• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full New Hi du hoa tùng (h+) (3 Viewers)

  • Chương 66

Lưu Phong vỗ vỗ trán, lúc này hắn mới nhớ ra mấy ngày trước chính mình đã để cho tên tiểu tử này làm một bản kế hoạch. mấy ngày nay hắn lo lắng chuyện của Ân Tố Tố cho nên quên khuấy đi mất.

"Đi thôi!" Lưu Phong biết mình và Trương Mỹ Nhân trước sau gì cũng sẽ xảy ra chuyện. Sớm muộn gì cũng phải rời khỏi Phượng Viên. Vì hạnh phúc của bản thân, hắn cần phải chuẩn bị cho mình một ít hành trang, một chút sinh ý. Nam nhân dù sao cũng phải có chút tiền bạc. Mà hắn chính là nam nhân.

Túy Xuân lâu từ khi được Lưu Phong dàn dựng màn vũ thoát y, lợi tức nhanh chóng tăng vọt, khách nhân lui tới đông nghịt, có lúc đông quá phải đóng cửa, ngăn cản khách nhân tiến vào, đợi bên trong ra về bớt mới lại tiếp tục mở cửa đón khách.

Mấy ngày trước Lưu Phong đã đề nghị với lão bảo, sau này bất kể khách nhân vào xem vũ thoát y hay tầm hoan đều phải bỏ ra một số ngân lượng nhất định để mua vé mới được tiến vào.

Nghe theo lời hắn, lão bảo tiến hành bán vé, đám khách nhân háo sắc đến Túy Xuân lâu giảm hẳn, lão bảo đang lo lắng. Ai ngờ ba hôm sau đám sắc lang nhịn không được đã kéo tới đông nườm nượp, ào ào mua vé vào xem, ngân lượng lập tức chất cao như núi.

Cứ như vậy thì Túy Xuân lâu chưa tới một tháng đã có thể thu trên một vạn lượng bạc, lão bảo lúc này mặc nhiên xem Lưu Phong là kỳ tài, đồng dạng như thần nhân.

Đêm nay trước cửa Túy Xuân lâu ngựa xe chật như nêm, kẻ ra người vào đông đúc, may hôm nay không có biểu diễn vũ thoát y, nếu không e là phải tạm đóng cửa.


Lão bảo thấy Lưu Phong và Vương Bảo Nhi tiến vào, lập tức õng ẹo tiến đến, tươi cười nói:

-Công tử, ngài đã tới, phòng của ngài, tiểu nhân đã chuẩn bị sẵn, xin mời theo ta.

Đi theo lão bảo tiến vào một gian phòng có tên là Mẫu Đơn các, căn phòng này đã được xông một mùi hương thơm đặc trưng, nam nhân ngửi mùi hương này liền có thể cảm thấy thư thái thoải mái.

Lót nền nhà chính là loại thảm Ba Tư sang trọng mềm mại, bước vào phòng, bốn cô gái xinh đẹp bước đến giúp Lưu Phong và Vương Bảo Nhi cởi bỏ trường bào.

Lưu Phong tùy ý liếc mắt đã phát hiện ra gian phòng này thật là hợp với tâm ý của mình. Mặc dù cũng là một gian phòng trong chốn phong nguyệt thế nhưng nơi này bài trí cực kỳ thanh nhã tinh xảo.

"Đại ca, trước tiên xin xem qua bản kế hoạch tiểu đệ đã làm mấy đêm nay." Đợi lão bảo rời đi, Vương Bảo Nhi lập tức lấy trong tay áo ra một văn kiện đưa cho Lưu Phong.

Lưu Phong cầm lấy đọc kỹ, về cơ bản hắn tương đối hài lòng, bất quá vẫn còn chỗ cần phải chỉnh lại:

-Vương huynh đệ, mặc dù trong này ghi nhận ta hưởng 50% lợi nhuận nhưng dường như có chút chưa thỏa đáng, chuyện làm ăn này vốn dĩ là do ta nghĩ ra, ngươi làm vậy có chút. chưa thỏa đáng.

Vương Bảo Nhi nghe vậy cười hì hì nói:

-Đại ca nói không sai tuy nhiên người đừng quên là tất cả vốn liếng bỏ ra đều là của tiểu đệ.

"Không sai, tiền vốn đều là do ngươi xuất ra. Nhưng nếu ta không nghĩ ra chuyện làm ăn này thì vốn liếng ngươi có thể làm được cái gì?" Lưu Phong thản nhiên nói.

"Đại ca, vậy theo ý tứ của người thì phải phân chia như thế nào?" Vương Bảo Nhi vốn là nghĩ Lưu Phong sẽ dễ dàng chấp nhận 50% lợi nhuận.

"Bốn sáu, ta sáu ngươi bốn." Lưu Phong làm việc gì cũng có cân nhắc, dù sao thì cũng còn phải giữ lại tên đầu to Vương Bảo Nhi, sau này còn có việc dùng đến. Đồng thời có thể xem thử tên tiểu tử này có thật tâm với mình hay không.

"Hảo, nếu đại ca đã nói như vậy thì tiểu đệ xin nghe theo. Huynh sáu đệ bốn." Vương Bảo Nhi thật ra như thế cũng đã hài lòng lắm rồi.

"Được rồi, bây giờ ngươi đã chuẩn bị được bao nhiêu ngân lượng." Lưu Phong đột nhiên hỏi.

Vương Bảo Nhi tự hào nói:

-Ba mươi vạn lượng.

Lưu Phong gật đầu hài lòng, ba mươi vạn lượng cũng thật là tốt. Phải biết rằng quốc khố của Hoa Hạ hoàng triều một năm cũng chỉ có thể thu vào một ngàn vạn lượng. Hắn chỉ là con của quan Tuần phủ mà có thể tùy ý xuất động chừng đó ngân lượng xem ra cha của hắn cũng không phải là thanh liêm gì cả.

Sau đó hai người thương nghị một chút. Vương Bảo Nhi muốn từ Bạch gia trực tiếp mua lấy Túy Xuân lâu nhưng lập tức bị Lưu Phong phủ quyết.



Dựa theo kế hoạch của Lưu Phong thì đã xây dựng lên một nơi tựa như nhà hát của thời hiện đại thì tất cả đều phải làm mới hết. Hắn muốn tất cả là người mới. Cách thức hoạt động của Túy Xuân lâu hiện nay không thể nào phát triển thêm được. Muốn phát triển hơn nữa thì phải từng bước từng bước cách tân, chuyển vũ thoát y sang mơi khác mới có thể đạt đến đỉnh cao được.


"Đại ca, ý tứ của người là chúng ta bắt đầu đào tạo lại tất cả?" Vương Bảo Nhi có chút không hiểu rõ.

Lưu Phong gật đầu:

-Không sai, chuyện xây dựng sẽ giao cho ngươi, thay đổi như thế nào, khi thời điểm chín muồi ta sẽ nói cho người biết. Ngươi nhớ cho kỹ, mặt tiền của tửu điếm ít nhất cũng phải rộng gấp bốn gấp năm lần diện tích của Túy Xuân lâu. Về phương diện nhân sự, ngươi tự mình quyết định, nhớ kỹ là cho dù không xinh đẹp nhưng thân hình cũng phải bốc lửa một chút.

Vương Bảo Nhi vội hỏi:

-Chọn người thì không thành vấn đề, tuy nhiên về chuyện tửu điếm thì tại Giang Nam này hình như chưa có nơi nào có mặt tiền rộng như vậy.

"Không có, không hề có ư?" Lưu Phong kỳ thực đối với kiến trúc tại thời đại này cũng không hiểu biết lắm, hắn chỉ là muốn làm theo ý nghĩ của mình mà thôi.

Vương Bảo Nhi thật thà gật đầu:

-Đại ca, cả thành Giang Nam này tiểu đệ rất thông thuộc nhưng quả thật cũng không được như người nói, to lắm thì cũng chỉ có nơi lớn gấp ba Túy Xuân lâu mà thôi.



"Ây. chuyện này giao cho ngươi vậy, căn bản cứ lớn nhất là được." Lưu Phong hiểu được sinh ý sau này thu được có nhiều hay không phụ thuộc rất nhiều vào khả năng khuếch trương, quảng cáo, mặt tiền phải hoành tráng, to lớn thì mới có thể thu hút được nhiều khách nhân.

"Đại ca, còn chuyện chọn người hay là người tự thân xuất mã đi, tiểu đệ nghĩ đại ca trong vấn đề này sẽ là đại hành gia." Trước kia, chưa gặp Lưu Phong, Vương Bảo Nhi cứ nghĩ bản thân mình là phong lưu vô địch. Nhưng bây giờ so với Lưu Phong thì hắn cũng giống như tiểu thành so với đại thành vậy. Hơn nữa người này có thể chế tạo ra nội y, sáng tạo ra vũ thoát y. Quả thật là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, thật là kinh hãi, quỷ thần cũng phải kinh khiếp.

"Không được, việc này phải tự ngươi làm." Lưu Phong suy nghĩ một chút liền dặn dò:

-Sau này, mọi chuyện liên quan đến sinh ý sẽ hoàn toàn do ngươi phụ trách, ta chỉ ở phía sau nắm giữ toàn cục.

Lưu Phong tuy nói là người hiện đại nhưng đối với chuyện kinh doanh cũng chỉ là amateur (gà) mà thôi. Chỉ là hắn có thể lợi dụng kiến thức của mình nghĩ ra một màn biểu diễn kích thích dục vọng, còn chuyện làm ăn, quan hệ. chưa chắc hắn đã qua được Vương Bảo Nhi, cho nên hắn muốn Vương Bảo Nhi sẽ là người trực tiếp điều hành công việc còn hắn vẫn ẩn danh ở phía sau, lâu lâu đưa ra một vài chủ ý, thống khoái thu về ngân lượng là được. Còn việc đứng mũi chịu sào đương nhiên là giao cho Vương Bảo Nhi đi làm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom