Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 204
Tâm niệm Phương Vân vừa động, nội lực từ bên trong liền tuôn trào ra ngoài, lượn lờ quanh hổ phách.
- Tâm hồn xuất khiếu, bảy phách quy lai! Khởi!
Thiềm Thừ ba chân cảm nhận được lệnh của Phương Vân lập tức bay ra ngoài, đồng thời ngón tay của Phương Vân liền động, lâp tức chuẩn bị đưa hồn phách của thiềm yêu phong ấn vào trong cái pháp khí này.
Loại ấn pháp này vốn Phương Vân không biết, nhưng Phong Lôi môn được truyền thừa của Sâm La Vạn Tượng Tông nên bên trong tông cũng có môn pháp ấn này, mà Phong Lôi tán nhân lại được học môn tuyệt học này nên Phương Vân giờ đây cũng có thể sử dụng được.
Oa oa!
Một âm thanh từ trong hư không phát ra, làm cho mấy người ở dưới dựng đứng lên. Cái pháp khí này vốn có hình tròn, nhưng sau khi hấp thu hồn phách của thiềm yêu thì lập tức biến thành ngoại hình thiềm thử, rồi hóa thành một con thiềm thừ. Con thiềm thừ này nhảy lên ở không trung rồi đáp xuống mặt đất, quanh thân con thiềm thừ này không ngừng có khói sương phun lên, mí mắt trong suốt lại không ngừng nháy động, nhìn qua giống như là còn sống vậy.
Chu Hân, Sở Cuồng chưa bao giờ gặp qua pháp khí như vậy, nhất thời cũng sợ ngây người.
- Khởi!
Phương Vân vẫn như cũ vận dụng pháp ấn, con thiềm thừ này lập tức phân hóa thành vô số mảnh nhỏ, từ mặt đất bay lên rồi vào trong đan điền.
Được cái hồn phách thiềm thừ này này, Phương Vân lập tức có nhiều hơn một cái Nhân Nguyên pháp khí. Thấy thế, tâm tư của hắn hơi động, lập tức nhìn xem có thể còn có hồn phách nào khác không, nhưng mà Phương Vân phải thất vọng rồi, mặc dù hồn phách phong ấn trong hổ phách có rất nhiều, nhưng tất cả hắn đều không dùng được.
Ánh mắt Phương Vân xoay chuyển, rất nhanh đã chú ý đến ba kiện Nhân Nguyên pháp khí.
- Thứ tốt!
Thấy trong ba kiện Nhân Nguyên pháp khí có một thanh trường đao đỏ sậm, ánh mắt Phương Vân liền sáng lên. Luân Hồi đao pháp chỉ có dùng đao mới phát huy ra được uy lực lớn nhất, có chuôi đao này thì Luân Hồi đao pháp trong tay Phương Vân có thể nâng thêm uy lực rất nhiều.
Bàn tay khẽ vẫy, Phương Vân liền thu lấy thanh đao Nhân Nguyên pháp khí này hút tới tay, chuẩn bị tế luyện.
Oong!
Ngay giây khắc Phương Vân tế luyện thành thì trường đao lại xoay ù ù, một cỗ hàn khí như thủy triều dâng lên từ thân đao phát ra. Nhiệt độ bên trong đại điện nhanh chóng giảm xuống.
- Lại còn có một ma linh!
Ngay lúc Phương Vân cầm chuôi đao thì đột nhiên có một màu đỏ tươi đập vào mặt cùng với một mùi máu tươi nồng đậm xông vào mũi. Trong nháy mắt, Phương Vân có cảm giác mình đang ở một chiến trường đầy mùi máu tươi, chung quanh là thây khô vô hạn, đồng thời cũng có một âm thanh đang điên cuồng hét lên trong đầu:
- Tất cả mọi người đáng chét, giết! Giết! Giết! Giết bọn họ!
Âm thanh này có một lực hấp dẫn vô cùng lớn, như muốn dụ dỗ Phương Vân giết hết mọi người trong đại điện này.
- Đại nhân!
Cảm giác thấy Phương Vân đột nhiên nổi lên sát khí với mấy người mình. Sắc mặt của Chu Hân, Sở Cuồng, Quản Công Minh liền biến sắc không thôi, nhất thời lui về sau mấy bước đồng thời lớn tiếng kinh hô. Lúc này trên mặt Phương Vân đầy huyết sắc, gân mạch nổi lên, con mắt cũng đỏ lên, bộ dáng như là nhập ma.
- Ha ha.
Phương Vân cười to, trên mặt lộ ra thần sắc giễu cợt. Một cỗ ý chí cường đại quấn quanh thân đao, cái lực lượng dụ hoặc lập tức bị ý chí như lôi đình vạn quân của Phương Vân áp chế trở lại trong đao.
- Sau này ánh mắt nên mở rộng một chút, ta cũng không phải là người ngươi có thể khống chế!
Phương Vân lắc đầu bật cười, duỗi ngón tay gõ nhẹ lên thân đao. Nói giỡn sao, thanh ma đao này lại ngu xuẩn đến mức muốn khống chế hắn.
Oong!
Thân đao run rẩy lên phát ra tiếng kêu ai oán, giống như là một con thỏ gặp phải hổ lang, phát ra tiếng cầu xin tha thứ.
Pháp khí cùng tu sĩ trong lúc tế luyện sẽ phát sinh ra sự trao đổi tâm linh. Nếu như khí linh mạnh hơn tu sĩ thì sẽ khống chế ngược lại tu sĩ, lúc đó sẽ sinh ra tràng diện khí linh là chủ, còn nô bộc là tu sĩ.
- Trở về đi, sau này an phận một chút, một thanh Nhân Nguyên pháp khí mặc dù đáng quý nhưng cũng phải nghe lời mới được. Nếu như ngươi còn làm ra chuyện như vậy thì ta cũng không ngại phá hủy ngươi.
Phương Vân nói xong câu này thì liền đem thanh trường đao này nhập vào trong đan điền.
- Quản Công Minh, ở đây còn có hai kiện Nhân Nguyên pháp khí, ngươi chọn một cái đi.
Phương Vân nhìn Quản Công Minh một bên, nói.
- Đa tạ chủ công!
Quản Công Minh mừng rỡ, tuy pháp khí hắn cũng có nhưng Nhân Nguyên pháp khí thì lại không có cái nào. Loại vật này nếu như nói không muốn là chuyện không thể. Lúc này được Phương Vân cho phép, Quản Công Minh cũng không khách khí, trực tiếp chọn lấy một cái pháp khí công kích hình dạng ấn tỳ.
- Đại nhân, ta chọn cái này vậy!
- Ừ!
Phương Vân gật đầu, thu hồi kiện cuối cùng lại.
Kiện pháp khí này có hình dạng là một tiểu hòa thượng hai tay hợp lại thành hình chữ thập, bộ dáng cung kính vô cùng.
- Lại là một pháp khí phật tông!
Phương Vân hơi kinh ngạc, liền đem kiện pháp khí này tế luyện đi. Nhưng mà điều làm cho Phương Vân kinh ngạc đó là sau khi tế luyện xong thì cái pháp khí này vốn có hình dạng tiểu hòa thượng lại biến thành một hình dạng một pho tượng yêu ma.
- Hử? Cái này là cái gì?
Phương Vân suy nghĩ mãi nhưng cũng không ra, bèn để đó.
- Chu Hân, Sở Cuồng, Trần Liệt, các ngươi đã chọn pháp khí xong chưa?
Phương Vân hỏi.
- Đại nhân, đã xong rồi.
Ba người trả lời.
- Nếu như đã chọn xong thì ta thu mấy cái kia lại vậy.
Phương Vân duỗi một ngón tay ra, túi không gian liền bay ra, miệng túi vừa hướng xuống thì lập tức phát ra một cỗ hấp lực khổng lồ hút hết toàn bộ pháp khí cùng đan dược ở phía dưới.
Đây chính là sự khác nhau giữa tế luyện và chưa tế luyện. Lâm Hà Phách không có tế luyện túi không gian này cho nên chỉ có cách bỏ từng món vào, còn Phương Vân chỉ cần đưa một ngón tay ra là có thể thu hết những đồ này.
Đem tất cả đồ thu vào trong túi không gian, Phương Vân lại thu túi không gian này lại để vào trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung, còn Chu Hân, Sở Cuồng, Trần Liệt sau khi nhận lấy pháp khí xong thì liền lui xuống.
Thời gian từ từ trôi qua, hiệp nghị giữa Phương Vân cùng Tụ Bảo các cũng bắt đầu có hiệu lực. Một lượng lớn đan dược được đưa đến phủ tướng quân, Phương Vân thấy thế liền thu hồi lại những đan dược lấy được của Dương Hoằng, dù sao đan dược do Tụ Bảo các cung ứng cũng không phải là vô hạn, những đan dược này mình sẽ còn dùng ở lúc sau.
Phương Vân từ trong đại quân chọn lựa những binh sĩ có tư chất và tương đối trung thành ban cho đan dược, sau đó để cho bọn họ tu luyện. Có đầy đủ đan dược thì tu vi của những binh lính Phương Vân đột nhiên tăng mạnh, chỉ trong một thời gian ngắn mà thực lực toàn quân đã tăng lên rất nhiều.
Trong nháy mắt, Phương Vân đã đến Tây Nhị thành được ba tháng, còn sáu vị đại nho mở giảng đường dạy cũng đã được một thời gian. Nghe nói có sáu vị đại nho đương triều ở chỗ này bắt đầu giảng dạy, có rất nhiều người chạy tới nghe giảng, thậm chí còn có rất nhiều thương nhân tới Tây Nhị thành để được lắng nghe những lời các vị đại nho nói ra. Không chỉ như vậy, các tú tài ở các thành trì lân cận nghe nói nơi này có đại nho giảng bài cho nên cũng chạy tới nghe giảng. Với những việc như thế thì chỉ trong một thời gian ngắn, giảng đường bên trong Tây Nhị thành đã liền gia tăng đến sáu cái, vừa vặn mỗi vị đại nho chủ trì một cái.
Dưới tình huống toàn thành yên tĩnh thế này, Phương Vân cũng bắt đầu thử trùng kích Địa Biến cảnh. Địa Biến cảnh được xưng là cửa ải lớn thứ nhất của người tu tập võ đạo, vượt qua được cửa ải này thì giống như là cá chép hóa rồng vậy, một khi đắc đạo thì có thể tung hoành trong thiên địa. Đạt tới được cảnh giới này thì mới được coi là cường giả chân chính, còn trước đó thì chỉ được gọi là cao thủ chứ không phải là cường giả.
Trong điện tướng quân, hai chân của Phương Vân đứng trên mặt đất. Tất cả võ giả đánh sâu vào Địa Biến cảnh thì phải để thân thể của mình tiếp xúc với mặt đất, nếu như ngồi ở trên ghế hoặc huyền phù ở trên không thì không có cách nào đánh sâu vào được Địa Biến cảnh cả.
Phương Vân ngồi ở trong cơ thể, khí tức hơi lay động, tâm thần của hắn liền chìm vào trong thể nội. Lúc này đây có thể thấy có bảy điểm sáng đang huyền phù phân ra bảy chỗ. Phương Vân hôm nay đã tu luyện đến Tinh Phách cảnh cho nên đã ngưng tụ được bốn phách, chia ra là Lực Phách ở trái tim; Khí Phách ở phổi; Tinh Phách ở thận; Anh Phách ở ngay hông.
Trong bảy cảnh của Thoát Thai thì Địa Biến cảnh đối ứng với Anh Phách, Phương Vân đã có đầy đủ nguyên khí thì việc ngưng tụ Anh Phách cũng không phải là việc khó, song ngưng tụ Anh Phách xong không có nghĩa là đã đạt đến Địa Biến cảnh.
Vạn vật trong thiên địa đều có âm dương, ban ngày là dương, buổi tối là âm, bầu trời là dương, cả đất đều là âm. Đồng dạng như thế, bảy phách cũng có âm dương: Lực Phách, Khí Phách thuộc về dương; Anh Phách là âm. Nếu như muốn bước vào Địa Biến cảnh thì phải mở ra huyệt khiếu đối ứng với Anh Phách, đem Anh Phách câu thông với trời đất mới được!
Trong đại điện phủ tướng quân, cửa lớn được mở ra, ánh trăng chiếu vào.
- Giờ tý buổi tối hôm nay là ngày khí địa âm nặng nhất, chính là thời khắc tốt nhất đánh sâu vào Địa Biến cảnh!
Trong khoảng thời gian này Phương Vân hay hàn huyên với Bắc Đẩu quân vương Bàng Cự Nguyên cho nên cũng biết rất nhiều chuyện tình về việc đánh sâu vào Địa Biến cảnh.
Thực lực của võ giả khác nhau thì việc đánh sâu vào Địa Biến cảnh cũng khác nhau, điều này cũng dẫn đến thực lực khi đánh sâu vào Địa Biến cảnh cũng khác nhau. Như một võ giả mười con phi long lực cũng có thể bước vào Địa Biến cảnh nhưng thành tựu tại Địa Biến cảnh của võ giả này cũng là yếu nhất, chỉ có năm mươi con phi long lực. Mà một số võ giả, mặc dù cũng là Địa Biến cảnh nhưng lại có đến bảy mươi con phi long lực, tám mươi con phi long lực, thậm chí là một thiên long lực!
Dĩ nhiên, những người này khi đánh sâu vào Địa Biến cảnh thì khó khăn gặp phải cũng cao hơn rất nhiều những võ giả khác.
Cảnh giới Địa Biến cảnh không chỉ có khó khăn là tiêu hao rất nhiều nội lực, mà nguy hiểm lớn hơn là có thể dẫn đến kinh mạch đứt đoạn, huyệt khiếu bị hủy. Cho nên trước lúc đánh sâu vào Địa Biến cảnh thì phải làm một chút dò xét, cảm giác những khó khăn mà mình sẽ gặp phải khi đột phá, sau khi đã có chuẩn bị vẹn toàn rồi thì mới toàn lực đánh sâu vào Địa Biến cảnh!
- Chính là lúc này!
Tâm niệm Phương Vân vừa động, một lượng lớn nội lực lập tức điên cuồng tràn vào bên trong Anh Phách ngay giữa hông. Hình dáng của Anh Phách chính là một nữ đồng đẹp như ánh trăng, cả người mặc váy cao sang, dung mạo thanh tú. Loài người ở trong vạn vật, phái nam đại biểu cho dương, phái nữ đại biểu cho âm, mà Anh Phách lại thuộc về thuần âm cho nên hình dáng của nó là một nữ đồng đẹp như ánh trăng.
Anh Phách sau khi lấy được nội lực của Phương Vân thì lập tức căng vọt, toàn thân tản mát ra quang mang sáng ngời. Bỗng nhiên nữ đồng cao ba tấc mở mắt ra, đứng lên hô một tiếng rồi xông vào huyệt khiếu của Phương Vân.
Huyệt khiếu ở chỗ này gọi là huyền quan, chính là môn hộ ra vào cơ thể của Anh Phách.
Thân thể con người có hai môn hộ lớn để cho hồn phách có thể ra vào: Môn hộ thứ nhất ở đỉnh đầu, còn được gọi là huyệt bách linh, là nơi mà hồn phách thuộc tính dương ra vào; môn hộ thứ hai chính là huyền quan, là nơi mà hồn phách thuộc tính âm ra vào.
Tâm thần của Phương Vân chìm vào trong Anh Phách, gã thông qua hai mắt của Anh Phách nhìn vào huyền quan. Đó là một môn hộ có hình vòm chìm trong bóng tối, tản mát ra khí tức âm u, lạnh như băng.
.
- Tâm hồn xuất khiếu, bảy phách quy lai! Khởi!
Thiềm Thừ ba chân cảm nhận được lệnh của Phương Vân lập tức bay ra ngoài, đồng thời ngón tay của Phương Vân liền động, lâp tức chuẩn bị đưa hồn phách của thiềm yêu phong ấn vào trong cái pháp khí này.
Loại ấn pháp này vốn Phương Vân không biết, nhưng Phong Lôi môn được truyền thừa của Sâm La Vạn Tượng Tông nên bên trong tông cũng có môn pháp ấn này, mà Phong Lôi tán nhân lại được học môn tuyệt học này nên Phương Vân giờ đây cũng có thể sử dụng được.
Oa oa!
Một âm thanh từ trong hư không phát ra, làm cho mấy người ở dưới dựng đứng lên. Cái pháp khí này vốn có hình tròn, nhưng sau khi hấp thu hồn phách của thiềm yêu thì lập tức biến thành ngoại hình thiềm thử, rồi hóa thành một con thiềm thừ. Con thiềm thừ này nhảy lên ở không trung rồi đáp xuống mặt đất, quanh thân con thiềm thừ này không ngừng có khói sương phun lên, mí mắt trong suốt lại không ngừng nháy động, nhìn qua giống như là còn sống vậy.
Chu Hân, Sở Cuồng chưa bao giờ gặp qua pháp khí như vậy, nhất thời cũng sợ ngây người.
- Khởi!
Phương Vân vẫn như cũ vận dụng pháp ấn, con thiềm thừ này lập tức phân hóa thành vô số mảnh nhỏ, từ mặt đất bay lên rồi vào trong đan điền.
Được cái hồn phách thiềm thừ này này, Phương Vân lập tức có nhiều hơn một cái Nhân Nguyên pháp khí. Thấy thế, tâm tư của hắn hơi động, lập tức nhìn xem có thể còn có hồn phách nào khác không, nhưng mà Phương Vân phải thất vọng rồi, mặc dù hồn phách phong ấn trong hổ phách có rất nhiều, nhưng tất cả hắn đều không dùng được.
Ánh mắt Phương Vân xoay chuyển, rất nhanh đã chú ý đến ba kiện Nhân Nguyên pháp khí.
- Thứ tốt!
Thấy trong ba kiện Nhân Nguyên pháp khí có một thanh trường đao đỏ sậm, ánh mắt Phương Vân liền sáng lên. Luân Hồi đao pháp chỉ có dùng đao mới phát huy ra được uy lực lớn nhất, có chuôi đao này thì Luân Hồi đao pháp trong tay Phương Vân có thể nâng thêm uy lực rất nhiều.
Bàn tay khẽ vẫy, Phương Vân liền thu lấy thanh đao Nhân Nguyên pháp khí này hút tới tay, chuẩn bị tế luyện.
Oong!
Ngay giây khắc Phương Vân tế luyện thành thì trường đao lại xoay ù ù, một cỗ hàn khí như thủy triều dâng lên từ thân đao phát ra. Nhiệt độ bên trong đại điện nhanh chóng giảm xuống.
- Lại còn có một ma linh!
Ngay lúc Phương Vân cầm chuôi đao thì đột nhiên có một màu đỏ tươi đập vào mặt cùng với một mùi máu tươi nồng đậm xông vào mũi. Trong nháy mắt, Phương Vân có cảm giác mình đang ở một chiến trường đầy mùi máu tươi, chung quanh là thây khô vô hạn, đồng thời cũng có một âm thanh đang điên cuồng hét lên trong đầu:
- Tất cả mọi người đáng chét, giết! Giết! Giết! Giết bọn họ!
Âm thanh này có một lực hấp dẫn vô cùng lớn, như muốn dụ dỗ Phương Vân giết hết mọi người trong đại điện này.
- Đại nhân!
Cảm giác thấy Phương Vân đột nhiên nổi lên sát khí với mấy người mình. Sắc mặt của Chu Hân, Sở Cuồng, Quản Công Minh liền biến sắc không thôi, nhất thời lui về sau mấy bước đồng thời lớn tiếng kinh hô. Lúc này trên mặt Phương Vân đầy huyết sắc, gân mạch nổi lên, con mắt cũng đỏ lên, bộ dáng như là nhập ma.
- Ha ha.
Phương Vân cười to, trên mặt lộ ra thần sắc giễu cợt. Một cỗ ý chí cường đại quấn quanh thân đao, cái lực lượng dụ hoặc lập tức bị ý chí như lôi đình vạn quân của Phương Vân áp chế trở lại trong đao.
- Sau này ánh mắt nên mở rộng một chút, ta cũng không phải là người ngươi có thể khống chế!
Phương Vân lắc đầu bật cười, duỗi ngón tay gõ nhẹ lên thân đao. Nói giỡn sao, thanh ma đao này lại ngu xuẩn đến mức muốn khống chế hắn.
Oong!
Thân đao run rẩy lên phát ra tiếng kêu ai oán, giống như là một con thỏ gặp phải hổ lang, phát ra tiếng cầu xin tha thứ.
Pháp khí cùng tu sĩ trong lúc tế luyện sẽ phát sinh ra sự trao đổi tâm linh. Nếu như khí linh mạnh hơn tu sĩ thì sẽ khống chế ngược lại tu sĩ, lúc đó sẽ sinh ra tràng diện khí linh là chủ, còn nô bộc là tu sĩ.
- Trở về đi, sau này an phận một chút, một thanh Nhân Nguyên pháp khí mặc dù đáng quý nhưng cũng phải nghe lời mới được. Nếu như ngươi còn làm ra chuyện như vậy thì ta cũng không ngại phá hủy ngươi.
Phương Vân nói xong câu này thì liền đem thanh trường đao này nhập vào trong đan điền.
- Quản Công Minh, ở đây còn có hai kiện Nhân Nguyên pháp khí, ngươi chọn một cái đi.
Phương Vân nhìn Quản Công Minh một bên, nói.
- Đa tạ chủ công!
Quản Công Minh mừng rỡ, tuy pháp khí hắn cũng có nhưng Nhân Nguyên pháp khí thì lại không có cái nào. Loại vật này nếu như nói không muốn là chuyện không thể. Lúc này được Phương Vân cho phép, Quản Công Minh cũng không khách khí, trực tiếp chọn lấy một cái pháp khí công kích hình dạng ấn tỳ.
- Đại nhân, ta chọn cái này vậy!
- Ừ!
Phương Vân gật đầu, thu hồi kiện cuối cùng lại.
Kiện pháp khí này có hình dạng là một tiểu hòa thượng hai tay hợp lại thành hình chữ thập, bộ dáng cung kính vô cùng.
- Lại là một pháp khí phật tông!
Phương Vân hơi kinh ngạc, liền đem kiện pháp khí này tế luyện đi. Nhưng mà điều làm cho Phương Vân kinh ngạc đó là sau khi tế luyện xong thì cái pháp khí này vốn có hình dạng tiểu hòa thượng lại biến thành một hình dạng một pho tượng yêu ma.
- Hử? Cái này là cái gì?
Phương Vân suy nghĩ mãi nhưng cũng không ra, bèn để đó.
- Chu Hân, Sở Cuồng, Trần Liệt, các ngươi đã chọn pháp khí xong chưa?
Phương Vân hỏi.
- Đại nhân, đã xong rồi.
Ba người trả lời.
- Nếu như đã chọn xong thì ta thu mấy cái kia lại vậy.
Phương Vân duỗi một ngón tay ra, túi không gian liền bay ra, miệng túi vừa hướng xuống thì lập tức phát ra một cỗ hấp lực khổng lồ hút hết toàn bộ pháp khí cùng đan dược ở phía dưới.
Đây chính là sự khác nhau giữa tế luyện và chưa tế luyện. Lâm Hà Phách không có tế luyện túi không gian này cho nên chỉ có cách bỏ từng món vào, còn Phương Vân chỉ cần đưa một ngón tay ra là có thể thu hết những đồ này.
Đem tất cả đồ thu vào trong túi không gian, Phương Vân lại thu túi không gian này lại để vào trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung, còn Chu Hân, Sở Cuồng, Trần Liệt sau khi nhận lấy pháp khí xong thì liền lui xuống.
Thời gian từ từ trôi qua, hiệp nghị giữa Phương Vân cùng Tụ Bảo các cũng bắt đầu có hiệu lực. Một lượng lớn đan dược được đưa đến phủ tướng quân, Phương Vân thấy thế liền thu hồi lại những đan dược lấy được của Dương Hoằng, dù sao đan dược do Tụ Bảo các cung ứng cũng không phải là vô hạn, những đan dược này mình sẽ còn dùng ở lúc sau.
Phương Vân từ trong đại quân chọn lựa những binh sĩ có tư chất và tương đối trung thành ban cho đan dược, sau đó để cho bọn họ tu luyện. Có đầy đủ đan dược thì tu vi của những binh lính Phương Vân đột nhiên tăng mạnh, chỉ trong một thời gian ngắn mà thực lực toàn quân đã tăng lên rất nhiều.
Trong nháy mắt, Phương Vân đã đến Tây Nhị thành được ba tháng, còn sáu vị đại nho mở giảng đường dạy cũng đã được một thời gian. Nghe nói có sáu vị đại nho đương triều ở chỗ này bắt đầu giảng dạy, có rất nhiều người chạy tới nghe giảng, thậm chí còn có rất nhiều thương nhân tới Tây Nhị thành để được lắng nghe những lời các vị đại nho nói ra. Không chỉ như vậy, các tú tài ở các thành trì lân cận nghe nói nơi này có đại nho giảng bài cho nên cũng chạy tới nghe giảng. Với những việc như thế thì chỉ trong một thời gian ngắn, giảng đường bên trong Tây Nhị thành đã liền gia tăng đến sáu cái, vừa vặn mỗi vị đại nho chủ trì một cái.
Dưới tình huống toàn thành yên tĩnh thế này, Phương Vân cũng bắt đầu thử trùng kích Địa Biến cảnh. Địa Biến cảnh được xưng là cửa ải lớn thứ nhất của người tu tập võ đạo, vượt qua được cửa ải này thì giống như là cá chép hóa rồng vậy, một khi đắc đạo thì có thể tung hoành trong thiên địa. Đạt tới được cảnh giới này thì mới được coi là cường giả chân chính, còn trước đó thì chỉ được gọi là cao thủ chứ không phải là cường giả.
Trong điện tướng quân, hai chân của Phương Vân đứng trên mặt đất. Tất cả võ giả đánh sâu vào Địa Biến cảnh thì phải để thân thể của mình tiếp xúc với mặt đất, nếu như ngồi ở trên ghế hoặc huyền phù ở trên không thì không có cách nào đánh sâu vào được Địa Biến cảnh cả.
Phương Vân ngồi ở trong cơ thể, khí tức hơi lay động, tâm thần của hắn liền chìm vào trong thể nội. Lúc này đây có thể thấy có bảy điểm sáng đang huyền phù phân ra bảy chỗ. Phương Vân hôm nay đã tu luyện đến Tinh Phách cảnh cho nên đã ngưng tụ được bốn phách, chia ra là Lực Phách ở trái tim; Khí Phách ở phổi; Tinh Phách ở thận; Anh Phách ở ngay hông.
Trong bảy cảnh của Thoát Thai thì Địa Biến cảnh đối ứng với Anh Phách, Phương Vân đã có đầy đủ nguyên khí thì việc ngưng tụ Anh Phách cũng không phải là việc khó, song ngưng tụ Anh Phách xong không có nghĩa là đã đạt đến Địa Biến cảnh.
Vạn vật trong thiên địa đều có âm dương, ban ngày là dương, buổi tối là âm, bầu trời là dương, cả đất đều là âm. Đồng dạng như thế, bảy phách cũng có âm dương: Lực Phách, Khí Phách thuộc về dương; Anh Phách là âm. Nếu như muốn bước vào Địa Biến cảnh thì phải mở ra huyệt khiếu đối ứng với Anh Phách, đem Anh Phách câu thông với trời đất mới được!
Trong đại điện phủ tướng quân, cửa lớn được mở ra, ánh trăng chiếu vào.
- Giờ tý buổi tối hôm nay là ngày khí địa âm nặng nhất, chính là thời khắc tốt nhất đánh sâu vào Địa Biến cảnh!
Trong khoảng thời gian này Phương Vân hay hàn huyên với Bắc Đẩu quân vương Bàng Cự Nguyên cho nên cũng biết rất nhiều chuyện tình về việc đánh sâu vào Địa Biến cảnh.
Thực lực của võ giả khác nhau thì việc đánh sâu vào Địa Biến cảnh cũng khác nhau, điều này cũng dẫn đến thực lực khi đánh sâu vào Địa Biến cảnh cũng khác nhau. Như một võ giả mười con phi long lực cũng có thể bước vào Địa Biến cảnh nhưng thành tựu tại Địa Biến cảnh của võ giả này cũng là yếu nhất, chỉ có năm mươi con phi long lực. Mà một số võ giả, mặc dù cũng là Địa Biến cảnh nhưng lại có đến bảy mươi con phi long lực, tám mươi con phi long lực, thậm chí là một thiên long lực!
Dĩ nhiên, những người này khi đánh sâu vào Địa Biến cảnh thì khó khăn gặp phải cũng cao hơn rất nhiều những võ giả khác.
Cảnh giới Địa Biến cảnh không chỉ có khó khăn là tiêu hao rất nhiều nội lực, mà nguy hiểm lớn hơn là có thể dẫn đến kinh mạch đứt đoạn, huyệt khiếu bị hủy. Cho nên trước lúc đánh sâu vào Địa Biến cảnh thì phải làm một chút dò xét, cảm giác những khó khăn mà mình sẽ gặp phải khi đột phá, sau khi đã có chuẩn bị vẹn toàn rồi thì mới toàn lực đánh sâu vào Địa Biến cảnh!
- Chính là lúc này!
Tâm niệm Phương Vân vừa động, một lượng lớn nội lực lập tức điên cuồng tràn vào bên trong Anh Phách ngay giữa hông. Hình dáng của Anh Phách chính là một nữ đồng đẹp như ánh trăng, cả người mặc váy cao sang, dung mạo thanh tú. Loài người ở trong vạn vật, phái nam đại biểu cho dương, phái nữ đại biểu cho âm, mà Anh Phách lại thuộc về thuần âm cho nên hình dáng của nó là một nữ đồng đẹp như ánh trăng.
Anh Phách sau khi lấy được nội lực của Phương Vân thì lập tức căng vọt, toàn thân tản mát ra quang mang sáng ngời. Bỗng nhiên nữ đồng cao ba tấc mở mắt ra, đứng lên hô một tiếng rồi xông vào huyệt khiếu của Phương Vân.
Huyệt khiếu ở chỗ này gọi là huyền quan, chính là môn hộ ra vào cơ thể của Anh Phách.
Thân thể con người có hai môn hộ lớn để cho hồn phách có thể ra vào: Môn hộ thứ nhất ở đỉnh đầu, còn được gọi là huyệt bách linh, là nơi mà hồn phách thuộc tính dương ra vào; môn hộ thứ hai chính là huyền quan, là nơi mà hồn phách thuộc tính âm ra vào.
Tâm thần của Phương Vân chìm vào trong Anh Phách, gã thông qua hai mắt của Anh Phách nhìn vào huyền quan. Đó là một môn hộ có hình vòm chìm trong bóng tối, tản mát ra khí tức âm u, lạnh như băng.
.
Bình luận facebook