Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-113
CHƯƠNG 112: CÓ MỘT KHÔNG HAI
CHƯƠNG 112: CÓ MỘT KHÔNG HAI
"Ưm, em mà phá của thì có khi cũng rất đáng sợ đó nha." Hứa Như cố ý nói.
Chỉ là bây giờ ở nhà họ Lý cái gì cũng không thiếu, quần áo giày dép túi xách đều có đủ, hình như là cô cũng không cần mua cái gì cả.
"Phải vậy không? Vậy thì để cho anh nhìn thử xem." Dứt lời, Lý Thế Nhiên dẫn cô đi vào một cửa hàng trang sức.
Hứa Như ngây ngốc, nhân viên của cửa hàng ra chào đón rất nhanh, trước mặt của cô là mấy dãy dây chuyền kim cương.
"Em không cần đâu." Hứa Như kéo Lý Thế Nhiên, cô thiếu tiền của anh cũng đã nhiều lắm rồi, sao cô còn có thể tiêu phí ở đây được.
Nhưng mà Lý Thế Nhiên bá đạo, căn bản cũng không khuyên nổi, Hứa Như ngắm một vòng, dù cho nhìn thấy rất hài lòng nhưng mà cũng không mở miệng.
Lý Thế Nhiên nheo mắt lại, nhìn biểu cảm hời hợt của Hứa Như, đáy mắt hiện lên mấy phần tức giận.
"Tôi muốn lấy hết kiểu dáng mới nhất của tháng này." Lý Thế Nhiên đột nhiên mở miệng.
Hứa Như trừng lớn mắt nhìn nhân viên của cửa hàng niềm nở lấy dây chuyền, vòng tay, nhẫn cùng một bộ mang qua, cô vô thức nhìn giá tiền.
Có bao nhiêu số không thì Hứa Như đã không đếm nổi nữa rồi. "Thưa anh, đây là kiểu dáng mới nhất được đưa ra thị trường vào tuần trước, thuộc bộ sưu tập trang sức "Tình yêu chân thành", trước mắt thì Nam Thành chỉ có một bộ, có một không hai."
"Ừm." Lý Thế Nhiên lạnh lùng ừ một tiếng rồi sau đó đi trả tiền.
Hứa Như muốn kéo anh lại, nhưng mà lại kéo không được...
Nhân viên của cửa hàng đeo thử cho cô, Hứa Như nhìn mình sáng lấp lánh ở trong gương, da của cô vốn trắng nõn, lại mang lên một bộ đồ trang sức, cả người liền phát ra ánh sáng sáng chói.
Từ nhỏ đến lớn, đồ trang sức của cô cũng chỉ có một sợi dây chuyền vàng do ba để lại, bình thường cho dù có đi dạo phố với Lưu Thanh đi nữa thì hình như cũng sẽ không nghĩ tới muốn đi mua những loại trang sức này.
"Giúp tôi gói lại trước đi." Hứa Như kêu nhân viên tháo hết nguyên bộ trang sức xuống.
"Vâng thưa cô Hứa." Nhân viên lại nói cho cô nghe không ít chi tiết để gìn giữ, mắt của Hứa Như thì luôn nhìn Lý Thế Nhiên.
Nhận càng nhiều thì lại càng lo lắng.
Không tiếp tục đi dạo ở chỗ khác nữa, hai người quay về biệt thự.
Trên đường về nhà, Hứa Như nhận được cuộc gọi của mẹ.
"Con gái, mẹ đang ở đồn công an..."
Đáy lòng của Hứa Như hoảng hốt nhìn về phía Lý Thế Nhiên.
"Đến đồn công an một chuyến."
Trong thời gian này Tống Mỹ cũng không thể nói cụ thể là chuyện gì, bà ta chỉ nói là bà ta đến báo án, rất nhanh liền đi khỏi. Hứa Như tiếp lời của Tống Mỹ: "Mẹ, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Có người ngày nào cũng gọi điện thoại đến để quấy rầy mẹ, mẹ thật sự chịu không nổi nữa, từ ban ngày cho đến ban đêm cũng không ngừng gọi... mẹ đây là không có cách nào cho nên mới báo cảnh sát."
"Mẹ, đưa số điện thoại cho con xem xem." Lý Thế Nhiên nói
Tống Mỹ đưa điện thoại di động cho anh, mỗi lần gọi điện thoại quấy rối và tin nhắn nhận được thì bà ta lập tức chặn hết, nhưng mà không qua bao lâu lại có số điện thoại mới gọi đến, cứ nói luyên thuyên không ngừng.
Mà nội dung đều là các câu chửi rủa thô tục, mấy ngày nay Tống Mỹ ngủ không ngon rồi.
"Có thể tra ra được không anh?" Hứa Như hỏi người đàn ông ở bên cạnh.
"Ừ, cứ giao cho anh." Lý Thế Nhiên giận tái mặt, rất nhanh liền gọi điện thoại qua dặn dò Cao Bân, trước tiên đổi một số điện thoại mới cho Tống Mỹ.
Nhưng mà Tống Mỹ lại không chịu: "Số điện thoại này không thể đổi được, mẹ chỉ muốn dùng nó thôi."
Hứa Như nhíu mày, cho dù có xảy ra chuyện gì thì Tống Mỹ đều tuyệt đối không đổi số điện thoại này, trước đó cô đã từng nghĩ có thể là bà ấy vẫn luôn chờ ông ta.
"Mẹ, con cần dùng sim điện thoại này để điều tra, chỉ cần nửa ngày là được rồi."
Tống Mỹ hơi thay đổi sắc mặt, nhưng mà vẫn cố chấp muốn đem điện thoại về như cũ.
Hứa Như giữ chặt tay của bà ta lại: "Mẹ, con sẽ ở với mẹ, nếu như người khác không liên lạc được với mẹ thì sẽ liên lạc cho con."
Tống Mỹ có chút do dự cuối cùng vẫn đồng ý dùng sim điện thoại mới.
Tối ngày hôm nay Hứa Như ở chung cư với mẹ, Lý Thế Nhiên không về nhà chính mà đến Lý thị.
Động tác của Cao Bân rất nhanh lẹ, sau khi xuất dữ liệu trên sim điện thoại di động của Tống Mỹ, lại thiết lập chặn chuyên môn, tối ngày hôm đó đã trả lại cho Tống Mỹ.
Tống Mỹ rất bất ngờ, cái này chỉ trong một tiếng đồng hồ, thật sự ngay cả một tin nhắn cũng không nhận được.
"Con gái à, chuyện gì bác sĩ Lý cũng có thể giải quyết được."
CHƯƠNG 112: CÓ MỘT KHÔNG HAI
"Ưm, em mà phá của thì có khi cũng rất đáng sợ đó nha." Hứa Như cố ý nói.
Chỉ là bây giờ ở nhà họ Lý cái gì cũng không thiếu, quần áo giày dép túi xách đều có đủ, hình như là cô cũng không cần mua cái gì cả.
"Phải vậy không? Vậy thì để cho anh nhìn thử xem." Dứt lời, Lý Thế Nhiên dẫn cô đi vào một cửa hàng trang sức.
Hứa Như ngây ngốc, nhân viên của cửa hàng ra chào đón rất nhanh, trước mặt của cô là mấy dãy dây chuyền kim cương.
"Em không cần đâu." Hứa Như kéo Lý Thế Nhiên, cô thiếu tiền của anh cũng đã nhiều lắm rồi, sao cô còn có thể tiêu phí ở đây được.
Nhưng mà Lý Thế Nhiên bá đạo, căn bản cũng không khuyên nổi, Hứa Như ngắm một vòng, dù cho nhìn thấy rất hài lòng nhưng mà cũng không mở miệng.
Lý Thế Nhiên nheo mắt lại, nhìn biểu cảm hời hợt của Hứa Như, đáy mắt hiện lên mấy phần tức giận.
"Tôi muốn lấy hết kiểu dáng mới nhất của tháng này." Lý Thế Nhiên đột nhiên mở miệng.
Hứa Như trừng lớn mắt nhìn nhân viên của cửa hàng niềm nở lấy dây chuyền, vòng tay, nhẫn cùng một bộ mang qua, cô vô thức nhìn giá tiền.
Có bao nhiêu số không thì Hứa Như đã không đếm nổi nữa rồi. "Thưa anh, đây là kiểu dáng mới nhất được đưa ra thị trường vào tuần trước, thuộc bộ sưu tập trang sức "Tình yêu chân thành", trước mắt thì Nam Thành chỉ có một bộ, có một không hai."
"Ừm." Lý Thế Nhiên lạnh lùng ừ một tiếng rồi sau đó đi trả tiền.
Hứa Như muốn kéo anh lại, nhưng mà lại kéo không được...
Nhân viên của cửa hàng đeo thử cho cô, Hứa Như nhìn mình sáng lấp lánh ở trong gương, da của cô vốn trắng nõn, lại mang lên một bộ đồ trang sức, cả người liền phát ra ánh sáng sáng chói.
Từ nhỏ đến lớn, đồ trang sức của cô cũng chỉ có một sợi dây chuyền vàng do ba để lại, bình thường cho dù có đi dạo phố với Lưu Thanh đi nữa thì hình như cũng sẽ không nghĩ tới muốn đi mua những loại trang sức này.
"Giúp tôi gói lại trước đi." Hứa Như kêu nhân viên tháo hết nguyên bộ trang sức xuống.
"Vâng thưa cô Hứa." Nhân viên lại nói cho cô nghe không ít chi tiết để gìn giữ, mắt của Hứa Như thì luôn nhìn Lý Thế Nhiên.
Nhận càng nhiều thì lại càng lo lắng.
Không tiếp tục đi dạo ở chỗ khác nữa, hai người quay về biệt thự.
Trên đường về nhà, Hứa Như nhận được cuộc gọi của mẹ.
"Con gái, mẹ đang ở đồn công an..."
Đáy lòng của Hứa Như hoảng hốt nhìn về phía Lý Thế Nhiên.
"Đến đồn công an một chuyến."
Trong thời gian này Tống Mỹ cũng không thể nói cụ thể là chuyện gì, bà ta chỉ nói là bà ta đến báo án, rất nhanh liền đi khỏi. Hứa Như tiếp lời của Tống Mỹ: "Mẹ, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Có người ngày nào cũng gọi điện thoại đến để quấy rầy mẹ, mẹ thật sự chịu không nổi nữa, từ ban ngày cho đến ban đêm cũng không ngừng gọi... mẹ đây là không có cách nào cho nên mới báo cảnh sát."
"Mẹ, đưa số điện thoại cho con xem xem." Lý Thế Nhiên nói
Tống Mỹ đưa điện thoại di động cho anh, mỗi lần gọi điện thoại quấy rối và tin nhắn nhận được thì bà ta lập tức chặn hết, nhưng mà không qua bao lâu lại có số điện thoại mới gọi đến, cứ nói luyên thuyên không ngừng.
Mà nội dung đều là các câu chửi rủa thô tục, mấy ngày nay Tống Mỹ ngủ không ngon rồi.
"Có thể tra ra được không anh?" Hứa Như hỏi người đàn ông ở bên cạnh.
"Ừ, cứ giao cho anh." Lý Thế Nhiên giận tái mặt, rất nhanh liền gọi điện thoại qua dặn dò Cao Bân, trước tiên đổi một số điện thoại mới cho Tống Mỹ.
Nhưng mà Tống Mỹ lại không chịu: "Số điện thoại này không thể đổi được, mẹ chỉ muốn dùng nó thôi."
Hứa Như nhíu mày, cho dù có xảy ra chuyện gì thì Tống Mỹ đều tuyệt đối không đổi số điện thoại này, trước đó cô đã từng nghĩ có thể là bà ấy vẫn luôn chờ ông ta.
"Mẹ, con cần dùng sim điện thoại này để điều tra, chỉ cần nửa ngày là được rồi."
Tống Mỹ hơi thay đổi sắc mặt, nhưng mà vẫn cố chấp muốn đem điện thoại về như cũ.
Hứa Như giữ chặt tay của bà ta lại: "Mẹ, con sẽ ở với mẹ, nếu như người khác không liên lạc được với mẹ thì sẽ liên lạc cho con."
Tống Mỹ có chút do dự cuối cùng vẫn đồng ý dùng sim điện thoại mới.
Tối ngày hôm nay Hứa Như ở chung cư với mẹ, Lý Thế Nhiên không về nhà chính mà đến Lý thị.
Động tác của Cao Bân rất nhanh lẹ, sau khi xuất dữ liệu trên sim điện thoại di động của Tống Mỹ, lại thiết lập chặn chuyên môn, tối ngày hôm đó đã trả lại cho Tống Mỹ.
Tống Mỹ rất bất ngờ, cái này chỉ trong một tiếng đồng hồ, thật sự ngay cả một tin nhắn cũng không nhận được.
"Con gái à, chuyện gì bác sĩ Lý cũng có thể giải quyết được."
Bình luận facebook