Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 441
CHƯƠNG 441: LO ĐƯỢC LO MẤT
“Lúc bồi bàn đưa bọn tôi đến cũng không nói mà, bây giờ chúng ta cũng đã gọi món rồi, anh mới đến nói vị trí này được đặt rồi, hóa ra đây là đuổi khách sao?” Lưu Thanh danh chính ngôn thuận nói.
“Xin lỗi, tôi sẽ sắp xếp cho mọi người vị trí gần cửa sổ bên kia, cảnh sắc cũng rất tốt.” Quản lý khó xử nói.
Thật sự là những người khác lát nữa vào bàn này thân phận tôn quý, không thể đắc tội.
“Yêu cầu miễn phí cũng không quá đáng chứ?” Hứa Như cũng mở miệng.
“Đương nhiên, hóa đơn này chúng tôi miễn hoàn toàn.” Quản lý nói.
Hứa Như và Lưu Thanh đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt vui vẻ thắng lợi.
Bị uất ức, đương nhiên phải đòi lại!
Chỉ là vừa đứng lên, một tiếng nói trầm thấp vang lên: “Không cần đổi chỗ đâu.”
Hứa Như ngước mắt, là anh.
“Đúng lúc bạn bè của tôi cũng vừa cho tôi leo cây, tôi có thể ăn một bữa với các cô không?” Ánh mắt Chu Thâm không chút e dè nhìn Hứa Như.
Lưu Thanh cũng nhìn Hứa Như, dùng khẩu hình hỏi: “Quen biết?”
Hứa Như nhíu mày, cũng không quá vui.
“Tôi dù sao cũng cho cô quá giang hai lần, ăn một bữa cơm cũng không được?” Chu Thâm đương nhiên nhìn ra Hứa Như từ chối.
Quản lý đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn một màn này, nếu có thể xử lý như vậy, thì là tốt nhất.
“Anh này, chúng ta không quen biết.” Hứa Như lạnh lùng nói.
Chu Thâm lấy hai tấm danh thiếp vàng từ trong ví tiền ra, Lưu Thanh nhận trước, Hứa Như vì lễ phép, cũng nhận lấy.
Chu Thâm.
Lý Thế Nhiên từng nói, anh ta là anh trai Chu Nhiễm, phải cẩn thận.
“Bây giờ là quen biết rồi, không phải sao?”
Lưu Thanh nhìn Hứa Như lại nhìn Chu Thâm, đây sao lại có chút không thích hợp.
“Anh Chu, tôi và Hứa Như ăn cơm nói chuyện riêng tư, anh một người đàn ông thế này…” Biết Hứa Như không thích, Lưu Thanh mở miệng nói.
“Xem ra, hai người cũng rất bài xích tôi, vậy tôi cũng không quấy rầy nữa.”
Chu Thâm từ trước đến nay đều là người được mọi người vây quanh, đối với sự coi thường thậm chí là cự tuyệt của Hứa Như, trong lòng anh ta đã rất không vui.
“Chỗ để lại cho các cô.”
Dứt lời, người cũng kiêu căng rời khỏi nhà hàng.
Lúc này Lưu Thanh mới nhìn về phía Hứa Như: “Chu Thâm? Hai người sao lại quen biết?”
“Bọn tớ không quen biết.” Hứa Như cường điệu.
“Hoa đào của cậu lại đến nữa rồi.” Lưu Thanh trêu ghẹo nói.
Hứa Như không để ý, đưa danh thiếp cho Lưu Thanh: “Tớ không có hứng thú.”
“Chậc chậc, tổng giám đốc Chu Thị, chẳng lẽ lại là Chu Thị của nước C?” Lưu Thanh nghĩ nghĩ.
Nhưng Hứa Như thật sự là không có chút hứng thú, Lưu Thanh cũng không nhiều lời nữa.
Chỉ là nhà họ Chu đã lâu không có tin tức rồi, cô ấy còn tưởng là đã sớm xuống dốc rồi chứ.
Lúc này, tầng thượng khách sạn Lý thị.
Hướng Hoằng bàn giao hết công việc của Dược Phẩm Thiên Nhất, lại không chút thoải mái.
Quay về nhà họ Hướng, nghĩa là con đường gian nan của anh ta chỉ mới bắt đầu.
“Thiên Nhất bây giờ có thể tiếp tục hoạt động, thật đúng là nhờ vào anh.” Hướng Hoằng cảm khái.
Nhớ ngày đó Dược Phẩm Thiên Nhất căn bản không có nhà đầu tư nào nhận, dự doán của tất cả mọi người đều sẽ là phá sản.
Nhưng Lý Thế Nhiên đầu tư vào quá nhiều tài chính và nhân lực, bây giờ Dược Phẩm Thiên Nhất lại trở thành doanh nghiệp dược đứng đầu của thành phố A rồi.
“Là công lao của anh.” Lý Thế Nhiên nhếch môi nói.
“Với thực lực bây giờ của Lý thị, thừa sức nuôi Thiên Nhất.”
Lý Thế Nhiên lại lắc đầu: “Kì Thị sụp, người đứng đằng sau mới vừa ra mặt, Lý thị gần đây liên tục chịu tổn thương.”
“Hôm nay Lý thị đã thanh lọc bên trong tất cả vận hành bình thường, tôi thấy dư luận cũng rất là chính thống.”
“Là tôi khống chế được trước, nhưng cổ phiếu Lý thị rớt xuống đến bây giờ vẫn chưa có chuyển biến.” Lý Thế Nhiên nhíu nhíu mày.
Lý thị, là anh chuẩn bị muốn giao lại.
Lúc trước tiếp nhận là vì củng cố thế lực của mình, vì Hứa Như làm sáng tỏ vết đen của cô, nhưng bây giờ, đã không còn cần thiết nữa rồi.
“Vị trí này, anh vẫn là phải đợi đã.” Hướng Hoằng sờ cằm.
Ít nhất bây giờ, chỉ có Lý Thế Nhiên mới có thể xử lý tình huống này.
“Ừ, nhà họ Chu bên kia có tin tức gì không.” Lý Thế Nhiên hỏi.
“Sóng yên biển lặng, thế lực của Chu Thâm tôi một chút cũng không tra được, thật sự đúng là gặp đối thủ, chỉ sợ phải tìm Nhan Vinh hỗ trợ.” Hướng Hoằng trầm giọng nói.
“Thế lực nhà họ Lê anh ta cũng không điều động được.” Lý Thế Nhiên lắc đầu.
Bởi vì rời khỏi nhà họ Lê với Tô Anh, Hướng Hoằng cũng không biết, Lê Nhan Vinh đang âm thầm giúp Lý Thế Nhiên làm việc, anh ta mới có tiền nuôi sống người phụ nữ của mình.
Hướng Hoằng trầm mặc, không khí trong phòng có chút trầm trọng.
Cho đến khi một tiếng chuông điện thoại vang lên, Hướng Hoằng nhận cuộc gọi từ Lưu Thanh.
“Em tối nay không về, ngủ cùng với Hứa Như.”
“Hứa Như?” Hướng Hoằng bất ngờ nhìn Lý Thế Nhiên.
“Đúng thế, dù sao mấy hôm nữa chúng ta gặp lại, bye bye.”
Lưu Thanh nhanh chóng cúp điện thoại.
Hướng Hoằng nhìn về phía Lý Thế Nhiên: “Tại sao người phụ nữ của anh cũng đến?”
“Nhớ tôi.” Lý Thế Nhiên khẽ mở môi mỏng.
Hướng Hoằng liếc mắt: “Cô ấy ở cùng với Lưu Thanh, cũng không có ý định đến tìm anh,”
“Tôi đi tìm cô ấy.”
Dứt lời, Lý Thế Nhiên đã đứng lên, nhìn thấy sắp phải ra ngoài, Hướng Hoằng cũng vội vàng cầm lấy áo khoác.
“Cùng nhau đi, tôi biết Lưu Thanh sẽ đưa cô ấy đi đâu.”
…
Câu lạc bộ suối nước nóng Tây Giao.
Lưu Thanh đã sớm đặt phòng, hai người đặt một phòng có khu vực suối nước nóng cá nhân.
“Thế nào, chỗ này không tệ chứ.”
Câu lạc bộ này theo phong cách đình viện nhật bản, một vẻ cổ điển.
“Ánh mắt của cậu trước nay đều không tệ.” Hứa Như vô cùng hài lòng.
Ngâm suối nước nóng một lúc, Hứa Như lấy điện thoại ra, nghĩ đến mình và Lý Thế Nhiên cùng đến một thành phố rồi, khóe miệng dần dần cong lên.
Muốn gọi điện thoại cho anh rồi.
Nhìn động tác của Hứa Như, Lưu Thanh lại đoạt lấy điện thoại của cô.
“Hai hôm nay chúng ta nghỉ phép không thể liên lạc với chồng.”
Hứa Như nghi hoặc: “Nguyên nhân.”
“Ừm, tớ muốn cùng cậu trải qua thế giới hai người, nguyên nhân này được chứ?”
Hứa Như cười cười, gãi gãi Lưu Thanh: “Đương nhiên có thể.”
“Nghéo ngón tay đi, ai cũng không được liên lạc.” Lưu Thanh giảo hoạt cười.
Cô ấy là muốn thử xem tình cảm của Lý Thế Nhiên và Hứa Như một chút.
Đương nhiên, cũng muốn thử xem thái độ của Hướng Hoằng.
Cô ấy bây giờ, quá lo được lo mất rồi.
Hướng Hoằng nghĩ gì, cho đến bây giờ cô ấy cũng không đoán được.
Cô ấy không có cảm giác an toàn, Hướng Hoằng mang lại cho cô, còn lâu mới đủ.
Lúc này, bên ngoài cửa câu lạc bộ có một chiếc xe màu đen dừng lại.
Lý Thế Nhiên nhìn câu lạc bộ suối nước nóng này, cũng không quá xa hoa, nhưng mà trang trí đều vô cùng tinh xảo, duy mỹ.
“Ở đây?” Lý Thế Nhiên nhíu mày.
“Ừ, Lưu Thanh vẫn luôn muốn đến nơi này, tôi bận rộn không rảnh đi với cô ấy, cô ấy nhất định sẽ đưa Hứa Như đến.”
Nhân viên nhanh chóng đi ra tiếp đón: “Xin hỏi hai người có đặt trước không?”
“Một phòng hai giường.” Hướng Hoằng nói.
Lý Thế Nhiên lại cắt ngang anh ta: “Hai phòng giường lớn.”
Nhân viên lúng túng nhìn hai người, nhất lời không biết nghe ai.
“Đêm nay tôi không ngủ với anh.” Lý Thế Nhiên đạm mạc nói.
Hướng Hoằng hiểu ý, hóa ra là muốn mang người phụ nữ của mình đi, ai về phòng nấy.
Anh ta đồng ý.
“Vậy thì hai phòng giường lớn.”
Một lúc sau, nhân viên lại có chút khó xử: “Xin lỗi, bây giờ chỉ còn lại một phòng hai giường.”
Nghe vậy, sắc mặt Lý Thế Nhiên rất đen rất nặng.
Hướng Hoằng ngược lại không sao cả, anh ta hiểu rõ tính khí của Lưu Thanh, hôm nay cô ấy nhất định sẽ dính lấy Hứa Như không thả người.
“Phòng hai giường đi.” Anh ta quyết định.
“Lúc bồi bàn đưa bọn tôi đến cũng không nói mà, bây giờ chúng ta cũng đã gọi món rồi, anh mới đến nói vị trí này được đặt rồi, hóa ra đây là đuổi khách sao?” Lưu Thanh danh chính ngôn thuận nói.
“Xin lỗi, tôi sẽ sắp xếp cho mọi người vị trí gần cửa sổ bên kia, cảnh sắc cũng rất tốt.” Quản lý khó xử nói.
Thật sự là những người khác lát nữa vào bàn này thân phận tôn quý, không thể đắc tội.
“Yêu cầu miễn phí cũng không quá đáng chứ?” Hứa Như cũng mở miệng.
“Đương nhiên, hóa đơn này chúng tôi miễn hoàn toàn.” Quản lý nói.
Hứa Như và Lưu Thanh đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt vui vẻ thắng lợi.
Bị uất ức, đương nhiên phải đòi lại!
Chỉ là vừa đứng lên, một tiếng nói trầm thấp vang lên: “Không cần đổi chỗ đâu.”
Hứa Như ngước mắt, là anh.
“Đúng lúc bạn bè của tôi cũng vừa cho tôi leo cây, tôi có thể ăn một bữa với các cô không?” Ánh mắt Chu Thâm không chút e dè nhìn Hứa Như.
Lưu Thanh cũng nhìn Hứa Như, dùng khẩu hình hỏi: “Quen biết?”
Hứa Như nhíu mày, cũng không quá vui.
“Tôi dù sao cũng cho cô quá giang hai lần, ăn một bữa cơm cũng không được?” Chu Thâm đương nhiên nhìn ra Hứa Như từ chối.
Quản lý đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn một màn này, nếu có thể xử lý như vậy, thì là tốt nhất.
“Anh này, chúng ta không quen biết.” Hứa Như lạnh lùng nói.
Chu Thâm lấy hai tấm danh thiếp vàng từ trong ví tiền ra, Lưu Thanh nhận trước, Hứa Như vì lễ phép, cũng nhận lấy.
Chu Thâm.
Lý Thế Nhiên từng nói, anh ta là anh trai Chu Nhiễm, phải cẩn thận.
“Bây giờ là quen biết rồi, không phải sao?”
Lưu Thanh nhìn Hứa Như lại nhìn Chu Thâm, đây sao lại có chút không thích hợp.
“Anh Chu, tôi và Hứa Như ăn cơm nói chuyện riêng tư, anh một người đàn ông thế này…” Biết Hứa Như không thích, Lưu Thanh mở miệng nói.
“Xem ra, hai người cũng rất bài xích tôi, vậy tôi cũng không quấy rầy nữa.”
Chu Thâm từ trước đến nay đều là người được mọi người vây quanh, đối với sự coi thường thậm chí là cự tuyệt của Hứa Như, trong lòng anh ta đã rất không vui.
“Chỗ để lại cho các cô.”
Dứt lời, người cũng kiêu căng rời khỏi nhà hàng.
Lúc này Lưu Thanh mới nhìn về phía Hứa Như: “Chu Thâm? Hai người sao lại quen biết?”
“Bọn tớ không quen biết.” Hứa Như cường điệu.
“Hoa đào của cậu lại đến nữa rồi.” Lưu Thanh trêu ghẹo nói.
Hứa Như không để ý, đưa danh thiếp cho Lưu Thanh: “Tớ không có hứng thú.”
“Chậc chậc, tổng giám đốc Chu Thị, chẳng lẽ lại là Chu Thị của nước C?” Lưu Thanh nghĩ nghĩ.
Nhưng Hứa Như thật sự là không có chút hứng thú, Lưu Thanh cũng không nhiều lời nữa.
Chỉ là nhà họ Chu đã lâu không có tin tức rồi, cô ấy còn tưởng là đã sớm xuống dốc rồi chứ.
Lúc này, tầng thượng khách sạn Lý thị.
Hướng Hoằng bàn giao hết công việc của Dược Phẩm Thiên Nhất, lại không chút thoải mái.
Quay về nhà họ Hướng, nghĩa là con đường gian nan của anh ta chỉ mới bắt đầu.
“Thiên Nhất bây giờ có thể tiếp tục hoạt động, thật đúng là nhờ vào anh.” Hướng Hoằng cảm khái.
Nhớ ngày đó Dược Phẩm Thiên Nhất căn bản không có nhà đầu tư nào nhận, dự doán của tất cả mọi người đều sẽ là phá sản.
Nhưng Lý Thế Nhiên đầu tư vào quá nhiều tài chính và nhân lực, bây giờ Dược Phẩm Thiên Nhất lại trở thành doanh nghiệp dược đứng đầu của thành phố A rồi.
“Là công lao của anh.” Lý Thế Nhiên nhếch môi nói.
“Với thực lực bây giờ của Lý thị, thừa sức nuôi Thiên Nhất.”
Lý Thế Nhiên lại lắc đầu: “Kì Thị sụp, người đứng đằng sau mới vừa ra mặt, Lý thị gần đây liên tục chịu tổn thương.”
“Hôm nay Lý thị đã thanh lọc bên trong tất cả vận hành bình thường, tôi thấy dư luận cũng rất là chính thống.”
“Là tôi khống chế được trước, nhưng cổ phiếu Lý thị rớt xuống đến bây giờ vẫn chưa có chuyển biến.” Lý Thế Nhiên nhíu nhíu mày.
Lý thị, là anh chuẩn bị muốn giao lại.
Lúc trước tiếp nhận là vì củng cố thế lực của mình, vì Hứa Như làm sáng tỏ vết đen của cô, nhưng bây giờ, đã không còn cần thiết nữa rồi.
“Vị trí này, anh vẫn là phải đợi đã.” Hướng Hoằng sờ cằm.
Ít nhất bây giờ, chỉ có Lý Thế Nhiên mới có thể xử lý tình huống này.
“Ừ, nhà họ Chu bên kia có tin tức gì không.” Lý Thế Nhiên hỏi.
“Sóng yên biển lặng, thế lực của Chu Thâm tôi một chút cũng không tra được, thật sự đúng là gặp đối thủ, chỉ sợ phải tìm Nhan Vinh hỗ trợ.” Hướng Hoằng trầm giọng nói.
“Thế lực nhà họ Lê anh ta cũng không điều động được.” Lý Thế Nhiên lắc đầu.
Bởi vì rời khỏi nhà họ Lê với Tô Anh, Hướng Hoằng cũng không biết, Lê Nhan Vinh đang âm thầm giúp Lý Thế Nhiên làm việc, anh ta mới có tiền nuôi sống người phụ nữ của mình.
Hướng Hoằng trầm mặc, không khí trong phòng có chút trầm trọng.
Cho đến khi một tiếng chuông điện thoại vang lên, Hướng Hoằng nhận cuộc gọi từ Lưu Thanh.
“Em tối nay không về, ngủ cùng với Hứa Như.”
“Hứa Như?” Hướng Hoằng bất ngờ nhìn Lý Thế Nhiên.
“Đúng thế, dù sao mấy hôm nữa chúng ta gặp lại, bye bye.”
Lưu Thanh nhanh chóng cúp điện thoại.
Hướng Hoằng nhìn về phía Lý Thế Nhiên: “Tại sao người phụ nữ của anh cũng đến?”
“Nhớ tôi.” Lý Thế Nhiên khẽ mở môi mỏng.
Hướng Hoằng liếc mắt: “Cô ấy ở cùng với Lưu Thanh, cũng không có ý định đến tìm anh,”
“Tôi đi tìm cô ấy.”
Dứt lời, Lý Thế Nhiên đã đứng lên, nhìn thấy sắp phải ra ngoài, Hướng Hoằng cũng vội vàng cầm lấy áo khoác.
“Cùng nhau đi, tôi biết Lưu Thanh sẽ đưa cô ấy đi đâu.”
…
Câu lạc bộ suối nước nóng Tây Giao.
Lưu Thanh đã sớm đặt phòng, hai người đặt một phòng có khu vực suối nước nóng cá nhân.
“Thế nào, chỗ này không tệ chứ.”
Câu lạc bộ này theo phong cách đình viện nhật bản, một vẻ cổ điển.
“Ánh mắt của cậu trước nay đều không tệ.” Hứa Như vô cùng hài lòng.
Ngâm suối nước nóng một lúc, Hứa Như lấy điện thoại ra, nghĩ đến mình và Lý Thế Nhiên cùng đến một thành phố rồi, khóe miệng dần dần cong lên.
Muốn gọi điện thoại cho anh rồi.
Nhìn động tác của Hứa Như, Lưu Thanh lại đoạt lấy điện thoại của cô.
“Hai hôm nay chúng ta nghỉ phép không thể liên lạc với chồng.”
Hứa Như nghi hoặc: “Nguyên nhân.”
“Ừm, tớ muốn cùng cậu trải qua thế giới hai người, nguyên nhân này được chứ?”
Hứa Như cười cười, gãi gãi Lưu Thanh: “Đương nhiên có thể.”
“Nghéo ngón tay đi, ai cũng không được liên lạc.” Lưu Thanh giảo hoạt cười.
Cô ấy là muốn thử xem tình cảm của Lý Thế Nhiên và Hứa Như một chút.
Đương nhiên, cũng muốn thử xem thái độ của Hướng Hoằng.
Cô ấy bây giờ, quá lo được lo mất rồi.
Hướng Hoằng nghĩ gì, cho đến bây giờ cô ấy cũng không đoán được.
Cô ấy không có cảm giác an toàn, Hướng Hoằng mang lại cho cô, còn lâu mới đủ.
Lúc này, bên ngoài cửa câu lạc bộ có một chiếc xe màu đen dừng lại.
Lý Thế Nhiên nhìn câu lạc bộ suối nước nóng này, cũng không quá xa hoa, nhưng mà trang trí đều vô cùng tinh xảo, duy mỹ.
“Ở đây?” Lý Thế Nhiên nhíu mày.
“Ừ, Lưu Thanh vẫn luôn muốn đến nơi này, tôi bận rộn không rảnh đi với cô ấy, cô ấy nhất định sẽ đưa Hứa Như đến.”
Nhân viên nhanh chóng đi ra tiếp đón: “Xin hỏi hai người có đặt trước không?”
“Một phòng hai giường.” Hướng Hoằng nói.
Lý Thế Nhiên lại cắt ngang anh ta: “Hai phòng giường lớn.”
Nhân viên lúng túng nhìn hai người, nhất lời không biết nghe ai.
“Đêm nay tôi không ngủ với anh.” Lý Thế Nhiên đạm mạc nói.
Hướng Hoằng hiểu ý, hóa ra là muốn mang người phụ nữ của mình đi, ai về phòng nấy.
Anh ta đồng ý.
“Vậy thì hai phòng giường lớn.”
Một lúc sau, nhân viên lại có chút khó xử: “Xin lỗi, bây giờ chỉ còn lại một phòng hai giường.”
Nghe vậy, sắc mặt Lý Thế Nhiên rất đen rất nặng.
Hướng Hoằng ngược lại không sao cả, anh ta hiểu rõ tính khí của Lưu Thanh, hôm nay cô ấy nhất định sẽ dính lấy Hứa Như không thả người.
“Phòng hai giường đi.” Anh ta quyết định.
Bình luận facebook