Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
Trong một phòng ẩn thấp tối tăm anh cao cao tại thượng nhìn Đoan Dũng đau đớn nằm trên sang nhà lạnh lẽo bằng ánh mắt căm hờn, anh lại gần Đoan Dũng đá một phát thật mạnh vào bụng và bóp mạnh cằm Đoan Dũng nói:"Mày đã làm gì cô ấy! "
Đoan Dũng cười quỷ dị nói:" Đây không phải là thằng ngốc ở bên người đẹp đó sao? Sao vậy hết ngốc rồi hả? "
Anh dùng lực mạnh hơn đến nỗi cảm tưởng như vỡ xương cằm vậy, giọng nói lạnh lùng đang thép hơn:" Mày đã làm gì cô ấy? "
Đoan Dũng vì đau mà khóc khó khăn nói:" Chưa...... chưa làm gì cả! "
Anh lúc này mới buôn tay ra đứng lên lấy khăn lau tay rồi vứt đi khinh thường nói:" Bẩn chết đi được! "
Đoan Dũng nhìn anh sợ hãi nhưng vẫn nói ra lời nói đe dọa:" Mày!..... mày đánh tao...... mày sẽ hối hận...... "
Anh chán ghét khinh bỉ nói:" Hối hận? Mặc Tử Thần ta chưa lần nào làm chuyện gì mà phải hối hận cả "
Đoan Dũng chỉ cái tay run vì đau vào mặt anh nói:" Nhà họ Đoan sẽ không tha cho mày đâu! "
Anh giẫm mạnh vào cái tay chỉ anh nói với giọng bỡn cợt:" Nhà họ Đoan? Ta rất mong chờ sự trả thù đó! Nhưng tiếc là trên cái đất nước singgapo này đã không còn nhà họ Đoan nữa rồi! "
Đoan Dũng sợ hãi nói:" Mày nói dối! Nhà họ Đoan sao có thể dễ dàng bị tiêu diệt vậy chứ! "
Ngải Luân đi vào nghe thấy vậy liền nói:" Đúng là khó diệt hơn thật mọi khi mất có 5 phút lần này mất thêm 5 phút nữa! "
Anh không thèm nhìn Ngải Luân mà ra sức giẫm tay của Đoan Dũng lạnh lùng nói:" Qua chậm! Cầm huấn luyện thêm! "
Ngải Luân hốt hoảng nói:" Đừng vậy mà! Singgapo đâu phải là vùng đất của tôi đâu mà là vùng đất của anh cậu mà! Nên tôi phải mất một chút để thuyết phụ bọn đàn em chứ! "
Anh nhấc chân lên đá mạnh vào Đoan Dũng và rời đi, trước khi rời đi anh không quên nói:" Sử lý đốn rác kia đi! "
Ngải Luân gian tà cười nói:" Không vẫn đề gì! " làm cho Đoan Dũng lạnh hết sống lưng
Ngải Luân lại gần ngồi xuống vuốt ve khuôn mặt của Đoan Dũng cười quỷ dị, Đoan Dũng run người nói:" Anh.... anh muốn làm gì?......... "
Ngải Luân đưa tay lên miệng Đoan Dũng nói:" Suỵt! Nhìn những vết thương trên người anh kìa có vẻ rất nặng đó! Anh yên tâm để tôi chữa cho anh! Yên tâm tôi là bác sĩ đứng trong top 10 thế giới đó nha! "
Ngải Luân đứng dậy nhìn Đoan Dũng với vẻ quan tâm của bác sĩ đối với bệnh nhân vậy, Ngải Luân phất tay nói:" Người đâu! Chuẩn bị xong chưa? "
Một người đẹp trai lạnh lùng trong bộ quần áo sơ mi đen lại gần nói:" Xong rồi! "
Ngải Luân hài lòng nói:" Tốt! Đưa hắn đi! "
- Vâng!
Đoan Dũng sợ hãi vùng vẫy trong bất lực:" các ngươi tránh xa ta ra! Biến đi! Tránh xa ta ra.... Aaaaaaaa..... " Đoan Dũng bị ném vào một cái thùng nước vì sót mà hét lên
Ngải Luân nhìn Đoan Dũng nói:" Chẳng Lẽ nước cho 10 cân muối và 20 cân chanh khỏa đều với nhau chưa khiến anh thỏa mãn sao? Anh yên tâm như vậy mới sát trùng được với những vết và những chỗ bẩn thỉu của anh. Thế này vẫn chưa được, người đâu mang thêm ít muối sát lên người Đoan Dũng công tử đây, nhớ là sát mạnh tay vào! À mà quên lấy chanh cắt đôi ra chấm ít muối sát vào nha! "
Đoan Dũng sợ hãi người run cầm cập, cái đau và sót làm anh không thể nói ra được lời gì, những vết thương vì chạm vào nước trong thùng mà trở lên thâm tím và lở loét, một người đàn em lại gần Ngải Luân nói:" Có phải là làm hơi quá rồi không? "
Ngải Luân ung dung trả lời:" Không đâu! Thế này là còn nhẹ nếu mà là Tử Thần thì không có như thế này đâu chắc chắn sẽ ác hơn nhiều! "
Người đó không nói gì nữa lui xuống nhưng trong đầu lại nghĩ:" Đúng là không lên đụng vào người nhà họ Mặc. Giống lần đầu tiên mình gặp đại ca vậy, thủ đoạn danh chính ngôn thuận được cái hành hạ người khác thì độc ác khỏi phải nói. Chắc chắn nhà họ Mặc toàn quỷ "
Ngải Luân ngồi nghe Đoan Dũng kêu được10 phút thì vui vẻ nói:" Nghe đã quá! Bây giờ thì đến lượt ta rồi! Đưng hắn lên bằng mổ đi! "
Nói xong Ngải Luân rời đi, một lúc sau Ngải Luân quay lại với bộ đồ bác sĩ lại gần bàn mổ nhìn Đoan Dũng cười hiền hậu đeo khẩu trang nói:" Từ hưởng thụ nhé! "
Đoan Dũng bây giờ tê liệt hết cảm xúc khuôn mặt trắng bệch như không có máu bất lực nằm im, Ngải Luân từ từ mổ bụng Đoan Dũng ra cắt bỏ thận, lấy một cái kim đâm vào phổi, rạch mấy lỗ ở ruột thừa, đâm nát một lá gan, lấy nước muối đã vắt chanh đổ từ từ vào lỗ đầu tiên của ruột thừa sau đó thì khâu lại tất cả quá trình không hề tiên thuốc tê.
Ngải Luân sau khi làm xong thì nói:" Thận của anh ta gửi vào bệnh viện xem ai vừa thì lắp cho họ, không đem cho chó ăn thì hơi tiếc, ít ra có thể cứu được một mạng người! "
- Vâng!
Ngải Luân ngồi đợi 15 phút thấy Đoan Dũng không có dấu hiệu tỉnh lại khó chịu nói:" Này đúng là lâu rồi tay không phẫu thuật nhưng kỹ năng của tay không có giảm đâu nha, khó chịu thật mau dậy đi xem nào! "
Không ai dám ho he gì nhưng trong đầu họ nghĩ:" Hành người ta thân tàn mà dại rồi vậy mà còn đòi người ta tỉnh lại trong vòng 15 phút trong khi vừa mổ bụng người ta xong không những thế còn lấy kim đâm vào tim người ta nữa chứ vậy mà người kia vẫn sống được! Ác quỷ đúng là ác quỷ! "
Ngải Luân nhìn đàn em của Tử Hân thảm nhiên nói:" Thắc mắc vì sao lấy kim đâm vào tim mà không chết chứ gì? "
Tất cả gật đầu Ngải Luân làm vẻ thần bí nói:" Đơn giản vì ta không đâm vào tim nhưng ta lại đâm kim vào tim! "
Cả một lũ ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gì Ngải Luân thở dài nói:" Trong tim có các viền tím hiện lên đó chính là mạch tim, ta lấy kim đâm vào mạch tim làm giảm nhịp tim hoạt động của hắn và làm cho hắn đau đớn hiểu chưa? "
Tất cả nhìn nhau sau đó nhìn Ngải Luân gật đầu mặc dù họ vẫn không hiểu, Ngải Luân chán nản lại gần Đoan Dũng đẩy mạnh Đoan Dũng xuống đất đá Đoan Dũng vào tường là hở vết thương sau đó Ngải Luân lấy súng ra bắt vào tay, chân, và sau đó là đầu, xong xuôi Ngải Luân bỏ đi để cho bọn đàn em rọn. Ngải Luân vừa đi vừa nói:" Đúng là uổng phí một túi máu của mình, mất thời gian quá! "
Đoan Dũng cười quỷ dị nói:" Đây không phải là thằng ngốc ở bên người đẹp đó sao? Sao vậy hết ngốc rồi hả? "
Anh dùng lực mạnh hơn đến nỗi cảm tưởng như vỡ xương cằm vậy, giọng nói lạnh lùng đang thép hơn:" Mày đã làm gì cô ấy? "
Đoan Dũng vì đau mà khóc khó khăn nói:" Chưa...... chưa làm gì cả! "
Anh lúc này mới buôn tay ra đứng lên lấy khăn lau tay rồi vứt đi khinh thường nói:" Bẩn chết đi được! "
Đoan Dũng nhìn anh sợ hãi nhưng vẫn nói ra lời nói đe dọa:" Mày!..... mày đánh tao...... mày sẽ hối hận...... "
Anh chán ghét khinh bỉ nói:" Hối hận? Mặc Tử Thần ta chưa lần nào làm chuyện gì mà phải hối hận cả "
Đoan Dũng chỉ cái tay run vì đau vào mặt anh nói:" Nhà họ Đoan sẽ không tha cho mày đâu! "
Anh giẫm mạnh vào cái tay chỉ anh nói với giọng bỡn cợt:" Nhà họ Đoan? Ta rất mong chờ sự trả thù đó! Nhưng tiếc là trên cái đất nước singgapo này đã không còn nhà họ Đoan nữa rồi! "
Đoan Dũng sợ hãi nói:" Mày nói dối! Nhà họ Đoan sao có thể dễ dàng bị tiêu diệt vậy chứ! "
Ngải Luân đi vào nghe thấy vậy liền nói:" Đúng là khó diệt hơn thật mọi khi mất có 5 phút lần này mất thêm 5 phút nữa! "
Anh không thèm nhìn Ngải Luân mà ra sức giẫm tay của Đoan Dũng lạnh lùng nói:" Qua chậm! Cầm huấn luyện thêm! "
Ngải Luân hốt hoảng nói:" Đừng vậy mà! Singgapo đâu phải là vùng đất của tôi đâu mà là vùng đất của anh cậu mà! Nên tôi phải mất một chút để thuyết phụ bọn đàn em chứ! "
Anh nhấc chân lên đá mạnh vào Đoan Dũng và rời đi, trước khi rời đi anh không quên nói:" Sử lý đốn rác kia đi! "
Ngải Luân gian tà cười nói:" Không vẫn đề gì! " làm cho Đoan Dũng lạnh hết sống lưng
Ngải Luân lại gần ngồi xuống vuốt ve khuôn mặt của Đoan Dũng cười quỷ dị, Đoan Dũng run người nói:" Anh.... anh muốn làm gì?......... "
Ngải Luân đưa tay lên miệng Đoan Dũng nói:" Suỵt! Nhìn những vết thương trên người anh kìa có vẻ rất nặng đó! Anh yên tâm để tôi chữa cho anh! Yên tâm tôi là bác sĩ đứng trong top 10 thế giới đó nha! "
Ngải Luân đứng dậy nhìn Đoan Dũng với vẻ quan tâm của bác sĩ đối với bệnh nhân vậy, Ngải Luân phất tay nói:" Người đâu! Chuẩn bị xong chưa? "
Một người đẹp trai lạnh lùng trong bộ quần áo sơ mi đen lại gần nói:" Xong rồi! "
Ngải Luân hài lòng nói:" Tốt! Đưa hắn đi! "
- Vâng!
Đoan Dũng sợ hãi vùng vẫy trong bất lực:" các ngươi tránh xa ta ra! Biến đi! Tránh xa ta ra.... Aaaaaaaa..... " Đoan Dũng bị ném vào một cái thùng nước vì sót mà hét lên
Ngải Luân nhìn Đoan Dũng nói:" Chẳng Lẽ nước cho 10 cân muối và 20 cân chanh khỏa đều với nhau chưa khiến anh thỏa mãn sao? Anh yên tâm như vậy mới sát trùng được với những vết và những chỗ bẩn thỉu của anh. Thế này vẫn chưa được, người đâu mang thêm ít muối sát lên người Đoan Dũng công tử đây, nhớ là sát mạnh tay vào! À mà quên lấy chanh cắt đôi ra chấm ít muối sát vào nha! "
Đoan Dũng sợ hãi người run cầm cập, cái đau và sót làm anh không thể nói ra được lời gì, những vết thương vì chạm vào nước trong thùng mà trở lên thâm tím và lở loét, một người đàn em lại gần Ngải Luân nói:" Có phải là làm hơi quá rồi không? "
Ngải Luân ung dung trả lời:" Không đâu! Thế này là còn nhẹ nếu mà là Tử Thần thì không có như thế này đâu chắc chắn sẽ ác hơn nhiều! "
Người đó không nói gì nữa lui xuống nhưng trong đầu lại nghĩ:" Đúng là không lên đụng vào người nhà họ Mặc. Giống lần đầu tiên mình gặp đại ca vậy, thủ đoạn danh chính ngôn thuận được cái hành hạ người khác thì độc ác khỏi phải nói. Chắc chắn nhà họ Mặc toàn quỷ "
Ngải Luân ngồi nghe Đoan Dũng kêu được10 phút thì vui vẻ nói:" Nghe đã quá! Bây giờ thì đến lượt ta rồi! Đưng hắn lên bằng mổ đi! "
Nói xong Ngải Luân rời đi, một lúc sau Ngải Luân quay lại với bộ đồ bác sĩ lại gần bàn mổ nhìn Đoan Dũng cười hiền hậu đeo khẩu trang nói:" Từ hưởng thụ nhé! "
Đoan Dũng bây giờ tê liệt hết cảm xúc khuôn mặt trắng bệch như không có máu bất lực nằm im, Ngải Luân từ từ mổ bụng Đoan Dũng ra cắt bỏ thận, lấy một cái kim đâm vào phổi, rạch mấy lỗ ở ruột thừa, đâm nát một lá gan, lấy nước muối đã vắt chanh đổ từ từ vào lỗ đầu tiên của ruột thừa sau đó thì khâu lại tất cả quá trình không hề tiên thuốc tê.
Ngải Luân sau khi làm xong thì nói:" Thận của anh ta gửi vào bệnh viện xem ai vừa thì lắp cho họ, không đem cho chó ăn thì hơi tiếc, ít ra có thể cứu được một mạng người! "
- Vâng!
Ngải Luân ngồi đợi 15 phút thấy Đoan Dũng không có dấu hiệu tỉnh lại khó chịu nói:" Này đúng là lâu rồi tay không phẫu thuật nhưng kỹ năng của tay không có giảm đâu nha, khó chịu thật mau dậy đi xem nào! "
Không ai dám ho he gì nhưng trong đầu họ nghĩ:" Hành người ta thân tàn mà dại rồi vậy mà còn đòi người ta tỉnh lại trong vòng 15 phút trong khi vừa mổ bụng người ta xong không những thế còn lấy kim đâm vào tim người ta nữa chứ vậy mà người kia vẫn sống được! Ác quỷ đúng là ác quỷ! "
Ngải Luân nhìn đàn em của Tử Hân thảm nhiên nói:" Thắc mắc vì sao lấy kim đâm vào tim mà không chết chứ gì? "
Tất cả gật đầu Ngải Luân làm vẻ thần bí nói:" Đơn giản vì ta không đâm vào tim nhưng ta lại đâm kim vào tim! "
Cả một lũ ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gì Ngải Luân thở dài nói:" Trong tim có các viền tím hiện lên đó chính là mạch tim, ta lấy kim đâm vào mạch tim làm giảm nhịp tim hoạt động của hắn và làm cho hắn đau đớn hiểu chưa? "
Tất cả nhìn nhau sau đó nhìn Ngải Luân gật đầu mặc dù họ vẫn không hiểu, Ngải Luân chán nản lại gần Đoan Dũng đẩy mạnh Đoan Dũng xuống đất đá Đoan Dũng vào tường là hở vết thương sau đó Ngải Luân lấy súng ra bắt vào tay, chân, và sau đó là đầu, xong xuôi Ngải Luân bỏ đi để cho bọn đàn em rọn. Ngải Luân vừa đi vừa nói:" Đúng là uổng phí một túi máu của mình, mất thời gian quá! "
Bình luận facebook