Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 105
Lát sau liên minh hơn mười thế lực Đông Đạo phủ đến bên ngoài Lý gia sơn trang.
Hoàng gia gia chủ Hoàng Phong Ba cười nhạt nói:
- Hậu bối họ Lục đó có lẽ có chút bản lĩnh, nhưng chút bản lĩnh đó đã muốn cứng đến thì đúng là buồn cười.
- Đúng vậy, tuy thừa nhận hắn thắng Tôn Thiên Cương thì có chút bản lĩnh, dựa vào đó đã muốn cưỡng chế chúng ta, không mắc cười chút nào.
- Quá đúng. Vốn chúng ta viết thư cho hắn nói muốn gác lại vấn đề những quặng mỏ rốt cuộc là của ai, cùng nhau khai phát, kết quả cho mặt hắn không nhặt, trực tiếp nói phải chúng ta trả lại quặng mỏ, còn muốn bồi thường tổn thất, đúng là tức cười.
Vương gia gia chủ Vương Hoành Đồ hừ lạnh nói.
- Hôm nay phải khiến thắng nhãi đó nhìn sự lợi hại của chúng ta!
Nghe nội dung họ lao nhao, Lục Nguyên cười nhạt. Đúng là quá buồn cười, nguyên khoáng sản Tượng Sơn đều là địa bàn phe hắn, bị chúng chiếm, chúng chiếm rồi còn muốn nói bởi vì nguyên nhân lịch sử nên gác lại tranh luận, cùng khai phát, nói thế chẳng phải là vớ vẩn à? Lại còn ở bên cạnh trộm nói không tính cái gì.
Bây giờ rõ ràng đến trước sơn trang, đúng là tìm cái chết.
Mệt chúng có mặt nói ra lý do như vậy.
Con người vô sỉ không sai, nhưng vô sỉ cũng có mức độ thôi.
Lúc này coi như là Lục Nguyên tính tình khá tốt cũng bùng nổ sát khí.
………
Trong tiếng kêu gào của đám người, sương mù dần mỏng đi, tiếp theo cửa lớn Lý gia sơn trang bị đẩy ra.
*Két- - *
Đằng sau cửa gỗ đỏ nặng nề xuất hiện một thanh y thiếu niên, thanh y thiếu niên tay cầm bình rượu, ngồi trên ghế, lười biếng nhìn gần hai trăm tu tiên giả mười phương thế lực.
Hai trăm chọi một.
Gần hai trăm tu tiên giả đối với một tu tiên giả thanh y thiếu niên.
Gần hai trăm tu tiên giả tràn ngập sát khí đứng, thanh y thiếu niên lười nhác ngồi.
Thanh y thiếu niên lưng cõng hai thanh trường kiếm, tay cầm hồ lô rượu, hớp ngụm rượu, trước ánh nhìn chăm chú của hai trăm đôi mắt, thanh y thiếu niên bình tĩnh lạ thường..
Thanh y thiếu niên không phải ba đầu sáu tay, xem ra chỉ là thiếu niên bình thường, trẻ như vậy sao có thể kiếm áp Tôn Thiên Cương được? Rất nhiều người trong thế lực liên minh thầm nghĩ.
Vương gia gia chủ Vương Hoành Đồ trong thế lực liên minh trầm giọng nói:
- Ngươi chính là Hoa Sơn Bắc phong đệ tử chân truyền Lục Nguyên chứ gì? Đúng là tuổi trẻ tài cao, nhưng vấn đề khoáng sản Tượng Sơn bởi vì đủ loại lịch sử hình thành…
Gã còn định nói tràng giang đại hải nhưng Lục Nguyên hừ lạnh nói.
- Ít nói nhảm đi, đều kết thành thế lực liên minh kéo đến Lý gia sơn trang, hãy dựa vào kiếm nói chuyện!
Giết gà không dọa được khỉ.
Vậy thì giết luôn khỉ.
Tranh, không cần nữa, có tranh thêm chỉ tốn nước miếng.
Vương Hoành Đồ vốn còn định tranh luận như hắn đã nói vậy thì lập tức cười Lục Nguyêạnh.
Gã nói:
- Tốt thôi, để chúng ta xem coi sức nặng Hoa Sơn Bắc phong đệ tử chân truyền. Đúng rồi, còn đám người Lý Phóng, các ngươi cũng ra đi. Chúng ta là gần hai trăm tu tiên giả, các ngươi chỉ chừng mười tu tiên giả, đừng nói chúng ta ỷ đông hiếp yếu.
Lý Phóng và tu tiên giả Lý gia sơn trang đều nhảy ra, thấy đối phương có nhiều tu tiên giả thì họ hơi run nhưng giờ không thể lùi một bước. Nếu lại lùi thì Lý gia sơn trang xem như đóng cửa, hơn nữa có thiếu chủ chống, thiếu chủ thân phận cao nhất đứng ở trước nhất thì họ còn có lý do nào để lùi?
Nhưng lúc này Lục Nguyên lại xua tay nói:
- Các ngươi tránh ra, không cần.
- Đối phó gần hai trăm tu tiên giả thôi, một mình ta đủ rồi.
Lục Nguyên thản nhiên nói.
Một câu thốt ra dẫn đến vô cùng rung động.
Vị Lục thiếu chủ này thật quá kiêu căng. Gần hai trăm tu tiên giả đứng đây, trong đó có như Vương Hoành Đồ, Hoàng gia gia chủ Hoàng Phong Ba là luyện khí kỳ thập tầng, hắn lại nói một mình hắn đủ rồi, cái này cần tự tin cỡ nào mới kiêu ngọa như vậy được?
Vốn đám tu tiên giả nhốn xáo vì câu này mà chớp mắt yên lặn.g
*Bóc*
Sương sớm từ lá cây trượt xuống rơi xuống mặt đất, hóa thành vô số bọt nước làm ướt cỏ xanh bên cạnh.
*Ực*
Giờ phút này, chỉ có tiếng thanh y thiếu niên uống rượu.
Cây tre trên cao chậm rãi rơi xuống vài lá trúc xanh, rơi trên y phục của thanh y thiếu niên.
Trong Lý gia sơn trang trồng rất nhiều trúc xanh, cây trúc dài mà nhỏ, vỏ bóng loáng, sắc hơi sậm.
Lá trúc xanh xanh nhẹ nhàng rơi xuống.
Rơi trên y phục thanh y thiếu niên.
Thanh y thiếu niên mặt treo nụ cười bất cần đời, tay động, quăng hồ lô rượu vào trong tu la túi, cùng lúc đó, tay đặt trên chuôi Dưỡng Ngô kiếm.
Hắn nói:
- Được rồi, các ngươi muốn từng tên lên hay là một đám xông lên? Dù là một tên hay một đám lên ta đều không sao cả.
Nếu nói mới rồi mọi người còn chưa nghe rõ thế thì bây giờ những người có mặt tia nghe rõ ràng.
Thanh y thiếu niên thật sự muốn khiêu chiến hai trăm tu tiên giả có mặt.
Đây chính là hai trăm tu tiên giả!
Lúc này Vương gia gia chủ Vương Hoành Đồ, Hoàng gia gia chủ Hoàng Phong Ba, Tiền gia gia chủ Tiền Lãnh đều suy tư. Tôn Thiên Cương đã bị Lục Nguyên đánh tơi bời, không còn chút khí thế, nay tất nhiên toàn là ba người ra quyết định. Ba người liếc nhau, rốt cuộc có quyết định.
Để thuộc hạ thử một lần bản lĩnh thanh y thiếu niên, ít nhất tiêu hao pháp lực của hắn.
Ba người giơ tay lên, đám thuộc hạ lập tức xông ra ngoài. Mấy chục tu tiên giả cầm trường kiếm vọt hướng Lục Nguyên, đủ kiểu đủ loại kiếm pháp triển khai, hoặc ba hoặc năm tấn công Lục Nguyên. Đám tu tiên giả huấn luyện nghiêm chỉnh, không hề hỗn loạn bao vây, tầng tầng lớp lớp bao bọc hắn vào trong.
Khóe môi Lục Nguyên cong lên, nếu nói đám tu tiên giả lấy luyện khí nhị tầng, tam tầng, tứ tầng làm chính mà có thể kiềm chế được mình mới là quái.
Tay xẹt qua, Dưỡng Ngô kiếm thân sáng ngời ra khỏi vỏ.
Dưỡng Ngô kiếm vừa ra khỏi vỏ thì kiếm chiêu tinh diệu thi triển.
Cuồng Phong Quá Cảnh là chiêu bắt đầu, chiêu thức bắt đầu lập tức dấy lên cuồng phong. Pháp lực vân hệ của Lục Nguyên chưa bao giờ nổi tiếng bá đạo, nhưng bản thân hắn là luyện khí kỳ cửu tầng, muốn đối phó đám luyện khí kỳ nhị tầng, tam tầng, tứ tầng coi như là ngũ tầng thì cách biệt quá xa, pháp lực có thể tính là bá đạo.
Một chiêu Cuồng Phong Quá Cảnh đánh loạn tất cả sắp đặt của tu tiên giả.
Như vậy thì tiết tấu bị khống chế trong tay hắn. Không chút chần chờ, trường kiếm xuất thủ.
Mới rồi Cuồng Phong Quá Cảnh khiến tu tiên giả loạn cả lên. Vốn đám tu tiên giả tu vi kiếm pháp không tốt lắm, giờ rối loạn thì càng tiêu. Lục Nguyên tùy ý đâm một kiếm chỉ vào sơ hở mấy tu tiên giả, đám người này không tránh được, chắn không nổi.
Dưới trường kiếm của Lục Nguyên, từng tên từng tên tu tiên giả ngã xuống, ngẫu nhiên có luyện khí lục tầng tu tiên giả ra tay cũng không chống lại Lục Nguyên nổi.
Lục Nguyên bước chân không ngừng chuyển, di động qua đâu thì trường kiếm đâm tới đó, có người ngã xuống.
……..
Trên mặt đất nằm đầy người.
Lục Nguyên đã cất Dưỡng Ngô kiếm vào vỏ.
Cái này…
Này không phải đùa chứ? Tốt xuất cũng là mấy chục tu tiên giả, đa số là luyện khí nhị tầng, tam tầng, tứ tầng, kết quả dưới tay Lục Nguyên không có sức đấu một chiêu, không ngừng tan tác, không ngừng ngã xuống, dù không chết nhưng đều bị cắt đứt gân tay, đánh mất sức chiến đấu.
Hoàng gia gia chủ Hoàng Phong Ba cười nhạt nói:
- Hậu bối họ Lục đó có lẽ có chút bản lĩnh, nhưng chút bản lĩnh đó đã muốn cứng đến thì đúng là buồn cười.
- Đúng vậy, tuy thừa nhận hắn thắng Tôn Thiên Cương thì có chút bản lĩnh, dựa vào đó đã muốn cưỡng chế chúng ta, không mắc cười chút nào.
- Quá đúng. Vốn chúng ta viết thư cho hắn nói muốn gác lại vấn đề những quặng mỏ rốt cuộc là của ai, cùng nhau khai phát, kết quả cho mặt hắn không nhặt, trực tiếp nói phải chúng ta trả lại quặng mỏ, còn muốn bồi thường tổn thất, đúng là tức cười.
Vương gia gia chủ Vương Hoành Đồ hừ lạnh nói.
- Hôm nay phải khiến thắng nhãi đó nhìn sự lợi hại của chúng ta!
Nghe nội dung họ lao nhao, Lục Nguyên cười nhạt. Đúng là quá buồn cười, nguyên khoáng sản Tượng Sơn đều là địa bàn phe hắn, bị chúng chiếm, chúng chiếm rồi còn muốn nói bởi vì nguyên nhân lịch sử nên gác lại tranh luận, cùng khai phát, nói thế chẳng phải là vớ vẩn à? Lại còn ở bên cạnh trộm nói không tính cái gì.
Bây giờ rõ ràng đến trước sơn trang, đúng là tìm cái chết.
Mệt chúng có mặt nói ra lý do như vậy.
Con người vô sỉ không sai, nhưng vô sỉ cũng có mức độ thôi.
Lúc này coi như là Lục Nguyên tính tình khá tốt cũng bùng nổ sát khí.
………
Trong tiếng kêu gào của đám người, sương mù dần mỏng đi, tiếp theo cửa lớn Lý gia sơn trang bị đẩy ra.
*Két- - *
Đằng sau cửa gỗ đỏ nặng nề xuất hiện một thanh y thiếu niên, thanh y thiếu niên tay cầm bình rượu, ngồi trên ghế, lười biếng nhìn gần hai trăm tu tiên giả mười phương thế lực.
Hai trăm chọi một.
Gần hai trăm tu tiên giả đối với một tu tiên giả thanh y thiếu niên.
Gần hai trăm tu tiên giả tràn ngập sát khí đứng, thanh y thiếu niên lười nhác ngồi.
Thanh y thiếu niên lưng cõng hai thanh trường kiếm, tay cầm hồ lô rượu, hớp ngụm rượu, trước ánh nhìn chăm chú của hai trăm đôi mắt, thanh y thiếu niên bình tĩnh lạ thường..
Thanh y thiếu niên không phải ba đầu sáu tay, xem ra chỉ là thiếu niên bình thường, trẻ như vậy sao có thể kiếm áp Tôn Thiên Cương được? Rất nhiều người trong thế lực liên minh thầm nghĩ.
Vương gia gia chủ Vương Hoành Đồ trong thế lực liên minh trầm giọng nói:
- Ngươi chính là Hoa Sơn Bắc phong đệ tử chân truyền Lục Nguyên chứ gì? Đúng là tuổi trẻ tài cao, nhưng vấn đề khoáng sản Tượng Sơn bởi vì đủ loại lịch sử hình thành…
Gã còn định nói tràng giang đại hải nhưng Lục Nguyên hừ lạnh nói.
- Ít nói nhảm đi, đều kết thành thế lực liên minh kéo đến Lý gia sơn trang, hãy dựa vào kiếm nói chuyện!
Giết gà không dọa được khỉ.
Vậy thì giết luôn khỉ.
Tranh, không cần nữa, có tranh thêm chỉ tốn nước miếng.
Vương Hoành Đồ vốn còn định tranh luận như hắn đã nói vậy thì lập tức cười Lục Nguyêạnh.
Gã nói:
- Tốt thôi, để chúng ta xem coi sức nặng Hoa Sơn Bắc phong đệ tử chân truyền. Đúng rồi, còn đám người Lý Phóng, các ngươi cũng ra đi. Chúng ta là gần hai trăm tu tiên giả, các ngươi chỉ chừng mười tu tiên giả, đừng nói chúng ta ỷ đông hiếp yếu.
Lý Phóng và tu tiên giả Lý gia sơn trang đều nhảy ra, thấy đối phương có nhiều tu tiên giả thì họ hơi run nhưng giờ không thể lùi một bước. Nếu lại lùi thì Lý gia sơn trang xem như đóng cửa, hơn nữa có thiếu chủ chống, thiếu chủ thân phận cao nhất đứng ở trước nhất thì họ còn có lý do nào để lùi?
Nhưng lúc này Lục Nguyên lại xua tay nói:
- Các ngươi tránh ra, không cần.
- Đối phó gần hai trăm tu tiên giả thôi, một mình ta đủ rồi.
Lục Nguyên thản nhiên nói.
Một câu thốt ra dẫn đến vô cùng rung động.
Vị Lục thiếu chủ này thật quá kiêu căng. Gần hai trăm tu tiên giả đứng đây, trong đó có như Vương Hoành Đồ, Hoàng gia gia chủ Hoàng Phong Ba là luyện khí kỳ thập tầng, hắn lại nói một mình hắn đủ rồi, cái này cần tự tin cỡ nào mới kiêu ngọa như vậy được?
Vốn đám tu tiên giả nhốn xáo vì câu này mà chớp mắt yên lặn.g
*Bóc*
Sương sớm từ lá cây trượt xuống rơi xuống mặt đất, hóa thành vô số bọt nước làm ướt cỏ xanh bên cạnh.
*Ực*
Giờ phút này, chỉ có tiếng thanh y thiếu niên uống rượu.
Cây tre trên cao chậm rãi rơi xuống vài lá trúc xanh, rơi trên y phục của thanh y thiếu niên.
Trong Lý gia sơn trang trồng rất nhiều trúc xanh, cây trúc dài mà nhỏ, vỏ bóng loáng, sắc hơi sậm.
Lá trúc xanh xanh nhẹ nhàng rơi xuống.
Rơi trên y phục thanh y thiếu niên.
Thanh y thiếu niên mặt treo nụ cười bất cần đời, tay động, quăng hồ lô rượu vào trong tu la túi, cùng lúc đó, tay đặt trên chuôi Dưỡng Ngô kiếm.
Hắn nói:
- Được rồi, các ngươi muốn từng tên lên hay là một đám xông lên? Dù là một tên hay một đám lên ta đều không sao cả.
Nếu nói mới rồi mọi người còn chưa nghe rõ thế thì bây giờ những người có mặt tia nghe rõ ràng.
Thanh y thiếu niên thật sự muốn khiêu chiến hai trăm tu tiên giả có mặt.
Đây chính là hai trăm tu tiên giả!
Lúc này Vương gia gia chủ Vương Hoành Đồ, Hoàng gia gia chủ Hoàng Phong Ba, Tiền gia gia chủ Tiền Lãnh đều suy tư. Tôn Thiên Cương đã bị Lục Nguyên đánh tơi bời, không còn chút khí thế, nay tất nhiên toàn là ba người ra quyết định. Ba người liếc nhau, rốt cuộc có quyết định.
Để thuộc hạ thử một lần bản lĩnh thanh y thiếu niên, ít nhất tiêu hao pháp lực của hắn.
Ba người giơ tay lên, đám thuộc hạ lập tức xông ra ngoài. Mấy chục tu tiên giả cầm trường kiếm vọt hướng Lục Nguyên, đủ kiểu đủ loại kiếm pháp triển khai, hoặc ba hoặc năm tấn công Lục Nguyên. Đám tu tiên giả huấn luyện nghiêm chỉnh, không hề hỗn loạn bao vây, tầng tầng lớp lớp bao bọc hắn vào trong.
Khóe môi Lục Nguyên cong lên, nếu nói đám tu tiên giả lấy luyện khí nhị tầng, tam tầng, tứ tầng làm chính mà có thể kiềm chế được mình mới là quái.
Tay xẹt qua, Dưỡng Ngô kiếm thân sáng ngời ra khỏi vỏ.
Dưỡng Ngô kiếm vừa ra khỏi vỏ thì kiếm chiêu tinh diệu thi triển.
Cuồng Phong Quá Cảnh là chiêu bắt đầu, chiêu thức bắt đầu lập tức dấy lên cuồng phong. Pháp lực vân hệ của Lục Nguyên chưa bao giờ nổi tiếng bá đạo, nhưng bản thân hắn là luyện khí kỳ cửu tầng, muốn đối phó đám luyện khí kỳ nhị tầng, tam tầng, tứ tầng coi như là ngũ tầng thì cách biệt quá xa, pháp lực có thể tính là bá đạo.
Một chiêu Cuồng Phong Quá Cảnh đánh loạn tất cả sắp đặt của tu tiên giả.
Như vậy thì tiết tấu bị khống chế trong tay hắn. Không chút chần chờ, trường kiếm xuất thủ.
Mới rồi Cuồng Phong Quá Cảnh khiến tu tiên giả loạn cả lên. Vốn đám tu tiên giả tu vi kiếm pháp không tốt lắm, giờ rối loạn thì càng tiêu. Lục Nguyên tùy ý đâm một kiếm chỉ vào sơ hở mấy tu tiên giả, đám người này không tránh được, chắn không nổi.
Dưới trường kiếm của Lục Nguyên, từng tên từng tên tu tiên giả ngã xuống, ngẫu nhiên có luyện khí lục tầng tu tiên giả ra tay cũng không chống lại Lục Nguyên nổi.
Lục Nguyên bước chân không ngừng chuyển, di động qua đâu thì trường kiếm đâm tới đó, có người ngã xuống.
……..
Trên mặt đất nằm đầy người.
Lục Nguyên đã cất Dưỡng Ngô kiếm vào vỏ.
Cái này…
Này không phải đùa chứ? Tốt xuất cũng là mấy chục tu tiên giả, đa số là luyện khí nhị tầng, tam tầng, tứ tầng, kết quả dưới tay Lục Nguyên không có sức đấu một chiêu, không ngừng tan tác, không ngừng ngã xuống, dù không chết nhưng đều bị cắt đứt gân tay, đánh mất sức chiến đấu.
Bình luận facebook