-
Chương 145
Nơi thâm sơn yên tĩnh, dân phong ở đây mộc mạc, thủ lĩnh sơn trại biết có hai vị tiên nhân giá lâm, cao hứng vô cùng, dưới tình huống vật tư sinh hoạt hiếm hoi cố lấy rượu ngon ra khoản đãi.
Ban đêm, Tuyết Hoa trở lại nhà gỗ nhỏ của Lệ Quân Hoa nói: "Xem ra người trong bản này sinh hoạt cũng khó khăn." Tiệc tối toàn là rau cỏ, dưa muối, món ăn mặn có chút gà vịt cá, những thứ khác đều là ướp mặn.
Lệ Quân Hoa nói: "Lúc ta tới, săn bắt được hơn năm mươi con thú, sau khi tới sơn trại tặng cho thủ lĩnh, nên họ mới đối đãi với ta nhiệt tình." Loại thời điểm này đưa đồ ăn chính là đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi.
"Ừ." Tuyết Hoa nói xong lập tức đứng dậy.
Hạ Lăng Vân ngẩng đầu nhìn nàng. Nàng muốn săn bắt sao?
Tuyết Hoa vặn người nói: "đã lâu thiếp không hiện nguyên hình bắt thú." nói xong, toàn thân bạch quang mờ mịt, thân thể htu gọn lại. Xiêm áo rơi xuongs, bạch hồ đáng yêu từ trong đống y phục chui ra.
Lỗ tai hồ ly khẽ run, bảy cái đuôi vung vẩy, tinh thần vô cùng phấn chấn Tuyết Hoa nói: "Mục tiêu đêm nay, tiêu diệt 100 con mồn cho sơn trại làm đồ ăn cho ta và Hạ Lăng Vân." Nàng tới giờ không thích chiếm lợi của người khác, ngoại trừ đối mặt với phu quân nam thần.
Hạ Lăng Vân mỉm cười nói: "Ta thả tiểu hồ ly ra đi cùng nàng." nói xong hắn gọi phân thân tiểu hồ ly ra. Từ khi gặp giao long Kiệt hắn luôn lo lắng khi Tuyết Hoa rời khỏi tầm mắt. Để phân thân đi cùng nàng, hắn còn có thể huấn luyện linh thức của mình.
Tiểu hồ ly toàn thân tràn ngập linh khí đột nhiên hiện thân, cũng giống Tuyết Hoa run run lỗ tai vẫy đuôi, cổ họng phát ra âm thanh ô ô non nớt, lập tức khiến Thanh Đồng và Lệ Quân Hoa nhìn ngây người.
Lệ Quân Hoa kinh ngạc vui vẻ nói: "thật đáng yêu! Tuyết Hoa, đây là hài tử của muội và Tiên Quân sao? Trước đó hai người giấu chỗ nào?" Tiểu hồ ly nhr đương nhiên đáng yêu hơn, nhất là thú con, vừa mềm mại đáng yêu, quả thật là khiến nàng vui vẻ quên trời đất.
Thanh Đồng rất khiếp sợ, vươn tay muốn sờ tiểu hồ ly.
Tuyết Hoa mạnh mẽ duỗi móng cào hắn, nhanh chóng dùng đuôi hồ ly cuốn tiểu hồ ly phân thân vào trong người mình lạnh lùng nói: "không cho chạm vào!" Lăng Vân sao lại phóng xuất phân thân ra, nếu Thanh Đồng nổi lòng tham một ngụm nuốt luôn tiểu hồ ly thì làm sao? Tiểu hồ ly chính là tinh nguyên châu của Hạ Lăng Vân đó!
"Ngươi sinh?" không để ý tay bị nàng cào chảy máu, Thanh Đồng vội vàng kêu lên: "Ngươi sinh tiểu hồ ly rồi hả?" hắn lập tức thấy có gì sai sai. Nếu hắn canh giữ Tuyết Hoa, nói không chừng tiểu hồ ly linh khí toàn thân này chính là đời sau của hắn rồi.
"Hừ, ngu xuẩn!" Lệ Quân Hoa trầm mặt xuống, nặng nề hừ một tiếng, nói, "Là của ngươi sẽ mãi là của ngươi, nếu không phải, dù ngươi si tâm vọng tưởng cũng không thuộc về ngươi!" hắn chính là nhớ mãi không quên làm sao có đời sau, khiến trong lòng nàng tức giận.
Hạ Lăng Vân biết họ có khúc mắc về vấn đề này, liền giải thích: "Quân Hoa hiền chất, Thanh Đồng, tiểu hồ ly này chính là tinh nguyên châu của ta, không phải Tuyết Hoa sinh." hắn cũng khát vọng có hài tử của mình, nhưng cân nhắc chủng tộc khác biệt và thể chất "Tiên", hắn nghĩ vẫn nên lợi dụng pháp trận của nhạc phụ sẽ tăng khả năng hơn.
"Phân thân tinh nguyên châu?" Lệ Quân Hoa hiểu ra hỏi, "Cái này chỉ có tu sĩ thất phẩm mới phân thân được ư? Trước đây đệ tử từng nghe sư phụ nói qua, hơn nữa sư phụ cũng luyện thuật phân thân. Chỉ là khi đó đệ tử mới là tu sĩ nhị phẩm, cho nên không nghe sư phụ giảng giải kĩ." Chờ sự kiện giao long kết thúc, nếu nàng còn sống, nàng cũng muốn tu luyện ra một phân thân tiểu hồ ly.
"không có ai nói cho ta biết tu sĩ nhân loại còn có thể phân thân." Thanh Đồng liếm liếm bàn tay bị rướm máu, khiêm tốn hỏi, "Hạ Tiên Quân, người có thể dạy ta không?" hắn là bát phẩm thiên hồ, nhất định có thể tu luyện ra phân thân tiểu hồ ly.
"Có thể." Hạ Lăng Vân mỉm cười nói, "Thuật phân thân không phải thuật độc đáo, lịch sử phái tu tiên cũng ghi chép phương pháp tu luyện."
"Ta đi ra ngoài đây." Tuyết Hoa không nhịn được nói, "Lăng Vân, cùng ta đi săn bắt." nói xong nàng cắn da lông gáy của tiểu hồ ly, giống như hồ ly mẹ mang theo thú con, một vòng bay ra nhà gỗ, chạy về phía rừng.
Hạ Lăng Vân ngồi xếp bằng, một bên phân ra linh thức đi theo Tuyết Hoa, một bên bắt đầu dạy thất phẩm Lệ Quân Hoa và bát phẩm Thanh Đồng, làm thế nào để phóng tinh nguyên châu ra ngoài, để bảo vệ phân thân.
Thanh Đồng kinh ngạc về đủ loại pháp thuật của tu sĩ nhân loại, nghiêm túc tu luyện. Lệ Quân Hoa tuy cũng là tiên quân nhưng trước mắt chưa có năng lực phóng tinh nguyên châu ra ngoài, liền canh giữ bên người Thanh Đồng, xem hắn tu luyện.
Còn màu sắc tự vệ là như thế nào?
Sau khi Thanh Đồng phóng tinh nguyên châu và bắt đầu học cách tự vệ, Lệ Quân Hoa do dự nhắc nhở hắn, "Ta muốn tiểu hồ ly." Thanh Đồng là hồ ly trưởng thành,tuy thu nhỏ rất đáng yêu nhưng không đủ mềm mại, nàng hi vọng có một tiểu hồ ly vừa mềm mại vừa đáng yêu ngoan ngoãn.
Mục tiêu của Thanh Đồng từ đầu là tiểu hồ ly, liền điều khiển tinh nguyên châu biến hình. hắn quá quen thuộc hình thái hồ ly cho nên tùy tâm tùy ý, lập tức tiểu hồ ly tuyết trắng không xê xích tiểu hồ ly của Hạ Lăng Vân là bao. Hơn nữa phân thân thoạt nhìn khỏe hơn một ít so với Hạ Lăng Vân.
Phân thân tiểu hồ ly thành hình, Thanh Đồng bắt đầu điều khiển nó chạy nhảy.
"Ngượi có thể đem toàn bộ linh thức chuyển sang tiểu hồ ly, như vậy ngươi có thể điều khiển nó tốt hơn. Sử dụng thành thạo phân thân, nó có thể thay ngươi đi đến rất nhiều chỗ mà bản thể không điđược, còn có thể phóng thích pháp thuật." Hạ Lăng Vân chỉ điểm, đối với thực lực của mình và Thanh Đồng cũng có chút nhận thức.
Thanh Đồng hết sức chăm chú thực hiện theo lời của Hạ Lăng Vân. Hồ ly thiên tính đa nghi, nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không quan tâm Hạ Lăng Vân có thực lực gần bằng mình có thừa dịp hắn luyện công tổn thương tinh nguyên châu phân thân của mình hoặc bản thể không. Có lẽ hắn tin tưởng Lệ Quân Hoa sẽ dốc sức liều mạng bảo hộ hắn, cũng tin tưởng phẩm chất của Hạ Lăng Vân tiên quân.
Hừng đông, Tuyết Hoa sạch sẽ lao về, trên lưng là phân thân tiểu hồ ly Hạ Lăng Vân.
Thấy tiểu hồ ly màu trắng khác đang chạy nhảy trong nhà gỗ, nàng kinh ngạc nói, "Giống nhau, nhưng cảm ứng được linh lực sẽ biết hai tiểu hồ ly khác nhau." Hai tiểu hồ ly tuyết trắng, một là phân thân của Hạ Lăng Vân có linh khí thủy mộc, còn của Thanh Đồng thì phát ra linh khí phong hỏa.
"Tuyết Hoa, muội về rồi." Lệ Quân Hoa vui vẻ nói. trên người Tuyết Hoa sạch sẽ không vệt máu, xem ra ở bên ngoài tắm rửa một phen sau đó mới về. Nàng là tiểu hồ ly thích sạch sẽ, chẳng bù Thanh Đồng.
Hạ Lăng Vân thu hồi phân thân dịu dàng nói: "Hoạt động một đêm, nàng ngủ một lát. Xế chiều tặng lễ là được." Thần trí của hắn luôn đi theo nàng, biết rõ nàng đã dùng cơm và tắm rửa, giờ có thể nghỉ ngơi.
"Hừ, đương nhiên là có thể nhận biết." Phân thân tiểu hồ ly dựng thẳng lỗ tai hung hăng nói, "Tiểu hồ ly của ta lợi hại hơn Hạ Lăng Vân rất nhiều." Hạ Lăng Vân mới bước vào bát phẩm, hắn thì tiến vào cảnh giới bát phẩm nhiều năm. Nhìn xem hắn chỉ sử dụng chút công phu đã sử dụng thành thạo thuật phân thân rồi.
Lệ Quân Hoa thò tay túm lấy phân thân tiểu hồ ly, cười ha hả nói: "Tiểu hồ ly rất đáng yêu, đáng tiếc lời nói ra lại không đáng yêu chút nào." nói xong nàng nhéo cái lỗ tai tiểu hồ ly phân thân. Cảm xúc này quá chân thực! Nếu nàng có tiểu hồ ly như vậy bên người, thì hồ ly lớn Thanh Đồng có thể vứt sang một bên rồi.
Ôm phân thân của Thanh Đồng đứng dậy, nàng khom người thi lễ với Hạ Lăng Vân: "Cám ơn Hạ tiên quân, một đêm dạy bảo người cũng mệt rồi, người và Tuyết Hoa nghỉ ngơi đi, đệ tử ra ngoài tản bộ." Thân là Tiên Quân, bọn họ mấy ngày mấy đêm không nghỉ cũng không có cảm giác mỏi mệt đấy.
Nàng nhìn Thanh Đồng còn đang ngồi nhắm mắt nói: "Thanh Đồng, ngươi có đi dạovới ta không? Nhưng không cho phép ngươi thu hồi tiểu hồ ly." Phu thê người ta cần nghỉ ngơi, Thanh Đồng ở đây quá sát phong cảnh.
Hôm nay Lệ Quân Hoa vẫn không cho Thanh Đồng sắc mặt tốt, Thanh Đồng nghe thấy nàng mời hắn đidạo, lập tức mở mắt, đứng lên nói: "Được." Cùng lúc học cách khống chế phân thân, tu luyện nhiều sẽthành thục.
"Tiên quân, Tuyết Hoa hai người nghỉ ngơi đi. Người trong bản biết nhà gỗ này không phải bình thường, không có phân phó sẽ không ai dám tới." nói xong, nàng ôm phân thân tiểu hồ ly ra ngoài phòng khách xuống lầu một. Trong bản vì phòng ẩm ướt, lầu một là gác lửng lầu hai mới là chỗ nghỉ.
Thấy bọn họ đi ra ngoài, Tuyết Hoa biến hình người, lấy từ trên không trường bào nam tử khoác lên thân thể không mảnh vải nói: "Thiếp mệt, chờ tỉnh ngủ chúng ta sẽ đưa lễ vật tặng cho họ."
"Chúng ta vào trong phòng nghỉ ngơi." Hạ Lăng Vân ôm eo nàng buông rèm lấy giường ra đặt lên sàn nhà, cùng Tuyết Hoa nằm nghỉ. Đây là nơi Lệ Quân Hoa và Thanh Đồng ở tạm, hắn và Tuyết Hoa khôngthích hợp nằm trên giường bọn họ.
Hạ Lăng Vân dịu dàng chăm sóc Tuyết Hoa, vì sao Lệ Quân Hoa lại mặt sưng mày xỉa với hắn?
Bởi Lệ Quân Hoa có thể dùng tinh thần lực ngăn chặn cảm ứng của linh sủng với chủ nhân, Thanh Đồng trăm mối không lời giải. Chờ đến xế chiều, Tuyết Hoa và Lệ Quân Hoa đi tặng lễ cho thủ lĩnh, hắn đem thắc mắc của mình nói cho Hạ Lăng Vân, khiêm tốn hỏi nguyên nhân.
Hạ Lăng Vân độc thân gần ngàn năm, thật ra không hiểu lòng phụ nữ, đối với tình huống này cũng chỉ lí giải theo cách của mình.
"Thanh Đồng, từ hôm qua tới hôm nay, ta phát hiện ngươi rất cố chấp trong việc duy trì giống nòi, thậm chí còn muốn tìm hồ ly cái để duy trì đời sau. Ngươi và Quân Hoa hiền chất đã hợp thể song tu, là phu thê, ngươi đối với nàng như thế là bất trung, tất nhiên nàng tức giận."
"Ta và Tuyết Hoa là phu thê, ngay từ đầu ta biết rõ ta và nàng chủng tộc bất đồng, không quá trông mong, càng không nghĩ cùng nữ tử nhân loại khác sinh con kế thừa huyết mạch."
"Ngươi là hôn phu của Quân Hoa hiền chất, ngươi nên bao dung cho khuyết điểm của nàng, thậm chí có thể vì nàng hi sinh lợi ích của mình."
"Nếu ngươi thật sự quan tâm tới nàng, không nên nhớ mãi chuyện duy trì đời sau. Cái ngươi cần nghĩ đến, không có hậu đại không sau, nếu có, phải là nàng sinh cho ngươi."
"Thanh Đồng, cho dù là con người hay không, thông qua quá trình tu luyện kéo dài tuổi thọ, chính là trái với quy luật tự nhiên, sẽ có trừng phạt đó chính là hạ thấp năng lực sinh dục. Càng trường thọ, năng lực sinh dục càng nhỏ. Đến giai "Tiên" năng lực sinh dục gần như bằng không."
"Lệ nhi sinh ra thế nào sau này ngươi có thể hỏi chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh. Để sinh ra Tuyết Hoa, mẫu thân nàng bát phẩm thiên hồ Tuyết Cơ đã dùng phép thuật nghịch thiên ép mình sinh hạ, cái giá phải trả chính là tử vong. Ta không hi vọng về sau Tuyết Hoa vì hài tử mà vong mạng, cho nên từ lúc kết hôn với nàng đã đoạn tuyệt ý niệm có đời sau. Ta tu luyện thuật phân thân, biến phân thân thành hồ ly, với ý muốn an ủi nàng. Ngươi hiểu không?"
Thanh Đồng trầm ngâm thật lâu, thành khẩn nói: "Rốt cuộc ta cũng hiểu nguyên nhân vì sao Quân Hoa không vui, ta sẽ sửa."
Quân Hoa nhiều lần nói với hắn, trong cuộc sống cái của mình sẽ là của mình, không phải của mình đừng cưỡng cầu. hắn lại coi như gió bên tai, cho nên nàng mới càng ngày càng không vui, nhìn hắnkhông vừa mắt. hắn sẽ sửa, hắn hi vọng Quân Hoa có thể yêu hắn như Tuyết Hoa yêu Hạ Lăng Vân vậy
Ban đêm, Tuyết Hoa trở lại nhà gỗ nhỏ của Lệ Quân Hoa nói: "Xem ra người trong bản này sinh hoạt cũng khó khăn." Tiệc tối toàn là rau cỏ, dưa muối, món ăn mặn có chút gà vịt cá, những thứ khác đều là ướp mặn.
Lệ Quân Hoa nói: "Lúc ta tới, săn bắt được hơn năm mươi con thú, sau khi tới sơn trại tặng cho thủ lĩnh, nên họ mới đối đãi với ta nhiệt tình." Loại thời điểm này đưa đồ ăn chính là đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi.
"Ừ." Tuyết Hoa nói xong lập tức đứng dậy.
Hạ Lăng Vân ngẩng đầu nhìn nàng. Nàng muốn săn bắt sao?
Tuyết Hoa vặn người nói: "đã lâu thiếp không hiện nguyên hình bắt thú." nói xong, toàn thân bạch quang mờ mịt, thân thể htu gọn lại. Xiêm áo rơi xuongs, bạch hồ đáng yêu từ trong đống y phục chui ra.
Lỗ tai hồ ly khẽ run, bảy cái đuôi vung vẩy, tinh thần vô cùng phấn chấn Tuyết Hoa nói: "Mục tiêu đêm nay, tiêu diệt 100 con mồn cho sơn trại làm đồ ăn cho ta và Hạ Lăng Vân." Nàng tới giờ không thích chiếm lợi của người khác, ngoại trừ đối mặt với phu quân nam thần.
Hạ Lăng Vân mỉm cười nói: "Ta thả tiểu hồ ly ra đi cùng nàng." nói xong hắn gọi phân thân tiểu hồ ly ra. Từ khi gặp giao long Kiệt hắn luôn lo lắng khi Tuyết Hoa rời khỏi tầm mắt. Để phân thân đi cùng nàng, hắn còn có thể huấn luyện linh thức của mình.
Tiểu hồ ly toàn thân tràn ngập linh khí đột nhiên hiện thân, cũng giống Tuyết Hoa run run lỗ tai vẫy đuôi, cổ họng phát ra âm thanh ô ô non nớt, lập tức khiến Thanh Đồng và Lệ Quân Hoa nhìn ngây người.
Lệ Quân Hoa kinh ngạc vui vẻ nói: "thật đáng yêu! Tuyết Hoa, đây là hài tử của muội và Tiên Quân sao? Trước đó hai người giấu chỗ nào?" Tiểu hồ ly nhr đương nhiên đáng yêu hơn, nhất là thú con, vừa mềm mại đáng yêu, quả thật là khiến nàng vui vẻ quên trời đất.
Thanh Đồng rất khiếp sợ, vươn tay muốn sờ tiểu hồ ly.
Tuyết Hoa mạnh mẽ duỗi móng cào hắn, nhanh chóng dùng đuôi hồ ly cuốn tiểu hồ ly phân thân vào trong người mình lạnh lùng nói: "không cho chạm vào!" Lăng Vân sao lại phóng xuất phân thân ra, nếu Thanh Đồng nổi lòng tham một ngụm nuốt luôn tiểu hồ ly thì làm sao? Tiểu hồ ly chính là tinh nguyên châu của Hạ Lăng Vân đó!
"Ngươi sinh?" không để ý tay bị nàng cào chảy máu, Thanh Đồng vội vàng kêu lên: "Ngươi sinh tiểu hồ ly rồi hả?" hắn lập tức thấy có gì sai sai. Nếu hắn canh giữ Tuyết Hoa, nói không chừng tiểu hồ ly linh khí toàn thân này chính là đời sau của hắn rồi.
"Hừ, ngu xuẩn!" Lệ Quân Hoa trầm mặt xuống, nặng nề hừ một tiếng, nói, "Là của ngươi sẽ mãi là của ngươi, nếu không phải, dù ngươi si tâm vọng tưởng cũng không thuộc về ngươi!" hắn chính là nhớ mãi không quên làm sao có đời sau, khiến trong lòng nàng tức giận.
Hạ Lăng Vân biết họ có khúc mắc về vấn đề này, liền giải thích: "Quân Hoa hiền chất, Thanh Đồng, tiểu hồ ly này chính là tinh nguyên châu của ta, không phải Tuyết Hoa sinh." hắn cũng khát vọng có hài tử của mình, nhưng cân nhắc chủng tộc khác biệt và thể chất "Tiên", hắn nghĩ vẫn nên lợi dụng pháp trận của nhạc phụ sẽ tăng khả năng hơn.
"Phân thân tinh nguyên châu?" Lệ Quân Hoa hiểu ra hỏi, "Cái này chỉ có tu sĩ thất phẩm mới phân thân được ư? Trước đây đệ tử từng nghe sư phụ nói qua, hơn nữa sư phụ cũng luyện thuật phân thân. Chỉ là khi đó đệ tử mới là tu sĩ nhị phẩm, cho nên không nghe sư phụ giảng giải kĩ." Chờ sự kiện giao long kết thúc, nếu nàng còn sống, nàng cũng muốn tu luyện ra một phân thân tiểu hồ ly.
"không có ai nói cho ta biết tu sĩ nhân loại còn có thể phân thân." Thanh Đồng liếm liếm bàn tay bị rướm máu, khiêm tốn hỏi, "Hạ Tiên Quân, người có thể dạy ta không?" hắn là bát phẩm thiên hồ, nhất định có thể tu luyện ra phân thân tiểu hồ ly.
"Có thể." Hạ Lăng Vân mỉm cười nói, "Thuật phân thân không phải thuật độc đáo, lịch sử phái tu tiên cũng ghi chép phương pháp tu luyện."
"Ta đi ra ngoài đây." Tuyết Hoa không nhịn được nói, "Lăng Vân, cùng ta đi săn bắt." nói xong nàng cắn da lông gáy của tiểu hồ ly, giống như hồ ly mẹ mang theo thú con, một vòng bay ra nhà gỗ, chạy về phía rừng.
Hạ Lăng Vân ngồi xếp bằng, một bên phân ra linh thức đi theo Tuyết Hoa, một bên bắt đầu dạy thất phẩm Lệ Quân Hoa và bát phẩm Thanh Đồng, làm thế nào để phóng tinh nguyên châu ra ngoài, để bảo vệ phân thân.
Thanh Đồng kinh ngạc về đủ loại pháp thuật của tu sĩ nhân loại, nghiêm túc tu luyện. Lệ Quân Hoa tuy cũng là tiên quân nhưng trước mắt chưa có năng lực phóng tinh nguyên châu ra ngoài, liền canh giữ bên người Thanh Đồng, xem hắn tu luyện.
Còn màu sắc tự vệ là như thế nào?
Sau khi Thanh Đồng phóng tinh nguyên châu và bắt đầu học cách tự vệ, Lệ Quân Hoa do dự nhắc nhở hắn, "Ta muốn tiểu hồ ly." Thanh Đồng là hồ ly trưởng thành,tuy thu nhỏ rất đáng yêu nhưng không đủ mềm mại, nàng hi vọng có một tiểu hồ ly vừa mềm mại vừa đáng yêu ngoan ngoãn.
Mục tiêu của Thanh Đồng từ đầu là tiểu hồ ly, liền điều khiển tinh nguyên châu biến hình. hắn quá quen thuộc hình thái hồ ly cho nên tùy tâm tùy ý, lập tức tiểu hồ ly tuyết trắng không xê xích tiểu hồ ly của Hạ Lăng Vân là bao. Hơn nữa phân thân thoạt nhìn khỏe hơn một ít so với Hạ Lăng Vân.
Phân thân tiểu hồ ly thành hình, Thanh Đồng bắt đầu điều khiển nó chạy nhảy.
"Ngượi có thể đem toàn bộ linh thức chuyển sang tiểu hồ ly, như vậy ngươi có thể điều khiển nó tốt hơn. Sử dụng thành thạo phân thân, nó có thể thay ngươi đi đến rất nhiều chỗ mà bản thể không điđược, còn có thể phóng thích pháp thuật." Hạ Lăng Vân chỉ điểm, đối với thực lực của mình và Thanh Đồng cũng có chút nhận thức.
Thanh Đồng hết sức chăm chú thực hiện theo lời của Hạ Lăng Vân. Hồ ly thiên tính đa nghi, nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không quan tâm Hạ Lăng Vân có thực lực gần bằng mình có thừa dịp hắn luyện công tổn thương tinh nguyên châu phân thân của mình hoặc bản thể không. Có lẽ hắn tin tưởng Lệ Quân Hoa sẽ dốc sức liều mạng bảo hộ hắn, cũng tin tưởng phẩm chất của Hạ Lăng Vân tiên quân.
Hừng đông, Tuyết Hoa sạch sẽ lao về, trên lưng là phân thân tiểu hồ ly Hạ Lăng Vân.
Thấy tiểu hồ ly màu trắng khác đang chạy nhảy trong nhà gỗ, nàng kinh ngạc nói, "Giống nhau, nhưng cảm ứng được linh lực sẽ biết hai tiểu hồ ly khác nhau." Hai tiểu hồ ly tuyết trắng, một là phân thân của Hạ Lăng Vân có linh khí thủy mộc, còn của Thanh Đồng thì phát ra linh khí phong hỏa.
"Tuyết Hoa, muội về rồi." Lệ Quân Hoa vui vẻ nói. trên người Tuyết Hoa sạch sẽ không vệt máu, xem ra ở bên ngoài tắm rửa một phen sau đó mới về. Nàng là tiểu hồ ly thích sạch sẽ, chẳng bù Thanh Đồng.
Hạ Lăng Vân thu hồi phân thân dịu dàng nói: "Hoạt động một đêm, nàng ngủ một lát. Xế chiều tặng lễ là được." Thần trí của hắn luôn đi theo nàng, biết rõ nàng đã dùng cơm và tắm rửa, giờ có thể nghỉ ngơi.
"Hừ, đương nhiên là có thể nhận biết." Phân thân tiểu hồ ly dựng thẳng lỗ tai hung hăng nói, "Tiểu hồ ly của ta lợi hại hơn Hạ Lăng Vân rất nhiều." Hạ Lăng Vân mới bước vào bát phẩm, hắn thì tiến vào cảnh giới bát phẩm nhiều năm. Nhìn xem hắn chỉ sử dụng chút công phu đã sử dụng thành thạo thuật phân thân rồi.
Lệ Quân Hoa thò tay túm lấy phân thân tiểu hồ ly, cười ha hả nói: "Tiểu hồ ly rất đáng yêu, đáng tiếc lời nói ra lại không đáng yêu chút nào." nói xong nàng nhéo cái lỗ tai tiểu hồ ly phân thân. Cảm xúc này quá chân thực! Nếu nàng có tiểu hồ ly như vậy bên người, thì hồ ly lớn Thanh Đồng có thể vứt sang một bên rồi.
Ôm phân thân của Thanh Đồng đứng dậy, nàng khom người thi lễ với Hạ Lăng Vân: "Cám ơn Hạ tiên quân, một đêm dạy bảo người cũng mệt rồi, người và Tuyết Hoa nghỉ ngơi đi, đệ tử ra ngoài tản bộ." Thân là Tiên Quân, bọn họ mấy ngày mấy đêm không nghỉ cũng không có cảm giác mỏi mệt đấy.
Nàng nhìn Thanh Đồng còn đang ngồi nhắm mắt nói: "Thanh Đồng, ngươi có đi dạovới ta không? Nhưng không cho phép ngươi thu hồi tiểu hồ ly." Phu thê người ta cần nghỉ ngơi, Thanh Đồng ở đây quá sát phong cảnh.
Hôm nay Lệ Quân Hoa vẫn không cho Thanh Đồng sắc mặt tốt, Thanh Đồng nghe thấy nàng mời hắn đidạo, lập tức mở mắt, đứng lên nói: "Được." Cùng lúc học cách khống chế phân thân, tu luyện nhiều sẽthành thục.
"Tiên quân, Tuyết Hoa hai người nghỉ ngơi đi. Người trong bản biết nhà gỗ này không phải bình thường, không có phân phó sẽ không ai dám tới." nói xong, nàng ôm phân thân tiểu hồ ly ra ngoài phòng khách xuống lầu một. Trong bản vì phòng ẩm ướt, lầu một là gác lửng lầu hai mới là chỗ nghỉ.
Thấy bọn họ đi ra ngoài, Tuyết Hoa biến hình người, lấy từ trên không trường bào nam tử khoác lên thân thể không mảnh vải nói: "Thiếp mệt, chờ tỉnh ngủ chúng ta sẽ đưa lễ vật tặng cho họ."
"Chúng ta vào trong phòng nghỉ ngơi." Hạ Lăng Vân ôm eo nàng buông rèm lấy giường ra đặt lên sàn nhà, cùng Tuyết Hoa nằm nghỉ. Đây là nơi Lệ Quân Hoa và Thanh Đồng ở tạm, hắn và Tuyết Hoa khôngthích hợp nằm trên giường bọn họ.
Hạ Lăng Vân dịu dàng chăm sóc Tuyết Hoa, vì sao Lệ Quân Hoa lại mặt sưng mày xỉa với hắn?
Bởi Lệ Quân Hoa có thể dùng tinh thần lực ngăn chặn cảm ứng của linh sủng với chủ nhân, Thanh Đồng trăm mối không lời giải. Chờ đến xế chiều, Tuyết Hoa và Lệ Quân Hoa đi tặng lễ cho thủ lĩnh, hắn đem thắc mắc của mình nói cho Hạ Lăng Vân, khiêm tốn hỏi nguyên nhân.
Hạ Lăng Vân độc thân gần ngàn năm, thật ra không hiểu lòng phụ nữ, đối với tình huống này cũng chỉ lí giải theo cách của mình.
"Thanh Đồng, từ hôm qua tới hôm nay, ta phát hiện ngươi rất cố chấp trong việc duy trì giống nòi, thậm chí còn muốn tìm hồ ly cái để duy trì đời sau. Ngươi và Quân Hoa hiền chất đã hợp thể song tu, là phu thê, ngươi đối với nàng như thế là bất trung, tất nhiên nàng tức giận."
"Ta và Tuyết Hoa là phu thê, ngay từ đầu ta biết rõ ta và nàng chủng tộc bất đồng, không quá trông mong, càng không nghĩ cùng nữ tử nhân loại khác sinh con kế thừa huyết mạch."
"Ngươi là hôn phu của Quân Hoa hiền chất, ngươi nên bao dung cho khuyết điểm của nàng, thậm chí có thể vì nàng hi sinh lợi ích của mình."
"Nếu ngươi thật sự quan tâm tới nàng, không nên nhớ mãi chuyện duy trì đời sau. Cái ngươi cần nghĩ đến, không có hậu đại không sau, nếu có, phải là nàng sinh cho ngươi."
"Thanh Đồng, cho dù là con người hay không, thông qua quá trình tu luyện kéo dài tuổi thọ, chính là trái với quy luật tự nhiên, sẽ có trừng phạt đó chính là hạ thấp năng lực sinh dục. Càng trường thọ, năng lực sinh dục càng nhỏ. Đến giai "Tiên" năng lực sinh dục gần như bằng không."
"Lệ nhi sinh ra thế nào sau này ngươi có thể hỏi chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh. Để sinh ra Tuyết Hoa, mẫu thân nàng bát phẩm thiên hồ Tuyết Cơ đã dùng phép thuật nghịch thiên ép mình sinh hạ, cái giá phải trả chính là tử vong. Ta không hi vọng về sau Tuyết Hoa vì hài tử mà vong mạng, cho nên từ lúc kết hôn với nàng đã đoạn tuyệt ý niệm có đời sau. Ta tu luyện thuật phân thân, biến phân thân thành hồ ly, với ý muốn an ủi nàng. Ngươi hiểu không?"
Thanh Đồng trầm ngâm thật lâu, thành khẩn nói: "Rốt cuộc ta cũng hiểu nguyên nhân vì sao Quân Hoa không vui, ta sẽ sửa."
Quân Hoa nhiều lần nói với hắn, trong cuộc sống cái của mình sẽ là của mình, không phải của mình đừng cưỡng cầu. hắn lại coi như gió bên tai, cho nên nàng mới càng ngày càng không vui, nhìn hắnkhông vừa mắt. hắn sẽ sửa, hắn hi vọng Quân Hoa có thể yêu hắn như Tuyết Hoa yêu Hạ Lăng Vân vậy
Bình luận facebook