Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 56
Kiều An Hảo ở trong mộng nhớ lại, đôi mắt đang nhắm kia, nước mắt liền từ từ tràn mi.
Hóa, mặc kệ cô có cố gắng như thế nào, thì cô vĩnh viễn đều không có cách nào để tới gần anh.
Nhiều khi, một số người bề ngoài giống như không biết buồn phiền, nhưng chỉ khi ở trong mộng mới dám tuỳ ý trút ra. Dường như phần ký ức đau khổ rành rành khắc sâu trong tim, lại luôn ép bản thân không được chạm vào. Nhưng một khi chạm đến, thì như vòi nước không thể hãm phanh, rõ ràng đau khổ tột cùng đó, nhưng lại không cách nào kiềm chế mà không ngừng suy nghĩ về nó.
Sức học của Kiều An Hạ vẫn luôn không tính là quá tốt, thành tích thi đại học cũng bình thường, sau cùng được nhận vào một trường đại học ở Thượng Hải.
Kiều An Hạ và Kiều An Hảo tuy rằng không phải là chị em ruột thịt, nhưng dù sao trong cơ thể cũng chảy cùng dòng máu nhà họ Kiều, hơn nữa sau khi cha mẹ Kiều An Hảo mất, Kiều An Hảo vẫn ở tại nhà Kiều An Hạ, cho nên tình cảm của hai người cũng không khác chị em ruột thịt là mấy.
Kiều An Hạ đến Thượng Hải, phải xa nhà, chung quy cũng nhàm chán, liền thường xuyên gọi điện thoại cho Kiều An hảo và Hứa Gia Mộc, rủ bọn họ đến Thượng Hải chơi.
Dưới đủ loại dụ dỗ mời mọc của Kiều An Hạ, rốt cục vào mùa đông đại học năm thứ nhất Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc cùng nhau bay đến Thượng Hải.
Thượng Hải giống Bắc Kinh, đều là thành phố lớn sầm uất, không có gì vui để chơi, Kiều An Hạ liền đề nghị bọn họ cùng đi Hàng Châu.
Hứa Gia Mộc không có ý kiến, bởi vì Lục Cẩn Niên đang ở Hàng Châu nên Kiều An Hảo lại càng không có ý kiến. Vì thế ba người đồng loạt đến Hàng Châu.
Dù Hứa Gia Mộc và Lục Cẩn Niên là anh em ruột cùng cha khác mẹ, quan hệ từ trước đến nay đều rất tốt, cho nên Hứa Gia Mộc chỉ cần một cú điện thoại, liền thành công gọi Lục Cẩn Niên ra.
Bọn họ ở Hàng Châu chơi bốn ngày, Lục Cẩn Niên liền đi cùng họ bốn ngày, từ cầu Đoạn Kiều bên Tây Hồ đến tháp Lôi Phong, rồi lại chơi từ chùa Linh Ấn Tự đến công viên quốc gia đầm lầy Xixi. Dù thời gian bốn ngày thực ngắn, nhưng vì từ sang đến tối, mười hai bữa ăn đều ở chung với nhau, lại làm cho quan hệ của Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên bốn năm chung trường nhưng đều không quen biết nhau, chỉ trong bốn ngày này lại trở nên quen thuộc.
Một ngày cuối cùng trước khi rời Hàng Châu, bọn họ đi đến khu cửa hàng bách hoá Hàng Châu. Các cô gái khi thấy cái gì đó trông xinh xắn cũng đều muốn mua. Kiều An Hảo và Kiều An Hạ cùng Hứa Gia Mộc vốn quen biết từ nhỏ, Hứa Gia Mộc có rất nhiều tiền, hai người họ không chút lưu tình mạnh mẽ làm thịt Hứa Gia Mộc.
Thật ra giữa ba người lúc này là hiện tượng rất bình thường, nhưng Lục Cẩn Niên nhìn một đống đồ bị bọn họ như đang đi chợ mua rau mua cải. Ánh mắt quét qua quét lại cũng không chớp lấy một cái, nhưng trở nên càng ngày càng trầm mặc. Đến cuối cùng, anh trực tiếp lấy cớ đi toilet, sau đó ở trong buồng vệ sinh, liền hút từng ngụm lớn điếu thuốc. Thẳng đến khi anh hút gần hết một hộp thuốc lá thì điện thoại vang lên, là bọn họ đã mua sắm xong, gọi điện thoại đến, hỏi anh đang ở đâu.
Thời điểm Kiều An Hảo ở Hàng Châu, đã thêm QQ của Lục Cẩn Niên, sau khi trở lại Bắc Kinh sẽ tìm cớ để trò chuyện với anh.
Trò chuyện cũng không nhất thiết cần có nội dung gì, hai người cứ bạn một lời tôi một câu mà nói như vậy thôi.
Chỉ cần trong lòng cảm thấy gần gũi, thì khoảng cách vĩnh viễn cũng không là vấn đề.
Hóa, mặc kệ cô có cố gắng như thế nào, thì cô vĩnh viễn đều không có cách nào để tới gần anh.
Nhiều khi, một số người bề ngoài giống như không biết buồn phiền, nhưng chỉ khi ở trong mộng mới dám tuỳ ý trút ra. Dường như phần ký ức đau khổ rành rành khắc sâu trong tim, lại luôn ép bản thân không được chạm vào. Nhưng một khi chạm đến, thì như vòi nước không thể hãm phanh, rõ ràng đau khổ tột cùng đó, nhưng lại không cách nào kiềm chế mà không ngừng suy nghĩ về nó.
Sức học của Kiều An Hạ vẫn luôn không tính là quá tốt, thành tích thi đại học cũng bình thường, sau cùng được nhận vào một trường đại học ở Thượng Hải.
Kiều An Hạ và Kiều An Hảo tuy rằng không phải là chị em ruột thịt, nhưng dù sao trong cơ thể cũng chảy cùng dòng máu nhà họ Kiều, hơn nữa sau khi cha mẹ Kiều An Hảo mất, Kiều An Hảo vẫn ở tại nhà Kiều An Hạ, cho nên tình cảm của hai người cũng không khác chị em ruột thịt là mấy.
Kiều An Hạ đến Thượng Hải, phải xa nhà, chung quy cũng nhàm chán, liền thường xuyên gọi điện thoại cho Kiều An hảo và Hứa Gia Mộc, rủ bọn họ đến Thượng Hải chơi.
Dưới đủ loại dụ dỗ mời mọc của Kiều An Hạ, rốt cục vào mùa đông đại học năm thứ nhất Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc cùng nhau bay đến Thượng Hải.
Thượng Hải giống Bắc Kinh, đều là thành phố lớn sầm uất, không có gì vui để chơi, Kiều An Hạ liền đề nghị bọn họ cùng đi Hàng Châu.
Hứa Gia Mộc không có ý kiến, bởi vì Lục Cẩn Niên đang ở Hàng Châu nên Kiều An Hảo lại càng không có ý kiến. Vì thế ba người đồng loạt đến Hàng Châu.
Dù Hứa Gia Mộc và Lục Cẩn Niên là anh em ruột cùng cha khác mẹ, quan hệ từ trước đến nay đều rất tốt, cho nên Hứa Gia Mộc chỉ cần một cú điện thoại, liền thành công gọi Lục Cẩn Niên ra.
Bọn họ ở Hàng Châu chơi bốn ngày, Lục Cẩn Niên liền đi cùng họ bốn ngày, từ cầu Đoạn Kiều bên Tây Hồ đến tháp Lôi Phong, rồi lại chơi từ chùa Linh Ấn Tự đến công viên quốc gia đầm lầy Xixi. Dù thời gian bốn ngày thực ngắn, nhưng vì từ sang đến tối, mười hai bữa ăn đều ở chung với nhau, lại làm cho quan hệ của Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên bốn năm chung trường nhưng đều không quen biết nhau, chỉ trong bốn ngày này lại trở nên quen thuộc.
Một ngày cuối cùng trước khi rời Hàng Châu, bọn họ đi đến khu cửa hàng bách hoá Hàng Châu. Các cô gái khi thấy cái gì đó trông xinh xắn cũng đều muốn mua. Kiều An Hảo và Kiều An Hạ cùng Hứa Gia Mộc vốn quen biết từ nhỏ, Hứa Gia Mộc có rất nhiều tiền, hai người họ không chút lưu tình mạnh mẽ làm thịt Hứa Gia Mộc.
Thật ra giữa ba người lúc này là hiện tượng rất bình thường, nhưng Lục Cẩn Niên nhìn một đống đồ bị bọn họ như đang đi chợ mua rau mua cải. Ánh mắt quét qua quét lại cũng không chớp lấy một cái, nhưng trở nên càng ngày càng trầm mặc. Đến cuối cùng, anh trực tiếp lấy cớ đi toilet, sau đó ở trong buồng vệ sinh, liền hút từng ngụm lớn điếu thuốc. Thẳng đến khi anh hút gần hết một hộp thuốc lá thì điện thoại vang lên, là bọn họ đã mua sắm xong, gọi điện thoại đến, hỏi anh đang ở đâu.
Thời điểm Kiều An Hảo ở Hàng Châu, đã thêm QQ của Lục Cẩn Niên, sau khi trở lại Bắc Kinh sẽ tìm cớ để trò chuyện với anh.
Trò chuyện cũng không nhất thiết cần có nội dung gì, hai người cứ bạn một lời tôi một câu mà nói như vậy thôi.
Chỉ cần trong lòng cảm thấy gần gũi, thì khoảng cách vĩnh viễn cũng không là vấn đề.