Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 940
Nguyệt quang ngoài cửa sổ chiếu vào sáng tỏ hai thân thể đang xích lõa, lúc này, hạ thân bọn họ như trước vẫn chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ.
Lưu Phong giật mình, đem Tần Thủy Dao đẩy ra, trong lòng ngũ vị hỗn tạp.
"Ân—!"
Tần Thủy Dao đang ngủ phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, nét ửng hồng trên mặt như trước không có mất đi, vẻ mặt thỏa mãn. Đột nhiên, nàng trở mình, chậm rãi thức tỉnh. Sau khi Mở mắt, nhất thời kinh hô một tiếng, nhất là khi thấy thân thể Lưu Phong xích lõa nằm ở bên cạnh, sắc mặt nhất thời âm trầm, nàng đã nhớ lại chuyện hai người phát sinh trước đó.
Thần Tiên Tiêu Hồn Tán tuy rằng dược tính cực mạnh, có thể khiến bản tính con người chìm đắm, thế nhưng không làm mất đi ký ức.
Con ngươi Tần Thủy Dao tràn đầy vẻ kinh khủng xấu hổ và giận dữ, nàng bỗng nhiên vung tay hướng Lưu Phong đánh tới, Lưu Phong sửng sốt một chút, cũng không có né tránh, trên mặt bị ăn một tát vào mặt: "Vô sỉ, ngươi là tên tiểu tặc vô sỉ, cư nhiên. Cư nhiên vũ nhục thân thể của ta. Ta muốn giết ngươi."
Lưu Phong có chút ủy khuất, rõ ràng bản thân bị cường bạo, là người bị hại a. (Mình mà vô sỉ như thèng này đảm bảo một là có nhiều người yêu, hai là vô nhà đá mà bóc lịch)
Lời tuy như vậy, thế nhưng thuyết pháp nữ nhân cường bạo nam nhân, từ xưa không có. Cục diện sự tình phát triển như vậy, hắn cũng không biết nên như thế nào mới xử lí xong đây.
Tần Thủy Dao đánh Lưu Phong một cái tát, tâm tình rõ ràng bình tĩnh rất nhiều, một chuỗi hình ảnh nhất thời hiện lên trong tâm nàng. Phỏng chừng Lưu Phong đã động tay động chân, bằng không, nàng không có khả năng đột nhiên động dục, dâm đãng như vậy. (động tay cũng có, mà động chân lại nhiều hơn ^^).
Nàng thấy thân thể vẫn còn trống trơn, vội vàng dùng hai tay che trước ngực, ngồi dậy, oán hận nhìn Lưu Phong, cả giận nói: "Ngươi vì sao muốn làm như vậy?"
Lưu Phong quay đầu đi, thân thể mềm mại hoàn mỹ của nữ nhân nhất thời hiện ra trước mắt hắn. Do dự một chút, Lưu Phong nhặt lấy cái váy đưa cho nàng, ý bảo trước tiên che đậy lại thân thể.
Nhìn vài điểm huyết hồng dưới thân, Tần Thủy Dao nhất thời cúi đầu nức nở đứng lên, nàng cố sức cắn môi, Đối với Lưu Phong nói: "Nói cho ta biết. Vì sao muốn làm như vậy?"
Tần Thủy Dao xấu hổ và giận dữ nói: "Ngươi dùng thủ đoạn đê tiện như vậy chiếm đoạt tấm thân thuần khiết của ta, sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta muốn giết ngươi."
"Đại sư tôn, hảo hảo ngẫm lại đi, là ngươi cường bạo ta a." Lưu Phong vô sỉ nói: "Ngươi có thể cảm nhận được. Lúc trước ngươi cỡ nào điên cuồng và vui sướng. Kỳ thực ta là người bị hại. Đương nhiên, ngươi muốn giết người diệt khẩu, cứ tùy tiện, ta sẽ không hoàn thủ."
"Ngươi nghĩ rằng ta không dám?" Tần Thủy Dao bàn tay nhoáng lên, chuẩn bị hướng tới đỉnh đầu Lưu Phong mà chụp, thế nhưng cuối cùng lại thu tay lại.
"Đại sư tôn, nói thật, ngươi vì sao đột nhiên động dục, Ta cũng không biết ngọn nguồn trong đó, nghĩ đến có thể là đè nén tình dục trường kỳ, đột nhiên bạo phát a?" Lưu Phong nhàn nhạt nói: "Kỳ thực ta cũng không tưởng sẽ làm như vậy."
Nghe được Lưu Phong phân trần như thế, Tần Thủy Dao hận hận cắn răng, tên tiểu tặc thật sự là ghê tởm, chiếm tiện nghi xong hoàn lại còn khoe mã.
Tần Thủy Dao lệ quang trong suốt ngẩng đầu lên, nhớ lại (tư tiền tưởng hậu), Cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, Lưu Phong tuy có điểm hiềm nghi. Thế nhưng không có chứng cứ chứng minh do hắn gây nên.
sát khí Trong ánh mắt dần dần hạ xuống, Tần Thủy Dao khóc lóc một trận, sau đó sẵng giọng: "Ngươi li khai trước đi, ta muốn mặc quần áo."
"Nga—!"
Lưu Phong không lên tiếng, vội vàng xuống giường thân thể xích lõa hoàn toàn bại lộ trước mắt Tần Thủy Dao. Nữ nhân kinh hô một tiếng, vội vàng quay đầu đi.
Lưu Phong ngượng ngùng cười. Vội vàng đem y phục bản thân mặc vào.
"Đại sư tôn, ta đi trước a—_!" Sự tình đã làm xong, Lưu Phong chuẩn bị rời khỏi. Tuy rằng đại sư đối với hắn hận thấu xương, thế nhưng có thể khẳng định, thân thể đại sư tôn sẽ không chống cự hắn. Thậm chí thân thể đã hoàn toàn thuộc về bản thân.
Trong quá trình bị đại sư tôn cường bạo, hắn nhân cơ hội sử dụng song tu công pháp.
"Chờ một chút—!"
Tần Thủy Dao gọi Lưu Phong lại, hung hăng nói: "Không được đi, sự tình còn chưa có kết thúc, ngươi đã nghĩ đến chuồn sao."
Lưu Phong cười khổ một tiếng, ngồi ở bàn bên cạnh, quay đầu hướng Tần Thủy Dao nói: "Được rồi, trước tiên ta không đi, ngươi mau mặc quần áo vào ba."
Một lát sau, Tần Thủy Dao đã đổi một thân quần dài bó sát người màu hồng nhạt, mặt đầy oán hận đi tới. Lưu Phong hơi ngẩng đầu, tỉ mỉ quan sát nữ nhân, có lẽ do mới được tưới tắn, thần tình nữ nhân trong lúc tràn ngập u oán, nhưng không mất đi phong tình cùng quyến rũ. Phát hiện Lưu Phong đang ngơ ngác nhìn mình, đôi mắt đẹp của Tần Thủy Dao hiện lên một tia e thẹn, nàng vội vàng cúi đầu, tránh thoát ánh mắt nam nhân.
trong lòng Lưu Phong nao nao, lẽ nào lòng của nàng cũng đã bị bắt làm tù binh?
"Dâm tặc, ngươi nhìn cái gì vậy, nhìn nữa ta móc mắt ngươi ra." Tần Thủy Dao khẽ gắt một tiếng, ngồi ở bên cạnh Lưu Phong, oán hận nói: "Nói đi, ngươi dự định làm sao bây giờ?"
Lưu Phong rất muốn nói, ta sẽ chịu trách nhiệm, thế nhưng lời vừa đến mép lại sửa một chút: "Đại sư tôn, chuyện này là nằm ngoài ý muốn, lại nói tiếp, ta cũng là người bị hại. Bất quá ta thấy thân phận ngươi là đại sư tôn, là phận trưởng bối, chuyện này dù sao cũng đã xảy ra, ta sẽ bỏ qua. Chúng ta coi như không có phát sinh qua."
"Không được—!"
Thân thể thuần khiết bị đoạt, nam nhân không chịu trách nhiệm, cư nhiên còn muốn đưa đẩy nhị ngũ lục, thật sự là ghê tởm. Tên tiểu tặc này quả thật là cực kỳ ghê tởm.
"Na, đại sư tôn vậy có ý gì, ngươi tưởng muốn ta chịu trách nhiệm?" Lưu Phong châm chọc nói: "Nữ nhân của ta rất nhiều."
Tần Thủy Dao bị Lưu Phong làm cho tức giận đầy bụng, hơn nữa nguyên là hạ thân đang đau nhức, làm cho nàng không khỏi nhăn mặt nhíu mày.
Lưu Phong hỏi: "Đại sư tôn, thân thể của ngươi. Không có việc gì ba?" Lưu Phong kinh nghiệm khuê phòng phong phú, tự nhiên biết rõ tình trạng của Tần Thủy Dao. Lần đầu tiên của Nữ nhân thông thường đều phải ôn nhu. Lưu Phong cũng muốn ôn nhu, thế nhưng người ta là nữ nhân không nghe theo a. Hai người điên cuồng mấy lần Lưu Phong cũng không nhớ. Thế nhưng ký ức hãy còn mới mẻ vẫn luẩn quẩn trong đầu hắn, khuôn mặt Tần Thủy Dao, ánh mắt, nụ cười. Nàng tựa hồ là nữ nhân thích cưỡi ngựa a (hỉu hem. . tư thế nam hạ, nữ thượng đó, mà giải thích với mấy lão sắc cũng bằng thừa ^^)
Tần Thủy Dao mặt cười ửng đỏ, sẵng giọng: "Ta đến chết, cũng không cần ngươi quản."
Lưu Phong ác ý nghĩ: "Ngươi nếu muốn chết, chết rất tốt, vậy chết đi."
"Đại sư tôn, ngươi nói đi, như thế nào sự tình cũng đã như vậy, ngươi chuẩn bị xử lý như thế nào?" Lưu Phong hỏi.
Sắc mặt Tần Thủy Dao có chút e thẹn, hận trong lòng như trước không giảm, giọng nàng căm hận nói: "Phong nhi, tuy rằng ta rất hận ngươi. Thế nhưng ta không hy vọng sự tình lần này gây ra nháo sự, không muốn bất luận người nào, cả ba vị sư tôn biết được."
"Không thành vấn đề, ta khẳng định không nói." Lưu Phong đáp ứng, ai biết Bạch Khiết có làm bà tám hay không.
"Còn nữa, chuyện này đến tột cùng là như thế nào, ta nhất định phải điều tra rõ. Nếu Như quả thật là có người phá rối. Ta Sẽ không bỏ qua cho ngươi." Tần Thủy Dao giọng căm hận nói.
Trong lòng Lưu Phong không cho là đúng nghĩ: "Chuyện này ngươi tuyệt đối tra không ra a, thủ đoạn của Bạch Khiết, sao ngươi có thể tra ra được."
"Đại sư tôn, ta nghĩ ngươi còn không có nói vào trọng điểm ba?" Lưu Phong cười mờ ám, thân thủ kéo tay Tần Thủy Dao, cười nói: "Không bằng ngươi liền làm nữ nhân của ta ba, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Thế nào chúng ta cũng một đêm phu thê a."
Tần Thủy Dao cố sức li khai đại thủ của Lưu Phong, nổi giận nói: "Tặc tử, thân thể của ta tuy rằng đã bị ngươi vũ nhục, thế nhưng linh hồn của ta vẫn thuần khiết, ta tuyệt đối sẽ không cùng ngươi cùng một chỗ."
Lưu Phong âm thầm cười nhạt, ít nói mạnh miệng thôi, quá vài ngày ngươi sẽ tự động tìm tới cửa để mặc ta lộng a.
Cánh tay nhỏ nhắn của nàng chỉ vào trán Lưu Phong cả giận nói: "Ngươi cút cho ta—_!"
Lưu Phong nhàn nhạt cười, đứng dậy, hướng Tần Thủy Dao nói ra một câu cú ý vị sâu xa: "Đại sư tôn, Ngươi sẽ đến cầu ta—_!"
Đợi Lưu Phong rời khỏi hậu viện, Tần Thủy Dao thống khổ bứt mái tóc dài. Trong lòng xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, nàng thực sự vô pháp tưởng tượng, bản thân vì sao làm ra hành động như vậy, hơn nữa thân thể của nàng hết lần này tới lần khác lại hưởng ứng với khoái nhạc lẫn vui sướng.
Ngẩng đầu nhìn trăng, Tần Thủy Dao trong lòng chua xót. Nàng trăm triệu lần không nghĩ tới, bản thân vẫn thủ thân như ngọc, cư nhiên tai họa bất ngờ giáng xuống.
Thân thể thuần khiết giờ không còn.
Hơn nữa chính bản thân chủ động, Hiện tại bình tĩnh nghĩ lại tình cảnh lúc đó, thật sự là xấu hổ không chịu nổi, toàn bộ quá trình, có thể rõ ràng nhớ kỹ.
Nàng không biết bản thân như thế nào đối mặt với ba vị muội muội. Ngoài cửa vang lên thanh âm Thủy Mị Nhi.
Tần Thủy Dao có chút hoảng loạn, bản thân tự trấn tĩnh một chút, lau đi nước mắt ở khóe mắt, khóe miệng miễn cưỡng làm ra vẻ tươi cười, đi đến mở cửa phòng, hỏi: "Có việc gì không?"
Thủy Mị Nhi cười mờ ám: "Phong nhi hình như mới từ trong phòng ngươi rời khỏi? Đại tỷ, hai ngày nay, các ngươi không phải ở cùng một chỗ ba?"
Lời này vừa nói ra, nhất thời mặt Tần Thủy Dao ửng đỏ, nàng bất động thanh sắc nói: "Nào có, hắn vừa lại đây, hỏi ta chút sự tình."
"Không phải chứ" Thủy Mị Nhi hiển nhiên không tin đại tỷ nói, nàng vừa cười vừa nói: "Thế nào ta nghe Khuynh Thành nói, Phong nhi hôm qua tiến vào phòng ngươi, thẳng cho tới hôm nay mới đi ra. Hơn nữa." Thủy Mị Nhi nguyên là muốn nói, nàng còn nghe được tiếng nữ nhân kêu rên trên giường. Thế nhưng lời vừa đến miệng lại trôi xuống.
"Nói bậy—!"
Tần Thủy Dao tự nhiên là liều chết không nhận: "Na, nha đầu kia nhất định là nói bậy, ngươi nếu không tin có thể đi hỏi Phong nhi. Được rồi, Nhị muội, nếu như ngươi không có chuyện gì nữa, ta muốn đi nghỉ ngơi." Điên cuồng hai ngày trời, hiện tại hạ thân kịch liệt đau đớn, đều bị tàn phá không ra cái dạng gì. Nàng nghĩ cần hảo hảo điều dưỡng một chút.
Thủy Mị Nhi cảm thấy đại tỷ hôm nay rất lạ, đầu tiên là không thừa nhận mình cùng Lưu Phong ở một chỗ, hiện tại nhãn thần lại hoảng loạn, tựa hồ muốn lảng tránh cái gì đó.
Hơn nữa, lời Khuynh Thành vô cùng xác thực, nàng ta xác định nghe được tiếng nam nữ giao hoan trong phòng. Thủy Mị Nhi đang suy nghĩ, chẳng lẽ đại tỷ và Phong nhi thật không khống chế được bản thân. Thế nhưng nàng vì sao lại tìm mọi cách chống chế, chết sống không chịu thừa nhận.
Thủy Mị Nhi do dự một chút, quyết định đi về phía phòng Lưu Phong tìm chứng cứ, Tần Thủy Dao dù sao cũng là đại tỷ, nàng không nói, mình cũng không thể cưỡng cầu người ta.
"Được rồi, nếu đại tỷ mệt mỏi, ta đây sẽ không quấy rối ngươi nữa" Nói xong, Thủy Mị Nhi ly khai gian phòng của Tần Thủy Dao.
Vừa xuất môn, trước mặt đã đụng với Khuynh Thành, nàng cười hỏi: "Mị nhi tỷ tỷ, có hay không biết rõ ràng a, tỷ phu của ta có đúng hay không đã cùng Tần tiên tử ngủ chung?"
"Ngươi, cả ngày chỉ biết chuyện ấy." Thủy Mị Nhi tức giận nói: "Đại tỷ chưa nói, hơn nữa nàng không thừa nhận. Ta xem hơn phân nửa lại là ngươi ở chỗ này nói bậy."
"Không có, ta tuyệt đối không có nói bậy, ngươi nếu không tin, chúng ta hiện tại phải đi tìm tỷ phu kiếm tìm chứng cứ." Vừa nói tiểu nha đầu tựu lôi kéo Thủy Mị Nhi đi tìm Lưu Phong.
Đáng tiếc chính là, Lưu Phong cũng không ở Phiêu Miểu Cốc, hai nàng cơ hồ tìm mấy lần Phiêu Miểu Cốc, cũng không có tìm được thân ảnh của hắn.
Lưu Phong đi đâu rồi?
Nguyên lai Lưu Phong đến Hàn Nguyệt thủy đàm giải sầu, nhưng không ngờ cùng sứ giả Bạch Khởi Bạch Huyền Y phái tới tao ngộ cùng một chỗ. Vị cừu nhân gặp mặt nhau đều muốn đỏ mắt.
Bạch Khởi con mắt dừng lại trên người Lưu Phong, tinh tế quan sát. Nhìn kỹ trên dưới không khỏi cảm thấy tên thanh niên ngoại trừ lớn lên xinh đẹp một ít, tựa hồ cũng không có chỗ hơn người.
"Ngươi chính là chó săn của Bạch Huyền Y—!" Lưu Phong có ý định khiêu khích, cười nhạt: "Xem loại chó săn như ngươi ta đã giết rất nhiều, chẳng quan tâm có thêm một người."
Bạch Khởi tại Bạch Huyền Y chúng đệ tử, cũng được coi như một nhân vật thượng đỉnh, đồng thời lại mang họ Bạch, quyền thế cũng không lớn, mặc dù được xưng là tu chân đệ nhất đại phái Huyền Tâm chính tông, chưởng giáo đối với hắn cũng là cung kính có thừa, chỉ là một đệ tử Phiêu Miểu Cốc cư nhiên định làm càn, không khỏi khiến hắn căm tức.
"Vô liêm sỉ không biết trời cao đất dày, ngươi cũng biết bản tôn chỉ cần nhấc tay cũng có thể khiến ngươi hóa thành tro bụi?" Bạch Khởi giận giữ quát một tiếng, khí thế vững vàng hướng Lưu Phong.
Đúng lúc này, Thiên Tâm chạy lại, hắn phẫn nộ quát một tiếng nói: "Lưu Phong, lần trước chúng ta tại Hàn Nguyệt thủy đàm không có phân thắng bại, hôm nay vừa lúc: "Nói xong hai tay kết ấn, đột nhiên bắn ra vài đạo tử quang (tia sáng màu tím), đánh thẳng về phía Lưu Phong.
Lưu Phong không dám khinh thường, thân hình liên tục xoay tròn, chợt ẩn chợt hiện tránh đợt công kích.
Lưu Phong giật mình, đem Tần Thủy Dao đẩy ra, trong lòng ngũ vị hỗn tạp.
"Ân—!"
Tần Thủy Dao đang ngủ phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, nét ửng hồng trên mặt như trước không có mất đi, vẻ mặt thỏa mãn. Đột nhiên, nàng trở mình, chậm rãi thức tỉnh. Sau khi Mở mắt, nhất thời kinh hô một tiếng, nhất là khi thấy thân thể Lưu Phong xích lõa nằm ở bên cạnh, sắc mặt nhất thời âm trầm, nàng đã nhớ lại chuyện hai người phát sinh trước đó.
Thần Tiên Tiêu Hồn Tán tuy rằng dược tính cực mạnh, có thể khiến bản tính con người chìm đắm, thế nhưng không làm mất đi ký ức.
Con ngươi Tần Thủy Dao tràn đầy vẻ kinh khủng xấu hổ và giận dữ, nàng bỗng nhiên vung tay hướng Lưu Phong đánh tới, Lưu Phong sửng sốt một chút, cũng không có né tránh, trên mặt bị ăn một tát vào mặt: "Vô sỉ, ngươi là tên tiểu tặc vô sỉ, cư nhiên. Cư nhiên vũ nhục thân thể của ta. Ta muốn giết ngươi."
Lưu Phong có chút ủy khuất, rõ ràng bản thân bị cường bạo, là người bị hại a. (Mình mà vô sỉ như thèng này đảm bảo một là có nhiều người yêu, hai là vô nhà đá mà bóc lịch)
Lời tuy như vậy, thế nhưng thuyết pháp nữ nhân cường bạo nam nhân, từ xưa không có. Cục diện sự tình phát triển như vậy, hắn cũng không biết nên như thế nào mới xử lí xong đây.
Tần Thủy Dao đánh Lưu Phong một cái tát, tâm tình rõ ràng bình tĩnh rất nhiều, một chuỗi hình ảnh nhất thời hiện lên trong tâm nàng. Phỏng chừng Lưu Phong đã động tay động chân, bằng không, nàng không có khả năng đột nhiên động dục, dâm đãng như vậy. (động tay cũng có, mà động chân lại nhiều hơn ^^).
Nàng thấy thân thể vẫn còn trống trơn, vội vàng dùng hai tay che trước ngực, ngồi dậy, oán hận nhìn Lưu Phong, cả giận nói: "Ngươi vì sao muốn làm như vậy?"
Lưu Phong quay đầu đi, thân thể mềm mại hoàn mỹ của nữ nhân nhất thời hiện ra trước mắt hắn. Do dự một chút, Lưu Phong nhặt lấy cái váy đưa cho nàng, ý bảo trước tiên che đậy lại thân thể.
Nhìn vài điểm huyết hồng dưới thân, Tần Thủy Dao nhất thời cúi đầu nức nở đứng lên, nàng cố sức cắn môi, Đối với Lưu Phong nói: "Nói cho ta biết. Vì sao muốn làm như vậy?"
Tần Thủy Dao xấu hổ và giận dữ nói: "Ngươi dùng thủ đoạn đê tiện như vậy chiếm đoạt tấm thân thuần khiết của ta, sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta muốn giết ngươi."
"Đại sư tôn, hảo hảo ngẫm lại đi, là ngươi cường bạo ta a." Lưu Phong vô sỉ nói: "Ngươi có thể cảm nhận được. Lúc trước ngươi cỡ nào điên cuồng và vui sướng. Kỳ thực ta là người bị hại. Đương nhiên, ngươi muốn giết người diệt khẩu, cứ tùy tiện, ta sẽ không hoàn thủ."
"Ngươi nghĩ rằng ta không dám?" Tần Thủy Dao bàn tay nhoáng lên, chuẩn bị hướng tới đỉnh đầu Lưu Phong mà chụp, thế nhưng cuối cùng lại thu tay lại.
"Đại sư tôn, nói thật, ngươi vì sao đột nhiên động dục, Ta cũng không biết ngọn nguồn trong đó, nghĩ đến có thể là đè nén tình dục trường kỳ, đột nhiên bạo phát a?" Lưu Phong nhàn nhạt nói: "Kỳ thực ta cũng không tưởng sẽ làm như vậy."
Nghe được Lưu Phong phân trần như thế, Tần Thủy Dao hận hận cắn răng, tên tiểu tặc thật sự là ghê tởm, chiếm tiện nghi xong hoàn lại còn khoe mã.
Tần Thủy Dao lệ quang trong suốt ngẩng đầu lên, nhớ lại (tư tiền tưởng hậu), Cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, Lưu Phong tuy có điểm hiềm nghi. Thế nhưng không có chứng cứ chứng minh do hắn gây nên.
sát khí Trong ánh mắt dần dần hạ xuống, Tần Thủy Dao khóc lóc một trận, sau đó sẵng giọng: "Ngươi li khai trước đi, ta muốn mặc quần áo."
"Nga—!"
Lưu Phong không lên tiếng, vội vàng xuống giường thân thể xích lõa hoàn toàn bại lộ trước mắt Tần Thủy Dao. Nữ nhân kinh hô một tiếng, vội vàng quay đầu đi.
Lưu Phong ngượng ngùng cười. Vội vàng đem y phục bản thân mặc vào.
"Đại sư tôn, ta đi trước a—_!" Sự tình đã làm xong, Lưu Phong chuẩn bị rời khỏi. Tuy rằng đại sư đối với hắn hận thấu xương, thế nhưng có thể khẳng định, thân thể đại sư tôn sẽ không chống cự hắn. Thậm chí thân thể đã hoàn toàn thuộc về bản thân.
Trong quá trình bị đại sư tôn cường bạo, hắn nhân cơ hội sử dụng song tu công pháp.
"Chờ một chút—!"
Tần Thủy Dao gọi Lưu Phong lại, hung hăng nói: "Không được đi, sự tình còn chưa có kết thúc, ngươi đã nghĩ đến chuồn sao."
Lưu Phong cười khổ một tiếng, ngồi ở bàn bên cạnh, quay đầu hướng Tần Thủy Dao nói: "Được rồi, trước tiên ta không đi, ngươi mau mặc quần áo vào ba."
Một lát sau, Tần Thủy Dao đã đổi một thân quần dài bó sát người màu hồng nhạt, mặt đầy oán hận đi tới. Lưu Phong hơi ngẩng đầu, tỉ mỉ quan sát nữ nhân, có lẽ do mới được tưới tắn, thần tình nữ nhân trong lúc tràn ngập u oán, nhưng không mất đi phong tình cùng quyến rũ. Phát hiện Lưu Phong đang ngơ ngác nhìn mình, đôi mắt đẹp của Tần Thủy Dao hiện lên một tia e thẹn, nàng vội vàng cúi đầu, tránh thoát ánh mắt nam nhân.
trong lòng Lưu Phong nao nao, lẽ nào lòng của nàng cũng đã bị bắt làm tù binh?
"Dâm tặc, ngươi nhìn cái gì vậy, nhìn nữa ta móc mắt ngươi ra." Tần Thủy Dao khẽ gắt một tiếng, ngồi ở bên cạnh Lưu Phong, oán hận nói: "Nói đi, ngươi dự định làm sao bây giờ?"
Lưu Phong rất muốn nói, ta sẽ chịu trách nhiệm, thế nhưng lời vừa đến mép lại sửa một chút: "Đại sư tôn, chuyện này là nằm ngoài ý muốn, lại nói tiếp, ta cũng là người bị hại. Bất quá ta thấy thân phận ngươi là đại sư tôn, là phận trưởng bối, chuyện này dù sao cũng đã xảy ra, ta sẽ bỏ qua. Chúng ta coi như không có phát sinh qua."
"Không được—!"
Thân thể thuần khiết bị đoạt, nam nhân không chịu trách nhiệm, cư nhiên còn muốn đưa đẩy nhị ngũ lục, thật sự là ghê tởm. Tên tiểu tặc này quả thật là cực kỳ ghê tởm.
"Na, đại sư tôn vậy có ý gì, ngươi tưởng muốn ta chịu trách nhiệm?" Lưu Phong châm chọc nói: "Nữ nhân của ta rất nhiều."
Tần Thủy Dao bị Lưu Phong làm cho tức giận đầy bụng, hơn nữa nguyên là hạ thân đang đau nhức, làm cho nàng không khỏi nhăn mặt nhíu mày.
Lưu Phong hỏi: "Đại sư tôn, thân thể của ngươi. Không có việc gì ba?" Lưu Phong kinh nghiệm khuê phòng phong phú, tự nhiên biết rõ tình trạng của Tần Thủy Dao. Lần đầu tiên của Nữ nhân thông thường đều phải ôn nhu. Lưu Phong cũng muốn ôn nhu, thế nhưng người ta là nữ nhân không nghe theo a. Hai người điên cuồng mấy lần Lưu Phong cũng không nhớ. Thế nhưng ký ức hãy còn mới mẻ vẫn luẩn quẩn trong đầu hắn, khuôn mặt Tần Thủy Dao, ánh mắt, nụ cười. Nàng tựa hồ là nữ nhân thích cưỡi ngựa a (hỉu hem. . tư thế nam hạ, nữ thượng đó, mà giải thích với mấy lão sắc cũng bằng thừa ^^)
Tần Thủy Dao mặt cười ửng đỏ, sẵng giọng: "Ta đến chết, cũng không cần ngươi quản."
Lưu Phong ác ý nghĩ: "Ngươi nếu muốn chết, chết rất tốt, vậy chết đi."
"Đại sư tôn, ngươi nói đi, như thế nào sự tình cũng đã như vậy, ngươi chuẩn bị xử lý như thế nào?" Lưu Phong hỏi.
Sắc mặt Tần Thủy Dao có chút e thẹn, hận trong lòng như trước không giảm, giọng nàng căm hận nói: "Phong nhi, tuy rằng ta rất hận ngươi. Thế nhưng ta không hy vọng sự tình lần này gây ra nháo sự, không muốn bất luận người nào, cả ba vị sư tôn biết được."
"Không thành vấn đề, ta khẳng định không nói." Lưu Phong đáp ứng, ai biết Bạch Khiết có làm bà tám hay không.
"Còn nữa, chuyện này đến tột cùng là như thế nào, ta nhất định phải điều tra rõ. Nếu Như quả thật là có người phá rối. Ta Sẽ không bỏ qua cho ngươi." Tần Thủy Dao giọng căm hận nói.
Trong lòng Lưu Phong không cho là đúng nghĩ: "Chuyện này ngươi tuyệt đối tra không ra a, thủ đoạn của Bạch Khiết, sao ngươi có thể tra ra được."
"Đại sư tôn, ta nghĩ ngươi còn không có nói vào trọng điểm ba?" Lưu Phong cười mờ ám, thân thủ kéo tay Tần Thủy Dao, cười nói: "Không bằng ngươi liền làm nữ nhân của ta ba, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Thế nào chúng ta cũng một đêm phu thê a."
Tần Thủy Dao cố sức li khai đại thủ của Lưu Phong, nổi giận nói: "Tặc tử, thân thể của ta tuy rằng đã bị ngươi vũ nhục, thế nhưng linh hồn của ta vẫn thuần khiết, ta tuyệt đối sẽ không cùng ngươi cùng một chỗ."
Lưu Phong âm thầm cười nhạt, ít nói mạnh miệng thôi, quá vài ngày ngươi sẽ tự động tìm tới cửa để mặc ta lộng a.
Cánh tay nhỏ nhắn của nàng chỉ vào trán Lưu Phong cả giận nói: "Ngươi cút cho ta—_!"
Lưu Phong nhàn nhạt cười, đứng dậy, hướng Tần Thủy Dao nói ra một câu cú ý vị sâu xa: "Đại sư tôn, Ngươi sẽ đến cầu ta—_!"
Đợi Lưu Phong rời khỏi hậu viện, Tần Thủy Dao thống khổ bứt mái tóc dài. Trong lòng xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, nàng thực sự vô pháp tưởng tượng, bản thân vì sao làm ra hành động như vậy, hơn nữa thân thể của nàng hết lần này tới lần khác lại hưởng ứng với khoái nhạc lẫn vui sướng.
Ngẩng đầu nhìn trăng, Tần Thủy Dao trong lòng chua xót. Nàng trăm triệu lần không nghĩ tới, bản thân vẫn thủ thân như ngọc, cư nhiên tai họa bất ngờ giáng xuống.
Thân thể thuần khiết giờ không còn.
Hơn nữa chính bản thân chủ động, Hiện tại bình tĩnh nghĩ lại tình cảnh lúc đó, thật sự là xấu hổ không chịu nổi, toàn bộ quá trình, có thể rõ ràng nhớ kỹ.
Nàng không biết bản thân như thế nào đối mặt với ba vị muội muội. Ngoài cửa vang lên thanh âm Thủy Mị Nhi.
Tần Thủy Dao có chút hoảng loạn, bản thân tự trấn tĩnh một chút, lau đi nước mắt ở khóe mắt, khóe miệng miễn cưỡng làm ra vẻ tươi cười, đi đến mở cửa phòng, hỏi: "Có việc gì không?"
Thủy Mị Nhi cười mờ ám: "Phong nhi hình như mới từ trong phòng ngươi rời khỏi? Đại tỷ, hai ngày nay, các ngươi không phải ở cùng một chỗ ba?"
Lời này vừa nói ra, nhất thời mặt Tần Thủy Dao ửng đỏ, nàng bất động thanh sắc nói: "Nào có, hắn vừa lại đây, hỏi ta chút sự tình."
"Không phải chứ" Thủy Mị Nhi hiển nhiên không tin đại tỷ nói, nàng vừa cười vừa nói: "Thế nào ta nghe Khuynh Thành nói, Phong nhi hôm qua tiến vào phòng ngươi, thẳng cho tới hôm nay mới đi ra. Hơn nữa." Thủy Mị Nhi nguyên là muốn nói, nàng còn nghe được tiếng nữ nhân kêu rên trên giường. Thế nhưng lời vừa đến miệng lại trôi xuống.
"Nói bậy—!"
Tần Thủy Dao tự nhiên là liều chết không nhận: "Na, nha đầu kia nhất định là nói bậy, ngươi nếu không tin có thể đi hỏi Phong nhi. Được rồi, Nhị muội, nếu như ngươi không có chuyện gì nữa, ta muốn đi nghỉ ngơi." Điên cuồng hai ngày trời, hiện tại hạ thân kịch liệt đau đớn, đều bị tàn phá không ra cái dạng gì. Nàng nghĩ cần hảo hảo điều dưỡng một chút.
Thủy Mị Nhi cảm thấy đại tỷ hôm nay rất lạ, đầu tiên là không thừa nhận mình cùng Lưu Phong ở một chỗ, hiện tại nhãn thần lại hoảng loạn, tựa hồ muốn lảng tránh cái gì đó.
Hơn nữa, lời Khuynh Thành vô cùng xác thực, nàng ta xác định nghe được tiếng nam nữ giao hoan trong phòng. Thủy Mị Nhi đang suy nghĩ, chẳng lẽ đại tỷ và Phong nhi thật không khống chế được bản thân. Thế nhưng nàng vì sao lại tìm mọi cách chống chế, chết sống không chịu thừa nhận.
Thủy Mị Nhi do dự một chút, quyết định đi về phía phòng Lưu Phong tìm chứng cứ, Tần Thủy Dao dù sao cũng là đại tỷ, nàng không nói, mình cũng không thể cưỡng cầu người ta.
"Được rồi, nếu đại tỷ mệt mỏi, ta đây sẽ không quấy rối ngươi nữa" Nói xong, Thủy Mị Nhi ly khai gian phòng của Tần Thủy Dao.
Vừa xuất môn, trước mặt đã đụng với Khuynh Thành, nàng cười hỏi: "Mị nhi tỷ tỷ, có hay không biết rõ ràng a, tỷ phu của ta có đúng hay không đã cùng Tần tiên tử ngủ chung?"
"Ngươi, cả ngày chỉ biết chuyện ấy." Thủy Mị Nhi tức giận nói: "Đại tỷ chưa nói, hơn nữa nàng không thừa nhận. Ta xem hơn phân nửa lại là ngươi ở chỗ này nói bậy."
"Không có, ta tuyệt đối không có nói bậy, ngươi nếu không tin, chúng ta hiện tại phải đi tìm tỷ phu kiếm tìm chứng cứ." Vừa nói tiểu nha đầu tựu lôi kéo Thủy Mị Nhi đi tìm Lưu Phong.
Đáng tiếc chính là, Lưu Phong cũng không ở Phiêu Miểu Cốc, hai nàng cơ hồ tìm mấy lần Phiêu Miểu Cốc, cũng không có tìm được thân ảnh của hắn.
Lưu Phong đi đâu rồi?
Nguyên lai Lưu Phong đến Hàn Nguyệt thủy đàm giải sầu, nhưng không ngờ cùng sứ giả Bạch Khởi Bạch Huyền Y phái tới tao ngộ cùng một chỗ. Vị cừu nhân gặp mặt nhau đều muốn đỏ mắt.
Bạch Khởi con mắt dừng lại trên người Lưu Phong, tinh tế quan sát. Nhìn kỹ trên dưới không khỏi cảm thấy tên thanh niên ngoại trừ lớn lên xinh đẹp một ít, tựa hồ cũng không có chỗ hơn người.
"Ngươi chính là chó săn của Bạch Huyền Y—!" Lưu Phong có ý định khiêu khích, cười nhạt: "Xem loại chó săn như ngươi ta đã giết rất nhiều, chẳng quan tâm có thêm một người."
Bạch Khởi tại Bạch Huyền Y chúng đệ tử, cũng được coi như một nhân vật thượng đỉnh, đồng thời lại mang họ Bạch, quyền thế cũng không lớn, mặc dù được xưng là tu chân đệ nhất đại phái Huyền Tâm chính tông, chưởng giáo đối với hắn cũng là cung kính có thừa, chỉ là một đệ tử Phiêu Miểu Cốc cư nhiên định làm càn, không khỏi khiến hắn căm tức.
"Vô liêm sỉ không biết trời cao đất dày, ngươi cũng biết bản tôn chỉ cần nhấc tay cũng có thể khiến ngươi hóa thành tro bụi?" Bạch Khởi giận giữ quát một tiếng, khí thế vững vàng hướng Lưu Phong.
Đúng lúc này, Thiên Tâm chạy lại, hắn phẫn nộ quát một tiếng nói: "Lưu Phong, lần trước chúng ta tại Hàn Nguyệt thủy đàm không có phân thắng bại, hôm nay vừa lúc: "Nói xong hai tay kết ấn, đột nhiên bắn ra vài đạo tử quang (tia sáng màu tím), đánh thẳng về phía Lưu Phong.
Lưu Phong không dám khinh thường, thân hình liên tục xoay tròn, chợt ẩn chợt hiện tránh đợt công kích.
Bình luận facebook