh là cường đại nhất, có thể nhanh chóng giải quyết vấn đề kia.
Tôi bất đắc dĩ tụ họp lại cùng với mọi người trong đó có Tiết Xán, nhìn thấy tôi anh bắt đầu hành động, tất cả thuốc giải chất đống bên cạnh anh, anh đem quỷ khí quanh tân phát tán ra, dùng quỷ lực hạ một trận mưa rào sớm chớp, thuốc dung nhập vào quỷ trong mưa, tất cả cương thi đều bị xối nước đến, sau đó tất thảy mọi người lại hồi phục về vẻ bình thường.
Tốt, chuyện giải quyết nhanh chóng như này cũng chỉ Tiết Xán có thể làm được.
Việc cương thi giải quyết xong về sau, tôi né tránh ánh mắt Tiết Xán, chỉ mở miệng nói: “Chuyện bây giờ đều đã xử lý xong, để tránh phiền toái sau này tốt nhất nên đem trí nhớ của những người trong máy bay xóa sạch đi, hiện tại bọn họ đều quá tin tưởng tôi, việc này có thể giao cho tôi làm.”
Tôi chính là dặn dò một tiếng, sau đó liền nhảy lên máy bay.
Trên máy bay mọi người toàn bộ đều biểu hiện chưa hoàn hồn, chỉ là vừa nhìn thấy tôi liền thở dài một hơi nhẹ nhõm, việc này khiến tôi cảm thấy tất cả những gì mình đã làm đều không uổng phí, sau đó liền đi về hướng loa phát thanh của máy bay.
“Vừa rồi phát sinh sự tình khẳng định đối với mọi người sẽ gây nên ảnh hưởng, thậm chí lưu lại chấn động tâm lý sau này, cho nên hiện tại tôi giúp mọi người đem một đoạn ký ức không mấy vui vẻ này xóa đi.”
“Hạ tiểu thư, có phải là xóa đi ký ức thì về sau chúng tôi đều không nhớ những sự việc vừa xảy ra?” Một cô gái nhấc tay đặt câu hỏi, biểu hiện tràn đầy vẻ bối rối.
Tôi hiểu rõ ý tứ trong câu hỏi này, trước đó phát sinh hết thảy mọi việc đều có thể xem như mọi người cùng nhau trải qua hoạn nạn, nếu đem một đoạn ký ức khắc cốt ghi tâm như vậy xóa đi, hẳn là sẽ thấy không cam lòng.
Hơn nữa tôi chú ý cô gái kia, là tay đang nắm chặt tay chàng trai bên cạnh, hẳn là trong lúc hoạn nạn vừa rồi đã có tình cảm nảy sinh, nếu là đánh mất đoạn ký ức này, bọn họ chắc chắn là sẽ không nhớ nhau là ai.
Chính tại lúc đang do dự, một tiểu cô nương ở chỗ ngồi bên cạnh lại đột nhiên đứng dậy đem tôi đè ngã lên ghế ngồi, ghé sát tôi nói: “Hạ tiểu thư, nếu cô đã muốn đem ký ức của mọi người ở đây cho xóa đi, vậy thì trước đó tôi nhất định phải nói với cô một chuyện.”
Tôi cảm thấy kỳ quái, mở miệng hỏi: “Có chuyện gì?”
“Cô cùng ngài Tiết có phải là ở giữa có hiểu lầm gì không?”
Nghe được cô ấy nói lên cái tên Tiết Xán, tôi nhìn lại tiểu cô nương này một cái, nghĩ đến chẳng lẽ cô ấy cũng là do Tiết Xán sắp đặt? Đều do lão quỷ kia lừa gạt, tôi bây giờ hết thảy chuyện gì đều mang theo mình phòng bị.
Tiểu cô nương nói: “Mặc dù không biết giữa hai người đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng là người sáng suốt một chút đều có thể nhìn ra, ngài ấy là một lòng thích cô, đời này có một người yêu mình như thế chính là một phúc phận lớn.”
Tôi biết, đạo lý này tôi đều hiểu, tôi cũng yêu Tiết Xán, thế nhưng là trước đó phát sinh tất cả mọi chuyện cũng giống như tôi đã nói rõ, hết thảy mọi việc đều đã được an bài, vô luận là quá khứ hay tương lai, coi như tôi có thể sử dụng Lưu quang lô để xuyên không cũng không thể làm thay đổi được điều gì.
Cùng Tiết Xán ở chung một chỗ, anh liền sẽ thê thảm chết đi, vì Tiết Xán, chính vì yêu người đàn ông này nên tôi hiện tại chỉ có thể cam lòng chịu nỗi đau đến tận xương tủy là rời bỏ anh.
“Hạ tiểu thư, cô có nghe tôi nói không?” Thấy tôi thất thần, tiểu cô nương lay nhẹ tay tôi.
Lấy lại được tinh thần sau đó, tôi cảm giác được trong lòng trào dâng một nỗi bi ai, cũng may hai năm qua đã huấn luyện được tôi có thể làm ra biểu cảm không vui không buồn, tôi cười nhẹ trấn an tiểu cô nương, về sau đặt quyết tâm, có một số chuyện quả nhiên không nhớ vẫn là tốt hơn.
Chỉ là một cái tiểu pháp thuật nho nhỏ, tôi rất nhanh đã xử lý xong việc tiêu trừ ký ức.
Sự tình đã xử lý tốt về sau, khi máy bay hạ cánh tâm tình tôi vẫn nặng nề như cũ, cũng căn bản không dám nhìn nhiều Tiết Xán một chút, chỉ là cúi đầu, nhanh chóng hướng phía trong sảnh sân bay đi đến.
Đi vào trong đại sảnh, tôi đã nhìn thấy có rất nhiều cảnh sát cùng bác sĩ, tất cả mọi người đều bận rộn tiến vào sân bay cứu viện. Mà chúng tôi một đoàn người, bởi vì thân phận đặc thù, nên sau khi qua vài bước kiểm tra đơn giản, liền nhanh chóng rời đi.
Chúng tôi đại sảnh đều ngồi xuống nghỉ ngơi, Tiết Xán chính là ôm Tiết Chỉ, kiểm tra trên người thằng bé có bị thương hay không, Tiết Chỉ ở tại trong ngực anh, không ngừng nhoẻn miệng cười.
Hạ Lẫm nhìn tôi, thấy tôi hồn phách như trên mây, cả người đều toát lên vẻ u ám sầu não, không nhịn được mở miệng: “An Tố, bây giờ chị định thế nào? Đã nói ra hết tất cả mọi chuyện rồi, chi bằng...”
“Không được.” Tôi không cho phép Hạ Lẫm nói ra cái kia sự tình, trước đó phát sinh chuyện như vậy đều là bất đắc dĩ, là sai lầm, mặc dù không có biện pháp sửa chữa sai lầm đã phát sinh, nhưng có thể tránh tái phạm sai lầm một lần nữa.
Tiết Xán bây giờ đã biết chân tướng sự việc, dựa vào tính tình của anh khẳng định sẽ trói chặt tôi không buông, bất chấp tất cả vì tôi, cho nên về Mỹ là kế hoạch không thể thực hiện được.
Tôi tin chắc là để ngăn cản tôi trở lại nước Mỹ, Tiết Xán có thể sẽ đem toàn bộ tất cả máy bay ở đây mua lại, không phải là trước đó chưa từng làm qua chuyện như vậy.
Nhìn phía Hạ Lẫm đang lo lắng, tôi mở miệng trấn an: “Xe đến trước núi ắt có đường, cuối cùng sẽ tìm ra cách, trước hết cứ trở về đã rồi nói sau.”
Chính lúc đang nói chuyện với Hạ Lẫm, tôi nhìn thấy Tiết Phong cùng Tiền Thuận Nhi đi tới.
Tôi vừa nhìn thấy Tiền Thuận Nhi, cơn giận lại bùng phát.
Bị tôi trừng mắt, Tiền Thuận Nhi chột dạ trốn sau lưng Tiết Phong: “Đại tiểu thư, chuyện này cô thật không thể trách tôi, cô cũng biết được tổng giám đốc Tiết kia, nếu là tôi không nói, anh ta thật sự sẽ đem tôi giết đi..”
Ý thức được mình đang biểu lộ một mực dáng vẻ ham sống sợ chết, Tiền Thuận Nhi lại vội vã nói thêm: “Tôi không phải là sợ chết, tôi là cảm thấy nói ra như vậy đối với đại tiểu thư cũng liền tốt, hai năm nay mọi người thấy cô như thế đều cảm thấy đau lòng.”
Chưa nói hết Tiền Thuận Nhi liền bị Tiết Phong không khách khí đạp sang một bên, sau đó nhìn về phía tôi: “An Tố, thật xin lỗi.”
Cái tên tiểu tử cà lơ phất phơ này vậy mà đi đến trước mặt tôi, nghiêm nghị cúi đầu.
Tôi..
“Trước đó là tôi hiểu lầm em thay lòng đổi dạ, tôi sai, em cùng Tiết Xán tình cảm là vô cùng sâu đậm, cảm động trời đất.”
Lời này nghe làm sao lại không thấy xúc động đi? Chú ý tới bị tôi trừng to đôi mắt, Tiết Phong tranh thủ thời gian đánh trống lảng: “Hiện tại đều tốt rồi, hiểu lầm đều được hóa giải.”
Xem ra hai năm nay tên tiểu tử này thủ hạ bên cạnh Tiết Xán cũng không đến nỗi tệ a, ngẫm lại một người là tính cách ác liệt, người kia nếu không biết hòa hoãn mềm mỏng thì làm sao chống đỡ mà vẫn lưu lại bên cạnh được, tôi chỉ có thể yên lặng nhìn qua Tiết Phong như không thèm để ý nữa.
Sự tình đã nói ra hết rồi, tôi cũng không trách Tiền Thuận Nhi nữa, căn bản hắn nhất định là đã bị dọa cho sợ đến chết, mà Tiết Xán đã dám lôi người tới thẩm vấn hẳn trong lòng đã nắm chắc mười phần, Tiền Thuận Nhi có nói ra hay không cũng vẫn như vậy.
“Mẹ ơi, mẹ ơi!” Lúc này Tiết Chỉ đang cùng Tiết Xán chơi đùa, đột nhiên lại chạy tới. Tiết Xán cũng theo thằng bé mà chậm rãi đi tới, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi biết, sự việc sân bay đã xử lý xong xuôi hết thảy, anh khẳng định phải tìm tới tôi nói rõ ràng.
Nhưng tôi thật sự không muốn cùng Tiết Xán dây dưa.
Nếu như bây giờ lại quấn quýt lấy nhau, vậy hai năm trước tôi rời đi có ý nghĩa gì?
“Mẹ, cha...” Tiết Chỉ lại không hiểu nỗi khổ tâm của tôi, nghe Tiết Xán nói cho thằng bé anh đã biết tất cả, thằng bé liền cho rằng Tiết Xán sẽ lại cùng chúng tôi một chỗ, vừa mở miệng muốn nói cái gì, liền bị tôi cắt ngang.
“Đi.” Tôi cứng rắn nói một câu, liền kéo Tiết Chỉ đi, căn bản không nhìn Tiết Xán một chút.
“Ưm.” Tiết Chỉ tiểu tử này chính là vẫn hiểu chuyện, mặc dù lưu luyến không rời nhưng là vẫn bước đi theo tôi, vừa đi vừa ngoảnh mặt nhìn lại Tiết Xán, tôi kỳ thật rất sợ hãi Tiết Chỉ không theo tôi, thằng bé nếu là cứng rắn muốn cùng cha nó một chỗ, tôi căn bản không có lý do gì ngăn cản.
Nhưng thật may là Tiết Chỉ vẫn nghe lời.
Vừa đi hai bước, chúng tôi liền bị cản lại, Tiết Xán sừng sững đứng tại trước mặt như bức tường chặn chúng tôi, chúng tôi qua bên trái, anh chắn bên trái, qua bên phải, anh chắn bên phải, không nói lời nào nhưng cũng không để chúng tôi đi.
Vẫn là như thế ương ngạnh, bắt tôi mở miệng trước sao? Vậy tôi nói trước cũng được, tôi cố gắng dùng ngữ khí nghe lãnh đạm vô tình nhất có thể, nói: “Anh đừng phiền phức như vậy, hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi cùng con đều đang rất mệt mỏi.”
Nhưng lão cương thi kia vẫn bất động không nói lời nào.
“Anh rốt cuộc là muốn thế nào!” Tôi có chút không thể chịu được nữa mà gắt lên, trừng mắt nhìn Tiết Xán.
Hạ Lẫm nhìn thấy tình huống này coi như không phải việc của mình liền rời đi, thuận tiện đem người nhà họ Hạ, cùng Tiền Thuân Nhi mang đi theo, Ninh Trác thì từ lúc ở bệnh viện ra đều không nói với tôi câu nào, chỉ là luôn dùng ánh mắt phức tạp nhìn tôi, tôi cho là anh ta bây giờ sẽ đi đến làm anh hùng cứu mỹ nhân a? Nhưng kết quả anh ta cũng quay người rời đi.
Cả một đại sảnh lớn như vậy, bây giờ chỉ còn lại tôi cùng Tiết Xán.
“An Tố, nàng bảo ta đến cùng phải làm thế nào với nàng bây giờ?” Đây là lời Tiết Xán nói với tôi nhiều nhất trong ngày hôm nay, cũng là dễ dàng nhất vây hãm tâm tình của tôi, ngữ điệu mang theo vẻ cưng chiều cùng sự bất đắc dĩ, khiến người ta muốn đắm chìm.
Không được, phải tỉnh táo lên An Tố, tuyệt đối không thể để hai năm qua là phí công vô ích, đều đã đi đến bước này, tôi phải tự mình kiên quyết hơn, nghĩ vậy, tôi nhìn lên Tiết Xán biểu hiện hoàn toàn lãnh đạm.
“Tôi thừa nhận, lúc trước làm những chuyện kia chính là vì muốn rời khỏi anh, tôi cũng thừa nhận, tôi từ đầu đến cuối đều chỉ yêu một mình anh, nhưng vậy thì thế nào.” Tôi lạnh lùng nói.
“Còn thế nào nữa?” Tiết Xán hiển nhiên là không rõ ý của tôi, sải bước tiến lên đem tôi ôm vào trong ngực. “Sau này chúng ta chính là vĩnh viễn không tách rời, nương tử, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau.”
Cái ôm này, tôi cảm nhận được từ trong lòng anh phát ra vô vàn ấm áp. Nhưng tôi cường ngạnh đẩy Tiết Xán ra, tiếu tục mặt không biểu cảm nói: “Anh đã nói là sẽ không ép buộc tôi.”
“Đúng vậy, ta không ép buộc nàng, bởi vì không cần ta phải ép buộc, nàng nhất định là sẽ đi cùng ta.”
Lão cương thi này lấy đâu ra tự tin như thế vậy? Tôi vốn vẫn biết tính khí Tiết Xán là như vậy, nhưng giờ này phút này, tôi cố gắng nhất có thể kìm nén muôn vàn cảm xúc, hít mấy hơi thật sâu, về sau từng chữ một nói ra: “Từ hôm nay trở đi, tôi cùng anh vĩnh viễn sẽ không gặp nhau.”
Có phải là những từ này quá tàn nhẫn? Tiết Xán cả người như hóa đá đứng tại chỗ đó, mặc cho tôi đem Tiết Chỉ rời đi.
Ra đến cửa sân bay, tôi ngồi lên xe Hạ Lẫm, sắc mặt như người mất hồn.
Ninh Trác ngồi ở bên cạnh tôi, trên đường đi một mực nhìn tôi, rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói chuyện, đánh vỡ sự yên tĩnh trong xe, “An Tố, em bây giờ có dự định gì?”
Tôi nghĩ nghĩ, Ninh gia thâm căn cố đế, ở trong nước hẳn biết rất nhiều, nếu là muốn triệt để cùng Tiết Xán cắt đứt liên lạc, cũng chỉ có thể tận dụng lực lượng của Ninh gia.
Tôi dùng thanh âm trịnh trong nói với Ninh Trác: “Nước Mỹ khẳng định là không thể quay về, anh có thể giúp tôi tìm một chỗ trú ẩn được không? Tốt nhất là nơi có thể khiến thế lực của Tiết gia không thể tìm thấy được. Rừng sâu núi thẳm cũng không quan trọng.”
Edit by: Như Oanh
Ninh Trác không đáp lời tôi ngay mà chỉ nhìn thẳng tôi rồi nói nhỏ: "An tố, tôi trước đó nói rõ, tôi là không muốn hai người ở cùng một chỗ, nhưng tôi cũng không hi vọng em là người bị tổn thương. "
Những lời sau đây không cần nói rõ ràng, tôi nhìn Ninh Trác, hai năm làm bạn đã đủ để tôi xem anh ấy như người thân, có lời gì đều có thể nói ra.
Lần đầu tiên giọng điệu của tôi có một nỗi buồn nặng nề."Nếu như không né tránh trong chúng tôi liền sẽ có một cái người hồn phi phách tán, cho nên nhất định phải tránh."
Đã có được đáp án mình mong muốn, Ninh Trác suy tư một hồi nói: "Ninh gia có cơ sở bí mật. Chỉ có người ở cốt cán của Ninh gia mới biết, thế lực của Tiết gia cũng không có động đến."
Để tránh đêm dài lắm mộng lại phức tạp,, tôi nhờ Ninh Trác trực tiếp đưa tôi đi, Ninh Trác đồng ý, sau khi đánh dấu định hướng vài lần, tôi liền trực tiếp lên đường.
Thị trấn Q là một thị trấn rất xa, từ thành phố gần nhất đi mất một ngày, căn cứ bí mật của Ninh gia được cất giấu trong thị trấn, chúng tôi lái xe liên tục ba ngày ba đêm mới đến nơi.
Cũng may tất cả mọi người không phải người bình thường, nhưng không lộ ra một chút mệt mỏi, so với tránh né chúng tôi càng giống như là một chuyến du lịch
“Mommy ơi, nhìn xem.” Tiết Chỉ có vẻ phấn khích, thằng bé sinh ra ở đây, nhưng khi đó còn là rất nhỏ, hai năm đều là ở Mỹ. thành thật mà nói, Tiết Chỉ tỏ ra rất hứng thú với nơi đây., cũng không có việc gì liền sẽ dùng máy tính lướt web đến xem một chút tin tức trong nước.
Lần này trở về lại phát sinh nhiều chuyện như vậy, tôi không có thời gian đưa tên nhóc này đi tham quan, tôi luôn cảm thấy áy náy về chuyện này, đặc biệt Tiết Chỉ rất nhạy cảm và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì.
Sau ba ngày này, tâm trạng của Tiết Chỉ như bay bổng, thể hiện một cái nhìn rất mới lạ với mọi thứ mà nhóc thấy trước mặt, và chính vì tên nhóc này đang nói chuyện phiếm líu ríu ở bên cạnh làm ầm ĩ, tôi cảm thấy không quá chán nản.
Đứa trẻ này như là hạt dẻ cười của tôi..
Đã đi một ngày đường núi, cũng may cái này xe cải tạo rất tốt, trải qua được giày vò, nhưng đường núi gập ghềnh, lắc lư người buồn ngủ, tôi liền bị Tiết Chỉ đẩy lên.
Vừa mở mắt ra, Tiết Chỉ giật mình, đang ló đầu ra ngoài cửa sổ, nửa người đi ra ngoài.
Tôi nhanh chóng kéo người lại, thẳng mặt nói: "Con có biết tư thế này rất nguy hiểm không? Lúc lên xe mẹ không phải đã nói với con là phải ngồi yên sao?"
Tiết Chỉ không thừa nhận sai lầm của mình vì bị dạy dỗ, nó cứ vặn vẹo trong tay tôi: "Mommy ơi, nhìn thị trấn đi, thị trấn lớn như vậy."
Đã lâu rồi tôi không nhìn thấy tòa nhà khang trang nào, và thị trấn nhỏ trước mặt tôi xuất hiện rất đột ngột. Tôi nhìn mọi người và có vẻ rất vui.
Đỗ xe vào vị trí thuận lợi, chúng tôi không vào thị trấn ngay mà xuống để hóng gió.
“Ngươi Ninh gia quá cao thủ đúng không?” Vốn tưởng rằng nếu là căn cứ bí mật, hẳn là ở trong rừng sâu núi thẳm, trong núi đi thời gian dài như vậy cũng chứng thực điểm này.
Nhưng trước mắt thị trấn, nơi này làm gì có dáng vẻ bí ẩn gì hoặc là rừng sâu núi thẳm?
Thị trấn trước mặt tôi khá phồn hoa, lít nha lít nhít khu kiến trúc dày đặc khác với những ngôi nhà ngói khang trang ở nông thôn, nó cũng có thể được coi là những ngôi nhà cao tầng, đường sá chằng chịt, cao ốc sừng sững. khá yên tĩnh và hài hòa, ở trên cao nhìn xuống xem tướng làm yên tĩnh hài hòa, để cho lòng người vui vẻ.
Nó không phải là một quần thể công trình cứng nhắc, có lẽ vì nó ở trên núi, cây xanh chiếm một diện tích đáng kể, nhưng điều khiến người ta cảm thấy lạ là trời đã sáng, bên dưới không có ồn ào náo nhiệt mà ngược lại rất yên tĩnh có chút dị thường.
Hạ Lẫm nhìn thoáng qua cái trấn này, không lạnh không nhạt nói:: "Quả nhiên là Ninh gia, là cao thủ. Những căn cứ bí mật đều được xây dựng ở những nơi phồn hoa như vậy, nếu bị người ta biết đến cũng không sợ bị xóa sổ."
Hạ Lẫm này nói gì? Ta là biểu lộ cảm xúc, tiểu tử này liền có chút không có việc gì liền gây chuyện, ân oán của ba gia tộc chính là thâm căn cố đế, Hạ Lẫm và Ninh Trác luôn khó xử hòa thuận với nhau.
Đưa Hạ Lẫm đưa con dao để ngậm miệng lại, Tiết Chỉ đứa nhỏ này giúp tôi nói một câu: "Bố đỡ đầu thật sự rất là lợi hại, có thể tìm được như vậy tốt nơi ở cho chúng ta. Con biết, bố nhất định sợ mommy phải chịu khổ.
Ninh Trác không nói tiếp, chỉ cau mày: "Nơi này quá không giống lần trước tôi tới thăm. bất kể như thế nào, chúng ta trước đi xuống xem một chút đi."
Không trì hoãn thời gian quá lâu, cuối cùng chúng tôi cũng tiến vào thị trấn, nghĩ rằng Tiết Chỉ chưa từng tới nơi như vậy, vì vậy chúng tôi xuống xe, đi bộ ở lối vào của thị trấn.
Xe giao cho Hạ Lẫm, tôi và Ninh Trác đưa Tiết Chỉ đi dạo phố.
"Mẹ ơi, xem này, có rất nhiều khách sạn ở đây."
"Trời ạ, trong nhiều quán rượu nhất định phải có nhiều đồ ăn ngon như vậy. Lần này nhất định phải dẫn con đi ăn."
Sự xa xôi của thị trấn hoàn toàn không ảnh hưởng đến tốc độ phát triển, nhưng nếu quan sát kỹ, sẽ thấy rằng các tòa nhà thực sự mới được xây dựng và không có lịch sử lâu đời.
Môi trường ở đây rất tốt, khu vực được bao phủ bởi thảm thực vật xanh nên khá nhẹ, không khí rất trong lành.
Mặc dù đường sá phát triển nhưng về cơ bản không có dấu vết của ô tô, xe đạp được sử dụng nhiều, điều dễ nhận thấy nhất là người dân ở đây nói năng nhẹ nhàng.
Đi ngang qua một cửa hàng, có người đánh cờ trước cửa, chúng tôi đánh bại.
Thằng nhóc Tiết Chỉ không hiểu ý nghĩa của "Xem cờ không nói chân quân tử" ý tứ của những lời này, nó ngồi xổm ở đó và đem thế cuộc đánh cờ cho phá giải.
Những người làm chuyện này chắc chắn sẽ bị xịt máu, nhưng hết lần này tới lần khác, khi Tiết Chỉ đứng đó với đôi mắt to ngấn nước và ánh mắt ngây thơ, một mặt vô tội đứng ở nơi đó, những ông lão kia hoàn toàn quên mất chuyện này, còn trêu chọc bọn trẻ đủ kiểu.
Với khuôn mặt của đứa trẻ này, chúng tôi đã thành công vào đội của ông lão, và chúng tôi cũng biết được một chút về thị trấn.
“Các con đã xem những tiệm sách đó chưa?” Ông lão chơi cờ vừa rồi chăm chỉ trả lời chúng tôi. Khi tôi hỏi về tình hình trong thị trấn, ông chỉ ra vài tiệm sách rất gần với tôi. kỳ quái, tại sao trong thị trấn của chúng ta lại có nhiều hiệu sách như vậy? Kỳ thực thị trấn này là "Cao Phục Trấn”
Cao Phục Trấn là gì?
Chúng tôi rất khó hiểu và muốn hỏi ông lão, nhưng ông lão hết lần này tới lần khác nói chuyện không có gì Logic nên quay lại vấn đề bên trên.
"Các cô cậu thấy lưu lượng của chúng tôi đông như vậy, nhưng thực tế thì người dân ở đây không phải thường trú nhân. bình thường ở đây ở cái một năm nửa năm liền rời đi. Các khách sạn và nhà hàng ở đây để thuận tiện và nhanh chóng hơn. Nó được xây dựng. để giải quyết nhu cầu của người dân. "
Chúng ta càng nghe càng kỳ quái, nơi này đến cùng là một cái như thế nào địa phương a?
Bình luận facebook