Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-52
Chương 52: Mặc Lâm
Bất chợt, ánh mắt Vũ Minh Nguyệt nhìn đến một chiếc đầm ở gần bên trong. Chiếc đầm galaxy có màu xanh tím, được đính những viên pha lê nhỏ, nhìn nó như chứa đựng cả vũ trụ.
" Ân Ly, em muốn mua đầm dạ hội sao? Chị thấy chiếc đầm bên trong rất đặc biệt, em nhìn thử xem!" Vũ Minh Nguyệt kéo tay Ngôn Ân Ly nói.
" Whoa, thật sự rất xinh đẹp nha! Em phải thử một chút!" Ngôn Ân Ly tầm mắt nhìn đến, cô bất ngờ cảm thán.
Nhân viên cửa hàng nhanh chóng lấy mẫu đầm đến cho Ngôn Ân Ly, cô vội đi vào trong thay đồ. Vũ Minh Nguyệt ở bên ngoài, cô cũng dạo một vòng cửa hàng, xem thử những chiếc đầm khác. Còn đang ngơ ngẩn, thì phía sau cô một giọng nói vang lên.
" Tiểu Nguyệt!"
Vũ Minh Nguyệt thoáng chút giật mình, cô xoay người lại. Nhìn thấy dáng người trước mặt, cô không khỏi bất ngờ.
" Mặc Lâm, là anh thật sao?" Cô kinh ngạc hỏi.
" Là anh đây!" Mặc Lâm mỉm cười đáp.
Có thể nói Mặc Lâm mới chính là bạn thanh mai trúc mã của Vũ Minh Nguyệt. Lúc còn bé hai người đã quen biết nhau, phải nói là hai người rất thân. Nhưng sau đó gia đình Mặc Lâm gặp chuyện, bắt buộc hắn phải sang nước M một thời gian, vì vậy hai người bị chia cách.
Tám năm sau đó, Mặc Lâm trở về, nhưng lúc này Vũ Minh Nguyệt và Lưu Phi Phàm đã có hôn ước với nhau. Quá đau lòng, Mặc Lâm lại quyết định quay về nước M. Lần này hắn trở về, là vì nghe tin Vũ Minh Nguyệt và Lưu Phi Phàm đã hủy hôn, hắn sẽ không trốn tránh nữa, mà sẽ mạnh mẽ bày tỏ tình cảm với cô.
" Mặc Lâm, thật sự là không nhìn ra anh mà!" Vũ Minh Nguyệt hai mắt tròn xoe nói.
" Tiểu Nguyệt, anh thật sự rất nhớ em!" Bất ngờ Mặc Lâm giang tay ôm lấy Vũ Minh Nguyệt, khiến cô không kịp trở tay.
" Mặc Lâm, anh làm gì vậy? Nhân viên đang nhìn chúng ta kìa!" Vũ Minh Nguyệt hốt hoảng kêu lên, cô vội đưa tay đẩy Mặc Lâm ra.
" Tách!" Ngôn Ân Ly vừa hay đã kịp thời chụp lại khoảnh khắc đó, cô mỉm cười gửi tấm ảnh vào nhóm chat với nội dung.
[ Đại ca, có người đang đào góc tường nhà anh kia kìa, bảo bối của anh sắp bị cuỗm mất rồi này!]
[ Em đang ở đâu?]
Chưa đầy một phút, Lệ Tử Sâm đã nhắn lại cho cô.
[ Trung tâm mua sắm của Lệ Gia nha! Anh mau đến đây đi!]
[ Đợi anh!]
" Chuẩn bị có một bình dấm siêu to, siêu khổng lồ sắp phát nổ rồi!"
Xong việc, Ngôn Ân Ly nở nụ cười thích thú, cô lúc này mới nhấc làn váy dài chạy đến bên cạnh Vũ Minh Nguyệt.
" Chị Minh Nguyệt, đây là ai vậy?" Cô giả vờ ngây thơ hỏi.
" Anh ấy là một người bạn của chị, vừa mới từ nước ngoài trở về!" Vũ Minh Nguyệt nhìn cô trả lời.
" Chào anh, em là Ngôn Ân Ly! Cũng là bạn của chị Minh Nguyệt!" Ngôn Ân Ly nhìn Mặc Lâm nói.
" Chào em, anh là Mặc Lâm! Rất vui được gặp em!" Mặc Lâm lịch sự mỉm cười nói.
" Chị Minh Nguyệt, chị nhìn xem có đẹp không?" Ngôn Ân Ly đổi chủ đề, cô đưa tay nắm lấy vạt váy xòe ra hỏi.
" Ân Ly, chiếc đầm này đúng là hợp với em! Thật sự rất xinh đẹp!" Vũ Minh Nguyệt nhìn Ngôn Ân Ly nói.
" Chị Minh Nguyệt, chị cũng chọn một cái đi!" Ngôn Ân Ly lại lôi kéo cô.
Giằng co một hồi, cuối cùng Vũ Minh Nguyệt cũng phải chọn bừa một cái. Chiếc đầm của cô có màu xanh coban, kiểu dáng lệch vai quyến rũ, phần eo được cut out táo bạo khoe trọn vòng eo con kiến của cô.
" Chị Minh Nguyệt, em không còn gì để nói nữa, chị quá đẹp!" Ngôn Ân Ly ánh mắt lấp lánh nói, gương mặt đầy ngưỡng mộ.
" Em đừng có khen chị mãi như vậy chứ! Là do chiếc đầm này quá đẹp mới đúng!" Vũ Minh Nguyệt ngại ngùng đáp.
" Anh Mặc Lâm, chị Minh Nguyệt rất đẹp đúng không?" Ngôn Ân Ly nhìn qua Mặc Lâm hỏi.
" Đúng vậy, Minh Nguyệt thật sự rất đẹp!" Mặc Lâm gật đầu đáp lời, hắn say đắm nhìn Vũ Minh Nguyệt không rời mắt.
Sau khi mua sắm xong xuôi, hai người lại tiếp tục dạo một vòng trung tâm. Mà Mặc Lâm cứ kè kè đi theo họ, không có ý định muốn rời đi.
" Đến giờ ăn trưa rồi, anh có thể mời hai em đi ăn được không?" Mặc Lâm nhìn đồng hồ, hắn lên tiếng nói.
" Có thể nha! Chúng ta đi thôi, em cũng đói lắm rồi!" Không chờ Vũ Minh Nguyệt nói gì, Ngôn Ân Ly đã lên tiếng trước.
Ba người đi vào một nhà hàng nổi tiếng trong trung tâm, Ngôn Ân Ly cố tình chọn chỗ ngồi gần cửa kính, để chốc nữa Lệ Tử Sâm dễ tìm thấy.
" Tiểu Nguyệt, Ân Ly! Hai em chọn món đi!" Mặc Lâm đưa thực đơn cho hai người họ.
" Vậy em không khách sáo nha!" Ngôn Ân Ly đưa tay cầm lấy thực đơn, cô không ngần ngại mà gọi món ăn.
Chọn xong, cô lại đưa thực đơn cho Vũ Minh Nguyệt, rồi đi vào nhà vệ sinh. Quan sát xung quanh không thấy có người, Ngôn Ân Ly lại lấy điện thoại gọi cho Lệ Tử Sâm.
" Đại ca, khi nào anh mới đến đây! Chị dâu sắp xiu lòng rồi kia, đối phương vừa đẹp trai lại ga lăng, anh không đến nhanh là mất vợ như chơi!" Ngôn Ân Ly cố tình thêm bớt vào câu chuyện.
" Giữ chị dâu của em cho tốt vào, anh sắp đến rồi!" Lệ Tử Sâm giọng trầm thấp nói.
" Bọn em đang ở nhà hàng Pháp trên tầng 3, anh phải nhanh lên đó!" Nói xong, Ngôn Ân Ly liền tắt máy, rồi trở ra ngoài.
______
Bất chợt, ánh mắt Vũ Minh Nguyệt nhìn đến một chiếc đầm ở gần bên trong. Chiếc đầm galaxy có màu xanh tím, được đính những viên pha lê nhỏ, nhìn nó như chứa đựng cả vũ trụ.
" Ân Ly, em muốn mua đầm dạ hội sao? Chị thấy chiếc đầm bên trong rất đặc biệt, em nhìn thử xem!" Vũ Minh Nguyệt kéo tay Ngôn Ân Ly nói.
" Whoa, thật sự rất xinh đẹp nha! Em phải thử một chút!" Ngôn Ân Ly tầm mắt nhìn đến, cô bất ngờ cảm thán.
Nhân viên cửa hàng nhanh chóng lấy mẫu đầm đến cho Ngôn Ân Ly, cô vội đi vào trong thay đồ. Vũ Minh Nguyệt ở bên ngoài, cô cũng dạo một vòng cửa hàng, xem thử những chiếc đầm khác. Còn đang ngơ ngẩn, thì phía sau cô một giọng nói vang lên.
" Tiểu Nguyệt!"
Vũ Minh Nguyệt thoáng chút giật mình, cô xoay người lại. Nhìn thấy dáng người trước mặt, cô không khỏi bất ngờ.
" Mặc Lâm, là anh thật sao?" Cô kinh ngạc hỏi.
" Là anh đây!" Mặc Lâm mỉm cười đáp.
Có thể nói Mặc Lâm mới chính là bạn thanh mai trúc mã của Vũ Minh Nguyệt. Lúc còn bé hai người đã quen biết nhau, phải nói là hai người rất thân. Nhưng sau đó gia đình Mặc Lâm gặp chuyện, bắt buộc hắn phải sang nước M một thời gian, vì vậy hai người bị chia cách.
Tám năm sau đó, Mặc Lâm trở về, nhưng lúc này Vũ Minh Nguyệt và Lưu Phi Phàm đã có hôn ước với nhau. Quá đau lòng, Mặc Lâm lại quyết định quay về nước M. Lần này hắn trở về, là vì nghe tin Vũ Minh Nguyệt và Lưu Phi Phàm đã hủy hôn, hắn sẽ không trốn tránh nữa, mà sẽ mạnh mẽ bày tỏ tình cảm với cô.
" Mặc Lâm, thật sự là không nhìn ra anh mà!" Vũ Minh Nguyệt hai mắt tròn xoe nói.
" Tiểu Nguyệt, anh thật sự rất nhớ em!" Bất ngờ Mặc Lâm giang tay ôm lấy Vũ Minh Nguyệt, khiến cô không kịp trở tay.
" Mặc Lâm, anh làm gì vậy? Nhân viên đang nhìn chúng ta kìa!" Vũ Minh Nguyệt hốt hoảng kêu lên, cô vội đưa tay đẩy Mặc Lâm ra.
" Tách!" Ngôn Ân Ly vừa hay đã kịp thời chụp lại khoảnh khắc đó, cô mỉm cười gửi tấm ảnh vào nhóm chat với nội dung.
[ Đại ca, có người đang đào góc tường nhà anh kia kìa, bảo bối của anh sắp bị cuỗm mất rồi này!]
[ Em đang ở đâu?]
Chưa đầy một phút, Lệ Tử Sâm đã nhắn lại cho cô.
[ Trung tâm mua sắm của Lệ Gia nha! Anh mau đến đây đi!]
[ Đợi anh!]
" Chuẩn bị có một bình dấm siêu to, siêu khổng lồ sắp phát nổ rồi!"
Xong việc, Ngôn Ân Ly nở nụ cười thích thú, cô lúc này mới nhấc làn váy dài chạy đến bên cạnh Vũ Minh Nguyệt.
" Chị Minh Nguyệt, đây là ai vậy?" Cô giả vờ ngây thơ hỏi.
" Anh ấy là một người bạn của chị, vừa mới từ nước ngoài trở về!" Vũ Minh Nguyệt nhìn cô trả lời.
" Chào anh, em là Ngôn Ân Ly! Cũng là bạn của chị Minh Nguyệt!" Ngôn Ân Ly nhìn Mặc Lâm nói.
" Chào em, anh là Mặc Lâm! Rất vui được gặp em!" Mặc Lâm lịch sự mỉm cười nói.
" Chị Minh Nguyệt, chị nhìn xem có đẹp không?" Ngôn Ân Ly đổi chủ đề, cô đưa tay nắm lấy vạt váy xòe ra hỏi.
" Ân Ly, chiếc đầm này đúng là hợp với em! Thật sự rất xinh đẹp!" Vũ Minh Nguyệt nhìn Ngôn Ân Ly nói.
" Chị Minh Nguyệt, chị cũng chọn một cái đi!" Ngôn Ân Ly lại lôi kéo cô.
Giằng co một hồi, cuối cùng Vũ Minh Nguyệt cũng phải chọn bừa một cái. Chiếc đầm của cô có màu xanh coban, kiểu dáng lệch vai quyến rũ, phần eo được cut out táo bạo khoe trọn vòng eo con kiến của cô.
" Chị Minh Nguyệt, em không còn gì để nói nữa, chị quá đẹp!" Ngôn Ân Ly ánh mắt lấp lánh nói, gương mặt đầy ngưỡng mộ.
" Em đừng có khen chị mãi như vậy chứ! Là do chiếc đầm này quá đẹp mới đúng!" Vũ Minh Nguyệt ngại ngùng đáp.
" Anh Mặc Lâm, chị Minh Nguyệt rất đẹp đúng không?" Ngôn Ân Ly nhìn qua Mặc Lâm hỏi.
" Đúng vậy, Minh Nguyệt thật sự rất đẹp!" Mặc Lâm gật đầu đáp lời, hắn say đắm nhìn Vũ Minh Nguyệt không rời mắt.
Sau khi mua sắm xong xuôi, hai người lại tiếp tục dạo một vòng trung tâm. Mà Mặc Lâm cứ kè kè đi theo họ, không có ý định muốn rời đi.
" Đến giờ ăn trưa rồi, anh có thể mời hai em đi ăn được không?" Mặc Lâm nhìn đồng hồ, hắn lên tiếng nói.
" Có thể nha! Chúng ta đi thôi, em cũng đói lắm rồi!" Không chờ Vũ Minh Nguyệt nói gì, Ngôn Ân Ly đã lên tiếng trước.
Ba người đi vào một nhà hàng nổi tiếng trong trung tâm, Ngôn Ân Ly cố tình chọn chỗ ngồi gần cửa kính, để chốc nữa Lệ Tử Sâm dễ tìm thấy.
" Tiểu Nguyệt, Ân Ly! Hai em chọn món đi!" Mặc Lâm đưa thực đơn cho hai người họ.
" Vậy em không khách sáo nha!" Ngôn Ân Ly đưa tay cầm lấy thực đơn, cô không ngần ngại mà gọi món ăn.
Chọn xong, cô lại đưa thực đơn cho Vũ Minh Nguyệt, rồi đi vào nhà vệ sinh. Quan sát xung quanh không thấy có người, Ngôn Ân Ly lại lấy điện thoại gọi cho Lệ Tử Sâm.
" Đại ca, khi nào anh mới đến đây! Chị dâu sắp xiu lòng rồi kia, đối phương vừa đẹp trai lại ga lăng, anh không đến nhanh là mất vợ như chơi!" Ngôn Ân Ly cố tình thêm bớt vào câu chuyện.
" Giữ chị dâu của em cho tốt vào, anh sắp đến rồi!" Lệ Tử Sâm giọng trầm thấp nói.
" Bọn em đang ở nhà hàng Pháp trên tầng 3, anh phải nhanh lên đó!" Nói xong, Ngôn Ân Ly liền tắt máy, rồi trở ra ngoài.
______
Bình luận facebook