• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hoa Sơn Tiên Môn (2 Viewers)

  • Chương 47

Ví dụ lần này Đông Bình tỉnh, Đông Đạo phủ, Đông Lục huyện xảy ra vấn đề, đó là khu giao giới Bắc phong, Nam phong Bắc phong quản lý, cho nên Bắc phong sẽ sai người đi, Nam phong cũng sẽ sai người đi, hai bên đều phái người đến.


Độc Cô Diệp nửa cười nửa không lên tiếng:


- Nam phong, thật là phiền phức đây.


……….


Mưa do chưa ngừng.


Nhưng Bắc phong có một đám người đã lên đường.


Làm đệ tử chân truyền tiên môn, không có cái gì chiều chuộng, cái gì trời mưa không thể chạy đi. Lần này đầu lĩnh là Phi Thiên Kiếm Tiên Sở Phi, thập đại đệ tử chân truyền thì chỉ tám người đi, đại đệ tử Vân Dật, nhị đệ tử Vân Bình không theo. Hai người họ có nhiệm vụ khác, thực lực của hai người thâm sâu, có rất nhiều nhiệm vụ, bình thường sẽ không tham gia nhiệm vụ có tính chất rèn luyện như thế này, dù sao họ đã sớm rèn luyện xong rồi. Tám đệ tử chân truyền mặt sau đều mới hai mươi tuổi, còn cần rèn luyện.


Lục Nguyên đội mũ mặc áo tơi, nước mưa giăng đầy, cùng nhau chạy đi. Trong đệ tử chân truyền ai quan hệ tốt thì tụm lại cùng nhau, có quan hệ tốt với Lục Nguyên chính là Diệp Phương và Diệp Viên. Lục Nguyên có chút hâm mộ Phi Thiên Kiếm Tiên Sở Phi sư thúc, đến đẳng cấp như họ, pháp lực trải rộng toàn thân, căn bản không sợ cái gì gió mưa, sẽ không bị nước mưa làm ướt đồ.


Lúc này Diệp Phương nói:


- Lần này Đông Lục huyện xuất hiện yêu ma.


- Đúng thế.


Diệp Viên gật đầu nói:


- Ta chưa từng đấu với yêu ma.


Hai người có chút sợ, dù sao chưa từng đấu với yêu ma, bất giác phập phồng lo sợ. Ngũ đại tiên môn giáo dục khiến họ sớm hiểu thế giới yêu ma dưới đất mới là đối thủ thật sự của ngũ đại tiên môn.


Lục Nguyên nói:


- Thật ra không có gì, yêu ma cũng chỉ thế thôi.


Lần trước hắn đấu một lần với Tu La, phát hiện yêu ma cũng chẳng có gì nên không mấy để bụng.


Diệp Phương xì một tiếng, nói:


- Đó là ngươi thôi. Bây giờ pháp lực, kiếm thuật của ngươi cao, tất nhiên không sợ. Sao ta không đột nhiên ngộ đạo, ngộ ra kiếm ý chứ!


Diệp Phương rơi lệ hâm mộ Lục Nguyên may mắn. Gã không cho rằng Lục Nguyên có tu vi kiếm thuật như hiện nay là kết quả cố gắng. Gã biết rõ Lục Nguyên quá mà, chắc chắn do may mắn thôi.


Diệp Viên đột nhiên xen vào một câu:


- Đúng rồi, nói đến kiếm thuật giỏi, lần này người Nam phong sẽ hợp tác cùng chúng ta là kiếm tông, kiếm thuật của họ chắc là khá cao, không biết so với lục sư huynh ngươi thì thế nào.


Hoa Sơn ngũ phong, Đông phong Triêu Dương Phong, Nam phong Lạc Nhạn Phong, Tây phong Liên Hoa Phong, Trung phong Ngọc Nữ Phong, Bắc phong Vân Đài Phong. Trong năm phong này Đông phong Triêu Dương Phong, Nam phong Lạc Nhạn Phong chú trọng về kiếm, cho rằng kiếm thuật là quan trọng nhất, kiếm thuật vô địch thì tất nhiên gì cũng vô địch. Trung phong Ngọc Nữ Phong, Tây phong Liên Hoa Phong thì trọng về khí, cho rằng pháp lực đến trình độ nhất định thì có thể tiêu diệt tất cả, kiếm thuật cái gì không quan trọng.


Chỉ có Bắc phong Vân Đài Phong là cho rằng kiếm khí quan trọng, kiếm khí đều quan trọng.


Kết quả là Triêu Dương Phong Triêu Dương Phong, Nam phong Lạc Nhạn Phong kiếm thuật rất tốt nhưng pháp lực thì yếu.


Trung phong Ngọc Nữ Phong, Tây phong Liên Hoa Phong hai phong pháp lực mạnh nhưng kiếm thuật thì yếu.


Bắc phong Vân Đài Phong là kiếm khí cùng quan trọng, pháp lực bình bình, kiếm thuật bình bình, xem như trung bình. Tất nhiên trung bình chưa bao giờ đại biểu là yếu cả.


Năm ngàn năm trước tổ sư Hoa Sơn Tiên Môn sáng lập ra Hoa Sơn Tiên Môn, lúc ấy không có chia ra ngũ phong cái gì. Đệ tử của tổ sáng tạo phái Thông Hiểu Chân Nhân không ai là không xuất sắc cả. Lúc đó Hoa Sơn Tiên Môn chân chính trọng tâm kiếm khí xung tiêu đường, nhưng cũng là kiếm khí xung tiêu đường gây họa.


Kiếm khí xung tiêu đường, kiếm khí xung tiêu đường, là kiếm ở trước. Nhưng hiển nhiên đệ tử của Thông Hiểu Chân Nhân lúc đó cho rằng là phi kiếm ở trước cho nên phải là khí đằng trước. Lại có đệ tử cho rằng là kiếm đằng trước. Thế là có hai phe, một phe khí tông, một phe là kiếm tông. Mắt thấy hai tông kiếm khí sắp xảy ra trận tranh đấu.


Vào lúc này, đệ nhị đại tổ sư Bắc phong Vân Tiêu Dao trọng kiếm khí, trở thành cao thủ đệ nhất Đại Tấn quốc, đệ nhất tông sư, đệ nhất đầu lĩnh.


Chủ trương lúc ấy của đệ nhị đại tổ sư Bắc phong Vân Tiêu Dao là:


- Các ngươi muốn chính yếu kiếm tông, chính yếu khí tông, bây giờ đấu với nhau tất nhiên tổn thương thực lực bổn môn. Dù sao Hoa Sơn nhiều núi, sao kiếm tông, khí tông không chọn một núi ở, lưu truyền mấy trăm năm, mấy ngàn năm, mấy vạn năm, đến khi đó lại xem rốt cuộc là khí tông thắng hay kiếm tông thắng.


Đương nhiên khi đệ nhị đại tổ sư Bắc phong Vân Tiêu Dao nói ra câu này thì ông đã là đệ nhất cao thủ Đại Tấn quốc, lời nói có sức nặng.


Sau đó Hoa Sơn Tiên Môn chia làm năm.


Hai kiếm tông.


Hai khí tông.


Một xem trọng cả kiếm khí.


Thành ra tình hình Hoa Sơn ngũ phong hiện nay.


Mưa như trút nước, mặt đất lầy lội.


Rừng trúc xung quanh không ngừng bị mưa to đánh xuống.


Mặt đầy có không ít lá trúc bị mưa to đập rơi rụng.


Lúc này trừ Phi Thiên Kiếm Tiên Sở Phi ra, tám đệ tử chân truyền đi theo không ai không đầy chân dính bùn. Chuyến hành trình không cưỡi ngựa mà là đi bộ, nghe nói vì để rèn luyện ý chí. Lục Nguyên ngẩng đầu nhìn trời, gần đây thời tiết làm sao thế nhỉ, không lẽ là ngân hà nghiêng? Ngân hà đổ làm thời tiết cứ mưa to suốt ngày.


Sở Phi nói:


- Tám người các ngươi luôn ở Bắc phong chắc không tiếp xúc nhiều với người Đông phong. Đông phong Triêu Dương Phong chính là một kiếm tông Hoa Sơn Tiên Môn. Kiếm tông học kiếm pháp càng cường đại hơn chúng tra, họ không quá nghiên cứu về pháp lực mà để ý kiếm pháp đáng sợ. Năm ngàn năm qua kiếm tông sáng chế ra không ít kiếm pháp cường đại kỳ lạ.


- Người kiếm tông đối với Bắc phong chúng ta chú trọng kiếm khí thì không tốt lắm, các ngươi phải chuẩn bị tâm lý đi.


Sở Phi nói:


- Đương nhiên nếu họ làm quá đáng thì không chút do dự đánh trả, Bắc phong chúng ta không phải ăn chay.


- Vâng!


Tám vị đệ tử chân truyền đều là thanh niên huyết khí nóng nảy, không ai hiền lành gì, tất nhiên là liên tục đồng ý.


Lại đi chốc lát, tuy vẫn là đường núi nhưng phía trước có thể thấy toàn Đông Lục huyện thành.


Đông Lục huyện thành trong mưa nhìn không quá rõ ràng.


Mưa to mênh mông.


Đột nhiên một kiếm đâm xuyên màn mưa, nhát kiếm kia bỗng đâm rách màn mưa khiến người bất giác bị hấp dẫn. Nhát kiếm ở trong mưa múa may, dần ẩn đi, biến mất trong mưa, dung nhập vào mưa, giống như chính là mưa to mà không phải kiếm như mưa.


Có thể cùng nước mưa hợp thành một thể, kiếm pháp như vậy đã rất tuyệt.


Lăng Ngọc Châu thầm kinh sợ, nàng bản năng cảm giác người dùng kiếm pháp này đứng trên mình. Nàng tuyệt đối không làm được kiếm và mưa hợp thành một, kiếm pháp người đó ở trên nàng, vậy tức là cũng trên sáu đệ tử chân truyền khác, ước chừng chỉ có kiếm pháp của lục sư đệ mới ngang tay với người này.


Lục Nguyên đội mũ, người mặc áo tơi, nhìn kiếm pháp dung nhập vào nước mưa thì nheo mắt lại. Kiếm pháp người này đúng là khá nhưng chỉ vậy thôi, tới tầng hai kiếm thuật, kiếm chiêu chết người là sống, con người không cần bó buộc kiếm chiêu, hơn nữa có nghiên cứu sâu về tầng thứ hai kiếm thuật.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom