Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-925
Chương 925: Em là Thỏ cái sao?
By Như Oanh
Đi ra khỏi nơi ở của cô gái kia, Ninh Trác nhân tiện xóa sạch trí nhớ của hiệu trưởng, hiện tại đang ngồi ở Tiểu Hoa viên trong trường, hình như đang suy nghĩ điều gì.
Nếu tôi có thể biến đổi hình dạng con người của mình, tôi có thể hỏi anh ấy có gì không đúng và giúp anh ấy đưa ra ý tưởng, nhưng bây giờ tôi chỉ là một con thỏ.
"Làm sao nhỉ? Ta Không rõ đám học sinh này gặp phải giấc mơ gì, không cách nào phán đoán chuyện này có liên quan đến oán khí gì không, nhưng cơn ác mộng này hình như chỉ chọn nữ sinh làm đối tượng khống chế.", Ninh Trác nói một mình.
Dù sao thì tôi cũng không giúp được gì nên chỉ đi loanh quanh.
Tả Hữu đang ngồi trên ghế đá, lúc rảnh rỗi thì tôi nhảy từ trái qua phải, từ phải qua trái.
Sau vài vòng, Ninh Trác đột nhiên nắm lấy tôi trong tay, lật ngược cả con thỏ lại, quan sát một bộ phận nào đó của con thỏ tôi với vẻ mặt khá nghiêm túc.
Anh nghiên cứu tôi sao? Dù sao chúng tôi đã quá quen thuộc, tôi không nói được gì, chỉ có thể miễn cưỡng đá chân phản đối, nhưng anh cũng không quan tâm.
Khó chịu nhất là Ninh Trác cũng nói với giọng vô cùng kinh ngạc: "Khả Khả, sao trước đây ta không phát hiện ra em là một thỏ cái nhỉ?"
Con thỏ cái là cái quái gì vậy? Là giống cái. Nếu tôi không phải giống cái, tại sao lại bám lấy anh? Con thỏ thật bị chọc giận, đủ loại không vui nhảy ra khỏi tay Ninh Trác, sau đó ngồi xổm trên ghế đẩu ở bãi cỏ phía dưới.
"Khả Khả, em sao vậy? Trước đây ta không để ý. Em đừng tức giận. Khi chuyện này giải quyết xong, ta sẽ đãi em một bữa tối cà rốt, được không? Ta sẽ tự tay làm cho em."
Tôi có phải là loại người sẽ bị dụ dỗ một cách tùy tiện vì một chút đồ ăn không?
Thì ra cũng không dùng nhiều kĩ năng nấu nướng, Ninh Trác chỉ lấy ra một củ cà rốt bằng ảo thuật nhỏ, tôi đã vì thế mà rộng lượng tha thứ cho anh ta.
Dù gì thì chúng tôi cũng đã thân thiết như vậy rồi, chẳng ai giận cả, hơn nữa anh ấy cũng đã biết giới tính của tôi, sau này sẽ không bao giờ nhận sai.
Bây giờ tôi đang ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của Ninh Trác, mặc cho anh ấy vuốt lông, là thói quen thường ngày.
Vừa đi anh ấy vừa nói chuyện với tôi: "Khả Khả, em có thể giúp ta xem giấc mơ đó là gì không?"
Hả? Tôi ngước mắt lên nhìn Ninh Trác, hoàn toàn không hiểu ý tứ của lời này.
Ninh Trác hẳn là thấy tôi không hiểu, anh kiên nhẫn giải thích cặn kẽ: "Vì thứ đó cảm thấy hứng thú chỉ có phụ nữ, vậy nên Khả Khả cái kia em hẳn là cũng có khả năng bị để mắt tới a?"
"Chỉ cần ta sử dụng một câu thần chú để thiết lập mối liên hệ giữa chúng ta, ta có thể nhìn thấy những gì xảy ra trong giấc mơ của em, dạng này xem là cùng ta nằm mơ là như nhau"
Ý của anh là để cho con thỏ tôi làm mồi? Là bởi vì anh tin tưởng tôi, không thể tin tưởng người khác sao?
Tôi háo hức gật đầu, tôi rất vui vì có thể giúp đỡ Ninh Trác.
Thật ra, chuyện tôi muốn làm rất đơn giản, chỉ cần trà trộn vào ký túc xá nữ, hiện tại tôi và Ninh Trác đang ngồi xổm ở đó chọn lựa đối tượng.
"Cái kia thế nào?" Ninh Trác thản nhiên chỉ một cô gái mũm mĩm với tôi, lúc đó tôi rất không thích, thoạt nhìn cô ấy ăn rất được, nếu đi theo để cô ấy ăn hết thức ăn thì chẳng phải là tôi sẽ đói bụng sao @@ tôi cự tuyệt. Không vui cho lắm.
Đây là cách Ninh Trác chọn theo cảm tính của tôi, chọn khoảng năm sáu người, cuối cùng chọn một cô gái giống Tiểu Linh.
Ninh Trác Ôm lấy tôi đi về phía cô gái, cô gái kia không ngờ rằng một Ninh Trác đẹp trai như vậy lại đột nhiên chặn cô ở bên đường, lập tức lộ ra vẻ mặt ngốc nghếch si mê Ninh Trác, anh còn chưa kịp nói thì cô đã mở lời: "Anh chàng đẹp trai này, Có chuyện gì vậy? Có việc gì cần tôi giúp không?"
Lúc đó tôi cảm thấy mình đã chọn nhầm người, thật là quá đáng, may mà tôi chỉ có theo cô ấy vào ký túc xá nữ sinh mục đích là tiến vào giấc mơ kia, nếu không thì tôi đã không làm chuyện như vậy.
Ninh Trác cười nói: "Vì một số lý do cá nhân, tôi không thể chăm sóc tốt cho con thỏ của mình. Thấy bạn học là một người nhiệt tình, không biết cô có thể chăm sóc thú cưng giúp tôi được không? Tôi để lại số điện thoại di động,chờ tôi bên này sắp xếp cẩn thận liền đem nó nhận lại."
"Ừ, không sao, anh chàng đẹp trai, anh nuôi một con thỏ. Thoạt nhìn, anh là một người rất hiền lành. Đây là số điện thoại của tôi. Anh có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào. Nếu anh lo lắng, chúng ta có thể hẹn, lâu lâu tôi có thể Gửi cho anh video con thỏ này. Hành vi của cô gái này khiến tôi rất bất mãn, nhưng tôi không thể hối hận được nữa, Ninh Trác đã đưa tôi cho cô gái.
Cô gái nồng nặc mùi nước hoa khiến tôi rất khó chịu, con thỏ không kìm được mà hắt xì hơi mấy cái.
Nhưng chắc vì Ninh Trác nên tôi không thể khó chịu khi cô gái ấy nắm lấy tai tôi.
Tôi được đưa đến ký túc xá nữ, và một nhóm nữ sinh tỏ vẻ ra là rất ao ước.
"Thật là một con thỏ đáng yêu, Tiểu Mỹ cô nhặt ở đâu thế."
Người phụ nữ tên Tiểu Mỹ cũng là người thích khoe mẽ, cô ấy lấy ra những tấm ảnh chụp chung với tôi và Ninh Trác, nói: "Tôi đã nói với các bạn rằng hôm nay tôi có số đào hoa, đi trên đường có một anh chàng siêu đẹp trai đột nhiên đi đến hỏi tôi rằng “Anh có một con thỏ muôn tôi giúp anh ấy nuôi trong vài ngày không vì nói anh có chút chuyện không thể chăm sóc thú cưng của mình, Tất nhiên tôi rất vui. Đây chỉ đơn giản là một chiếc bánh trên trời rơi xuống, một cơ hội tốt để gặp được một soái ca... "
Người phụ nữ này không ngừng nói chuyện, lúc nói về Ninh Trác, những người bạn cùng phòng khác khi nghe được điều này thì lộ rõ vẻ ghen tị ao ước.
Một người trong số đó chua ngoa nói: "Đừng để nó chết đấy, ký túc xá của chúng ta cái gì cũng không có, cô có biết thỏ ăn cái gì không?"
Kết quả thật đúng là đem nữ sinh hỏi khó, chẳng qua vấn đề này cũng không khó tìm đến đáp án, xin giúp đỡ máy tính liền tốt.
Thực lòng mà nói, tôi vẫn luôn tò mò về thứ gọi là máy vi tính, và Tả Hữu cũng có một chiếc, anh ấy nói với tôi khi phổ cập khoa học cho tôi, tôi muốn biết mọi thứ đều có thể tìm thấy trong đó.
Chẳng qua coi tôi hỏi cái vấn đề về sau anh ta liền ngậm miệng, tôi hỏi anh ta: "Vậy cái này có thể giúp tôi tăng cường pháp thuật sao?"
Cái hộp nhỏ đó không có chức năng này, nhưng những thứ khác cũng được, chẳng hạn như tìm cách chăm sóc thỏ.
Tôi đi dạo xung quanh khi họ đang bận rộn làm chuồng thỏ và tìm nơi mua thức ăn cho thỏ trong một thành phố. Các cô gái con người kia vẫn rất tốt. Bây giờ tôi đã trở thành một con vật cưng trong nhà, một con vật cưng của ký túc xá.
May mắn thay, trời đã tối. Sau một lúc, những cô gái ồn ào này cuối cùng cũng đi ngủ. Sau khi đèn trong ký túc xá tắt, tôi quyết định đi ngủ thật nghiêm túc. Tất cả những gì tôi muốn làm là ngủ. dù sao đây là lần đầu Ninh Trác nhờ tôi giúp đỡ.
Tôi đã có một giấc mơ sau khi ép mình đi vào giấc ngủ sớm.
By Như Oanh
Đi ra khỏi nơi ở của cô gái kia, Ninh Trác nhân tiện xóa sạch trí nhớ của hiệu trưởng, hiện tại đang ngồi ở Tiểu Hoa viên trong trường, hình như đang suy nghĩ điều gì.
Nếu tôi có thể biến đổi hình dạng con người của mình, tôi có thể hỏi anh ấy có gì không đúng và giúp anh ấy đưa ra ý tưởng, nhưng bây giờ tôi chỉ là một con thỏ.
"Làm sao nhỉ? Ta Không rõ đám học sinh này gặp phải giấc mơ gì, không cách nào phán đoán chuyện này có liên quan đến oán khí gì không, nhưng cơn ác mộng này hình như chỉ chọn nữ sinh làm đối tượng khống chế.", Ninh Trác nói một mình.
Dù sao thì tôi cũng không giúp được gì nên chỉ đi loanh quanh.
Tả Hữu đang ngồi trên ghế đá, lúc rảnh rỗi thì tôi nhảy từ trái qua phải, từ phải qua trái.
Sau vài vòng, Ninh Trác đột nhiên nắm lấy tôi trong tay, lật ngược cả con thỏ lại, quan sát một bộ phận nào đó của con thỏ tôi với vẻ mặt khá nghiêm túc.
Anh nghiên cứu tôi sao? Dù sao chúng tôi đã quá quen thuộc, tôi không nói được gì, chỉ có thể miễn cưỡng đá chân phản đối, nhưng anh cũng không quan tâm.
Khó chịu nhất là Ninh Trác cũng nói với giọng vô cùng kinh ngạc: "Khả Khả, sao trước đây ta không phát hiện ra em là một thỏ cái nhỉ?"
Con thỏ cái là cái quái gì vậy? Là giống cái. Nếu tôi không phải giống cái, tại sao lại bám lấy anh? Con thỏ thật bị chọc giận, đủ loại không vui nhảy ra khỏi tay Ninh Trác, sau đó ngồi xổm trên ghế đẩu ở bãi cỏ phía dưới.
"Khả Khả, em sao vậy? Trước đây ta không để ý. Em đừng tức giận. Khi chuyện này giải quyết xong, ta sẽ đãi em một bữa tối cà rốt, được không? Ta sẽ tự tay làm cho em."
Tôi có phải là loại người sẽ bị dụ dỗ một cách tùy tiện vì một chút đồ ăn không?
Thì ra cũng không dùng nhiều kĩ năng nấu nướng, Ninh Trác chỉ lấy ra một củ cà rốt bằng ảo thuật nhỏ, tôi đã vì thế mà rộng lượng tha thứ cho anh ta.
Dù gì thì chúng tôi cũng đã thân thiết như vậy rồi, chẳng ai giận cả, hơn nữa anh ấy cũng đã biết giới tính của tôi, sau này sẽ không bao giờ nhận sai.
Bây giờ tôi đang ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của Ninh Trác, mặc cho anh ấy vuốt lông, là thói quen thường ngày.
Vừa đi anh ấy vừa nói chuyện với tôi: "Khả Khả, em có thể giúp ta xem giấc mơ đó là gì không?"
Hả? Tôi ngước mắt lên nhìn Ninh Trác, hoàn toàn không hiểu ý tứ của lời này.
Ninh Trác hẳn là thấy tôi không hiểu, anh kiên nhẫn giải thích cặn kẽ: "Vì thứ đó cảm thấy hứng thú chỉ có phụ nữ, vậy nên Khả Khả cái kia em hẳn là cũng có khả năng bị để mắt tới a?"
"Chỉ cần ta sử dụng một câu thần chú để thiết lập mối liên hệ giữa chúng ta, ta có thể nhìn thấy những gì xảy ra trong giấc mơ của em, dạng này xem là cùng ta nằm mơ là như nhau"
Ý của anh là để cho con thỏ tôi làm mồi? Là bởi vì anh tin tưởng tôi, không thể tin tưởng người khác sao?
Tôi háo hức gật đầu, tôi rất vui vì có thể giúp đỡ Ninh Trác.
Thật ra, chuyện tôi muốn làm rất đơn giản, chỉ cần trà trộn vào ký túc xá nữ, hiện tại tôi và Ninh Trác đang ngồi xổm ở đó chọn lựa đối tượng.
"Cái kia thế nào?" Ninh Trác thản nhiên chỉ một cô gái mũm mĩm với tôi, lúc đó tôi rất không thích, thoạt nhìn cô ấy ăn rất được, nếu đi theo để cô ấy ăn hết thức ăn thì chẳng phải là tôi sẽ đói bụng sao @@ tôi cự tuyệt. Không vui cho lắm.
Đây là cách Ninh Trác chọn theo cảm tính của tôi, chọn khoảng năm sáu người, cuối cùng chọn một cô gái giống Tiểu Linh.
Ninh Trác Ôm lấy tôi đi về phía cô gái, cô gái kia không ngờ rằng một Ninh Trác đẹp trai như vậy lại đột nhiên chặn cô ở bên đường, lập tức lộ ra vẻ mặt ngốc nghếch si mê Ninh Trác, anh còn chưa kịp nói thì cô đã mở lời: "Anh chàng đẹp trai này, Có chuyện gì vậy? Có việc gì cần tôi giúp không?"
Lúc đó tôi cảm thấy mình đã chọn nhầm người, thật là quá đáng, may mà tôi chỉ có theo cô ấy vào ký túc xá nữ sinh mục đích là tiến vào giấc mơ kia, nếu không thì tôi đã không làm chuyện như vậy.
Ninh Trác cười nói: "Vì một số lý do cá nhân, tôi không thể chăm sóc tốt cho con thỏ của mình. Thấy bạn học là một người nhiệt tình, không biết cô có thể chăm sóc thú cưng giúp tôi được không? Tôi để lại số điện thoại di động,chờ tôi bên này sắp xếp cẩn thận liền đem nó nhận lại."
"Ừ, không sao, anh chàng đẹp trai, anh nuôi một con thỏ. Thoạt nhìn, anh là một người rất hiền lành. Đây là số điện thoại của tôi. Anh có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào. Nếu anh lo lắng, chúng ta có thể hẹn, lâu lâu tôi có thể Gửi cho anh video con thỏ này. Hành vi của cô gái này khiến tôi rất bất mãn, nhưng tôi không thể hối hận được nữa, Ninh Trác đã đưa tôi cho cô gái.
Cô gái nồng nặc mùi nước hoa khiến tôi rất khó chịu, con thỏ không kìm được mà hắt xì hơi mấy cái.
Nhưng chắc vì Ninh Trác nên tôi không thể khó chịu khi cô gái ấy nắm lấy tai tôi.
Tôi được đưa đến ký túc xá nữ, và một nhóm nữ sinh tỏ vẻ ra là rất ao ước.
"Thật là một con thỏ đáng yêu, Tiểu Mỹ cô nhặt ở đâu thế."
Người phụ nữ tên Tiểu Mỹ cũng là người thích khoe mẽ, cô ấy lấy ra những tấm ảnh chụp chung với tôi và Ninh Trác, nói: "Tôi đã nói với các bạn rằng hôm nay tôi có số đào hoa, đi trên đường có một anh chàng siêu đẹp trai đột nhiên đi đến hỏi tôi rằng “Anh có một con thỏ muôn tôi giúp anh ấy nuôi trong vài ngày không vì nói anh có chút chuyện không thể chăm sóc thú cưng của mình, Tất nhiên tôi rất vui. Đây chỉ đơn giản là một chiếc bánh trên trời rơi xuống, một cơ hội tốt để gặp được một soái ca... "
Người phụ nữ này không ngừng nói chuyện, lúc nói về Ninh Trác, những người bạn cùng phòng khác khi nghe được điều này thì lộ rõ vẻ ghen tị ao ước.
Một người trong số đó chua ngoa nói: "Đừng để nó chết đấy, ký túc xá của chúng ta cái gì cũng không có, cô có biết thỏ ăn cái gì không?"
Kết quả thật đúng là đem nữ sinh hỏi khó, chẳng qua vấn đề này cũng không khó tìm đến đáp án, xin giúp đỡ máy tính liền tốt.
Thực lòng mà nói, tôi vẫn luôn tò mò về thứ gọi là máy vi tính, và Tả Hữu cũng có một chiếc, anh ấy nói với tôi khi phổ cập khoa học cho tôi, tôi muốn biết mọi thứ đều có thể tìm thấy trong đó.
Chẳng qua coi tôi hỏi cái vấn đề về sau anh ta liền ngậm miệng, tôi hỏi anh ta: "Vậy cái này có thể giúp tôi tăng cường pháp thuật sao?"
Cái hộp nhỏ đó không có chức năng này, nhưng những thứ khác cũng được, chẳng hạn như tìm cách chăm sóc thỏ.
Tôi đi dạo xung quanh khi họ đang bận rộn làm chuồng thỏ và tìm nơi mua thức ăn cho thỏ trong một thành phố. Các cô gái con người kia vẫn rất tốt. Bây giờ tôi đã trở thành một con vật cưng trong nhà, một con vật cưng của ký túc xá.
May mắn thay, trời đã tối. Sau một lúc, những cô gái ồn ào này cuối cùng cũng đi ngủ. Sau khi đèn trong ký túc xá tắt, tôi quyết định đi ngủ thật nghiêm túc. Tất cả những gì tôi muốn làm là ngủ. dù sao đây là lần đầu Ninh Trác nhờ tôi giúp đỡ.
Tôi đã có một giấc mơ sau khi ép mình đi vào giấc ngủ sớm.
Bình luận facebook