Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tiền Hóa đơn Chương 53
Loài người vô tình gϊếŧ chết đời em.
Hát xong đéo ai vỗ tay, đều mải mê nắn bóp, nhạt thếch. Tao về chỗ ngồi, Lão nhà thầu cầm xấp tiền 200k đi rải lần lượt, cầm tiền xong em gái ngồi cạnh tao mới ngoan hơn tí õng ẹo khoác tay tao, tao gạt tay ra, ẻm kêu anh dỗi à, em đùa tí thôi mà. Tự dưng thấy chán, đứng dậy rút ví 200k bo cho ẻm rồi tao đứng dậy ra về, người mình từng yêu cũng thế này sao. Chờ để vẫy taxi tao gọi cho phấn, phấn nghe máy, tao bao luôn anh đang đi hát, rất nhiều em gái trẻ đẹp. Phấn hỏi anh hát ở đâu, tao bảo nhất thống, phấn ồ, chỗ đấy toàn hàng, tao buột miệng bảo thế em đi làm cũng vậy à. Phấn nói không, chỗ em khoác vai ôm eo là tối đa, trên nhất thống bọn nó chơi lắm, trước mấy người bảo em lên đấy làm em ko lên, khách chỗ em lịch sự. Tao thở dài, chả nhẽ em nói em cũng bị dày vò như thế, tao bảo anh hỏi vui thế thôi, em đang đi làm hay thế nào, phấn bảo em nghỉ rồi, hihi, em xin được việc mới. Tao hỏi việc gì, phấn kêu cũng làm văn phòng thôi ạ, nhưng nhàn hơn công ty trước, anh về chưa, qua em chơi, tao ừ, anh qua.
Qua nhà phấn, tao ko lên phòng, rủ em đi dạo, phấn ok, 2 đứa đi lang thang ra tận chỗ công viên nghĩa đô. Phấn kể công việc mới ở công ty to phết, phấn làm vị trí kiểu thư ký, chuyên tổng hợp kế hoạch công tác, kế hoạch làm việc, ngân sách, chi phí, phấn bảo đã đi làm 3 hôm rồi, thấy cũng được. Tao hỏi phấn lương lậu ổn ko, liệu có đi làm lại nghề ngồi bàn nữa ko, phấn cười bảo ko anh ạ, em hết tuổi rồi, nhường cho các em trẻ, các em trẻ mới chơi hết mình được, em chịu.
Tao nhìn phấn, phấn giữ nét mặt thản nhiên. Tao nói đùa chịu khó câu lấy anh nào đại gia tí, phấn cười tít mắt kêu thôi, cái đấy để tùy duyên anh ạ, về thôi anh.
Về nhà, nghĩ cũng mừng cho phấn, phải hoàn lương đi mà còn lấy chồng nữa chứ.
2 hôm nay chưa thấy Luật gọi điện, tao cũng nhớ nhớ, nhưng kệ, chí đã quyết rồi, dằn lòng xuống thôi. Online, chat chit với Mi cong và Say, Say bảo thế là em hết nợ anh nhé, em vẫn áy náy mãi việc đêm anh trông em, trả nợ xong cho anh rồi thấy nhẹ cả người, đm, có mà nhẹ cả huyệŧ, tao đéo nói gì, ko hiểu em ấy nói như vậy ý là sao, là ko gặp lại nữa à. Tao ko quan tâm việc này cho lắm. Thấy những cái này chỉ là phù du, là niềm vui thoảng qua, đến rồi rồi đi như một cơn mưa rào nặng hạt, cuồng nhiệt đấy nhưng ào ạt phút chốc, sau cơn mưa trời lại nắng...
Tuần ấy trôi chậm kinh khủng, tao đếm từng ngày chờ đến cuối tuần đi du lịch, ko hiểu lý do vì sao nhưng thấy nặng nề, ngột ngạt lắm, Luật ko gọi điện lần nào, ko nhắn tin, ko liên lạc, facebook cũng không like. Tối thứ 6, tao ko đừng được phải nhắn tin cho bắc ninh, tao hỏi vẫn liên lạc với Luật ko, Luật ổn ko, Bắc ninh dường như ko biết chuyện, hồn nhiên bảo anh đi mà hỏi Luật, hỏi em làm gì, tao chán ko muốn giải thích, bắc ninh bảo tối qua em vừa qua spa chị ấy xăm mày, chị em nói chuyện bình thường mà, tao bảo ừ, thế là được. Anh hỏi thế thôi. Hỏi han bắc ninh xin được việc làm gì rồi thì ẻm kêu đi làm lâu rồi giờ mới hỏi, công ty của người quen của ông hàng xóm nhà ngoại các thứ, tóm lại là người quen, làm lấy kinh nghiệm. Bắc ninh hỏi tuần trước anh đi phượt à, lần sau đi rủ em đi nữa nhé, em cũng thích đi kiểu này. Tao ậm ừ.
Thứ 7 cũng ra điểm đón thường ngày rồi lên công ty tập trung xong mới xuất phát, nhìn sắc trời âm u, vớ vẩn lại mưa thật. Đoàn xe đi đến Hải Phòng thì thấy mưa, mưa to, tao cười ha hả bảo đã bảo rồi mà, mưa này chỉ ngồi đánh bài cho hết thời gian thôi, may là mình chuẩn bị mang theo nhiều tiền. Cty ở khu cát bà resort, trưa đến nơi là nhận phòng rồi xuống chén luôn, có bọn hàn ăn cùng thành ra không khí trầm lắng, vẻ khuôn phép lịch sự, thôi thì uống cho có rồi chui lên đánh bài cho sớm. Trời vẫn mưa dầm dề, kể ra cũng tiếc vì ko được ra ngắm gái, mùa này cát bà có vẻ vắng nhưng cũng đủ đùi ngực để soi nếu nắng to.
Đánh 3 cây, tao cầm theo nhiều tiền, chả ngại thằng nào, hết dây đen đến dây đỏ, tao vơ cả bàn, ngồi đến 3h chiều thì tan cuộc, đếm sơ bộ lãi gần 5 củ, bằng nửa tháng lương rồi. Vươn vai hít thở nhìn ngoài trời, ô đệt, trời hửng nắng từ khi nào rồi, thằng hà tĩnh rủ ra biển, tao bảo giờ này ra có đéo ai, tí nữa, tao về phòng nằm, thiu thiu rồi đi vào giấc ngủ.
Đang ngủ ngon thì nghe tiếng léo nhéo, là em thư ký gọi, thư ký với 1 đứa kế toán xông thẳng vào phòng tao đang nằm kêu ô nghe giang hồ đồn anh vừa kiếm cả tháng lương, có khao gì ko để em còn để bụng, ăn tối với các bác hàn chán òm. Tao gật đầu, đúng thế, có khi tối phải tìm cách đi ăn riêng chứ cái gala dinner chắc cũng nhạt toẹt. Tao bảo thế rủ vài người nữa cơm đóng gạo góp tối đi ăn riêng, còn giờ thì ra biển ngắm gái đê, ngó đồng hồ, 5h kém, tầm này vừa đẹp.
Biển ko đông lắm nếu ko muốn nói là vắng, cơ mà chất thật, nhiều gái xinh vl, tao hung hăng đi 1 lượt từ đầu bãi đến cuối bãi, đếm sơ bộ cũng phải được 15 - 17 đứa ngon, rồi thì taanjj mắt được nhìn trọn vẹn cặp đùi của mụ 85, chân đẹp như người mẫu, ngực cũng trắng, tóm lại mụ này mà có mặt xinh nữa thì miễn chê. Tiếp tục ngồi tia gái, cơ bản là ko biết bơi nên cũng ko dám ra nước, nhưng cái thú ngắm gái thế này cũng hay. Mụ 85 mang theo cái máy ảnh to uỵch, ống kính dài ngoằng, nãy đứng chụp choẹt, hình như thấy tao ngồi không nên lại nhờ chụp hộ, tao bảo ko biết chụp đâu, mụ kêu cứ bấm bình thường như máy bình thường, tao bấm xoèn xoẹt, cũng gọi là đẹp. Có công cụ, ngồi zoom mông zoom ngực phê vãi, chụp 1 đống ảnh. Đang ngồi thì thằng hàn mới mò đến hỏi mày ko tắm à, tao bảo ko biết bơi, nó cười cười bảo xuống tao dạy, tao cũng cười chỉ chỉ vào máy ảnh bảo tao bơi với cái này thích hơn, rồi tao cho nó xem ảnh vừa chụp, thằng hàn sướng cười khành khạch ngồi xuống cạnh tao, vậy là 2 thằng tiếp tục soi mông, thằng hàn cứ nhằm em thư ký mà soi, tao bảo mày thích em thư ký sao, nó kêu nhìn em thư ký rất thu hút, tao hỏi mụ 85 ngon hơn kìa, nó lắc đầu, người như mụ 85 bên nó đầy, em thư ký mới đẹp lạ...
Tối, hẹn hò đi ăn riêng mà đéo thấy mặt đứa nào, lại thu lu ăn cùng công ty, công ty có vài trò chơi, nghe em thư ký hóng được thì phần quà to nhất là thẻ điện thoại 200k, còn đâu toàn thẻ 5 chục, tao ko hứng thú lắm nên khi MC chỉ tao lên, tao ôm bụng ra dấu đang đau bụng, ngồi tí nữa thì đau bụng thật, tao vào nhà vệ sinh. Xong đi ra đụng ngay mụ 85, tao hỏi đi đâu đấy, mụ kêu hỏi làm gì, có đi theo thì đi, ơ đệt, tao bảo đi thì đi, sợ beep gì, đi theo mẹ luôn, mụ 85 ngơ ngác nhìn rồi nói hâm à, lượn ngay, tao đéo luợn mà dày mặt bảo chiều tôi nhìn bà lúc bà tắm biển, quá thể đẹp, sao mịn thế. Mụ trả lời sờ bao giờ mà biết mịn, tao dâm dê nói thì giờ vào sờ đây. Mụ 85 miệng cười nhưng mồm nói biếи ŧɦái, lượn đi ko chị mày hô lên thì nhục mặt, tao bảo hô lên đi em, anh bịt miệng luôn. Mụ ko nói gì mà vào buồng vệ sinh, tao lại rửa mặt, nghe tiếng nước chảy xè xè, kể cũng bệnh thật, nhỡ ai vào thì ko hay, tao đi ra. Đi đc vài bước thì nghe tiếng ê chờ tí, là giọng mụ 85. Tao đứng lại chờ mụ đi cùng rồi nói ăn ko vui, chiều bọn thư ký rủ ra ngoài ăn mà tối ko thấy ý kiến gì, bà có đi dạo tí ko, mụ 85 bảo ăn đủ chưa mà đi dạo, tao bảo no rồi. Mụ hỏi thích đi đâu, cát bà có gì mà đi, tao cười nói đi lên phòng ôm nhau đê, mụ bảo shit, chim cút, mày ko phải mẫu của chị nhé. Đệt, câu này nghe quen quen, giống với thư ký cũng từng nói với tao, mẹ kiếp, phụ nữ công ty này đều ko thích mẫu người như tao sao, hay là thích bọn hàn huyệŧ chim ngắn. Tao bảo thế bà thích mẫu nào, mẫu hàn chim ngắn à. Mụ phá ra cười kêu sao ông biết nó ngắn, tao giả vờ n ghiêm túc bảo nghe em trà nước bảo thế, mụ kêu điêu, con trà nước nó ko cặp với bọn hàn đâu, cứ đồn linh tinh, tôi là người hiểu nhất, lão hàn cơ điện thích nó thôi chứ ko có chuyện cặp kè, nó có ng yêu cũng kỹ sư xây dựng như các ông nhưng đi công trình xa, thấy bảo đẻ xong mới cưới, mà giờ cũng bầu hơn 5 tháng rồi. Tao nghe nghe, ơ thế bọn công ty toàn đồn láo à, mụ gật đầu, mụ bảo những gì nhìn thấy chưa chắc đã là sự thật...Mụ nói với nét mặt có vẻ trầm tư. Tao bảo nhưng tôi nhìn thấy đùi bà trắng mịn thì đúng là sự thật, mụ phì cười bảo mất nết, thôi đi ra cùng mọi người thôi, cát bà ko có chỗ nào đông vui đâu mà đi dạo, tao ngần ngừ, mụ cầm tay kéo tao đi, tao bảo thế tí nữa lên phòng ôm nhau nhé, mụ ừ à cho xong chuyện.
Chương trình trò chơi vẫn đang rôm rả, tao ko để ý gì, ngồi thêm 1 lúc thì thấy nhạt bèn đứng dậy lang thang ra biển, trăng cuối tháng lên muộn, bãi thưa thớt mấy cặp tình nhân khoác tay nhau, tao xắn quần, cởi tất, buộc dây treo dày lên vai, bước chầm chậm dưới làn sóng nước.
Cầm điện thoại lướt lướt fb, cắm đầu vào điện thoại chả mấy đã hết bãi, định làm vòng nữa thì thư ký gọi điện hỏi anh đang ở đâu, hẹn đi ăn mà trốn à, tao bảo chúng mày hám quà thì có, anh ra biển lang thang rồi, thư ký bảo về đi, chị 85 hỏi mãi anh, đang văn nghệ cây nhà lá vườn, anh về làm bài đi, tao bảo thôi, ko có hứng thú, thế nhé. Tắt máy luôn, đi với bọn này cứ thấy nhạt nhạt thế nào ấy, ngoài biển tĩnh lặng, hít gió biển thấy sảng khoái hơn nhiều. Lên ngồi chỗ bờ kè, thả lõng chân hút thuốc, nhìn khu quầy bar có vài bọn tây ba lô đang uống beer nói cười rôm rả, tao tiến lại mua 1 chai beer rồi quay lại chỗ cũ ngồi, cầm chai beer tu ừng ực như tây. Lôi điện thoại ra vuốt tiếp, từ lúc có điện thoại mỗi tháng mất trăm nghìn 3G, được cái tiện dụng phết.
Bỗng thấy mụ 85 pm facebook bảo đang ở đâu thế, tao bảo bãi 1, mụ kêu tưởng về phòng, tìm ko thấy, tao hỏi thế đang ở phòng à, mụ kêu ừ, vừa về, ngồi nhạc to qua đau đầu. Tao bảo thế ra đây chơi đi, mụ kêu chờ tí nhé, lúc sau thấy mụ ra thật, tao lại mua thêm 3 chai beer nữa, 2 đứa ngồi thõng cũng tu beer ừng ực, oách ra phết. Mấy thằng tây trong quán xảy ra xô sát, nghe tiếng cốc vỡ, chai vỡ, tao bảo tây cũng đánh nhau bình thường nhỉ, cứ nghĩ tây văn minh lịch sự, mụ 85 cười kêu cũng là người thôi, mấy lão hàn ở công ty mình có lần cũng suýt đánh nhau ngoài công trường đấy. Chuyện tào lao mấy hồi tao lại quay lại chủ đề dâm dật để trêu, tao bảo cho thưởng thức chân giò tí đê, mụ cười nói, tôi ko có cảm giác với đàn ông, à nói đúng hơn là mất cảm giác với đàn ông từ lâu rồi...
Đm, tao đồ rằng nói láo, cái việc nứиɠ hay còn gọi là nhu cầu nó bản năng của con người, đéo có chuyện đang tuổi xuân mơn mởn mà lại kêu ko nứиɠ, nếu ko nứиɠ thì chăm chút vóc dáng, sắc đẹp, quần quần áo áo làm đíu gì, chuyên mặc váy ngắn làm gì, chả phải để khoe đùi sao, mà khoe thì chả phải khoe cho giai xem à, tào lao. Tao bảo ừ ko có cảm giác thì thôi, cho tôi tí cảm giác là được, cho sờ đùi phát nhé, miệng nói, tay làm, tao vươn ra đặt bàn tay vào đùi mụ, mụ ko nói gì cũng ko phản ứng gì, tao nói tiếp bà ko có cảm giác thì cứ coi như tôi ko sờ vào là được nhé, tao mân mê vuốt vuốt, mụ lúc này mới phì cười kêu bỏ tay ra, buồn. Tao rút tay về nói trêu tưởng ko có cảm giác cơ mà, mụ đứng dậy, bảo đi dạo đi, ngồi mỏi lưng quá, tao ừ, đi. Cảnh vật này quen quen, hơi giống hồi tao đi du lịch cùng tóc vàng năm nào, 2 người đi bộ dọc bãi biển vắng, cũng sáng trăng mà cũng tầm mùa này. Tao nói cách đây mấy năm, cùng khoảng thời gian này, tôi cũng đi dạo bãi biển với 1 người con gái. Mụ 85 hỏi ng yêu à, tao trả lời ko, là học sinh, tao kể sơ sơ về chuyện 2 đứa học sinh, tao kể là tóc vàng rất thích tao, tao cũng quý em ấy, nhưng ko hiểu sao tao lại cɦịƈɦ giữa, cɦịƈɦ 1 lần rồi lại thêm vài lần nữa. Mụ 85 cười bảo ông dâm dê vãi, thế đã làm gì tóc vàng rồi, tao bảo mới bóp vếu, đúng vào đợt du lịch cùng ý, sau đó về toàn ôn hôn là max. Mụ 85 đứng lại nhìn về phía mặt trăng nói vu vơ, ko hiểu sao có những người đàn ông đa tình, kiểu như ông ấy, nhưng lại có sức hút rất lớn, ko hiểu. Giọng mụ nói chậm rãi như đang tự hỏi mình, tao thở dài, tao cũng ko hiểu.
Tao vóng tay qua vai mụ 85, tiện tay mân mê cái dây áo, mụ đứng im khoác tay lại rồi nói tôi ko phải học sinh của ông đâu, ăn vả bây giờ, tao cười, nếu vả thì đã vả rồi ko cần phải nói trước, tao đưa tay xoay người mụ 85 về phía tao, mụ nhìn tao ko chớp mắt, tao định hành động mạnh bạo hơn tí nhưng ánh mắt mụ vô hồn quá, đành kéo vào lòng ôm, tay tuột xuống eo, nghe thấy tim mụ đập thình thịch, mẹ mày, tưởng mất cảm giác mà, đưa tay xuống mông xoa xoa bóp bóp, căng tròn thật, tao thì thào bảo nhắm mắt lại đi em, gọi mụ là em mới vl chứ, khẽ đẩy mụ ra, thấy mụ nhắm mắt rồi, định hôn thì nghe tiếng léo nhéo như giọng bọn thư ký, thôi đúng rồi, tao thở dài, mụ 85 đẩy tao ra rồi quay mặt về phía biển, tao ngồi xuống cát, nghe mấy nhịp sóng thì điện thoại đổ chuông, thư ký gọi đang ở đâu, tao giơ cao điện thoại, đứng cách nhau có vài chục m, 4-5 đứa cả trai cả gái đi ra, thằng hà tĩnh bảo ô thế đéo nào ông lại ra đây tập lái máy bay à, tao phì cười, đm thằng beep. Mụ 85 thì giọng châm biếm trả lời, máy bay này nhiều người muốn lái lắm mà ko có cơ hội đâu, đừng coi thường, thằng hà tĩnh cười ha hả bảo em nào dám chê chị, chị là niềm ao ước của toàn thể anh em công ty...Bọn nó mang mực với beer ra, vậy là quây lại bóc beer uống, đùa nhau mãi đến hơn 11h mới về.
Sáng hôm sau, tao dậy sớm, bình minh biển bao giờ cũng đẹp nhất, biển sống lại sau 1 đêm nghỉ ngơi, biển sạch, dịu dàng đón nắng mai. Tao long dong 1 mình, vẫn lội chân đất thế, cũng lấy điện thoại ra chụp cái ảnh chân trần đăng stt trên facebook Nụ hôn chưa ngọt môi chân rời bước nghe lòng nhớ, bàn tay buông rời mau ngăn lệ rơi nghe lòng đau, rồi em quay mặt đi con đường vắng em buồn tênh, em buông lơi bao yêu thương anh trao anh đây chơi vơi....
Vài phút sau, thấy tin nhắn ting ting, cầm lên xem là Luật. Luật nhắn tròn 1 tuần rồi, anh nói thật đi, có nhớ em ko. Tao ko nhắn lại, chả nhẽ nhắn là có, thôi, quyết thế rồi, yêu thương để sóng cuốn đi, cúi xuống bốc 1 nắm cát, vung tay ném xa tít ra biển...
Luật gọi điện, tao ko nghe, Luật gọi tiếp, đành nghe. Luật bảo thế nào rồi anh, tao hỏi thế nào là thế nào, Luật bảo 1 tuần rồi có nhớ em ko, tao ko muốn trả lời có nên hỏi em hỏi làm gì, Luật bảo hỏi để xem chia tay được không. Tao bảo quên anh đi, yêu đương làm gì, anh ko đáng để em cố gắng vậy đâu, Luật im lặng 1 lúc rồi nói tiếp. Nếu 1 tháng mà anh vẫn nhớ em thì đừng cố để quên anh nhé...
Tao đi bộ về khách sạn, nghĩ rằng 1 tháng nữa chắc gì em đã nhớ anh, ừ thì chờ 1 tháng xem sao.
Cả đoàn đi tham quan vịnh, tao bảo ko đi, đéo có gì mà đi, ở nhà nằm xem tivi, thấy mụ 85 pm ơ ko đi vịnh à, tao bảo ko, 85 bảo xuống đây chơi, tôi cũng ko đi, đi nhiều lần rồi, tao bảo thôi, xuống đấy lại lắm chuyện lắm, đang tâm trạng, ko có hứng. 85 ko trả lời lại, có vẻ cái sự từ chối đề nghị của mụ làm mụ tự ái, mụ vốn xưa nay quen thói kiêu căng.
Nằm đến 9h thì mụ 85 gọi điện bảo đi chợ ko, tao bảo có, cũng mua vài thứ làm quà. Đi xe ôm kẹp 3 ra chợ, tao ngồi giữa, mụ 85 ngồi sau, cạ cạ ngực vào lưng, cảm giác cũng có gì đó phấn khích. Ra chợ mua mực khô cá khô các thứ hết gần 2 triệu, nghĩ quà về quê, quà cho Luật, à đéo, quà cho ai nhỉ, hay là cho bắc ninh, ừ, bắc ninh, phấn nữa, mấy thằng bạn nát nữa.
Chiều muộn về hà nội, về đến phòng, tao gọi điện cho bắc ninh, tao bảo anh mới đi cát bà về, có mực, cá, lằng nhằng, em có thích gì ko. Bắc ninh thờ ơ bảo ko, ko thích, nghe giọng lạnh lùng lắm, thế đéo nào cứ thay đổi như thời tiết vậy, thôi kệ mẹ nó, chỉ có phấn là lúc nào cũng hì hà phấn khởi với tao thôi. Tao gọi phấn, phấn bảo ngon, nhớ để dành cho em, hay anh mang qua đây uống beer đi. Tao gật, thì đi. Mang đống mực miệc sang bên phấn, bạn ẻm cũng ở nhà, bạn ẻm ăn mặc nói hơi quá thì đúng tính chất hàng, hở nhiều quá. Ngồi uống beer mà tao nhìn thấy cả qυầи ɭóŧ và mấy sợi lông qua khe đùi, thật vl. Bạn em hỏi tao là thế nào với phấn, tao bảo người yêu cũ, phấn cười tươi, cô bạn chu choa kêu ng yêu cũ mà xem ra vẫn tình cảm quá, chúc mừng. Đm, có cái beep gì mà chúc mừng thế nhỉ. Một lúc thì cô bạn đứng dậy nghe điện thoại, rồi vào kêu anh ở đây chơi, em đi ra ngoài có việc. Nghe tiếng xe máy ẻm phóng đi tao mới hỏi phấn bạn em làm nghề gì, phấn bảo trước thì cũng ngồi bàn giống em, giờ thì ko làm gì, đang cặp với 1 ông giàu, ông ấy nuôi, tiền tiêu chu cấp đều hằng tháng. Phấn thật thà, hầu như chẳng giấu tao điều gì. Tao bảo phấn em giờ đang cặp với ai, phấn cười kêu đang tính cặp với anh, anh có nuôi được em ko, tao thản nhiên nói rau cháo qua ngày có gì chả nuôi được, vấn đề là em có chịu được hay ko. Phấn hiha, phấn bảo bố em khỏe rồi, em cũng nghỉ luôn nghề cũ, lần này nghỉ thật, lần trước không đành lòng, tiền kiếm được toàn gửi về nhà cho mẹ em nuôi bố, tao chưa nghe phấn nói về chuyện này lần nào, tao hỏi thêm mấy câu, phấn kể hết. Đại khái đợt ý nhà ẻm làm ăn thua lỗ gì đó, bố em đột quỵ, đi viện thì ra đống bệnh, cần tiền lớn chi trả, việc làm ăn thì ko suôn sẻ, ko biết xoay vào đâu. Tao nghe nghe nhưng cảm giác ko tin lắm, nếu nói vậy thì ẻm lại là vì nghĩa quên thân à. Phấn dường như đoán được ý nghĩ của tao, phấn bảo anh ko tin cũng được, em nói ra cho anh biết thôi, với lại nói thật em thấy công việc này cũng có gì đâu, chẳng có vấn đề gì đạo đức như người đời dè bỉu cả, em ko bán thân xác, ko nɠɵạı ŧìиɦ, ko phá vỡ hạnh phúc nhà ai, hihi, như thế có tôi gì đâu phải ko anh. Đấy, đấy là suy nghĩ theo chiều hướng của phấn, của người trong cuộc, tao đã nghĩ nhiều về việc này đợt trước rồi, tao bảo đúng đấy, làm gì thì làm miễn là mình ko phải áy náy, miệng lưỡi thế gian tránh sao được điêu ngoa. Kệ mẹ nó đi em. Phấn bảo ko nói bậy anh, có anh vẫn là bạn là em thấy thoải mái rồi, người em cần hiểu đã hiểu, thế là được, thiên hạ thì em ko kệ mẹ nó như anh nói, em chỉ kệ vợ chúng nó thôi, haha.
2 đứa uống tiếp, ngà ngà, tao nằm vào đùi phấn, tự dưng tao kể chuyện về Luật, về tao với Luật đang thế nào, phấn nghe xong chăm chú nói nếu Luật yêu anh nhiều thì thật khổ cho Luật quá.
Tao bảo thế nào là nhiều, Phấn nói thì như em chẳng hạn, bao nhiêu lâu rồi em vẫn ko quên được anh, vẫn yêu anh. Tao nhìn phấn, tao hỏi tức là lấy thời gian và nỗi nhớ để làm thước đo à, phấn gật đầu theo em là như thế...
Phấn bới bới tóc kêu anh có tóc trắng này, tao bảo làm gì có, phấn kêu có thì sao, thưởng gì cho em, tao bảo chả có gì thưởng, đừng nhổ, để cho đẹp, Phấn hihi giựt phát rồi đưa tao, tao cầm, 1 sợi tóc trắng muốt từ chân đến ngọn. Tao mân mê rồi nói, tìm tiếp đi em, phấn kêu mai đi, tối này khó tìm lắm, tao xem đồng hồ, chết mợ, hơn 10h rồi, tao bảo thôi anh về ngủ mai còn đi làm, vùng dậy, nhìn đống vỏ lon beer lổng chổng, bảo em dọn giúp anh nhé, phấn bĩu môi kêu gớm, anh khách sáo, lịch sự từ bao giờ thế. Phấn tiễn tao xuống, tao bảo thơm má cái nào, phấn bảo ko cho. Tao cười, phóng xe đi, ko cho thì thôi.
Câu chuyện về đợt du lịch còn được kể và bàn tán thêm vài hôm nữa trên công ty, túm lại sau đợt rồi tao rút được vài thông tin, 1 là em trà nước ko cặp kè như lời đồn, 2 là đã chạm vào mụ 85 rồi, muốn tiến tiếp chắc cũng dễ, 3 là thằng hàn huyệŧ mới sang thích em thư ký, tao bảo với em thư ký là thằng hàn mới nó thích em, thư ký kêu em thèm vào, như thằng hâm. Mụ 85 thái độ với tao cũng khang khác, có vẻ thân thiện hơn, nói chuyện nhẹ nhàng hơn, hôm còn khoe bảo đang săn vé đi malaysia 99k, rủ tao có săn cùng ko, tao bảo chưa có hộ chiếu, săn làm gì, mụ lại hướng dẫn thủ tục hộ chiếu nọ kia kêu làm đi, phải đi nước ngoài cho biết, tao lắc đầu, có đi thì phải đi hết việt nam trước. Tuần đấy trôi qua nhạt nhẽo, thỉnh thoảng nhớ đến Luật, bắc ninh cũng nói chuyện vài lần, 2 em cɦịƈɦ đợt đi phượt cũng im lặng, thôi kệ, cơ bản cũng đang tắt nứиɠ tạm thời, ko có tinh thần tán gái. Tao sống trầm hơn chút, quanh quẩn ăn ngủ đúng giờ giấc, tác phong công nghiệp, chỉ hay nói chuyện với phấn vì phấn thường chủ động gọi hoặc nhắn tin cho tao.
1 kỷ lục mới được xác nhận là 3 tuần trôi qua ko gái gú, ko sơ múi tí gì, đầy bình và tự xả qua giấc mộng, mà trong giấc mơ ấy tao lại xả vào thư ký mới hài. Đéo hiểu sao lại nhớ Luật nhiều hơn, với đà này thì hạn 1 tháng sẽ chả có ý nghĩa gì cả, có lẽ tao đi sai hướng, phải tìm vui nơi khác cho quên đi mới đúng, đăng này lại thu mình để cố quên, cố quên chính là cố nhớ để mà quên vậy thì quên thế đéo nào được.
Trời vào thu, lác đác mấy hạt mưa bay bay chuyển mùa, cảm giác heo may bao giờ cũng làm cảnh vật xơ xác và đem lại cho người người ta nhiều sự hoài cảm, tao đứng trên sàn tầng 3 nghiệm thu thép, nhìn những ngôi biệt thự dở dang toàn bê tông với thép, 2 gam màu trắng đen khắp cả tầm mắt, tự dưng thấy công việc thật tẻ nhạt, cuộc sống thật giản đơn. Tối hôm ấy bắc ninh báo tổ chức sinh nhật, mời anh qua cùng cho vui, tao hỏi có mời Luật ko, bắc ninh kêu đương nhiên là có, 2 người chia tay thì vẫn làm bạn được mà, làm gì đến mức ko nhìn mặt nhau.
Hát xong đéo ai vỗ tay, đều mải mê nắn bóp, nhạt thếch. Tao về chỗ ngồi, Lão nhà thầu cầm xấp tiền 200k đi rải lần lượt, cầm tiền xong em gái ngồi cạnh tao mới ngoan hơn tí õng ẹo khoác tay tao, tao gạt tay ra, ẻm kêu anh dỗi à, em đùa tí thôi mà. Tự dưng thấy chán, đứng dậy rút ví 200k bo cho ẻm rồi tao đứng dậy ra về, người mình từng yêu cũng thế này sao. Chờ để vẫy taxi tao gọi cho phấn, phấn nghe máy, tao bao luôn anh đang đi hát, rất nhiều em gái trẻ đẹp. Phấn hỏi anh hát ở đâu, tao bảo nhất thống, phấn ồ, chỗ đấy toàn hàng, tao buột miệng bảo thế em đi làm cũng vậy à. Phấn nói không, chỗ em khoác vai ôm eo là tối đa, trên nhất thống bọn nó chơi lắm, trước mấy người bảo em lên đấy làm em ko lên, khách chỗ em lịch sự. Tao thở dài, chả nhẽ em nói em cũng bị dày vò như thế, tao bảo anh hỏi vui thế thôi, em đang đi làm hay thế nào, phấn bảo em nghỉ rồi, hihi, em xin được việc mới. Tao hỏi việc gì, phấn kêu cũng làm văn phòng thôi ạ, nhưng nhàn hơn công ty trước, anh về chưa, qua em chơi, tao ừ, anh qua.
Qua nhà phấn, tao ko lên phòng, rủ em đi dạo, phấn ok, 2 đứa đi lang thang ra tận chỗ công viên nghĩa đô. Phấn kể công việc mới ở công ty to phết, phấn làm vị trí kiểu thư ký, chuyên tổng hợp kế hoạch công tác, kế hoạch làm việc, ngân sách, chi phí, phấn bảo đã đi làm 3 hôm rồi, thấy cũng được. Tao hỏi phấn lương lậu ổn ko, liệu có đi làm lại nghề ngồi bàn nữa ko, phấn cười bảo ko anh ạ, em hết tuổi rồi, nhường cho các em trẻ, các em trẻ mới chơi hết mình được, em chịu.
Tao nhìn phấn, phấn giữ nét mặt thản nhiên. Tao nói đùa chịu khó câu lấy anh nào đại gia tí, phấn cười tít mắt kêu thôi, cái đấy để tùy duyên anh ạ, về thôi anh.
Về nhà, nghĩ cũng mừng cho phấn, phải hoàn lương đi mà còn lấy chồng nữa chứ.
2 hôm nay chưa thấy Luật gọi điện, tao cũng nhớ nhớ, nhưng kệ, chí đã quyết rồi, dằn lòng xuống thôi. Online, chat chit với Mi cong và Say, Say bảo thế là em hết nợ anh nhé, em vẫn áy náy mãi việc đêm anh trông em, trả nợ xong cho anh rồi thấy nhẹ cả người, đm, có mà nhẹ cả huyệŧ, tao đéo nói gì, ko hiểu em ấy nói như vậy ý là sao, là ko gặp lại nữa à. Tao ko quan tâm việc này cho lắm. Thấy những cái này chỉ là phù du, là niềm vui thoảng qua, đến rồi rồi đi như một cơn mưa rào nặng hạt, cuồng nhiệt đấy nhưng ào ạt phút chốc, sau cơn mưa trời lại nắng...
Tuần ấy trôi chậm kinh khủng, tao đếm từng ngày chờ đến cuối tuần đi du lịch, ko hiểu lý do vì sao nhưng thấy nặng nề, ngột ngạt lắm, Luật ko gọi điện lần nào, ko nhắn tin, ko liên lạc, facebook cũng không like. Tối thứ 6, tao ko đừng được phải nhắn tin cho bắc ninh, tao hỏi vẫn liên lạc với Luật ko, Luật ổn ko, Bắc ninh dường như ko biết chuyện, hồn nhiên bảo anh đi mà hỏi Luật, hỏi em làm gì, tao chán ko muốn giải thích, bắc ninh bảo tối qua em vừa qua spa chị ấy xăm mày, chị em nói chuyện bình thường mà, tao bảo ừ, thế là được. Anh hỏi thế thôi. Hỏi han bắc ninh xin được việc làm gì rồi thì ẻm kêu đi làm lâu rồi giờ mới hỏi, công ty của người quen của ông hàng xóm nhà ngoại các thứ, tóm lại là người quen, làm lấy kinh nghiệm. Bắc ninh hỏi tuần trước anh đi phượt à, lần sau đi rủ em đi nữa nhé, em cũng thích đi kiểu này. Tao ậm ừ.
Thứ 7 cũng ra điểm đón thường ngày rồi lên công ty tập trung xong mới xuất phát, nhìn sắc trời âm u, vớ vẩn lại mưa thật. Đoàn xe đi đến Hải Phòng thì thấy mưa, mưa to, tao cười ha hả bảo đã bảo rồi mà, mưa này chỉ ngồi đánh bài cho hết thời gian thôi, may là mình chuẩn bị mang theo nhiều tiền. Cty ở khu cát bà resort, trưa đến nơi là nhận phòng rồi xuống chén luôn, có bọn hàn ăn cùng thành ra không khí trầm lắng, vẻ khuôn phép lịch sự, thôi thì uống cho có rồi chui lên đánh bài cho sớm. Trời vẫn mưa dầm dề, kể ra cũng tiếc vì ko được ra ngắm gái, mùa này cát bà có vẻ vắng nhưng cũng đủ đùi ngực để soi nếu nắng to.
Đánh 3 cây, tao cầm theo nhiều tiền, chả ngại thằng nào, hết dây đen đến dây đỏ, tao vơ cả bàn, ngồi đến 3h chiều thì tan cuộc, đếm sơ bộ lãi gần 5 củ, bằng nửa tháng lương rồi. Vươn vai hít thở nhìn ngoài trời, ô đệt, trời hửng nắng từ khi nào rồi, thằng hà tĩnh rủ ra biển, tao bảo giờ này ra có đéo ai, tí nữa, tao về phòng nằm, thiu thiu rồi đi vào giấc ngủ.
Đang ngủ ngon thì nghe tiếng léo nhéo, là em thư ký gọi, thư ký với 1 đứa kế toán xông thẳng vào phòng tao đang nằm kêu ô nghe giang hồ đồn anh vừa kiếm cả tháng lương, có khao gì ko để em còn để bụng, ăn tối với các bác hàn chán òm. Tao gật đầu, đúng thế, có khi tối phải tìm cách đi ăn riêng chứ cái gala dinner chắc cũng nhạt toẹt. Tao bảo thế rủ vài người nữa cơm đóng gạo góp tối đi ăn riêng, còn giờ thì ra biển ngắm gái đê, ngó đồng hồ, 5h kém, tầm này vừa đẹp.
Biển ko đông lắm nếu ko muốn nói là vắng, cơ mà chất thật, nhiều gái xinh vl, tao hung hăng đi 1 lượt từ đầu bãi đến cuối bãi, đếm sơ bộ cũng phải được 15 - 17 đứa ngon, rồi thì taanjj mắt được nhìn trọn vẹn cặp đùi của mụ 85, chân đẹp như người mẫu, ngực cũng trắng, tóm lại mụ này mà có mặt xinh nữa thì miễn chê. Tiếp tục ngồi tia gái, cơ bản là ko biết bơi nên cũng ko dám ra nước, nhưng cái thú ngắm gái thế này cũng hay. Mụ 85 mang theo cái máy ảnh to uỵch, ống kính dài ngoằng, nãy đứng chụp choẹt, hình như thấy tao ngồi không nên lại nhờ chụp hộ, tao bảo ko biết chụp đâu, mụ kêu cứ bấm bình thường như máy bình thường, tao bấm xoèn xoẹt, cũng gọi là đẹp. Có công cụ, ngồi zoom mông zoom ngực phê vãi, chụp 1 đống ảnh. Đang ngồi thì thằng hàn mới mò đến hỏi mày ko tắm à, tao bảo ko biết bơi, nó cười cười bảo xuống tao dạy, tao cũng cười chỉ chỉ vào máy ảnh bảo tao bơi với cái này thích hơn, rồi tao cho nó xem ảnh vừa chụp, thằng hàn sướng cười khành khạch ngồi xuống cạnh tao, vậy là 2 thằng tiếp tục soi mông, thằng hàn cứ nhằm em thư ký mà soi, tao bảo mày thích em thư ký sao, nó kêu nhìn em thư ký rất thu hút, tao hỏi mụ 85 ngon hơn kìa, nó lắc đầu, người như mụ 85 bên nó đầy, em thư ký mới đẹp lạ...
Tối, hẹn hò đi ăn riêng mà đéo thấy mặt đứa nào, lại thu lu ăn cùng công ty, công ty có vài trò chơi, nghe em thư ký hóng được thì phần quà to nhất là thẻ điện thoại 200k, còn đâu toàn thẻ 5 chục, tao ko hứng thú lắm nên khi MC chỉ tao lên, tao ôm bụng ra dấu đang đau bụng, ngồi tí nữa thì đau bụng thật, tao vào nhà vệ sinh. Xong đi ra đụng ngay mụ 85, tao hỏi đi đâu đấy, mụ kêu hỏi làm gì, có đi theo thì đi, ơ đệt, tao bảo đi thì đi, sợ beep gì, đi theo mẹ luôn, mụ 85 ngơ ngác nhìn rồi nói hâm à, lượn ngay, tao đéo luợn mà dày mặt bảo chiều tôi nhìn bà lúc bà tắm biển, quá thể đẹp, sao mịn thế. Mụ trả lời sờ bao giờ mà biết mịn, tao dâm dê nói thì giờ vào sờ đây. Mụ 85 miệng cười nhưng mồm nói biếи ŧɦái, lượn đi ko chị mày hô lên thì nhục mặt, tao bảo hô lên đi em, anh bịt miệng luôn. Mụ ko nói gì mà vào buồng vệ sinh, tao lại rửa mặt, nghe tiếng nước chảy xè xè, kể cũng bệnh thật, nhỡ ai vào thì ko hay, tao đi ra. Đi đc vài bước thì nghe tiếng ê chờ tí, là giọng mụ 85. Tao đứng lại chờ mụ đi cùng rồi nói ăn ko vui, chiều bọn thư ký rủ ra ngoài ăn mà tối ko thấy ý kiến gì, bà có đi dạo tí ko, mụ 85 bảo ăn đủ chưa mà đi dạo, tao bảo no rồi. Mụ hỏi thích đi đâu, cát bà có gì mà đi, tao cười nói đi lên phòng ôm nhau đê, mụ bảo shit, chim cút, mày ko phải mẫu của chị nhé. Đệt, câu này nghe quen quen, giống với thư ký cũng từng nói với tao, mẹ kiếp, phụ nữ công ty này đều ko thích mẫu người như tao sao, hay là thích bọn hàn huyệŧ chim ngắn. Tao bảo thế bà thích mẫu nào, mẫu hàn chim ngắn à. Mụ phá ra cười kêu sao ông biết nó ngắn, tao giả vờ n ghiêm túc bảo nghe em trà nước bảo thế, mụ kêu điêu, con trà nước nó ko cặp với bọn hàn đâu, cứ đồn linh tinh, tôi là người hiểu nhất, lão hàn cơ điện thích nó thôi chứ ko có chuyện cặp kè, nó có ng yêu cũng kỹ sư xây dựng như các ông nhưng đi công trình xa, thấy bảo đẻ xong mới cưới, mà giờ cũng bầu hơn 5 tháng rồi. Tao nghe nghe, ơ thế bọn công ty toàn đồn láo à, mụ gật đầu, mụ bảo những gì nhìn thấy chưa chắc đã là sự thật...Mụ nói với nét mặt có vẻ trầm tư. Tao bảo nhưng tôi nhìn thấy đùi bà trắng mịn thì đúng là sự thật, mụ phì cười bảo mất nết, thôi đi ra cùng mọi người thôi, cát bà ko có chỗ nào đông vui đâu mà đi dạo, tao ngần ngừ, mụ cầm tay kéo tao đi, tao bảo thế tí nữa lên phòng ôm nhau nhé, mụ ừ à cho xong chuyện.
Chương trình trò chơi vẫn đang rôm rả, tao ko để ý gì, ngồi thêm 1 lúc thì thấy nhạt bèn đứng dậy lang thang ra biển, trăng cuối tháng lên muộn, bãi thưa thớt mấy cặp tình nhân khoác tay nhau, tao xắn quần, cởi tất, buộc dây treo dày lên vai, bước chầm chậm dưới làn sóng nước.
Cầm điện thoại lướt lướt fb, cắm đầu vào điện thoại chả mấy đã hết bãi, định làm vòng nữa thì thư ký gọi điện hỏi anh đang ở đâu, hẹn đi ăn mà trốn à, tao bảo chúng mày hám quà thì có, anh ra biển lang thang rồi, thư ký bảo về đi, chị 85 hỏi mãi anh, đang văn nghệ cây nhà lá vườn, anh về làm bài đi, tao bảo thôi, ko có hứng thú, thế nhé. Tắt máy luôn, đi với bọn này cứ thấy nhạt nhạt thế nào ấy, ngoài biển tĩnh lặng, hít gió biển thấy sảng khoái hơn nhiều. Lên ngồi chỗ bờ kè, thả lõng chân hút thuốc, nhìn khu quầy bar có vài bọn tây ba lô đang uống beer nói cười rôm rả, tao tiến lại mua 1 chai beer rồi quay lại chỗ cũ ngồi, cầm chai beer tu ừng ực như tây. Lôi điện thoại ra vuốt tiếp, từ lúc có điện thoại mỗi tháng mất trăm nghìn 3G, được cái tiện dụng phết.
Bỗng thấy mụ 85 pm facebook bảo đang ở đâu thế, tao bảo bãi 1, mụ kêu tưởng về phòng, tìm ko thấy, tao hỏi thế đang ở phòng à, mụ kêu ừ, vừa về, ngồi nhạc to qua đau đầu. Tao bảo thế ra đây chơi đi, mụ kêu chờ tí nhé, lúc sau thấy mụ ra thật, tao lại mua thêm 3 chai beer nữa, 2 đứa ngồi thõng cũng tu beer ừng ực, oách ra phết. Mấy thằng tây trong quán xảy ra xô sát, nghe tiếng cốc vỡ, chai vỡ, tao bảo tây cũng đánh nhau bình thường nhỉ, cứ nghĩ tây văn minh lịch sự, mụ 85 cười kêu cũng là người thôi, mấy lão hàn ở công ty mình có lần cũng suýt đánh nhau ngoài công trường đấy. Chuyện tào lao mấy hồi tao lại quay lại chủ đề dâm dật để trêu, tao bảo cho thưởng thức chân giò tí đê, mụ cười nói, tôi ko có cảm giác với đàn ông, à nói đúng hơn là mất cảm giác với đàn ông từ lâu rồi...
Đm, tao đồ rằng nói láo, cái việc nứиɠ hay còn gọi là nhu cầu nó bản năng của con người, đéo có chuyện đang tuổi xuân mơn mởn mà lại kêu ko nứиɠ, nếu ko nứиɠ thì chăm chút vóc dáng, sắc đẹp, quần quần áo áo làm đíu gì, chuyên mặc váy ngắn làm gì, chả phải để khoe đùi sao, mà khoe thì chả phải khoe cho giai xem à, tào lao. Tao bảo ừ ko có cảm giác thì thôi, cho tôi tí cảm giác là được, cho sờ đùi phát nhé, miệng nói, tay làm, tao vươn ra đặt bàn tay vào đùi mụ, mụ ko nói gì cũng ko phản ứng gì, tao nói tiếp bà ko có cảm giác thì cứ coi như tôi ko sờ vào là được nhé, tao mân mê vuốt vuốt, mụ lúc này mới phì cười kêu bỏ tay ra, buồn. Tao rút tay về nói trêu tưởng ko có cảm giác cơ mà, mụ đứng dậy, bảo đi dạo đi, ngồi mỏi lưng quá, tao ừ, đi. Cảnh vật này quen quen, hơi giống hồi tao đi du lịch cùng tóc vàng năm nào, 2 người đi bộ dọc bãi biển vắng, cũng sáng trăng mà cũng tầm mùa này. Tao nói cách đây mấy năm, cùng khoảng thời gian này, tôi cũng đi dạo bãi biển với 1 người con gái. Mụ 85 hỏi ng yêu à, tao trả lời ko, là học sinh, tao kể sơ sơ về chuyện 2 đứa học sinh, tao kể là tóc vàng rất thích tao, tao cũng quý em ấy, nhưng ko hiểu sao tao lại cɦịƈɦ giữa, cɦịƈɦ 1 lần rồi lại thêm vài lần nữa. Mụ 85 cười bảo ông dâm dê vãi, thế đã làm gì tóc vàng rồi, tao bảo mới bóp vếu, đúng vào đợt du lịch cùng ý, sau đó về toàn ôn hôn là max. Mụ 85 đứng lại nhìn về phía mặt trăng nói vu vơ, ko hiểu sao có những người đàn ông đa tình, kiểu như ông ấy, nhưng lại có sức hút rất lớn, ko hiểu. Giọng mụ nói chậm rãi như đang tự hỏi mình, tao thở dài, tao cũng ko hiểu.
Tao vóng tay qua vai mụ 85, tiện tay mân mê cái dây áo, mụ đứng im khoác tay lại rồi nói tôi ko phải học sinh của ông đâu, ăn vả bây giờ, tao cười, nếu vả thì đã vả rồi ko cần phải nói trước, tao đưa tay xoay người mụ 85 về phía tao, mụ nhìn tao ko chớp mắt, tao định hành động mạnh bạo hơn tí nhưng ánh mắt mụ vô hồn quá, đành kéo vào lòng ôm, tay tuột xuống eo, nghe thấy tim mụ đập thình thịch, mẹ mày, tưởng mất cảm giác mà, đưa tay xuống mông xoa xoa bóp bóp, căng tròn thật, tao thì thào bảo nhắm mắt lại đi em, gọi mụ là em mới vl chứ, khẽ đẩy mụ ra, thấy mụ nhắm mắt rồi, định hôn thì nghe tiếng léo nhéo như giọng bọn thư ký, thôi đúng rồi, tao thở dài, mụ 85 đẩy tao ra rồi quay mặt về phía biển, tao ngồi xuống cát, nghe mấy nhịp sóng thì điện thoại đổ chuông, thư ký gọi đang ở đâu, tao giơ cao điện thoại, đứng cách nhau có vài chục m, 4-5 đứa cả trai cả gái đi ra, thằng hà tĩnh bảo ô thế đéo nào ông lại ra đây tập lái máy bay à, tao phì cười, đm thằng beep. Mụ 85 thì giọng châm biếm trả lời, máy bay này nhiều người muốn lái lắm mà ko có cơ hội đâu, đừng coi thường, thằng hà tĩnh cười ha hả bảo em nào dám chê chị, chị là niềm ao ước của toàn thể anh em công ty...Bọn nó mang mực với beer ra, vậy là quây lại bóc beer uống, đùa nhau mãi đến hơn 11h mới về.
Sáng hôm sau, tao dậy sớm, bình minh biển bao giờ cũng đẹp nhất, biển sống lại sau 1 đêm nghỉ ngơi, biển sạch, dịu dàng đón nắng mai. Tao long dong 1 mình, vẫn lội chân đất thế, cũng lấy điện thoại ra chụp cái ảnh chân trần đăng stt trên facebook Nụ hôn chưa ngọt môi chân rời bước nghe lòng nhớ, bàn tay buông rời mau ngăn lệ rơi nghe lòng đau, rồi em quay mặt đi con đường vắng em buồn tênh, em buông lơi bao yêu thương anh trao anh đây chơi vơi....
Vài phút sau, thấy tin nhắn ting ting, cầm lên xem là Luật. Luật nhắn tròn 1 tuần rồi, anh nói thật đi, có nhớ em ko. Tao ko nhắn lại, chả nhẽ nhắn là có, thôi, quyết thế rồi, yêu thương để sóng cuốn đi, cúi xuống bốc 1 nắm cát, vung tay ném xa tít ra biển...
Luật gọi điện, tao ko nghe, Luật gọi tiếp, đành nghe. Luật bảo thế nào rồi anh, tao hỏi thế nào là thế nào, Luật bảo 1 tuần rồi có nhớ em ko, tao ko muốn trả lời có nên hỏi em hỏi làm gì, Luật bảo hỏi để xem chia tay được không. Tao bảo quên anh đi, yêu đương làm gì, anh ko đáng để em cố gắng vậy đâu, Luật im lặng 1 lúc rồi nói tiếp. Nếu 1 tháng mà anh vẫn nhớ em thì đừng cố để quên anh nhé...
Tao đi bộ về khách sạn, nghĩ rằng 1 tháng nữa chắc gì em đã nhớ anh, ừ thì chờ 1 tháng xem sao.
Cả đoàn đi tham quan vịnh, tao bảo ko đi, đéo có gì mà đi, ở nhà nằm xem tivi, thấy mụ 85 pm ơ ko đi vịnh à, tao bảo ko, 85 bảo xuống đây chơi, tôi cũng ko đi, đi nhiều lần rồi, tao bảo thôi, xuống đấy lại lắm chuyện lắm, đang tâm trạng, ko có hứng. 85 ko trả lời lại, có vẻ cái sự từ chối đề nghị của mụ làm mụ tự ái, mụ vốn xưa nay quen thói kiêu căng.
Nằm đến 9h thì mụ 85 gọi điện bảo đi chợ ko, tao bảo có, cũng mua vài thứ làm quà. Đi xe ôm kẹp 3 ra chợ, tao ngồi giữa, mụ 85 ngồi sau, cạ cạ ngực vào lưng, cảm giác cũng có gì đó phấn khích. Ra chợ mua mực khô cá khô các thứ hết gần 2 triệu, nghĩ quà về quê, quà cho Luật, à đéo, quà cho ai nhỉ, hay là cho bắc ninh, ừ, bắc ninh, phấn nữa, mấy thằng bạn nát nữa.
Chiều muộn về hà nội, về đến phòng, tao gọi điện cho bắc ninh, tao bảo anh mới đi cát bà về, có mực, cá, lằng nhằng, em có thích gì ko. Bắc ninh thờ ơ bảo ko, ko thích, nghe giọng lạnh lùng lắm, thế đéo nào cứ thay đổi như thời tiết vậy, thôi kệ mẹ nó, chỉ có phấn là lúc nào cũng hì hà phấn khởi với tao thôi. Tao gọi phấn, phấn bảo ngon, nhớ để dành cho em, hay anh mang qua đây uống beer đi. Tao gật, thì đi. Mang đống mực miệc sang bên phấn, bạn ẻm cũng ở nhà, bạn ẻm ăn mặc nói hơi quá thì đúng tính chất hàng, hở nhiều quá. Ngồi uống beer mà tao nhìn thấy cả qυầи ɭóŧ và mấy sợi lông qua khe đùi, thật vl. Bạn em hỏi tao là thế nào với phấn, tao bảo người yêu cũ, phấn cười tươi, cô bạn chu choa kêu ng yêu cũ mà xem ra vẫn tình cảm quá, chúc mừng. Đm, có cái beep gì mà chúc mừng thế nhỉ. Một lúc thì cô bạn đứng dậy nghe điện thoại, rồi vào kêu anh ở đây chơi, em đi ra ngoài có việc. Nghe tiếng xe máy ẻm phóng đi tao mới hỏi phấn bạn em làm nghề gì, phấn bảo trước thì cũng ngồi bàn giống em, giờ thì ko làm gì, đang cặp với 1 ông giàu, ông ấy nuôi, tiền tiêu chu cấp đều hằng tháng. Phấn thật thà, hầu như chẳng giấu tao điều gì. Tao bảo phấn em giờ đang cặp với ai, phấn cười kêu đang tính cặp với anh, anh có nuôi được em ko, tao thản nhiên nói rau cháo qua ngày có gì chả nuôi được, vấn đề là em có chịu được hay ko. Phấn hiha, phấn bảo bố em khỏe rồi, em cũng nghỉ luôn nghề cũ, lần này nghỉ thật, lần trước không đành lòng, tiền kiếm được toàn gửi về nhà cho mẹ em nuôi bố, tao chưa nghe phấn nói về chuyện này lần nào, tao hỏi thêm mấy câu, phấn kể hết. Đại khái đợt ý nhà ẻm làm ăn thua lỗ gì đó, bố em đột quỵ, đi viện thì ra đống bệnh, cần tiền lớn chi trả, việc làm ăn thì ko suôn sẻ, ko biết xoay vào đâu. Tao nghe nghe nhưng cảm giác ko tin lắm, nếu nói vậy thì ẻm lại là vì nghĩa quên thân à. Phấn dường như đoán được ý nghĩ của tao, phấn bảo anh ko tin cũng được, em nói ra cho anh biết thôi, với lại nói thật em thấy công việc này cũng có gì đâu, chẳng có vấn đề gì đạo đức như người đời dè bỉu cả, em ko bán thân xác, ko nɠɵạı ŧìиɦ, ko phá vỡ hạnh phúc nhà ai, hihi, như thế có tôi gì đâu phải ko anh. Đấy, đấy là suy nghĩ theo chiều hướng của phấn, của người trong cuộc, tao đã nghĩ nhiều về việc này đợt trước rồi, tao bảo đúng đấy, làm gì thì làm miễn là mình ko phải áy náy, miệng lưỡi thế gian tránh sao được điêu ngoa. Kệ mẹ nó đi em. Phấn bảo ko nói bậy anh, có anh vẫn là bạn là em thấy thoải mái rồi, người em cần hiểu đã hiểu, thế là được, thiên hạ thì em ko kệ mẹ nó như anh nói, em chỉ kệ vợ chúng nó thôi, haha.
2 đứa uống tiếp, ngà ngà, tao nằm vào đùi phấn, tự dưng tao kể chuyện về Luật, về tao với Luật đang thế nào, phấn nghe xong chăm chú nói nếu Luật yêu anh nhiều thì thật khổ cho Luật quá.
Tao bảo thế nào là nhiều, Phấn nói thì như em chẳng hạn, bao nhiêu lâu rồi em vẫn ko quên được anh, vẫn yêu anh. Tao nhìn phấn, tao hỏi tức là lấy thời gian và nỗi nhớ để làm thước đo à, phấn gật đầu theo em là như thế...
Phấn bới bới tóc kêu anh có tóc trắng này, tao bảo làm gì có, phấn kêu có thì sao, thưởng gì cho em, tao bảo chả có gì thưởng, đừng nhổ, để cho đẹp, Phấn hihi giựt phát rồi đưa tao, tao cầm, 1 sợi tóc trắng muốt từ chân đến ngọn. Tao mân mê rồi nói, tìm tiếp đi em, phấn kêu mai đi, tối này khó tìm lắm, tao xem đồng hồ, chết mợ, hơn 10h rồi, tao bảo thôi anh về ngủ mai còn đi làm, vùng dậy, nhìn đống vỏ lon beer lổng chổng, bảo em dọn giúp anh nhé, phấn bĩu môi kêu gớm, anh khách sáo, lịch sự từ bao giờ thế. Phấn tiễn tao xuống, tao bảo thơm má cái nào, phấn bảo ko cho. Tao cười, phóng xe đi, ko cho thì thôi.
Câu chuyện về đợt du lịch còn được kể và bàn tán thêm vài hôm nữa trên công ty, túm lại sau đợt rồi tao rút được vài thông tin, 1 là em trà nước ko cặp kè như lời đồn, 2 là đã chạm vào mụ 85 rồi, muốn tiến tiếp chắc cũng dễ, 3 là thằng hàn huyệŧ mới sang thích em thư ký, tao bảo với em thư ký là thằng hàn mới nó thích em, thư ký kêu em thèm vào, như thằng hâm. Mụ 85 thái độ với tao cũng khang khác, có vẻ thân thiện hơn, nói chuyện nhẹ nhàng hơn, hôm còn khoe bảo đang săn vé đi malaysia 99k, rủ tao có săn cùng ko, tao bảo chưa có hộ chiếu, săn làm gì, mụ lại hướng dẫn thủ tục hộ chiếu nọ kia kêu làm đi, phải đi nước ngoài cho biết, tao lắc đầu, có đi thì phải đi hết việt nam trước. Tuần đấy trôi qua nhạt nhẽo, thỉnh thoảng nhớ đến Luật, bắc ninh cũng nói chuyện vài lần, 2 em cɦịƈɦ đợt đi phượt cũng im lặng, thôi kệ, cơ bản cũng đang tắt nứиɠ tạm thời, ko có tinh thần tán gái. Tao sống trầm hơn chút, quanh quẩn ăn ngủ đúng giờ giấc, tác phong công nghiệp, chỉ hay nói chuyện với phấn vì phấn thường chủ động gọi hoặc nhắn tin cho tao.
1 kỷ lục mới được xác nhận là 3 tuần trôi qua ko gái gú, ko sơ múi tí gì, đầy bình và tự xả qua giấc mộng, mà trong giấc mơ ấy tao lại xả vào thư ký mới hài. Đéo hiểu sao lại nhớ Luật nhiều hơn, với đà này thì hạn 1 tháng sẽ chả có ý nghĩa gì cả, có lẽ tao đi sai hướng, phải tìm vui nơi khác cho quên đi mới đúng, đăng này lại thu mình để cố quên, cố quên chính là cố nhớ để mà quên vậy thì quên thế đéo nào được.
Trời vào thu, lác đác mấy hạt mưa bay bay chuyển mùa, cảm giác heo may bao giờ cũng làm cảnh vật xơ xác và đem lại cho người người ta nhiều sự hoài cảm, tao đứng trên sàn tầng 3 nghiệm thu thép, nhìn những ngôi biệt thự dở dang toàn bê tông với thép, 2 gam màu trắng đen khắp cả tầm mắt, tự dưng thấy công việc thật tẻ nhạt, cuộc sống thật giản đơn. Tối hôm ấy bắc ninh báo tổ chức sinh nhật, mời anh qua cùng cho vui, tao hỏi có mời Luật ko, bắc ninh kêu đương nhiên là có, 2 người chia tay thì vẫn làm bạn được mà, làm gì đến mức ko nhìn mặt nhau.
Bình luận facebook