Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 28
☆ Chút ngọt thứ hai mươi tám
Editor: Selene Lee
" Đây là món khai vị trong combo tình nhân mà quý khách đã đặt trước, mời quý khách tự nhiên thưởng thức ạ. " - Phụ vụ bàn nhanh chóng dọn món ăn lên, sau đó đứng sang một bên.
Tại sao không đi vậy?
Điềm Mật ngạc nhiên nhìn qua, không phải vẫn còn các món khác sao?
Đoạn lại thấy Tạ Cửu rút từ ví ra hai tờ 100 đồng bỏ vào mâm của phục vụ rồi nói cảm ơn.
Thì ra là tiền tip, vậy mà cô lại quên mất.
Điềm Mật " thương xót " nhìn hai tờ giấy trong mâm kia, thầm cảm thán...Qủa thật thế giới của những con người giàu có khiến cô không thể nào tưởng tượng nổi mà....Nếu như bây giờ cô cầm 200 đồng đi vào siêu thị, không chừng còn có thể mua hết đồ ăn vặt trong đó luôn đó chứ!
Đợi cho người phụ vụ kia đi rồi, Điềm Mật quay về nhìn bàn ăn rồi thè lưỡi.
Tạ Cửu kéo dĩa của cô qua, cẩn thận cắt thịt bò thành từng miếng vừa ăn rồi để lại chỗ của cô, thấy được biểu tình kia thì bật cười: " Nhà hàng này anh cũng thường ghé qua, em ăn thử xem, nếu thấy ngon thì lần sau chúng ta đến đây thường xuyên hơn nhé. "
Điềm Mật cầm lấy dao nĩa lên, bỏ một miếng thịt bò vào miệng, nhất thời cảm giác được hương vị đậm đà và một chút cay nồng của hạt tiêu thấm vào đầu lưỡi, cảm giác vô cùng kích thích.
" Rất ngon..."
Nói xong thì động tác tay cũng nhanh hơn, chẳng mấy chốc dĩa ăn của cô đã gần hết sạch. Qủa nhiên là nhà hàng nam thần đề cử, không chê vào đâu được! Cho nên mới nói người càng giàu càng biết thưởng thức, cảm giác thật sự giống như muốn nuốt trọn cả lưỡi!
Điềm Mật vừa nghĩ vừa nhai, bất giác đưa đầu lưỡi ra liếm phần nước còn vương lại bên môi.
Mà Tạ Cửu ở bên này lại tùy ý liếc mắt quan sát, vừa lúc bắt gặp khoảnh khắc mềm mại của đầu lưỡi nhỏ xinh kia, đầu óc anh không biết đã bay lên tới tầng mây nào rồi.
" Cửu gia...Anh không ăn sao? "
Điềm Mật nhìn chằm chằm vào dĩa thịt nướng còn lại mà nuốt nước miếng, cô vẫn còn muốn ăn nữa nha!
Qủa nhiên có xu hướng bị bồi dưỡng thành 1 con heo nhỏ rồi.
Tạ Cửu đang mải mê nhìn, nghe câu hỏi thì giật người sững sốt, anh bối rối nhìn cô, phát hiện thấy ánh mắt sáng rực kia thì mìm cười đẩy phần của mình qua cho Điềm Mật.
Lại nói: " Ăn từ từ thôi, coi chừng nghẹn. "
Điềm Mật gầu đầu lia lịa sau đó lại cúi đầu ăn thịt, mặt mũi vui vẻ đến mức híp cả lại.
...
Đồ ăn ngon đến mức lúc cả hai đi ra khỏi nhà hàng thì cái bụng của Điềm Mật đã tròn vo như quả bóng, và cô bắt đầu híp mắt ngái ngủ.
Tạ Cửu đang lái xe quay qua nhìn một chút, thấy cô bạn gái nhỏ của mình hài lòng như thế thì vô cùng thỏa mãn.
Đây dù sao cũng là lần đầu anh nói chuyện yêu đương, thậm chí còn phải nhờ vào " bí kíp " để làm cô vui vẻ, nhưng ít ra anh không có làm hỏng chuyện gì.
Tạ Cửu cẩn thận đặt một chiếc gối dựa hình cá heo vào sau lưng Điềm Mật, còn dịu dàng hôn vào má cô một cái.
Bỗng nhiên bên cạnh có ánh đèn sáng nháy lên một cái, chói mắt sau đó vụt biến mất.
Tạ Cửu hạ cửa kính xe xuống để xem xét, vừa nhìn vừa nheo mày.
Anh lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, tất nhiên tự biết cái ánh sáng kia đại diện cho điều gì, chẳng qua là anh hơi thắc mắc một chút...Vì sao phải chụp ảnh anh làm gì?
Kể từ sau sự kiên GAY kia chấm dứt, đến bây giờ cũng không có ai dám hó hé theo dõi anh, rồi chụp lén tạo thành scandal nữa.
Rốt cuộc là bên tòa soạn nào có gan như vậy?
Tâm tình vui vẻ của Tạ Cửu bỗng chốc trầm xuống.
Anh quay sang vén tóc của người bên cạnh qua một bên rồi khẽ thở dài.
Chuyện đạo văn kia còn chưa lắng xuống, nếu lần này tin tức của cô và anh bị xì ra ngoài, không cần nghĩ cũng biết giới giải trí sẽ loạn đến mức nào nữa.
Tạ Cửu hướng ánh mắt về phía hai bóng đen đã bỏ xa phía trước, đóng kính cửa xe lại rồi tiếp tục khởi hành.
...
Lúc Điềm Mật tỉnh dậy liền phát hiện mình đang nằm trên giường ngủ ở ký túc xá, mà đám bạn cùng phòng bây giờ đang đứng vây quanh cô, mắt nào mắt nấy sáng quắc như muốn nuốt chửng hết người vào bụng.
" A, mình về từ lúc nào vậy? "
" Chứ cậu còn muốn nằm trong lòng Cửu gia ngáy đến sang luôn à? Xấu chết được. " - Mộc Niên chống nạnh, sau đó cầm laptop đi đến mở ra trước mặt cô, đoạn lại chỉ vào một dòng chữ màu đỏ chói lọi trên màn hình, cả giận nói: " Cậu định giấu bọn mình chuyện này đến khi nào hả? "
Thảm đến mức không dám nhìn luôn.
Khắp nơi đều là chửi bới, đại loại như: " Kẻ hèn mau rời khỏi giới văn mạng, thật bẩn mắt! " - từ ngữ vô cùng cay nghiệt.
Mộc Niên vừa nhìn vừa nói: " Cái đám độc giả này suy diễn cũng nhanh thật, cái gì mà tiểu tam tiểu tứ..."
Điềm Mật càng nhìn càng sầu não.
Tâm huyết của cô, máu thịt của cô bây giờ lại thành ra thế này đây.
Lại có người hỏi: " Còn chuyện bạn gái của Cửu gia là thế nào? "
Điềm Mật lắc đầu nói: " Không có đâu, bất quá có một người, đại khái gọi là vị hôn thê đi, nhưng mà..."
Khóe miệng của Mộc Niên co giật: " Cái gì gọi là đại khái hả? Có hay không không hay có nói một lời thôi, con nhỏ kia là ai mà dám lên mạng dở trò quỷ nói xấu cậu hả? Mình phải đi cho cô ta một trận, dám gọi cậu là tiểu tam tiểu tứ. "
Điềm Mật: " Là nữ chính của Vương Triều..."
Nhất thời đã quên mất tên của cô ta rồi.
Mộc Niên xì một cái: " Thì ra là con nhỏ trà xanh biểu* đó à! "
Cô nàng vừa biểu hiện vừa tiếp tục chăm chú lướt Weibo, bỗng dưng thấy được một tin tức mới, liền khiếp sợ nhãy cẩng lên, kéo áo Điềm Mật mà nói: " Mật Mật, ảnh cậu và Cửu gia XXX trên xe bị tung lên mạng này..."
Xe cái gì XXX?
Điềm Mật càng nghĩ càng giận, cái gì mà XXX? Rõ ràng chỉ là hôn nhẹ lên trán, đám chó săn đó bị mù hết rồi sao?
Cô còn đang định mở miệng phản bác thì đã nghe Mộc Niên mang laptop đi rêu rao khắp trường.
Chưa đầy nửa tiếng sau, toàn trường đều đã biết chuyện..
" Mật Mật, thật sự nhìn không ra, hai người thật sự tình cảm như thế nha..." - Cô nàng nổi tiếng với danh hiệu " bạn gái của đại thần " sống cùng phòng, hiếm khi mới thấy ở nhà ló đầu ra trầm trồ, còn vừa nói vừa đẩy đẩy mắt kiếng.
Điềm Mật vừa muốn giải thích thì Hữu Thố cầm điện thoại chơi game đi ngang qua, dùng ánh mắt mờ ám nhìn cô.
Cậu lại dám dùng tư thế trên xe trước bọn mình? Hay lắm hay lắm! - Ánh mắt của cô nàng đầy ẩn ý.
Điềm Mật bây giờ cũng chỉ có thể xấu hổ vùi đầu vào gối gào khóc...
Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Bây giờ cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội đâu.
Giải thích của bạn Sel: *Trà xanh biểu: Mấy con nhỏ vờ thanh thuần nhưng thật ra lại là tiểu tam.
Tôi sẽ cố gắng edit thật nhanh để kết thúc truyện nhé.
Editor: Selene Lee
" Đây là món khai vị trong combo tình nhân mà quý khách đã đặt trước, mời quý khách tự nhiên thưởng thức ạ. " - Phụ vụ bàn nhanh chóng dọn món ăn lên, sau đó đứng sang một bên.
Tại sao không đi vậy?
Điềm Mật ngạc nhiên nhìn qua, không phải vẫn còn các món khác sao?
Đoạn lại thấy Tạ Cửu rút từ ví ra hai tờ 100 đồng bỏ vào mâm của phục vụ rồi nói cảm ơn.
Thì ra là tiền tip, vậy mà cô lại quên mất.
Điềm Mật " thương xót " nhìn hai tờ giấy trong mâm kia, thầm cảm thán...Qủa thật thế giới của những con người giàu có khiến cô không thể nào tưởng tượng nổi mà....Nếu như bây giờ cô cầm 200 đồng đi vào siêu thị, không chừng còn có thể mua hết đồ ăn vặt trong đó luôn đó chứ!
Đợi cho người phụ vụ kia đi rồi, Điềm Mật quay về nhìn bàn ăn rồi thè lưỡi.
Tạ Cửu kéo dĩa của cô qua, cẩn thận cắt thịt bò thành từng miếng vừa ăn rồi để lại chỗ của cô, thấy được biểu tình kia thì bật cười: " Nhà hàng này anh cũng thường ghé qua, em ăn thử xem, nếu thấy ngon thì lần sau chúng ta đến đây thường xuyên hơn nhé. "
Điềm Mật cầm lấy dao nĩa lên, bỏ một miếng thịt bò vào miệng, nhất thời cảm giác được hương vị đậm đà và một chút cay nồng của hạt tiêu thấm vào đầu lưỡi, cảm giác vô cùng kích thích.
" Rất ngon..."
Nói xong thì động tác tay cũng nhanh hơn, chẳng mấy chốc dĩa ăn của cô đã gần hết sạch. Qủa nhiên là nhà hàng nam thần đề cử, không chê vào đâu được! Cho nên mới nói người càng giàu càng biết thưởng thức, cảm giác thật sự giống như muốn nuốt trọn cả lưỡi!
Điềm Mật vừa nghĩ vừa nhai, bất giác đưa đầu lưỡi ra liếm phần nước còn vương lại bên môi.
Mà Tạ Cửu ở bên này lại tùy ý liếc mắt quan sát, vừa lúc bắt gặp khoảnh khắc mềm mại của đầu lưỡi nhỏ xinh kia, đầu óc anh không biết đã bay lên tới tầng mây nào rồi.
" Cửu gia...Anh không ăn sao? "
Điềm Mật nhìn chằm chằm vào dĩa thịt nướng còn lại mà nuốt nước miếng, cô vẫn còn muốn ăn nữa nha!
Qủa nhiên có xu hướng bị bồi dưỡng thành 1 con heo nhỏ rồi.
Tạ Cửu đang mải mê nhìn, nghe câu hỏi thì giật người sững sốt, anh bối rối nhìn cô, phát hiện thấy ánh mắt sáng rực kia thì mìm cười đẩy phần của mình qua cho Điềm Mật.
Lại nói: " Ăn từ từ thôi, coi chừng nghẹn. "
Điềm Mật gầu đầu lia lịa sau đó lại cúi đầu ăn thịt, mặt mũi vui vẻ đến mức híp cả lại.
...
Đồ ăn ngon đến mức lúc cả hai đi ra khỏi nhà hàng thì cái bụng của Điềm Mật đã tròn vo như quả bóng, và cô bắt đầu híp mắt ngái ngủ.
Tạ Cửu đang lái xe quay qua nhìn một chút, thấy cô bạn gái nhỏ của mình hài lòng như thế thì vô cùng thỏa mãn.
Đây dù sao cũng là lần đầu anh nói chuyện yêu đương, thậm chí còn phải nhờ vào " bí kíp " để làm cô vui vẻ, nhưng ít ra anh không có làm hỏng chuyện gì.
Tạ Cửu cẩn thận đặt một chiếc gối dựa hình cá heo vào sau lưng Điềm Mật, còn dịu dàng hôn vào má cô một cái.
Bỗng nhiên bên cạnh có ánh đèn sáng nháy lên một cái, chói mắt sau đó vụt biến mất.
Tạ Cửu hạ cửa kính xe xuống để xem xét, vừa nhìn vừa nheo mày.
Anh lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, tất nhiên tự biết cái ánh sáng kia đại diện cho điều gì, chẳng qua là anh hơi thắc mắc một chút...Vì sao phải chụp ảnh anh làm gì?
Kể từ sau sự kiên GAY kia chấm dứt, đến bây giờ cũng không có ai dám hó hé theo dõi anh, rồi chụp lén tạo thành scandal nữa.
Rốt cuộc là bên tòa soạn nào có gan như vậy?
Tâm tình vui vẻ của Tạ Cửu bỗng chốc trầm xuống.
Anh quay sang vén tóc của người bên cạnh qua một bên rồi khẽ thở dài.
Chuyện đạo văn kia còn chưa lắng xuống, nếu lần này tin tức của cô và anh bị xì ra ngoài, không cần nghĩ cũng biết giới giải trí sẽ loạn đến mức nào nữa.
Tạ Cửu hướng ánh mắt về phía hai bóng đen đã bỏ xa phía trước, đóng kính cửa xe lại rồi tiếp tục khởi hành.
...
Lúc Điềm Mật tỉnh dậy liền phát hiện mình đang nằm trên giường ngủ ở ký túc xá, mà đám bạn cùng phòng bây giờ đang đứng vây quanh cô, mắt nào mắt nấy sáng quắc như muốn nuốt chửng hết người vào bụng.
" A, mình về từ lúc nào vậy? "
" Chứ cậu còn muốn nằm trong lòng Cửu gia ngáy đến sang luôn à? Xấu chết được. " - Mộc Niên chống nạnh, sau đó cầm laptop đi đến mở ra trước mặt cô, đoạn lại chỉ vào một dòng chữ màu đỏ chói lọi trên màn hình, cả giận nói: " Cậu định giấu bọn mình chuyện này đến khi nào hả? "
Thảm đến mức không dám nhìn luôn.
Khắp nơi đều là chửi bới, đại loại như: " Kẻ hèn mau rời khỏi giới văn mạng, thật bẩn mắt! " - từ ngữ vô cùng cay nghiệt.
Mộc Niên vừa nhìn vừa nói: " Cái đám độc giả này suy diễn cũng nhanh thật, cái gì mà tiểu tam tiểu tứ..."
Điềm Mật càng nhìn càng sầu não.
Tâm huyết của cô, máu thịt của cô bây giờ lại thành ra thế này đây.
Lại có người hỏi: " Còn chuyện bạn gái của Cửu gia là thế nào? "
Điềm Mật lắc đầu nói: " Không có đâu, bất quá có một người, đại khái gọi là vị hôn thê đi, nhưng mà..."
Khóe miệng của Mộc Niên co giật: " Cái gì gọi là đại khái hả? Có hay không không hay có nói một lời thôi, con nhỏ kia là ai mà dám lên mạng dở trò quỷ nói xấu cậu hả? Mình phải đi cho cô ta một trận, dám gọi cậu là tiểu tam tiểu tứ. "
Điềm Mật: " Là nữ chính của Vương Triều..."
Nhất thời đã quên mất tên của cô ta rồi.
Mộc Niên xì một cái: " Thì ra là con nhỏ trà xanh biểu* đó à! "
Cô nàng vừa biểu hiện vừa tiếp tục chăm chú lướt Weibo, bỗng dưng thấy được một tin tức mới, liền khiếp sợ nhãy cẩng lên, kéo áo Điềm Mật mà nói: " Mật Mật, ảnh cậu và Cửu gia XXX trên xe bị tung lên mạng này..."
Xe cái gì XXX?
Điềm Mật càng nghĩ càng giận, cái gì mà XXX? Rõ ràng chỉ là hôn nhẹ lên trán, đám chó săn đó bị mù hết rồi sao?
Cô còn đang định mở miệng phản bác thì đã nghe Mộc Niên mang laptop đi rêu rao khắp trường.
Chưa đầy nửa tiếng sau, toàn trường đều đã biết chuyện..
" Mật Mật, thật sự nhìn không ra, hai người thật sự tình cảm như thế nha..." - Cô nàng nổi tiếng với danh hiệu " bạn gái của đại thần " sống cùng phòng, hiếm khi mới thấy ở nhà ló đầu ra trầm trồ, còn vừa nói vừa đẩy đẩy mắt kiếng.
Điềm Mật vừa muốn giải thích thì Hữu Thố cầm điện thoại chơi game đi ngang qua, dùng ánh mắt mờ ám nhìn cô.
Cậu lại dám dùng tư thế trên xe trước bọn mình? Hay lắm hay lắm! - Ánh mắt của cô nàng đầy ẩn ý.
Điềm Mật bây giờ cũng chỉ có thể xấu hổ vùi đầu vào gối gào khóc...
Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Bây giờ cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội đâu.
Giải thích của bạn Sel: *Trà xanh biểu: Mấy con nhỏ vờ thanh thuần nhưng thật ra lại là tiểu tam.
Tôi sẽ cố gắng edit thật nhanh để kết thúc truyện nhé.
Bình luận facebook