Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 888
Bất ngờ, nàng lắc lư kiều đồn núng nính đi tới Lưu Phong, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy hắn, rồi rúc vào lòng. Trán nàng đổ mồ hôi đầm đìa, một mùi hương thoang thoảng từ thân thể nàng không ngừng tỏa ra, khiến tâm thần Lưu Phong nhộn nhạo không thôi
"Ta muốn"
Một lát sau, khi dược tính phát tiết hoàn toàn làm dục vọng nguyên thủy trong thân thể Tuyết Liên Tiên tử hoàn toàn nổi lên. Không đợi Lưu Phong động thủ nàng liền cởi hết quần áo, thân thể trần trụi giống như bạch ngọc không một vết xước, giữa hai chân hiện lên một vùng cây cỏ rậm rạp thật kích thích ham muốn của nam nhân.
Lưu Phong không nói hai lời, vội vàng dùng Tử Vi Linh hỏa đem quần áo đốt cháy hầu như không còn rồi áp sát Tuyết Liên Tiên tử. Hai người vừa giao hợp, Nguyên Anh lực trong cơ thể Lưu Phong lập tức bị Tuyết Liên tiên tử hút qua.
Tức thì Lưu Phong hoảng hốt thiếu chút nữa bị chứng liệt dương, lập tức vận khởi lực lượng để ngăn cản. Trong lòng thì âm thầm kêu khổ: rốt cuộc thì ai đang Thải bổ ai a.
Hắn không biết giờ phút này Tuyết Liên Tiên tử dưới dược lực mạnh mẽ đã sớm mất đi ý thức. Trong lòng nàng giờ chỉ còn lại dục vọng ngút trời. Nàng hấp thu Nguyên Anh lực của Lưu Phong là một loại bản năng chứ không phải ý định.
Vừa mới mất trinh nên song tu đích thực huyền diệu. Âm dương giao hòa có thể thay đổi thể chất và là thời điểm để tăng cường tu vi.
Rất nhanh, Lưu Phong cũng đã điều chỉnh sự vận chuyển của Nguyên Anh lực. Không phải bị Thải bổ đi, mà là ổn định rút dần từ ngọc huyệt của Tuyết Liên Tiên tử
Một lúc lâu sau, từ trên người Tuyết Liên tiên tử toát ra những sợi tơ lạnh li ti màu nhũ bạch bao quanh hai người. Do nam nhân tiến lùi không thôi, Tuyết Liên tiên tử vẫn nhắm chặt mắt rên rỉ không ngớt. Chân nguyên Băng Tinh tự động tiến nhập vào thể nội của Lưu Phong, không ngừng cùng Nguyên Anh lực dung hợp
Lưu Phong toát mồ hôi như tắm, hắn chẳng những đạt được hảo sự, mà lại vận hành được Thất Tình Lục Dục quyết, nâng cao tối đa chất lượng cùng hiệu quả của Thải bổ
"A!"
Tuyết Liên Tiên tử cả người run lên, từ cổ kiêu ba ngấn trắng nõn nà thoát ra âm thanh kiều mị rên rỉ, bộ ngực đầy đặn không ngừng nhấp nhô theo những tiếng la sảng khoái liên miên bất tận.
Hiển nhiên thân thể của nàng vừa đạt được khoái cảm tột cùng. Đối với một nữ nhân lần đầu tiên hưởng thụ tình ái, kích thích như vậy đúng là sống đi chết lại (nv: dục tiên dục tử).
Đột nhiên, Lưu Phong cảm giác được một dòng nước ấm từ hạ thể nàng phun ra, hắn biết đây là Tiên thiên Tinh nguyên của nữ tử, nếu không có kích thích cực hạn thì sẽ không dễ dàng phun ra.
Hắn vội vàng di chuyển hạ thân, hấp thu toàn bộ tinh nguyên đó. Thân thể hắn cũng trở nên nóng bỏng, nhiệt lưu ở hạ thân cuồn cuộn như sóng trào dâng.
Trong khoảnh khắc, Lưu Phong cũng nhịn không nổi, chuyển động hết cỡ. Lần đầu tiên co giật thân mình, phun ra những dòng tinh nguyên nóng bỏng.
Tuyết Liên Tiên tử chịu kích thích này, thân mình lại mãnh liệt run lên, hạ thân lại kịch liệt co rút. Đem hạ thân Lưu Phong bao quanh, ngọc huyệt nàng không ngừng co rút, khiến Lưu Phong cảm giác như đang có miệng ai hút, sảng khoái vô cùng.
Co rút một trận, Tuyết Liên Tiên tử toàn thân nhũn ra, phủ phục ở trên người Lưu Phong. Miệng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ, cực kỳ mê người.
Lúc này, dưới tác dụng của Thất Tình Lục Dục quyết, lực lượng trong cơ thể hai người không ngừng dung hợp, quay vòng.
Nghỉ ngơi một lát, dược lực tiếp tục phát tác lần thứ hai. Tuyết Liên Tiên tử lại điên cuồng thèm khát quấn chặt lấy Lưu Phong mà đòi hỏi.
Lưu Phong đương nhiên không sợ, hùng dũng mang thương xuất trận khiến Tuyết Liên Tiên tử dục tiên dục tử mà rên rỉ không ngừng.
Ngay lúc này, hai người rất nhanh đạt tới cảnh giới huyền diệu. Thân thể đạt được sung sướng khoái cảm không còn từ ngữ nào để hình dung.
Sau vài lần, Tiên thiên Tinh nguyên của Tuyết Liên Tiên tử đã bị Lưu Phong hấp thu gần hết. Nàng vẫn chưa biết được đại nạn đã tới, đôi mắt mơ màng thân thể trần trụi vẫn vô thức dính sát vào Lưu Phong. Toàn bộ giường gần như bị nước từ hạ thân của Tuyết Liên tiên tử làm ướt.
Lưu Phong giờ mới biết, xem ra lão xử nữ thuần khiết này kỳ thật là một vưu vật.
Chỉ cho đến khi giọt Tiên thiên Tinh nguyên cuối cùng bị Lưu Phong hút đi, ý thức nàng mới thanh tỉnh lại. Nhưng đến lúc này thân thể nàng vẫn bị vây bởi sự hưng phấn mãnh liệt, sắc mặt đỏ ửng sau đợt cao triều.
Nàng thản nhiên liếc nhìn Lưu Phong, sắc mặt có chút tái đi mà nói yếu ớt: "Thật sự thực thoải mái."
Đó là đương nhiên, phải biết rằng đan dược của Thu Sương tiên tử đem dục vọng nguyên thủy của con người hoàn toàn kích phát, tuyệt đối là cảnh giới mà người bình thường làm tình cả đời cũng không đạt được.
"Ta sắp chết!"
Tâm tình Tuyết Liên Tiên tử dần bình tĩnh, nàng nhẹ nhàng vỗ về lồng ngực cường tráng của Lưu Phong nói: "Ta còn mấy canh giờ thời gian, ta hy vọng khi còn tỉnh táo có thể cùng chàng làm một lần nữa, được chứ?"
"Nàng thật sự rất muốn sao?"Lưu Phong nghiêng thân mình, kéo thân thể mềm mại vào trong lồng ngực, một đôi bàn tay không ngừng di động khắp nơi.
Tuyết Liên Tiên tử đang muốn nói chuyện, cũng không nghĩ vành tai mẫn cảm của mình đã bị nam nhân há miệng ngậm. Thân thể mẫn cảm vừa mới được khai phá liền run rẩy không thôi. Theo nụ hôn của Lưu Phong, từng đợt khoái cảm như thủy triều cuộn tới, không ngừng ăn mòn ý thức và linh hồn vừa mới thanh tỉnh của nàng.
"Nói cho ta biết, nàng rất muốn sao?" Lưu Phong lại cắn lỗ tai nàng.
Tuyết Liên Tiên tử lâm vào ý loạn tình mê, thân thể sung sướng đã không còn cảm giác e thẹn và rụt rè. Thậm chí nàng còn cảm thấy mình thực ra là một nữ nhân dâm đãng
"Làm ta đi"-Dưới ý thức mơ hồ Tuyết Liên tiên tử chỉ cảm thấy khoái cảm trong lòng không ngừng dâng lên, hạ thân khát vọng trống rỗng cực độ cần một thứ điền đầy.
"Để ta tới!"
Đã động tình, Tuyết Liên tiên tử mạnh mẽ trở mình ngồi trên đùi nam nhân, cảm thụ được lửa nóng của vật kia liền liều mạng vặn vẹo vòng eo, thân thể động lòng người cọ sát khiến huyết mạch của Lưu Phong trương lên.
Hắn cho tới bây giờ không nghĩ ra, Tuyết Liên Tiên tử bề ngoài lạnh lùng mà sau khi bị mình chinh phục lại trở nên phong tình vạn chủng.
Hắn cảm giác được lửa nhiệt tình của Tuyết Liên Tiên tử gần như đem thân hắn hòa tan.
Trong bầu không khí dâm mỹ này, dục vọng hai người đều không kiềm chế được. Tiếng thở dốc của nam nhân cùng nữ nhân hổn hển càng nặng nhọc.
Ôm lấy vòng eo của nữ nhân rồi đặt nàng dưới hạ thân, thân thể hắn cùng với nữ nhân hợp nhất.
Thật lâu sau, cũng không biết đã điên cuồng bao lâu, dục vọng hai người dần dần tắt. Sắc mặt nữ nhân tuy rằng có hai luồng cao trào đỏ ửng, nhưng vẫn không thể che dấu sự tái nhợt. Hiển nhiên, sinh mệnh lực của nàng đã rất yếu ớt rồi, dường như tùy thời đều có thể tiêu tán.
Nghỉ ngơi một hồi, khi cao trào rút đi. Nội tâm Tuyết Liên tiên tử cũng dần tỉnh táo lại, nàng ngơ ngác nhìn toàn thân mình trần trụi, rồi nghĩ lúc trước chẳng đếm xỉa tới xấu hổ phi ngựa trên giường, trong lòng không biết suy tư gì.
Nàng đột nhiên ngẫm lại cuộc đời mình. Che thân thể mình đi, nàng thản nhiên nói: "Đã xong việc thì ngươi đi đi." Đã không còn bị dục vọng chi phối, giờ phút này, gương mặt của Tuyết Liên tiên tử lại trở nên lạnh lùng.
Lưu Phong sửng sốt một chút, trong lòng thật miễn cưỡng.
"Lưu Phong, ta hận ngươi!"-Bộ dạng Tuyết Liên Tiên tử dường như hơi giống người xong việc bị bỏ rơi, ai oán nhìn Lưu Phong, trong lòng đầy oán hận với hắn.
Lưu Phong trong lòng đầy một bụng hỏa. Lạnh giọng nói: "Nữ nhân, nàng đừng quên, lần cuối cùng là nàng chủ động. Đừng ở trước mặt lão tử làm ra vẻ như vậy. Kỳ thật nàng chính là một dâm phụ, ngẫm lại sự điên cuồng cùng dâm khiếu của nàng thật là dâm đãng ah. Nàng nhìn lại dưới người đi, nước nhiều như vậy. Hưởng thụ rồi ở trước mặt ta lại làm bộ trung trinh liệt nữ a."
Nghe ngôn ngữ ác độc của Lưu Phong, Tuyết Liên Tiên tử hận không thể cắn chết hắn. Đáng tiếc nàng biết đây là chuyện không có khả năng, chờ đợi nàng là tử vong.
Hy vong duy nhất của nàng là Thu Sương tiên tử có thể giữ lời, để cho nàng có thể chuyển thế đổi đời. Tuy rằng Tiên thiên Tinh nguyên đã tan hết, nhưng dựa vào tích lũy của kiếp này thì chuyện tu hành đời sau tuyệt đối hưởng thờ phụng nhiều mà công sức lại ít. Hấp thụ kinh nghiệm kiếp này, đời sau nàng tuyệt đối sẽ không tự hủy hoại sự nghiệp của mình.
"Tặc tử, làm thì ngươi làm xong rồi cũng phải thực hiện chuyện ngươi đã đồng ý với ta?" Tuyết Liên tiên tử sợ Lưu Phong giở trò, vội vàng nhắc nhở.
Đúng lúc này, giọng nói của Thu Sương vang lên: "Gấp cái gì, ta tự nhiên đáp ứng ngươi. Hơn nữa ngươi cũng hưởng không ít lợi đâu."
"Phong nhi." Quay đầu lại đang muốn cùng Lưu Phong nói chuyện thì tự nhiên phát hiện hạ thân trần trụi của hắn, nhất là không ngờ vật kia lại bành trướng lên làm Thu Sương hoảng sợ.
"Tại sao ngươi lại không mặc quần áo a?" Thu Sương sắc mặt hơi hơi đỏ lên, vội vàng quay đầu đi.
Lưu Phong cũng buồn bưc, chính mình cũng tức giận. Không ngờ đồ quái đản kia dưới ánh mắt của Thu Sương đột nhiên lại lớn lên.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, hắn cảm thấy được lúc ấy trong lòng có một khoái cảm không lời.
"Chẳng lẽ ta đối với vị di nương tiện nghi này cũng có chút ham muốn sao?" Lưu Phong hoang mang nghĩ.
"Còn không mau mặc quần áo vào." Thu Phong cứ nghĩ Lưu Phong đã mặc quần áo, vừa quay đầu lại thì phát hiện thân hình vẫn trần trụi. Nhất là cái vật kia vẫn đứng thẳng, mà hắn thì vẫn đang ngẩn người.
Lưu Phong phục hồi tinh thần, liếc mắt một cái, vật dưới hạ khố không khỏi nhảy một chút, lập tức hắn đã mặc xong quần áo.
Một bên Tuyết Liên Tiên tử ám muội thầm nghĩ: "Một đôi cẩu nam nữ, ta phi, cái gì mà di nương-chắt tử."
"Phong nhi, mặc quần áo rồi đi ra ngoài, ta còn muốn đưa Tuyết Liên Tiên tử chuyển thế đổi đời" Thu Sương đã có kinh nghiệm nên khi nói chuyện cũng không hề quay đầu lại.
Lưu Phong y lời, lui ra ngoài.
Bên này, Tuyết Liên Tiên tử thấy hành động thực sự của Thu Sương liền xúc động, hận ý trong lòng cũng lập tức tan thành mây khói. Có thể nhận được cơ hội chuyển thế đổi đời đối với nàng là quá trọng yếu. Kỳ thật sau khi được Thu Sương thức tỉnh thì nàng đã hiểu mình không có khả năng thuận lợi để phi thăng. So với chịu nạn Thiên kiếp Hôi phi yên diệt, còn không bằng bắt đầu lại từ đầu. Hơn nữa khi chuyển thế đổi đời, nàng cũng không phải bắt đầu từ con số không.
"Tuyết Liên tiên tử, vốn lúc đầu, ngươi tới giết Phong nhi của ta, ta không thể tha thứ cho ngươi, ngươi xứng đáng hôi phi yên diệt (đốt thành tro bụi). Tuy nhiên niệm tình ngươi cũng là nữ, lại thêm ngươi đồng ý làm lô đỉnh trợ giúp Phong nhi của ta tu luyện. Cho nên ta mở lòng từ bị, trợ giúp ngươi chuyển thế đổi đời, hy vọng ngươi tương lai có thể tránh được tự làm hư hỏng sự nghiệp." Thu Sương thản nhiên nói: "Thôi ngươi cùng Phong nhi tốt xấu cũng thực sự có duyên phu thê, ta liền cho ngươi một sự ưu đãi."
Nói tới đây, trong tay Thu Sương xuất hiện một kiện Tuyết Như Ý đưa cho Tuyết Liên nói: "Đây là một kiện hạ phẩm tiên khí có thuộc tính âm hàn, vừa vặn phù hợp với ngươi. Ngươi mang theo, tương lai dưới sự bảo hộ của nó thì ngươi tu luyện sẽ dễ dàng hơn. Nếu ngươi có vận khí tốt, ta nghĩ sau khi chuyển thế trăm năm là ngươi có thể phi thăng thành tiên."
Đưa tay tiếp nhận Tuyết Như Ý, cả người Tuyết Liên Tiên tử khẽ run rẩy. Nàng không nghĩ tới đột nhiên có hạnh phúc đến như vậy, Tiên khí a. Đối với mỗi tu chân giả mà nói, được một kiện Tiên khí là sự tình khó khăn cỡ nào a.
Ngay lúc Tuyết Liên Tiên tử còn chưa hết hưng phấn vì có được Tuyết Như Ý thì lại tràn trề hạnh phúc lần nữa khi nghe Thu Sương nói: "Đã làm người tốt thì làm cho trót, đưa Phật thì đưa đến Tây Thiên. Ta truyền cho ngươi pháp quyết tương xứng với Tuyết Như Ý.". Nói xong, Thu Sương đưa tay lên trán của Tuyết Liên Tiên tử.
Một dòng khí nóng ấm truyền đến, trong ý thức của Tuyết Liên Tiên tử đã xuất hiện nhiều hơn một đoạn pháp quyết tinh diệu.
Tâm niệm vừa động, pháp quyết vận chuyển. Tuyết Như Ý lập tức hóa thành một đạo bạch quang ẩn vào thân thể nàng.
"Đa tạ Thượng Tôn thành toàn—!"
Tuyết Liên Tiên tử kích động vạn phần, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu tạ ơn. Nếu sớm biết rằng lên giường với Lưu Phong là có thể đạt được chỗ tốt lớn đến như vậy thì lúc trước còn cự tuyệt làm gì. Cứ trực tiếp cởi hết quần áo để hắn lộng là được.
"Không cần đa tạ. Có nói thì ngươi phải cảm ơn Phong nhi nhà ta. Đương nhiên, cái này cũng là cơ hội tu luyện của ngươi. Đúng rồi, có Tuyết Như Ý hộ thể, ngươi có thể bảo trì trí nhớ kiếp trước."
"Ta muốn"
Một lát sau, khi dược tính phát tiết hoàn toàn làm dục vọng nguyên thủy trong thân thể Tuyết Liên Tiên tử hoàn toàn nổi lên. Không đợi Lưu Phong động thủ nàng liền cởi hết quần áo, thân thể trần trụi giống như bạch ngọc không một vết xước, giữa hai chân hiện lên một vùng cây cỏ rậm rạp thật kích thích ham muốn của nam nhân.
Lưu Phong không nói hai lời, vội vàng dùng Tử Vi Linh hỏa đem quần áo đốt cháy hầu như không còn rồi áp sát Tuyết Liên Tiên tử. Hai người vừa giao hợp, Nguyên Anh lực trong cơ thể Lưu Phong lập tức bị Tuyết Liên tiên tử hút qua.
Tức thì Lưu Phong hoảng hốt thiếu chút nữa bị chứng liệt dương, lập tức vận khởi lực lượng để ngăn cản. Trong lòng thì âm thầm kêu khổ: rốt cuộc thì ai đang Thải bổ ai a.
Hắn không biết giờ phút này Tuyết Liên Tiên tử dưới dược lực mạnh mẽ đã sớm mất đi ý thức. Trong lòng nàng giờ chỉ còn lại dục vọng ngút trời. Nàng hấp thu Nguyên Anh lực của Lưu Phong là một loại bản năng chứ không phải ý định.
Vừa mới mất trinh nên song tu đích thực huyền diệu. Âm dương giao hòa có thể thay đổi thể chất và là thời điểm để tăng cường tu vi.
Rất nhanh, Lưu Phong cũng đã điều chỉnh sự vận chuyển của Nguyên Anh lực. Không phải bị Thải bổ đi, mà là ổn định rút dần từ ngọc huyệt của Tuyết Liên Tiên tử
Một lúc lâu sau, từ trên người Tuyết Liên tiên tử toát ra những sợi tơ lạnh li ti màu nhũ bạch bao quanh hai người. Do nam nhân tiến lùi không thôi, Tuyết Liên tiên tử vẫn nhắm chặt mắt rên rỉ không ngớt. Chân nguyên Băng Tinh tự động tiến nhập vào thể nội của Lưu Phong, không ngừng cùng Nguyên Anh lực dung hợp
Lưu Phong toát mồ hôi như tắm, hắn chẳng những đạt được hảo sự, mà lại vận hành được Thất Tình Lục Dục quyết, nâng cao tối đa chất lượng cùng hiệu quả của Thải bổ
"A!"
Tuyết Liên Tiên tử cả người run lên, từ cổ kiêu ba ngấn trắng nõn nà thoát ra âm thanh kiều mị rên rỉ, bộ ngực đầy đặn không ngừng nhấp nhô theo những tiếng la sảng khoái liên miên bất tận.
Hiển nhiên thân thể của nàng vừa đạt được khoái cảm tột cùng. Đối với một nữ nhân lần đầu tiên hưởng thụ tình ái, kích thích như vậy đúng là sống đi chết lại (nv: dục tiên dục tử).
Đột nhiên, Lưu Phong cảm giác được một dòng nước ấm từ hạ thể nàng phun ra, hắn biết đây là Tiên thiên Tinh nguyên của nữ tử, nếu không có kích thích cực hạn thì sẽ không dễ dàng phun ra.
Hắn vội vàng di chuyển hạ thân, hấp thu toàn bộ tinh nguyên đó. Thân thể hắn cũng trở nên nóng bỏng, nhiệt lưu ở hạ thân cuồn cuộn như sóng trào dâng.
Trong khoảnh khắc, Lưu Phong cũng nhịn không nổi, chuyển động hết cỡ. Lần đầu tiên co giật thân mình, phun ra những dòng tinh nguyên nóng bỏng.
Tuyết Liên Tiên tử chịu kích thích này, thân mình lại mãnh liệt run lên, hạ thân lại kịch liệt co rút. Đem hạ thân Lưu Phong bao quanh, ngọc huyệt nàng không ngừng co rút, khiến Lưu Phong cảm giác như đang có miệng ai hút, sảng khoái vô cùng.
Co rút một trận, Tuyết Liên Tiên tử toàn thân nhũn ra, phủ phục ở trên người Lưu Phong. Miệng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ, cực kỳ mê người.
Lúc này, dưới tác dụng của Thất Tình Lục Dục quyết, lực lượng trong cơ thể hai người không ngừng dung hợp, quay vòng.
Nghỉ ngơi một lát, dược lực tiếp tục phát tác lần thứ hai. Tuyết Liên Tiên tử lại điên cuồng thèm khát quấn chặt lấy Lưu Phong mà đòi hỏi.
Lưu Phong đương nhiên không sợ, hùng dũng mang thương xuất trận khiến Tuyết Liên Tiên tử dục tiên dục tử mà rên rỉ không ngừng.
Ngay lúc này, hai người rất nhanh đạt tới cảnh giới huyền diệu. Thân thể đạt được sung sướng khoái cảm không còn từ ngữ nào để hình dung.
Sau vài lần, Tiên thiên Tinh nguyên của Tuyết Liên Tiên tử đã bị Lưu Phong hấp thu gần hết. Nàng vẫn chưa biết được đại nạn đã tới, đôi mắt mơ màng thân thể trần trụi vẫn vô thức dính sát vào Lưu Phong. Toàn bộ giường gần như bị nước từ hạ thân của Tuyết Liên tiên tử làm ướt.
Lưu Phong giờ mới biết, xem ra lão xử nữ thuần khiết này kỳ thật là một vưu vật.
Chỉ cho đến khi giọt Tiên thiên Tinh nguyên cuối cùng bị Lưu Phong hút đi, ý thức nàng mới thanh tỉnh lại. Nhưng đến lúc này thân thể nàng vẫn bị vây bởi sự hưng phấn mãnh liệt, sắc mặt đỏ ửng sau đợt cao triều.
Nàng thản nhiên liếc nhìn Lưu Phong, sắc mặt có chút tái đi mà nói yếu ớt: "Thật sự thực thoải mái."
Đó là đương nhiên, phải biết rằng đan dược của Thu Sương tiên tử đem dục vọng nguyên thủy của con người hoàn toàn kích phát, tuyệt đối là cảnh giới mà người bình thường làm tình cả đời cũng không đạt được.
"Ta sắp chết!"
Tâm tình Tuyết Liên Tiên tử dần bình tĩnh, nàng nhẹ nhàng vỗ về lồng ngực cường tráng của Lưu Phong nói: "Ta còn mấy canh giờ thời gian, ta hy vọng khi còn tỉnh táo có thể cùng chàng làm một lần nữa, được chứ?"
"Nàng thật sự rất muốn sao?"Lưu Phong nghiêng thân mình, kéo thân thể mềm mại vào trong lồng ngực, một đôi bàn tay không ngừng di động khắp nơi.
Tuyết Liên Tiên tử đang muốn nói chuyện, cũng không nghĩ vành tai mẫn cảm của mình đã bị nam nhân há miệng ngậm. Thân thể mẫn cảm vừa mới được khai phá liền run rẩy không thôi. Theo nụ hôn của Lưu Phong, từng đợt khoái cảm như thủy triều cuộn tới, không ngừng ăn mòn ý thức và linh hồn vừa mới thanh tỉnh của nàng.
"Nói cho ta biết, nàng rất muốn sao?" Lưu Phong lại cắn lỗ tai nàng.
Tuyết Liên Tiên tử lâm vào ý loạn tình mê, thân thể sung sướng đã không còn cảm giác e thẹn và rụt rè. Thậm chí nàng còn cảm thấy mình thực ra là một nữ nhân dâm đãng
"Làm ta đi"-Dưới ý thức mơ hồ Tuyết Liên tiên tử chỉ cảm thấy khoái cảm trong lòng không ngừng dâng lên, hạ thân khát vọng trống rỗng cực độ cần một thứ điền đầy.
"Để ta tới!"
Đã động tình, Tuyết Liên tiên tử mạnh mẽ trở mình ngồi trên đùi nam nhân, cảm thụ được lửa nóng của vật kia liền liều mạng vặn vẹo vòng eo, thân thể động lòng người cọ sát khiến huyết mạch của Lưu Phong trương lên.
Hắn cho tới bây giờ không nghĩ ra, Tuyết Liên Tiên tử bề ngoài lạnh lùng mà sau khi bị mình chinh phục lại trở nên phong tình vạn chủng.
Hắn cảm giác được lửa nhiệt tình của Tuyết Liên Tiên tử gần như đem thân hắn hòa tan.
Trong bầu không khí dâm mỹ này, dục vọng hai người đều không kiềm chế được. Tiếng thở dốc của nam nhân cùng nữ nhân hổn hển càng nặng nhọc.
Ôm lấy vòng eo của nữ nhân rồi đặt nàng dưới hạ thân, thân thể hắn cùng với nữ nhân hợp nhất.
Thật lâu sau, cũng không biết đã điên cuồng bao lâu, dục vọng hai người dần dần tắt. Sắc mặt nữ nhân tuy rằng có hai luồng cao trào đỏ ửng, nhưng vẫn không thể che dấu sự tái nhợt. Hiển nhiên, sinh mệnh lực của nàng đã rất yếu ớt rồi, dường như tùy thời đều có thể tiêu tán.
Nghỉ ngơi một hồi, khi cao trào rút đi. Nội tâm Tuyết Liên tiên tử cũng dần tỉnh táo lại, nàng ngơ ngác nhìn toàn thân mình trần trụi, rồi nghĩ lúc trước chẳng đếm xỉa tới xấu hổ phi ngựa trên giường, trong lòng không biết suy tư gì.
Nàng đột nhiên ngẫm lại cuộc đời mình. Che thân thể mình đi, nàng thản nhiên nói: "Đã xong việc thì ngươi đi đi." Đã không còn bị dục vọng chi phối, giờ phút này, gương mặt của Tuyết Liên tiên tử lại trở nên lạnh lùng.
Lưu Phong sửng sốt một chút, trong lòng thật miễn cưỡng.
"Lưu Phong, ta hận ngươi!"-Bộ dạng Tuyết Liên Tiên tử dường như hơi giống người xong việc bị bỏ rơi, ai oán nhìn Lưu Phong, trong lòng đầy oán hận với hắn.
Lưu Phong trong lòng đầy một bụng hỏa. Lạnh giọng nói: "Nữ nhân, nàng đừng quên, lần cuối cùng là nàng chủ động. Đừng ở trước mặt lão tử làm ra vẻ như vậy. Kỳ thật nàng chính là một dâm phụ, ngẫm lại sự điên cuồng cùng dâm khiếu của nàng thật là dâm đãng ah. Nàng nhìn lại dưới người đi, nước nhiều như vậy. Hưởng thụ rồi ở trước mặt ta lại làm bộ trung trinh liệt nữ a."
Nghe ngôn ngữ ác độc của Lưu Phong, Tuyết Liên Tiên tử hận không thể cắn chết hắn. Đáng tiếc nàng biết đây là chuyện không có khả năng, chờ đợi nàng là tử vong.
Hy vong duy nhất của nàng là Thu Sương tiên tử có thể giữ lời, để cho nàng có thể chuyển thế đổi đời. Tuy rằng Tiên thiên Tinh nguyên đã tan hết, nhưng dựa vào tích lũy của kiếp này thì chuyện tu hành đời sau tuyệt đối hưởng thờ phụng nhiều mà công sức lại ít. Hấp thụ kinh nghiệm kiếp này, đời sau nàng tuyệt đối sẽ không tự hủy hoại sự nghiệp của mình.
"Tặc tử, làm thì ngươi làm xong rồi cũng phải thực hiện chuyện ngươi đã đồng ý với ta?" Tuyết Liên tiên tử sợ Lưu Phong giở trò, vội vàng nhắc nhở.
Đúng lúc này, giọng nói của Thu Sương vang lên: "Gấp cái gì, ta tự nhiên đáp ứng ngươi. Hơn nữa ngươi cũng hưởng không ít lợi đâu."
"Phong nhi." Quay đầu lại đang muốn cùng Lưu Phong nói chuyện thì tự nhiên phát hiện hạ thân trần trụi của hắn, nhất là không ngờ vật kia lại bành trướng lên làm Thu Sương hoảng sợ.
"Tại sao ngươi lại không mặc quần áo a?" Thu Sương sắc mặt hơi hơi đỏ lên, vội vàng quay đầu đi.
Lưu Phong cũng buồn bưc, chính mình cũng tức giận. Không ngờ đồ quái đản kia dưới ánh mắt của Thu Sương đột nhiên lại lớn lên.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, hắn cảm thấy được lúc ấy trong lòng có một khoái cảm không lời.
"Chẳng lẽ ta đối với vị di nương tiện nghi này cũng có chút ham muốn sao?" Lưu Phong hoang mang nghĩ.
"Còn không mau mặc quần áo vào." Thu Phong cứ nghĩ Lưu Phong đã mặc quần áo, vừa quay đầu lại thì phát hiện thân hình vẫn trần trụi. Nhất là cái vật kia vẫn đứng thẳng, mà hắn thì vẫn đang ngẩn người.
Lưu Phong phục hồi tinh thần, liếc mắt một cái, vật dưới hạ khố không khỏi nhảy một chút, lập tức hắn đã mặc xong quần áo.
Một bên Tuyết Liên Tiên tử ám muội thầm nghĩ: "Một đôi cẩu nam nữ, ta phi, cái gì mà di nương-chắt tử."
"Phong nhi, mặc quần áo rồi đi ra ngoài, ta còn muốn đưa Tuyết Liên Tiên tử chuyển thế đổi đời" Thu Sương đã có kinh nghiệm nên khi nói chuyện cũng không hề quay đầu lại.
Lưu Phong y lời, lui ra ngoài.
Bên này, Tuyết Liên Tiên tử thấy hành động thực sự của Thu Sương liền xúc động, hận ý trong lòng cũng lập tức tan thành mây khói. Có thể nhận được cơ hội chuyển thế đổi đời đối với nàng là quá trọng yếu. Kỳ thật sau khi được Thu Sương thức tỉnh thì nàng đã hiểu mình không có khả năng thuận lợi để phi thăng. So với chịu nạn Thiên kiếp Hôi phi yên diệt, còn không bằng bắt đầu lại từ đầu. Hơn nữa khi chuyển thế đổi đời, nàng cũng không phải bắt đầu từ con số không.
"Tuyết Liên tiên tử, vốn lúc đầu, ngươi tới giết Phong nhi của ta, ta không thể tha thứ cho ngươi, ngươi xứng đáng hôi phi yên diệt (đốt thành tro bụi). Tuy nhiên niệm tình ngươi cũng là nữ, lại thêm ngươi đồng ý làm lô đỉnh trợ giúp Phong nhi của ta tu luyện. Cho nên ta mở lòng từ bị, trợ giúp ngươi chuyển thế đổi đời, hy vọng ngươi tương lai có thể tránh được tự làm hư hỏng sự nghiệp." Thu Sương thản nhiên nói: "Thôi ngươi cùng Phong nhi tốt xấu cũng thực sự có duyên phu thê, ta liền cho ngươi một sự ưu đãi."
Nói tới đây, trong tay Thu Sương xuất hiện một kiện Tuyết Như Ý đưa cho Tuyết Liên nói: "Đây là một kiện hạ phẩm tiên khí có thuộc tính âm hàn, vừa vặn phù hợp với ngươi. Ngươi mang theo, tương lai dưới sự bảo hộ của nó thì ngươi tu luyện sẽ dễ dàng hơn. Nếu ngươi có vận khí tốt, ta nghĩ sau khi chuyển thế trăm năm là ngươi có thể phi thăng thành tiên."
Đưa tay tiếp nhận Tuyết Như Ý, cả người Tuyết Liên Tiên tử khẽ run rẩy. Nàng không nghĩ tới đột nhiên có hạnh phúc đến như vậy, Tiên khí a. Đối với mỗi tu chân giả mà nói, được một kiện Tiên khí là sự tình khó khăn cỡ nào a.
Ngay lúc Tuyết Liên Tiên tử còn chưa hết hưng phấn vì có được Tuyết Như Ý thì lại tràn trề hạnh phúc lần nữa khi nghe Thu Sương nói: "Đã làm người tốt thì làm cho trót, đưa Phật thì đưa đến Tây Thiên. Ta truyền cho ngươi pháp quyết tương xứng với Tuyết Như Ý.". Nói xong, Thu Sương đưa tay lên trán của Tuyết Liên Tiên tử.
Một dòng khí nóng ấm truyền đến, trong ý thức của Tuyết Liên Tiên tử đã xuất hiện nhiều hơn một đoạn pháp quyết tinh diệu.
Tâm niệm vừa động, pháp quyết vận chuyển. Tuyết Như Ý lập tức hóa thành một đạo bạch quang ẩn vào thân thể nàng.
"Đa tạ Thượng Tôn thành toàn—!"
Tuyết Liên Tiên tử kích động vạn phần, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu tạ ơn. Nếu sớm biết rằng lên giường với Lưu Phong là có thể đạt được chỗ tốt lớn đến như vậy thì lúc trước còn cự tuyệt làm gì. Cứ trực tiếp cởi hết quần áo để hắn lộng là được.
"Không cần đa tạ. Có nói thì ngươi phải cảm ơn Phong nhi nhà ta. Đương nhiên, cái này cũng là cơ hội tu luyện của ngươi. Đúng rồi, có Tuyết Như Ý hộ thể, ngươi có thể bảo trì trí nhớ kiếp trước."
Bình luận facebook