Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 120
Editor: Táo đỏ phố núi
“Anh không đi làm, anh không sợ công ty đóng cửa hay sao?” Tiếu Bảo Bối không có thói quen có người lẽo đẽo đi theo bên cạnh, đặc biệt là nhan sắc của người này lại xuất sắc như vậy. Khiến cho cô đi cùng anh ở trên đường gặp biết bao nhiêu ánh mắt xem thường.
“Đóng cửa càng hay, em nuôi anh!” Phía sau là giọng điệu trêu chọc của anh.
“Anh muốn làm tiểu bạch kiểm?” Cô giận dữ, quay đầu lại hét lên.
Thành thật mà nói, quả thật là cô rất xem thường tiểu bạch kiểm.
“Ừ, ý tưởng này cũng không tệ!” Người đàn ông nào đó sờ cằm, bộ dạng vui vẻ thoải mái.
“Anh đúng là không thể nói lý mà!” Nói xong lời này, Tiếu Bảo Bối xoay người, không có ý định cãi lý với người không biết xấu hổ này.
Nhưng mà Kiều Trác Phàm ở phía sau vẫn luôn đi theo sát cô.
Thật ra Kiều Trác Phàm cũng biết tính tình mình không tốt.
Cô gái đi ở phía trước, anh đi theo sát phía sau, thỉnh thoảng còn níu tóc trêu chọc cô.
Hành động này, quả thực ngây thơ như những đứa trẻ mẫu giáo trêu chọc bạn.
Nhưng mà anh vẫn rất thích thú.
“Quý Tổng, hôm nay có cuộc họp đại hội cổ đông?” Vào lúc Tiếu Bảo Bối cố gắng muốn thoát khỏi người đàn ông muốn làm tiểu bạch kiểm kia, thì cách đó không xa vang lên một giọng nói như vậy.
“Đại hội cổ đông? Mới thời gian trước không phải đã mở cuộc họp rồi sao?” Lúc này cũng là thời gian Quý Xuyên đi tới công ty.
Đêm qua say rượu, khiến cho đầu óc của anh ta choáng váng.
Cũng khiến cho sáng sớm nay anh ta không thể không nán lại trên giường thêm một lát.
Đau đầu nhưng hôm nay không phải là cuối tuần nên Quý Xuyên chỉ có thể đứng dậy.
Chạy tới công ty, lúc này lại được thông báo hôm nay có cuộc họp đại hội cổ đông?
“Là như vậy. Tối qua phó tổng giám đốc Tiếu Huyên thông báo, cụ thể như thế nào thì tôi cũng không biết. Nhưng mà dường như những cổ đông lớn đều đã đến rồi, đang ngồi chờ ở phòng họp!”
Đi bên cạnh của Quý Xuyên là trợ lý của anh ta.
Thấy Quý Xuyên đi làm anh ta liền thông báo cho Quý Xuyên lịch trình công việc ngày hôm nay, đó là công việc cần thiết hàng ngày của anh ta.
“Tiếu Huyên?” Nghe được cái tên này, Quý Xuyên lập tức hiểu ra dự định của hai mẹ con Tiếu Huyên. Ngay lập tức ánh mắt của anh ta tối đi.
Đầu tiên là châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Tiếu Bảo Bối và Kiều Trác Phàm, lúc này lại muốn rèn sắt khi còn nóng định kéo Tiếu Đằng xuống sao?
Quý Xuyên không thể không thừa nhận, Tiếu Vi thật sự đã đi một nước cờ rất tốt.
"Đại hội cổ đông?"
Lúc Tiếu Bảo Bối nghe thấy mấy từ này, cũng bị sợ hết hồn.
Đại hội cổ đông hàng năm đều là lúc Tiếu Vi khiêu chiến với Tiếu Đằng. Chuyện này giống như trở thành truyền thống từ trước tới giờ.
Mà mỗi lần triệu tập cuộc họp đại hội cổ đông kia, chính là thời gian mà Tiếu Bảo Bối lo lắng nhất.
Không phải là cô không nỡ buông quyền thế và tiền tài kia, mà là cô lo lắng cho sức khỏe của cha cô.
Tiếu Thị này mặc dù nói là thừa kế từ ông nội, nhưng mà mấy chục năm nay cũng là do công sức của cha cô bỏ ra, trong tay của ông nó mới càng phát triển. Có thể nói, Tiếu Thị ở trong mắt của cha cô, giống như là một đứa con khác của ông vậy.
Nếu như Tiếu Vi cứ như vậy mà cướp nó đi, làm sao cha cô chịu được?
“Tại sao lại muốn triệu tập cuộc họp đại hội cổ đông?” Tiếu Bảo Bối vừa nghe thấy mấy chữ như vậy thì cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhăn nhó lại.
“Bảo Bối?” Quý Xuyên nghe thấy giọng nói của cô, liền xoay người lại.
Đúng như mong đợi của anh ta, liền nhìn thấy Tiếu Bảo Bối đứng ở chỗ không xa, khóe môi của Quý Xuyên lặng lẽ cong lên. Nhưng khi nhìn thấy còn có một người bên cạnh Tiếu Bảo Bối là Kiều Trác Phàm thì đường cong trên khóe miệng của anh ta từ từ thu lại.
Tiếu Bảo Bối nhìn Quý Xuyên, như muốn từ trong mắt của anh ta đọc được một chút gì đó.
Lúc này, chỗ Quý Xuyên bị đánh ngày hôm qua, vẫn còn loáng thoáng nhìn thấy một chút dấu vết.
Hai người nhìn nhau một lát, Kiều đại gia trực tiếp đi lên dùng thân mình ngăn cách giữa bọn họ.
“Nhìn cái gì vậy, nếu như còn nhìn nữa ông móc mắt con mắt của anh ra làm cầu đá bây giờ!”
Xưa nay Kiều Trác Phàm vốn rất khoe khoang.
Làm sao anh có thể chấp nhận Quý Xuyên quan sát Tiếu Bảo Bối kỹ như vậy?
Kiều Trác Phàm chia cắt ánh mắt của đôi người yêu cũ, ngay cả một chút áy náy cũng không hề có, tiện đó còn chỉ tay về phía người trợ lý đứng bên cạnh Quý Xuyên: “Cậu... Lại đây cho tôi!”
Không hổ là Kiều Trác Phàm, trên người của anh tỏa ra khí thế đặc biệt có sức uy hiếp hơn người, khiến cho bất cứ người nào cũng không thể không phục tùng.
Lập tức trợ lý của Quý Xuyên liền đi tới bên này.
“Anh Kiều, có chuyện gì sao?” Thời gian trước, chuyện của Kiều Trác Phàm và Tiếu Bảo Bối, đã đồn ầm lên ở Tiếu Thị. Cho nên, vị trợ lý này cũng nhận ra Kiều Trác Phàm.
“Các người đang nói cái gì mà đại hội cổ đông của Tiếu Thị?”
Vừa rồi anh chỉ lo gây rối với Tiếu Bảo Bối, thực sự không nghe thấy rõ bọn họ đang nói tới chuyện gì.
Nếu không phải là Tiếu Bảo Bối chú ý tới những thứ này, thì căn bản Kiều Trác Phàm cũng không để tâm.
“Đây là thông báo của phó tổng giám đốc Tiếu, nghe nói hôm nay nhóm cổ đông lớn sẽ tới tham gia, bảo tôi thông báo cho tổng giám đốc Quý tới tham gia! Nhưng nội dung cụ thể, thì tôi cũng không biết rõ lắm!” Người kia thành thưc bẩm báo.
Nhưng Kiều Trác Phàm vừa nghe những thứ này, thì lông mày lập tức nhíu lại.
“Nhóm cổ đông lớn cũng sẽ tới? Tại sao lại không có người nào thông báo cho tôi biết?” Điều này quả thực là không tưởng tượng nổi.
Nhưng mà Quý Xuyên lại hiểu rất rõ, đây cũng chính là mục đích của hai mẹ con Tiếu Vi và Tiếu Huyên.
Làm cho mối quan hệ của Kiều Trác Phàm và Tiếu Bảo Bối căng thẳng lên, sau đó thì chuyện của Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm sẽ không thèm để ý tới.
Nếu như vậy thì cho dù bọn họ có làm ầm ĩ như thế nào ở Tiếu Thị đi chăng nữa, thì Kiều Trác Phàm cũng sẽ không biết.
Nhưng cuộc họp lần này, bọn họ căn bản không ngờ tới Kiều Trác Phàm sẽ tham gia!
“Điều này tôi cũng không biết!” Trợ lý lẩm bẩm.
“Hỏi cái gì cũng không biết, đúng là ngu ngốc!” Người như vậy, nếu như ở Đế Phàm đã sớm bị anh đuổi cổ đi rồi.
Ở phía sau Tiếu Bảo Bối không ngừng cử động.
Thật ra cô rất muốn đi qua Kiều Trác Phàm để đi tới phòng làm việc.
Ai ngờ này người đàn ông này cho rằng cô muốn gặp mặt Quý Xuyên, liên tục ngăn cản cô.
Tiếu Bảo Bối buồn bực, có phải sau gáy của người đàn ông này có mắt hay không vậy?
Nếu không thì tại sao cô tránh sang một bên anh cũng đi sang ngăn cản lại?
Anh ỷ vào mình có chân tay dài, ngăn cản trước mặt của cô, mặc kệ cô dùng móng vuốt cào cấu như thế nào, đều không thể tránh đi được.
“Kiều Trác Phàm, anh đi về trước đi!”
Rơi vào đường cùng, Tiếu Bảo Bối chỉ có thể ra lệnh đuổi khách.
Ai ngờ Kiều đại gia vẫn giữ bộ dạng duy ngã độc tôn.
“Chuyện này là không thể được rồi. Em không nghe thấy họ nói hôm nay sẽ triệu tập cuộc họp cổ đông hay sao? Anh lại nắm giữa hai mươi phần trăm cổ phần của Tiếu Thị, số cổ phiếu này, cũng khá lớn đúng không!”
Nói xong lời này, Kiều Trác Phàm thấy cô không trả lời, lập tức ôm lấy eo của cô, ghé mặt lại gần cô, ép hỏi: “Có lớn không?”
Được rồi, lúc này trên gương mặt của Kiều Trác Phàm còn mang theo một nụ cười tà ác, hơn nữa lúc anh ép hỏi Tiếu Bảo Bối, môi của anh còn ghé sát vào bên tai của Tiếu Bảo Bối.
Động tác mập mờ như vậy, không giống như Kiều Trác Phàm đang ép hỏi xem cổ phần của anh ở Tiếu Thị có lớn hay không, mà giống như anh đang ép hỏi Tiếu Bảo Bối một nội dung có chút đen tối...
Cảnh tượng này khiến cho vị trợ lý kia nhìn thấy có chút xấu hổ đỏ mặt. Anh ta vẫn còn là một thanh niên lớn tuổi chưa lập gia đình, cảnh tượng này đã nhắc nhở anh ta độc thân mới đáng buồn làm sao.
Giống như vậy, Quý Xuyên nhìn thấy như vậy cũng liên tưởng tới thứ gì đó. Nhưng mà anh ta không giống như trợ lý của anh ta, không hề có chút xấu hổ nào. Lúc này trong mắt của anh ta ngoại trừ đố kỵ ra thì còn có chút không hiểu.
Dựa theo những gì Tiếu Huyên nói, Tiếu Bảo Bối không phải là đã bị...
Hơn nữa, chuyện này Kiều Trác Phàm cũng biết rõ.
Vì sao nhìn Kiều Trác Phàm lúc này lại giống như không hề để ý tới chuyện đó một chút nào?
“Anh không đi làm, anh không sợ công ty đóng cửa hay sao?” Tiếu Bảo Bối không có thói quen có người lẽo đẽo đi theo bên cạnh, đặc biệt là nhan sắc của người này lại xuất sắc như vậy. Khiến cho cô đi cùng anh ở trên đường gặp biết bao nhiêu ánh mắt xem thường.
“Đóng cửa càng hay, em nuôi anh!” Phía sau là giọng điệu trêu chọc của anh.
“Anh muốn làm tiểu bạch kiểm?” Cô giận dữ, quay đầu lại hét lên.
Thành thật mà nói, quả thật là cô rất xem thường tiểu bạch kiểm.
“Ừ, ý tưởng này cũng không tệ!” Người đàn ông nào đó sờ cằm, bộ dạng vui vẻ thoải mái.
“Anh đúng là không thể nói lý mà!” Nói xong lời này, Tiếu Bảo Bối xoay người, không có ý định cãi lý với người không biết xấu hổ này.
Nhưng mà Kiều Trác Phàm ở phía sau vẫn luôn đi theo sát cô.
Thật ra Kiều Trác Phàm cũng biết tính tình mình không tốt.
Cô gái đi ở phía trước, anh đi theo sát phía sau, thỉnh thoảng còn níu tóc trêu chọc cô.
Hành động này, quả thực ngây thơ như những đứa trẻ mẫu giáo trêu chọc bạn.
Nhưng mà anh vẫn rất thích thú.
“Quý Tổng, hôm nay có cuộc họp đại hội cổ đông?” Vào lúc Tiếu Bảo Bối cố gắng muốn thoát khỏi người đàn ông muốn làm tiểu bạch kiểm kia, thì cách đó không xa vang lên một giọng nói như vậy.
“Đại hội cổ đông? Mới thời gian trước không phải đã mở cuộc họp rồi sao?” Lúc này cũng là thời gian Quý Xuyên đi tới công ty.
Đêm qua say rượu, khiến cho đầu óc của anh ta choáng váng.
Cũng khiến cho sáng sớm nay anh ta không thể không nán lại trên giường thêm một lát.
Đau đầu nhưng hôm nay không phải là cuối tuần nên Quý Xuyên chỉ có thể đứng dậy.
Chạy tới công ty, lúc này lại được thông báo hôm nay có cuộc họp đại hội cổ đông?
“Là như vậy. Tối qua phó tổng giám đốc Tiếu Huyên thông báo, cụ thể như thế nào thì tôi cũng không biết. Nhưng mà dường như những cổ đông lớn đều đã đến rồi, đang ngồi chờ ở phòng họp!”
Đi bên cạnh của Quý Xuyên là trợ lý của anh ta.
Thấy Quý Xuyên đi làm anh ta liền thông báo cho Quý Xuyên lịch trình công việc ngày hôm nay, đó là công việc cần thiết hàng ngày của anh ta.
“Tiếu Huyên?” Nghe được cái tên này, Quý Xuyên lập tức hiểu ra dự định của hai mẹ con Tiếu Huyên. Ngay lập tức ánh mắt của anh ta tối đi.
Đầu tiên là châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Tiếu Bảo Bối và Kiều Trác Phàm, lúc này lại muốn rèn sắt khi còn nóng định kéo Tiếu Đằng xuống sao?
Quý Xuyên không thể không thừa nhận, Tiếu Vi thật sự đã đi một nước cờ rất tốt.
"Đại hội cổ đông?"
Lúc Tiếu Bảo Bối nghe thấy mấy từ này, cũng bị sợ hết hồn.
Đại hội cổ đông hàng năm đều là lúc Tiếu Vi khiêu chiến với Tiếu Đằng. Chuyện này giống như trở thành truyền thống từ trước tới giờ.
Mà mỗi lần triệu tập cuộc họp đại hội cổ đông kia, chính là thời gian mà Tiếu Bảo Bối lo lắng nhất.
Không phải là cô không nỡ buông quyền thế và tiền tài kia, mà là cô lo lắng cho sức khỏe của cha cô.
Tiếu Thị này mặc dù nói là thừa kế từ ông nội, nhưng mà mấy chục năm nay cũng là do công sức của cha cô bỏ ra, trong tay của ông nó mới càng phát triển. Có thể nói, Tiếu Thị ở trong mắt của cha cô, giống như là một đứa con khác của ông vậy.
Nếu như Tiếu Vi cứ như vậy mà cướp nó đi, làm sao cha cô chịu được?
“Tại sao lại muốn triệu tập cuộc họp đại hội cổ đông?” Tiếu Bảo Bối vừa nghe thấy mấy chữ như vậy thì cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhăn nhó lại.
“Bảo Bối?” Quý Xuyên nghe thấy giọng nói của cô, liền xoay người lại.
Đúng như mong đợi của anh ta, liền nhìn thấy Tiếu Bảo Bối đứng ở chỗ không xa, khóe môi của Quý Xuyên lặng lẽ cong lên. Nhưng khi nhìn thấy còn có một người bên cạnh Tiếu Bảo Bối là Kiều Trác Phàm thì đường cong trên khóe miệng của anh ta từ từ thu lại.
Tiếu Bảo Bối nhìn Quý Xuyên, như muốn từ trong mắt của anh ta đọc được một chút gì đó.
Lúc này, chỗ Quý Xuyên bị đánh ngày hôm qua, vẫn còn loáng thoáng nhìn thấy một chút dấu vết.
Hai người nhìn nhau một lát, Kiều đại gia trực tiếp đi lên dùng thân mình ngăn cách giữa bọn họ.
“Nhìn cái gì vậy, nếu như còn nhìn nữa ông móc mắt con mắt của anh ra làm cầu đá bây giờ!”
Xưa nay Kiều Trác Phàm vốn rất khoe khoang.
Làm sao anh có thể chấp nhận Quý Xuyên quan sát Tiếu Bảo Bối kỹ như vậy?
Kiều Trác Phàm chia cắt ánh mắt của đôi người yêu cũ, ngay cả một chút áy náy cũng không hề có, tiện đó còn chỉ tay về phía người trợ lý đứng bên cạnh Quý Xuyên: “Cậu... Lại đây cho tôi!”
Không hổ là Kiều Trác Phàm, trên người của anh tỏa ra khí thế đặc biệt có sức uy hiếp hơn người, khiến cho bất cứ người nào cũng không thể không phục tùng.
Lập tức trợ lý của Quý Xuyên liền đi tới bên này.
“Anh Kiều, có chuyện gì sao?” Thời gian trước, chuyện của Kiều Trác Phàm và Tiếu Bảo Bối, đã đồn ầm lên ở Tiếu Thị. Cho nên, vị trợ lý này cũng nhận ra Kiều Trác Phàm.
“Các người đang nói cái gì mà đại hội cổ đông của Tiếu Thị?”
Vừa rồi anh chỉ lo gây rối với Tiếu Bảo Bối, thực sự không nghe thấy rõ bọn họ đang nói tới chuyện gì.
Nếu không phải là Tiếu Bảo Bối chú ý tới những thứ này, thì căn bản Kiều Trác Phàm cũng không để tâm.
“Đây là thông báo của phó tổng giám đốc Tiếu, nghe nói hôm nay nhóm cổ đông lớn sẽ tới tham gia, bảo tôi thông báo cho tổng giám đốc Quý tới tham gia! Nhưng nội dung cụ thể, thì tôi cũng không biết rõ lắm!” Người kia thành thưc bẩm báo.
Nhưng Kiều Trác Phàm vừa nghe những thứ này, thì lông mày lập tức nhíu lại.
“Nhóm cổ đông lớn cũng sẽ tới? Tại sao lại không có người nào thông báo cho tôi biết?” Điều này quả thực là không tưởng tượng nổi.
Nhưng mà Quý Xuyên lại hiểu rất rõ, đây cũng chính là mục đích của hai mẹ con Tiếu Vi và Tiếu Huyên.
Làm cho mối quan hệ của Kiều Trác Phàm và Tiếu Bảo Bối căng thẳng lên, sau đó thì chuyện của Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm sẽ không thèm để ý tới.
Nếu như vậy thì cho dù bọn họ có làm ầm ĩ như thế nào ở Tiếu Thị đi chăng nữa, thì Kiều Trác Phàm cũng sẽ không biết.
Nhưng cuộc họp lần này, bọn họ căn bản không ngờ tới Kiều Trác Phàm sẽ tham gia!
“Điều này tôi cũng không biết!” Trợ lý lẩm bẩm.
“Hỏi cái gì cũng không biết, đúng là ngu ngốc!” Người như vậy, nếu như ở Đế Phàm đã sớm bị anh đuổi cổ đi rồi.
Ở phía sau Tiếu Bảo Bối không ngừng cử động.
Thật ra cô rất muốn đi qua Kiều Trác Phàm để đi tới phòng làm việc.
Ai ngờ này người đàn ông này cho rằng cô muốn gặp mặt Quý Xuyên, liên tục ngăn cản cô.
Tiếu Bảo Bối buồn bực, có phải sau gáy của người đàn ông này có mắt hay không vậy?
Nếu không thì tại sao cô tránh sang một bên anh cũng đi sang ngăn cản lại?
Anh ỷ vào mình có chân tay dài, ngăn cản trước mặt của cô, mặc kệ cô dùng móng vuốt cào cấu như thế nào, đều không thể tránh đi được.
“Kiều Trác Phàm, anh đi về trước đi!”
Rơi vào đường cùng, Tiếu Bảo Bối chỉ có thể ra lệnh đuổi khách.
Ai ngờ Kiều đại gia vẫn giữ bộ dạng duy ngã độc tôn.
“Chuyện này là không thể được rồi. Em không nghe thấy họ nói hôm nay sẽ triệu tập cuộc họp cổ đông hay sao? Anh lại nắm giữa hai mươi phần trăm cổ phần của Tiếu Thị, số cổ phiếu này, cũng khá lớn đúng không!”
Nói xong lời này, Kiều Trác Phàm thấy cô không trả lời, lập tức ôm lấy eo của cô, ghé mặt lại gần cô, ép hỏi: “Có lớn không?”
Được rồi, lúc này trên gương mặt của Kiều Trác Phàm còn mang theo một nụ cười tà ác, hơn nữa lúc anh ép hỏi Tiếu Bảo Bối, môi của anh còn ghé sát vào bên tai của Tiếu Bảo Bối.
Động tác mập mờ như vậy, không giống như Kiều Trác Phàm đang ép hỏi xem cổ phần của anh ở Tiếu Thị có lớn hay không, mà giống như anh đang ép hỏi Tiếu Bảo Bối một nội dung có chút đen tối...
Cảnh tượng này khiến cho vị trợ lý kia nhìn thấy có chút xấu hổ đỏ mặt. Anh ta vẫn còn là một thanh niên lớn tuổi chưa lập gia đình, cảnh tượng này đã nhắc nhở anh ta độc thân mới đáng buồn làm sao.
Giống như vậy, Quý Xuyên nhìn thấy như vậy cũng liên tưởng tới thứ gì đó. Nhưng mà anh ta không giống như trợ lý của anh ta, không hề có chút xấu hổ nào. Lúc này trong mắt của anh ta ngoại trừ đố kỵ ra thì còn có chút không hiểu.
Dựa theo những gì Tiếu Huyên nói, Tiếu Bảo Bối không phải là đã bị...
Hơn nữa, chuyện này Kiều Trác Phàm cũng biết rõ.
Vì sao nhìn Kiều Trác Phàm lúc này lại giống như không hề để ý tới chuyện đó một chút nào?
Bình luận facebook