Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 784
Ở đáy lòng Cố Khuynh Thành, cô không nhịn được nhất là có người vũ nhục Tứ Nguyệt, cô cầm lấy chén trà, hướng về phía đầu Trình Tả Ý hung hăng đập tới: “Trình Tả Ý, cô câm miệng cho tôi, cô có tư cách gì cùng Tiểu Nguyệt so sánh? Cô nghĩ là Tiểu Nguyệt sẽ làm những chuyện đáng khinh như cô sao? Cô ở sau lưng đày ầm mưu thủ đoạn, không có liêm sỉ, căn bản không xứng để đánh đồng với Tiểu Nguyệt!”
Trên trán Trình Tả Ý, bị chén trà đập cho chảy máu, nhưng cô ta không thèm để ý chút nào, chẳng qua là khanh khách mà cười cười, nhìn lại Cố Khuynh Thành, cực kỳ phẫn nộ nói: “Vâng, tôi không xứng với cùng Tứ Nguyệt đánh đồng, bởi vì đáy lòng ở cô, Trình Tả Ý tôi chẳng qua chính là một kẻ đáng thương, năm đó ở đại học, cô giúp tôi là thật tâm đấy sao? Cô chẳng qua chính là vì hiển rõ ràng điểm tốt của mình, mà tôi chẳng qua chính là một món đồ trang sức cô, cô thật cho là tôi cảm tạ cô khi cô trợ giúp tôi? Tôi cho cô biết, sự trợ giúp của cô đối với tôi, chính là một chuyện đáng sỉ nhục nhất trong đời tôi...”
Từng thật lòng trợ giúp người ta, hôm nay lại bị người ta mắng làm là làm màu, là sỉ nhục... Cố Khuynh Thành tức đến run rẩy, cô theo bản năng mà vươn tay, muốn nhào tới, cấu xé Trình Tả Ý.
Ngồi ở một bên vẫn bình tĩnh thong dong, Đường Thời đột nhiên lại đứng lên, vươn tay, một túm lấy Cố Khuynh Thành, thanh âm nhẹ nhàng chậm chạp: “Khuynh Khuynh, em cũng nói, cô ta không có liêm sỉ, nếu là một kẻ không có liêm sỉ, điên dại giống như chó điên, em cần gì cùng ta cô tranh luận?”
Tạm ngừng, Đường Thời lại lên tiếng: “Không sai, ban đầu chúng ta có tiền tùy hứng, gây sỉ nhục cho cô ta, thật may mắn, chó điên cũng có thể tự biết rõ.”
Đường Thời nói lời này, hà khắc bén nhọn, không chút lưu tình, sắc mặt Trình Tả Ý, trong nháy mắt trở nên khó nhìn tới cực điểm.
Cố Khuynh Thành lập tức cảm thấy đáy lòng dễ chịu rất nhiều.
Đường Thời nhìn sắc mặt Cố Khuynh Thành khẽ chuyển biến tốt đẹp, vươn tay, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ đầu Cố Khuynh Thành: “Khuynh Khuynh, em đi ra ngoài, chuyện này tôi tới xử lý.”
Cố Khuynh Thành nhìn đáy mắt Đường Thời, xuất hiện một tia nghi ngờ.
Đường Thời đưa cho cô ánh mắt trấn an: “Ngoan, tin tưởng tôi, đi phía ngoài chờ tôi một lát.”
Cố Khuynh Thành vốn là đến tìm Trình Tả Ý tính sổ, nhưng là cô lại không nghĩ rằng kết cục cuối cùng lại là mình bị Trình Tả Ý làm cho tức không thể tả, cô thật sự không muốn rời đi, nhưng khi nhìn đến ánh mắt Đường Thời nghiêm túc như vậy, cô do dự một chút, vẫn biết điều gật gật đầu, đi ra ngoài.
Bên trong chỉ còn lại có Đường Thời cùng Trình Tả Ý hai người ngồi mặt đối mặt.
Trình Tả Ý đối mặt Đường Thời, hoàn toàn không có ngang ngược cùng bén nhọn bức người như mới vừa rồi khi nhằm vào Cố Khuynh Thành, thậm chí ánh mắt cô ta nhìn Đường Thời, còn đeo một tia mê luyến mềm mại.
Đường Thời giống như không nhìn thấy ánh mắt mê luyến kia, chẳng qua là phối hợp rót một chén trà, bưng lên, chậm chạp uống xong, sau đó đặt chén trà xuống, nhìn chằm chằm Trình Tả Ý, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, mở miệng nói: “Khuynh Khuynh còn ở bên ngoài chờ tôi, cho nên tôi nói ngắn gọn.”
Trình Tả Ý cánh môi khẽ giật giật, nhưng không có lên tiếng, vẻ mặt rõ ràng hiện lên vẻ cô đơn.
Đường Thời khí định thần nhàn nhìn Trình Tả Ý nhìn một giây, sau đó liền tựa vào ghế dựa, chân trái khoác lên trên đùi phải, tư thái thanh thản mở miệng, nói: “Trình Tả Ý, cô thích tôi đây, đúng không?”
Trên trán Trình Tả Ý, bị chén trà đập cho chảy máu, nhưng cô ta không thèm để ý chút nào, chẳng qua là khanh khách mà cười cười, nhìn lại Cố Khuynh Thành, cực kỳ phẫn nộ nói: “Vâng, tôi không xứng với cùng Tứ Nguyệt đánh đồng, bởi vì đáy lòng ở cô, Trình Tả Ý tôi chẳng qua chính là một kẻ đáng thương, năm đó ở đại học, cô giúp tôi là thật tâm đấy sao? Cô chẳng qua chính là vì hiển rõ ràng điểm tốt của mình, mà tôi chẳng qua chính là một món đồ trang sức cô, cô thật cho là tôi cảm tạ cô khi cô trợ giúp tôi? Tôi cho cô biết, sự trợ giúp của cô đối với tôi, chính là một chuyện đáng sỉ nhục nhất trong đời tôi...”
Từng thật lòng trợ giúp người ta, hôm nay lại bị người ta mắng làm là làm màu, là sỉ nhục... Cố Khuynh Thành tức đến run rẩy, cô theo bản năng mà vươn tay, muốn nhào tới, cấu xé Trình Tả Ý.
Ngồi ở một bên vẫn bình tĩnh thong dong, Đường Thời đột nhiên lại đứng lên, vươn tay, một túm lấy Cố Khuynh Thành, thanh âm nhẹ nhàng chậm chạp: “Khuynh Khuynh, em cũng nói, cô ta không có liêm sỉ, nếu là một kẻ không có liêm sỉ, điên dại giống như chó điên, em cần gì cùng ta cô tranh luận?”
Tạm ngừng, Đường Thời lại lên tiếng: “Không sai, ban đầu chúng ta có tiền tùy hứng, gây sỉ nhục cho cô ta, thật may mắn, chó điên cũng có thể tự biết rõ.”
Đường Thời nói lời này, hà khắc bén nhọn, không chút lưu tình, sắc mặt Trình Tả Ý, trong nháy mắt trở nên khó nhìn tới cực điểm.
Cố Khuynh Thành lập tức cảm thấy đáy lòng dễ chịu rất nhiều.
Đường Thời nhìn sắc mặt Cố Khuynh Thành khẽ chuyển biến tốt đẹp, vươn tay, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ đầu Cố Khuynh Thành: “Khuynh Khuynh, em đi ra ngoài, chuyện này tôi tới xử lý.”
Cố Khuynh Thành nhìn đáy mắt Đường Thời, xuất hiện một tia nghi ngờ.
Đường Thời đưa cho cô ánh mắt trấn an: “Ngoan, tin tưởng tôi, đi phía ngoài chờ tôi một lát.”
Cố Khuynh Thành vốn là đến tìm Trình Tả Ý tính sổ, nhưng là cô lại không nghĩ rằng kết cục cuối cùng lại là mình bị Trình Tả Ý làm cho tức không thể tả, cô thật sự không muốn rời đi, nhưng khi nhìn đến ánh mắt Đường Thời nghiêm túc như vậy, cô do dự một chút, vẫn biết điều gật gật đầu, đi ra ngoài.
Bên trong chỉ còn lại có Đường Thời cùng Trình Tả Ý hai người ngồi mặt đối mặt.
Trình Tả Ý đối mặt Đường Thời, hoàn toàn không có ngang ngược cùng bén nhọn bức người như mới vừa rồi khi nhằm vào Cố Khuynh Thành, thậm chí ánh mắt cô ta nhìn Đường Thời, còn đeo một tia mê luyến mềm mại.
Đường Thời giống như không nhìn thấy ánh mắt mê luyến kia, chẳng qua là phối hợp rót một chén trà, bưng lên, chậm chạp uống xong, sau đó đặt chén trà xuống, nhìn chằm chằm Trình Tả Ý, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, mở miệng nói: “Khuynh Khuynh còn ở bên ngoài chờ tôi, cho nên tôi nói ngắn gọn.”
Trình Tả Ý cánh môi khẽ giật giật, nhưng không có lên tiếng, vẻ mặt rõ ràng hiện lên vẻ cô đơn.
Đường Thời khí định thần nhàn nhìn Trình Tả Ý nhìn một giây, sau đó liền tựa vào ghế dựa, chân trái khoác lên trên đùi phải, tư thái thanh thản mở miệng, nói: “Trình Tả Ý, cô thích tôi đây, đúng không?”
Bình luận facebook