Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 682
"Hiện tại Thánh tôn đại nhân hiểu chưa? Chúng ta không có nhiều thời gian." Diệp Phong đột nhiên cao giọng: "Theo tin đồn trong Thánh điện, Hỏa Lệ thần tôn tựa hồ sắp đột phá. Tuy chúng ta không biết đột phá đến mức nào nhưng một khi y ra khỏi thần sơn được thì tiêu diệt Thánh điện sẽ khó hơn nhiều!"
"Vạn nhất... Hỏa Lệ thật sự tiến thêm một bước ở mức thiên giai thì..." Diệp Phong nhấn mạnh: "Kết quả không cần nghĩ cũng biết."
"Diệp Phong các hạ định thế nào?" Thánh tôn và trưởng lão Vu võ tộc nhận ra tình thế nghiêm trọng, không cố giữ lợi ích quan hệ, vấn đạnữao.
"Kỳ thực Diệp Phong về thánh địa lần này, tuyệt không vì khống chế Vu võ tộc và Yêu tộc. Vì hiện tại thời gian khẩn bách, đại địch trước mắt, nếu ba bên không một lòng liên hợp hoặc cứ có tính toán riêng thì khó thoát cảnh bại vong." Diệp Phong nghiêm giọng.
"Dựa vào đâu mà các hạ chắc rằng chỉ cần bọn mỗ nghe theo an bài, nhất sẽ chiến thắng Thánh điện?" Vẫn còn những lời nghi ngờ.
"Bằng vào mỗ đã cắm nội ứng tại Thánh điện! Bằng vào việc mỗ hiểu Hỏa Lệ hơn ai hết! Bằng vào mỗ, chân chân chính chính muốn hủy Thánh điện!" Diệp Phong nói như chém đinh chặt sắt: "Còn nữa... Chỉ có mỗ mới đủ tư cách quyết thắng bại cùng Hỏa Lệ ở thần sơn!"
Chúng nhân xôn xao, những lời trước của Diệp Phong còn khiến hai tộc gật đầu thì câu sau chót liệu có khoác lác? Diệp Phong tu luyện mới bao lâu mà dám nói là sánh với thánh địa thần tôn!
Còn có Thánh tôn đại nhân, Diệp Phong nói thế thì để Thánh tôn vào đâu?
"Ha ha ha!" Thánh tôn không giận mà cười: "Diệp Phong các hạ nói vậy thì bản tôn cũng không phải đối thủ của các hạ rồi?"
Diệp Phong trầm mặc, không phủ nhận coi như mặc nhận. Lưỡng tộc cường giả hoặc tỏ vẻ trào phúng, hoặc chấn kinh, hoặc hồ nghi... Nhưng không ai tin lời gã.
"Được! Bản tôn sẽ lĩnh giáo xem các hạ có bản lĩnh gì mà lón lối như vậy!" Thánh tôn dấy lên khí thế, uy áp ngút trời đổ tới, chúng nhân bị áp lực đầy lùi, để lại một khoảng trống.
"Dưới uy thế của bản tôn mà vẫn bất động, Diệp Phong quả nhiên có chút thủ đoạn." Thánh tôn hơi kinh ngạc, lại nhìn gã thêm mấy lần.
"Nếu Thánh tôn đại nhân kiên trì muốn tỉ thí, Diệp Phong đành đắc tội!" Diệp Phong nheo mắt, thần quang bừng lên: "Tại hạ chỉ xuất một chiêu, Thánh tôn đại nhân có thể ung dung đỡ được thì những lời Diệp Phong nói ban nãy chỉ là không khí. Sau này Diệp Phong không nói gì nữa!"
"Ha ha! Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, hi vọng các hạ không chỉ nói được!" Thánh tôn văn tấm thân tôi luyện từ Như ý bổng tanh tách, năng lượng kinh nhân chảy quanh, không gian cũng méo mó.
Phong cuồng chi lực! Thể hình Diệp Phong hơi to lên, mỗi khối cơ nhục uẩn hàm sức mạnh khiến không gian run rẩy, gã tắm mình trong ngân hôi quang mang chói lòa, như thiên thần thánh khiết giáng lâm!
"Trời đất! Khí thế này hơn thiên giai mười lần thậm chí trăm lần! Diệp Phong sao lại mạnh đến mức này?" Vu võ tộc liên tục kinh hô. Khí thế này khiến bọn Mộc Chân, Lặc Lôi bỏ ý định bác kiến nghị của Diệp Phong.
"Việc này... Uy thế tựa hồ còn hơn cả Thánh tôn đại nhân!" Yêu tộc cũng xôn xao bàn tán, tuy yêu thú đều sùng kính Thánh tôn nhưng so sánh khí tức thì khiến họ hơi bất an.
"Xem chiêu!" Diệp Phong công kích cực kỳ đơn giản, đấm thẳng quyền đầu. Ngân quang mắt thường không tổng rõ trực tiếp tống vào Thánh tôn.
Công kích chưa tới, Thánh tôn đã cảm nhận được áp lực kinh nhân, ông ta khẽ quát, năng lượng quanh mình điên cuồng tụ lại, tạo thành phòng ngự.
"Oành!" Năng lượng cự lãng như thủy triều từ Thánh tôn là trung tâm phun ra, không gian phảng phát biến thành thực chất, khuấy lên từng vòng sóng, hất văng các thiên giai, địa giai.
Ngực họ đều như bị đại chùy đánh trúng, đầu óc tạm thời trống trơn, chỉ bị ảnh hưởng mà họ đã không chịu nổi, sức mạnh đòn này thật ra đạt tới mức nào!
"Ta... Khụ!" Thánh tôn biến sắc một chốc, phun ra một ngụm năng lượng hỗn loạn, tỏ vẻ uể oải hẳn.
Chúng nhân lại ngơ ngẩn, tu vi hơn xa mức thiên giai, thân thể tôi luyện từ khai thiên hỗn độn chi mộc nguyên mà không chịu nổi đòn này của Diệp Phong! Tu vi quá thực chấn cổ thước kim! Đừng nói Diệp Phong tu luyện đến hiện tại mới mười mấy năm!
"Bản tôn nhận thua... Nhưng thân thể bản tôn chưa thành..." Thánh tôn thở dốc, bị Diệp Phong cắt lời.
"Thánh tôn đại nhân nói thân thể này chỉ xuất được sáu thành thực lực khi xưa, nhưng có biết tại hạ sử dụng mấy thành lực đạo chăng?" Diệp Phong nhạt giọng.
"Mấy thành?" Thánh tôn ngạc nhiên.
"Năm thành!" Diệp Phong ngữ khí bình đạm, nhưng đám đông xôn xao, một quyền hủy thiên diệt địa mà chỉ là một nửa sức mạnh của Diệp Phong? Toàn bộ thực lực của gã còn đến mức nào?
Thánh tôn ngẩn ra rồi cười khổ lắc đầu: "Bản tôn... phục rồi..."
Ngay khi Thánh tôn triệt để chịu phục, chúng nhân còn chấn kinh bàn luận thì hư không đột nhiên dấy lên phản ứng năng lượng! Một tia sáng nhỏ xíu ánh lên!
Tia sáng bừng lên, hóa thành một quả ngũ sắc năng lượng cầu khổng lồ, quả cầu nổ tung, hư không rực rỡ sắc màu, mấy chục luồng khí tức hùng hậu đổ tới! Phảng phất đột nhiên xuất hiện thân ảnh mấy trăm vị khách không mời.
"Ha ha ha! Kịch hay đến đây là kết thúc hả? Bọn ta xem còn chưa đã..." Chúng nhân định thần nhìn thì hồn phi phách tán! Toán khách không mời này đều là Thánh điện tinh duệ.
Trong đó có hơn hai mươi thiên giai cường giả, mấy trăm nhân mã còn lại là địa giai. Ngần này cường giả tập hợp lại, khí thế khiến tất thảy run rẩy!
"Đáng ghét, Thánh điện sai lại ẩn thân ở đây?!" Lặc Lôi mắng thầm, nhân mã Yêu tộc và Vu võ tộc tại trường lập tức tụ về phía Diệp Phong, đối diện Thánh điện.
"Ban nãy là thủ đoạn gì? Người Thánh điện sao lại ẩn tàng ngay trước mắt mà chúng ta không phát hiện tung tích!" Yêu tộc có Thánh tôn đạt cảnh giới việt thiên giai. Phe Diệp Phong có Ma tôn cũng là nhân vật cảnh giới cực cao, Yêu vương và Diệp Phong cũng cao thủ trên mức thiên giai. Nhưng hơn hai mươi thiên giai và mấy trăm địa giai ẩn tàng ngay trước mũi mà không phát giác.
Thánh điện có thủ đoạn đó từ khi nào!?
"Hừ! Dù toàn bộ nhân mã tinh duệ của Thánh điện đến đây, bản tôn cũng không ngại gì!" Ma tôn thoáng kinh ngạc rồi cười gằn: "Luận thực lực, chúng ta hơn hẳn!"
Tuy tổng số thiên giai của ba bên không bằng Thánh điện nhưng có nhiều người vượt hơn thiên giai. Thực lực cường giả cấp cao nhất mới là con bài quyết định thắng bại.
"Không đúng..." Yêu vương lắc đầu nhíu mày: "Thánh điện vốn chỉ có hơn mười thiên giai cơ mà? Nhưng giờ lại là hai mươi lăm. Quan sát kỹ thì... mười người tựa hồ là tân tấn thiên giai."
"Sao trong thời gian ngắn như thế Thánh điện đột nhiên mọc ra số lượng thiên giai cường giả cỡ đó? Có lạ không!"
"Thế thì sao? Chúng có nhiều thiên giai hơn cũng làm gì được chúng ta?" Ma tôn tựa hồ khá tự tin, liếc về phía Thánh điện, đứng đầu là Kiếm Vô Phong.
Kiếm Vô Phong như không để ý, trào lộng nhìn phe Diệp Phong, tỏ vẻ nắm chắc.
"Không... Thánh điện không đơn giản như thế." Vẫn ngưng thần nhắm mắt, Diệp Phong lên tiếng.
"Là sao?" Ma tôn không hiểu.
"Mỗ cảm giác được có khí tức nguy hiểm ẩn tàng gần đây!" Diệp Phong thần tình nghiêm túc: "E rằng đó mới là con bài tẩy của Thánh điện."
"Không thể nào!" Ma tôn cẩn thận cảm tri nhưng không có manh mối, lắc đầu: "Diệp Phong, thực lực của ngươi hoặc giả hưn bản tôn nhưng linh hồn cảnh giới cảm tri mấy vạn năm của ta sao lại không tìm ra được... Chỉ e ngươi quá lo xa."
"Không!" Diệp Phong cả quyết: "Khí tức mà mỗ rất quen thuộc, không thể nhầm! Sư phụ, Thẩm Lan, cẩn thận... Cao thủ ẩn tàng này cực kỳ đáng sợ."
"Hừ! Diệp Phong ngươi hà tất hư trương thanh thế cho Thánh điện. Bản tôn sẽ chứng minh cho ngươi thấy toán tiểu tử Thánh điện này đến tự tìm cái chết!" Ma tôn vẫn không tin Diệp Phong, bừng lên khí thế lao tới.
Lão lao vào, cười vang: "Kiếm Vô Phong, hiện tại bản tôn lệnh cho ngươi dẫn người Kim điện đầu hàng bản tôn!"
Đám đông của Thánh điện yên lặng, không phản ứng gì. Kiếm Vô Phong liếc Ma tôn nhưng không nói gì!
"Kiếm Vô Phong! Ngươi quên bản tôn là ai hả? Dám kháng lệnh bản tôn!" Ma tôn cuống lên, khí thế bừng bừng, tựa hồ sắp xuất thủ.
Kim điện nhân mã vẫn bất động. Người điện khác nhìn lão với ánh mắt nhìn kẻ đần độn, trong khi lão giận dữ nhảy lên choi choi.
"Không xong!" Diệp Phong đột nhiên khinh hô.
Hư không đột nhiên thò ra một cánh tay khẽ búng, thân thể Ma tôn như con chim bị bắn rụng, rơi nhanh xuống...
"Vạn nhất... Hỏa Lệ thật sự tiến thêm một bước ở mức thiên giai thì..." Diệp Phong nhấn mạnh: "Kết quả không cần nghĩ cũng biết."
"Diệp Phong các hạ định thế nào?" Thánh tôn và trưởng lão Vu võ tộc nhận ra tình thế nghiêm trọng, không cố giữ lợi ích quan hệ, vấn đạnữao.
"Kỳ thực Diệp Phong về thánh địa lần này, tuyệt không vì khống chế Vu võ tộc và Yêu tộc. Vì hiện tại thời gian khẩn bách, đại địch trước mắt, nếu ba bên không một lòng liên hợp hoặc cứ có tính toán riêng thì khó thoát cảnh bại vong." Diệp Phong nghiêm giọng.
"Dựa vào đâu mà các hạ chắc rằng chỉ cần bọn mỗ nghe theo an bài, nhất sẽ chiến thắng Thánh điện?" Vẫn còn những lời nghi ngờ.
"Bằng vào mỗ đã cắm nội ứng tại Thánh điện! Bằng vào việc mỗ hiểu Hỏa Lệ hơn ai hết! Bằng vào mỗ, chân chân chính chính muốn hủy Thánh điện!" Diệp Phong nói như chém đinh chặt sắt: "Còn nữa... Chỉ có mỗ mới đủ tư cách quyết thắng bại cùng Hỏa Lệ ở thần sơn!"
Chúng nhân xôn xao, những lời trước của Diệp Phong còn khiến hai tộc gật đầu thì câu sau chót liệu có khoác lác? Diệp Phong tu luyện mới bao lâu mà dám nói là sánh với thánh địa thần tôn!
Còn có Thánh tôn đại nhân, Diệp Phong nói thế thì để Thánh tôn vào đâu?
"Ha ha ha!" Thánh tôn không giận mà cười: "Diệp Phong các hạ nói vậy thì bản tôn cũng không phải đối thủ của các hạ rồi?"
Diệp Phong trầm mặc, không phủ nhận coi như mặc nhận. Lưỡng tộc cường giả hoặc tỏ vẻ trào phúng, hoặc chấn kinh, hoặc hồ nghi... Nhưng không ai tin lời gã.
"Được! Bản tôn sẽ lĩnh giáo xem các hạ có bản lĩnh gì mà lón lối như vậy!" Thánh tôn dấy lên khí thế, uy áp ngút trời đổ tới, chúng nhân bị áp lực đầy lùi, để lại một khoảng trống.
"Dưới uy thế của bản tôn mà vẫn bất động, Diệp Phong quả nhiên có chút thủ đoạn." Thánh tôn hơi kinh ngạc, lại nhìn gã thêm mấy lần.
"Nếu Thánh tôn đại nhân kiên trì muốn tỉ thí, Diệp Phong đành đắc tội!" Diệp Phong nheo mắt, thần quang bừng lên: "Tại hạ chỉ xuất một chiêu, Thánh tôn đại nhân có thể ung dung đỡ được thì những lời Diệp Phong nói ban nãy chỉ là không khí. Sau này Diệp Phong không nói gì nữa!"
"Ha ha! Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, hi vọng các hạ không chỉ nói được!" Thánh tôn văn tấm thân tôi luyện từ Như ý bổng tanh tách, năng lượng kinh nhân chảy quanh, không gian cũng méo mó.
Phong cuồng chi lực! Thể hình Diệp Phong hơi to lên, mỗi khối cơ nhục uẩn hàm sức mạnh khiến không gian run rẩy, gã tắm mình trong ngân hôi quang mang chói lòa, như thiên thần thánh khiết giáng lâm!
"Trời đất! Khí thế này hơn thiên giai mười lần thậm chí trăm lần! Diệp Phong sao lại mạnh đến mức này?" Vu võ tộc liên tục kinh hô. Khí thế này khiến bọn Mộc Chân, Lặc Lôi bỏ ý định bác kiến nghị của Diệp Phong.
"Việc này... Uy thế tựa hồ còn hơn cả Thánh tôn đại nhân!" Yêu tộc cũng xôn xao bàn tán, tuy yêu thú đều sùng kính Thánh tôn nhưng so sánh khí tức thì khiến họ hơi bất an.
"Xem chiêu!" Diệp Phong công kích cực kỳ đơn giản, đấm thẳng quyền đầu. Ngân quang mắt thường không tổng rõ trực tiếp tống vào Thánh tôn.
Công kích chưa tới, Thánh tôn đã cảm nhận được áp lực kinh nhân, ông ta khẽ quát, năng lượng quanh mình điên cuồng tụ lại, tạo thành phòng ngự.
"Oành!" Năng lượng cự lãng như thủy triều từ Thánh tôn là trung tâm phun ra, không gian phảng phát biến thành thực chất, khuấy lên từng vòng sóng, hất văng các thiên giai, địa giai.
Ngực họ đều như bị đại chùy đánh trúng, đầu óc tạm thời trống trơn, chỉ bị ảnh hưởng mà họ đã không chịu nổi, sức mạnh đòn này thật ra đạt tới mức nào!
"Ta... Khụ!" Thánh tôn biến sắc một chốc, phun ra một ngụm năng lượng hỗn loạn, tỏ vẻ uể oải hẳn.
Chúng nhân lại ngơ ngẩn, tu vi hơn xa mức thiên giai, thân thể tôi luyện từ khai thiên hỗn độn chi mộc nguyên mà không chịu nổi đòn này của Diệp Phong! Tu vi quá thực chấn cổ thước kim! Đừng nói Diệp Phong tu luyện đến hiện tại mới mười mấy năm!
"Bản tôn nhận thua... Nhưng thân thể bản tôn chưa thành..." Thánh tôn thở dốc, bị Diệp Phong cắt lời.
"Thánh tôn đại nhân nói thân thể này chỉ xuất được sáu thành thực lực khi xưa, nhưng có biết tại hạ sử dụng mấy thành lực đạo chăng?" Diệp Phong nhạt giọng.
"Mấy thành?" Thánh tôn ngạc nhiên.
"Năm thành!" Diệp Phong ngữ khí bình đạm, nhưng đám đông xôn xao, một quyền hủy thiên diệt địa mà chỉ là một nửa sức mạnh của Diệp Phong? Toàn bộ thực lực của gã còn đến mức nào?
Thánh tôn ngẩn ra rồi cười khổ lắc đầu: "Bản tôn... phục rồi..."
Ngay khi Thánh tôn triệt để chịu phục, chúng nhân còn chấn kinh bàn luận thì hư không đột nhiên dấy lên phản ứng năng lượng! Một tia sáng nhỏ xíu ánh lên!
Tia sáng bừng lên, hóa thành một quả ngũ sắc năng lượng cầu khổng lồ, quả cầu nổ tung, hư không rực rỡ sắc màu, mấy chục luồng khí tức hùng hậu đổ tới! Phảng phất đột nhiên xuất hiện thân ảnh mấy trăm vị khách không mời.
"Ha ha ha! Kịch hay đến đây là kết thúc hả? Bọn ta xem còn chưa đã..." Chúng nhân định thần nhìn thì hồn phi phách tán! Toán khách không mời này đều là Thánh điện tinh duệ.
Trong đó có hơn hai mươi thiên giai cường giả, mấy trăm nhân mã còn lại là địa giai. Ngần này cường giả tập hợp lại, khí thế khiến tất thảy run rẩy!
"Đáng ghét, Thánh điện sai lại ẩn thân ở đây?!" Lặc Lôi mắng thầm, nhân mã Yêu tộc và Vu võ tộc tại trường lập tức tụ về phía Diệp Phong, đối diện Thánh điện.
"Ban nãy là thủ đoạn gì? Người Thánh điện sao lại ẩn tàng ngay trước mắt mà chúng ta không phát hiện tung tích!" Yêu tộc có Thánh tôn đạt cảnh giới việt thiên giai. Phe Diệp Phong có Ma tôn cũng là nhân vật cảnh giới cực cao, Yêu vương và Diệp Phong cũng cao thủ trên mức thiên giai. Nhưng hơn hai mươi thiên giai và mấy trăm địa giai ẩn tàng ngay trước mũi mà không phát giác.
Thánh điện có thủ đoạn đó từ khi nào!?
"Hừ! Dù toàn bộ nhân mã tinh duệ của Thánh điện đến đây, bản tôn cũng không ngại gì!" Ma tôn thoáng kinh ngạc rồi cười gằn: "Luận thực lực, chúng ta hơn hẳn!"
Tuy tổng số thiên giai của ba bên không bằng Thánh điện nhưng có nhiều người vượt hơn thiên giai. Thực lực cường giả cấp cao nhất mới là con bài quyết định thắng bại.
"Không đúng..." Yêu vương lắc đầu nhíu mày: "Thánh điện vốn chỉ có hơn mười thiên giai cơ mà? Nhưng giờ lại là hai mươi lăm. Quan sát kỹ thì... mười người tựa hồ là tân tấn thiên giai."
"Sao trong thời gian ngắn như thế Thánh điện đột nhiên mọc ra số lượng thiên giai cường giả cỡ đó? Có lạ không!"
"Thế thì sao? Chúng có nhiều thiên giai hơn cũng làm gì được chúng ta?" Ma tôn tựa hồ khá tự tin, liếc về phía Thánh điện, đứng đầu là Kiếm Vô Phong.
Kiếm Vô Phong như không để ý, trào lộng nhìn phe Diệp Phong, tỏ vẻ nắm chắc.
"Không... Thánh điện không đơn giản như thế." Vẫn ngưng thần nhắm mắt, Diệp Phong lên tiếng.
"Là sao?" Ma tôn không hiểu.
"Mỗ cảm giác được có khí tức nguy hiểm ẩn tàng gần đây!" Diệp Phong thần tình nghiêm túc: "E rằng đó mới là con bài tẩy của Thánh điện."
"Không thể nào!" Ma tôn cẩn thận cảm tri nhưng không có manh mối, lắc đầu: "Diệp Phong, thực lực của ngươi hoặc giả hưn bản tôn nhưng linh hồn cảnh giới cảm tri mấy vạn năm của ta sao lại không tìm ra được... Chỉ e ngươi quá lo xa."
"Không!" Diệp Phong cả quyết: "Khí tức mà mỗ rất quen thuộc, không thể nhầm! Sư phụ, Thẩm Lan, cẩn thận... Cao thủ ẩn tàng này cực kỳ đáng sợ."
"Hừ! Diệp Phong ngươi hà tất hư trương thanh thế cho Thánh điện. Bản tôn sẽ chứng minh cho ngươi thấy toán tiểu tử Thánh điện này đến tự tìm cái chết!" Ma tôn vẫn không tin Diệp Phong, bừng lên khí thế lao tới.
Lão lao vào, cười vang: "Kiếm Vô Phong, hiện tại bản tôn lệnh cho ngươi dẫn người Kim điện đầu hàng bản tôn!"
Đám đông của Thánh điện yên lặng, không phản ứng gì. Kiếm Vô Phong liếc Ma tôn nhưng không nói gì!
"Kiếm Vô Phong! Ngươi quên bản tôn là ai hả? Dám kháng lệnh bản tôn!" Ma tôn cuống lên, khí thế bừng bừng, tựa hồ sắp xuất thủ.
Kim điện nhân mã vẫn bất động. Người điện khác nhìn lão với ánh mắt nhìn kẻ đần độn, trong khi lão giận dữ nhảy lên choi choi.
"Không xong!" Diệp Phong đột nhiên khinh hô.
Hư không đột nhiên thò ra một cánh tay khẽ búng, thân thể Ma tôn như con chim bị bắn rụng, rơi nhanh xuống...
Bình luận facebook