Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 196
“Khuynh Thành...?”
Cố Khuynh Thành nghe được tên của mình, quay đầu, liền nhìn thấy Phùng Y Y.
Phùng Y Y người mặc chiếc váy quấn ngực màu đỏ, trên mặt trang điểm rất nhiều kim tuyến, ở dưới ánh đèn thủy tinh yến hội chiếu xuống trông lấp lánh.
Bên người cô ta vây quanh các danh viện, cũng là những người cao quý đẹp mắt.
Mấy cô gái bên người Phùng Y Y, Cố Khuynh Thành đều biết, mọi người đều tuổi xấp xỉ, từ nhỏ thường thường tiếp xúc, nhất là quan hệ của cô và Đường Thời tốt nhất trong những năm đó, những cô gái kia thường xuyên sẽ đưa cho cô một ít quà tặng, sau đó vừa có yến hội, giống như là bây giờ đi theo bên người của Phùng Y Y, cùng quay chung quanh ở bên cạnh cô.
Trên mặt Cố Khuynh Thành mang nụ cười nhàn nhạt, bưng rượu đỏ, từ từ xoay người, đứng tại chỗ không hề động.
Từ lần trước Cố Khuynh Thành cho Phùng Y Y hao cái tát sau đó, cho tới bây giờ hai người đều không có giao lưu gì, Cố Khuynh Thành cũng vẫn cho là, chắc Phùng Y Y sẽ không nói chuyện với mình, thế nhưng cô không nghĩ tới, Phùng Y Y lại mang theo mấy danh viện này, đi tới trước mặt cô.
Phùng Y Y quan sát Cố Khuynh Thành từ trên xuống dưới một lần, kỳ thực dung mạo của cô ta ở nơi này xem như nổi tiếng trong ít danh viện, thế nhưng tình cờ gặp Cố Khuynh Thành, chung quy kém hơn một chút.
Thời gian lưu chuyển, ba năm sau Cố Khuynh Thành trở về thành Bắc Kinh, quần áo ở trên người cô không giống như trước, là may độc nhất vô nhị, trang điểm trên mặt và kiểu tóc, cũng không phải tìm nhà thiết kế nổi tiếng xử lý, thế nhưng, cô vẫn giống như ba năm trước đây, dễ dang hạ thấp những gì cô ta tỉ mỉ sắp xếp.
Trong lòng Phùng Y Y có chút không vui, cô ta nhìn khóe môi Cố Khuynh Thành, thoáng ánh lên ý cười, mở miệng nói ra, giống như mãi mãi không biết giáo huấn, vẫnlàm cho người ta chán ghét: “Khuynh Thành, nhiều năm như vậy, cô vẫn như cũ, còn ngăn nắp xinh đẹp như vậy, dụ cho người ta loá mắt, hoàn toàn không nhìn ra vết tích bị người vứt bỏ.”
Vết tích bị người vứt bỏ sao?
Là chỉ cô bị Đường Thời ngủ rồi không chịu trách nhiệm?
Cố Khuynh Thành khẽ chớp mắt, trong lòng thật sự cảm thấy lời này của Phùng Y Y đêm nay, nói thật chính xác.
Vừa khen cô đẹp, vẫn còn có thể bóc vết sẹo của cô.
Nếu như cô sắc bén phản kích Phùng Y Y, cũng có vẻ cô có khí độ không bằng cô ta.
Chỉ tiếc, cô Cố Khuynh Thành từ trước đến nay không phải là đèn cạn dầu.
Phùng Y Y cô có thể châm chọc, nói xong đẹp như vậy, như vậy Cố Khuynh Thành cô, cũng sẽ!
Cố Khuynh Thành lẳng lặng nhìn Phùng Y Y, trầm mặc một hồi, sau đó cười nói: “Y Y, cô cũng giống vậy, nhiều năm như vậy, vẫn như cũ, luôn luôn phải dựa vào sự ngăn nắp xinh đẹp, mới có thể khiến mình xem như miễn cưỡng dụ cho người ta loá mắt.”
Cố Khuynh Thành nghe được tên của mình, quay đầu, liền nhìn thấy Phùng Y Y.
Phùng Y Y người mặc chiếc váy quấn ngực màu đỏ, trên mặt trang điểm rất nhiều kim tuyến, ở dưới ánh đèn thủy tinh yến hội chiếu xuống trông lấp lánh.
Bên người cô ta vây quanh các danh viện, cũng là những người cao quý đẹp mắt.
Mấy cô gái bên người Phùng Y Y, Cố Khuynh Thành đều biết, mọi người đều tuổi xấp xỉ, từ nhỏ thường thường tiếp xúc, nhất là quan hệ của cô và Đường Thời tốt nhất trong những năm đó, những cô gái kia thường xuyên sẽ đưa cho cô một ít quà tặng, sau đó vừa có yến hội, giống như là bây giờ đi theo bên người của Phùng Y Y, cùng quay chung quanh ở bên cạnh cô.
Trên mặt Cố Khuynh Thành mang nụ cười nhàn nhạt, bưng rượu đỏ, từ từ xoay người, đứng tại chỗ không hề động.
Từ lần trước Cố Khuynh Thành cho Phùng Y Y hao cái tát sau đó, cho tới bây giờ hai người đều không có giao lưu gì, Cố Khuynh Thành cũng vẫn cho là, chắc Phùng Y Y sẽ không nói chuyện với mình, thế nhưng cô không nghĩ tới, Phùng Y Y lại mang theo mấy danh viện này, đi tới trước mặt cô.
Phùng Y Y quan sát Cố Khuynh Thành từ trên xuống dưới một lần, kỳ thực dung mạo của cô ta ở nơi này xem như nổi tiếng trong ít danh viện, thế nhưng tình cờ gặp Cố Khuynh Thành, chung quy kém hơn một chút.
Thời gian lưu chuyển, ba năm sau Cố Khuynh Thành trở về thành Bắc Kinh, quần áo ở trên người cô không giống như trước, là may độc nhất vô nhị, trang điểm trên mặt và kiểu tóc, cũng không phải tìm nhà thiết kế nổi tiếng xử lý, thế nhưng, cô vẫn giống như ba năm trước đây, dễ dang hạ thấp những gì cô ta tỉ mỉ sắp xếp.
Trong lòng Phùng Y Y có chút không vui, cô ta nhìn khóe môi Cố Khuynh Thành, thoáng ánh lên ý cười, mở miệng nói ra, giống như mãi mãi không biết giáo huấn, vẫnlàm cho người ta chán ghét: “Khuynh Thành, nhiều năm như vậy, cô vẫn như cũ, còn ngăn nắp xinh đẹp như vậy, dụ cho người ta loá mắt, hoàn toàn không nhìn ra vết tích bị người vứt bỏ.”
Vết tích bị người vứt bỏ sao?
Là chỉ cô bị Đường Thời ngủ rồi không chịu trách nhiệm?
Cố Khuynh Thành khẽ chớp mắt, trong lòng thật sự cảm thấy lời này của Phùng Y Y đêm nay, nói thật chính xác.
Vừa khen cô đẹp, vẫn còn có thể bóc vết sẹo của cô.
Nếu như cô sắc bén phản kích Phùng Y Y, cũng có vẻ cô có khí độ không bằng cô ta.
Chỉ tiếc, cô Cố Khuynh Thành từ trước đến nay không phải là đèn cạn dầu.
Phùng Y Y cô có thể châm chọc, nói xong đẹp như vậy, như vậy Cố Khuynh Thành cô, cũng sẽ!
Cố Khuynh Thành lẳng lặng nhìn Phùng Y Y, trầm mặc một hồi, sau đó cười nói: “Y Y, cô cũng giống vậy, nhiều năm như vậy, vẫn như cũ, luôn luôn phải dựa vào sự ngăn nắp xinh đẹp, mới có thể khiến mình xem như miễn cưỡng dụ cho người ta loá mắt.”
Bình luận facebook