Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 140
Chương 140: Làm siêu âm B đi
Mới vừa rồi còn đang lo lắng nôn nghén với thân thể, hiện tại sao lại nào trực tiếp chuyển sang phá thai rồi…
Bác sĩ có chút theo không kịp mạch não hai vị này.
Có lẽ, lớn lên đẹp người, mạch não cũng không giống người bình thường sao?
Ở một bên, Cổ Lâm Hàn vốn dĩ, đang nghiêm túc nghe bác sĩ nói, đột nhiên nghe thấy Vũ Tịch nói một cầu như thế, con người bình thường vẫn không có bất luận sắc thái tình cảm gì, bỗng nhiên theo đó mà tối xuống.
Bác sĩ ở một bên không biết nói gì hơn: “Đây là muốn phá thai sao? Muốn làm thì cũng có thể, chúng ta có thể làm siêu âm B, có thể xác định vị trí phôi thai tốt, lập tức có thể làm phẫu thuật, nhưng mà… Cũng không nhất định phải phá thai, hai người đã cân nhắc tốt chưa?”
Vu Tịch nói: “Đây vốn dĩ chính là ngoài ý muốn, dù sao sớm muộn gì cũng muốn phá, chậm thì đối với ai cũng đều không tốt có phải hay không, tôi còn phải khó chịu một đoạn thời gian, thật là, còn không bằng phá đi thôi.”
Bác sĩ nhìn Cổ Lâm Hàn ở một bên.
Trên mặt anh vẫn nhìn không ra một tia độ ẩm, cũng nhìn không ra có phải đồng ý hay không.
Cổ Lâm Hàn chỉ nhìn chằm chằm Vu Tịch.
Nói đến cùng…
Cô nói, cũng có đạo lý.
Nếu không thì, vẫn thật sự là muốn sinh ra sao.
Sinh ra rồi làm sao bây giờ? Bọn họ, bọn họ lại không thể bởi vì một đứa trẻ, mà ở bên nhau cả đời.
Mà hiện tại nhìn Vụ Tịch, cô bị nôn nghén, nhìn thật sự có chút khó chịu, không khỏi, những thật ra lại cảm thấy, nếu phá bỏ, thì sẽ không hề khó chịu như thế
Vậy thì phá đi.
Cổ Lâm Hàn hít sâu một hơi, nhìn về phía bác sĩ: “Như vậy bây giờ lập tức có thể đi làm siêu âm B sao?”
Vẻ mặt bác sĩ đáng tiếc nhìn anh.
Ba ba cũng đồng ý làm ư.
Đứa trẻ thật đáng thương…
Bác sĩ lắc đầu, cô không thể bởi vì người ta lớn lên đẹp, thì sẽ mang cảm tình vào công việc!
Đứa trẻ này sinh ra hay là phá bỏ, đều là quyền lựa chọn của bọn họ!
Bác sĩ nói: “Bây giờ có thể làm, các người tới bên này đi.”
Vu Tịch ngẩng đầu nhìn Cổ Lâm Hàn.
Mặt Cổ Lâm Hàn vẫn không có biểu tình nhìn phía trước.
Vụ Tịch cúi đầu, trong lòng không lý do có chút trầm xuống.
Đứa trẻ sẽ nhanh chóng bị phá bỏ.
Từ nay về sau, cùng ba của bào thai này… Cũng rất cuộc có thể đường ai nấy đi đi.
Thật ra, qua nhiều ngày như vậy, hai người không phải cứ gặp lại thì sẽ đánh nhau sau, nhưng thật ra lại cũng cảm thấy, người kia cũng không phải thật sự không đúng tí nào.
Không, cô vội vàng vứt bỏ ý tưởng này của chính mình.
Cũng không thể bởi vì nhất thời mềm lòng mà tràn lan tình thương của mẹ.
Như vậy về sau, đối với bọn họ đều không tốt.
Một đứa trẻ, hẳn là cũng có quyền lợi sinh ra ở một gia đình hòa thuận, cô không thể làm mẹ đơn thân đâu.
Nghĩ đến cô từ nhỏ ở bên người bà nội mà lớn lên, tình thương của mẹ là cái gì, tình thương của cha là cái gì, cũng chưa cảm nhận qua, cô hiểu rõ cái loại cảm giác này, có bao nhiều bất lực, sinh mệnh, đều dường như không có chỗ đặt chân, cô không thể, để một đứa trẻ sinh ra ở một gia đình đơn thần, cũng không thể.
Mà nhìn anh, gương mặt kia vẫn không có biểu tình, nhìn cũng không có chút nào giống nhữ là muốn đứa nhỏ này được sinh ra.
Thở dài.
Cô biết rõ, bọn họ ngay cả suy xét cũng không cần suy xét, đứa nhỏ này, vốn dĩ là không thể sinh ra.
Cổ Lâm Hàn lại không có khả năng yêu cô, cô cũng không có khả năng yếu Cổ Lâm Hàn.
Vu Tịch đi tới phòng siêu âm.
Cổ Lâm Hàn cũng đi theo vào.
Làm siêu âm b, Vu Tịch ngẩng đầu lên, nhìn màn hình, bởi vì cũng không học qua cái này xem không hiểu những thứ hiển thị trên màn hình, bên kia bác sĩ tìm tới tìm lui, nửa ngày, mới nói: “A, tìm được rồi.
Vu Tịch nhịn không được ngẩng đầu lên xem.
Cổ Lâm Hàn vốn dĩ nhìn dưới mặt đất, nghe xong lời này, cũng không khỏi ngẩng đầu lên.
Mới vừa rồi còn đang lo lắng nôn nghén với thân thể, hiện tại sao lại nào trực tiếp chuyển sang phá thai rồi…
Bác sĩ có chút theo không kịp mạch não hai vị này.
Có lẽ, lớn lên đẹp người, mạch não cũng không giống người bình thường sao?
Ở một bên, Cổ Lâm Hàn vốn dĩ, đang nghiêm túc nghe bác sĩ nói, đột nhiên nghe thấy Vũ Tịch nói một cầu như thế, con người bình thường vẫn không có bất luận sắc thái tình cảm gì, bỗng nhiên theo đó mà tối xuống.
Bác sĩ ở một bên không biết nói gì hơn: “Đây là muốn phá thai sao? Muốn làm thì cũng có thể, chúng ta có thể làm siêu âm B, có thể xác định vị trí phôi thai tốt, lập tức có thể làm phẫu thuật, nhưng mà… Cũng không nhất định phải phá thai, hai người đã cân nhắc tốt chưa?”
Vu Tịch nói: “Đây vốn dĩ chính là ngoài ý muốn, dù sao sớm muộn gì cũng muốn phá, chậm thì đối với ai cũng đều không tốt có phải hay không, tôi còn phải khó chịu một đoạn thời gian, thật là, còn không bằng phá đi thôi.”
Bác sĩ nhìn Cổ Lâm Hàn ở một bên.
Trên mặt anh vẫn nhìn không ra một tia độ ẩm, cũng nhìn không ra có phải đồng ý hay không.
Cổ Lâm Hàn chỉ nhìn chằm chằm Vu Tịch.
Nói đến cùng…
Cô nói, cũng có đạo lý.
Nếu không thì, vẫn thật sự là muốn sinh ra sao.
Sinh ra rồi làm sao bây giờ? Bọn họ, bọn họ lại không thể bởi vì một đứa trẻ, mà ở bên nhau cả đời.
Mà hiện tại nhìn Vụ Tịch, cô bị nôn nghén, nhìn thật sự có chút khó chịu, không khỏi, những thật ra lại cảm thấy, nếu phá bỏ, thì sẽ không hề khó chịu như thế
Vậy thì phá đi.
Cổ Lâm Hàn hít sâu một hơi, nhìn về phía bác sĩ: “Như vậy bây giờ lập tức có thể đi làm siêu âm B sao?”
Vẻ mặt bác sĩ đáng tiếc nhìn anh.
Ba ba cũng đồng ý làm ư.
Đứa trẻ thật đáng thương…
Bác sĩ lắc đầu, cô không thể bởi vì người ta lớn lên đẹp, thì sẽ mang cảm tình vào công việc!
Đứa trẻ này sinh ra hay là phá bỏ, đều là quyền lựa chọn của bọn họ!
Bác sĩ nói: “Bây giờ có thể làm, các người tới bên này đi.”
Vu Tịch ngẩng đầu nhìn Cổ Lâm Hàn.
Mặt Cổ Lâm Hàn vẫn không có biểu tình nhìn phía trước.
Vụ Tịch cúi đầu, trong lòng không lý do có chút trầm xuống.
Đứa trẻ sẽ nhanh chóng bị phá bỏ.
Từ nay về sau, cùng ba của bào thai này… Cũng rất cuộc có thể đường ai nấy đi đi.
Thật ra, qua nhiều ngày như vậy, hai người không phải cứ gặp lại thì sẽ đánh nhau sau, nhưng thật ra lại cũng cảm thấy, người kia cũng không phải thật sự không đúng tí nào.
Không, cô vội vàng vứt bỏ ý tưởng này của chính mình.
Cũng không thể bởi vì nhất thời mềm lòng mà tràn lan tình thương của mẹ.
Như vậy về sau, đối với bọn họ đều không tốt.
Một đứa trẻ, hẳn là cũng có quyền lợi sinh ra ở một gia đình hòa thuận, cô không thể làm mẹ đơn thân đâu.
Nghĩ đến cô từ nhỏ ở bên người bà nội mà lớn lên, tình thương của mẹ là cái gì, tình thương của cha là cái gì, cũng chưa cảm nhận qua, cô hiểu rõ cái loại cảm giác này, có bao nhiều bất lực, sinh mệnh, đều dường như không có chỗ đặt chân, cô không thể, để một đứa trẻ sinh ra ở một gia đình đơn thần, cũng không thể.
Mà nhìn anh, gương mặt kia vẫn không có biểu tình, nhìn cũng không có chút nào giống nhữ là muốn đứa nhỏ này được sinh ra.
Thở dài.
Cô biết rõ, bọn họ ngay cả suy xét cũng không cần suy xét, đứa nhỏ này, vốn dĩ là không thể sinh ra.
Cổ Lâm Hàn lại không có khả năng yêu cô, cô cũng không có khả năng yếu Cổ Lâm Hàn.
Vu Tịch đi tới phòng siêu âm.
Cổ Lâm Hàn cũng đi theo vào.
Làm siêu âm b, Vu Tịch ngẩng đầu lên, nhìn màn hình, bởi vì cũng không học qua cái này xem không hiểu những thứ hiển thị trên màn hình, bên kia bác sĩ tìm tới tìm lui, nửa ngày, mới nói: “A, tìm được rồi.
Vu Tịch nhịn không được ngẩng đầu lên xem.
Cổ Lâm Hàn vốn dĩ nhìn dưới mặt đất, nghe xong lời này, cũng không khỏi ngẩng đầu lên.
Bình luận facebook