• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hóa Đơn Tam Khúc (1 Viewer)

  • Phần 2. Hóa đơn Chương 14

Tao bảo khẽ rằng người chị đẹp quá, chị cho em nhé. Mụ lắc đầu, ko rõ là có hay 84 ko. Cái lắc đầu ấy đã đánh thức tao. Lý trí nghĩ, người ta có chồng rồi, đã 1 lần lầm lỡ và đang cố lấy lại hình ảnh. có lẽ chính vì nén chịu lâu ngày nên lúc này mụ mị để tao ôm ấp sờ mó như vậy, nếu giờ chén mụ chắc chắn là rất sướng nhưng sau đó thì sao, cho rằng đây là bí mật được giữ kín thì tự bản thân mụ sẽ ân hận, sẽ dày vò.



Nghĩ được như vậy tao khẽ cúi xuống, nhặt khăn và choàng lại cho mụ rồi né người ra, vẫn bảo chị đẹp quá, Tao mặc áo vào rồi đi ra, vl nãy giờ cửa vẫn mở, may là đéo có ai.



Đm, xuống phòng dìm mãi thằng em mới chịu cúi đầu, tí nữa thì nó đã xiên vào giữa 2 quả mông tuyệt đẹp kia rồi. 1 lúc sau tâm trí đã hoàn toàn bình thường và cho rằng mình làm như thế là quá đúng, cái việc ôm ấp sờ soạng với việc ȶɦασ nhau chỉ cách nhau 1 sợi tóc thôi nhưng về ý nghĩa thì khác nhau 1 trời 1 vực, các cụ bảo thịt đâm vào thịt nhớ nhau cái huyệŧ gì đấy. Đây chưa đâm, đéo nhớ, đéo dày vò. Cũng giống như với bà phiên dịch, tao úp mặt húp mâm xôi đó rồi nhưng chỉ dừng ở đó, giờ 2 chị em vẫn bình thường với nhau, lời qua tiếng lại có phần dâʍ đãиɠ hơn nhưng ko bị cảm giác ái ngại Một lúc sau mụ kính cận xuống, đã mặc quần áo rồi.

Bộ đồ vải lanh thùng thình, đúng là đéo mặc áo ngực, thấy rõ 2 núm ti. Mụ bảo chị cảm ơn em, tao hỏi sao lại cảm ơn, mụ bảo chút nữa thì chị đánh mất mình rồi phải ân hận. Tao bảo em mới có lỗi. Mụ nói lại đó là cảm xúc, chúng ta chạy theo cảm xúc, may là em tiết chế được. Chị cảm ơn em lần nữa. Thấy có vẻ mụ nói chân thành nên tao bông đùa, vâng, chị em mình chỉ được phép như thế thôi, ko được đi xa hơn đâu nhé, ý tao là lần sau mụ lại cho tao bóp bóp nhé. Mụ dường như biết ý bảo đừng mơ. Tao biết sau 1 lần luồn tay bóρ ѵú, hôm nay lại được sờ soạng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Lần sau việc sờ vú sờ mông bà này sẽ là cực dễ thôi. Có điều phải kiềm chế... 68. Nằm nhắn tin với Hóa Đơn tí bảo anh vừa bị chị kính cận khêu gợi nhưng tình yêu của anh dành cho em quá lớn nên đã vượt qua cám dỗ, nàng cười hihi bảo có tó thèm câu dẫn anh, tao bảo thế em là con tó à, nàng bảo ko, em là con cún. đm, đáng yêu vl. Sáng hôm sau, 8h mới tỉnh giấc, ngó xuống thế đéo nào ướt hết quần rồi. Đm nghĩ lại thì tối qua mơ màng được cɦịƈɦ Mai Phương Thúy, ướt mẹ quần. Năm lười nhác nghĩ cty hôm nay đéo có việc gì, nghỉ mẹ đi ở nhà ngủ. Tối mai thì có hẹn nhậu với lão giám đốc dự án, nay ở nhà dưỡng sức cũng là hợp lý. Alo cho Sếp bảo em ốm nên nay xin nghỉ, đm thuận mồm lý do thế thôi mà Sếp hỏi kỹ vãi rằng ốm đau thế nào các kiểu, đành phải trả lời ko sao, hắt hơi sổ mũi vặt thôi, nghỉ lấy sức tối mai đi nhậu. Sếp cười khà khà bảo khỏe để tối mai chiến nhé. chiến cl, mệt bỏ mẹ. Được tí thì Hóa Đơn gọi điện bảo anh ốm đau thế nào sao Sếp bảo anh nghỉ ốm, tao bảo anh giả vờ thế thôi em đừng nói với ai, con bé cười hihi bảo chết nhé, tối mai có cho em đi cùng ko, tao bảo đi gặp khách hàng chứ đi chơi đâu mà đi cùng, con bé bá đạo trả lời rằng em hỏi thế thôi chứ đi cùng anh hay ko là do em quyết định. Vkl con yêu nữ, có khi nào mình bị nó lừa ko nhỉ. Dứt điện thoại vài phút thấy Vợ Sếp gọi hỏi ốm đau thế nào, tao bảo sáng dậy đau đầu chóng mặt buồn nôn, nôn cả ra quần 1 ít, ko hiểu trúng gió hay thế nào, giờ mệt quá nên xin nghỉ. Nghe giọng Vợ Sếp có vẻ lo lắng, căn dặn đủ thứ, tao cảm thấy sự quan tâm chân thành. Chốt lại Vợ Sếp bảo thế thì trưa chị cho Hóa Đơn về mua cháo mua thuốc cho cậu, tao bảo thôi ko cần đâu Nghĩ bụng bảo con yêu nữ kia chẳng may xổ mồm bảo tao ốm giả vờ thì bỏ mẹ.

85 Nằm lười đến trưa, hút vài điếu thuốc, đọc hết mấy lượt báo thì hơn 11h, có điện thoại. Số lạ, alo, ai đấy, giọng nữ ồm ồm bảo em là người ship hàng anh đặt, tao hỏi anh có đặt đéo gì đâu, con bé bảo ko rõ nhưng địa chỉ và số đt của anh, em chỉ đi giao thôi. Tao hỏi hàng gì thế thì nó trả lời ko biết, để trong cái hộp, nó bảo anh cho địa chỉ chính xác, nó đang ở đầu đường rồi. Tao chỉ đến quán tạp hóa, lồm cồm bò dậy, đéo hiểu hàng đéo gì ai gửi, hay fan hâm mộ nào tặng quần sịp cũng nên. Vừa xuống đến nơi thì thấy bóng người quen quen, té ra Em Vợ Sếp, tao hỏi đi đâu đấy thì nó nhăn nhở giả vờ giọng ồm ồm em là người ship hàng. Mẹ nó, tưởng có sịp mới mặc. Thấy nó xách 1 cặp lồng, túi thuốc nhe nhởn bảo chị kêu chị Hóa Đơn đi ship hàng cho anh nhưng Hóa Đơn bảo chia tay rồi ko đi đâu, thế là bảo em đi. Anh chị chia tay thật á, em thấy chị Hóa Đơn vẫn vui phơi phới mà. Tao giả bộ buồn rầu bảo ừ, chia tay rồi, ko hợp, Hóa Đơn là tiểu thư nhà giàu còn anh là nông dân trồng rau nên ko hợp. Con bé ngơ ngác nói giàu nghèo quan trọng gì, anh là người giỏi giang mà. Tao bảo thôi đừng nói nữa, lên phòng đi Lên phòng con bé cứ hỏi chia tay thật ko, vừa hôm trước đưa nhau về tình cảm thế mà. Tao giả vờ đau lòng như thật, bảo mình con nhà nông dân, ko theo kịp được người ta. Con bé thấy tao mặt thê thảm bèn đùa thôi anh đừng buồn, anh yêu em đi, nhà em cũng giàu, em ko phân biệt giàu nghèo đâu rồi hihi cười. Tao bảo đừng mang tình cảm ra đùa thế, ẻm bảo ko, em cũng thần tượng anh thật mà, nghe chị em kể mà em nức lòng, với lại anh cũng ngon zai, vui tính, đáng yêu... Tao bảo thôi em ôm anh cái động viên là được rồi, con bé ngồi trên nệm, tao choàng tay ôm luôn đéo chờ nó trả lời. Nó ngồi im, tao thấy tim nó đập thình thịch. xoa xoa lưng, Em Vợ Sếp chắc kém Hóa Đơn 2 tuổi, nhưng non nớt hồn nhiên hơn nhiều, có vẻ như gái hà nội, ở cùng gia đình nên lại mang sắc màu tiểu thư khác. Ôm 1 lúc hít hà mùi thơm rồi tao bảo cảm ơn em, anh đỡ ốm rồi, con bé vẫn đơ người ko nói gì. Vài giây sau mới tỉnh bảo ai cho anh ôm em hả, đéo mẹ ôm thì đã ôm rồi, hỏi làm beep gì, tao trả lời nhăng cuội là anh cô đơn quá. Con bé ra vẻ cảm thông nên ko truy hỏi nữa. Nó bảo mua cháo đấy ăn đi mà uống thuốc, tao hỏi thuốc gì, nó bảo thuốc nghiện em. tao bảo thế thì ko cần uống, vừa ôm xong thấy nghiện luôn rồi, cho ôm cái nữa là khỏi, em cười khinh khích bảo còn lâu. Em bảo thôi em về đây, ở lâu với anh nguy hiểm lắm. Tao húp hết tô cháo, sáng ko ăn cũng hơi đói, thuốc thì đéo biết loại gì nhưng quẳng qua 1 bên. Ăn xong lại nằm khoèo mở nhạc nghe, đời mấy khi được an nhàn thế. Hóa Đơn gọi điện bảo anh giỏi lắm, dám nói là chia tay rồi, tối anh chết với em. Tao bảo ơ thế có đứa nào bảo trên văn phòng là chia tay rồi mà, nàng cãi lại bảo đấy là em nói vui, đằng này đứa Em Vợ Sếp kể là nhìn anh thất tình sầu thảm lắm, diễn hay lắm. Tao cười khà khà hỏi thế nó có kể gì nữa ko, chỉ sợ nó kể vụ ôm thì bỏ mẹ.

Hóa Đơn trả lời nó bảo nó động viên anh mấy câu rồi về, mà nó vừa bảo với em là em chia tay anh rồi thì để nó nhảy vào nhé. Vãi con này cũng biết đùa cơ à, tao hỏi Hóa Đơn thế trả lời thế nào thì Hóa Đơn bảo em trả lời rằng bước qua xác chị đã...



Cả buổi chiều lê la chán trà đá lại nhân trần, đánh xèng thua mẹ mấy trăm, đang định mua thêm để gỡ gạc thì thấy Hóa Đơn gọi điện bảo anh đang ở đâu về nhà ngay em hỏi tội. Đéo gì đã hơn 5h rồi cơ à. Về thấy Hóa Đơn đang đứng cửa phòng rồi, hôm nay mặc váy bò, kiểu đóng cúc từ trên xuống dưới, ngắn ngang đùi.



Tao bảo sao em mặc bộ nào anh cũng thấy đẹp thế, nó bảo đừng nịnh, vào phòng ngay. Tao cun cút làm theo, vào phòng đóng cửa nó ôm chầm lấy tao, hihi nhớ anh 86 quá, 1 ngày ko gặp mà tưởng 1 năm. Hôn hít nhau 1 hồi nó bảo bây giờ hỏi tội đây, có tình ý gì với Em Vợ Sếp ko. Tao giơ tay lên trời bảo thề ko có, em lườm nguýt bảo từ giờ phải đề phòng Em Vợ Sếp, có dấu hiệu cảm nắng anh rồi, tao hỏi sao em biết thì nàng trả lời em thấy thái độ nó hơi giống lúc em bắt đầu thích anh. Mẹ, tao bảo thế thì anh phải đề phòng thôi, em dí tay vào trán tao anh đề phòng cái gì, lại chả thích quá. Khúc khích 1 hồi tao hỏi em hết chưa thì ẻm kêu hết rồi nhưng thi thoảng vẫn còn ít, tao bảo chiến được ko thì em bảo chưa được, để hết hẳn đi cho sạch sẽ. Tao bóp bóp 1 hồi bảo may quá, ngày kia sinh nhật anh chắc là chiến tốt.

Em lườm lườm bảo chỉ thế là nhanh, yêu anh quá. Tao với Hóa Đơn khoản tìиɦ ɖu͙ƈ rất hợp, cả 2 cùng thăng hoa, đánh trận nào ra trận ấy, có lẽ thế là 1 phần lý do khiến bọn tao yêu nhau hơn, em Hóa Đơn si mê tao hơn. Hóa Đơn bảo tối qua nhà em ngủ, tao bảo ko thì nó bảo thế em ngủ lại đây, tao bảo ngủ cùng nhau khó chịu lắm thì em bảo yên tâm đi, rồi chụt chụt mồi. Ý là gì ko biết. Thôi thế qua nhà em ngủ cho sướng vậy. Em bảo đi luôn, em mua thêm cho anh mấy bộ quần áo ở nhà rồi.



sịp sủng mua từ hôm trước chưa mặc đến. Qua nhà em, em lấy quần áo bảo đi tắm đi, tao lại nháy mắt bảo tắm chung. Thế là tắm chung, vào phòng tắm táp 1 lúc em quỳ gối xuống và hành động. Ôi đm đến giờ nghĩ lại vẫn thấy phê. Cúi đầu xuống nhìn em ko khác gì thiên thần JAV. Loanh quanh hết buổi tối, gọi điện trêu mụ phiên dịch thì kêu chị về quê, bảo ơ thế tối mai ko đi nhậu à thì kêu có, mai chị xuống, vì vậy nên hôm nay tranh thủ về quê đấy, mai lão hàn ko xuống công trường nên nghỉ ko sao. Tao dặi mai nhớ xuống nhé, nhớ xôi quá thì mụ cười khinh khích bảo ok ok nhớ rồi. Chăn êm đệm ấm, ngủ ngon. Dậy thì ko thấy Hóa Đơn đâu, mở điện thoại lại thấy tin nhắn em đi trước, hẹn gặp ở cty nhé anh yêu, kèm ảnh chụp hôn trộm lúc tao đang ngủ. Xem đồng hồ mới gần 8h, đéo gì đi sớm thế, tin nhắn gửi lúc 7h15. Mặc quần áo xong lại đi taxi lên cty, thế đéo nào toàn chịu tiền taxi oan. Lên đến nơi lếch thếch bước vào phòng, vừa mở cửa thì bụp, cái đéo gì thế, ồ pháo bông giấy, bóng bay đầy phòng, 5 nàng tiên xinh đẹp vỗ tay hát happy birthday.

Hát xong em Hóa Đơn chạy lại hôn má đầu tiên, xong lần lượt từng đứa lại thơm má, Vợ Sếp cũng thơm. Mà thế đéo nào hôm nay tất cả cùng mặc zip đen sơ mi trắng nhé, Vợ Sếp cũng thế. Ôi ȶɦασ, xúc động vl, tao thực sự xúc động, cay mũi, rớm nước mắt. Đến tiết mục chụp ảnh, mất mẹ nửa tiếng mới xong. Xong thì em nào em đấy thi nhau cầm điện thoại chắc up lên facebook cho nóng, em gái Vợ Sếp còn lại bảo tao chụp tự sướng với nó chu mỏ chu môi. Hóa Đơn đang say sưa đăng ảnh nên ko để ý chứ để ý thấy thì chết. Cần phải đề phòng.



Tay Sếp ở đâu mò vào đưa hộp quà, bảo anh đến muộn, thay mặt cả công ty chúc mừng sinh nhật chú. Bảo trưa nay đi ăn chứ, tao bảo nhưng tối có hẹn tay giám đốc hàn rồi. Ko thì tối đi cả thể nhé, mọi người gật đầu rùm rụp. Mọi người vào cắt bánh, ăn với nhau xong, Hóa Đơn bảo tối em đặt cái khác thì thổi nến nhé. Xong xuôi thì tao với Sếp lại ra chè thuốc, mấy chị em dọn dẹp. Sếp bảo dọn xong thì cả nhà về sớm, tối đi ăn sinh nhật tao, chi phí bao nhiêu Sếp lo hết. Đây đúng là sự quan tâm, tiền nong nhiều lúc cũng quan trọng nhưng sự quan tâm đúng lúc còn đáng trân trọng hơn nhiều.... Lại theo sự sắp xếp của em Hóa Đơn là ăn quán hàn chỗ Trung Hòa. 7h mọi người có mặt đông đủ rồi, ai nấy váy áo gợi gảm, túi xách xúng xính. Hóa Đơn đặt hẳn 1 phòng riêng, trang trí phông bạt đầy đủ, nến nủng bánh bọt ko thiếu thứ gì. Lão Hàn có vẻ bất ngờ và hỏi hôm nay sinh nhật mày à, 87 sao ko báo trước để tao chuẩn bị quà. Tao bảo mai mới sinh nhật cơ, ông cứ mua quà đi mai tặng vẫn chưa muộn, lão cười khà khà. Bà phiên dịch vẫn diện sεメy mang tính thương hiệu, diện 1 cái áo khoác ren mỏng, bên trong là áo ngực dạng quây, váy thun bó siêu ngắn, coi như là phô ra trọn vẹn cơ thể, trong 5 nàng tiên thì Hóa Đơn vốn ko lạ gì bà phiên dịch, Vợ Sếp cũng gặp 1 lần. 3 nàng kia chưa gặp thì có vẻ cũng bị hút vào vẻ sεメy quá mức của bà ý, các nàng hôm nay mặc trang phục kiểu nhã nhặn, duy có Em Vợ Sếp là váy xòe ngắn ngang đùi, cũng lộ được cặp giò trắng muốt. Vào chầu, cắt bánh thổi nến chụp ảnh các kiểu xong thì oánh chén, em Hóa Đơn ko biết là vì Sếp bảo chi phí Sếp lo hết hay thế nào mà gọi toàn chivas.

Ăn uống tưng bừng, Sếp hô chị em nhiệt tình đi, mai chủ nhật được nghỉ. Ban đầu còn e dè chút chút, sau đó bon mồm thấy chị em cũng tung tăng, mời tứ tung. Tao uống giữ mình, cho thật nhiều đá vì cái bọn chivas nặng vl, nhanh say bỏ mẹ. Mời mọc nhau 1 hồi thấy ai ai mặt đỏ tưng bừng, nhìn dàn mỹ nhân mà ngỡ mình là quân vương. Vl thật Ăn xong tay Hàn bảo tao mời bọn mày đi bar nhé, có bar này chỉ tiếp khách hàn nhưng tao quen nên dẫn bọn mày vào được. Nghe có vẻ lạ, từ thì đi. Tay Hàn bảo mọi người đến bar xxx thì em Hóa Đơn bảo em cũng biết bar này, đúng là chỉ cho khách hàn nhưng ở đó toàn gái Việt phục vụ, có mấy đứa phều cũng ở tòa nhà em, nhìn ngứa mắt lắm. Tao bảo kệ nó, vào nghe nhạc tí rồi về. Kéo nhau vào thì tay hàn đứng cửa, dường như thông tin trước rồi nên mọi người được vào thoải mái. Vào trong thì khá đông, toàn hàn, có cả nam cả nữ, phục vụ toàn gái việt ăn mặc sεメy. Mặc mỗi cái yếm với quần sóc ngắn đến bẹn. Tao ngó quanh 1 hồi, tiếng nhạc chát chúa. Bọn tao được xếp 1 bàn, 7 người cũng ko chật lắm. Thấy bọn tao vào thì bọn Hàn khách ở đấy ngó ngó như lạ lẫm lắm, mà cơ bản mấy thằng hàn đực cứ nhòm vào dàn mỹ nhân của bọn tao. Mụ phiên dịch gọi đồ, lúc sau thấy mang toàn bia ken ra, cũng hợp lý vì vừa uống chán rượu rồi. Uống vài chai bia, các mỹ nhân nhảy nhót theo tiếng nhạc, mụ phiên dịch quẩy nhìn ngon như gái nhảy chứng tỏ thường xuyên bar bủng rồi. Em Hóa Đơn của tao vẫn là chuyên nghiệp nhất, ngon mặt voãi, em Vĩnh Yên cũng nhảy ko kém cạnh, khác hẳn với vẻ nhu mì bình thường, nhìn lắc mông lắc eo cũng chuyên nghiệp còn nháy mắt tao rồi đưa tay làm hình khẩu súng bắn bùm. Tao đéo biết nhảy, tao với Sếp ngồi uống beer, Sếp bảo kệ chị em nó nhún, anh với chú uống beer. Thằng Hàn huyệŧ đầu hói hói chừng gần 40 tuổi tiến lại chúng tao, đứng nhún nhảy rồi nói cái đéo gì với em gái Vợ Sếp rồi cười ha hả, em gái Vợ Sếp ngơ ngác ko hiểu, bà phiên dịch ra hỏi thằng hàn kia thì thằng mấy dạy khoác vai bà ấy luôn, bà phien dịch giằng ra rồi lại gần bàn ngồi, tao hỏi chuyện gì thì bà bảo thằng hàn huyệŧ kia gạ rủ Em Vợ Sếp cậu đi chơi, chắc nó nghĩ đấy là hàng. Mụ phiên dịch bảo kệ mẹ nó. Tao biết là mụ đã nói giảm nói tránh đi rồi.

Thằng Hàn huyệŧ trán hói vẫn chưa đi, lại sang em Hóa Đơn đang nhảy nhiệt tình định ôm eo thì phải. Hóa Đơn đề phòng nên dịch ra hỏi to làm gì thế, thằng Hàn huyệŧ gào to lại bằng tiếng hàn, tao hỏi bà phiên dịch là nó nói gì chị dịch đúng từng chữ cho em. Bà phiên dịch nói nó bảo ȶɦασ mẹ em, đi chơi với anh ko. Em Hóa Đơn đéo hiểu nhưng nhận ra vẻ khiếm nhã nên cũng gào to lại là biến đi thằng điên. Vài tiếng gào to thu hút sự chú ý của mọi người quanh đấy, thằng hàn dơ tay nắm lấy tay em Hóa Đơn nhưng em giằng ra được. Tao đứng dậy lại đẩy thằng hàn ra nói to: bitch, get out, kèm thêm câu sì bà là mà đại khái tiếng hàn là ȶɦασ mẹ mày, câu này tao biết.



88 Thằng hàn nói lại xì lồ xê ồ cái ƈôи ŧɦịŧ gì đấy, bà phiên dịch đứng cạnh tao từ lúc nào dịch hộ rằng nó hỏi con phò kia là hàng của mày à, mọi người nhóm tao đều nghe rõ bà ấy dịch. Tao bảo chị dịch lại giúp em bảo mẹ nó làm phò, hỏi nó ăn cứt ko. Bà phiên dịch nó to, thằng hàn huyệŧ lồng lộn định lao vào đánh nhau với tao. Tao cười chửi tiếp sì bà. Chắc đéo chịu được nữa thằng hùng hổ xông vào, mấy thằng bạn đi cùng nó ra giữ lại, thấy xô xát bảo vệ đến, tao bảo đm thằng hàn này nó khinh thường người việt, mấy thằng culi bên hàn sang đây thích ra mặt. Nói chung bọn hàn bị ghét là điều dễ hiểu, vào bar đéo bao giờ biết tips, thái độ hống hách. Bọn bảo vệ chắc cũng chả ưa gì nó bảo thôi kệ mẹ nó anh ơi, tao trả lời anh chả kệ thì sao nhưng nó mà động vào ng yêu anh lần nữa thì đéo kệ được. Mấy em bảo vệ thấy bàn tao cả dàn mỹ nhân sang chảnh nên đoán đéo phải dạng vừa cũng vâng dạ tử tế lắm. Không khí mất vui, dược 1 lúc, tao ra đứng cạnh Hóa Đơn và Em Vợ Sếp bảo kệ mẹ nó, quẩy tiếp đi, đưa cho mỗi nàng chai beer, tao cũng nhún nhún như thằng ngớ ngẩn, 2 em phì cười, bị tao kéo ra nhảy tiếp. Bỗng dưng thằng Hàn huyệŧ hói lại đứng dậy đi về chỗ bọn tao, kéo tay Em Vợ Sếp bảo xì lồ cái đéo gì đó, em vợ sêp tát luôn cho thằng hàn 1 phát. có lẽ lúc nãy nghe lời thối tha từ mồm nó qua bà phiên dịch nên bây giờ cũng đéo cần hiểu mà thẳng tay luôn. Cá tính, có cá tính. Thằng Hàn huyệŧ bẽ mặt, mọi người cười ầm. Nó vung tay tát lại Em Vợ Sếp 1 cái, đm thằng huyệŧ, em Hóa Đơn cũng gào lên bảo anh ơi thằng chó kia đánh Em Vợ Sếp. Tao đéo phải nghĩ nhiều lao vào đấm luôn, lão Sếp cũng nhảy sổ vào đấm, mấy thằng bạn hàn của nó đi cùng thấy vậy ra ngăn, đẩy bọn tao ra, thằng đéo nào quyệt tay làm xước má tao, tao đấm luôn, mấy thằng bạn nó hô lớn sorry sorry, à bọn này xem ra còn biết điều. Thằng hàn huyệŧ vẫn nằm lăn lóc ở dưới, đang cố lồm cồm bò dậy. Có lộn xộn, nhạc xuống, bảo vệ chạy ra, mọi chuyện đã xong rồi. Mọi người xì xào chỉ trỏ, vài phút sau có thằng hàn huyệŧ ăn mặc lịch sự ra hỏi có chuyện gì. Thấy lão giám đốc dự án người hàn ra gặp bắt tay rồi xì lồ với nhau. Tay Hàn tiến về bàn chúng tao nói tiếng việt khá sõi bảo rất xin lỗi rồi nọ kia, bảo hôm nay miễn phí cho bàn này. Sếp tao đang hăng hô lớn bảo tôi thiếu đéo gì tiền mà phải miễn phí. Tao nói ko vấn đề gì, chỉ là xích mích riêng của tao với thằng Hàn huyệŧ kia thôi. Mấy thằng bạn của thằng Hàn huyệŧ bị đấm đang dìu dậy rồi gọi thanh toán ra về, 1 thằng tiến lại chỗ bọn tao sorry cúi đầu như bổ củi.

Bọn Hàn này chỉ hống hách với kẻ yếu thôi, gặp kẻ mạnh thì nhũn như con chi chi. Cung ko vui nữa nên bọn tao chào ra về, gọi thanh toán thì tay hàn lịch sự kia nhất định bảo ko. Tay giám đốc dự án giới thiệu tay hàn lịch sự là em họ hắn ở bên hàn, sang đây lâu năm rồi. Bảo tao là mày học võ à, tao bảo ừ rồi giơ tay kiểu long trảo thủ nhìn ngực bà phiên dịch hất hàm rồi bảo tay giám đốc, kung fu này này.



Mấy thằng cười ha hả, lão giám đốc bảo bà phiên dịch về trước đi, lão ở lại trò truyền với bạn về sau. 72. Mọi người ra về, Em Vợ Sếp thấy mặt tao có vết xước hơi rớm máu. Lục túi lấy khăn đưa tao, tao bảo có sao đâu, nó kêu anh bị chảy máu kìa, tao quẹt mặt, thấy hơi rát chỗ gò má, em Hóa Đơn quay sang nhìn rồi lấy khăn chấm chấm má tao. Tao bảo ko sao đâu, quay sang hỏi Em Vợ Sếp thằng thộn kia tát em đau ko, em bảo có đau nhưng nhìn anh đấm nó hả hê lắm nên hết đau rồi. Em Hóa Đơn cao giọng rủ cả nhà về nhà em Hóa Đơn ngay đây liên hoan tiếp đi, mẹ nó, chưa mệt hay sao. Đéo ai ngờ cả đám hào hứng, chỉ vợ chồng Sếp là rút lui chắc cũng muốn lắm nhưng phải giữ ý tí. Em Vợ Sếp bảo với Vợ Sếp rằng chị gọi điện 89 cho bố mẹ bảo em ngủ nhà chị đi nhé, tối nay em ngủ nhà chị Hóa Đơn luôn. em Hà Đông, Vĩnh Yên hưởng ứng nhiệt tình, bà phiên dịch bảo cho chị tham gia nữa, để chị mua ít đồ lên nhậu tiếp nhé, cả đám nói cười rôm rả về phòng. Lúc này đã 11h đêm. Đéo mẹ, trong lúc ngồi chờ bà phiên dịch mua đồ, Hóa Đơn khoe quần áo, cả đám xúm xít vào xem, cười nói rôm rả, thử đồ các kiểu còn dặn tao cấm được vào nhé, tao cứ đứng ngoài gõ cửa cộc cộc bảo cho anh anh thẩm định cho, mấy nàng phớt lờ tao, coi như ko nghe thấy gì, tao gọi Hóa Đơn ơi mở cửa, Hóa Đơn cũng bảo lúc nào em thay đồ thì cho anh vào nhé còn giờ chưa đến lượt, cứ ở ngoài đấy chờ nhé sói. Đéo mẹ, có lẽ thời gian là đam mê lớn nhất của phụ nữ thì phải. Tao ra xem ti vi, đang xem thì thấy em Vĩnh Yên bước ra, mặc bộ váy thun bó ngắn, chính là bộ của em Hóa Đơn mà hôm bọn tao chim chuột trên văn phòng, em bảo nhìn được ko anh. Tao giả vờ chạy lại, đi vòng quanh ngó ngó và phán. Em mặc bộ này đẹp hơn Hóa Đơn, Hóa Đơn 9/10 thì em phải được 9.5. Tao cố ý nói to khiêu khích sự ganh tỵ của chị em để cho bọn nó mở cửa nhưng đéo ăn thua, chỉ thấy tiếng cười khúc khích bên trong. Hôm nay mới thực sự được ngắm dáng em Vĩnh Yên, đùi ko trắng = Hóa Đơn hay Em Vợ Sếp nhưng chân thẳng tuột, ko một tì vết, có lẽ thường mặc quần dài nên nó thế hoặc là phải chăm sóc da kỹ lắm. Đẹp xuất sắc. Tao nhìn cặp giò chằm chằm ko chớp mắt, Vĩnh Yên hơi đỏ mặt bảo đẹp thật thì để em trấn lột của Hóa Đơn luôn. Hóa Đơn bên trong nói vọng ra tôi kỷ niệm bà luôn nhé. Tao bảo lần trước Hóa Đơn mặc thì phải kết hợp với loại dây dợ gì ấy, em cũng nên học hỏi, nửa điểm trừ của em là vẫn lộ viền. Miệng nói mắt xoáy vào cặp mông. Vĩnh Yên bảo anh đê tiện quá, rồi nói nhỏ em thích anh. Đm con này liều thật, hay là say rượu ko biết. Tao phải lảng ngay rằng em vào thử bộ khác đi, Hóa Đơn nó có cả nghìn bộ đấy. Xem bộ nào mỏng mỏng mặc thử nhé. Em quẩy mông gõ cửa, các em bên trong mở cửa hé hé, tao nhòm vào đéo thấy gì. Mẹ nó, khiêu khích quá. Lại vào xem tivi, bà phiên dịch đã lên, tay xác nách mang túi chai rượu, túi xoài, túi cánh gà nướng gỉ gì gì gi.

Tao hô ầm ra ăn đê. Lúc sao mới thấy lục đục ra. Ngồi nhậu tiếp hết 3 chai rượu nếp, uống bằng nhau ko ai kém ai chén nào. Thấy các cháu vẫn tỉnh lắm, bà phiên dịch gạ đánh bài. Chơi luôn, tao bảo chơi ba cây cho nhanh, trống cửa 2 chục, tối đa 200. Em Hóa Đơn bảo em với anh chung cửa, anh làm cái thì em thu tiền. Các nàng xòa tiền ra toàn đặt 100. cũng nặn bài như thật. Số tao đỏ, tao với em Hóa Đơn bỏ ra ban đầu có 1 củ mà lúc thu về gần 10 củ, tao cười ha hả bảo ông trời có mắt, lấy của nhà giàu chia cho nhà nghèo.



Em Vợ Sếp đứng dậy đầu tiên ra điều dỗi bảo anh chơi gian, rồi tiến thẳng về phòng Hóa Đơn lên giường ngủ, tao gọi với theo bảo ơ đấy chỗ anh mà. Em Hóa Đơn cười bảo cho anh nằm đất. Em Hà Đông cũng nhanh chân đứng dậy bảo vào tranh chỗ đây, Hóa Đơn cũng chạy vội vào, 3 đứa leo lên giường đùa nhau cười khanh khách. Em Vĩnh Yên và bà phiên dịch dọn đồ cho vào thùng rác xong thì bà phiên dịch bảo Vĩnh Yên xuống phòng chị ở tầng 6 ngủ nhé, Vĩnh Yên quay sang tao bảo ở thế anh ngủ đâu. Tao xị mặt bảo thôi đành thức trắng đêm, chung cư của em Hóa Đơn có 2 phòng ngủ nhưng 1 phòng kia ko dùng đến nên ko có chăn gối, thà ngủ ghế sofa còn êm hơn. Em Hóa Đơn bảo thế em thức cùng anh. Mụ phiên dịch tủm tỉm cười bảo thôi xuống tất nhà chị. Nhà chị còn 1 phòng ngủ nữa mà. Tao bảo 2 chị em cứ xuống đi, tí em xuống sau. 73. Lẽ ra tao ko kể thêm đoạn tao xuống 90 phòng bà phiên dịch nữa vì nhiều chi tiết gợϊ ɖụƈ quá sợ bọn mày bội thực. Nhưng ko kể không được vì có 1 biến cố. Khi này đã gần 2h, tao gõ gõ cửa họi Hóa Đơn ơi nhăm nhe vào ngủ ké thì thấy Hà Đông trả lời, anh ngủ phòng khách đi chàng trai của bọn em, anh mà vào thì bọn em ko chịu được đâu, nghe giọng nó thẽ thọt khiêu khích vl, tao nghe thấy em Hóa Đơn với Em Vợ Sếp còn cười khúc khích. Mẹ bọn này chơi tao rồi. Tao bảo thế thôi ngủ đi mấy thím. Hôm nay thật vui, sinh nhật có lẽ tao ko bao giờ quên. Tao lên sân thượng, không khí mát mẻ, đéo biết đứa nào bỏ quên cái ghế nhựa trên này, tao kéo ghế ra vắt chân lên lan can ngửa mặt lên trời phả khói thuốc. Thật thoải mái. Có tin nhắn. Bà phiên dịch nhắn xuống đi để đi ngủ, tao trả lời đang ở sân thượng hút thuốc, mụ bảo thế chờ tí chị lên. Lúc sau thấy mụ lên, đã thay đồ ngủ rồi, váy 2 dây, trời tối nên chỉ thấy thế chứ không nhìn rõ. Bà phiên dịch đứng gần tao hỏi chuyện, rồi bảo khi này thấy em đấm bọn hàn chị khoái lắm, bọn chó này cứ tưởng bắt nạt người mình được. Mụ bảo thằng hàn huyệŧ làm thầu ở bên tổng thầu cũng gạ gẫm chị mãi nhưng chị đéo thèm. Bác giám đốc dự án thì lịch sự lắm, thế nọ thế kia. Chuyện 1 lúc lâu cỡ 15 phút tao trên chị mỏi thì ngồi lên đùi em này, mụ bảo thật nhé rồi lại ngồi mẹ lên đùi tao. Tao thuận tay vòng qua ôm eo bà, cả 2 im lặng. Mùi nước hoa còn sót lại, thơm tho. Thằng bé rúc đầu lên, có lẽ là chạm vào đâu đó nên bà phiên dịch bảo cậu mất kiềm chế rồi kìa, tao ko nói gì.

Mụ bảo ko phải kiềm chế đâu, chắc sắp tới chị về quê, ko làm phiên dịch nữa mẹ con xa cách thương thằng bé ở nhà. Mụ nói nhỏ, tao đưa dần tay lên bầu ngực của mụ mà xoa, bóp, mụ vẫn nói nhỏ bảo cuộc sống xô bồ quá, về quê xin vào khu công nghiệp có chân nào thì làm ko thì làm công nhân cho gần con. Hơi thở bắt đầu gấp gáp, mụ phiên dịch đứng dậy, tao đứng dậy theo, mụ quay lại ôm tao, tao lại luồn tay vào xoa bóp ngực, mụ dần dần đưa tay xuống, luồn vào nắm thằng nhỏ. Tao cũng luồn tay dần xuống vào khe, lúc sau thì cả 2 quần đều đã tụt, tao xoay người bà phiên dịch lai, bà cúi xuống, 2 tay chống vào ghế bắt đầu ư ư. Tiếng thở dốc, tiếng ư ư dồn dập rồi dừng lại. Lúc sau cả 2 đã mặc lại quần. Mụ ôm tao và bảo sẽ rất nhớ.



Về phòng lúc hơn 3h. Lăn ra ghế sofa và ngủ, đéo nghĩ ngợi gì nữa. Sáng hôm sau thấy buồn buồn mũi, mở mắt thì thấy Hóa Đơn đang ngoáy ngoáy hò hét dậy đi, 10h rồi... 74. Tỉnh dậy đéo nhớ gì, hay là say mất trí nhớ. Hóa Đơn hô dậy đi anh, sinh nhật gì mà ngủ 10h, tao liếc nhìn đồng hồ, đéo, mới có hơn 8h mà. Hóa Đơn cười hi hi bảo em phải nói thế cho anh dậy. Tội nghiệp ng yêu em hôm qua phải ngủ ghế. Bọn nó dậy từ sớm về hết rồi, Em Vợ Sếp còn chụp ảnh anh ngủ, nó bảo a ngủ cũng đáng yêu. Tao bắt đầu nhớ lại từ lúc đánh bài tối qua lãi gần chục triệu xong, rồi dần dần nhớ vụ nã bà phiên dịch ngất người trên sân thượng, hơi rùng mình.

Cảm thấy có lỗi với em Hóa Đơn quá. Tao véo nhẹ má Hóa Đơn bảo anh yêu em.



Hóa Đơn nghe thấy sướng cười tít mắt bảo anh thay đồ đi, rồi đi chơi nhé. Chơi bời đéo gì, mệt bỏ mẹ. Tao dậy, tắm phát cho tỉnh táo, nghĩ lại hôm qua cɦịƈɦ bà phiên dịch rủi ro quá, phải liên hệ với mụ để làm rõ mới được và tuyệt đối không để Hóa Đơn biết. Tắm xong tao bảo Hóa Đơn thay đồ trang điểm đi rồi đi đâu thì đi nhé, nghe tiếng vâng vâng dạ dạ. Tao xuống phòng bà phiên dịch gõ cửa, lúc lâu mới thấy mở cửa hé hé, thấy tao bà mới mở rộng cho tao vào. Mụ cười cười bảo dậy sớm thế cơ à, tưởng hôm qua mệt hôm nay phải ngủ hết sáng chứ. Tao ngồi xuống ghế, đi thẳng vào vấn đề chuyện đêm qua. Mụ bảo chị biết kiểu gì cậu cũng hỏi mà, chị 91 nói thế này cho cậu thoải mái nhé, chị biết cậu ko có tình cảm yêu đương gì với chị, chị cũng thế, chị rất quý cậu, có thể nói là thích tuy nhiên đó ko phải là tình yêu.

Còn chuyện tìиɦ ɖu͙ƈ thì chị nghĩ nó đơn giản lắm, đơn giản là có cảm xúc thì cɦịƈɦ.



Do vậy chị với cậu ko có bất cứ ràng buộc gì hết, nếu cậu thích thì chúng ta vẫn quan hệ bình thường mà ko ràng buộc, ko ảnh hưởng đến tình yêu của cậu với em Hóa Đơn. Còn nếu cậu thấy dằn vặt vì em Hóa Đơn thì cậu có thể suy nghĩ lại, cậu ko cần bận tâm đến chị vì chị cũng ko bận tâm đến chuyện đó. Mụ thật thẳng thắn, nếu ngày nay thì mối quan hệ này gọi là fwb thì phải, tức là ȶɦασ thì cứ ȶɦασ nhưng đừng làm ảnh hưởng đến đời nhau. Tâm trí tao như được khai sáng, tao nghĩ ngợi như vậy thì cũng có thể cɦịƈɦ cả chị Em Vợ Sếp, cả em Vĩnh Yên hay cɦịƈɦ luôn cả em Hà Đông, chỉ cần ko ảnh hưởng đến tình yêu của mình với em Hóa Đơn là được. Nghĩ thế là tinh thần phấn chấn. Chưa được mấy giây thì bị mụ phiên dịch cho 1 gáo nước lạnh vì mụ bảo, này, đấy là với chị và cậu thôi nhé, ko phải ai cũng như chị đâu, cậu mà vác chim đi cɦịƈɦ dạo thì chuyện đến tai Hóa Đơn tự đi mà xử lý, chị thấy công ty cậu toàn em ngon thôi. Tao hỏi bảo hôm qua chị nói định về quê làm việc, thế bao giờ chị về. Mụ bảo gớm, chưa gì đã muốn đuổi chị à, xem ra sợ Hóa Đơn quá nhỉ. Tao cười bảo ko phải muốn đuổi, mà muốn biết để còn làm vài nháy thuần khiết nữa. Mụ cười ha hả bảo giỏi lắm, rồi kêu dự kiến làm nốt tháng này, nói chuyện với ông giám đốc dự án thì ông ko nghe, bảo phải theo ông hết dự án, nếu muốn gần con thì sau dự án ông sẽ xin cho làm việc ở văn phòng giờ hành chính, có thể đón con lên đây mà ở. Tao hỏi tiếp thế chị định thế nào: Mụ bảo đéo tin lời bọn hàn được, dù lão giám đốc này rất lịch sự nhưng kinh nghiệm nhiều năm làm việc với bọn hàn thì mụ bảo bọn hàn toàn cho ăn bánh vẽ, rất hay hứa nọ hứa kia để dụ như dụ trẻ con xong đéo thấy đâu. Mụ lại nói là bảo với lão Hàn rồi, hết tháng này nếu xin cho chị ngồi văn phòng thì chị ở, chị đón thằng ku lên, còn ko thì chị xin nghỉ về quê, làm công nhân cũng được.

Tao nhìn ngực mụ bảo chị làm công nhân sợ ko mặc vừa đồng phục. Mụ nhe nhẻn cười bảo cậu có ý gì, à mà chị đặt vòng rồi nhé, thoải mái đi. Mụ chớp chớp mắt. Tao lao vào bóρ ѵú 1 hồi rồi về. Mụ bảo ko phải nghĩ ngợi gì đâu nhé, cứ coi chị là bạn sεメ thôi. Vl tư tưởng thoáng. Trong thâm tâm tao thì vừa muốn mụ về quê đi cho yên chuyện, đỡ lằng nhằng, lại vừa muốn mụ ở lại vì nếu mụ về quê thì thấy tiếc tiếc. Cơ thể phụ nữ ngoài 30, phồn thực, gợϊ ɖụƈ mang 1 nét đẹp và hấp dẫn riêng. Em Vợ Sếp nhắn tin chúc mừng sinh nhật kèm theo ảnh chụp trộm lúc tao ngủ. Nó bảo lẽ ra có quà cho tao nhưng hôm qua tao thịt của nó gần 3 củ nên coi như đấy là quà. Đéo mẹ hôm qua chỉ mỗi tao cá kiếm, à hình như em Vĩnh Yên cũng được hơn củ. Thua nặng nhất là em Hà Đông hình như mất 5 củ, ồ thế là mụ phiên dịch cũng mất tầm 3 củ, thế là mụ vừa mất tiền vừa bị cɦịƈɦ, mà đéo phải bị cɦịƈɦ, nhìn nét mặt hớn hở khi nãy thì phải nói là mụ được cɦịƈɦ mới đúng. Lượn fb 1 đống tin chúc mừng sinh nhật, nhạt bỏ mẹ. Tao chỉ trân trọng những đứa nhắn tin riêng thôi, vào messenger thấy Vĩnh Yên cũng nhắn tin chúc, hỏi hôm nay có nhà ko để nó mang quà qua. Tao bảo vẫn ở nhà Hóa Đơn, chuẩn bị đi chơi, Vĩnh Yên bảo đi đâu đấy cho đi với, tao bảo ko biết, cái đấy hỏi Hóa Đơn. Hóa Đơn vẫn đang mải miết kẻ mắt kẻ môi, tao bảo Vĩnh Yên đòi đi chơi cùng bọn mình em ơi, Hóa Đơn nói luôn ko được, ngày hôm nay chỉ có anh và em thôi. Thế thì chịu. 75.

Hóa Đơn bảo đi flamigo đại lải. Bảo nhà đứa bạn có 1 căn trong đó, cho thuê đéo 92 rõ là 6 triệu hay 8 triệu 1 ngày đêm, Tao tròn mắt bảo bạn bè đéo gì chém ghê thế.



Hóa Đơn bảo thì nó mua mười mấy tỷ để đầu tư cho thuê mà. Tuy nhiên em thì được miễn phí mượn. Mẹ thế đéo nói sớm. Đi taxi độ hơn tiếng thì đến nơi, đi lòng vòng các kiểu, cũng lãng mạn như trong phim hàn, cơ mà hơi vắng. Chắc mùa thu nên bọn đi nghỉ dưỡng cũng ít hơn. Bọn tao nhận nhà, khá sạch đẹp, 2 tầng, đầy đủ tiện nghi. Ko quan trọng lắm, vào đây chủ yếu ngắm cây cỏ. Hóa Đơn rủ đi bơi, tao bảo ko biết bơi, ra ngắm gái thì ra, Ra khu bể bơi có vài mống, lèo tèo quá Hóa Đơn bảo thôi về phòng. Tao bảo thế này khác gì ở nhà em, Hóa Đơn cười bảo đây là nhà, em muốn mình có cảm giác 2 đứa chung 1 nhà. Đôi vợ chồng trẻ ấy, tự dưng em hỏi bao giờ mình cưới anh nhỉ. Đéo gì nghĩ xa thế, tao bảo bao giờ có bầu thì cưới, Hóa Đơn cười hihi bảo thế thì nhanh thôi, em thích là dính luôn. Tao bảo thôi từ từ, tìm hiểu nhau cho kỹ đã, mới yêu nhau có vài tháng mà. Hóa Đơn bảo vâng, đùa anh thế thôi.

Đ.mẹ, phải đề phòng cả con yêu nữ này mới được, đang độc lập tự do hạnh phúc mà bị trói vào thì nhục. Nhưng mà cũng thấy đáng yêu phết. Hóa Đơn biết cách ăn mặc, trang điểm nên lúc nào tao nhìn ẻm cũng thấy xinh, ngon. Đùa nhau tí lại hực, mấy hôm nàng đèn đỏ ko được gì, ôm ấp, vuốt ve rồi đưa nhau vào phòng.



1 trận tơi bời khói lửa. Đến trưa thì đi ăn, xuống nhà hàng chả có đồ mẹ gì mấy mà đắt lòi. Hóa Đơn tranh trả tiền bảo hôm nay sinh nhật anh nên em mời hết, tao bảo ơ tiền lãi đánh bạc đêm qua em vẫn cầm thì phải, em cười khanh khách bảo em thu tiền chiếu, và tịch thu tài sản bất minh của anh. Mẹ, chưa gì đã bá đạo thế sau giả như có làm vợ mình thì chắc mình đi làm chỉ trên răng dưới dép mất. Tao bảo trả lại bọn nó đi chứ lấy làm gì, em bĩu môi bảo trả là trả thế nào, đánh bài lại trả lại tiền thế thì vui gì nữa, nó bảo anh ko phải lo, bọn đấy tiền cả núi. Tao hỏi sao em biết, em kể vanh vách chị Hà Đông bố làm giám đốc xí nghiệp gì gì ấy, mẹ làm bác sĩ ở bạch mai. Có 4-5 cái nhà cho thuê, cái mà ở Hà Đông đang cho thuê hơn 70 triệu là tài sản của bà ấy rồi, còn bà ấy ở cùng bố mẹ cái biệt thự ở khu xala ấy. Vĩnh Yên thì hình như bố làm chức vụ gì to to ở tỉnh, nôm na là quan chức, có thằng em đi du học thấy bảo mỗi năm phá mất mấy tỷ mà ko xi nhê gì, Vĩnh Yên cũng có 1 căn chung cư khu mỹ đình đấy nhưng kêu ở 1 mình chán nên đang ở cùng đứa bạn, căn chung cư cho thuê hình như hơn chục triệu. Em Vợ Sếp thì em ko rõ nhưng chắc chắn là tiểu thư nhà đại gia rồi, Tính ra khéo em còn là đứa nghèo nhất. Tao bảo toàn con nhà giàu chui vào công ty bé tẹo này làm gì. Em cười khinh khích bảo cũng chả biết, em vào sau, Hóa Đơn với Vĩnh Yên vào trước thì bảo người quen giới thiệu chỗ chị Vợ Sếp nên làm, còn em thì Vĩnh Yên giới thiệu vào, bọn em quen nhau từ trước. Vĩnh Yên bảo công ty bé nhưng vui, em thì đi làm cho vui là chính...Chắc mấy nàng kia cũng thế. Mẹ kiếp, nghe nó kể xong mà tuốt mồ hôi, toàn con nhà giàu đi làm cho vui, thế thì công ty phát triển thế đéo nào được. Em hỏi ơ thế nhà anh thế nào, tao bảo nhà tao có gần 4000m2 đất nhưng để trồng lúa 1 năm 2 vụ. Đất để ở rộng hơn nghìn m2, cây cối quanh năm cho hoa thơm trái ngọt, Nhà thuần nông, 5 gian cấp 4 làm bằng khung gỗ từ thời các cụ, tao có 1 đứa em gái lấy chồng rồi đang ở sài gòn. Giờ 2 thầy u ở nhà quanh năm vườn tược cỏ cây. Em Hóa Đơn nghe thế tròn mắt bảo thế nhà anh là địa chủ rồi. Chủ chủ cái mẹ gì, đất ở quê rẻ như bèo, bán hết cả ruộng cả đất chắc mua được căn chung cư như của em là cùng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom