• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Hồi Ký Của Một Người Sắp Rời Xa Thế Giới (1 Viewer)

Chap 2: Nhưngx tệp file đầu tiên
Tôi cắm chiếc usb vào máy tính, nó chưas khá nhiều file nhỏ và được đánh số thứ tự rất cẩn thận, tôi mở file có số 1 đầu tiên....
“Hôm nay là ngày trọng đại của cuộc đời mình, sau bao cố gắng mình cũng đạt được ước mơ là 1 sinh viên của trường Y hà nội, mình sẽ cố gắng rất nhiều để có thể trở thành 1 bác sĩ tốt và thật giỏi để cứu chưa cho những bệnh nhân bị u não” chàng trai trẻ ấy chính là T a mang theo hoài bão lớn lao trong mình nở nuu cười bước vào cánh cổng đại học, nhưng a dau biest định mệnh của đời a đặt ở chính nơi này.
Vừa bước chân vào cổng trường, T còn chưa hết ngạc nhiên khi ngắm ngôi trường rộng lớn này, a đAng loay hoay thì bỗng nghe rầm 1 tiếng... Rồi có tiếng la thất thanh của ai đó, tiếng hét lên rồi dóng người kéo đến ngày 1 nhiều, tò mò T cũng chạy về phía đó cố lách qua hàng người chật chội bước vào, trước mắt anh là 1 cô gái đang ngất lịm trên 1 vũng máu, máu từ đầu cô chảy ra thành dòng, kỳ lạ thay những người xung quanh chỉ đứng nhìn mà chỉ trỏ mà k ai thèm đoái hoài đến nạn nhân, thấy vậy T rẽ hẳn đám đông lên hét to...
-tránh ra nào. A nói rồi lao tới bên cô gái, lúc này đã lịm đi vẻ mẶt vẫn hiện đầy nỗi sợ hãi. T nhấc đàu cô gái ấy lên, dùng tay ấn vào vết thương để cầm máu, cùng lúc đó có 1 chàng trai nữa ăn mặc bảnh bảoz trông khá là thư sinh cũng ngồi xuống giúp a giữ cô gái.
-cậu giúp tớ đỡ cô ấy... T vẫy a chàng kia,
-được rồi, cậu định làm gì
T k đáp, a giật mạnh chiếc áo trắng đồng phục của mình, xoẹt... Cánh tay áo bị xé rách, a tút luôn chiếc khăn mùi xoa trong túi quần làm gạc rồi băng luôn vào vết thương của cô gái...
-ai đó gọi cứu thương đi. A chàng kia hét lên
Lusc đó mới có người hô hoáng nhau điện thoại rồi xin số xe cứu thương, trong lúc ấy, máu nơi vết thương của cô gái chảy ra nhiều hơn, sắc mặt tái đi và nhịp thở của cô còn rất yếu.... Các bạn k cần thắc mắt nhiều vì nhưng năm 2k7 2k8 dt chua phổ biến nhiều như bh đâu.
-cứ thế này không phải là cách, có ai biết phòng y tế ở đâu không?
-tôi biết, chàng trai kia lên tiếng.
-vậy được rồi, cậu giúp tôi. Nói rồi T bế thốc cô gái lên chàng trai kia chạy trước, a chạy theo như bay theo cậu ta, vốn là con nhà nông, tùe nhỏ đã lam lũ nhiều nên a có 1 sức khoẻ khá tốt, chạy 1 quãng dài như vậy nhưng k hề xuống sức, có lẽ trong lúc nguy nan tính mạnh con người ta như dc tiếp thêm sức mạnh vậy.
Chạy 1 đoạn khá xa, 2 người đã đến được cửa phòng y tế của trường, cô ý tá thấy có bệnh nhân thì luống cuống sắp xêdp đồ nghề, k cẩn thận nên rơi vãi lung tung, T đặt cô gái xuống giường cẩn thận gỡ cái băng gạc tạm thời của a ra rồi vơ ngay lấy miếng gạc và cuộn băng trong đó cùng vs chàng thanh niên kia băng bó lại cho cô gái... Băng vừa xong thì có tiếng hú của xe cứu thương ngày 1 gần, T lại cùng a bạn kia chuyển cô gái lên băng ca của xe cứu thương chẳng mấy chốc mà tiếng xe cứu thương xa dần, dòng người cũng dãn ra hết, lúc này cậu thanh niên kia mới nhìn T cười tưới
- Cậu khá phết nhỉ, mình là T sinh viên năm 2, còn cậu?
- Ô e vs a cùng tên luôn này hihi e cũng tên T bây giờ e mới lên nhập học... Thôi chết. T dáo dác nhìn quanh,
- ban nãy vội quá k biét vứt cái túi ở đâu rồi, toàn bộ giấy tờ nhập học của e trong đấy tất... Chết e rồi.
T hoảng sợ chạy quay ngay lại chỗ ban nãy, lúc này cũng thưa người rồi chỉ còn lại vũng máu trên đó, a đảo mắt nhing quanh quất nhưng k sao tìm thấy chiếc túi của mình :( lòng T như lửa đốt, a tự rủa mình sau lại cẩu thả thế nữa
-này cậu... Cậu tìm cái này hả. Giọng ai đó vang lên đằng sau T
A quay đầu lại, 1 cô gái nhỏ bé với nước da bánh mật, đang cười với a lộ ra chiếc răng khểnh đáng yêu.
-ồ đúng rồi, cậu cho mình xin lại được không?
-được chứ, ban nãy cậu mải cứu người quá nên bỏ quên, mình nhăjt lại rồi đứng đây đợi cậu luôn
-cảm ơn cậu nhé
-không có gì. Cô bé đasp lại và cười tươi lộ ra chiếc răng khểnh xinh xinh...
Lúc này trên người T bê bết máu, máu tươi thấm ước cả chiếc áo trắng của a, rồi a chợt nhớ ra điều gì đó lại vụt chạy quay lại hướng phòng y tế, a còn quên 1 thưs quý giá và qua trọng nhất với mình- chiêc khăn mùi xoa
Chiếc khăn ấy là kỷ vật của 1 người bạn thân thiết của a, nhưng do nhà chuyển đi nên 2 người phải tạm rời xa nhau, cô gái theo gia đình vào miền nam định cư đây là kỷ vật duy nhất cô để lại cho a cùng lời nhắn “ngày sinh nhật 20 tuổi của tớ và cậu, hãy cầm chiếc khăn này đứng dưới chân cột cờ Hà Nội đợi tớ, nhớ nhé, k gặp k về”...
A quay lại phòng ý tế, cô y tá đang quét dọn phòng, đảo mắt nhìn quanh chẳng thấy chiếc khăn của mình đâu, T hoảng hốt...
-cô ơi, cô có thấy cái khăn của cháu đâu không ạ?
-à cô vừa vứt vào sọt rác kia kìa. Cô y tá nói rồi chỉ vào chiếc thùng rác ở góc nhà, T mừng rỡ chạy đêsn nhặt vội ra nâng niu như 1 báu vật vậy.
-e là học sinh mới hả? Làm thủ tục chưa.
-Ôi chết e quên mất. T sực nhớ
-k phải vội, vào kia rửa chân tay đi, bây giờ vẫn sớm mà.
-dạ. T đi theo hướng cô y tá chỉ, mon men vsfo nhà vệ sinh rửa chân tay, nhưng vết máu trên áo giờ đã bết khô lại rồi, k thể sạch được a loay hoay k biết làm thế nào thì cô y tá lại gọi vào.
-cả cái áo ấy nữa, bỏ đi ra cô cho cái khác.
A bẽn lẽn đi ra, đón từ tay cô y tá chiếc áo rồi lý nhí cảm ơn.
-không có gì đâu, áo này trước có đứa xuống đây xong bỏ quên lâu lắm rồi, cháu cứ lấy mà mặc đi
T mặc chiếc áo cô y tá đưa rồi chào cô đi làm thủ tục nhập học... Đoạn file còn rất dài nhưng chỉ nói về cảnh tả của T sau khi rời phòng y tế rồi đi làm thủ tục với bỡ ngỡ khi về nhà trọ, tôi nghe hết nhưng không thấy gì đặc biệt nên cũng k viết lại. Tôi lại di chuột chỉ vào file có số thứ tự là 02 đanh định click nghe thì có chuông điện thoại reo...
-alo a nghe
-chết rồi a ơi, 2 vạch...
Tiếng nức nở của ny tôi đầu dây bên kia làm tôi giật mình, nhét chiếc us vào túi rồi phi vội sang nhà của e...
.......
Ps: e viết theo phong các khác nên chắc nhiều thým chưa quen, nhưng dần dà sẽ thấy nó đặc biệt vì sẽ có nhiều tình tiết hay, vì mấy chap đầu sẽ khá là bình thường đấy :smile:.
Nay thì a T đã dc phẫu thuật, giờ vẫn đang hôn mê chưa thấy tỉnh lại... Thông tin mới cập nhật từ egai a ấy
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom