Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-73
Phần 2. Hóa đơn chương 10
Tao thuận miệng nói thôi chứ ko có ý định mời thật và cũng ko nghĩ là em ấy đồng ý lên phòng, có thể là tuổi sinh viên các em nghĩ vào phòng tao chơi giống như vào phòng bạn bè con trai chứ ko có mối nguy nào tiềm ẩn, bọn sinh viên ở trọ vẫn sang phòng nhau là bình thường, điều này khác hẳn với ý nghĩ của tao. Tao cứ nghĩ đơn là nếu lôi gái vào phòng được là có thể chịch được. Bước vào phòng em ấy ngó ngang ngó dọc khen phòng anh gọn gàng ngăn nắp quá, rồi còn đoán anh mệnh hỏa à. Tao bảo sao em biết, em nói em thấy kê giá cây, đúng vị trí phong thủy.
Giật mẹ cả mình, đúng là tao kê giá cây theo phong thủy thật, kể cả vị trí, hướng 55 đặt. Tao hỏi em cũng biết về phong thủy sao thì em cười mỉm bảo em có biết qua qua. Hay vãi, em gái sinh viên mà lại nghiên cứu món này, số người như em chắc không nhiều lắm. Em còn bảo anh nên đặt thêm 1 cái đồng hồ bên phải cửa ra vào nữa thì tuyệt. Mẹ, hôm tao chuyển nhà về đây lão xe 3 bánh khênh đồ lên cũng bảo thế, chú nên treo cái đồng hồ bên phải cửa ra vào gọi là cái gì mà kim động tạo linh hoạt đéo đéo gì ấy.
Tao hỏi: - Ngoài phong thủy ra thì em còn nghiên cứu cái gì nữa? Em sinh viên trả lời: - Em thấy cái gì hay hay thì đọc thôi chứ chả nghiên cứu gì đâu ạ.
Tao rót nước mời em hỏi han trò truyện thì biết em quê ở Vĩnh Yên, hôm mà gặp tao trên xe là đi chơi nhà bạn về chứ đéo phải từ quê lên. Lại Vĩnh Yên, tao hỏi luôn có biết ai tên kế toán Vĩnh Yên 24 tuổi người cao xinh ko, nó bảo chịu, hơn nó 4-5 tuổi nó ko biết. Đm tưởng biết nhau thì có khi lại thành mớ bòng bong. Nó hỏi em thường đi ăn cơm tối ở quán cơm bụi à, tao bảo ừ hôm nào cũng ăn ở đấy. Em kể thi thoảng cũng ăn ở đấy, còn thông thường thì nấu cơm. Em ở trọ cùng 1 chị nữa cùng quê mà chị ấy sắp về quê làm rồi nên sắp tới ở 1 mình. Tao trêu là thế qua đây ở ghép với anh cho đỡ phí, anh đi cả ngày chỉ tối về ngủ. Trêu thế thôi nhưng em ấy nhìn tao ngơ ngác và ko nói gì. Tao bảo anh đùa đấy đừng giận. Mụ kính cận tầng trên đi đâu qua ngó đầu vào xổ mồm bảo ái chà nay cậu có ng yêu đến chơi cơ đấy, ng yêu xinh quá, đéo để tao hay là em sinh viên giải thích lại mà bà lượn mất tăm. Nói linh tinh thêm vài câu thì em bảo em về và khen nói chuyện với anh làm em mở mang kiến thức, tao bảo thế thì tích cực qua đây chơi anh mở mang cho. Thế là hết ngày, nằm nghĩ và tưởng tượng đến cảnh được 4 nàng hot girl hầu hạ, sướng vl. Con Hóa Đơn chắc là vui bạn quên bồ rồi. Kệ mẹ, cứ ôm hình tượng gái chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau Sếp bảo để đưa tao xuống công trường, tao bảo thôi đi xe khách cũng được, xuống tí rồi chiều về. Tao rủ Em Vợ Sếp đi cùng cho biết công trường không nó háo hức lắm nhưng Vợ Sếp đéo cho đi, bảo hôm nào đi ô tô xuống thì đi còn đi xe khách mệt. Gớm làm gì mà giữ em ghê thế, hay đéo tin tưởng tao sợ tao đưa đi đâu mất. Đã thế ông ko thèm, bảo Hóa Đơn đi với anh ko thấy nàng nhăn nhở cười vảo em muốn lắm nhưng mà nay bận. Mẹ chúng nó, đúng là tham sang phụ khó mà, chắc đéo muốn đi xe khách chứ gì. Bỗng đâu em Vĩnh Yên bảo cho em đi, em chưa xuống công trường lần nào. Cả 4 cặp mắt phụ nữ soi vào em Vĩnh Yên. Tao bảo ok, đi cùng anh. Em Hóa Đơn như lường điều gì lại bảo thế em đi nữa. Mẹ chúng mày đây là cái chợ à, còn Vợ Sếp ngồi kia, có đi thì phải xin phép Vợ Sếp chứ. Bà Vợ Sếp như tao đã kể thì ko can thiệp vào nghiệp vụ nên việc các êm kế toán trong giờ làm có đi lấy Hóa Đơn hay đi đâu việc gì thì bà cũng ko để ý, nhưng hôm nay rõ ra đi xuống công trường là đi chơi lại nói như kiểu tao là ng quyết định ấy, với em gái bà thì rõ ràng đang đóng vai chân sai vặt nên có đi công trường thì là đi trải nghiệm cho biết, còn mấy đứa kế toán thì là đang đi làm cơ mà. Tao liếc trộm bà ấy, thấy mặt bà ấy thản nhiên dường như ko bận tâm. Lại nghe bà ấy nói thủng thẳng rằng em Hóa Đơn đã xuống đấy 1 lần rồi thì thôi hôm nay cho em Vĩnh Yên đi đi. Mà 56 thôi chị cho em gái chị đi cùng luôn cho biết công trường vất vả thế nào. Mẹ đổi ý nhanh thật, rõ ràng là ko tin tưởng tao nên khi em Vĩnh Yên đi cùng thì mới cho em gái bà ấy đi. Lúc này tao lại bảo hay thôi để hôm nào đi cùng Sếp thì ngồi xe cho đỡ mệt. Thấy em gái Sếp bảo có gì mà mệt, em đi được. Mẹ, lỡ mồm nói vui giờ phải đèo bòng. Thôi coi là người bạn đồng hành vậy. Sếp chở mấy anh em ra Mỹ Đình. Chờ lúc thì có xe, tầm này dở chừng với ngày thường nên xe rộng, có vài khách. Xe khách thì chỉ có hàng ghế đôi, bọn tao lại có 3 người. Ghế cuối thì sóc vl thành ra chấp nhận để 2 chị em nói ngồi cùng nhau, tao thì ngồi bên này. Lão lơ xe hỏi về đâu, về đấy à, 5 chục. Tao bảo sao lại 50 chục, các lần đi có 4 chục mà, tay lơ xe nói giống hệt thằng lần trước là ừ thì 4 chục, đi với bạn gái mà lom dom thế, tao cũng bê nguyên câu nói ko phải lom dom mà số tiền bỏ ra phải tương xứng với giá trị mang lại, tay lơ xe cười cười. 2 chị em bên kia nhìn tao với ánh mắt ngưỡng mộ không thôi. Em Vợ Sếp tinh nghịch hơn đứng dậy bảo em ngồi với anh, em Vĩnh Yên thì nhẹ nhàng, cười mỉm. Trên đường đi hỏi đủ thứ, bọn tiểu thư nhà giàu này chắc chắn là sẽ xa lạ với những câu truyện đồng quê, mà truyện đó thì tao có thừa, trên đường tao thao thao bất tuyệt kể về cách gieo trồng khoai lang từ dây mọc thành củ rồi thì củ lại nảy mầm thành dây, truyện về cây gạo giữa cánh đồng và lời nguyền ma ám. Ko chỉ 2 em mà thằng lơ xe cũng há mồm ra nghe. Hết mấy con ma thì cũng đến nơi, Công trường cách đường chính cỡ gần 300 400m. 2 em lẽo đẽo đi bộ theo với tấm lòng ngoài cảm phục chỉ còn cảm phục. 44. Vào công trường tao dẫn gái vào văn phòng của bọn tao. Cũng ko khác gì lần em Hóa Đơn xuống đó là 2 mỹ nữ này thu hút toàn bộ ánh nhìn, vào văn phòng mấy thằng mọi kỹ sư cũng xí xớn. Có điều các em ăn mặc kín nên nhìn không ngon như em Hóa Đơn nên đỡ được ít giấy lau nước dãi. Ko như lần trước tao có cảm giác khó chịu khi bọn nó soi em Hóa Đơn, lần này cho chúng mày soi thoải mái vì 1 là nó mặc kín 2 là tao chưa có tình yêu tình báo gì với 2 em này nên kệ mẹ. Bảo thằng ku dẫn 2 em đi 1 vòng tham quan công trường cho biết. Tao thì nói chuyện với tay ks 83 bảo khối lượng thế nào, hắn bảo làm xong rồi, khoảng 1,4 tỷ bao gồm cả chi phí thuê container làm văn phòng tạm nọ kia. OK, thế đã báo cho bọn tổng thầu chưa anh, hắn bảo chưa báo.
Tao bảo thế anh in ra em cầm lên nói chuyện xem thủ tục thế nào. Cứ tin tưởng là bọn này tính đúng đi, thời gian đéo đâu mà kiểm tra, ngoài ra đằng nào bọn tổng thầu cũng kiểm tra lại. Tao cầm tập khối lượng lên văn phòng tổng thầu. Chào hỏi mọi người, chị phiên dịch cũng có mặt, nhìn thấy tao mặt bà hớn hở nháy mắt thay lời chào.
Tao trao đổi luôn với ông Hàn về thanh toán, hắn trả lời là có biết việc này và chỉ ra 1 tên người việt cứng nhất vào là check với nó. Rồi vẫn xì xồ bảo hôm đi ăn chơi với bọn mày vui quá, rồi thì lúc nào tao mời mày đi nhé. Tao nói khách sáo ít câu rồi rủ ra ngoài hút thuốc, rủ luôn cả tay người việt chek khối lượng ra luôn.
Chém gió 1 hồi thì lão Hàn đi vào trước bảo bọn mày cứ bàn việc với nhau đi nhé.
Hỏi han 1 tí tao đề cập luôn là anh có muốn gửi gắm gì ko, tay này nhìn tao trả lời thận trọng rằng thôi gửi gì. Tao bảo anh gửi thì gửi, anh 40 em 40 và công ty em lo Hóa Đơn giấy tờ 20. Chuyện chỉ anh em mình biết, lo đéo gì. Hắn ậm ừ bảo để suy nghĩ, thấy hắn chùng chừng tao phải ấn mạnh luôn. Lần này công tác tạm nọ kia nhiều cái mù mờ, đẩy vào 250, em 100, anh 100, cty em 50. Hắn ngập ngừng rồi bảo ok. Quyết vậy đi, bao giờ nổ tiền thì trong vòng 1 tuần em gửi anh luôn. Vậy là 57 ngon, không thế thì lấy đéo đâu ra tiền. Tao kể thế thôi đừng thằng nào bắt chước trò này nhé. Tao về nói lại với tay kỹ sư 83 là làm tăng khối lượng các mục này, mục này, mục này. Bảo cứ làm đi em sẽ báo lại Sếp, còn bảo vệ KL với tổng thầu thì em sẽ thực hiện. Hắn gật gù. Mẹ nãy quên mất phần tên này, lại phải xẻ tiền túi ra thôi. 2 em gái xinh đẹp lượn 1 vòng về mồ hôi nhễ nhại, bảo thế nào, có thích công trường không. Các nàng lắc đầu lè lưỡi. Tao bảo thôi ngồi tí cho mát rồi trưa đi ăn cơm xong thì về. Đến bữa lúc nhúc đi ăn cơm, ăn uống bình thường thôi, các em đói hay sao mà mỗi đứa chén hẳn 2 bát. Thằng kỹ sư con nãy dẫn gái đi thăm công trường giờ cứ quanh quẩn ra rằng bồ kết lắm Em Vợ Sếp. Khó chòi đấy con ạ, nghĩ bụng thế nhưng kệ mẹ. Em nó đang hâm mộ tao rồi, chúng mày tuổi đéo gì mà tán. Ăn xong bọn kia về công trường, tao với 2 em gái ra quán cafe nước nôi chờ xe. Gọi cho nhà xe lần trước tao đi thì bảo nửa tiếng nữa mới đến. Thì ngồi chờ vậy chứ sao. 2 nàng kia có vẻ mệt đéo thấy rôm rả gì nữa, mỗi đứa cầm cái điện thoại vuốt, em Vĩnh Yên thi thoảng lại nhìn tao. Tao nhìn lại cười. Thấy ting ting tin nhắn, em Vĩnh Yên nhắn facebook, có chuyện gì ko tiện nói mà nhắn tin vậy ko biết.
- Nhìn anh đẹp trai thật - Ơ giờ mới nhận ra à? - Nhận ra từ lâu rồi nhưng giờ mới nói - Sao giờ mới nói? - Em ko biết, chỉ là muốn nói chuyện với anh thôi - Thế anh cũng nói điều giờ mới nói nhé: Em xinh và dáng đẹp thật - Hihi cảm ơn anh. Từ khi biết anh với Hóa Đơn yêu nhau, em thấy hụt hẫng - Tức là sao? - Em ko rõ, chỉ thấy có cảm giác hụt hẫng thôi.
Vậy là rõ rồi, đây là kiểu khi có thì ko thấy quan trọng nhưng khi mất đi mới thấy tiếc. Tức là nôm na cũng là có cảm tình với mình nhưng mà chưa đến mức để bày tỏ hoặc do tính cách nhu mì. Em Hóa Đơn thì khác, vô tư, thẳng thắn và đầy nhiệt huyết vậy nên đã chủ động rồi ép buộc rồi câu dẫn và đã thành người yêu tao.
Tao nhắn lại là em xinh đẹp vậy thiếu gì người yêu, mở rộng lòng mình mà đón nhận đi. Em nhắn lại mỗi câu là em (hình trái tim) anh. Tao đọc xong giật mình, nhìn em nó, nó ko nhìn tao, cứ cúi gằm mặt tay vẫn bấm bấm điện thoại, chắc là bấm giả vờ. Còi xe bép bép. Xe đã đến, bọn tao lên xe, vẫn ngồi như cũ, Em Vợ Sếp ngồi cạnh tao, em Vĩnh Yên ngồi 1 mình....Xe đi được 1 đoạn, Em Vợ Sếp dựa vào vai tao ngủ ngon lành... . Em Vĩnh Yên dơ thoại lên chụp xoèn xoẹt rồi bảo em chụp để gửi cho cho bà Hóa Đơn, ko biết nó nhìn thấy cảnh này thì sẽ thế nào nhỉ, hihi.
Tao giật mẹ mình bảo em thật hay đùa đấy. Tao biết em Hóa Đơn, nó mới trải qua 1 lần đau khổ vì người cũ bắt cá nhiều tay, nay nó yêu tao bằng một trái tim khờ dại, si mê. Em Vợ Sếp dựa vào tao ngủ thực là rất bình thường nhưng nếu là ảnh gửi cho em Hóa Đơn biết đâu dễ gây hiểu nhầm và khơi gợi niềm đau cũ. Em Vĩnh Yên ranh ma cười bảo thật hay đùa còn phụ thuộc vào anh...Chết, định đe dọa tống tình hay sao. Tao phải nghĩ cách chứ ko thì toi, em Hóa Đơn hôm nay ko được đi 58 chắc ấm ức lắm, mà sao sáng đến giờ ko nhắn tin gọi điện gì nhỉ. Tao rút điện thoại chụp tự sướng vài kiểu cảnh em Hóa Đơn đang ngủ dựa vào tao.
Nhắn tin cho em Hóa Đơn: - Êu êu, đang làm gì đấy? - Em có phải chó đâu mà gọi thế - Anh nhớ em quá nên gõ vội, thiếu chữ Y, phải là Yêu yêu mới đúng - Tưởng đi với các người đẹp nên quên em luôn - Quên sao được, nhục quá, đi với mấy đứa này anh như kẻ hầu người hạ - Có chuyện gì thế ạ Tao gửi luôn cho ảnh vừa chup tự sướng với Em Vợ Sếp ngủ gật bảo giờ anh còn phải làm gối cho Em Vợ Sếp ngủ này. Em Hóa Đơn xem ảnh xong trả lời làm tao ngạc nhiên, em ấy bảo anh thơm trộm nó phát rồi chụp ảnh xong sau để trêu nó.
Vãi cả người yêu, đây là nó quá tin tưởng tao hay là thử lòng tao. Tao bảo ko được, anh chỉ thơm em thôi, anh ko phải người dễ dãi. Nó cười hihi rằng anh cứ thơm trán nó đi rồi chụp, đừng thơm khu vực dưới trán là được. Tao nhắn lại là cung kính ko bằng tuân mệnh.
Tao mỉm cười, dí môi vào trán Em Vợ Sếp và dơ máy chụp tự sướng trước con mắt chữ o mồm chữ ô của em Vĩnh Yên. Vừa thơm xong, ngẩng mặt lên nhưng thấy có cái gì đó ko đúng, lúc tao cúi xuống vô tình rót ngay thấy nghe ngực Em Vợ Sếp.
Mịa, ngon vãi, phải xoay tư thế để chụp thôi, giơ lên cao, chụp được cả khe ngực.
Ngon. Em Vĩnh Yên sau 1 hồi ngạc nhiên thì mặt đỏ ửng bảo anh thật đểu. Tao đùa rằng em thấy ko công bằng à để anh gọi Em Vợ Sếp dậy đổi chỗ cho em nhé. Tao cảm nhận 1 cái rung nhẹ, liếc thấy khóe mép Em Vợ Sếp khẽ nhếch lên, đm con này vẫn thức, giả vờ ngủ. rồi nó giả vờ dường như đang ngon giấc, luồn tay khoác tay tao tiếp tục dựa dẫm... Mẹ nó, chị em nhà nó có ý gì đây. Rồi thì cũng về đến công ty. Tao có trao đổi với Sếp về vấn đề gửi gắm khối lượng, tất nhiên là câu chuyện được biến tấu đi 1 chút rằng ý kiến gửi gắm khối lượng và tỷ lệ ăn chia là thằng kia nó đề xuất, thay vì tao 40% thì tao bảo rằng thằng tổng thầu lấy 40% công ty mình 60% , em phải báo cáo lại anh xin ý kiến. Sếp bảo cái này chú phải làm chặt chẽ, phần 60% kia nếu chú làm được thì là của chú, anh ko động đến, nếu chú ko làm được Hóa Đơn thì bảo mấy đứa kế toán lo Hóa Đơn cho thì chia cho nó ít. Tao vâng vâng dạ dạ. Cũng đúng thôi, xét cho cùng đây là tao lấy tiền của bọn hàn chứ ko phải lấy của công ty. Tiền của bọn hàn thịt được bao nhiêu cứ phải thịt, mình đéo thịt thì mấy em phều quán hát nó cũng thịt. Đến cuối tuần tao cũng làm xong hồ sơ, áp giá vào ra con số 15.4 tỷ. Báo cáo với Sếp luôn là đây bao gồm 400 cho chi phí quan hệ. Sếp bảo ok. Vấn đề bây giờ là phải chờ các đối thủ, hôm bà phiên dịch bảo thằng hàn lồn thầu có đi đêm với cty nào đó. Nhưng nếu nó đéo biết giá của mình thì cũng chưa sợ, có lẽ nó chỉ tuồn được thông tin về đơn giá giữa tổng thầu với chủ đầu tư, sau đó nó sẽ cắt đi bao nhiêu % của tổng thầu. Số còn lại là giá cho phép.
Nếu thằng đi đêm kia báo giá cao hơn giá cho phép nó sẽ yêu cầu giảm thấp hơn, nếu báo giá thấp hơn thì nó sẽ gửi vào cho gần bằng giá cho phép. Và % của nó ko đổi. Tuy nhiên như vậy nó phải có cách nào đánh bật đơn vị khác chứ nhỉ. Bản thân 59 tao thì tự tin về cách làm giá của tao cũng như tin về sự ủng hộ của ông GĐ dự án.
Nhưng nói về đấu thầu thì giá vẫn là quan trọng. Chưa rõ là tiêu chí trúng thầu thế nào. Bọn người việt bên tổng thầu có khi cũng đéo biết. Giờ chỉ còn cách moi thông tin từ ông GĐ dự án, mà đéo ai nó nói cho mình. Đúng rồi, từ bà phiên dịch...
Sáng thứ 7 đéo đi làm, nhắn em Hóa Đơn bảo tối đi chén nhé, em bảo anh lại nghỉ à. Tao bảo ở nhà nghiên cứu công việc, em úi xời úi xìu. ĐM đúng là nghiên cứu thật chứ, nghĩ cách nhờ mụ phiên dịch thế nào đây, phải làm sao có kịch bản để bà ấy biết chuyện một cách vô tình nhưng thực ra là cố ý, với lại mình với bà ấy cũng đéo thân thiết gì, ko biết mụ có giúp cho ko. Rồi thì trong trường hợp ko có thông tin gì thì sao, chả nhẽ cứ đấu giá được chăng hay chớ. Đéo được, gói này rất tâm huyết và bị con mụ Vợ Sếp thách thức rồi, ko trúng thì bẽ mặt. Phải trúng gói này nữa thì mới nâng hết tầm vip của tao trong công ty lên được. Nhắn tin à ơi với mụ phiên dịch. Giả vờ bảo đang xem bộ phim có diễn viên xinh đẹp giống chị quá nên nhắn tin hỏi chị đã từng đóng phim chưa, mụ sướng bảo giống thế nào, tao trả lời giống nhất bộ mông với bộ ngực siêu khủng. Tao bảo hôm trước ôm bả mà tao suýt nghẹt thở. Bả hỏi thế là cậu đang khen hay chê. Khen, đương nhiên là khen rồi.
Mông to ngực khủng nhưng eo vừa vừa, ko hết xồ sề chảy mỡ. Tao bảo chị mà mặc bikini đi biển đảm bảo đàn ông ở bãi tắm chết đuối hết. Mụ im im, chắc đang sướng.
Tao bảo tối chị ở nhà ko em qua chơi, tiện thể em chơi với bạn em. Mụ bảo ok nhưng cậu nói ngược rồi. Tao nhắn thêm bảo chị đừng ăn mặc như hôm trước nhé, ko là tốn giấy cho em đấy. Mụ hỏi giấy làm gì, tao bảo giấy lau máu mũi. Hóa Đơn gọi điện hỏi ở nhà ko, em qua. Đéo gì qua sớm thế, kêu em đi lấy Hóa Đơn chứng từ gì đó rồi về luôn, bảo nay chị em nhà Vợ Sếp ko đi làm, nên 3 chị em kế toán bọn em chuẩn bị lượn hết rồi, rồi nó hỏi ăn gì em mua về ăn luôn tao bảo chỉ ăn em thôi.
Nàng cười khanh khách. Nằm ủ mưu tiếp thì mụ kính cận đi chợ về, nay chắc mụ cũng được nghỉ. Mụ bảo trưa lên ăn cơm với nhà chị nhé, chiều anh chồng chị lại đi, nghỉ phép tròn tuần rồi. Tao vâng dạ bảo giữ thêm chục ngày nữa đi, mụ cười bảo ở nhà để nhìn nhau hít không khí à, tao dặn bảo cho em báo thêm suất nữa, em có đứa bạn sắp qua, mà để em đi mua beer cho, buổi trưa này uống beer cho mát.
Tay chồng ở trên nghe tiếng xuống khà khà bảo chú ở nhà mà a ko biết, pha ấm chè uống 1 mình từ sáng. Tao bảo em cũng mới ngủ dậy vừa mở cửa tí. có gì cần giúp nấu nướng ko thì em giúp 1 tay, mụ kính cận bảo cậu ngồi tiếp anh ấm chè là giúp chị rồi. Tay chồng lục đục đi pha ấm mới. Tao bảo xong ra hành lang ngồi cho đỡ khói thuốc trong phòng, làm 1 lượt trà hắn lại tâm sự rằng ở núi thì muốn về phố, ở phố lại nhớ núi phết chú ạ. Chuyện, các cụ bảo ở đâu quen đấy mà. Tao hỏi anh định cứ định thế này à. Hắn bảo làm cty này gần chục năm rồi, giờ nghỉ làm chỗ khác đéo đành, với lại cũng khó xin việc. Tao bảo nếu anh định về làm gần thì em giới thiệu cho vài chỗ, loanh quanh Hà Nội 50km thôi, ko phải rừng rú. Mụ kính cận hóng được chạy ra bảo thế thì tốt quá, anh về gần đi chứ cứ đi biền biệt bao năm rồi.
Hắn ậm ừ bảo gì cũng phải xong dự án, từ giờ đến tết xong công trình rồi tính tiếp.
Gần 10h em Hóa Đơn đến gọi ầm nhà, tao bảo lên đây, trưa nay có chỗ ăn nhờ rồi.
Em mò lên lễ phép chào mọi người, tao giới thiệu đây là bạn em cùng công ty. Mụ kính cận ngó cái bảo bạn cậu toàn người đẹp thế, mẹ mụ định phun ra câu là đứa hôm trước cũng đẹp tao phải chặn họng ngay thì chị cũng đẹp mà. Dường như bắt phải thóp nên mụ im tịt. Em Hóa Đơn liếc tao ngờ vực Hôm nay nàng diện quần 60 jean rách với áo somi mỏng, bên trong mặc cái áo 2 dây sơi bé tí, ko nhìn thấy dây áo ngực, nhưng cũng ko lộ núm, cái này ko biết là phương pháp gì, tí nữa phải khám phá thôi.
Tao bảo em Hóa Đơn vào giúp chị kính cận nấu nướng, đéo biết nó có biết làm gì ko nữa. Lão chồng hỏi ng yêu chú à, tao bảo vâng. Hắn bảo đẹp đấy, chắc con nhà giàu, nhưng anh nói cái này nếu sai chú bỏ qua cho nhé..... Nghe lão nói xong tao cười cười, em chưa xác định gì cả, chỉ là đang yêu thôi mà. Hắn bảo anh cứ nói thế, mà ko phải ai cũng giống ai, gọi là chia sẻ kinh nghiệm thôi, từ bản thân anh mà ra. Hắn bảo rằng trai xây dựng mà lấy vợ đẹp thì hoặc phải chuyển nghề hoặc phải lệ thuộc vợ nếu ko mất vợ lúc nào ko biết. Hắn bảo qua tiếp xúc với tao thì chắc chắn tao ko phải người dễ chịu lệ thuộc, mà cũng khó chuyển nghề vì thấy chú còn yêu nghề lắm. Gái đẹp lắm kẻ nhòm ngó, cuộc sống gia đình khác hẳn lúc đang yêu, hợp nhau đến đâu cũng ko thể hòa hợp 10 phần, những lúc cơm ko lành canh không ngọt mà lại xa nhau. Nguy hiểm lắm. Tao hỏi thế anh đi xa bao nhiêu năm có thấy vấn đề gì đâu, thấy chị vẫn yêu anh lắm. Hắn trầm ngâm bảo lần tới về anh kể chú sau. Vào phòng thấy em Hóa Đơn đang sắp mâm bát. Đúng rồi, tuổi nhỏ làm việc nhỏ, đéo biết nấu thì phải làm việc phụ. 2 chị em đang trò truyện rôm rả, em Hóa Đơn cứ 1 câu anh ấy, 2 câu anh ấy như kiểu muốn thể hiện là người yêu của tao chứ đéo phải là bạn thông thường. Tao khẽ cười, đúng là say tình. Xuống tầng 1 quán tạp hóa vác thùng beer 333. Lên bảo hôm nay uống bia baba, uống xong cho chị em làm baba luôn, 2 mụ đàn bà ngườm nguýt, lão chồng cười ha hả. 4 người uống hết 16 lon. Em Hóa Đơn làm 2 lon, mụ kính cận 1 lon. tao 6, lão kia 7. Thế là vừa mồm, ăn uống xong bà kính cận bảo cứ để đấy chị dọn. Tao khách sáo vài câu rồi xin phép nhót, để thời gian cho vợ chồng họ tâm sự, chiều lão chồng đi rồi. Về phòng tao bảo em thích làm baba ko, Hóa Đơn ngơ ngác baba là thế nào, là nằm ngửa và dạng chân ra ý, con bé lại cấu tao phát. Tao giật tay lại kéo vào lòng, bắt đầu hôn hít, sờ soạng. Tao phải điều tra vụ tại sao ko lộ núm, đm cởi hết rồi thì thấy 2 miếng lót ngực, tưởng gì. Uống beer vừa tầm, thế đéo nào mãi ko xong, em Hóa Đơn ngất lên ngất xuống rên rỉ ỉ ôi nửa tiếng đồng hồ thì cũng thôi. Mặt đỏ ửng, mắt si dại, thẽ thọt bảo anh đừng bao giờ bỏ em nhé, em chưa yêu ai như yêu anh, em thề. Tỉnh táo 1 tí nó kể tao là người thứ 3, 1 thằng đầu tiên thì yêu nhau từ lớp 12 đến hết năm 1 đại học, tình yêu bọ xít đéo tính. Thằng thứ 2 là thằng vừa chia tay.
kể lể xong ca ngợi tao lên mây nào thì rủ hôm nào về nhà em chơi nhé. Đây là dấu hiệu rõ nhất của việc say tình. Tao hỏi nó em làm đéo gì mà giàu thế, nó bảo em kể với anh rồi là em vẫn ăn bám bố mẹ mà, lại hỏi bố mẹ em làm gì, gia cảnh thế nào sao anh ko biết gì thì em nhõng nhẽo bảo anh có hỏi đâu mà em kể. Rồi kể có 1 thằng anh trai đang ở bên Canada, làm cu li hay làm gì đéo rõ. bố mẹ nó kinh doanh nhà hàng khách sạn, bảo có 4 cái khách sạn. Tao hỏi bố mẹ em ăn cướp à mà nhiều tiền mở khách sạn thế. Nó bảo anh vớ vẩn rồi đại khái là đéo quan tâm việc kinh doanh. Trước nó định theo anh nó sang canada nhưng lấn cấn mãi với thủ tục lằng nhằng gì đó nên chưa đi được. Tao chột dạ hỏi ơ thế giờ có đi nữa ko. Nó bảo chưa biết, phụ thuộc vào anh. Vl, cũng nho phết.
Đăng bởi:
Miêu tiểu miêu
Tao thuận miệng nói thôi chứ ko có ý định mời thật và cũng ko nghĩ là em ấy đồng ý lên phòng, có thể là tuổi sinh viên các em nghĩ vào phòng tao chơi giống như vào phòng bạn bè con trai chứ ko có mối nguy nào tiềm ẩn, bọn sinh viên ở trọ vẫn sang phòng nhau là bình thường, điều này khác hẳn với ý nghĩ của tao. Tao cứ nghĩ đơn là nếu lôi gái vào phòng được là có thể chịch được. Bước vào phòng em ấy ngó ngang ngó dọc khen phòng anh gọn gàng ngăn nắp quá, rồi còn đoán anh mệnh hỏa à. Tao bảo sao em biết, em nói em thấy kê giá cây, đúng vị trí phong thủy.
Giật mẹ cả mình, đúng là tao kê giá cây theo phong thủy thật, kể cả vị trí, hướng 55 đặt. Tao hỏi em cũng biết về phong thủy sao thì em cười mỉm bảo em có biết qua qua. Hay vãi, em gái sinh viên mà lại nghiên cứu món này, số người như em chắc không nhiều lắm. Em còn bảo anh nên đặt thêm 1 cái đồng hồ bên phải cửa ra vào nữa thì tuyệt. Mẹ, hôm tao chuyển nhà về đây lão xe 3 bánh khênh đồ lên cũng bảo thế, chú nên treo cái đồng hồ bên phải cửa ra vào gọi là cái gì mà kim động tạo linh hoạt đéo đéo gì ấy.
Tao hỏi: - Ngoài phong thủy ra thì em còn nghiên cứu cái gì nữa? Em sinh viên trả lời: - Em thấy cái gì hay hay thì đọc thôi chứ chả nghiên cứu gì đâu ạ.
Tao rót nước mời em hỏi han trò truyện thì biết em quê ở Vĩnh Yên, hôm mà gặp tao trên xe là đi chơi nhà bạn về chứ đéo phải từ quê lên. Lại Vĩnh Yên, tao hỏi luôn có biết ai tên kế toán Vĩnh Yên 24 tuổi người cao xinh ko, nó bảo chịu, hơn nó 4-5 tuổi nó ko biết. Đm tưởng biết nhau thì có khi lại thành mớ bòng bong. Nó hỏi em thường đi ăn cơm tối ở quán cơm bụi à, tao bảo ừ hôm nào cũng ăn ở đấy. Em kể thi thoảng cũng ăn ở đấy, còn thông thường thì nấu cơm. Em ở trọ cùng 1 chị nữa cùng quê mà chị ấy sắp về quê làm rồi nên sắp tới ở 1 mình. Tao trêu là thế qua đây ở ghép với anh cho đỡ phí, anh đi cả ngày chỉ tối về ngủ. Trêu thế thôi nhưng em ấy nhìn tao ngơ ngác và ko nói gì. Tao bảo anh đùa đấy đừng giận. Mụ kính cận tầng trên đi đâu qua ngó đầu vào xổ mồm bảo ái chà nay cậu có ng yêu đến chơi cơ đấy, ng yêu xinh quá, đéo để tao hay là em sinh viên giải thích lại mà bà lượn mất tăm. Nói linh tinh thêm vài câu thì em bảo em về và khen nói chuyện với anh làm em mở mang kiến thức, tao bảo thế thì tích cực qua đây chơi anh mở mang cho. Thế là hết ngày, nằm nghĩ và tưởng tượng đến cảnh được 4 nàng hot girl hầu hạ, sướng vl. Con Hóa Đơn chắc là vui bạn quên bồ rồi. Kệ mẹ, cứ ôm hình tượng gái chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau Sếp bảo để đưa tao xuống công trường, tao bảo thôi đi xe khách cũng được, xuống tí rồi chiều về. Tao rủ Em Vợ Sếp đi cùng cho biết công trường không nó háo hức lắm nhưng Vợ Sếp đéo cho đi, bảo hôm nào đi ô tô xuống thì đi còn đi xe khách mệt. Gớm làm gì mà giữ em ghê thế, hay đéo tin tưởng tao sợ tao đưa đi đâu mất. Đã thế ông ko thèm, bảo Hóa Đơn đi với anh ko thấy nàng nhăn nhở cười vảo em muốn lắm nhưng mà nay bận. Mẹ chúng nó, đúng là tham sang phụ khó mà, chắc đéo muốn đi xe khách chứ gì. Bỗng đâu em Vĩnh Yên bảo cho em đi, em chưa xuống công trường lần nào. Cả 4 cặp mắt phụ nữ soi vào em Vĩnh Yên. Tao bảo ok, đi cùng anh. Em Hóa Đơn như lường điều gì lại bảo thế em đi nữa. Mẹ chúng mày đây là cái chợ à, còn Vợ Sếp ngồi kia, có đi thì phải xin phép Vợ Sếp chứ. Bà Vợ Sếp như tao đã kể thì ko can thiệp vào nghiệp vụ nên việc các êm kế toán trong giờ làm có đi lấy Hóa Đơn hay đi đâu việc gì thì bà cũng ko để ý, nhưng hôm nay rõ ra đi xuống công trường là đi chơi lại nói như kiểu tao là ng quyết định ấy, với em gái bà thì rõ ràng đang đóng vai chân sai vặt nên có đi công trường thì là đi trải nghiệm cho biết, còn mấy đứa kế toán thì là đang đi làm cơ mà. Tao liếc trộm bà ấy, thấy mặt bà ấy thản nhiên dường như ko bận tâm. Lại nghe bà ấy nói thủng thẳng rằng em Hóa Đơn đã xuống đấy 1 lần rồi thì thôi hôm nay cho em Vĩnh Yên đi đi. Mà 56 thôi chị cho em gái chị đi cùng luôn cho biết công trường vất vả thế nào. Mẹ đổi ý nhanh thật, rõ ràng là ko tin tưởng tao nên khi em Vĩnh Yên đi cùng thì mới cho em gái bà ấy đi. Lúc này tao lại bảo hay thôi để hôm nào đi cùng Sếp thì ngồi xe cho đỡ mệt. Thấy em gái Sếp bảo có gì mà mệt, em đi được. Mẹ, lỡ mồm nói vui giờ phải đèo bòng. Thôi coi là người bạn đồng hành vậy. Sếp chở mấy anh em ra Mỹ Đình. Chờ lúc thì có xe, tầm này dở chừng với ngày thường nên xe rộng, có vài khách. Xe khách thì chỉ có hàng ghế đôi, bọn tao lại có 3 người. Ghế cuối thì sóc vl thành ra chấp nhận để 2 chị em nói ngồi cùng nhau, tao thì ngồi bên này. Lão lơ xe hỏi về đâu, về đấy à, 5 chục. Tao bảo sao lại 50 chục, các lần đi có 4 chục mà, tay lơ xe nói giống hệt thằng lần trước là ừ thì 4 chục, đi với bạn gái mà lom dom thế, tao cũng bê nguyên câu nói ko phải lom dom mà số tiền bỏ ra phải tương xứng với giá trị mang lại, tay lơ xe cười cười. 2 chị em bên kia nhìn tao với ánh mắt ngưỡng mộ không thôi. Em Vợ Sếp tinh nghịch hơn đứng dậy bảo em ngồi với anh, em Vĩnh Yên thì nhẹ nhàng, cười mỉm. Trên đường đi hỏi đủ thứ, bọn tiểu thư nhà giàu này chắc chắn là sẽ xa lạ với những câu truyện đồng quê, mà truyện đó thì tao có thừa, trên đường tao thao thao bất tuyệt kể về cách gieo trồng khoai lang từ dây mọc thành củ rồi thì củ lại nảy mầm thành dây, truyện về cây gạo giữa cánh đồng và lời nguyền ma ám. Ko chỉ 2 em mà thằng lơ xe cũng há mồm ra nghe. Hết mấy con ma thì cũng đến nơi, Công trường cách đường chính cỡ gần 300 400m. 2 em lẽo đẽo đi bộ theo với tấm lòng ngoài cảm phục chỉ còn cảm phục. 44. Vào công trường tao dẫn gái vào văn phòng của bọn tao. Cũng ko khác gì lần em Hóa Đơn xuống đó là 2 mỹ nữ này thu hút toàn bộ ánh nhìn, vào văn phòng mấy thằng mọi kỹ sư cũng xí xớn. Có điều các em ăn mặc kín nên nhìn không ngon như em Hóa Đơn nên đỡ được ít giấy lau nước dãi. Ko như lần trước tao có cảm giác khó chịu khi bọn nó soi em Hóa Đơn, lần này cho chúng mày soi thoải mái vì 1 là nó mặc kín 2 là tao chưa có tình yêu tình báo gì với 2 em này nên kệ mẹ. Bảo thằng ku dẫn 2 em đi 1 vòng tham quan công trường cho biết. Tao thì nói chuyện với tay ks 83 bảo khối lượng thế nào, hắn bảo làm xong rồi, khoảng 1,4 tỷ bao gồm cả chi phí thuê container làm văn phòng tạm nọ kia. OK, thế đã báo cho bọn tổng thầu chưa anh, hắn bảo chưa báo.
Tao bảo thế anh in ra em cầm lên nói chuyện xem thủ tục thế nào. Cứ tin tưởng là bọn này tính đúng đi, thời gian đéo đâu mà kiểm tra, ngoài ra đằng nào bọn tổng thầu cũng kiểm tra lại. Tao cầm tập khối lượng lên văn phòng tổng thầu. Chào hỏi mọi người, chị phiên dịch cũng có mặt, nhìn thấy tao mặt bà hớn hở nháy mắt thay lời chào.
Tao trao đổi luôn với ông Hàn về thanh toán, hắn trả lời là có biết việc này và chỉ ra 1 tên người việt cứng nhất vào là check với nó. Rồi vẫn xì xồ bảo hôm đi ăn chơi với bọn mày vui quá, rồi thì lúc nào tao mời mày đi nhé. Tao nói khách sáo ít câu rồi rủ ra ngoài hút thuốc, rủ luôn cả tay người việt chek khối lượng ra luôn.
Chém gió 1 hồi thì lão Hàn đi vào trước bảo bọn mày cứ bàn việc với nhau đi nhé.
Hỏi han 1 tí tao đề cập luôn là anh có muốn gửi gắm gì ko, tay này nhìn tao trả lời thận trọng rằng thôi gửi gì. Tao bảo anh gửi thì gửi, anh 40 em 40 và công ty em lo Hóa Đơn giấy tờ 20. Chuyện chỉ anh em mình biết, lo đéo gì. Hắn ậm ừ bảo để suy nghĩ, thấy hắn chùng chừng tao phải ấn mạnh luôn. Lần này công tác tạm nọ kia nhiều cái mù mờ, đẩy vào 250, em 100, anh 100, cty em 50. Hắn ngập ngừng rồi bảo ok. Quyết vậy đi, bao giờ nổ tiền thì trong vòng 1 tuần em gửi anh luôn. Vậy là 57 ngon, không thế thì lấy đéo đâu ra tiền. Tao kể thế thôi đừng thằng nào bắt chước trò này nhé. Tao về nói lại với tay kỹ sư 83 là làm tăng khối lượng các mục này, mục này, mục này. Bảo cứ làm đi em sẽ báo lại Sếp, còn bảo vệ KL với tổng thầu thì em sẽ thực hiện. Hắn gật gù. Mẹ nãy quên mất phần tên này, lại phải xẻ tiền túi ra thôi. 2 em gái xinh đẹp lượn 1 vòng về mồ hôi nhễ nhại, bảo thế nào, có thích công trường không. Các nàng lắc đầu lè lưỡi. Tao bảo thôi ngồi tí cho mát rồi trưa đi ăn cơm xong thì về. Đến bữa lúc nhúc đi ăn cơm, ăn uống bình thường thôi, các em đói hay sao mà mỗi đứa chén hẳn 2 bát. Thằng kỹ sư con nãy dẫn gái đi thăm công trường giờ cứ quanh quẩn ra rằng bồ kết lắm Em Vợ Sếp. Khó chòi đấy con ạ, nghĩ bụng thế nhưng kệ mẹ. Em nó đang hâm mộ tao rồi, chúng mày tuổi đéo gì mà tán. Ăn xong bọn kia về công trường, tao với 2 em gái ra quán cafe nước nôi chờ xe. Gọi cho nhà xe lần trước tao đi thì bảo nửa tiếng nữa mới đến. Thì ngồi chờ vậy chứ sao. 2 nàng kia có vẻ mệt đéo thấy rôm rả gì nữa, mỗi đứa cầm cái điện thoại vuốt, em Vĩnh Yên thi thoảng lại nhìn tao. Tao nhìn lại cười. Thấy ting ting tin nhắn, em Vĩnh Yên nhắn facebook, có chuyện gì ko tiện nói mà nhắn tin vậy ko biết.
- Nhìn anh đẹp trai thật - Ơ giờ mới nhận ra à? - Nhận ra từ lâu rồi nhưng giờ mới nói - Sao giờ mới nói? - Em ko biết, chỉ là muốn nói chuyện với anh thôi - Thế anh cũng nói điều giờ mới nói nhé: Em xinh và dáng đẹp thật - Hihi cảm ơn anh. Từ khi biết anh với Hóa Đơn yêu nhau, em thấy hụt hẫng - Tức là sao? - Em ko rõ, chỉ thấy có cảm giác hụt hẫng thôi.
Vậy là rõ rồi, đây là kiểu khi có thì ko thấy quan trọng nhưng khi mất đi mới thấy tiếc. Tức là nôm na cũng là có cảm tình với mình nhưng mà chưa đến mức để bày tỏ hoặc do tính cách nhu mì. Em Hóa Đơn thì khác, vô tư, thẳng thắn và đầy nhiệt huyết vậy nên đã chủ động rồi ép buộc rồi câu dẫn và đã thành người yêu tao.
Tao nhắn lại là em xinh đẹp vậy thiếu gì người yêu, mở rộng lòng mình mà đón nhận đi. Em nhắn lại mỗi câu là em (hình trái tim) anh. Tao đọc xong giật mình, nhìn em nó, nó ko nhìn tao, cứ cúi gằm mặt tay vẫn bấm bấm điện thoại, chắc là bấm giả vờ. Còi xe bép bép. Xe đã đến, bọn tao lên xe, vẫn ngồi như cũ, Em Vợ Sếp ngồi cạnh tao, em Vĩnh Yên ngồi 1 mình....Xe đi được 1 đoạn, Em Vợ Sếp dựa vào vai tao ngủ ngon lành... . Em Vĩnh Yên dơ thoại lên chụp xoèn xoẹt rồi bảo em chụp để gửi cho cho bà Hóa Đơn, ko biết nó nhìn thấy cảnh này thì sẽ thế nào nhỉ, hihi.
Tao giật mẹ mình bảo em thật hay đùa đấy. Tao biết em Hóa Đơn, nó mới trải qua 1 lần đau khổ vì người cũ bắt cá nhiều tay, nay nó yêu tao bằng một trái tim khờ dại, si mê. Em Vợ Sếp dựa vào tao ngủ thực là rất bình thường nhưng nếu là ảnh gửi cho em Hóa Đơn biết đâu dễ gây hiểu nhầm và khơi gợi niềm đau cũ. Em Vĩnh Yên ranh ma cười bảo thật hay đùa còn phụ thuộc vào anh...Chết, định đe dọa tống tình hay sao. Tao phải nghĩ cách chứ ko thì toi, em Hóa Đơn hôm nay ko được đi 58 chắc ấm ức lắm, mà sao sáng đến giờ ko nhắn tin gọi điện gì nhỉ. Tao rút điện thoại chụp tự sướng vài kiểu cảnh em Hóa Đơn đang ngủ dựa vào tao.
Nhắn tin cho em Hóa Đơn: - Êu êu, đang làm gì đấy? - Em có phải chó đâu mà gọi thế - Anh nhớ em quá nên gõ vội, thiếu chữ Y, phải là Yêu yêu mới đúng - Tưởng đi với các người đẹp nên quên em luôn - Quên sao được, nhục quá, đi với mấy đứa này anh như kẻ hầu người hạ - Có chuyện gì thế ạ Tao gửi luôn cho ảnh vừa chup tự sướng với Em Vợ Sếp ngủ gật bảo giờ anh còn phải làm gối cho Em Vợ Sếp ngủ này. Em Hóa Đơn xem ảnh xong trả lời làm tao ngạc nhiên, em ấy bảo anh thơm trộm nó phát rồi chụp ảnh xong sau để trêu nó.
Vãi cả người yêu, đây là nó quá tin tưởng tao hay là thử lòng tao. Tao bảo ko được, anh chỉ thơm em thôi, anh ko phải người dễ dãi. Nó cười hihi rằng anh cứ thơm trán nó đi rồi chụp, đừng thơm khu vực dưới trán là được. Tao nhắn lại là cung kính ko bằng tuân mệnh.
Tao mỉm cười, dí môi vào trán Em Vợ Sếp và dơ máy chụp tự sướng trước con mắt chữ o mồm chữ ô của em Vĩnh Yên. Vừa thơm xong, ngẩng mặt lên nhưng thấy có cái gì đó ko đúng, lúc tao cúi xuống vô tình rót ngay thấy nghe ngực Em Vợ Sếp.
Mịa, ngon vãi, phải xoay tư thế để chụp thôi, giơ lên cao, chụp được cả khe ngực.
Ngon. Em Vĩnh Yên sau 1 hồi ngạc nhiên thì mặt đỏ ửng bảo anh thật đểu. Tao đùa rằng em thấy ko công bằng à để anh gọi Em Vợ Sếp dậy đổi chỗ cho em nhé. Tao cảm nhận 1 cái rung nhẹ, liếc thấy khóe mép Em Vợ Sếp khẽ nhếch lên, đm con này vẫn thức, giả vờ ngủ. rồi nó giả vờ dường như đang ngon giấc, luồn tay khoác tay tao tiếp tục dựa dẫm... Mẹ nó, chị em nhà nó có ý gì đây. Rồi thì cũng về đến công ty. Tao có trao đổi với Sếp về vấn đề gửi gắm khối lượng, tất nhiên là câu chuyện được biến tấu đi 1 chút rằng ý kiến gửi gắm khối lượng và tỷ lệ ăn chia là thằng kia nó đề xuất, thay vì tao 40% thì tao bảo rằng thằng tổng thầu lấy 40% công ty mình 60% , em phải báo cáo lại anh xin ý kiến. Sếp bảo cái này chú phải làm chặt chẽ, phần 60% kia nếu chú làm được thì là của chú, anh ko động đến, nếu chú ko làm được Hóa Đơn thì bảo mấy đứa kế toán lo Hóa Đơn cho thì chia cho nó ít. Tao vâng vâng dạ dạ. Cũng đúng thôi, xét cho cùng đây là tao lấy tiền của bọn hàn chứ ko phải lấy của công ty. Tiền của bọn hàn thịt được bao nhiêu cứ phải thịt, mình đéo thịt thì mấy em phều quán hát nó cũng thịt. Đến cuối tuần tao cũng làm xong hồ sơ, áp giá vào ra con số 15.4 tỷ. Báo cáo với Sếp luôn là đây bao gồm 400 cho chi phí quan hệ. Sếp bảo ok. Vấn đề bây giờ là phải chờ các đối thủ, hôm bà phiên dịch bảo thằng hàn lồn thầu có đi đêm với cty nào đó. Nhưng nếu nó đéo biết giá của mình thì cũng chưa sợ, có lẽ nó chỉ tuồn được thông tin về đơn giá giữa tổng thầu với chủ đầu tư, sau đó nó sẽ cắt đi bao nhiêu % của tổng thầu. Số còn lại là giá cho phép.
Nếu thằng đi đêm kia báo giá cao hơn giá cho phép nó sẽ yêu cầu giảm thấp hơn, nếu báo giá thấp hơn thì nó sẽ gửi vào cho gần bằng giá cho phép. Và % của nó ko đổi. Tuy nhiên như vậy nó phải có cách nào đánh bật đơn vị khác chứ nhỉ. Bản thân 59 tao thì tự tin về cách làm giá của tao cũng như tin về sự ủng hộ của ông GĐ dự án.
Nhưng nói về đấu thầu thì giá vẫn là quan trọng. Chưa rõ là tiêu chí trúng thầu thế nào. Bọn người việt bên tổng thầu có khi cũng đéo biết. Giờ chỉ còn cách moi thông tin từ ông GĐ dự án, mà đéo ai nó nói cho mình. Đúng rồi, từ bà phiên dịch...
Sáng thứ 7 đéo đi làm, nhắn em Hóa Đơn bảo tối đi chén nhé, em bảo anh lại nghỉ à. Tao bảo ở nhà nghiên cứu công việc, em úi xời úi xìu. ĐM đúng là nghiên cứu thật chứ, nghĩ cách nhờ mụ phiên dịch thế nào đây, phải làm sao có kịch bản để bà ấy biết chuyện một cách vô tình nhưng thực ra là cố ý, với lại mình với bà ấy cũng đéo thân thiết gì, ko biết mụ có giúp cho ko. Rồi thì trong trường hợp ko có thông tin gì thì sao, chả nhẽ cứ đấu giá được chăng hay chớ. Đéo được, gói này rất tâm huyết và bị con mụ Vợ Sếp thách thức rồi, ko trúng thì bẽ mặt. Phải trúng gói này nữa thì mới nâng hết tầm vip của tao trong công ty lên được. Nhắn tin à ơi với mụ phiên dịch. Giả vờ bảo đang xem bộ phim có diễn viên xinh đẹp giống chị quá nên nhắn tin hỏi chị đã từng đóng phim chưa, mụ sướng bảo giống thế nào, tao trả lời giống nhất bộ mông với bộ ngực siêu khủng. Tao bảo hôm trước ôm bả mà tao suýt nghẹt thở. Bả hỏi thế là cậu đang khen hay chê. Khen, đương nhiên là khen rồi.
Mông to ngực khủng nhưng eo vừa vừa, ko hết xồ sề chảy mỡ. Tao bảo chị mà mặc bikini đi biển đảm bảo đàn ông ở bãi tắm chết đuối hết. Mụ im im, chắc đang sướng.
Tao bảo tối chị ở nhà ko em qua chơi, tiện thể em chơi với bạn em. Mụ bảo ok nhưng cậu nói ngược rồi. Tao nhắn thêm bảo chị đừng ăn mặc như hôm trước nhé, ko là tốn giấy cho em đấy. Mụ hỏi giấy làm gì, tao bảo giấy lau máu mũi. Hóa Đơn gọi điện hỏi ở nhà ko, em qua. Đéo gì qua sớm thế, kêu em đi lấy Hóa Đơn chứng từ gì đó rồi về luôn, bảo nay chị em nhà Vợ Sếp ko đi làm, nên 3 chị em kế toán bọn em chuẩn bị lượn hết rồi, rồi nó hỏi ăn gì em mua về ăn luôn tao bảo chỉ ăn em thôi.
Nàng cười khanh khách. Nằm ủ mưu tiếp thì mụ kính cận đi chợ về, nay chắc mụ cũng được nghỉ. Mụ bảo trưa lên ăn cơm với nhà chị nhé, chiều anh chồng chị lại đi, nghỉ phép tròn tuần rồi. Tao vâng dạ bảo giữ thêm chục ngày nữa đi, mụ cười bảo ở nhà để nhìn nhau hít không khí à, tao dặn bảo cho em báo thêm suất nữa, em có đứa bạn sắp qua, mà để em đi mua beer cho, buổi trưa này uống beer cho mát.
Tay chồng ở trên nghe tiếng xuống khà khà bảo chú ở nhà mà a ko biết, pha ấm chè uống 1 mình từ sáng. Tao bảo em cũng mới ngủ dậy vừa mở cửa tí. có gì cần giúp nấu nướng ko thì em giúp 1 tay, mụ kính cận bảo cậu ngồi tiếp anh ấm chè là giúp chị rồi. Tay chồng lục đục đi pha ấm mới. Tao bảo xong ra hành lang ngồi cho đỡ khói thuốc trong phòng, làm 1 lượt trà hắn lại tâm sự rằng ở núi thì muốn về phố, ở phố lại nhớ núi phết chú ạ. Chuyện, các cụ bảo ở đâu quen đấy mà. Tao hỏi anh định cứ định thế này à. Hắn bảo làm cty này gần chục năm rồi, giờ nghỉ làm chỗ khác đéo đành, với lại cũng khó xin việc. Tao bảo nếu anh định về làm gần thì em giới thiệu cho vài chỗ, loanh quanh Hà Nội 50km thôi, ko phải rừng rú. Mụ kính cận hóng được chạy ra bảo thế thì tốt quá, anh về gần đi chứ cứ đi biền biệt bao năm rồi.
Hắn ậm ừ bảo gì cũng phải xong dự án, từ giờ đến tết xong công trình rồi tính tiếp.
Gần 10h em Hóa Đơn đến gọi ầm nhà, tao bảo lên đây, trưa nay có chỗ ăn nhờ rồi.
Em mò lên lễ phép chào mọi người, tao giới thiệu đây là bạn em cùng công ty. Mụ kính cận ngó cái bảo bạn cậu toàn người đẹp thế, mẹ mụ định phun ra câu là đứa hôm trước cũng đẹp tao phải chặn họng ngay thì chị cũng đẹp mà. Dường như bắt phải thóp nên mụ im tịt. Em Hóa Đơn liếc tao ngờ vực Hôm nay nàng diện quần 60 jean rách với áo somi mỏng, bên trong mặc cái áo 2 dây sơi bé tí, ko nhìn thấy dây áo ngực, nhưng cũng ko lộ núm, cái này ko biết là phương pháp gì, tí nữa phải khám phá thôi.
Tao bảo em Hóa Đơn vào giúp chị kính cận nấu nướng, đéo biết nó có biết làm gì ko nữa. Lão chồng hỏi ng yêu chú à, tao bảo vâng. Hắn bảo đẹp đấy, chắc con nhà giàu, nhưng anh nói cái này nếu sai chú bỏ qua cho nhé..... Nghe lão nói xong tao cười cười, em chưa xác định gì cả, chỉ là đang yêu thôi mà. Hắn bảo anh cứ nói thế, mà ko phải ai cũng giống ai, gọi là chia sẻ kinh nghiệm thôi, từ bản thân anh mà ra. Hắn bảo rằng trai xây dựng mà lấy vợ đẹp thì hoặc phải chuyển nghề hoặc phải lệ thuộc vợ nếu ko mất vợ lúc nào ko biết. Hắn bảo qua tiếp xúc với tao thì chắc chắn tao ko phải người dễ chịu lệ thuộc, mà cũng khó chuyển nghề vì thấy chú còn yêu nghề lắm. Gái đẹp lắm kẻ nhòm ngó, cuộc sống gia đình khác hẳn lúc đang yêu, hợp nhau đến đâu cũng ko thể hòa hợp 10 phần, những lúc cơm ko lành canh không ngọt mà lại xa nhau. Nguy hiểm lắm. Tao hỏi thế anh đi xa bao nhiêu năm có thấy vấn đề gì đâu, thấy chị vẫn yêu anh lắm. Hắn trầm ngâm bảo lần tới về anh kể chú sau. Vào phòng thấy em Hóa Đơn đang sắp mâm bát. Đúng rồi, tuổi nhỏ làm việc nhỏ, đéo biết nấu thì phải làm việc phụ. 2 chị em đang trò truyện rôm rả, em Hóa Đơn cứ 1 câu anh ấy, 2 câu anh ấy như kiểu muốn thể hiện là người yêu của tao chứ đéo phải là bạn thông thường. Tao khẽ cười, đúng là say tình. Xuống tầng 1 quán tạp hóa vác thùng beer 333. Lên bảo hôm nay uống bia baba, uống xong cho chị em làm baba luôn, 2 mụ đàn bà ngườm nguýt, lão chồng cười ha hả. 4 người uống hết 16 lon. Em Hóa Đơn làm 2 lon, mụ kính cận 1 lon. tao 6, lão kia 7. Thế là vừa mồm, ăn uống xong bà kính cận bảo cứ để đấy chị dọn. Tao khách sáo vài câu rồi xin phép nhót, để thời gian cho vợ chồng họ tâm sự, chiều lão chồng đi rồi. Về phòng tao bảo em thích làm baba ko, Hóa Đơn ngơ ngác baba là thế nào, là nằm ngửa và dạng chân ra ý, con bé lại cấu tao phát. Tao giật tay lại kéo vào lòng, bắt đầu hôn hít, sờ soạng. Tao phải điều tra vụ tại sao ko lộ núm, đm cởi hết rồi thì thấy 2 miếng lót ngực, tưởng gì. Uống beer vừa tầm, thế đéo nào mãi ko xong, em Hóa Đơn ngất lên ngất xuống rên rỉ ỉ ôi nửa tiếng đồng hồ thì cũng thôi. Mặt đỏ ửng, mắt si dại, thẽ thọt bảo anh đừng bao giờ bỏ em nhé, em chưa yêu ai như yêu anh, em thề. Tỉnh táo 1 tí nó kể tao là người thứ 3, 1 thằng đầu tiên thì yêu nhau từ lớp 12 đến hết năm 1 đại học, tình yêu bọ xít đéo tính. Thằng thứ 2 là thằng vừa chia tay.
kể lể xong ca ngợi tao lên mây nào thì rủ hôm nào về nhà em chơi nhé. Đây là dấu hiệu rõ nhất của việc say tình. Tao hỏi nó em làm đéo gì mà giàu thế, nó bảo em kể với anh rồi là em vẫn ăn bám bố mẹ mà, lại hỏi bố mẹ em làm gì, gia cảnh thế nào sao anh ko biết gì thì em nhõng nhẽo bảo anh có hỏi đâu mà em kể. Rồi kể có 1 thằng anh trai đang ở bên Canada, làm cu li hay làm gì đéo rõ. bố mẹ nó kinh doanh nhà hàng khách sạn, bảo có 4 cái khách sạn. Tao hỏi bố mẹ em ăn cướp à mà nhiều tiền mở khách sạn thế. Nó bảo anh vớ vẩn rồi đại khái là đéo quan tâm việc kinh doanh. Trước nó định theo anh nó sang canada nhưng lấn cấn mãi với thủ tục lằng nhằng gì đó nên chưa đi được. Tao chột dạ hỏi ơ thế giờ có đi nữa ko. Nó bảo chưa biết, phụ thuộc vào anh. Vl, cũng nho phết.
Đăng bởi:
Miêu tiểu miêu
Bình luận facebook