Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 44
Tôi ở phía sau bọn họ, lúc này cũng chỉ cần có thế hét lên, sẽ giúp cho ba tên hòa thượng phát giác, khỏi bị ma nữ áo xanh hại.
Thế nhưng, tôi lại do dự….
Mặc dù đây là 3 mạng sống, nhưng bây giờ họ lại đang hãm hiếp một cô gái trẻ. Chuyện gì sẽ xảy ra với cô gái ấy sau khi tôi cứu bọn họ?
Hơn nữa tôi còn đang bị trói, kể cả có cứu họ lần này cũng ko thể thoát ra khỏi bàn tay của mấy tên hòa thương đó.
Vào lúc này tôi chợt nhớ tới một câu nói “ Đối xử tử tế với kẻ thù chính là tàn nhẫn với chính mình”
ba tên hòa thượng này phải chết, chỉ khi họ chết cô gái này mới được cứu và tôi mới có một con đường sống. Với suy nghĩ này tôi đã im lặng, không thốt ra bất cứ cảnh báo nào và lặng lẽ nhìn ma nữ áo xanh đang đưa những móng vuốt sắc nhọn lên đầu của ba nhà sư.
Ma Nữ bắt đầu lại rơi huyết lệ và dường như đang nhớ lại những bất hạnh mình đã trải qua khi còn sống, đôi mắt cũng dần trở nên ngoan độc hơn. Cô đặt hai tay lên đầu của hài tên hòa thượng và cắm phập vào đỉnh đầu của hai hòa thượng tạo ra hai cái lỗ sâu hoắm.
Máu tươi phun ra từ những cái lỗ trên đầu hai hòa thượng, bắn cả vào hòa thượng còn lại và cô gái dưới đất
Cô gái đã vô cùng kinh hoảng và sợ hãi rồi còn nhìn thấy dòng máu phun ra từ đầu người đến mức không chịu được mà ngất đi luôn. Chắc chắn những hình ảnh này sẽ ám ảnh cô ấy đến cả đời.
Vị hòa thượng còn lại cũng đã tắt ngúm dục vọng, không còn hứng thú gì với cô gái nữa. Bây giờ cũng đang sợ phát khiếp, tay chân run lẩy bẩy và đờ ra không biết phải làm gì
“Không, Đừng giết tôi”. Đôi mắt của anh ta đờ đẫn nhìn ma nữ áo xanh đang liếm máu trên từng ngón tay, hoảng sợ nghĩ mình sẽ là nạn nhân kế tiếp.
Cầu xin tha mạng với một con ma thì cũng không hiệu quả. Khi bạn đã là mục tiêu của một con ma, bạn muốn đánh nó, tiêu diệt nó sao, hay là tìm kiếm thần linh bảo vệ, hay là làm con ma xúc động trong lòng, để nó có thể khôi phục nhân tính, tha cho bạn.......
Tất nhiên là cái điều cuối cùng đó cũng là điều khó khăn nhất để làm được rồi. Đơn giản là chẳng thể nào khôi phục nhân tính cho một con ma cả.
Nhưng mà cũng chả có gì là tuyệt đối cả, trường hợp Cương Thi Vu Phong Ngân chẳng phải đã khôi phục chút nhân tính hay sao? Chẳng phải lúc trước Tiểu Điệp do tình yêu tác động cũng đã hồi phục nhân tính.... (ND: Ai quên thì Tiểu điệp là con ma cầm theo ô “ Vũ Nữ” nhé)
Vì vậy tất cả những gì tôi cần làm bây giờ là động được cảm xúc yếu ớt nhất trong trái tim ma nữ, khiến cho cô ấy cảm động.
Cũng chính lúc này tôi chợt hiểu ra, không phải cứ là ma thì cần phải bị tiêu diệt.
Một số người đã tin rằng, con người cũng có tốt xấu vì vậy ma cũng có ma tốt và ma xấu, vậy nên không thể cứ nhìn thấy ma là phải tiêu diệt.
Trên thực tế, tôi biết rằng không có quỷ tốt xấu gì cả. Nó là những thứ có nội tâm tồn tại đơn giản và cố chấp nhất. Họ chỉ có một mục tiêu và sẵn sàng làm mọi cách để thực hiện được chấp niệm đó của mình.
Nếu chấp niệm đó là tốt, mọi người sẽ nghĩ rằng đó là một con ma tốt. Nếu chấp niệm đó là sai trái, con ma sử dụng sự tàn bạo của mình để thực hiện điều đó thì người ta lại nghĩ rằng đó là con ma tàn ác.
Đấy là hiểu biết của tôi về Ma Quỷ.
Chính vì lẽ đó mà trong quá trình bắt ma quỷ và trừ tà, điều đầu tiên tôi phải tìm ra là chấp niệm của Ma Quỷ đó là gì. Nếu đó là ước muốn bình thường, tôi có thể giúp chúng thực hiện điều đó thông qua các cách bình thường để chúng họ hoàn thành tâm nguyện. Để giúp họ không giết người, nếu như có thể làm được, ma quỷ được thực hiện nguyện vọng vừa có thể cứu người, toàn vẹn đôi bên.
Nhưng khi chấp niệm của Ma Quỷ đi ngược lại với lợi ích của con người, ví như việc giết người thì tôi vẫn phải đứng về phía con người.
Sau khi Ma Nữ áo xanh giết chết hai hòa thượng, lại tiếp tục hướng mắt về kẻ còn lại.
Cô vẫn cười khúc khích…
Tôi phát hiện, rất nhiều ma thích cười, nhưng điệu cười của bọn họ cực kỳ khó nghe và cũng cực kỳ đáng sợ, làm cho người ta sởn hết cả gai ốc.
Tiểu hòa thượng hoảng sợ và bỏ chạy.
Lại nói thêm một câu, chạy ngay trước mặt của một con ma đúng là việc đáng để suy nghĩ. Điều này giống như bạn đang đứng trước một con Gấu xám khổng lồ, bạn không đánh lại được nó và lại muốn bỏ chạy? Bạn làm gì bây giờ nhỉ? Nếu mà bạn chỉ biết có chạy và chạy thì cuối cùng chỉ có nhận lại đắng cay mà thôi.
Thi chạy với Ma chắc chắn là không được.
Nhưng mà tiểu hòa thượng cũng không nhận ra điều này. Ngay khi anh ta ra mở cánh cửa đã thấy bóng dáng của Ma Nữ đứng ở bên ngoài và mỉm cười nhìn anh ta.
“ Ngươi? Ngươi lại nghĩ mình có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta chắc?” Ma nữ khinh thường nói.
Tiểu sư phụ hoàn toàn không kịp phản ứng. anh ta ngã sõng soài trên mặt đất, thân hình run rẩy với cái quần ướt đẫm. Anh ta sợ tới nỗi đái cả ra quần…!!!!
Ma nữ áo xanh đưa tay vuốt ve cằm của tên hòa thượng. Tôi quay đầu đi và không dám nhìn vào cảnh tượng tiếp theo. Từ những gì tôi biết về Ma Quỷ, khung cảnh tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.
Ngay lúc tôi ngoảnh mặt đi, tôi đã nghe thấy tiếng “ Rắcccc” của xương gãy. Thật kỳ lạ rằng tiểu hòa thượng đau đớn đến nỗi không nói nên lời.
Tôi quay lại thật chậm rãi để xem cái gì đang xảy ra thì thấy đầu của hòa thượng đang quay mấy vòng và máu đang trào ra từ mắt và miệng.
Một cái chết thật đau đớn, cũng trừng trị đúng tội. Ít nhất tôi không thể đồng cảm với anh ta.
Ma Nữ áo xanh đâu rồi? tôi ngước nhìn xung quanh và không thấy bóng dáng cô ấy. Như vậy cũng tốt, tôi cũng chẳng muốn thấy cô ta. Nếu việc giết hại ba hòa thương làm cô ấy hài lòng, chắc bây giờ đã rời đi, chuyện này đương nhiên là chuyện tốt.
Tuy nhiên đời không như là mơ. Khoảnh khắc tôi thở phào đó thì bất chợt cảm thấy có gì ấn vào vai mình. Tôi xoay đầu lại và thấy ma nữ áo xanh đang tựa đầu vào vai tôi, đắm đuối nhìn mình.
“ A.....” Tôi sợ đến mức ngay lập tức gạt vai của mình ra.
Ma Nữ áo xanh đột nhiên vươn móng vuốt ra hướng về mắt tôi, nếu bị cô ta đâm trúng kiểu gì tôi cũng sẽ mù.
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nhiên ở cửa ra vào xuất hiện hàng nghìn đạo kim quang, khiến cho toàn bộ phòng đều sáng.
Tôi nheo mắt nhìn nơi ánh sáng lấp lánh, thấy được một gương mặt quen thuộc, là Lô Thư, cũng chính là đại sư Chí Thiện, đi ra từ trong ánh sáng.
Tôi thấy trên đầu trọc lốc của Lô Thư lấp lánh ánh vàng, cứ như một chiếc bóng đèn di động. Thật là trái với định luật vật lý học.
Ma nữ áo xanh khi nhìn thấy Lô Thư thì bất động tại chỗ, huyết lệ không ngừng trào ra. Cô lại xoay người không dám nhìn Lô thư.
Đại sư chỉ mất 2,3 bước đã tới trước mặt tôi, vừa cởi trói cho tôi vừa nói với Ma nữ áo xanh: “ Mấy chục năm qua, nàng đã giết đủ người rồi. Mỗi một lần giết người như vậy sát nghiệp lại tăng khiến nàng rơi vào tầng 18 địa ngục, vĩnh viễn không thể vào luân hồi. Bây giờ dừng tay lại, ta còn có thể giúp nàng đi đến âm tào địa phủ còn không phải chịu một ít khổ.”
Dây thừng đã được cởi trói, tôi đã lấy lại được tự do, đứng ở trước người Lô Thư.
Ma nữ nãy giờ vẫn quay lưng lại với chúng tôi. Cô ấy trên tay đang cầm một chiếc gương, chiếu vào Lô Thư. Nhưng ngay khi tôi đứng dậy thì hình ảnh của tôi đã che mất Lô thư ở trong chiếc gương, tôi chợt nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của cô ấy: “Anh không phải là chồng của ta…” (Nam chính nhọ và hậu đậu thế nhờ )
Thế nhưng, tôi lại do dự….
Mặc dù đây là 3 mạng sống, nhưng bây giờ họ lại đang hãm hiếp một cô gái trẻ. Chuyện gì sẽ xảy ra với cô gái ấy sau khi tôi cứu bọn họ?
Hơn nữa tôi còn đang bị trói, kể cả có cứu họ lần này cũng ko thể thoát ra khỏi bàn tay của mấy tên hòa thương đó.
Vào lúc này tôi chợt nhớ tới một câu nói “ Đối xử tử tế với kẻ thù chính là tàn nhẫn với chính mình”
ba tên hòa thượng này phải chết, chỉ khi họ chết cô gái này mới được cứu và tôi mới có một con đường sống. Với suy nghĩ này tôi đã im lặng, không thốt ra bất cứ cảnh báo nào và lặng lẽ nhìn ma nữ áo xanh đang đưa những móng vuốt sắc nhọn lên đầu của ba nhà sư.
Ma Nữ bắt đầu lại rơi huyết lệ và dường như đang nhớ lại những bất hạnh mình đã trải qua khi còn sống, đôi mắt cũng dần trở nên ngoan độc hơn. Cô đặt hai tay lên đầu của hài tên hòa thượng và cắm phập vào đỉnh đầu của hai hòa thượng tạo ra hai cái lỗ sâu hoắm.
Máu tươi phun ra từ những cái lỗ trên đầu hai hòa thượng, bắn cả vào hòa thượng còn lại và cô gái dưới đất
Cô gái đã vô cùng kinh hoảng và sợ hãi rồi còn nhìn thấy dòng máu phun ra từ đầu người đến mức không chịu được mà ngất đi luôn. Chắc chắn những hình ảnh này sẽ ám ảnh cô ấy đến cả đời.
Vị hòa thượng còn lại cũng đã tắt ngúm dục vọng, không còn hứng thú gì với cô gái nữa. Bây giờ cũng đang sợ phát khiếp, tay chân run lẩy bẩy và đờ ra không biết phải làm gì
“Không, Đừng giết tôi”. Đôi mắt của anh ta đờ đẫn nhìn ma nữ áo xanh đang liếm máu trên từng ngón tay, hoảng sợ nghĩ mình sẽ là nạn nhân kế tiếp.
Cầu xin tha mạng với một con ma thì cũng không hiệu quả. Khi bạn đã là mục tiêu của một con ma, bạn muốn đánh nó, tiêu diệt nó sao, hay là tìm kiếm thần linh bảo vệ, hay là làm con ma xúc động trong lòng, để nó có thể khôi phục nhân tính, tha cho bạn.......
Tất nhiên là cái điều cuối cùng đó cũng là điều khó khăn nhất để làm được rồi. Đơn giản là chẳng thể nào khôi phục nhân tính cho một con ma cả.
Nhưng mà cũng chả có gì là tuyệt đối cả, trường hợp Cương Thi Vu Phong Ngân chẳng phải đã khôi phục chút nhân tính hay sao? Chẳng phải lúc trước Tiểu Điệp do tình yêu tác động cũng đã hồi phục nhân tính.... (ND: Ai quên thì Tiểu điệp là con ma cầm theo ô “ Vũ Nữ” nhé)
Vì vậy tất cả những gì tôi cần làm bây giờ là động được cảm xúc yếu ớt nhất trong trái tim ma nữ, khiến cho cô ấy cảm động.
Cũng chính lúc này tôi chợt hiểu ra, không phải cứ là ma thì cần phải bị tiêu diệt.
Một số người đã tin rằng, con người cũng có tốt xấu vì vậy ma cũng có ma tốt và ma xấu, vậy nên không thể cứ nhìn thấy ma là phải tiêu diệt.
Trên thực tế, tôi biết rằng không có quỷ tốt xấu gì cả. Nó là những thứ có nội tâm tồn tại đơn giản và cố chấp nhất. Họ chỉ có một mục tiêu và sẵn sàng làm mọi cách để thực hiện được chấp niệm đó của mình.
Nếu chấp niệm đó là tốt, mọi người sẽ nghĩ rằng đó là một con ma tốt. Nếu chấp niệm đó là sai trái, con ma sử dụng sự tàn bạo của mình để thực hiện điều đó thì người ta lại nghĩ rằng đó là con ma tàn ác.
Đấy là hiểu biết của tôi về Ma Quỷ.
Chính vì lẽ đó mà trong quá trình bắt ma quỷ và trừ tà, điều đầu tiên tôi phải tìm ra là chấp niệm của Ma Quỷ đó là gì. Nếu đó là ước muốn bình thường, tôi có thể giúp chúng thực hiện điều đó thông qua các cách bình thường để chúng họ hoàn thành tâm nguyện. Để giúp họ không giết người, nếu như có thể làm được, ma quỷ được thực hiện nguyện vọng vừa có thể cứu người, toàn vẹn đôi bên.
Nhưng khi chấp niệm của Ma Quỷ đi ngược lại với lợi ích của con người, ví như việc giết người thì tôi vẫn phải đứng về phía con người.
Sau khi Ma Nữ áo xanh giết chết hai hòa thượng, lại tiếp tục hướng mắt về kẻ còn lại.
Cô vẫn cười khúc khích…
Tôi phát hiện, rất nhiều ma thích cười, nhưng điệu cười của bọn họ cực kỳ khó nghe và cũng cực kỳ đáng sợ, làm cho người ta sởn hết cả gai ốc.
Tiểu hòa thượng hoảng sợ và bỏ chạy.
Lại nói thêm một câu, chạy ngay trước mặt của một con ma đúng là việc đáng để suy nghĩ. Điều này giống như bạn đang đứng trước một con Gấu xám khổng lồ, bạn không đánh lại được nó và lại muốn bỏ chạy? Bạn làm gì bây giờ nhỉ? Nếu mà bạn chỉ biết có chạy và chạy thì cuối cùng chỉ có nhận lại đắng cay mà thôi.
Thi chạy với Ma chắc chắn là không được.
Nhưng mà tiểu hòa thượng cũng không nhận ra điều này. Ngay khi anh ta ra mở cánh cửa đã thấy bóng dáng của Ma Nữ đứng ở bên ngoài và mỉm cười nhìn anh ta.
“ Ngươi? Ngươi lại nghĩ mình có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta chắc?” Ma nữ khinh thường nói.
Tiểu sư phụ hoàn toàn không kịp phản ứng. anh ta ngã sõng soài trên mặt đất, thân hình run rẩy với cái quần ướt đẫm. Anh ta sợ tới nỗi đái cả ra quần…!!!!
Ma nữ áo xanh đưa tay vuốt ve cằm của tên hòa thượng. Tôi quay đầu đi và không dám nhìn vào cảnh tượng tiếp theo. Từ những gì tôi biết về Ma Quỷ, khung cảnh tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.
Ngay lúc tôi ngoảnh mặt đi, tôi đã nghe thấy tiếng “ Rắcccc” của xương gãy. Thật kỳ lạ rằng tiểu hòa thượng đau đớn đến nỗi không nói nên lời.
Tôi quay lại thật chậm rãi để xem cái gì đang xảy ra thì thấy đầu của hòa thượng đang quay mấy vòng và máu đang trào ra từ mắt và miệng.
Một cái chết thật đau đớn, cũng trừng trị đúng tội. Ít nhất tôi không thể đồng cảm với anh ta.
Ma Nữ áo xanh đâu rồi? tôi ngước nhìn xung quanh và không thấy bóng dáng cô ấy. Như vậy cũng tốt, tôi cũng chẳng muốn thấy cô ta. Nếu việc giết hại ba hòa thương làm cô ấy hài lòng, chắc bây giờ đã rời đi, chuyện này đương nhiên là chuyện tốt.
Tuy nhiên đời không như là mơ. Khoảnh khắc tôi thở phào đó thì bất chợt cảm thấy có gì ấn vào vai mình. Tôi xoay đầu lại và thấy ma nữ áo xanh đang tựa đầu vào vai tôi, đắm đuối nhìn mình.
“ A.....” Tôi sợ đến mức ngay lập tức gạt vai của mình ra.
Ma Nữ áo xanh đột nhiên vươn móng vuốt ra hướng về mắt tôi, nếu bị cô ta đâm trúng kiểu gì tôi cũng sẽ mù.
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nhiên ở cửa ra vào xuất hiện hàng nghìn đạo kim quang, khiến cho toàn bộ phòng đều sáng.
Tôi nheo mắt nhìn nơi ánh sáng lấp lánh, thấy được một gương mặt quen thuộc, là Lô Thư, cũng chính là đại sư Chí Thiện, đi ra từ trong ánh sáng.
Tôi thấy trên đầu trọc lốc của Lô Thư lấp lánh ánh vàng, cứ như một chiếc bóng đèn di động. Thật là trái với định luật vật lý học.
Ma nữ áo xanh khi nhìn thấy Lô Thư thì bất động tại chỗ, huyết lệ không ngừng trào ra. Cô lại xoay người không dám nhìn Lô thư.
Đại sư chỉ mất 2,3 bước đã tới trước mặt tôi, vừa cởi trói cho tôi vừa nói với Ma nữ áo xanh: “ Mấy chục năm qua, nàng đã giết đủ người rồi. Mỗi một lần giết người như vậy sát nghiệp lại tăng khiến nàng rơi vào tầng 18 địa ngục, vĩnh viễn không thể vào luân hồi. Bây giờ dừng tay lại, ta còn có thể giúp nàng đi đến âm tào địa phủ còn không phải chịu một ít khổ.”
Dây thừng đã được cởi trói, tôi đã lấy lại được tự do, đứng ở trước người Lô Thư.
Ma nữ nãy giờ vẫn quay lưng lại với chúng tôi. Cô ấy trên tay đang cầm một chiếc gương, chiếu vào Lô Thư. Nhưng ngay khi tôi đứng dậy thì hình ảnh của tôi đã che mất Lô thư ở trong chiếc gương, tôi chợt nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của cô ấy: “Anh không phải là chồng của ta…” (Nam chính nhọ và hậu đậu thế nhờ )
Bình luận facebook