Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong - Chương 30: Khóc
Nắm lấy tay cửa rồi đẩy mạnh
Điều cô không ngờ là cửa đã được mở, càng không ngờ hơn là bên ngoài có vật gì đó khi mở cửa đã làm trúng vang lên tiếng Cốp
'Ui da!!!"
Lúc nghe thấy tiếng kêu cô mới bình tĩnh lại
'Hoan Hoan?'
Thì ra Hoan Hoan đứng ở ngoài cửa, cô nhìn cô bé đang ôm đầu có chút xót
'Em ... em có sao không, đụng trúng ở đâu?'
'Em không sao' Hoan Hoan cười cười
'Cái gì mà không sao chứ, chị đưa em đi bôi thuốc'
'Nhưng ... hình như có người ...' Hoan Hoan chỉ về phía Bạch Dạ Phi Long đang ngồi trên ghế sofa
Cũng may là bị che khuất nên cô bé không thấy rõ
Lâm Doãn thở phào nhẹ nhõm
Nắm tay Hoan Hoan chạy trốn
Nếu còn ở lại đây cô sẽ không thở nỗi mất
Lãnh Phong đến chỉ kịp thấy Lâm Doãn đưa thỏ con của mình đi, hắn còn biết bao dự định
Vậy mà ...
Thấy Bạch Dạ Phi Long ngồi trong phòng, Lãnh Phong bước vào
'Lão đại, anh doạ thư ký của tôi như vậy nếu như cô ấy chạy mất thì anh lấy gì mà đền bù đây?'
'Tôi mới là người nên sợ cô ấy chạy mất đây' Bạch Dạ Phi Long vò đầu bứt tóc nói
Ở trước mặt cô hắn lại không khống chế được, tâm tình bực dọc vô cùng
Đành phải mượn phòng tắm của Phong giải quyết
Tại phòng cafe
Lâm Doãn nhẹ nhàng thoa thuốc
Cô cảm thấy vô cùng có lỗi, nhìn cái trán bị sưng lên thật to của Hoan Hoan có chút tự trách bản thân
'Là em mở cửa sao? em có thể mở bằng cách nào vậy?' Lâm Doãn hỏi
Cũng may là Hoan Hoan mở cửa kịp thời không thì bây giờ chắc cô đã nằm gọn trong bụng của tên biến thái kia
'Em ... là chủ tịch đưa chìa khoá cho em bảo là nên cầm lấy sau này còn có thể giúp đỡ chị'
Lâm Doãn cảm thán trong lòng
Được lắm, thì ra đã tính sẵn cả rồi. Còn đưa chìa khoá phụ cho bé Hoan khẳng định vị trí của cô trong lòng hắn không nhỏ
Lâm Doãn còn không có chìa khoá, nếu không cô đâu đến nỗi phải chật vật như vậy
'Vậy ... lúc nãy, em và chủ tịch đi đâu vậy?'
'Chủ tịch bảo là phải đi vào kho lấy đồ nên bảo em đi cùng. À, còn nói là chị sẽ tiếp vị khách trong phòng nên không được quấy rầy' cô thành thật
Quả nhiên họ thông đồng nhau
Hắn còn quay về mở khoá phòng xem ra cũng có chút lương tâm đi
'Lúc nãy ở trong nhà kho, anh ta ... có gây khó dễ cho em không?
Cô đúng là có chút tò mò, người lấy lý do công việc để yêu đương thì sẽ làm ra việc gì
Hoan Hoan trần thuật lại
Lúc ở trong kho ...
Lãnh Phong đang tìm gì đó, chỉ bảo cô đứng bên cạnh
Nói là nhà kho, nhưng nó chẳng khác gì Tàng Kinh Cát cô hay thấy trong phim cổ trang Trung Quốc
Chỉ thấy toàn là sách, còn có hồ sơ công văn
Nơi này sạch sẽ vô cùng, chắc chắn mỗi ngày đều có người quét dọn
Cô chỉ ngây ngốc đứng đó vì sợ làm phiền hắn
Lúc sau hắn mới mở miệng
'Xem lý lịch, học lực cô không tồi, sao lại không thi Đại Học?'
Thật tình hắn hỏi như vậy cô cũng rất ngạc nhiên, nhưng mà xem ra vị chủ tịch này rất quan tâm nhân viên
Lâm Doãn nghe kể mà tức tối, hắn là quan tâm em đó, nhân viên gì ở đây?
Cô trầm ngâm 1 hồi lâu
'Năm đó ... tôi đã đăng ký thi nhưng mà ... không đến được ... tôi ... bị người ta bắt'
Thì ra là vậy, bây giờ hắn mới hiểu
Tất cả là do hắn nên cô mới phải ... những năm qua chắc chắn đã phải rất chật vật
'Nhưng mà tôi trốn thoát được nên cũng không có gì đáng ngại ...'
Chỉ có lần đầu của cô đã không còn nữa
Cô định sang năm sẽ thi lại, nhưng cô xoay sở mãi vẫn không thể có đủ tiền ăn nói chi đến việc thi lại
Hoan Hoan cúi đầu, gắng gượng để nước mắt không chảy ra
'Dù sao thì bây giờ tôi cũng rất tốt ...'
Hắn bước đến ôm chằm lấy cô
Hoan Hoan ngây ra, chỉ không biết nên làm gì
Chuyện này quá đột ngột
Hắn còn lấy tay xoa đầu cô, vòng tay hắn thực sự rất ấm áp
Cô cứ như bị ma nhập, đứng yên đó mặc hắn ôm
Hắn dịu dàng khiến những uất ức cô kìm nén bao lâu như giọt nước tràn ly
Cô khóc ...
Đã lâu lắm rồi cô không khóc to như vậy
Chủ tịch đang an ủi cô sao?
Lãnh Phong giờ đây chỉ muốn giây phút này tồn tại mãi mãi, hắn muốn nói với cô mình là ai, nhưng cũng muốn chôn vùi sự thật này để cô mãi mãi cũng không biết được
Hắn không muốn cô phải chịu tổn thương thêm lần nào nữa
5 năm trước do hắn bồng bột, nông nỗi, háo thắng nên mới vô tình hại cô phải sống như vậy suốt thời gian dài
Cô xứng đáng có được điều tốt hơn
Lãnh Phong hắn tự hứa với bản thân, sau này và cả sau này sẽ bảo vệ, đối xử với cô thật tốt
Không để bất cứ kẻ nào làm tổn thương cô, ngay cả hắn cũng không được ...
Điều cô không ngờ là cửa đã được mở, càng không ngờ hơn là bên ngoài có vật gì đó khi mở cửa đã làm trúng vang lên tiếng Cốp
'Ui da!!!"
Lúc nghe thấy tiếng kêu cô mới bình tĩnh lại
'Hoan Hoan?'
Thì ra Hoan Hoan đứng ở ngoài cửa, cô nhìn cô bé đang ôm đầu có chút xót
'Em ... em có sao không, đụng trúng ở đâu?'
'Em không sao' Hoan Hoan cười cười
'Cái gì mà không sao chứ, chị đưa em đi bôi thuốc'
'Nhưng ... hình như có người ...' Hoan Hoan chỉ về phía Bạch Dạ Phi Long đang ngồi trên ghế sofa
Cũng may là bị che khuất nên cô bé không thấy rõ
Lâm Doãn thở phào nhẹ nhõm
Nắm tay Hoan Hoan chạy trốn
Nếu còn ở lại đây cô sẽ không thở nỗi mất
Lãnh Phong đến chỉ kịp thấy Lâm Doãn đưa thỏ con của mình đi, hắn còn biết bao dự định
Vậy mà ...
Thấy Bạch Dạ Phi Long ngồi trong phòng, Lãnh Phong bước vào
'Lão đại, anh doạ thư ký của tôi như vậy nếu như cô ấy chạy mất thì anh lấy gì mà đền bù đây?'
'Tôi mới là người nên sợ cô ấy chạy mất đây' Bạch Dạ Phi Long vò đầu bứt tóc nói
Ở trước mặt cô hắn lại không khống chế được, tâm tình bực dọc vô cùng
Đành phải mượn phòng tắm của Phong giải quyết
Tại phòng cafe
Lâm Doãn nhẹ nhàng thoa thuốc
Cô cảm thấy vô cùng có lỗi, nhìn cái trán bị sưng lên thật to của Hoan Hoan có chút tự trách bản thân
'Là em mở cửa sao? em có thể mở bằng cách nào vậy?' Lâm Doãn hỏi
Cũng may là Hoan Hoan mở cửa kịp thời không thì bây giờ chắc cô đã nằm gọn trong bụng của tên biến thái kia
'Em ... là chủ tịch đưa chìa khoá cho em bảo là nên cầm lấy sau này còn có thể giúp đỡ chị'
Lâm Doãn cảm thán trong lòng
Được lắm, thì ra đã tính sẵn cả rồi. Còn đưa chìa khoá phụ cho bé Hoan khẳng định vị trí của cô trong lòng hắn không nhỏ
Lâm Doãn còn không có chìa khoá, nếu không cô đâu đến nỗi phải chật vật như vậy
'Vậy ... lúc nãy, em và chủ tịch đi đâu vậy?'
'Chủ tịch bảo là phải đi vào kho lấy đồ nên bảo em đi cùng. À, còn nói là chị sẽ tiếp vị khách trong phòng nên không được quấy rầy' cô thành thật
Quả nhiên họ thông đồng nhau
Hắn còn quay về mở khoá phòng xem ra cũng có chút lương tâm đi
'Lúc nãy ở trong nhà kho, anh ta ... có gây khó dễ cho em không?
Cô đúng là có chút tò mò, người lấy lý do công việc để yêu đương thì sẽ làm ra việc gì
Hoan Hoan trần thuật lại
Lúc ở trong kho ...
Lãnh Phong đang tìm gì đó, chỉ bảo cô đứng bên cạnh
Nói là nhà kho, nhưng nó chẳng khác gì Tàng Kinh Cát cô hay thấy trong phim cổ trang Trung Quốc
Chỉ thấy toàn là sách, còn có hồ sơ công văn
Nơi này sạch sẽ vô cùng, chắc chắn mỗi ngày đều có người quét dọn
Cô chỉ ngây ngốc đứng đó vì sợ làm phiền hắn
Lúc sau hắn mới mở miệng
'Xem lý lịch, học lực cô không tồi, sao lại không thi Đại Học?'
Thật tình hắn hỏi như vậy cô cũng rất ngạc nhiên, nhưng mà xem ra vị chủ tịch này rất quan tâm nhân viên
Lâm Doãn nghe kể mà tức tối, hắn là quan tâm em đó, nhân viên gì ở đây?
Cô trầm ngâm 1 hồi lâu
'Năm đó ... tôi đã đăng ký thi nhưng mà ... không đến được ... tôi ... bị người ta bắt'
Thì ra là vậy, bây giờ hắn mới hiểu
Tất cả là do hắn nên cô mới phải ... những năm qua chắc chắn đã phải rất chật vật
'Nhưng mà tôi trốn thoát được nên cũng không có gì đáng ngại ...'
Chỉ có lần đầu của cô đã không còn nữa
Cô định sang năm sẽ thi lại, nhưng cô xoay sở mãi vẫn không thể có đủ tiền ăn nói chi đến việc thi lại
Hoan Hoan cúi đầu, gắng gượng để nước mắt không chảy ra
'Dù sao thì bây giờ tôi cũng rất tốt ...'
Hắn bước đến ôm chằm lấy cô
Hoan Hoan ngây ra, chỉ không biết nên làm gì
Chuyện này quá đột ngột
Hắn còn lấy tay xoa đầu cô, vòng tay hắn thực sự rất ấm áp
Cô cứ như bị ma nhập, đứng yên đó mặc hắn ôm
Hắn dịu dàng khiến những uất ức cô kìm nén bao lâu như giọt nước tràn ly
Cô khóc ...
Đã lâu lắm rồi cô không khóc to như vậy
Chủ tịch đang an ủi cô sao?
Lãnh Phong giờ đây chỉ muốn giây phút này tồn tại mãi mãi, hắn muốn nói với cô mình là ai, nhưng cũng muốn chôn vùi sự thật này để cô mãi mãi cũng không biết được
Hắn không muốn cô phải chịu tổn thương thêm lần nào nữa
5 năm trước do hắn bồng bột, nông nỗi, háo thắng nên mới vô tình hại cô phải sống như vậy suốt thời gian dài
Cô xứng đáng có được điều tốt hơn
Lãnh Phong hắn tự hứa với bản thân, sau này và cả sau này sẽ bảo vệ, đối xử với cô thật tốt
Không để bất cứ kẻ nào làm tổn thương cô, ngay cả hắn cũng không được ...
Bình luận facebook