Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 224
Những lời này của Phùng Y Y, nếu chỉ nhìn qua mặt chữ, vẫn có thể nhìn ra vài phần tán dương, chỉ là bị cô ta dùng giọng điệu tức giận bất bình, liền hoàn toàn biến dạng, nghiễm nhiên chính là đang giễu cợt người cả phòng này đều khen Cố Khuynh Thành.
Bầu không khi bên trong, nhất thời trở nên có chút ngưng trệ.
Cố Khuynh Thành vẫn cho là Phùng Y Y không có đầu óc, thế nhưng cô lại thật sự không ngờ, cô ta lại không có đầu óc tới mức này, một cậu của cô ta như vậy, giống như làm cho mọi người đều nịnh bợ cô.
Cố Khuynh Thành có vài phần lúng túng nhìn qua người chung quanh.
Những người này dù sao đã từng đi qua sóng to gió lớn, mặc dù trong lòng không vui, lại cũng không có biểu hiện ra ngoài, nét mặt vẫn treo nụ cười thản nhiên như trước.
Mà Đường Thời, một chút biểu hiện trên mặt cũng không có, từ từ cầm muôi, uống ngụm cháo mềm tron bát trước mặt, thỉnh thoảng cái muôi va chạm với bát, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Tứ Nguyệt là người nữ nối nghiệp duy nhất trong đại gia tốc của Xí Nghiệp Thịnh Đường, ít nhiều gì bị nuông chìu vài phần tùy hứng, không chịu nổi người khác trào phúng, cho nên dừng một chút, vẫn buông chiếc đũa trong tay xuống, nhìn Phùng Y Y, cười tủm tỉm hỏi: “Phùng Y Y, trong từ ngữ của cô, giống như cô rất không vui khi Khuynh Khuynh được mọi người thích vậy?”
Những lời này của Tứ Nguyệt, hỏi thật sắc bén, lập tức moi hết suy nghĩ tỏng lòng của Phùng Y Y, đều đặt trước mặt mọi người.
Phùng Y Y im lại, rất muốn phải kích, thế nhưng lại không biết phản kích như thế nào.
Chị dâu tư của Đường Thời, chị gái Phùng Y Y sẽ đi ủng hộ cho Phùng Y Y, cô ta lặng yên không tiếng động, vươn tay xuống dưới bàn, vỗ vỗ đùi Phùng Y Y, trấn an cô ta một chút, sau đó nở nụ cười vừa mở miệng nói thay em em họ mình: “, Tứ tiểu thư nói cái gì vậy, Y Y và Khuynh Thành từ nhỏ lớn lên cùng nhau, Khuynh Thành được mọi người thích như thế, làm sao con bé lại mất hứng chứ, chỉ là tính tình nó có một chút thẳng thắn, nói ra không biết suy nghĩ, kỳ thực trong lòng cũng không phải mang ý đó.”
Chị dâu tư của Đường Thời, lời nói này rất hoàn mỹ, làm cho tất cả mọi người ở đây có một bậc thang, cũng tự nhiên nói thay cho Phùng Y Y.
Lúc này sắc mặt của mọi người mới hơi chuyển biến tốt đẹp một chút.
Bầu không khí trong phòng ăn, cũng không có đông lại giống như mới vừa rồi.
Lúc này chị dâu tứ của Đường Thời mới buông lòng lòng, cười tủm tỉm nghiêng đầu, nhìn Cố Khuynh Thành nói: “Khuynh Thành, cô cũng đừng để trong lòng, Y Y còn nhỏ hơn cô, cô nên châm trước một chút.”
Phùng Y Y nhìn như nhỏ tuổi hơn Cố Khuynh Thành, kỳ thực cũng chỉ chênh lệch có bốn tháng.
Thế nhưng bốn tháng, cũng là cô lớn hơn Phùng Y Y.
Huống chi, trưởng bối đều ở trong phòng, chị dâu tư Đường Thời đã nói tới mức này, nếu cô không tiếp nhận, có vẻ là cô không hiểu chuyện.
Cho nên Cố Khuynh Thành làm ra một bộ phóng khoáng không so đo, hơi cười, vừa muốn mở miệng nói chuyện, Đường Thời vốn vẫn luôn luôn ngồi yên không có hé răng, chỉ là yên lặng ăn sáng, bất chợt buông muôi trong tay xuống, hơi có chút kinh ngạc nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Phùng Y Y một cái, sau đó nhìn chằm chằm chị dâu tư của mình, một bộ không biết chuyện gì mở miệng hỏi: “Phùng Y Y còn nhỏ tuổi hơn Cố Khuynh Thành sao? Chị không nói, tôi thực sự là không nhìn ra, tôi vẫn cho là Phùng Y Y còn lớn hơn Tiểu Nguyệt và Khuynh Thành đấy!”
Bầu không khi bên trong, nhất thời trở nên có chút ngưng trệ.
Cố Khuynh Thành vẫn cho là Phùng Y Y không có đầu óc, thế nhưng cô lại thật sự không ngờ, cô ta lại không có đầu óc tới mức này, một cậu của cô ta như vậy, giống như làm cho mọi người đều nịnh bợ cô.
Cố Khuynh Thành có vài phần lúng túng nhìn qua người chung quanh.
Những người này dù sao đã từng đi qua sóng to gió lớn, mặc dù trong lòng không vui, lại cũng không có biểu hiện ra ngoài, nét mặt vẫn treo nụ cười thản nhiên như trước.
Mà Đường Thời, một chút biểu hiện trên mặt cũng không có, từ từ cầm muôi, uống ngụm cháo mềm tron bát trước mặt, thỉnh thoảng cái muôi va chạm với bát, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Tứ Nguyệt là người nữ nối nghiệp duy nhất trong đại gia tốc của Xí Nghiệp Thịnh Đường, ít nhiều gì bị nuông chìu vài phần tùy hứng, không chịu nổi người khác trào phúng, cho nên dừng một chút, vẫn buông chiếc đũa trong tay xuống, nhìn Phùng Y Y, cười tủm tỉm hỏi: “Phùng Y Y, trong từ ngữ của cô, giống như cô rất không vui khi Khuynh Khuynh được mọi người thích vậy?”
Những lời này của Tứ Nguyệt, hỏi thật sắc bén, lập tức moi hết suy nghĩ tỏng lòng của Phùng Y Y, đều đặt trước mặt mọi người.
Phùng Y Y im lại, rất muốn phải kích, thế nhưng lại không biết phản kích như thế nào.
Chị dâu tư của Đường Thời, chị gái Phùng Y Y sẽ đi ủng hộ cho Phùng Y Y, cô ta lặng yên không tiếng động, vươn tay xuống dưới bàn, vỗ vỗ đùi Phùng Y Y, trấn an cô ta một chút, sau đó nở nụ cười vừa mở miệng nói thay em em họ mình: “, Tứ tiểu thư nói cái gì vậy, Y Y và Khuynh Thành từ nhỏ lớn lên cùng nhau, Khuynh Thành được mọi người thích như thế, làm sao con bé lại mất hứng chứ, chỉ là tính tình nó có một chút thẳng thắn, nói ra không biết suy nghĩ, kỳ thực trong lòng cũng không phải mang ý đó.”
Chị dâu tư của Đường Thời, lời nói này rất hoàn mỹ, làm cho tất cả mọi người ở đây có một bậc thang, cũng tự nhiên nói thay cho Phùng Y Y.
Lúc này sắc mặt của mọi người mới hơi chuyển biến tốt đẹp một chút.
Bầu không khí trong phòng ăn, cũng không có đông lại giống như mới vừa rồi.
Lúc này chị dâu tứ của Đường Thời mới buông lòng lòng, cười tủm tỉm nghiêng đầu, nhìn Cố Khuynh Thành nói: “Khuynh Thành, cô cũng đừng để trong lòng, Y Y còn nhỏ hơn cô, cô nên châm trước một chút.”
Phùng Y Y nhìn như nhỏ tuổi hơn Cố Khuynh Thành, kỳ thực cũng chỉ chênh lệch có bốn tháng.
Thế nhưng bốn tháng, cũng là cô lớn hơn Phùng Y Y.
Huống chi, trưởng bối đều ở trong phòng, chị dâu tư Đường Thời đã nói tới mức này, nếu cô không tiếp nhận, có vẻ là cô không hiểu chuyện.
Cho nên Cố Khuynh Thành làm ra một bộ phóng khoáng không so đo, hơi cười, vừa muốn mở miệng nói chuyện, Đường Thời vốn vẫn luôn luôn ngồi yên không có hé răng, chỉ là yên lặng ăn sáng, bất chợt buông muôi trong tay xuống, hơi có chút kinh ngạc nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Phùng Y Y một cái, sau đó nhìn chằm chằm chị dâu tư của mình, một bộ không biết chuyện gì mở miệng hỏi: “Phùng Y Y còn nhỏ tuổi hơn Cố Khuynh Thành sao? Chị không nói, tôi thực sự là không nhìn ra, tôi vẫn cho là Phùng Y Y còn lớn hơn Tiểu Nguyệt và Khuynh Thành đấy!”
Bình luận facebook