Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 90
Phùng Y Y tới hai rưỡi, mới đến phòng in.
Hai mươi máy in, đều không ngừng vận hành in số tiểu thuyết của Cố Khuynh Thành.
Mùi mực in ở trong phòng in có chút nặng, Phùng Y Y chán ghét giơ tay lên, bóp mũi của mình, vòng quanh các máy in một vòng, nhìn thấy tất cả máy in đều bị chiếm dụng, nên Phùng Y Y liền nhanh chóng ra khỏi phòng in.
Đến 2 giờ 25 phút, Phùng Y Y đi vào lần hai.
Tất cả in, vẫn không có cái rảnh, Phùng Y Y rời đi lần hai.
Hai giờ bốn mươi phút, hai giờ bốn mươi lăm phút, Phùng Y Y đều đi tới một lần, từ đầu đến cuối máy in cũng không có ngừng, trên mặt cô ta, có chút không vui.
Hai giờ năm mươi phút, Phùng Y Y tiến vào lần nữa, cuối cùng máy in dừng lại.
Phùng Y Y tìm một máy gần, vừa định in, phát hiện không có giấy.
Phùng Y Y tức giận đổi một máy khác, phát hiện không có mực.
Phùng Y Y tức giậm châm, tiếp tục đổi một máy, cuối cùng có thể in.
Tư liệu tổng cộng có 50 tờ, trong đó có hai bản hợp đồng, cần in ba bản, đại khái khoảng 150 tờ.
Lúc Phùng Y Y in được một nửa, bất chợt máy in dừng in, nguyên nhân giống máy thứ nhất, không có giấy.
Phùng Y Y liếc mắt nhìn thời gian, cách thời gian họp còn tám phút, Phùng Y Y liền trực tiếp lấy một xấp giấy ở máy bên cạnh, thả vào trong máy in, tiếp tục in.
Ước chừng qua hai phút, cuối cùng in xong.
Lúc này Phùng Y Y mới thở dài một hơi, cầm lấy tài liệu in, vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng in, chạy tới phòng làm việc thư ký.
Khi Phùng Y Y đi ngang qua cầu thang, bất chợt có người vươn tay dùng sức kéo lấy cô ta, cô ta còn chưa kịp phản ứng, đã bị người ta kéo vào cầu thang.
Phùng Y Y mới ổn định tinh thần, cửa cầu thang đã bị Cố Khuynh Thành đóng lại, khóa trái.
Phùng Y Y nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành, giọng nói có chút gấp gáp: “Cố Khuynh Thành, cô muốn làm gì? Đường Tổng đang chờ tôi đưa tài liệu họp!”
So sánh với Phùng Y Y vội vàng, Cố Khuynh Thành lại có vẻ bình tĩnh hơn, cô không nhanh không chậm thưởng thức việc Phùng Y Y tức giận, mở miệng chọc tức: “Phùng Y Y, cô cũng có lúc khẩn trương sao?”
Phùng Y Y hoàn toàn không muốn để ý tới Cố Khuynh Thành, cô ta xoay người, đi về phía của cầu thang.
Cố Khuynh Thành lại vươn tay ra, bắt lấy Phùng Y Y, ép cô ta lên trên vách tường.
Phùng Y Y liếc mắt thời gian trên cổ tay, cách thời gian họp còn bốn phút, Phùng Y Y đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành nói: “Tôi cho cô biết, Cố Khuynh Thành, nếu như cô làm lỡ việc đưa tài liệu hợp cho Đường Tổng, nhất định cô sẽ phải gánh tội!”
Hai mươi máy in, đều không ngừng vận hành in số tiểu thuyết của Cố Khuynh Thành.
Mùi mực in ở trong phòng in có chút nặng, Phùng Y Y chán ghét giơ tay lên, bóp mũi của mình, vòng quanh các máy in một vòng, nhìn thấy tất cả máy in đều bị chiếm dụng, nên Phùng Y Y liền nhanh chóng ra khỏi phòng in.
Đến 2 giờ 25 phút, Phùng Y Y đi vào lần hai.
Tất cả in, vẫn không có cái rảnh, Phùng Y Y rời đi lần hai.
Hai giờ bốn mươi phút, hai giờ bốn mươi lăm phút, Phùng Y Y đều đi tới một lần, từ đầu đến cuối máy in cũng không có ngừng, trên mặt cô ta, có chút không vui.
Hai giờ năm mươi phút, Phùng Y Y tiến vào lần nữa, cuối cùng máy in dừng lại.
Phùng Y Y tìm một máy gần, vừa định in, phát hiện không có giấy.
Phùng Y Y tức giận đổi một máy khác, phát hiện không có mực.
Phùng Y Y tức giậm châm, tiếp tục đổi một máy, cuối cùng có thể in.
Tư liệu tổng cộng có 50 tờ, trong đó có hai bản hợp đồng, cần in ba bản, đại khái khoảng 150 tờ.
Lúc Phùng Y Y in được một nửa, bất chợt máy in dừng in, nguyên nhân giống máy thứ nhất, không có giấy.
Phùng Y Y liếc mắt nhìn thời gian, cách thời gian họp còn tám phút, Phùng Y Y liền trực tiếp lấy một xấp giấy ở máy bên cạnh, thả vào trong máy in, tiếp tục in.
Ước chừng qua hai phút, cuối cùng in xong.
Lúc này Phùng Y Y mới thở dài một hơi, cầm lấy tài liệu in, vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng in, chạy tới phòng làm việc thư ký.
Khi Phùng Y Y đi ngang qua cầu thang, bất chợt có người vươn tay dùng sức kéo lấy cô ta, cô ta còn chưa kịp phản ứng, đã bị người ta kéo vào cầu thang.
Phùng Y Y mới ổn định tinh thần, cửa cầu thang đã bị Cố Khuynh Thành đóng lại, khóa trái.
Phùng Y Y nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành, giọng nói có chút gấp gáp: “Cố Khuynh Thành, cô muốn làm gì? Đường Tổng đang chờ tôi đưa tài liệu họp!”
So sánh với Phùng Y Y vội vàng, Cố Khuynh Thành lại có vẻ bình tĩnh hơn, cô không nhanh không chậm thưởng thức việc Phùng Y Y tức giận, mở miệng chọc tức: “Phùng Y Y, cô cũng có lúc khẩn trương sao?”
Phùng Y Y hoàn toàn không muốn để ý tới Cố Khuynh Thành, cô ta xoay người, đi về phía của cầu thang.
Cố Khuynh Thành lại vươn tay ra, bắt lấy Phùng Y Y, ép cô ta lên trên vách tường.
Phùng Y Y liếc mắt thời gian trên cổ tay, cách thời gian họp còn bốn phút, Phùng Y Y đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành nói: “Tôi cho cô biết, Cố Khuynh Thành, nếu như cô làm lỡ việc đưa tài liệu hợp cho Đường Tổng, nhất định cô sẽ phải gánh tội!”
Bình luận facebook