Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72
Đường Thời cũng không có ý mở lời nói chuyện, vẫn như trước nhặn quân cờ trên bàn.
Cố Khuynh Thành thấy anh không lên tiếng, cũng trầm mặc theo.
Hai người trong lúc đó, chỉ có tiếng huyên náo xa xa và tiếng va chạm thanh thúy khi Đường Thời để mấy quân cờ đập vào nhau.
Cố Khuynh Thành cảm giác mình ngồi như vậy, hình như hơi ngốc, cô nhìn thấy trong đĩa của mình, còn dư lại một chiếc bánh ga-tô nhỏ, rồi cầm cái nĩa, xúc đừng chút ăn, dùng để giảm bớt bối rối của mình.
Ăn nhiều bánh ga-tô, có chút ngán, cũng có chút khô.
Mà nước cô vốn nhờ phục vụ lấy, đã uống hết không còn một giọt, cho nên Cố Khuynh Thành liền vẫy tay với phục vụ xa xa, sau đó nghĩ đến Đường Thời ngồi ở chỗ này, từ đầu đến cuối cũng không uống gì, liền mở miệng, đánh vỡ sự trầm mặc giữa hai người: “Anh muốn uống chút gì không?”
Đọng tác Đường Thời đang nhặt quân cờ bỗng dừng lại, sau đó nói: “Một ly rượu cocktail.”
Vì để Đường Thời thích cô, từ trước rất sớm, người của Cố gia đã nói cho cô biết, cô phải làm một cô gái biết quan tâm.
Cố Khuynh Thành nghĩ đến đêm nay có không ít mời rượu với anh, cho nên cắn môi một cái, mở miệng nói: “Uống nhiều rượu không tốt với thân thể, hay là uống trà nóng hoặc là nước ấm đi.”
Nói xong, Cố Khuynh Thành mới ý thức tới bản thân không nên dùng giọng thương lượng, Vì vậy thêm một câu: “Có thể chứ?”
Vẻ mặt Đường Thời có chút kinh ngạc, ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành một cái, sau đó liền nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Cố Khuynh Thành vẫy tay với phục vụ ở phía xa, muốn hai cốc nước ấm.
Cô trước đặt một cốc ở phía trong bên tay phải Đường Thời, sau đó mới bưng cốc nước khác, đặt ở chỗ ngồi của mình.
Không biết có phải việc Cố Khuynh Thành quan tâm săn sóc có tác dụng không, bộ dạng Đường Thời, hòa hoãn rất nhiều, không có lạnh lùng giống như vừa rồi, anh bưng nước, uống một hớp, nhìn cái đĩa ở trước mặt Cố Khuynh Thành, một miếng bánh ga-tô bị cô ăn một ít, nhìn như vô tình thuận miệng hỏi: “Không thích bánh ga-tô trà xanh sao?”
Cố Khuynh Thành giật mình một cái, mới nhớ đã Đường Thời đã từng hỏi mình thích ăn vị bánh ga-tô gì, cô trả lời cô thích bánh ga-tô vị trà xanh.
Mà vừa rồi Đường Thời không có ở đây, cho nên cô mới chọn vị bánh ga-tô hương thảo cô thích, sao cô sơ sẩy như vậy, lại còn ở trước mặt của Đường Thời ăn bánh ga-tô có vị hương thảo? Hơn nữa ở bên xếp nhiều vị bánh như vậy, vẫn luôn là bánh ga-tô vị hương thảo? Bởi vậy, chẳng phải là nói cho anh biết, mình thích không phải bách ga-tô vị trà xanh, biết mình nói dối với anh sao?
Cố Khuynh Thành hơi thấp thỏm nuốt nước bọt, nói: “Vâng.”
Vừa nói, Cố Khuynh Thành lại cúi đầu không dám nhìn Đường Thời, khẽ nói: “Là vị hương thảo.”
Cố Khuynh Thành thấy anh không lên tiếng, cũng trầm mặc theo.
Hai người trong lúc đó, chỉ có tiếng huyên náo xa xa và tiếng va chạm thanh thúy khi Đường Thời để mấy quân cờ đập vào nhau.
Cố Khuynh Thành cảm giác mình ngồi như vậy, hình như hơi ngốc, cô nhìn thấy trong đĩa của mình, còn dư lại một chiếc bánh ga-tô nhỏ, rồi cầm cái nĩa, xúc đừng chút ăn, dùng để giảm bớt bối rối của mình.
Ăn nhiều bánh ga-tô, có chút ngán, cũng có chút khô.
Mà nước cô vốn nhờ phục vụ lấy, đã uống hết không còn một giọt, cho nên Cố Khuynh Thành liền vẫy tay với phục vụ xa xa, sau đó nghĩ đến Đường Thời ngồi ở chỗ này, từ đầu đến cuối cũng không uống gì, liền mở miệng, đánh vỡ sự trầm mặc giữa hai người: “Anh muốn uống chút gì không?”
Đọng tác Đường Thời đang nhặt quân cờ bỗng dừng lại, sau đó nói: “Một ly rượu cocktail.”
Vì để Đường Thời thích cô, từ trước rất sớm, người của Cố gia đã nói cho cô biết, cô phải làm một cô gái biết quan tâm.
Cố Khuynh Thành nghĩ đến đêm nay có không ít mời rượu với anh, cho nên cắn môi một cái, mở miệng nói: “Uống nhiều rượu không tốt với thân thể, hay là uống trà nóng hoặc là nước ấm đi.”
Nói xong, Cố Khuynh Thành mới ý thức tới bản thân không nên dùng giọng thương lượng, Vì vậy thêm một câu: “Có thể chứ?”
Vẻ mặt Đường Thời có chút kinh ngạc, ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành một cái, sau đó liền nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Cố Khuynh Thành vẫy tay với phục vụ ở phía xa, muốn hai cốc nước ấm.
Cô trước đặt một cốc ở phía trong bên tay phải Đường Thời, sau đó mới bưng cốc nước khác, đặt ở chỗ ngồi của mình.
Không biết có phải việc Cố Khuynh Thành quan tâm săn sóc có tác dụng không, bộ dạng Đường Thời, hòa hoãn rất nhiều, không có lạnh lùng giống như vừa rồi, anh bưng nước, uống một hớp, nhìn cái đĩa ở trước mặt Cố Khuynh Thành, một miếng bánh ga-tô bị cô ăn một ít, nhìn như vô tình thuận miệng hỏi: “Không thích bánh ga-tô trà xanh sao?”
Cố Khuynh Thành giật mình một cái, mới nhớ đã Đường Thời đã từng hỏi mình thích ăn vị bánh ga-tô gì, cô trả lời cô thích bánh ga-tô vị trà xanh.
Mà vừa rồi Đường Thời không có ở đây, cho nên cô mới chọn vị bánh ga-tô hương thảo cô thích, sao cô sơ sẩy như vậy, lại còn ở trước mặt của Đường Thời ăn bánh ga-tô có vị hương thảo? Hơn nữa ở bên xếp nhiều vị bánh như vậy, vẫn luôn là bánh ga-tô vị hương thảo? Bởi vậy, chẳng phải là nói cho anh biết, mình thích không phải bách ga-tô vị trà xanh, biết mình nói dối với anh sao?
Cố Khuynh Thành hơi thấp thỏm nuốt nước bọt, nói: “Vâng.”
Vừa nói, Cố Khuynh Thành lại cúi đầu không dám nhìn Đường Thời, khẽ nói: “Là vị hương thảo.”
Bình luận facebook